Kết Quả Của Sự Trả Thù
Chương 2: Cách giải quyết
Nó ko thể tin vào mắt mình.Tại sao lại là nó?Nó bị bệnh máu trắng ư?Tiếng đt lại reo lên khiến nó bừng tỉnh trg đám suy nghĩ đó.
-Dâu, con tìm thấy chưa?_ba nó hỏi,có chút nóng vội
-Dạ..con đem tới liền_nó trl ba rồi cúp máy,dắt xe đạp ra cổng và phóng thẳng đến c.ty mà ba nó đang lm việc
Nó thở hổn hển,đưa tập tài liệu cho chú bảo vệ,nhờ chú đem lên cho ba nó rồi dắt xe ra về.Bây giờ nó cần một lời khuyên.Vậy nó pải tìm ai đây?...A!Tường Vi-đứa bn thân nhất của nó hồi tiểu học cho tới tận bây giờ.Nó lại tiếp tục đi đến nhà Vi.Nhà Vi cách chỗ lm của ba nó khá xa nên mãi đến gần 2h chiều nó ms tới nơi.Kiiiiiiinggggg....coooooonnnng.....Nó bấm một hồi chuông thật dài.Cuối cùng cx có người ra mở cửa cho nó và đó là Tường Vi.
-mày đến đây lm chi?_Vi hỏi
-đến nhà bn chơi mà ko đc sao?_nó
-vào nhà đi đã,đang nắng vỡ mặt ra mà còn mò ra đg ko sợ đen da à?_Vi kéo nó vào rồi hỏi
-ko sao,tao ''sấu'' sẵn rùi mừ_nó trl
-tao cx đến chịu mày lun.Đây uống đi,nhà tao hết nước ngọt rùi_Vi đặt cốc nước đá xuống trc mặt nó
-uk,cảm ơn mày_nó
-hôm nay đang kiểm tra mà mày ngất ra đấy lm ai cx lo lắng..._Vi kể
-C-cho tao xl..._Nó cầm cốc nước lạnh mà ns
-Xl gì tao.người mày xl là cả lớp ms pải.Vs cả pải cảm ơn cả Khánh nữa đấy_Vi ns
-Sao lại pải cảm ơn cậu ta?Mà Khánh là ai zậy ?_Nó vừa hỏi vừa uống cốc nước đá
-Bà Lê ơi là bà Lê...!!!Khánh mà mày còn ko pik là ai á?_Vi hỏi mà như hét lên
-Sao mà mày nóng thế,ko pik thì ms pải hỏi_Nó ns một câu tỉnh bơ
-Mày lm ơn lm phước tìm hiểu về bn bè trg lớp giùm tao cái..._Vi lắc đầu rồi ns
-Tìm hiểu lm chi?_Nó vẫn ngây ngô hỏi lại,càng lm cho Vi thêm điên.
-Thôi để tao kể cho mày nghe vậy.Khánh là thành viên của lớp mình.Gia thế thì chẳng ai pik ngoài Nam,Học giỏi,đẹp trai.Ns chung ko có gì để chê cả_Vi vừa kể vừa suýt xoa khen
-Thế hả?_Nó đặt cốc nước xuống rồi ns
-Lại còn ''thế hả'' nữa,mai mày nhìn kĩ lại Khánh xem rồi mày khác thấy,cậu ấy tuyệt zời như thế nào_Vi lại khen (chị Vi nhà ta học giỏi nhưng mê trai lém)
-Ukm..._nó ậm ừ
-Khánh cũng là người đưa mày đến bệnh viện đây,nghe ns còn đợi mẹ mày đến ms về lớp.Pải hậu tạ người cho xứng đáng đấy nhé_Vi cười rồi nhắc nó
-Ukm...nó trl
-Mày sao thế?ko khỏe ở chỗ nào à?_Vi sờ trán nó hỏi
-mày ơi,tao pải lm sao đây?_Nó hỏi
-Lm sao là lm sao?_Vi hỏi lại nó
-Tao...tao.._Nó ấp úng
-Ns đí xem nào cứ ''tao...tao'' thì ai pik đc???_Vị sốt ruột hỏi
Nó ko ns gì chỉ chìa tờ giấy xét nghiệm ra cho Vi xem.Vi cầm lên đọc và...
