Huyết Long Công Tử
Quyển 2 - Chương 53: Ta tình nguyện!!
Khu vực căn phòng lúc này như đã cực nóng, và Long Phong là nơi phát ra lượng nhiệt cực lớn, giống như là muốn thiêu đốt xung quanh, lúc này Nam Cung Lạc Nhi lên tiếng hỏi:" Tiền bối, liệu a Phong có bị lửa đốt không? “
“ Hắn không sao đâu, tiểu tử này thông minh phết ra, lúc ta nói cái áo giáp có thể khắc chế ngọn lửa thì hắn liền hiểu theo. Thu phục cái giáp trước rồi hắn mới dung hoà dị hoả vào, như vậy sẽ không bị ngọn Thiên Hoả đốt." Thánh lão cười gật đầu nói
“ À mà khi thu phục cái giáp xong hắn còn phải bỏ ra một chút cái giá nữa?"
“ Giá gì tiền bối?"
“ Tu Vi, tu vi của hắn đã từ Đại Võ Sư nhị giai giảm chỉ còn Võ Sư Bát Giai, chắc chút nữa ta bị chửi xối mặt đây!!" Thánh lão cười khổ lắc đầu.
Lúc này nhiệt độ căn phòng bắt đầu giảm xuống từ từ, ba người lúc này nhìn về phía Long Phong, đã gần hai canh giờ trôi qua, Long Phong cũng nên bắt đầu tỉnh lại!! Long Phong bắt đầu chậm rãi thu lại nhiệt lượng xung quanh căn phòng, sau đó bắt đầu từ từ mà hấp thu, sau đó mở mắt rồi đứng dậy. Nam Cung Lạc Nhạn lập tức chạy lại hỏi:" A Phong, huynh sao rồi? Có chuyện gì không?"
“ Ta không sao, bình thưởng hết, ngoài tu vi bị tụt thì ta có thể cảm nhận được những cái mới mẻ trong cơ thể ta. Thì dụ như:" Ngũ Phong Lốc Giáp, Khải ~~", toàn người Long Phong bắt đầu được một bộ giáp màu xanh như lúc trước mad bao quanh, sau đó Long Phong nói:" Mở…", bộ giáp lập tức biến mất, Thánh lão lúc này đi lại vừa vỗ tay vừa nói:" Giỏi, mới dụng hợp mà đã nắm được khá tốt cách sử dụng rồi…"
“ Tiền bối quá khen rồi!! Thật ra ta còn có thể điều khiển bọn chúng bằng ta nghĩ, nên sau này nó sẽ rất tiện lợi trong việc đánh nhau…" Long Phong cười nói
“ Được rồi, còn ngọn Thiên Hoả, ngươi biết nó có năng lực gì chưa??" Thánh lão cười nói
“ Biết nó có năng lực ……" Long Phong chưa kịp nói hết câu nói, tự nhiên quỳ xuống, la lên và cứ thế mà ôm ngực của mình. Lúc này hắn mới quên một điều, cơ thể Long của hắn tạo ra quá nhiều Dương khí, lại cộng thêm Cửu Dương Thần Công, rồi bây giờ lại cộng thêm ngọn Thiên Hoả này, Dương Khí bây giờ đã coi như nước vỡ bờ. Thánh lão lúc này liền chạy lại, bắt mạch của Long Phong và sắc mặt nghiêm trọng mà nói:" Không được, Dương Khí quá nhiều, nó đã chặn đứng các kinh mạch,.... “
“ Tiền bối có cách nào không?" Nam Cung Lạc Nhạn lo lắng mà hỏi
“ Có hai cách, cách đầu là uống Băng Phong Hoán Cốt Đan, xui xẻo là ta không còn viên nào, chỉ có phương pháp luyện, như sợ kiếm đủ dược liệu rồi luyện đan thì a Phong lên trên ngủ luôn!".
