Kẻ Thù Bên Gối
Chương 61: Ngày tốt của nữ ma đầu
– Em bệnh à?- Thân Đồ Dạ phiền chán quát lại- Đừng tưởng rằng mang cái cá tính ngu ngốc đó ra thì có thể ra vẻ đặc biệt, như vậy chỉ có thể khiến người ta cảm thấy em vô tri mà thôi.
– Đúng đấy, tôi vô tri đấy, tôi ngu ngốc đấy- Lăng Tuyết giận dữ- Vậy anh cưới một đứa ngu ngốc, chẳng phải anh càng não tàn hơn sao???
– Em…- Thân Đồ Dạ cứng họng, lại nhất thời không nói lại cô.
– Dừng xe!- Lăng Tuyết hét lên.
Lôi Quân liếc gương chiếu hậu nhìn Thân Đồ Dạ ở phía sau, Thân Đồ Dạ không có phản ứng, anh đành đỗ xe lại ven đường.
– Trở về từ từ hoài niệm tình nhân cũ của anh đi nhé- Lăng Tuyết đạp cửa bỏ đi.
– Bệnh thần kinh!!!
Thân Đồ Dạ cảm thấy cô quả thực không nói lý lẽ, lại dám kiêu căng như vậy ở trước mặt anh, tuyệt đối là đầu óc có vấn đề.
– Chủ nhân…
Cố Huy muốn khuyên nhủ Thân Đồ Dạ.
– Im ngay- Thân Đồ Dạ ngắt lời anh.
Cố Huy không dám thở mạnh.
Lôi Quân không biết có nên lái xe đi không.
Lăng Tuyết đột nhiên gõ mạnh vào kính xe.
Thân Đồ Dạ lạnh lùng nở nụ cười, đưa tay quay kính xe xuống, cao ngạo nhìn cô, chờ cô mở miệng cầu xin anh.
– Đưa túi xách của tôi ra đây- Lăng Tuyết chìa tay với anh.
Thân Đồ Dạ sắc mặt u ám, tiện tay cầm túi xách của cô ném ra ngoài, nhìn cũng không buồn nhìn cô:
– Lái xe đi!
– Vâng- Lôi Quân lái xe rời khỏi.
Lăng Tuyết nhặt túi xách trên đường lên, căm giận trừng mắt với chiếc Maybach nọ, xoay người bỏ đi, từ trong túi lấy ra điện thoại gọi cho Hàn Bắc:
– Hàn Bắc, anh ở đâu? Lái xe đến đón em…
Lời còn chưa nói xong, Lăng Tuyết ngẩn người, lúc này, một chiếc Bugatti màu xanh saphire chạy đến, Lăng Tuyết trợn mắt nhìn chằm chằm chiếc xe nọ, biển số xe là XX8888, đó không phải là chiếc xe đã đua với cô đêm đó sao?
Bugatti chạy qua bên cạnh Lăng Tuyết, mui xe mở ra, anh chàng ngồi ở ghế lái mặc áo da chói mắt, trang sức sáng lấp lánh, đeo kính râm màu sắc sặc sỡ, đẹp trai ngời ngời, lắc lư cơ thể theo tiếng nhạc metal rock đinh tai nhức óc trong xe, vô cùng nhập tâm.
– Này!- Lăng Tuyết hưng phấn chạy theo, vẫy tay hô to- Dừng xe! Dừng xe!
Anh chàng nọ hình như không nghe thấy tiếng của Lăng Tuyết, giữ nguyên tốc độ xe, lướt nhanh qua cô.
Lăng Tuyết chạy theo mấy trăm mét, không đuổi kịp, đành phải dừng lại, đứng tại chỗ thở hổn hển.
Trong xe, anh chàng liếc nhìn kính chiếu hậu, cong môi cười:
– Đẹp trai mà cũng đâu còn cách nào, ở trên đường luôn bị mấy cô mê trai điên cuồng truy đuổi, đáng tiếc quá, anh đây sẽ không vì một gốc cây mà vứt bỏ cả khu rừng!!!
***
Reng… reng…
Điện thoại Lăng Tuyết reo, cô nhận máy:
– Hàn Bắc.