-Mày tính sao?_Vi hỏi nó
-T cx ko pik..._Nó trl,hai mắt rưng rưng như sắp khóc
-Haizzz...Tao cx ko pik tính sao những trc mắt thì mày hãy về ns chuyện vs bố mẹ mày xem_Vi ns
-Có đc ko?_Nó
-Bây giờ chỉ có thể lm thế đc thôi_Vi ns
-uk,thôi ta về đây_Nó ns rồi đứng dậy ra về
Vi cx shock lắm chứ vì đứa bn của mình đang mắc căn bệnh ấy:Máu Trắng
-Dâu, con tìm thấy chưa?_ba nó hỏi,có chút nóng vội
-Dạ..con đem tới liền_nó trl ba rồi cúp máy,dắt xe đạp ra cổng và phóng thẳng đến c.ty mà ba nó đang lm việc
Nó thở hổn hển,đưa tập tài liệu cho chú bảo vệ,nhờ chú đem lên cho ba nó rồi dắt xe ra về.Bây giờ nó cần một lời khuyên.Vậy nó pải tìm ai đây?...A!Tường Vi-đứa bn thân nhất của nó hồi tiểu học cho tới tận bây giờ.Nó lại tiếp tục đi đến nhà Vi.Nhà Vi cách chỗ lm của ba nó khá xa nên mãi đến gần 2h chiều nó ms tới nơi.Kiiiiiiinggggg....coooooonnnng.....Nó bấm một hồi chuông thật dài.Cuối cùng cx có người ra mở cửa cho nó và đó là Tường Vi.
-mày đến đây lm chi?_Vi hỏi
-đến nhà bn chơi mà ko đc sao?_nó
-vào nhà đi đã,đang nắng vỡ mặt ra mà còn mò ra đg ko sợ đen da à?_Vi kéo nó vào rồi hỏi
-ko sao,tao ''sấu'' sẵn rùi mừ_nó trl
-tao cx đến chịu mày lun.Đây uống đi,nhà tao hết nước ngọt rùi_Vi đặt cốc nước đá xuống trc mặt nó
-uk,cảm ơn mày_nó
-hôm nay đang kiểm tra mà mày ngất ra đấy lm ai cx lo lắng..._Vi kể
-C-cho tao xl..._Nó cầm cốc nước lạnh mà ns
-Xl gì tao.người mày xl là cả lớp ms pải.Vs cả pải cảm ơn cả Khánh nữa đấy_Vi ns
-Sao lại pải cảm ơn cậu ta?Mà Khánh là ai zậy ?_Nó vừa hỏi vừa uống cốc nước đá
-Bà Lê ơi là bà Lê...!!!Khánh mà mày còn ko pik là ai á?_Vi hỏi mà như hét lên
-Sao mà mày nóng thế,ko pik thì ms pải hỏi_Nó ns một câu tỉnh bơ
-Mày lm ơn lm phước tìm hiểu về bn bè trg lớp giùm tao cái..._Vi lắc đầu rồi ns
-Tìm hiểu lm chi?_Nó vẫn ngây ngô hỏi lại,càng lm cho Vi thêm điên.
-Thôi để tao kể cho mày nghe vậy.Khánh là thành viên của lớp mình.Gia thế thì chẳng ai pik ngoài Nam,Học giỏi,đẹp trai.Ns chung ko có gì để chê cả_Vi vừa kể vừa suýt xoa khen
-Thế hả?_Nó đặt cốc nước xuống rồi ns
-Lại còn ''thế hả'' nữa,mai mày nhìn kĩ lại Khánh xem rồi mày khác thấy,cậu ấy tuyệt zời như thế nào_Vi lại khen (chị Vi nhà ta học giỏi nhưng mê trai lém)
-Ukm..._nó ậm ừ
-Khánh cũng là người đưa mày đến bệnh viện đây,nghe ns còn đợi mẹ mày đến ms về lớp.Pải hậu tạ người cho xứng đáng đấy nhé_Vi cười rồi nhắc nó
-Ukm...nó trl
-Mày sao thế?ko khỏe ở chỗ nào à?_Vi sờ trán nó hỏi
-mày ơi,tao pải lm sao đây?_Nó hỏi
-Lm sao là lm sao?_Vi hỏi lại nó
-Tao...tao.._Nó ấp úng
-Ns đí xem nào cứ ''tao...tao'' thì ai pik đc???_Vị sốt ruột hỏi
Nó ko ns gì chỉ chìa tờ giấy xét nghiệm ra cho Vi xem.Vi cầm lên đọc và...
-Mày tính sao?_Vi hỏi nó
-T cx ko pik..._Nó trl,hai mắt rưng rưng như sắp khóc
-Haizzz...Tao cx ko pik tính sao những trc mắt thì mày hãy về ns chuyện vs bố mẹ mày xem_Vi ns
-Có đc ko?_Nó
-Bây giờ chỉ có thể lm thế đc thôi_Vi ns
-uk,thôi ta về đây_Nó ns rồi đứng dậy ra về
Vi cx shock lắm chứ vì đứa bn của mình đang mắc căn bệnh ấy:Máu Trắng
Tác giả :
LandCiuCiu