Kết hôn âm dương

Chương 128: Đấu đá nội bộ



Nói lắp nhỏ đã thay đổi!

Nhỏ chắc chắn đã thay đổi!

Nhưng đây không phải là lúc để nói điều này.

Tôi ôm đầu, giữ lấy Ôn Như Ca: “Đừng lắc nó!"

“Có chuyện gì với cô vậy?" Ôn Như Ca nhìn tôi khó hiểu.

Mặc dù chuông đã dừng lại, nhưng nỗi đau của tôi không giảm bớt vì điều này. Tiểu nói lắp phát điên trong cơ thể tôi. Nhỏ đang cố xé nát tâm hồn tôi và nuốt chửng tâm hồn tôi.

Nhỏ ấy muốn chiếm lấy cơ thể của tôi!

“Thật là rắc rối! Tôi đã đi xa hết mức có thể, nhưng tôi vẫn quay lại vào lúc này, vậy mà lại không thể giúp được gì, tôi thực sự không thể rối lên nữa!" Ôn Như Ca không quan tâm đến lão cương thi nữa. Khi tôi lắc chuông, lão đuổi theo tôi.

Tôi hơi ngạc nhiên. Theo tính cách thiếu tình người của Ôn Như Ca, cô ta làm sao mà sẽ không rung chuông để giết lão cương thi cho dù tôi có nguy hiểm gì? Bây giờ làm thế nào cô ta có thể kéo tôi dậy và cùng chạy chứ?

Cứu tôi với!.

Thật là một trò đùa!.

Có phải cô ấy thực sự cứu tôi?

Trong cả một phút, tôi sững sờ, không thể tin con người này và cả những gì đang xảy ra xung quanh mình!

Nhưng cô ấy thực sự đang cứu tôi!

Có phải cô ấy đã lấy đi tất cả các lá bùa ngay từ đầu, chỉ để đuổi tôi đi và không để tôi mất mạng ở đây? Từ Khi nào cô ấy lại trở nên tốt đẹp như vậy?

Mặc dù tôi không tin rằng Ôn Như Ca đã có một sự biến đổi lớn, nhưng mà cô ấy đã cứu tôi.

Cô ấy đưa tôi ra khỏi căn phòng bí mật, và dứt khoát dập công tắc xuống. Trước khi lão cương thi đến, cô ấy đóng cánh cửa của căn phòng bí mật và nhốt lão ta ở trong.

Ngay khi cánh cửa được đóng lại, tôi nghe thấy một tiếng đập cửa nặng nề. Đó là thây ma già xông lên và đập cửa. Sau đó, những chiếc móng sắc nhọn cào vào cánh cửa đá với âm thanh gay gắt – điều này cũng cho thấy ông ta không thể phá vỡ nó.

Hãy ra khỏi cửa này!.

Sau đó, Ôn Như Ca kéo tôi xuống một chiếc quách, lấy một cái chai nhỏ từ túi quần và không biết nó là gì, và đổ nó lên tôi.

Tôi nhanh chóng nắm lấy tay cô ấy.

“Đây là dầu xác chết, bôi một chút. Trong vòng ba ngày, lão cương thi sẽ coi cô như một người chết và sẽ không tấn công cô nữa." Sau đó, Ôn Như Ca thô lỗ bôi dầu lên người tôi.

Sau khi cô ấy bôi xong, tôi hỏi cô ấy: “Còn cô thì sao?"

“Cô không cần quan tâm."

“…"

Người đàn bà này thực sự không có gì để nói!

Sau khi hoàn thành bôi dầu xác chết, tôi lấy ra một cây đèn và thắp đèn dầu trong tầng hầm.

Đây là một phòng chôn cất dưới lòng đất. Mười hai cỗ quan tài vẫn được sắp xếp gọn gàng như trước. Tôi nêu ra một ý tưởng hay và nói với Ôn Như Ca: “Cô có học được tất cả các phép thuật của bà già không? Tại sao cô không dùng bùa để điều khiển những thi thể đó. Hãy để họ đứng dậy, ít nhất là giúp chúng ta chặn một người. “

" Không. “Ôn Như Ca thô lỗ nói.

Tôi ngạc nhiên: “Ý cô là gì?"

“Chỉ là không."

“Cô không điều khiển được xác chết của bà già à?" Tôi thầm nói, nghĩ bằng ngón chân cũng biết, các xác chết này nên là tất cả các phép thuật của bà già đó. Thực tế, Ôn Như Ca thậm chí còn không đánh cắp loại pháp thuật này? Đó không phải là ngốc nghếch sao?

Ôn như Ca đảo mắt và nói, “Không có thi thể nào trong tầng hầm này!"

“Sao có thể như vậy được?" Tôi lo lắng đứng dậy và đẩy ra một chiếc quan tài, bên trong trống rỗng!

Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Còn những nữ cương thi đâu?

Ôn Như Ca bất lực nói: “Cô có nghĩ rằng tôi đã không làm bất cứ điều gì trong mười tháng qua không? Có phải chỉ để phong ấn lão cương thi dưới hồ bơi và sau đó tiếp tục nhìn lão ta? Thật là nhàm chán!"