– Lăng Tuyết, em ở đâu? Có phải kêu anh đến đón em không?- Hàn Bắc hỏi.
– Em cũng không biết đây là đâu nữa, em gửi định vị cho anh, anh lập tức đến đây.
– OK.
Lăng Tuyết đứng bên đường chờ Hàn Bắc, Tần Tuệ gọi đến, cô không nghe máy.
Khoảng 8h, Hàn Bắc lái chiếc Golf Gti vội vàng chạy đến, Lăng Tuyết lên xe, lập tức tắt điện thoại:
– Đi mau.
Cô biết Tần Tuệ nhất định sẽ phái người đến đón cô, nói không chừng ở giữa đường sẽ gặp phải, cô phải nhanh chóng rời khỏi đây, tắt máy là không cho họ định vị được cô đang ở đâu.
– Sao vậy? Em lại bị người ta theo dõi à?- Hàn Bắc căng thẳng nhìn gương chiếu hậu.
– Hiện tại không ai theo dõi, chậm chút nữa thì sẽ có- Lăng Tuyết nhìn xe- Lần trước bị đụng hư, tiền sửa xe hết bao nhiêu?
Lần trước cô chạy chiếc Golf Gti này đi đua xe với bọn Lương Thất Thiếu, xe của Lương Thất Thiếu suýt nữa bị đụng rơi xuống vực, thời khắc mấu chốt, cô lái xe chốt ở ngay vách núi để cản xe hắn lại, đầu xe bị đụng hư ngay lúc đó.
– Mấy ngàn đó- Hàn Bắc liếc cô- Anh mặc kệ, món nợ này tính vào em.
– Không thành vấn đề- Lăng Tuyết sảng khoái đồng ý- Sau này sẽ gửi vào thẻ của anh.
– Em bắt đầu trở nên hào phóng từ khi nào vậy?- Hàn Bắc kinh ngạc vô cùng- Thật sự đang cặp kè người giàu à?
– Nói nhảm- Lăng Tuyết lười nói với anh chuyện này- Đúng rồi, em nói một chút chuyện về Lăng Ngạo với anh.
– Lăng Ngạo thế nào? Được cứu chưa?- Hàn Bắc lo lắng hỏi- Hàn Giai sắp điên rồi, ngày nào cũng ở nhà nổi khùng lên, nó kêu anh nói với em, nếu em không cho nó gặp Lăng Ngạo, nó thật sự sẽ báo cảnh sát đó.
– Đã cứu ra rồi- Lăng Tuyết nghiêm túc nói- Chỉ là điều trị muộn, anh ấy vẫn còn hôn mê chưa tỉnh, nhưng bác sĩ nói rồi, anh ấy hồi phục rất nhanh, qua hai hôm nữa sẽ tỉnh lại.
– Vậy thì tốt- Hàn Bắc thở phào nhẹ nhõm- Vậy đến khi nào bọn anh mới đi thăm được?
– Tối nay em về sắp xếp đã, ngày mai mọi người đến thăm anh ấy đi.
Lăng Tuyết định trở về sẽ thương lượng với Lãnh Thanh Mặc, Hàn Bắc và Hàn Giai là anh em thân thiết với cô, họ chỉ muốn đến thăm Lăng Ngạo mà thôi, sẽ không tiết lộ cơ mật gì, huống chi đó là ở bệnh viện, hoàn toàn cũng không có cơ mật gì để tiết lộ.
– Được được được, sáng mai đi nha- Hàn Bắc liên tục gật đầu.
– Hàn Giai còn đang ở nhà em đúng không?
Lăng Tuyết nhìn ra bên ngoài, không thấy xe của họ Cung, xem ra họ không tìm đến, đây là cho cô nghỉ phép một ngày?
– Ừ, ở nhà em, anh cũng dọn qua đó rồi. Căn nhà anh thuê công tắt nguồn điện bị cháy, còn chưa sửa xong, tối thui à, dù sao nhà anh cũng sắp hết hạn thuê rồi, anh không định thuê nữa, nên dọn hết đồ sang nhà em.