“ Còn cách còn lại?" Nam Cung Lạc Nhi hỏi
“ Cách thứ hai là Nam Nữ Song Tu, sau đó tán bớt đi Dương Khí thì hắn có thể khỏi thôi. “ Hai nàng nghe Thánh lão nói xong thì đỏ mặt một chút, rồi Nam Cung Lạc Nhạn lấy hết can đảm ra nói:" Vãn bỗi sẽ làm, chỉ mong tiền bối chỉ làm sao để song…. tu… ah.", Nam Cung Lạc Nhạn đỏ mặt mà nói
“ À cái này ta cũng không biết nữa, ta cũng đâu rành mấy vụ này. Một lão già như ta làm gì biết mấy cái đó.." Thánh lão cười to mà nói, thật ra lão trong lòng cũng khá nhột. Lúc này Nam Cung Lạc Nhi lên tiếng:" Ta sẽ... chỉ cho muội…cách …. làm chuyện… đó…", nàng ấp úng mà nói, sau đó nhìn thẳng muội muội nàng. Nam Cung Lạc Nhạn cười mà nhìn tỷ tỷ mình, nàng chạy lại kéo tay tỷ tỷ, sau đó cười nói:" Vậy thì phải nhờ tỷ tỷ rồi…"
“ Được rồi, nếu các ngươi đã biết làm gì thì làm đi, ráng mà cứu sống hắn. Tên nhóc này là chủ nhân đời này, ta không muốn hắn có chuyện gì đâu. Nếu cứu được hắn thì ta sẽ cho các ngươi một món quà nhỏ… bộp bộp…" Thánh lão nhìn hai nàng mà cười nói, sau đó vỗ tay một cái, Long Phong và hai nàng công chúa lập tức hiện ra trong một căn phòng, hai nàng đỏ mặt mà nhìn nhau…
Còn Thánh lão thì cười vuốt râu nói:" Tiểu tử thối, ta cho ngươi cơ hội rồi, ráng mà nắm bắt đi…."
“ Haizzz lão già này, đúng là tuổi trẻ là số một…", Thánh lão nói xong liền bước đi, biến mất trong tối, vừa đi vừa cười..
Trong phòng lúc này Nam Cung Lạc Nhạn và Lạc Nhi hai nàng nhìn nhau mà đỏ mặt, lúc này Nam Cung Lạc Nhi liền lên tiếng bối rối nói:" Muội muội cứ làm đi, ta sẽ ở ngoài hướng dẫn…", xong liền chạy nhưng Nam Cung Lạc Nhạn nắm tay nàng lại rồi nói:" Tỷ tỷ, tỷ đi trước đi, ta sẽ… quan.. sát một hồi rồi.. làm theo….",
“ Nhưng mà…."
“ Tỷ, tỷ phải nắm bắt người mà mình thích, nếu không thì sau này sẽ hối hận. A Phong là một người trọng tình trọng nghĩa, hơn nữa tỷ thích hắn mà đúng không…"
“ Thích thì cũng không phải thích, ta chỉ tò mò.. thôi.."
“ Nhưng tò mò sau này cũng thích thôi, đúng không nào" Nam Cung Lạc Nhạn cười nói mà nhìn tỷ tỷ mình, sau đó kéo tay nàng và đẩy nàng vào trên giường Long Phong đang nằm, sau đó đi ra ngoài và đóng cửa lại…, trước khi đi nói:" Cố gắng lên nha…"
“ Này…." Nam Cung Lạc Nhi nhìn muội muội mình xong, thấy đã cửa đóng thì cũng mặt đỏ lên, nàng quay lại nhìn Long Phong, thấy hắn mặt đang đau đớn vì ngọn lửa, nàng dùng tay nhẹ nhàng sờ mặt Long Phong, nàng nói thầm:" Hi vọng chàng sau này không phụ ta….". Nàng liền đứng dậy, cởi áo ngoài của mình ra, làn da trắng mịn, mái tóc thả ra dài đen huyền, nhiệt độ căn phòng bắt đầu trở nên nóng lên.