Tôi hỏi: “Vậy sau đó, cô đã làm gì khác? “

Ôn Như Ca nói: “Tôi đã từng hứa với họ rằng tôi sẽ gửi họ về nhà sau khi sự trả thù của mẹ con Từ Dương không còn tồn tại. Trong mười tháng qua, họ đã được trở về nhà bằng cách hành thi. Hôm qua, chính là ngày mà tôi di chuyển cái xác cuối cùng, cho nên tôi trở lại đây một lần nữa và găph phải cô. Gặp phải cô, chẳng khác nào gặp phải sao chổi! “

Tôi ngạc nhiên một chút: “Làm thế nào lại như vậy!.

Ôn Như Ca nói: “Nếu như không xui xẻo, làm sao lại có thể bỏ lỡ nhiều vận may đến vậy chứ?"

Tôi nói: “Cô gặp tôi, nó không được coi là một điều tốt sao, cô có thể mượn tôi trả thù, không phải sao “??

Ôn Như Ca chế nhạo:" Nếu như không có cô, tôi đã là người của Âm Thao"

Gì đây?

Trêu chọc??

Ai đã ship tôi đến giường Âm Thao? Bây giờ cô ta đổ lỗi cho tôi đã thay thế cô ta? Lúc đầu, thực sự Ôn Như Ca là người mà Diêm Quân tìm kiếm, nhưng Ôn Như Ca lúc đó không còn là một cơ thể trinh tiết, vì vậy cô ta đã mất đi cơ hội này. Bây giờ là lúc để đổ lỗi cho tôi vì đã cướp Âm Thao, vấn đề là gì?

Ôn Như Ca trước đây không nói điều này, tôi vì thế chưa biết, hóa ra cô ấy vẫn có suy nghĩ như vậy về Âm Thao!

Người này có phải đối phó với những gì mà người khác có được hay không?

Hơn nữa, Âm Thao và tôi nói rằng hầu hết mười một phụ nữ đã chết trong bất hạnh, hầu hết trong số họ gặp phải tai nạn, hoặc là bởi sự trong trắng của họ làm phiền Từ Dương, cho nên bị Từ Dương giết chết.

Nhưng tôi nghĩ mọi thứ không đơn giản như vậy, tôi sợ rằng những tai nạn đó là “giả tạo".

Khi lần đầu tiên được bán cho gia đình họ Từ, Ôn Như Ca là con dâu duy nhất được gia đình họ Từ chỉ định. Bà già đối xử với cô ta như con gái riêng của mình, và cô ta có quan hệ vợ chồng với Từ Dương. Các đứa trẻ thì không biết gì về tình yêu. Vì vậy tôi sợ rằng những người “con dâu" sau này đã bị giết bởi Ôn Như Ca vì ghen tuông.

Nói cách khác, cô ta không chỉ coi Từ Dương là người đàn ông của mình, mà còn nhìn chằm chằm vào Âm Thao trong lòng của người khác!

Thật tham lam!

Tôi đã muốn lo lắng cho cô ấy, nhưng khi tôi nghĩ về cuộc sống một mình của Ôn Như Ca, cô ta đã hành động như một kẻ điên từ khi còn nhỏ, còn không có cơ hội đến trường, chứ đừng nói đến việc lớn lên trong một gia đình méo mó như vậy, làm sao cô ta có thể trở thành một người tốt đây?

Vì vậy, tôi sẽ không tranh luận với cô ta nữa.

Tôi miễn cưỡng thở dài, nói: “??? Cô đưa tất cả mọi người trở về nhà, và bây giờ làm thế nào để chúng ta thoát khỏi phiền toái"

. “vô dụng thôi, không có nơi nào cho cô đi, ông già cuối cùng sẽ tìm thấy cô thôi."

Đây là Tốt hơn chó!

Tôi biết rằng lão cương thi sẽ theo tôi đến tận cùng thế giới, vì vậy tôi không muốn trốn thoát, nhưng hãy nghĩ về cách chiến đấu tuyệt vọng với lão ta.

Là roi da, kết hợp với sức mạnh đột biến của Tiểu nói lắp, đủ để chiến đấu với lão cương thi?

Có lẽ sẽ đủ để sống sót.

Ý nghĩ này trong tiềm thức khiến tôi nắm chặt cây roi.

Lúc này, Ôn Như Ca nắm lấy tay tôi và hỏi: “Cô đã bôi cái gì trên đây?"

Cái gì?

Tôi nhìn theo mắt cô ấy và thấy rằng cô ấy đang nói đến cây roi.

Cái gì trên roi da?

“Máu của tôi." Tôi nói.

Ôn Như Ca mỉm cười: “Đây dường như là một công cụ ma thuật do Âm Thao trao cho cô, có phải không?"

“Đúng." Tôi hỏi một cách khó hiểu: “Có chuyện gì sao?"

Ôn Như Ca nói, “Cô tự bôi máu cho nó." Để làm gì? “

Tôi nói:" Không phải tất cả các pháp khí đều phải làm điều này sao? “

Ôn Như Ca ngay lập tức trợn tròn mắt:" Cô có ngốc không? Đây là vũ khí của âm giới và thuộc tính của nó là âm. Cô là một người sống., Người sống thuộc về dương, cô tự bôi máu mình, có phải là muốn khắc chế nó không? Không có gì lạ khi một vũ khí ma thuật mạnh mẽ như vậy rơi vào tay cô liền sẽ bị cô làm cho trở nên vô dụng! “

Tác giả : 0 giờ sáng
4/5 của 3 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại