Kế Phụ
Chương 24
“Tốt! Cám ơn ba ba… Aha… Ba ba… Côn thịt thật to, thật nóng… A a a… Nga Hmm… A… A… Ác ác…" Điền Vũ Mặc ra sức mở to miệng. Đồng thời gắng sức bú liếm hai côn thịt, còn lấy đầu lưỡi đánh vào khe hở của y. So với tiểu côn thịt của minh, hắn thật sự thích đại nhục bổng của y. Đại cự long nóng hổi vừa thô vừa cường tráng, uy vũ, làm cho hắn cảm giác thật an toàn. Nhất là đại cự long dính đầy chocolate, ngọt muốn chết. Hương vị ngọt ngào của chocolate từ trong miệng tỏa ra, ngọt đến động lòng người, làm cho trái tim ngọt đến tan chảy. Trong lòng dâng lên một loại cảm giác kỳ quái không ngừng lan ra.
“Nhi tử ăn song gậy, ba ba cũng ăn song huyệt!" Nhìn vẻ mặt dục tiên dục tử của riêng, y lại nghĩ đến một việc siêu cấp tà ác. Đột nhiên rút đại nhục bổng ra, đứng dậy đi lên đỉnh đầu của Điền Vũ Mặc ngồi xổm xuống.
“Ba ba…" Điền Vũ Mặc lo lắng kêu lên, hắn còn chưa ăn đủ đại cự long của y!
“Tiểu *** phụ, đừng nóng vội! Ba ba sẽ lập tức cho em ăn đại nhục bổng o0o!" Y nhếch môi lên, lại đem đại nhục bổng bất cứ lúc nào sẽ phun trào nhét vào cái miệng nhỏ nhắn của con riêng. Cùng với tiểu gậy ngọc, hai đại nhục bổng thay phiên nhau đâm vào cái miệng anh đào. Y hưởng thụ cái miệng nhỏ nhắn, vô cùng khoái cảm của con riêng, cúi đầu bú liếm hai lỗ nhỏ ngứa đến cực hạn của con riêng, cố gắng muốn đem con riêng dẫn dắt đến cao trào.
“A… Ngô a… Hmm đó… Ba… Ba… Ngô… Thoải mái… Thật sự sảng khoái… Ba ba… Thật lợi hại… A… A a… A a… Ngô ừ…" Cái miệng nhỏ nhắn của Điền Vũ Mặc bị nhét chặt cứng, bị y đâm đến sắp thiếu dưỡng khí hết rồi, không có cách nào lớn tiếng rên rỉ như lúc trước nữa, chỉ có thể phát ra tiếng rên đứt quãng. Trước kia giúp y khẩu giao, cái miệng nhỏ nhắn vẫn còn rất đau nhưng hắn cố gắng nhịn cơn đau xuống, tiếp tục hầu hạ côn thịt của hai người. Một là bởi vì bị hai côn thịt nhét vào mồm quá tục tĩu rồi, khoái cảm trong cơ thể càng ngày càng tăng vọt. Hai là bởi vì hắn không muốn làm cho cha kế mất hứng, chẳng biết tại sao chỉ cần nhìn thấy vẻ mặt vui vẻ của y trong lòng hắn cũng thật cao hứng. Giống như hận ý thường ngày đối với y hoàn toàn không tồn tại. Bị y bú liếm kích thích hai lỗ nhỏ, Điền Vũ Mặc vừa thống khổ vừa vui sướng vặn vẹo cơ thể, cao trào từng đợt rồi từng đợt làm cả người hắn trầm mê vào biển dục.
“Tao nhi tử, tiểu yêu tinh, ba ba bắn cho em!" Y bị cái miệng anh đào hút đến không chịu nổi, cũng không nhịn được làm hai túi thịt heo bỗng nhiên co thắt. Đại nhục bổng rung lên kịch liệt, sau đó bắn hết vào miệng nhỏ của con riêng.
“A a a… Ba ba, nhi tử cũng bắn… Ngô ngô…" Bị cha kế xuất tinh kích thích lại bị *** ngoạn một hồi lâu nên Điền Vũ Mặc cũng lập tức xuất tinh theo. Hai dòng dịch thể bắn thẳng vào miệng Điền Vũ Mặc. Lúc trước chỉ mỗi dịch thể của y hắn cũng ăn không hết, hiện tại là hai người cùng nhau bắn. Hắn không cách nào ăn nổi, sắp sặc chết rồi, ho đến nước mắt cũng chảy ra. Tinh dịch nuốt không hết chảy trào ra từ khóe miệng, dính cả lên mặt và cổ. Chờ y bắn xong thì hắn chỉ còn có nửa cái mạng, cả người nồng nặc mùi dịch thể.
“Bảo bối, dịch thể của ba ba và của em, cái nào ăn ngon hơn?" Y cũng mệt thở hồng hộc, rút đại nhục bổng ra đặt lên mặt con riêng, vô lực dựa vào người con riêng hỏi. Thân thể cường tráng, dương cương ướt đẫm mồ hôi. Hôm nay thật sự quá điên cuồng, sau khi kết hôn đã lâu mình chưa chơi kịch liệt như vậy.
“A… Ba… Ba……ăn thật ngon…" Điền Vũ Mặc nghỉ một hồi lâu mới miễn cưỡng nói chuyện. Toàn thân ướt đẫm mồ hôi. Thân thể hắn còn đỏ hơn hồi nãy, làn da xinh đẹp diễm hồng như máu, vừa mỹ vừa dọa người! Hoan ái kịch liệt như vậy cho dù là người trưởn thành cũng không chịu nổi huống chi thiếu niên như Điền Vũ Mặc, hơn nữa lại còn sốt cao. Điền Vũ Mặc cho tới bây giờ còn có thể sống nổi, không bị y chơi chết cũng là nhờ mới vừa nãy được cha kế cho uống thuốc hạ sốt. Dược lực bắt đầu phát tác, cơn sốt cũng hạ xuống bớt, nếu không thì hắn đã sớm chết!
“Tiểu lẳng lơ! Còn muốn ăn nữa sao?" Y ngước mắt sủng nịch nhìn Điền Vũ Mặc, cười mắng, xấu xa hỏi. Y thật tà ác, cứu không nổi nữa rồi!
“… Đúng!" Điền Vũ Mặc thở gấp, gật đầu. Mặc dù trong thời gian ngắn bắn liên tiếp hai lần nhưng hai tiểu tao huyệt dưới hạ thể vẫn chưa được thỏa mãn. Bên trong hai tiểu tao huyệt còn chứa rất nhiều chocolate. Dược lực trong chocolate xuân dược vẫn chưa biến mất, hay là nói hắn vẫn còn là tù binh của xuân dược, đầy tớ của dục vọng. Hắn còn muốn được cha kế chơi, hắn…còn muốn được y chơi lỗ nhỏ….
“Tiểu *** phụ, em có phải muốn ba ba tinh tẫn nhân vong không? Chết trên người tiểu yêu tinh em? Mẹ kiếp, lão tử lại bị em câu dẫn, em nói phải làm sao đây? Em đúng là đứa con *** đãng!" Y bị mê hoặc kêu lên, phân thân héo rũ đã nhanh chóng cứng lên.
“Ngô… Kia…thế ba ba còn ngây người ra làm gì nữa….còn không mau thao tao nhi tử…." Điền Vũ Mặc ngượng ngùng liếc mắt nhìn y. Cặp mắt hoa đào câu dẫn, ê lệ ‘mời gọi’, bộ dáng kia thật là phong tình vạn chủng làm cho người ta thần hồn điên đảo. “Ba ba, lỗ nhỏ của nhi tử ngứa muốn chết. Chocolate làm Tiểu Mặc ngứa quá, ba ba nhanh dùng đại nhục bổng cứu Tiểu Mặc. Van người, ba ba tốt của tôi!" Điền Vũ Mặc sợ y không đáp ứng nên giọng nói so với lúc nãy lớn hơn một chút. Hai tay đặt lên bả vai của y, nhẹ nhàng lay, khả ái nũng nịu nói. Thân thể và hai lỗ nhỏ giống như hoàn toàn tách biệt. Thân thể rõ ràng là đau muốn chết, toàn thân đau ê ẩm nhưng hết lần này đến lần khác hai lỗ nhỏ dưới hạ thể giống như không hề biết mệt mỏi, ngược lại càng ngày càng hưng phấn. Lớp chocolate dính chặt lên màng vách trong tiểu huyệt động, làm tan chảy cả thần kinh của hắn. Cảm giác nóng rực lan ra từ dòng chocolate, giống như ổ kiến lửa cắn xé hắn, làm cho đầu óc lẫn tâm can hắn điên cuồng khát vọng đại nhục bổng khổng lồ uy vũ của y. Cho dù đau hơn nữa cũng không quan tâm, chỉ cần đại nhục bổng có thể cắm vào trong thân thể của hắn, giết sạch đống sâu bọ đang bò lổm ngổm trong thân thể hắn, làm hắn không còn ngứa nữa là được rồi.
“Dâm phụ! Em thật đúng là *** phụ! Mẹ kiếp, nói, tiểu tiện nhân em có phải cố ý nói vậy hay không? Muốn câu dẫn ba ba! Em từ đầu tới cuối đều cố ý dụ dỗ ba ba, làm ba ba vì em mà phạm tội, vì em mà điên cuồng!" Y cảm thấy không gì trên đời có thể sánh được với vẻ mê người của con riêng, vì con riêng cho dù có bảo y chết, y cũng nguyện ý.
“Tốt! Tiểu yêu tinh, ba ba sẽ vì em mà chết, hôm này chúng ta cùng nhau chết!" Y một lần nữa lại hôn điên cuồng lên cái miệng nhỏ nhắn của con riêng, vừa cắn vừa mút đến chảy máu làm cái miệng đã sưng đến không thể sưng hơn được nữa.
“Ừ… Cùng chết, chúng ta cùng chết! Ba ba mau chơi tiểu ‘muội muội’ của tôi. Tôi muốn làm người của ba ba … Ngô… Ba ba, mau chơi tôi…tôi muốn ba ba chiếm lấy tôi, cưỡng gian tôi… Ừ ngô… A…" Điền Vũ Mặc ra sức gật đầu, *** đãng đến cùng cực kêu lên. Chủ động mở rộng hai chân, nắm lấy đại hỏa long cọ cọ vào tiểu mật huyệt, dụ dỗ y. Nếu không phải hắn còn nhỏ như thế, người nào sẽ tin hôm qua hắn vừa mới bị phá trinh, đến nay vẫn còn là một nửa xử nam. Không biết vì chocolate xuân dược của Long Cửu lợi hại hay tại vì hắn thiên tính *** đãng.
“Đclmm! Em không đợi kịp nữa à! Tiểu lẳng lơ, đứng lên! Hôm nay ba ba sẽ cho em thỏa ý nguyện, hung hăng cưỡng gian em, hiếp chết tiểu kỹ nữ lẳng lơ này!" Y kích động, nếu còn không tiến vào thì sẽ nổ tung mất. Y không lựa chọn tư thế mà chọn cách trực tiếp đâm thẳng tới tiểu mật huyệt của con riêng. Quỳ trên giường, kích động kéo con riêng lên, vuốt ve cặp mông hồng hồng. Làm cho tiểu mật huyệt đối diện với đại nhục bổng vừa to vừa dài của mình, sau đó cầm đại nhục bổng lên, thẳng tiến tới…
“A a a a a a ──" lỗ nhỏ bị đại hỏa long xỏ xuyên qua. Màng trinh mỏng manh cuối cùng cũng bị phân thân của cha kế chọc thủng, dòng máu đỏ từ mật huyệt từ từ chảy ra. Bị đâm vào chớp nhoáng, Điền Vũ Mặc đau đến sắp ngất đi. Hắn không nghĩ lại có thể đau như vậy, so với hậu huyệt lần đầu bi khai bao còn đau hơn. Thể xác và linh hồn đều bị phân thân của y xé nát. Hắn cảm thấy mình sắp chết, bị côn thịt của y đâm chết!
“Tiểu Mặc, ba ba cuối cùng cũng đã tiến vào tiểu mật huyệt của em. Ba ba cuối cùng cũng hoàn toàn có được em!" Y ôm lấy thân thể đau đến phát run của con riêng, cảm động cực kỳ, hốc mắt cũng hơi ươn ướt. Dương vật truyền đến cảm giác vừa chặt vừa đau, điều này nói cho y biết cuối cùng thì mình cũng đã tiến vào tiểu huyệt động của con riêng. Đợi lâu như thế cuối cùng cũng chiếm được hai lỗ nhỏ của con riêng. Y không phải đang nằm mơ! Có trời biết, y đã chờ đợi thời khắc này bao lâu rồi!
“Đau a… Ba ba, tôi đau…muốn chết…van xin ba ba mau…mau đi ra….cầu xin ba ba đi ra…..tôi đau quá…aaa…" Dục hỏa nhanh chóng bị cơn đau thay thế, Điền Vũ Mặc nửa ngồi trên người cha kế, đau đến mức bấu chặt lấy bả vai của y. Thân thể yếu ớt đau đến toàn thân đều là mồ hôi, thống khổ run rẩy. Đau đến mức ngay cả nói cũng sắp nói không ra hơi rồi. Vì tao huyệt của hắn thật sự quá nhỏ, đại nhục bổng của y chỉ mới đâm xuyên qua màng trinh, tiến vào mới có một chút mà đã làm hắn đau đến sắp tắt thở.
Bởi vì là người song tính nên hoa huyệt phía trước của Điền Vũ Mặc vốn nhỏ hơn so với người bình thường rất nhiều. Huống chi hắn chỉ mới mười ba tuổi, thân thể căn bản vẫn chưa phát dục hoàn toàn. Tiểu mật huyệt phía trước bởi vì bị màng trinh ngăn cản nên trước khi hai người giao hoan, y cùng lắm chỉ là dùng đầu lưỡi liếm liếm bên ngoài. Ngay cả dùng ngón tay cũng chỉ nhẹ nhàng ma sát phía ngoài. Hiện tại đột nhiên bị đại côn thịt siêu cấp khổng lồ cắm vào, tiểu bí huyệt mong manh, kiều kiều sao có thể chịu được. Điền Vũ Mặc tất nhiên so với chết còn khó chịu hơn.
Thấy vẻ mặt phi thường đau đớn của con riêng, y giật mình, cảm thấy vô cùng áy náy. Mới vừa rồi vì quá hưng phấn nên quên mất phải nhẹ nhàng với con riêng. Không chọn tư thế ôn nhu mà trực tiếp tiến vào. Dùng phương thức thô bạo, hung ác nhất để trực tiếp chiếm đoạt hắn mới có thể hại con riêng bị thương thành thế này! Nhưng chờ lâu như vậy, thật vất vả lắm mới có thể tiến vào chỗ ấm áp này, làm cho y thật sự không muốn rút ra, cố gắng an ủi con riêng: “Tiểu Mặc, ngoan! Ba ba biết em đau, em ráng nhẫn một chút. Chỉ cần nhẫn một chút nữa là được!"
“Không. . . Không, mau đi ra….tôi không….làm….. Ô ô. . . Tôi sẽ chết. . . Ba ba, cầu xin ba ba mau dừng lại…." Thật sự quá đau đớn, hạ thể bị hung khí của cha kế xé rách nghiêm trọng, tiểu mật huyệt máu tuôn xối xả. Thân thể đỏ ửng đau đến mức trở nên tái nhợt.
Điền Vũ Mặc vùng dậy, muốn rút khỏi phân thân của cha kế nhưng bị y ngăn lại.
“Không cho đứng lên! Tiểu *** ô, không phải mới vừa nãy em van xin ba ba chơi em sao? Hiện tại ba ba chơi em, sao em lại không muốn nữa rồi! Ba ba không cho em đổi ý!" Y mắng, nắm cái eo yếu ớt, thon nhỏ của con riêng ấn mạnh xuống. Tên đã lắp vào cung, tuyệt không cho phép con riêng lâm trận bỏ chạy!
“Ô ô. . . Ba ba, van xin ba ba…thật là đau muốn chết….phía dưới tét ra rồi…đau quá…ô….tôi sẽ chết thật đó….van xin ông bỏ qua cho tôi đi….. Ô ô ô. . . Nhi tử thật chịu không được. . . A. . . . Ngô. . . Ô ô ô. . ."Đứa trẻ lắc đầu, đôi môi mới vừa bị cắn cho chảy máu, sưng lên trong thật dọa người, phát ra tiếng than khóc yếu ớt cầu xin y. Ngay cả khí lực khóc lớn một tí cũng không có.
Đại phân thân của cha kế giống như một lưỡi dao sắc bén, làm cho nơi mẫn cảm, yếu ớt như âm đạo giống như bị xé rách. Lỗ nhỏ bị xé rách, đau đớn tới tận tim, vượt ra khỏi sức chịu đựng của hắn, làm cho mỗi tế bào trong cơ thể đều phát run lên!
“Bảo bối, nghe lời! Ba ba biết em đau nhưng cửa ải này nhất định phải vượt qua….em ráng nhịn một chút, một lát nữa em sẽ thấy thoải mái ngay thôi!" Nhìn vẻ mặt đau đớn thống khổ của con riêng, giọng nói của y mềm nhũn, đau lòng trấn an. Bây giờ nếu rời thân thể con riêng, y nhất định sẽ chết cho nên chỉ có thể để con riêng chịu khổ vậy!
Thấy cha kế quyết tâm như vậy, đứa trẻ đáng thương chỉ có thể cắn răng gật đầu. Đồng thời hắn cảm thấy cơn ngứa lại bắt đầu quay trở lại. Mặc dù đau đến tê tâm phế liệt nhưng cơn ngứa dai dẳng vẫn cứ dày vò hắn. Dục hỏa không ngừng bốc lên hừng hừng…thiêu đốt cơ thể hắn.
“Bảo bối, thật ngoan! Ba ba sẽ rất nhẹ nhàng, nhẹ nhàng…" Y mừng rỡ hôn lên môi con riêng, ôm hắn thả lên giường, ôn nhu nói. Cự long to lớn vô cùng cẩn thận, dịu dàng, từng chút, từng chút một đâm ào tiểu mỹ động chặc khít của con riêng.
“A. . . . . Ngô. . . Đau . . . . Ô ô. . . Ba ba, nhẹ chút. . . . Đau . . . ." Tiểu Mặc sợ hãi nói, nắm chặt bờ vai cha kế. Còn động tác của y vô cùng dịu dàng, cẩn thân, làm cho hắn không còn đau chết đi sống lại như hồi nãy. Miễn cưỡng dung nạp phân thân khổng lồ tiến vào thân thể hắn.
Dưới sự nỗ lực của cha kế, rốt cuộc cũng đã tiến vào được hơn phân nửa. Dương vật thô to bị tiểu huyệt động ướt át, mềm mại xiết chặt. Cái loại cảm giác tuyệt diệu này chân thật đến khó tả làm y cũng sắp nhịn không nổi nữa….
“Bảo bối, ba ba không nhịn được! Thật xin lỗi. . ." Y xin lỗi hôn lên môi con riêng, cự long bắt đầu vùng vẫy điên cuồng trong thân thể của Tiểu Mặc.
Vì muốn con riêng nhanh chóng đón nhận khoái cảm, không còn đau đớn nữa nên y hạ quyết tâm chạy nước rút, đâm tới chỗ sâu nhất. Không để ý tiểu mật huyệt máu chảy rỉ rả, đại nhục bổng tấn công dữ dội, đâm tới lút cán mới dừng lại.
“Đau a. . . Đau quá a. . . Ba ba, cứu mạng a. . . Không. . . A a a a a a ——" Âm thanh kêu rên không ngừng, bị cha kế đâm sâu tới tận tử cung, cảm giác này thật kỳ quái. Một loại đau nhức truyền đến từ chỗ sâu nhất trong bụng, khoái cảm so với hậu huyệt bị đâm đến tận cúc tâm còn mãnh liệt hơn gấp trăm lần. Khoái cảm như dòng điện trong nháy mắt xẹt qua trước mặt hắn, cắn nuốt hắn….
“Bảo bối, em thật sự có tử cung của phụ nữ. Mẹ em không có gạt tôi….ba ba đâm đến tận tử cung của em…." Y hưng phấn kêu lên, đỉnh đầu đỉnh thô to đụng trúng miệng tử cung. Côn thịt sướng tới run rẩy, ngay cả hai túi da phía ngoài cũng sướng đến độ căng lớn một vòng.
Điền Vũ Mặc mặc dù là người song tính nhưng lại có đầy đủ hai bộ đầy đủ bộ phận sinh dục. Đầy đủ hệ thống sinh sản của cả đàn ông và phụ nữ, tất nhiên là cũng phải có tử cung. Ngay từ khi biết chuyện này từ miệng Điền Nhược Vân, y thường xuyên mơ tưởng đến chuyện chờ Tiểu Mặc lớn lên sinh con cho mình.
“A a. . . Nga nha. . . ưm ưm, quá trướng….ba ba, thật kỳ quái…. A a. . . A a a. . . A a a." Tử cung thần bí bị đại nhục bổng khổng lồ xâm phạm. Đứa bé nhỏ gầy toàn thân run rẩy, nói không nên lời rốt cuộc đó là cảm giác gì. Lỗ nhỏ rõ ràng vẫn chảy máu, nhưng hắn lại không còn cảm thấy thống khổ nữa. Hạ thể không ngừng truyền đến cảm giác tê dại, làm tóc gáy toàn thân hắn thoải mái đến dựng thẳng lên!
“Bảo bối, thích ba ba đâm tới tận tử cung em không? Y cười *** đãng, đột nhiên điên cuồng đâm vào tận sâu trong bụng con riêng. Mỗi lần đều đâm tới tận miệng tử cung, đỉnh đầu đỉnh đâm tới tận lối vào nho nhỏ, còn ác liệt ma sát, xoáy một vòng.