Nam Cung Lạc Nhi bắt đầu từng món, từng món, áo trong, quần dưới, từng món mà được trút xuống. Cơ thể lồi lõm trên dưới, trắng mịn không vết tích, mượt mà từ trên xuống dưới. Phía trước là cặp ngực đầy đặn, một cơ thể hoàn hảo của một người phụ nữ. Lúc này trên cơ thể nàng chỉ còn một cái áo bào mà lấy ra từ trong giới chỉ, nàng chầm chậm đi lại gần Long Phong mà cởi quần áo hắn. Cơ thể Long Phong có thể cảm nhận được một lượng nhiệt mát mẻ từ Nam Cung Lạc Nhi, theo bản tính Long Phong đưa tay lên mà chạm vào người nàng, Nam Cung Lạc Nhi nhạy cảm mà giật mình, sau đó tiếp tục mà làm việc…
Sau một hồi sau, nàng có thể nhìn thấy một cơ thể rắng chắc, mạnh mẽ và đẹp của một người đàn ông, nàng sờ vào bụng của Long Phong, còn hắn thì lúc này có lẽ như đã tính cực điểm, Long Phong liền ngồi dậy, lật Nam Cung Lạc Nhi và đè xuống. Nàng giơ tay lên sờ mặt hắn và nói:" Tỷ trao hết cho ngươi, hy vọng ngươi không phụ tỷ sau này…", lời vừa dứt giống như là lời chào mời, Long Phong liền bắt đầu hôn Nam Cung Lạc Nhi, tuy đã không còn tỉnh táo nhưng vẫn làm theo quán tính, hôn từ trên xuống dưới, còn nàng thì nhạy cảm, rên lên mỗi lần Long Phong hôn. Nam Cung Lạc Nhạn lúc này đang nhìn phía sau cửa và nói thầm:" Tỷ tỷ nhìn khá là thích thú nhỉ,……."
Lúc này trong phòng Long Phong đã bắt đầu chuẩn bị lấy đi thứ quan trọng nhất của Nam Cung Lạc Nhi, một tiếng la lên “ Ư…aaaa ơ….", bắt đầu từ lúc này nàng đã hoà với Long Phong làm một, sóng cao hơn sóng trước. Nguồn Dương khí từ người Long Phong chạy vô bên trong cơ thể của Nam Cung Lạc Nhi, và m Khí từ người nàng chạy vô cơ thể hắn, điều hoà hai bên. Tiếng rên từ nàng bắt đầu vang lên, tạo ra một bản hoà ca, những tiếng “ Bịch,.. bịch… bịch….", hai tay hai chân của nàng đang quấn lấy Long Phong, chặt không rời.
Long Phong lúc này hắn không thể cảm nhận được gì như hắn có thể biết rằng cơ thể hắn rất thoải mái, cứ như thế gần một canh giờ, Long Phong lật Nam Cung Lạc Nhi qua lại, tới lui…, cuối cùng nàng dùng những sức lực cuối cùng nói:" Lạc Nhạn, muội vào thay thế đi, ta không còn sức nữa đâu…."
Nam Cung Lạc Nhạn bối rồi mà bước vô, vì nàng có thể nhận ra tỷ tỷ mình rất là mệt mỏi, khi bước vào nàng có thể thấy Long Phong đang ngồi trên tỷ tỷ, cả thân người đang đung đưa, tới lui,... sau đó nàng liền nghe tỷ tỷ mình nói:" Nè tới lượt em đó, tỷ… hết.. sức… rồi.., muội không cần lo gì đâu, a Phong biết hết mọi thứ rồi…..,Ư...", nói xong liền rên lên một tiếng.
Long Phong lúc này liền quay lại nhìn Nam Cung Lạc Nhạn đang cởi đồ ra, hắn liền chạy lại mà ôm nàng lên giường và “ Giúp “ nàng. Một cơ thế trắng, tuy nhỏ hơn nhưng không thua gì tỷ tỷ mình, chỉ khác là một “ Bạch Hổ", mềm mại như một đứa trẻ con. Sau khi đồ quần áo được thoát ra, trong phòng liền vang lên tiếng la và rên của Nam Cung Lạc Nhạn, chấm dứt cuộc đời thiếu nữ, và từ nay nàng là người của Long Phong….
Căn phòng lúc này chỉ có tiếng kêu, và hai tỷ muội cùng lúc mà “ Chăm Sóc “ Long Phong, còn Thánh lão ngồi ở ngoài mà nói:" Thằng nhóc này khoẻ ghê….", rồi lại tiếp tục uống trà ….