– Tạm thời hai anh em cứ dọn sang chỗ em đi sẽ an toàn hơn, nhà của bọn em đến cuối năm mới hết hợp đồng, hai anh em khỏi phải tốn tiền thuê nhà khác.
– OK, cám ơn trước. Để anh gọi điện cho Hàn Giai, bằng không một mình nó ở nhà lại suy nghĩ lung tung.
– Ừ.
Hàn Bắc gọi điện cho Hàn Giai, báo tin Lăng Tuyết đã nói, Hàn Giai trong điện thoại chứng thực lại với Lăng Tuyết, lúc này với yên lòng.
Lăng Tuyết cũng yên lòng, nói chuyện với Hàn Bắc:
– Hàn Giai nói anh đi Hàn Quốc phỏng vấn à? Thuận lợi không?
– Anh đang định nói với em chuyện này- Hàn Bắc vô cùng hưng phấn- Lần trước anh và Ngũ Ca cùng đi Hàn Quốc phỏng vấn, đã phỏng vấn đậu rồi, hiện tại hai anh em đang là tay bass riêng của ngôi sao nổi tiếng Hàn Vũ Thần.
– Hàn Vũ Thần?- Lăng Tuyết trợn mắt- Là Tiểu Thiên Vương Châu Á đó nha.
– Đúng vậy, anh ta nổi tiếng lắm- Hàn Bắc kích động không thôi- Có thể vì bọn anh đều mang họ Hàn, nên anh ta đặc biệt chiếu cố bọn anh, lúc trước khi phỏng vấn anh suýt bị trượt, là anh ta tự mình chỉ đích danh giữ anh lại, đây chính là duyên phận đó nha!
– Chúc mừng anh, cuối cùng cũng có cơ hội ra mắt rồi- Lăng Tuyết vui lây niềm vui của Hàn Bắc.
– Hì hì, em đừng chê cười anh nữa- Hàn Bắc gãi đầu, có hơi ngượng ngùng- Lần này có thể được chọn là do vận may, anh cảm thấy bản thân đã đổi vận rồi, gần đây sự nghiệp cứ lên như diều gặp gió, chuyện gì cũng rất thuận lợi, Hàn Vũ Thần còn đặc biệt xem trọng anh.
– Phong thủy luân chuyển, mọi người đều có ngày nào đó đổi vận mà- Lăng Tuyết cười nói- Nhìn thấy anh phát triển tốt như vậy, em cũng thấy mừng cho anh.
– Mọi người đều là anh em, anh phát tài cũng sẽ nghĩ đến mọi người mà- Hàn Bắc nói chyện rất nghĩa khí- Tối mai Hàn Vũ Thần có buổi fan meeting (họp mặt người hâm mộ) tại nhà hát lớn ở thành phố Hải, cần mời một ca sĩ nữ song ca chung bài hát mới nhất của anh ấy, anh đã đề cử em với anh ấy, để em theo anh đến công ty thử giọng, nếu thành công, tối mai là có thể biểu diễn cùng sân khấu với anh ấy rồi, với giọng hát và hình tượng của em, chỉ cần ra mắt nhất định sẽ rất chấn động, sau này sẽ có rất nhiều cơ hội phát triển…
– Chờ đã- Lăng Tuyết ngắt lời Hàn Bắc- Quả thật đây là cơ hội tốt, chỉ là hiện tại em không tiện lộ diện.
Hiện giờ cô là Cung Thiên Long, sao có thể xuất đầu lộ diện làm khách mời cho ngôi sao được?
– Tại sao?- Hàn Bắc phản ứng rất mạnh- Đây chính là cơ hội rất tốt, cho dù hiện giờ em có cặp kè với người giàu, không thiếu tiền tiêu, nhưng em cũng không thể quên đi giấc mơ của chính mình chứ, em đã nói muốn dẫn dắt ban nhạc Black Wing của chúng ta ra khỏi Trung Quốc, vươn đến sàn diễn quốc tế, còn nói muốn truyền tải những ca khúc mà Lăng Ngạo sáng tác cho em ra khắp toàn cầu, em quên rồi sao?