“A a a a. . .thích…thích…ba ba, khoái chết tiểu *** ô. . A a a. . . Ba ba, nhanh lên một chút, nhanh thao *** huyệt của nhi tử…..thao ‘tao muội muội’. . . A a. . . A a. . . Bụng trướng quá….thật thích…. A a a a, ba ba tốt, ba ba yêu, nhanh *** chết tao nhi tử…. Nga nga nga nga nga nha. . ." Tiếng thét *** đãng, sảng khoái vang vọng khắp cả phòng. Những tưởng đã cạn kiệt hết khí lực, nhưng lại một lần nữa vì khoái cảm đến hủy thiên diệt địa nên toàn thân lại tràn đầy hưng phấn, kích động nắm chặt bả vai của cha kế. Hai chân sảng đến độ co quắp lại, quấn chặt quanh thắt lưng y.
“Bảo bối yêu dấu, tao huyệt phía trước của em còn mê người hơn tiểu huyệt phía sau. Ba ba chưa từng chơi qua lỗ l** nào chặt đến như vậy….thật con mẹ nó khoái chết lão tử…." So với con riêng y còn kích động hơn, sảng khoái đến kêu lên. Vẫn điên cuồng tấn công miệng tử cung của con riêng, nhét toàn bộ phân thân vào tiểu huyệt. Hận không thể nhét luôn hai túi da vào.
Y cho rằng tiểu cúc huyệt của con riêng đã là đệ nhất cực phẩm rồi. Là tiểu huyệt sướng nhất mà y đã từng *** qua, nhưng không ngờ tiểu mật huyệt phía trước của con riêng so với tiểu cúc huyệt còn mê hồn hơn. Quả thật là cực phẩm trong cực phẩm!
Âm đạo nhỏ đến không thể nhỏ hơn, giống như vòng cao sư, từng vòng từng vòng xiết chặc đại nhục bổng của y. Càng vào sâu bên trong càng chặc, so với cúc huyệt càng nóng hơn, làm cho đại nhục bổng sướng tới tan chảy. Cái loại cảm giác này không phải chỉ đơn giản hai chữ ‘thoải mái’ là có thể hình dug. Y liên tưởng tới cái gọi là thế giới cực lạc, chắc chắn là ám chỉ tiểu huyệt động của con riêng rồi!
“A a a. . . A nha. . Ba ba hiếp chết tao nhi tử đi. Đại nhục bổng của ba ba làm Tiểu Mặc sướng muốn chết…. a a a. . . Quá sung sướng. . . A a a. . . Thật sự quá sung sướng. . . Nha nha nha nha nha. . . ." Đứa nhỏ bị côn thịt của cha kế *** tới dục tiên dục tử, so với làm thần tiên còn sướng hơn. Mặc dù hạ thể vẫn còn chảy máu, tấm ra trải giường trắng bạch dưới mông đã bị nhuộm lên thành một mảnh đỏ rực.
“Tao *** ô, còn có thể thoải mái hơn a!" y hôn hít gương mặt của con riêng, điên cuồng đâm vào âm đạo. Trên môi nở một nụ cười *** đãng, mấy ngón tay đột nhiên duỗi ra, cắm vào cúc huyệt mới vừa bị thao xong. Thao đồng thời hai tao huyệt của con riêng.
“A a a a a. . . Nga nga nga nga nha. . .ba ba tốt, thật muốn bay lên tận mây xanh…aaa…ba ba, tao nhi tử bay lên thiên đàng đây. A a. . Hai lỗ nhỏ thoải mái quá. A a a a a. . . Ba ba thật sướng chết tao nhi tử….. A a a a a. . . ." Đứa nhỏ sảng đến đỏ hét bay cả nóc phòng, hai tay bấu chặt vào vai và lưng cha kế. Sau lưng Nghiêm Ký Hạo có hiện lên mấy đường cào rướm máu. Hai lỗ nhỏ bị côn thịt thô to và ngón tay cảu cha kế làm cho run rẩy toàn thân, *** thủy tuôn chảy ra cuồn cuộn.
“Tao nhi tử, em nhẹ tay một chút. Lão tử sắp bị em cào cho rách da….nga…nha… Con mẹ nó, tiểu huyệt của em vừa mềm vừa nhỏ, sướng chết lão tử…aa… Khó trách nhiều người lại thích chơi trẻ con như vậy, thì ra thao trẻ con lại sướng tới vậy…. Nga nga nha. . ." y bị hắn cào có chút đau, nhíu mày, đánh vào mông hắn mấy cái, sau đó hưng phấn ca thán. Có thể bởi vì Tiểu Mặc vẫn còn nhỏ nên tiểu huyệt động so với xử nữ bình thường còn chặt hơn mấy phân. Đàn bà y chơi qua như sao trên trời, nhiều không kể siết nhưng không có một ai lại chặt lại mê hồn như Tiểu Mặc. Lần ân ái hôm nay so với trước kia, tất cả kinh nghiệm trước đó toàn bộ đều là đống phân chó, căn bản không thể gọi là làm tình, chỉ có thể coi như mập hợp!
Trước kia y vẫn cảm thấy mấy người gian *** với con nít, căn bản đều là biến thái. Con nít thì có gì để chơi! Nhưng cho tới tận hôm nay y mới hiểu hết được huyền cơ bên trong…
Càng hưng phấn, y càng thêm *** tà, chơi càng kịch liệt hơn. Y không chỉ dùng đỉnh đầu đỉnh điên cuồng đâm vào miệng tử cung của con riêng, ngón tay vừa dài vừa thô còn không ngừng đâm vào hậu huyệt phía sau của con riêng, móng tay cào loạn lên cúc tâm.
“YAA.A.A.. Nha. . . Ngô a a. . . Ba ba, nhi tử chịu không nổi nữa….tôi không được… A a ——" đã bắn qua mấy lần, thân thể trở nên vô cùng mẫn cảm làm sao có thể chịu nỗi tra tấn, siêu *** loạn của cha kế…nên một lần nữa lại bắn ra. Nhưng lần này hắn không bắn ra dịch thể, mà lại bắn ra vài tia nước yếu ớt….
“Tao nhi tử, em bị lão tử *** đến nỗi bắn nước tiểu….ha ha ha…." Y không ngờ con riêng bị mình chơi đến bắn ra nước tiểu, ngẩn ngơ trong giây lát sau đó cười ha ha.
Y cũng đã bắn mấy lần, sức bền cũng không còn dai như lúc trước, mới đâm có mấy cái, đỉnh đầu đỉnh đụng miệng tử cung cũng bắn ra….
Dòng dịch thể nóng hổi như dung nham, cuồn cuộn phun trào vào tử cung của Vũ Mặc. Ở bên trong gieo rắc mầm mống của cha kế, Điền Vũ Mặc cũng cao trào liên tục, miệng há lớn đã không thể kêu ra tiếng. hai tay nắm chặt ra giường, toàn thân giống như có một dòng điện truyền vào, tê dại không thể tả, mỗi một tế bào đều sướng tới nỗi tan chảy….
Chờ đến khi y bắn xong toàn bộ, bị hành hạ một hồi lâu, lên đỉnh mấy lần. Đứa nhỏ đang bệnh cũng đã mệt mỏi đến không cách nào chống đỡ nỗi. Cuối cùng đã tới cực hạn, nhịn được liền hôn mê bất tỉnh….
“Tiểu Mặc?" Còn chìm đắm trong khoái cảm xuất tinh, y rốt cuộc đã tỉnh táo trở lại, liền nhớ tới bệnh tình của con riêng.
