Kết hôn âm dương
Chương 98: Em bé lẩn trốn
“Có thể … nhưng cũng không thể … rời khỏi … để con cô… ở lại … ở đây!" Tiểu Hạ đau khổ nói.
“Nó là một con ma …"
Trước khi tôi nói xong, tôi nghe thấy một đứa bé khóc trong nhà vệ sinh.
Như đã nói, mẹ và con ở cùng nhau.
Những lời này cũng không lừa dối tôi.
Mặc dù tôi chưa chuẩn bị cho “tai nạn" này cho đến bây giờ, đột nhiên trở thành “mẹ" cũng khiến tôi mất cảnh giác, nhưng khi nghe tiếng con khóc, tôi bỗng thấy đau nhói và tôi hơi buồn.
Tôi thở dài và gật đầu, khi cô ấy giúp tôi trở lại.
Nhưng ngay khi tôi trở lại nhà vệ sinh, tiếng khóc đã ngừng lại.
Tôi lập tức phát cáu: “Nhóc có muốn tôi đi, hay nhóc muốn tôi ở lại và đi tìm? Ý nhóc thế nào?"
Không có phản hồi.
“Ác ma nhỏ, con là một ác quỷ nhỏ bé!" Tôi chán ghét nghiến hàm răng của mình,. Từ khi tôi sinh con ra tất cả như một trò đùa.Tôi thực sự nghi ngờ rằng ngay khi tôi bước ra khỏi cánh cửa này, nó sẽ lại khóc!
Tôi thực sự không có sự kiên nhẫn bình tĩnh như bao người mẹ, giận dữ nói: “Ban đầu là tôi sai nhưng bình tĩnh mà nói đó k phải lỗi của tôi. Nếu bây giờ nhóc không ra tôi sẽ rời khỏi đây và tôi hoàn toàn không có lỗi!!"
không trả lời bất cứ điều gì.
Tôi thực sự không thể làm gì với nó vì vậy tôi quay lại và nói với Tiểu Hạ “Đi xuống và xem nó ở đâu."
Biểu hiện của Tiểu Hạ thật khó coi
Than ôi.
Nhà vệ sinh rất bẩn. Cô gái nào muốn tiếp cận và đào phân? Hơn nữa, cô ấy vẫn cần phải đưa cơ thể của mình vào cống?
Tôi khoanh tay và cầu xin: “Làm ơn! Bây giờ chỉ có cô mới có thể đi tìm nó.Tôi là một con người, tôi không thể đi xuống! Nói nhỏ, bạn đi xuống để giúp tôi tìm đứa trẻ, miễn là bạn sẵn sàng đi xuống để tìm đứa trẻ, bất kể bạn có đề cập gì không Tôi sẽ đồng ý với yêu cầu. Nếu bạn quyết định chấm dứt hợp đồng với tôi và muốn chia tay với tôi, tôi cũng có thể đồng ý! “
Khuôn mặt của Tiểu Hạ thay đổi, và cô không nói gì,biến thành một làn khói và đi vào cống..
Tôi không thể làm bất cứ điều gì, chỉ có thể chờ đợi.
Sau một thời gian dài chờ đợi, tôi thực sự đã sinh ra một ý tưởng nực cười, đó là: nếu tiểu hạ miễn cưỡng không chịu giúp đỡ, tôi sẽ đơn giản tự tử và trở thành ma, đi tìm con!
Ý tưởng này thực sự khủng khiếp và vô lý!
Sau khi trở thành ma, bạn sẽ bị ràng buộc bởi trái đất, và thật khó để rời khỏi nơi chết và đi đến nơi bạn muốn đi!
Tôi tin rằng tôi chưa bao giờ chuẩn bị tinh thần để thay đổi từ vai trò “con gái" sang vai trò “người mẹ". Ngay cả vào ngày này, tôi cảm thấy rằng suy nghĩ của mình rất ích kỷ và không giống một người mẹ nào cả. Nhưng cho đến bây giờ, tôi sẽ sinh ra một ý tưởng ngu ngốc như vậy cho một đứa trẻ mà tôi chưa chấp nhận.
Làm mẹ thật là kinh khủng.Khoảng một giờ sau, người lắp bắp nhỏ ra khỏi nhà vệ sinh và nó có mùi rất tệ.
“không thể tìm thấy nó." Cô ấy nhìn tôi xin lỗi.
Tôi không thể không trợn mắt: “Bạn có thể giúp tôi tìm lại được không? Nó phải ở đây, một đứa trẻ mới chào đời, có thể đi đâu? Nó không muốn gặp tôi, vì vậy nó đã trốn.
" Tôi … bên dưới … tìm kiếm … tìm ba … ba lần! Không … không tìm thấy! “Nói nhỏ lắp bắp.
Mùi hôi thối này!
Mới sinh ra, nên là một con quỷ!
Tôi làm sạch cảm xúc của mình, lau mũi mạnh mẽ, lấy bùa chú rút ra và sử dụng những phép thuật mà tôi học được để sử dụng mười hai điểm sức mạnh của mình để thu hút các linh hồn, nhưng tôi không biết liệu đó có phải là vì tôi chưa đủ chú tâm hay đang đứng cạnh con ma hôi hám tôi đã dùng hết Bùa chú và sử dụng Ma thuật sáu lần, nhưng tôi không thể tìm thấy bất cứ thứ gì!
Tâm lý của tôi hoàn toàn sụp đổ, tôi không biết phải làm gì.
Người lắp bắp nhỏ bé nhìn tôi bất lực: “Nếu không … tôi … tôi sẽ đi xuống … và tìm tiếp?"
“Đợi một chút." Tôi chống lại cảm xúc sụp đổ này và lau mũi mạnh mẽ, Đứng lên và giơ tay bất chợt đôi mắt rớt vào chiếc nhẫn đang đeo trên tay.
Đây là vũ khí phòng thân do Âm Thao để lại. Để tránh bị người khác cướp mất đã được đặc chế thành thứ đặc biệt.
Sau khi tôi học Phap thuật từ Không Ai tôi luôn cảm thấy rằng mình đang làm điều gì đó tồi tệ, và nó khác với Âm Thao. Vì vậy, tôi đã niêm phong Phan Tình Nhi
Cô ấy phải ghét tôi
Nhưng để tìm đứa trẻ, tôi vẫn dùng một câu thần chú để mở khóa con dấu.
Sau khi phong ấn được gỡ ra, một cơn gió thổi ra và Phan Tình Nhi xuất hiện trước mặt tôi.
Cô ấy chỉ mới 12 tuổi khi chết, dáng người nhỏ nhắn và thanh tú, trông cô ấy thật xanh và dễ thương, nhưng giờ cô ấy đang nhìn tôi với hàm răng vuốt và vẻ mặt nghiêm nghị!
Tôi biết rằng bây giờ vô dụng để nói bất cứ điều gì, vì vậy tôi quỳ xuống trước khi Phan Tình Nhi nổi điên và làm cô ấy sợ.
“Giúp tôi với, tìm con của Âm Thao!" Tôi nói ngắn gọn.
cô ấy sững sờ: “Con của Âm Thao?"
Sau đó, cô ấy nhìn vào dáng vẻ hốc hác và sưng phồng của tôi và hiểu: “Cô sinh rồi à?"
Tôi gật đầu.
“Khi nào cô thụ thai? Cô không có thai?"
Tôi nói: “Chúng tôi đã bị Âm Thiện lừa dối, anh ấy đã báo thù tôi, vì vậy anh ấy đã cố tình che giấu việc tôi mang thai. Bây giờ đứa trẻ đã được sinh ra và được đưa vào cống. Tôi không thể đi xuống để tìm nó ta, tôi chỉ có thể cầu xin cô đi xuống để tìm nó"
" Nhanh xuống?! “cô nhìn chằm chằm vào tôi trong sự hoài nghi:" Cô có phải là một con lợn không? “
Trước khi nói xong, cô đã vội vã đi tìm đứa trẻ.
“Này! Tôi chưa nói xong!" Tôi đã khóc một cách lo lắng, nhưng đã quá muộn, Phan Tình Nhi đã vào cống, và không còn ai ở đó.
nhỏ lắp bắp bay qua và nhìn tôi: “Tôi … đi theo cô ấy … đi xuống …"
Tôi chỉ có thể nói với cô ấy: “Cô nhìn thấy cô ấy, hãy nhớ nhắc cô ấy rằng đứa trẻ là một con ma, nó đã rất đói, để bảo vệ chính mình, cô phải cẩn thận! “
" Ừ. “
Sau khi họ đi xuống, tôi quay lại và vấp ngã khỏi nhà vệ sinh công cộng.
Con quỷ hôi thối ghét tôi. Chừng nào tôi còn ở đây, nó sẽ không phát ra âm thanh, nó sẽ chỉ khóc khi tôi đi. Nếu có tiếng nói, anh ta có thể thấy nó tốt hơn.
Chắc chắn, khi tôi bước ra khỏi nhà vệ sinh trong 500 mét, cuối cùng tôi cũng nghe thấy tiếng thút thít khiến tôi khóc. Thật là giòn giã và vô tâm.
Họ sẽ tìm thấy nó chứ?
Tôi đứng dưới gốc cây đa, nhìn vào nhà vệ sinh.
Sau một thời gian dài, Phan Tình Nhi và Tiểu Hạ lần lượt đi ra khỏi nhà vệ sinh. Khi tôi thấy họ bước ra, tôi đã tuyệt vọng vì- chỉ có hai bàn tay trắng.
Nhưng tiếng khóc của đứa trẻ vẫn vang vọng trong nhà vệ sinh, và tôi vẫn nghe rõ sau một trăm mét.
Họ bay trước mặt tôi với mùi hôi thối, Tinh Nhi thở dài: “Chúng tôi đã tìm kiếm qua lại ba lần và chúng tôi có thể nghe rõ tiếng khóc của đứa trẻ, nhưng khi chúng tôi đến, giọng nói lại Xuất hiện ở đầu bên kia., La Hy Hy chuyện quái gì đang xảy ra với đứa trẻ này vậy?
Tác giả :
0 giờ sáng