– Em không quên, chỉ là…
Lăng Tuyết hơi động lòng, đây quả thật là cơ hội tốt, hơn nữa tham gia thi đấu sẽ càng đáng tin hơn, cơ hội đã ở ngay trước mắt, lập tức là có thể thực hiện, cô thực sự không muốn bỏ qua.
– Nhưng mà cái gì?- Hàn Bắc nhíu mày hỏi- Rốt cuộc em bị sao? Gần đây thần thần bí bí lắm, chẳng lẽ thực sự cặp kè người giàu? Em và Lăng Ngạo…
– Đúng rồi- Lăng Tuyết nảy ra một ý- Em có thể hóa trang mà, cải trang lên sân khấu, như vậy người khác sẽ không nhận ra em.
– Cái gì?- Hàn Bắc bị cô làm cho kinh ngạc- Lên sân khấu phải hóa trang mà, nhưng em nói cải trang là có ý gì? Em sợ ai nhận ra?
– Tóm lại em không thể dùng khuôn mặt hiện tại để lên sân khấu được- Lăng Tuyết không muốn nói quá nhiều với anh- Anh đi hỏi thử xem, nếu có thể được, em sẽ theo anh đi thử giọng.
– Chắc không thành vấn đề đâu, để anh hỏi thử- Hàn Bắc gọi điện thoại cho người đại diện của Hàn Vũ Thần, sau đó nói với Lăng Tuyết- Anh ấy nói em đến thử giọng trước, qua vòng rồi nói sau.
– Vậy đi thôi, dù sao hôm nay em cũng muốn đi thư giãn, gần đây đúng là mệt chết, tối nay gọi Hàn Giai và Ngũ Ca ra đi, chúng ta cùng đi ăn đồ nướng, em mời.
– Tốt quá, anh cũng đang có ý này, tối nay chúng ta phải uống cho thật đã.
– Về thay đồ trước, mặc bộ đồ này chán ngấy đi được, em phải lấy lại bộ dạng ngày trước.
– OK, về nhà thôi!
Lăng Tuyết ưỡn thẳng lưng, làm Cung Thiên Long lâu như vậy, cô thật sự rất áp lực.
Chuyện cô nhi viện đã giải quyết gần xong rồi, còn có bốn ngày nữa sẽ đến ngày Thân Đồ Dạ và Cung Thiên Long kết hôn, đến sau lúc đó, cô sẽ được tự do.
Bắt lấy cơ hội này mới thành danh được, đợi Lăng Ngạo tỉnh lại, anh sáng tác, cô hát, bọn Hàn Bắc Hàn Giai Ngũ Ca đệm đàn, đám anh em bọn họ lại giống như trước cùng nhau tung hoành thiên hạ, ngẫm lại là thấy hạnh phúc rồi!
***
Nhà họ Cung.
Tần Tuệ gấp đến độ như kiến bò chảo nóng:
– Con nhỏ đó đúng là không đáng tin, lúc này lại tắt máy, bữa tiệc tối nay của họ Bạch phải làm sao đây? Họ chủ động mời cô Cung đến tham dự buổi tiệc mừng thọ của Bạch Tấn Sinh, chắc chắn là nể mặt ngài Thân Đồ nên chuẩn bị thỏa hiệp, muốn hữu hảo với họ Cung, chúng ta phải nhân cơ hội lần này làm tốt quan hệ với Bạch Tấn Sinh, thì ngày sau dễ bàn chuyện giải trừ hợp đồng hơn.
Lãnh Thanh Mặc xem đồng hồ, dùng khẩu hình môi nói:
– Hiện tại mới 11h trưa, còn sớm, tôi điều tra cô ấy ở đâu, đến đó đón cô ấy, còn chị đi chuẩn bị trang phục và trang sức cho cô ấy đi.
– Vâng, tôi lập tức đi chuẩn bị- Tần Tuệ lại liên tục gật đầu, lại lo lắng hỏi- Không biết ngài Thân Đồ có nhận được thư mời của họ Bạch không, ngộ nhỡ ngài ấy không đi, một mình cô Cung đi, họ Bạch nhất định sẽ không cho cô ấy thể diện. Ai da, không biết hôm nay cô ấy ở chỗ ngài Thân Đồ thế nào, có cãi nhau không…
– Đúng đấy, tôi vô tri đấy, tôi ngu ngốc đấy- Lăng Tuyết giận dữ- Vậy anh cưới một đứa ngu ngốc, chẳng phải anh càng não tàn hơn sao???
– Em…- Thân Đồ Dạ cứng họng, lại nhất thời không nói lại cô.
– Dừng xe!- Lăng Tuyết hét lên.
Lôi Quân liếc gương chiếu hậu nhìn Thân Đồ Dạ ở phía sau, Thân Đồ Dạ không có phản ứng, anh đành đỗ xe lại ven đường.
– Trở về từ từ hoài niệm tình nhân cũ của anh đi nhé- Lăng Tuyết đạp cửa bỏ đi.
– Bệnh thần kinh!!!
Thân Đồ Dạ cảm thấy cô quả thực không nói lý lẽ, lại dám kiêu căng như vậy ở trước mặt anh, tuyệt đối là đầu óc có vấn đề.
– Chủ nhân…
Cố Huy muốn khuyên nhủ Thân Đồ Dạ.
– Im ngay- Thân Đồ Dạ ngắt lời anh.
Cố Huy không dám thở mạnh.
Lôi Quân không biết có nên lái xe đi không.
Lăng Tuyết đột nhiên gõ mạnh vào kính xe.
Thân Đồ Dạ lạnh lùng nở nụ cười, đưa tay quay kính xe xuống, cao ngạo nhìn cô, chờ cô mở miệng cầu xin anh.
– Đưa túi xách của tôi ra đây- Lăng Tuyết chìa tay với anh.
Thân Đồ Dạ sắc mặt u ám, tiện tay cầm túi xách của cô ném ra ngoài, nhìn cũng không buồn nhìn cô:
– Lái xe đi!
– Vâng- Lôi Quân lái xe rời khỏi.
Lăng Tuyết nhặt túi xách trên đường lên, căm giận trừng mắt với chiếc Maybach nọ, xoay người bỏ đi, từ trong túi lấy ra điện thoại gọi cho Hàn Bắc:
– Hàn Bắc, anh ở đâu? Lái xe đến đón em…
Lời còn chưa nói xong, Lăng Tuyết ngẩn người, lúc này, một chiếc Bugatti màu xanh saphire chạy đến, Lăng Tuyết trợn mắt nhìn chằm chằm chiếc xe nọ, biển số xe là XX8888, đó không phải là chiếc xe đã đua với cô đêm đó sao?
Bugatti chạy qua bên cạnh Lăng Tuyết, mui xe mở ra, anh chàng ngồi ở ghế lái mặc áo da chói mắt, trang sức sáng lấp lánh, đeo kính râm màu sắc sặc sỡ, đẹp trai ngời ngời, lắc lư cơ thể theo tiếng nhạc metal rock đinh tai nhức óc trong xe, vô cùng nhập tâm.
– Này!- Lăng Tuyết hưng phấn chạy theo, vẫy tay hô to- Dừng xe! Dừng xe!
Anh chàng nọ hình như không nghe thấy tiếng của Lăng Tuyết, giữ nguyên tốc độ xe, lướt nhanh qua cô.
Lăng Tuyết chạy theo mấy trăm mét, không đuổi kịp, đành phải dừng lại, đứng tại chỗ thở hổn hển.
Trong xe, anh chàng liếc nhìn kính chiếu hậu, cong môi cười:
– Đẹp trai mà cũng đâu còn cách nào, ở trên đường luôn bị mấy cô mê trai điên cuồng truy đuổi, đáng tiếc quá, anh đây sẽ không vì một gốc cây mà vứt bỏ cả khu rừng!!!
***
Reng… reng…
Điện thoại Lăng Tuyết reo, cô nhận máy:
– Hàn Bắc.
– Lăng Tuyết, em ở đâu? Có phải kêu anh đến đón em không?- Hàn Bắc hỏi.
– Em cũng không biết đây là đâu nữa, em gửi định vị cho anh, anh lập tức đến đây.
– OK.
Lăng Tuyết đứng bên đường chờ Hàn Bắc, Tần Tuệ gọi đến, cô không nghe máy.
Khoảng 8h, Hàn Bắc lái chiếc Golf Gti vội vàng chạy đến, Lăng Tuyết lên xe, lập tức tắt điện thoại:
– Đi mau.
Cô biết Tần Tuệ nhất định sẽ phái người đến đón cô, nói không chừng ở giữa đường sẽ gặp phải, cô phải nhanh chóng rời khỏi đây, tắt máy là không cho họ định vị được cô đang ở đâu.
– Sao vậy? Em lại bị người ta theo dõi à?- Hàn Bắc căng thẳng nhìn gương chiếu hậu.
– Hiện tại không ai theo dõi, chậm chút nữa thì sẽ có- Lăng Tuyết nhìn xe- Lần trước bị đụng hư, tiền sửa xe hết bao nhiêu?
Lần trước cô chạy chiếc Golf Gti này đi đua xe với bọn Lương Thất Thiếu, xe của Lương Thất Thiếu suýt nữa bị đụng rơi xuống vực, thời khắc mấu chốt, cô lái xe chốt ở ngay vách núi để cản xe hắn lại, đầu xe bị đụng hư ngay lúc đó.
– Mấy ngàn đó- Hàn Bắc liếc cô- Anh mặc kệ, món nợ này tính vào em.
– Không thành vấn đề- Lăng Tuyết sảng khoái đồng ý- Sau này sẽ gửi vào thẻ của anh.
– Em bắt đầu trở nên hào phóng từ khi nào vậy?- Hàn Bắc kinh ngạc vô cùng- Thật sự đang cặp kè người giàu à?
– Nói nhảm- Lăng Tuyết lười nói với anh chuyện này- Đúng rồi, em nói một chút chuyện về Lăng Ngạo với anh.
– Lăng Ngạo thế nào? Được cứu chưa?- Hàn Bắc lo lắng hỏi- Hàn Giai sắp điên rồi, ngày nào cũng ở nhà nổi khùng lên, nó kêu anh nói với em, nếu em không cho nó gặp Lăng Ngạo, nó thật sự sẽ báo cảnh sát đó.
– Đã cứu ra rồi- Lăng Tuyết nghiêm túc nói- Chỉ là điều trị muộn, anh ấy vẫn còn hôn mê chưa tỉnh, nhưng bác sĩ nói rồi, anh ấy hồi phục rất nhanh, qua hai hôm nữa sẽ tỉnh lại.
– Vậy thì tốt- Hàn Bắc thở phào nhẹ nhõm- Vậy đến khi nào bọn anh mới đi thăm được?
– Tối nay em về sắp xếp đã, ngày mai mọi người đến thăm anh ấy đi.
Lăng Tuyết định trở về sẽ thương lượng với Lãnh Thanh Mặc, Hàn Bắc và Hàn Giai là anh em thân thiết với cô, họ chỉ muốn đến thăm Lăng Ngạo mà thôi, sẽ không tiết lộ cơ mật gì, huống chi đó là ở bệnh viện, hoàn toàn cũng không có cơ mật gì để tiết lộ.
– Được được được, sáng mai đi nha- Hàn Bắc liên tục gật đầu.
– Hàn Giai còn đang ở nhà em đúng không?
Lăng Tuyết nhìn ra bên ngoài, không thấy xe của họ Cung, xem ra họ không tìm đến, đây là cho cô nghỉ phép một ngày?
– Ừ, ở nhà em, anh cũng dọn qua đó rồi. Căn nhà anh thuê công tắt nguồn điện bị cháy, còn chưa sửa xong, tối thui à, dù sao nhà anh cũng sắp hết hạn thuê rồi, anh không định thuê nữa, nên dọn hết đồ sang nhà em.
– Tạm thời hai anh em cứ dọn sang chỗ em đi sẽ an toàn hơn, nhà của bọn em đến cuối năm mới hết hợp đồng, hai anh em khỏi phải tốn tiền thuê nhà khác.
– OK, cám ơn trước. Để anh gọi điện cho Hàn Giai, bằng không một mình nó ở nhà lại suy nghĩ lung tung.
– Ừ.
Hàn Bắc gọi điện cho Hàn Giai, báo tin Lăng Tuyết đã nói, Hàn Giai trong điện thoại chứng thực lại với Lăng Tuyết, lúc này với yên lòng.
Lăng Tuyết cũng yên lòng, nói chuyện với Hàn Bắc:
– Hàn Giai nói anh đi Hàn Quốc phỏng vấn à? Thuận lợi không?
– Anh đang định nói với em chuyện này- Hàn Bắc vô cùng hưng phấn- Lần trước anh và Ngũ Ca cùng đi Hàn Quốc phỏng vấn, đã phỏng vấn đậu rồi, hiện tại hai anh em đang là tay bass riêng của ngôi sao nổi tiếng Hàn Vũ Thần.
– Hàn Vũ Thần?- Lăng Tuyết trợn mắt- Là Tiểu Thiên Vương Châu Á đó nha.
– Đúng vậy, anh ta nổi tiếng lắm- Hàn Bắc kích động không thôi- Có thể vì bọn anh đều mang họ Hàn, nên anh ta đặc biệt chiếu cố bọn anh, lúc trước khi phỏng vấn anh suýt bị trượt, là anh ta tự mình chỉ đích danh giữ anh lại, đây chính là duyên phận đó nha!
– Chúc mừng anh, cuối cùng cũng có cơ hội ra mắt rồi- Lăng Tuyết vui lây niềm vui của Hàn Bắc.
– Hì hì, em đừng chê cười anh nữa- Hàn Bắc gãi đầu, có hơi ngượng ngùng- Lần này có thể được chọn là do vận may, anh cảm thấy bản thân đã đổi vận rồi, gần đây sự nghiệp cứ lên như diều gặp gió, chuyện gì cũng rất thuận lợi, Hàn Vũ Thần còn đặc biệt xem trọng anh.
– Phong thủy luân chuyển, mọi người đều có ngày nào đó đổi vận mà- Lăng Tuyết cười nói- Nhìn thấy anh phát triển tốt như vậy, em cũng thấy mừng cho anh.
– Mọi người đều là anh em, anh phát tài cũng sẽ nghĩ đến mọi người mà- Hàn Bắc nói chyện rất nghĩa khí- Tối mai Hàn Vũ Thần có buổi fan meeting (họp mặt người hâm mộ) tại nhà hát lớn ở thành phố Hải, cần mời một ca sĩ nữ song ca chung bài hát mới nhất của anh ấy, anh đã đề cử em với anh ấy, để em theo anh đến công ty thử giọng, nếu thành công, tối mai là có thể biểu diễn cùng sân khấu với anh ấy rồi, với giọng hát và hình tượng của em, chỉ cần ra mắt nhất định sẽ rất chấn động, sau này sẽ có rất nhiều cơ hội phát triển…
– Chờ đã- Lăng Tuyết ngắt lời Hàn Bắc- Quả thật đây là cơ hội tốt, chỉ là hiện tại em không tiện lộ diện.
Hiện giờ cô là Cung Thiên Long, sao có thể xuất đầu lộ diện làm khách mời cho ngôi sao được?
– Tại sao?- Hàn Bắc phản ứng rất mạnh- Đây chính là cơ hội rất tốt, cho dù hiện giờ em có cặp kè với người giàu, không thiếu tiền tiêu, nhưng em cũng không thể quên đi giấc mơ của chính mình chứ, em đã nói muốn dẫn dắt ban nhạc Black Wing của chúng ta ra khỏi Trung Quốc, vươn đến sàn diễn quốc tế, còn nói muốn truyền tải những ca khúc mà Lăng Ngạo sáng tác cho em ra khắp toàn cầu, em quên rồi sao?
– Em không quên, chỉ là…
Lăng Tuyết hơi động lòng, đây quả thật là cơ hội tốt, hơn nữa tham gia thi đấu sẽ càng đáng tin hơn, cơ hội đã ở ngay trước mắt, lập tức là có thể thực hiện, cô thực sự không muốn bỏ qua.