“Tiểu Mặc! Tiểu Mặc! Em mau tỉnh lại!" Y vội vàng rút côn thịt ra, lý trí toàn bộ quay về, vỗ nhè nhẹ lên mặt con riêng, lo lắng kêu lớn.
Nhưng vô luận y có gọi thế nào thì Điền Vũ Mặc vẫn không phản ứng. Y bị hù chết, cúi đầu liếc nhìn hạ thể của con riêng, gương mặt tuấn tú lập tức trắng bệch như tờ giấy, hút một hơi khí lạnh.
“Nhi tử ăn song gậy, ba ba cũng ăn song huyệt!" Nhìn vẻ mặt dục tiên dục tử của riêng, y lại nghĩ đến một việc siêu cấp tà ác. Đột nhiên rút đại nhục bổng ra, đứng dậy đi lên đỉnh đầu của Điền Vũ Mặc ngồi xổm xuống.
“Ba ba…" Điền Vũ Mặc lo lắng kêu lên, hắn còn chưa ăn đủ đại cự long của y!
“Tiểu *** phụ, đừng nóng vội! Ba ba sẽ lập tức cho em ăn đại nhục bổng o0o!" Y nhếch môi lên, lại đem đại nhục bổng bất cứ lúc nào sẽ phun trào nhét vào cái miệng nhỏ nhắn của con riêng. Cùng với tiểu gậy ngọc, hai đại nhục bổng thay phiên nhau đâm vào cái miệng anh đào. Y hưởng thụ cái miệng nhỏ nhắn, vô cùng khoái cảm của con riêng, cúi đầu bú liếm hai lỗ nhỏ ngứa đến cực hạn của con riêng, cố gắng muốn đem con riêng dẫn dắt đến cao trào.
“A… Ngô a… Hmm đó… Ba… Ba… Ngô… Thoải mái… Thật sự sảng khoái… Ba ba… Thật lợi hại… A… A a… A a… Ngô ừ…" Cái miệng nhỏ nhắn của Điền Vũ Mặc bị nhét chặt cứng, bị y đâm đến sắp thiếu dưỡng khí hết rồi, không có cách nào lớn tiếng rên rỉ như lúc trước nữa, chỉ có thể phát ra tiếng rên đứt quãng. Trước kia giúp y khẩu giao, cái miệng nhỏ nhắn vẫn còn rất đau nhưng hắn cố gắng nhịn cơn đau xuống, tiếp tục hầu hạ côn thịt của hai người. Một là bởi vì bị hai côn thịt nhét vào mồm quá tục tĩu rồi, khoái cảm trong cơ thể càng ngày càng tăng vọt. Hai là bởi vì hắn không muốn làm cho cha kế mất hứng, chẳng biết tại sao chỉ cần nhìn thấy vẻ mặt vui vẻ của y trong lòng hắn cũng thật cao hứng. Giống như hận ý thường ngày đối với y hoàn toàn không tồn tại. Bị y bú liếm kích thích hai lỗ nhỏ, Điền Vũ Mặc vừa thống khổ vừa vui sướng vặn vẹo cơ thể, cao trào từng đợt rồi từng đợt làm cả người hắn trầm mê vào biển dục.
“Tao nhi tử, tiểu yêu tinh, ba ba bắn cho em!" Y bị cái miệng anh đào hút đến không chịu nổi, cũng không nhịn được làm hai túi thịt heo bỗng nhiên co thắt. Đại nhục bổng rung lên kịch liệt, sau đó bắn hết vào miệng nhỏ của con riêng.
“A a a… Ba ba, nhi tử cũng bắn… Ngô ngô…" Bị cha kế xuất tinh kích thích lại bị *** ngoạn một hồi lâu nên Điền Vũ Mặc cũng lập tức xuất tinh theo. Hai dòng dịch thể bắn thẳng vào miệng Điền Vũ Mặc. Lúc trước chỉ mỗi dịch thể của y hắn cũng ăn không hết, hiện tại là hai người cùng nhau bắn. Hắn không cách nào ăn nổi, sắp sặc chết rồi, ho đến nước mắt cũng chảy ra. Tinh dịch nuốt không hết chảy trào ra từ khóe miệng, dính cả lên mặt và cổ. Chờ y bắn xong thì hắn chỉ còn có nửa cái mạng, cả người nồng nặc mùi dịch thể.
“Bảo bối, dịch thể của ba ba và của em, cái nào ăn ngon hơn?" Y cũng mệt thở hồng hộc, rút đại nhục bổng ra đặt lên mặt con riêng, vô lực dựa vào người con riêng hỏi. Thân thể cường tráng, dương cương ướt đẫm mồ hôi. Hôm nay thật sự quá điên cuồng, sau khi kết hôn đã lâu mình chưa chơi kịch liệt như vậy.
“A… Ba… Ba……ăn thật ngon…" Điền Vũ Mặc nghỉ một hồi lâu mới miễn cưỡng nói chuyện. Toàn thân ướt đẫm mồ hôi. Thân thể hắn còn đỏ hơn hồi nãy, làn da xinh đẹp diễm hồng như máu, vừa mỹ vừa dọa người! Hoan ái kịch liệt như vậy cho dù là người trưởn thành cũng không chịu nổi huống chi thiếu niên như Điền Vũ Mặc, hơn nữa lại còn sốt cao. Điền Vũ Mặc cho tới bây giờ còn có thể sống nổi, không bị y chơi chết cũng là nhờ mới vừa nãy được cha kế cho uống thuốc hạ sốt. Dược lực bắt đầu phát tác, cơn sốt cũng hạ xuống bớt, nếu không thì hắn đã sớm chết!
“Tiểu lẳng lơ! Còn muốn ăn nữa sao?" Y ngước mắt sủng nịch nhìn Điền Vũ Mặc, cười mắng, xấu xa hỏi. Y thật tà ác, cứu không nổi nữa rồi!
“… Đúng!" Điền Vũ Mặc thở gấp, gật đầu. Mặc dù trong thời gian ngắn bắn liên tiếp hai lần nhưng hai tiểu tao huyệt dưới hạ thể vẫn chưa được thỏa mãn. Bên trong hai tiểu tao huyệt còn chứa rất nhiều chocolate. Dược lực trong chocolate xuân dược vẫn chưa biến mất, hay là nói hắn vẫn còn là tù binh của xuân dược, đầy tớ của dục vọng. Hắn còn muốn được cha kế chơi, hắn…còn muốn được y chơi lỗ nhỏ….
“Tiểu *** phụ, em có phải muốn ba ba tinh tẫn nhân vong không? Chết trên người tiểu yêu tinh em? Mẹ kiếp, lão tử lại bị em câu dẫn, em nói phải làm sao đây? Em đúng là đứa con *** đãng!" Y bị mê hoặc kêu lên, phân thân héo rũ đã nhanh chóng cứng lên.
“Ngô… Kia…thế ba ba còn ngây người ra làm gì nữa….còn không mau thao tao nhi tử…." Điền Vũ Mặc ngượng ngùng liếc mắt nhìn y. Cặp mắt hoa đào câu dẫn, ê lệ ‘mời gọi’, bộ dáng kia thật là phong tình vạn chủng làm cho người ta thần hồn điên đảo. “Ba ba, lỗ nhỏ của nhi tử ngứa muốn chết. Chocolate làm Tiểu Mặc ngứa quá, ba ba nhanh dùng đại nhục bổng cứu Tiểu Mặc. Van người, ba ba tốt của tôi!" Điền Vũ Mặc sợ y không đáp ứng nên giọng nói so với lúc nãy lớn hơn một chút. Hai tay đặt lên bả vai của y, nhẹ nhàng lay, khả ái nũng nịu nói. Thân thể và hai lỗ nhỏ giống như hoàn toàn tách biệt. Thân thể rõ ràng là đau muốn chết, toàn thân đau ê ẩm nhưng hết lần này đến lần khác hai lỗ nhỏ dưới hạ thể giống như không hề biết mệt mỏi, ngược lại càng ngày càng hưng phấn. Lớp chocolate dính chặt lên màng vách trong tiểu huyệt động, làm tan chảy cả thần kinh của hắn. Cảm giác nóng rực lan ra từ dòng chocolate, giống như ổ kiến lửa cắn xé hắn, làm cho đầu óc lẫn tâm can hắn điên cuồng khát vọng đại nhục bổng khổng lồ uy vũ của y. Cho dù đau hơn nữa cũng không quan tâm, chỉ cần đại nhục bổng có thể cắm vào trong thân thể của hắn, giết sạch đống sâu bọ đang bò lổm ngổm trong thân thể hắn, làm hắn không còn ngứa nữa là được rồi.
“Dâm phụ! Em thật đúng là *** phụ! Mẹ kiếp, nói, tiểu tiện nhân em có phải cố ý nói vậy hay không? Muốn câu dẫn ba ba! Em từ đầu tới cuối đều cố ý dụ dỗ ba ba, làm ba ba vì em mà phạm tội, vì em mà điên cuồng!" Y cảm thấy không gì trên đời có thể sánh được với vẻ mê người của con riêng, vì con riêng cho dù có bảo y chết, y cũng nguyện ý.
“Tốt! Tiểu yêu tinh, ba ba sẽ vì em mà chết, hôm này chúng ta cùng nhau chết!" Y một lần nữa lại hôn điên cuồng lên cái miệng nhỏ nhắn của con riêng, vừa cắn vừa mút đến chảy máu làm cái miệng đã sưng đến không thể sưng hơn được nữa.
“Ừ… Cùng chết, chúng ta cùng chết! Ba ba mau chơi tiểu ‘muội muội’ của tôi. Tôi muốn làm người của ba ba … Ngô… Ba ba, mau chơi tôi…tôi muốn ba ba chiếm lấy tôi, cưỡng gian tôi… Ừ ngô… A…" Điền Vũ Mặc ra sức gật đầu, *** đãng đến cùng cực kêu lên. Chủ động mở rộng hai chân, nắm lấy đại hỏa long cọ cọ vào tiểu mật huyệt, dụ dỗ y. Nếu không phải hắn còn nhỏ như thế, người nào sẽ tin hôm qua hắn vừa mới bị phá trinh, đến nay vẫn còn là một nửa xử nam. Không biết vì chocolate xuân dược của Long Cửu lợi hại hay tại vì hắn thiên tính *** đãng.
“Đclmm! Em không đợi kịp nữa à! Tiểu lẳng lơ, đứng lên! Hôm nay ba ba sẽ cho em thỏa ý nguyện, hung hăng cưỡng gian em, hiếp chết tiểu kỹ nữ lẳng lơ này!" Y kích động, nếu còn không tiến vào thì sẽ nổ tung mất. Y không lựa chọn tư thế mà chọn cách trực tiếp đâm thẳng tới tiểu mật huyệt của con riêng. Quỳ trên giường, kích động kéo con riêng lên, vuốt ve cặp mông hồng hồng. Làm cho tiểu mật huyệt đối diện với đại nhục bổng vừa to vừa dài của mình, sau đó cầm đại nhục bổng lên, thẳng tiến tới…
“A a a a a a ──" lỗ nhỏ bị đại hỏa long xỏ xuyên qua. Màng trinh mỏng manh cuối cùng cũng bị phân thân của cha kế chọc thủng, dòng máu đỏ từ mật huyệt từ từ chảy ra. Bị đâm vào chớp nhoáng, Điền Vũ Mặc đau đến sắp ngất đi. Hắn không nghĩ lại có thể đau như vậy, so với hậu huyệt lần đầu bi khai bao còn đau hơn. Thể xác và linh hồn đều bị phân thân của y xé nát. Hắn cảm thấy mình sắp chết, bị côn thịt của y đâm chết!
“Tiểu Mặc, ba ba cuối cùng cũng đã tiến vào tiểu mật huyệt của em. Ba ba cuối cùng cũng hoàn toàn có được em!" Y ôm lấy thân thể đau đến phát run của con riêng, cảm động cực kỳ, hốc mắt cũng hơi ươn ướt. Dương vật truyền đến cảm giác vừa chặt vừa đau, điều này nói cho y biết cuối cùng thì mình cũng đã tiến vào tiểu huyệt động của con riêng. Đợi lâu như thế cuối cùng cũng chiếm được hai lỗ nhỏ của con riêng. Y không phải đang nằm mơ! Có trời biết, y đã chờ đợi thời khắc này bao lâu rồi!
“Đau a… Ba ba, tôi đau…muốn chết…van xin ba ba mau…mau đi ra….cầu xin ba ba đi ra…..tôi đau quá…aaa…" Dục hỏa nhanh chóng bị cơn đau thay thế, Điền Vũ Mặc nửa ngồi trên người cha kế, đau đến mức bấu chặt lấy bả vai của y. Thân thể yếu ớt đau đến toàn thân đều là mồ hôi, thống khổ run rẩy. Đau đến mức ngay cả nói cũng sắp nói không ra hơi rồi. Vì tao huyệt của hắn thật sự quá nhỏ, đại nhục bổng của y chỉ mới đâm xuyên qua màng trinh, tiến vào mới có một chút mà đã làm hắn đau đến sắp tắt thở.
Bởi vì là người song tính nên hoa huyệt phía trước của Điền Vũ Mặc vốn nhỏ hơn so với người bình thường rất nhiều. Huống chi hắn chỉ mới mười ba tuổi, thân thể căn bản vẫn chưa phát dục hoàn toàn. Tiểu mật huyệt phía trước bởi vì bị màng trinh ngăn cản nên trước khi hai người giao hoan, y cùng lắm chỉ là dùng đầu lưỡi liếm liếm bên ngoài. Ngay cả dùng ngón tay cũng chỉ nhẹ nhàng ma sát phía ngoài. Hiện tại đột nhiên bị đại côn thịt siêu cấp khổng lồ cắm vào, tiểu bí huyệt mong manh, kiều kiều sao có thể chịu được. Điền Vũ Mặc tất nhiên so với chết còn khó chịu hơn.
Thấy vẻ mặt phi thường đau đớn của con riêng, y giật mình, cảm thấy vô cùng áy náy. Mới vừa rồi vì quá hưng phấn nên quên mất phải nhẹ nhàng với con riêng. Không chọn tư thế ôn nhu mà trực tiếp tiến vào. Dùng phương thức thô bạo, hung ác nhất để trực tiếp chiếm đoạt hắn mới có thể hại con riêng bị thương thành thế này! Nhưng chờ lâu như vậy, thật vất vả lắm mới có thể tiến vào chỗ ấm áp này, làm cho y thật sự không muốn rút ra, cố gắng an ủi con riêng: “Tiểu Mặc, ngoan! Ba ba biết em đau, em ráng nhẫn một chút. Chỉ cần nhẫn một chút nữa là được!"
“Không. . . Không, mau đi ra….tôi không….làm….. Ô ô. . . Tôi sẽ chết. . . Ba ba, cầu xin ba ba mau dừng lại…." Thật sự quá đau đớn, hạ thể bị hung khí của cha kế xé rách nghiêm trọng, tiểu mật huyệt máu tuôn xối xả. Thân thể đỏ ửng đau đến mức trở nên tái nhợt.
Điền Vũ Mặc vùng dậy, muốn rút khỏi phân thân của cha kế nhưng bị y ngăn lại.
“Không cho đứng lên! Tiểu *** ô, không phải mới vừa nãy em van xin ba ba chơi em sao? Hiện tại ba ba chơi em, sao em lại không muốn nữa rồi! Ba ba không cho em đổi ý!" Y mắng, nắm cái eo yếu ớt, thon nhỏ của con riêng ấn mạnh xuống. Tên đã lắp vào cung, tuyệt không cho phép con riêng lâm trận bỏ chạy!
“Ô ô. . . Ba ba, van xin ba ba…thật là đau muốn chết….phía dưới tét ra rồi…đau quá…ô….tôi sẽ chết thật đó….van xin ông bỏ qua cho tôi đi….. Ô ô ô. . . Nhi tử thật chịu không được. . . A. . . . Ngô. . . Ô ô ô. . ."Đứa trẻ lắc đầu, đôi môi mới vừa bị cắn cho chảy máu, sưng lên trong thật dọa người, phát ra tiếng than khóc yếu ớt cầu xin y. Ngay cả khí lực khóc lớn một tí cũng không có.
Đại phân thân của cha kế giống như một lưỡi dao sắc bén, làm cho nơi mẫn cảm, yếu ớt như âm đạo giống như bị xé rách. Lỗ nhỏ bị xé rách, đau đớn tới tận tim, vượt ra khỏi sức chịu đựng của hắn, làm cho mỗi tế bào trong cơ thể đều phát run lên!
“Bảo bối, nghe lời! Ba ba biết em đau nhưng cửa ải này nhất định phải vượt qua….em ráng nhịn một chút, một lát nữa em sẽ thấy thoải mái ngay thôi!" Nhìn vẻ mặt đau đớn thống khổ của con riêng, giọng nói của y mềm nhũn, đau lòng trấn an. Bây giờ nếu rời thân thể con riêng, y nhất định sẽ chết cho nên chỉ có thể để con riêng chịu khổ vậy!
Thấy cha kế quyết tâm như vậy, đứa trẻ đáng thương chỉ có thể cắn răng gật đầu. Đồng thời hắn cảm thấy cơn ngứa lại bắt đầu quay trở lại. Mặc dù đau đến tê tâm phế liệt nhưng cơn ngứa dai dẳng vẫn cứ dày vò hắn. Dục hỏa không ngừng bốc lên hừng hừng…thiêu đốt cơ thể hắn.
“Bảo bối, thật ngoan! Ba ba sẽ rất nhẹ nhàng, nhẹ nhàng…" Y mừng rỡ hôn lên môi con riêng, ôm hắn thả lên giường, ôn nhu nói. Cự long to lớn vô cùng cẩn thận, dịu dàng, từng chút, từng chút một đâm ào tiểu mỹ động chặc khít của con riêng.
“A. . . . . Ngô. . . Đau . . . . Ô ô. . . Ba ba, nhẹ chút. . . . Đau . . . ." Tiểu Mặc sợ hãi nói, nắm chặt bờ vai cha kế. Còn động tác của y vô cùng dịu dàng, cẩn thân, làm cho hắn không còn đau chết đi sống lại như hồi nãy. Miễn cưỡng dung nạp phân thân khổng lồ tiến vào thân thể hắn.
Dưới sự nỗ lực của cha kế, rốt cuộc cũng đã tiến vào được hơn phân nửa. Dương vật thô to bị tiểu huyệt động ướt át, mềm mại xiết chặt. Cái loại cảm giác tuyệt diệu này chân thật đến khó tả làm y cũng sắp nhịn không nổi nữa….
“Bảo bối, ba ba không nhịn được! Thật xin lỗi. . ." Y xin lỗi hôn lên môi con riêng, cự long bắt đầu vùng vẫy điên cuồng trong thân thể của Tiểu Mặc.
Vì muốn con riêng nhanh chóng đón nhận khoái cảm, không còn đau đớn nữa nên y hạ quyết tâm chạy nước rút, đâm tới chỗ sâu nhất. Không để ý tiểu mật huyệt máu chảy rỉ rả, đại nhục bổng tấn công dữ dội, đâm tới lút cán mới dừng lại.
“Đau a. . . Đau quá a. . . Ba ba, cứu mạng a. . . Không. . . A a a a a a ——" Âm thanh kêu rên không ngừng, bị cha kế đâm sâu tới tận tử cung, cảm giác này thật kỳ quái. Một loại đau nhức truyền đến từ chỗ sâu nhất trong bụng, khoái cảm so với hậu huyệt bị đâm đến tận cúc tâm còn mãnh liệt hơn gấp trăm lần. Khoái cảm như dòng điện trong nháy mắt xẹt qua trước mặt hắn, cắn nuốt hắn….
“Bảo bối, em thật sự có tử cung của phụ nữ. Mẹ em không có gạt tôi….ba ba đâm đến tận tử cung của em…." Y hưng phấn kêu lên, đỉnh đầu đỉnh thô to đụng trúng miệng tử cung. Côn thịt sướng tới run rẩy, ngay cả hai túi da phía ngoài cũng sướng đến độ căng lớn một vòng.
Điền Vũ Mặc mặc dù là người song tính nhưng lại có đầy đủ hai bộ đầy đủ bộ phận sinh dục. Đầy đủ hệ thống sinh sản của cả đàn ông và phụ nữ, tất nhiên là cũng phải có tử cung. Ngay từ khi biết chuyện này từ miệng Điền Nhược Vân, y thường xuyên mơ tưởng đến chuyện chờ Tiểu Mặc lớn lên sinh con cho mình.
“A a. . . Nga nha. . . ưm ưm, quá trướng….ba ba, thật kỳ quái…. A a. . . A a a. . . A a a." Tử cung thần bí bị đại nhục bổng khổng lồ xâm phạm. Đứa bé nhỏ gầy toàn thân run rẩy, nói không nên lời rốt cuộc đó là cảm giác gì. Lỗ nhỏ rõ ràng vẫn chảy máu, nhưng hắn lại không còn cảm thấy thống khổ nữa. Hạ thể không ngừng truyền đến cảm giác tê dại, làm tóc gáy toàn thân hắn thoải mái đến dựng thẳng lên!
“Bảo bối, thích ba ba đâm tới tận tử cung em không? Y cười *** đãng, đột nhiên điên cuồng đâm vào tận sâu trong bụng con riêng. Mỗi lần đều đâm tới tận miệng tử cung, đỉnh đầu đỉnh đâm tới tận lối vào nho nhỏ, còn ác liệt ma sát, xoáy một vòng.
“A a a a. . .thích…thích…ba ba, khoái chết tiểu *** ô. . A a a. . . Ba ba, nhanh lên một chút, nhanh thao *** huyệt của nhi tử…..thao ‘tao muội muội’. . . A a. . . A a. . . Bụng trướng quá….thật thích…. A a a a, ba ba tốt, ba ba yêu, nhanh *** chết tao nhi tử…. Nga nga nga nga nga nha. . ." Tiếng thét *** đãng, sảng khoái vang vọng khắp cả phòng. Những tưởng đã cạn kiệt hết khí lực, nhưng lại một lần nữa vì khoái cảm đến hủy thiên diệt địa nên toàn thân lại tràn đầy hưng phấn, kích động nắm chặt bả vai của cha kế. Hai chân sảng đến độ co quắp lại, quấn chặt quanh thắt lưng y.
“Bảo bối yêu dấu, tao huyệt phía trước của em còn mê người hơn tiểu huyệt phía sau. Ba ba chưa từng chơi qua lỗ l** nào chặt đến như vậy….thật con mẹ nó khoái chết lão tử…." So với con riêng y còn kích động hơn, sảng khoái đến kêu lên. Vẫn điên cuồng tấn công miệng tử cung của con riêng, nhét toàn bộ phân thân vào tiểu huyệt. Hận không thể nhét luôn hai túi da vào.
Y cho rằng tiểu cúc huyệt của con riêng đã là đệ nhất cực phẩm rồi. Là tiểu huyệt sướng nhất mà y đã từng *** qua, nhưng không ngờ tiểu mật huyệt phía trước của con riêng so với tiểu cúc huyệt còn mê hồn hơn. Quả thật là cực phẩm trong cực phẩm!
Âm đạo nhỏ đến không thể nhỏ hơn, giống như vòng cao sư, từng vòng từng vòng xiết chặc đại nhục bổng của y. Càng vào sâu bên trong càng chặc, so với cúc huyệt càng nóng hơn, làm cho đại nhục bổng sướng tới tan chảy. Cái loại cảm giác này không phải chỉ đơn giản hai chữ ‘thoải mái’ là có thể hình dug. Y liên tưởng tới cái gọi là thế giới cực lạc, chắc chắn là ám chỉ tiểu huyệt động của con riêng rồi!
“A a a. . . A nha. . Ba ba hiếp chết tao nhi tử đi. Đại nhục bổng của ba ba làm Tiểu Mặc sướng muốn chết…. a a a. . . Quá sung sướng. . . A a a. . . Thật sự quá sung sướng. . . Nha nha nha nha nha. . . ." Đứa nhỏ bị côn thịt của cha kế *** tới dục tiên dục tử, so với làm thần tiên còn sướng hơn. Mặc dù hạ thể vẫn còn chảy máu, tấm ra trải giường trắng bạch dưới mông đã bị nhuộm lên thành một mảnh đỏ rực.
“Tao *** ô, còn có thể thoải mái hơn a!" y hôn hít gương mặt của con riêng, điên cuồng đâm vào âm đạo. Trên môi nở một nụ cười *** đãng, mấy ngón tay đột nhiên duỗi ra, cắm vào cúc huyệt mới vừa bị thao xong. Thao đồng thời hai tao huyệt của con riêng.
“A a a a a. . . Nga nga nga nga nha. . .ba ba tốt, thật muốn bay lên tận mây xanh…aaa…ba ba, tao nhi tử bay lên thiên đàng đây. A a. . Hai lỗ nhỏ thoải mái quá. A a a a a. . . Ba ba thật sướng chết tao nhi tử….. A a a a a. . . ." Đứa nhỏ sảng đến đỏ hét bay cả nóc phòng, hai tay bấu chặt vào vai và lưng cha kế. Sau lưng Nghiêm Ký Hạo có hiện lên mấy đường cào rướm máu. Hai lỗ nhỏ bị côn thịt thô to và ngón tay cảu cha kế làm cho run rẩy toàn thân, *** thủy tuôn chảy ra cuồn cuộn.
“Tao nhi tử, em nhẹ tay một chút. Lão tử sắp bị em cào cho rách da….nga…nha… Con mẹ nó, tiểu huyệt của em vừa mềm vừa nhỏ, sướng chết lão tử…aa… Khó trách nhiều người lại thích chơi trẻ con như vậy, thì ra thao trẻ con lại sướng tới vậy…. Nga nga nha. . ." y bị hắn cào có chút đau, nhíu mày, đánh vào mông hắn mấy cái, sau đó hưng phấn ca thán. Có thể bởi vì Tiểu Mặc vẫn còn nhỏ nên tiểu huyệt động so với xử nữ bình thường còn chặt hơn mấy phân. Đàn bà y chơi qua như sao trên trời, nhiều không kể siết nhưng không có một ai lại chặt lại mê hồn như Tiểu Mặc. Lần ân ái hôm nay so với trước kia, tất cả kinh nghiệm trước đó toàn bộ đều là đống phân chó, căn bản không thể gọi là làm tình, chỉ có thể coi như mập hợp!
Trước kia y vẫn cảm thấy mấy người gian *** với con nít, căn bản đều là biến thái. Con nít thì có gì để chơi! Nhưng cho tới tận hôm nay y mới hiểu hết được huyền cơ bên trong…
Càng hưng phấn, y càng thêm *** tà, chơi càng kịch liệt hơn. Y không chỉ dùng đỉnh đầu đỉnh điên cuồng đâm vào miệng tử cung của con riêng, ngón tay vừa dài vừa thô còn không ngừng đâm vào hậu huyệt phía sau của con riêng, móng tay cào loạn lên cúc tâm.
“YAA.A.A.. Nha. . . Ngô a a. . . Ba ba, nhi tử chịu không nổi nữa….tôi không được… A a ——" đã bắn qua mấy lần, thân thể trở nên vô cùng mẫn cảm làm sao có thể chịu nỗi tra tấn, siêu *** loạn của cha kế…nên một lần nữa lại bắn ra. Nhưng lần này hắn không bắn ra dịch thể, mà lại bắn ra vài tia nước yếu ớt….
“Tao nhi tử, em bị lão tử *** đến nỗi bắn nước tiểu….ha ha ha…." Y không ngờ con riêng bị mình chơi đến bắn ra nước tiểu, ngẩn ngơ trong giây lát sau đó cười ha ha.
Y cũng đã bắn mấy lần, sức bền cũng không còn dai như lúc trước, mới đâm có mấy cái, đỉnh đầu đỉnh đụng miệng tử cung cũng bắn ra….
Dòng dịch thể nóng hổi như dung nham, cuồn cuộn phun trào vào tử cung của Vũ Mặc. Ở bên trong gieo rắc mầm mống của cha kế, Điền Vũ Mặc cũng cao trào liên tục, miệng há lớn đã không thể kêu ra tiếng. hai tay nắm chặt ra giường, toàn thân giống như có một dòng điện truyền vào, tê dại không thể tả, mỗi một tế bào đều sướng tới nỗi tan chảy….
Chờ đến khi y bắn xong toàn bộ, bị hành hạ một hồi lâu, lên đỉnh mấy lần. Đứa nhỏ đang bệnh cũng đã mệt mỏi đến không cách nào chống đỡ nỗi. Cuối cùng đã tới cực hạn, nhịn được liền hôn mê bất tỉnh….
“Tiểu Mặc?" Còn chìm đắm trong khoái cảm xuất tinh, y rốt cuộc đã tỉnh táo trở lại, liền nhớ tới bệnh tình của con riêng.
“Tiểu Mặc! Tiểu Mặc! Em mau tỉnh lại!" Y vội vàng rút côn thịt ra, lý trí toàn bộ quay về, vỗ nhè nhẹ lên mặt con riêng, lo lắng kêu lớn.
Nhưng vô luận y có gọi thế nào thì Điền Vũ Mặc vẫn không phản ứng. Y bị hù chết, cúi đầu liếc nhìn hạ thể của con riêng, gương mặt tuấn tú lập tức trắng bệch như tờ giấy, hút một hơi khí lạnh.
Tác giả :
Ô Mông Tiểu Yến