– Nhưng mà cái gì?- Hàn Bắc nhíu mày hỏi- Rốt cuộc em bị sao? Gần đây thần thần bí bí lắm, chẳng lẽ thực sự cặp kè người giàu? Em và Lăng Ngạo…
– Đúng rồi- Lăng Tuyết nảy ra một ý- Em có thể hóa trang mà, cải trang lên sân khấu, như vậy người khác sẽ không nhận ra em.
– Cái gì?- Hàn Bắc bị cô làm cho kinh ngạc- Lên sân khấu phải hóa trang mà, nhưng em nói cải trang là có ý gì? Em sợ ai nhận ra?
– Tóm lại em không thể dùng khuôn mặt hiện tại để lên sân khấu được- Lăng Tuyết không muốn nói quá nhiều với anh- Anh đi hỏi thử xem, nếu có thể được, em sẽ theo anh đi thử giọng.
– Chắc không thành vấn đề đâu, để anh hỏi thử- Hàn Bắc gọi điện thoại cho người đại diện của Hàn Vũ Thần, sau đó nói với Lăng Tuyết- Anh ấy nói em đến thử giọng trước, qua vòng rồi nói sau.
– Vậy đi thôi, dù sao hôm nay em cũng muốn đi thư giãn, gần đây đúng là mệt chết, tối nay gọi Hàn Giai và Ngũ Ca ra đi, chúng ta cùng đi ăn đồ nướng, em mời.
– Tốt quá, anh cũng đang có ý này, tối nay chúng ta phải uống cho thật đã.
– Về thay đồ trước, mặc bộ đồ này chán ngấy đi được, em phải lấy lại bộ dạng ngày trước.
– OK, về nhà thôi!
Lăng Tuyết ưỡn thẳng lưng, làm Cung Thiên Long lâu như vậy, cô thật sự rất áp lực.
Chuyện cô nhi viện đã giải quyết gần xong rồi, còn có bốn ngày nữa sẽ đến ngày Thân Đồ Dạ và Cung Thiên Long kết hôn, đến sau lúc đó, cô sẽ được tự do.
Bắt lấy cơ hội này mới thành danh được, đợi Lăng Ngạo tỉnh lại, anh sáng tác, cô hát, bọn Hàn Bắc Hàn Giai Ngũ Ca đệm đàn, đám anh em bọn họ lại giống như trước cùng nhau tung hoành thiên hạ, ngẫm lại là thấy hạnh phúc rồi!
***
Nhà họ Cung.
Tần Tuệ gấp đến độ như kiến bò chảo nóng:
– Con nhỏ đó đúng là không đáng tin, lúc này lại tắt máy, bữa tiệc tối nay của họ Bạch phải làm sao đây? Họ chủ động mời cô Cung đến tham dự buổi tiệc mừng thọ của Bạch Tấn Sinh, chắc chắn là nể mặt ngài Thân Đồ nên chuẩn bị thỏa hiệp, muốn hữu hảo với họ Cung, chúng ta phải nhân cơ hội lần này làm tốt quan hệ với Bạch Tấn Sinh, thì ngày sau dễ bàn chuyện giải trừ hợp đồng hơn.
Lãnh Thanh Mặc xem đồng hồ, dùng khẩu hình môi nói:
– Hiện tại mới 11h trưa, còn sớm, tôi điều tra cô ấy ở đâu, đến đó đón cô ấy, còn chị đi chuẩn bị trang phục và trang sức cho cô ấy đi.
– Vâng, tôi lập tức đi chuẩn bị- Tần Tuệ lại liên tục gật đầu, lại lo lắng hỏi- Không biết ngài Thân Đồ có nhận được thư mời của họ Bạch không, ngộ nhỡ ngài ấy không đi, một mình cô Cung đi, họ Bạch nhất định sẽ không cho cô ấy thể diện. Ai da, không biết hôm nay cô ấy ở chỗ ngài Thân Đồ thế nào, có cãi nhau không…
Tác giả :
Dạ Thần Dực