“ Hắn không sao đâu, tiểu tử này thông minh phết ra, lúc ta nói cái áo giáp có thể khắc chế ngọn lửa thì hắn liền hiểu theo. Thu phục cái giáp trước rồi hắn mới dung hoà dị hoả vào, như vậy sẽ không bị ngọn Thiên Hoả đốt." Thánh lão cười gật đầu nói
“ À mà khi thu phục cái giáp xong hắn còn phải bỏ ra một chút cái giá nữa?"
“ Giá gì tiền bối?"
“ Tu Vi, tu vi của hắn đã từ Đại Võ Sư nhị giai giảm chỉ còn Võ Sư Bát Giai, chắc chút nữa ta bị chửi xối mặt đây!!" Thánh lão cười khổ lắc đầu.
Lúc này nhiệt độ căn phòng bắt đầu giảm xuống từ từ, ba người lúc này nhìn về phía Long Phong, đã gần hai canh giờ trôi qua, Long Phong cũng nên bắt đầu tỉnh lại!! Long Phong bắt đầu chậm rãi thu lại nhiệt lượng xung quanh căn phòng, sau đó bắt đầu từ từ mà hấp thu, sau đó mở mắt rồi đứng dậy. Nam Cung Lạc Nhạn lập tức chạy lại hỏi:" A Phong, huynh sao rồi? Có chuyện gì không?"
“ Ta không sao, bình thưởng hết, ngoài tu vi bị tụt thì ta có thể cảm nhận được những cái mới mẻ trong cơ thể ta. Thì dụ như:" Ngũ Phong Lốc Giáp, Khải ~~", toàn người Long Phong bắt đầu được một bộ giáp màu xanh như lúc trước mad bao quanh, sau đó Long Phong nói:" Mở…", bộ giáp lập tức biến mất, Thánh lão lúc này đi lại vừa vỗ tay vừa nói:" Giỏi, mới dụng hợp mà đã nắm được khá tốt cách sử dụng rồi…"
“ Tiền bối quá khen rồi!! Thật ra ta còn có thể điều khiển bọn chúng bằng ta nghĩ, nên sau này nó sẽ rất tiện lợi trong việc đánh nhau…" Long Phong cười nói
“ Được rồi, còn ngọn Thiên Hoả, ngươi biết nó có năng lực gì chưa??" Thánh lão cười nói
“ Biết nó có năng lực ……" Long Phong chưa kịp nói hết câu nói, tự nhiên quỳ xuống, la lên và cứ thế mà ôm ngực của mình. Lúc này hắn mới quên một điều, cơ thể Long của hắn tạo ra quá nhiều Dương khí, lại cộng thêm Cửu Dương Thần Công, rồi bây giờ lại cộng thêm ngọn Thiên Hoả này, Dương Khí bây giờ đã coi như nước vỡ bờ. Thánh lão lúc này liền chạy lại, bắt mạch của Long Phong và sắc mặt nghiêm trọng mà nói:" Không được, Dương Khí quá nhiều, nó đã chặn đứng các kinh mạch,.... “
“ Tiền bối có cách nào không?" Nam Cung Lạc Nhạn lo lắng mà hỏi
“ Có hai cách, cách đầu là uống Băng Phong Hoán Cốt Đan, xui xẻo là ta không còn viên nào, chỉ có phương pháp luyện, như sợ kiếm đủ dược liệu rồi luyện đan thì a Phong lên trên ngủ luôn!".
“ Còn cách còn lại?" Nam Cung Lạc Nhi hỏi
“ Cách thứ hai là Nam Nữ Song Tu, sau đó tán bớt đi Dương Khí thì hắn có thể khỏi thôi. “ Hai nàng nghe Thánh lão nói xong thì đỏ mặt một chút, rồi Nam Cung Lạc Nhạn lấy hết can đảm ra nói:" Vãn bỗi sẽ làm, chỉ mong tiền bối chỉ làm sao để song…. tu… ah.", Nam Cung Lạc Nhạn đỏ mặt mà nói
“ À cái này ta cũng không biết nữa, ta cũng đâu rành mấy vụ này. Một lão già như ta làm gì biết mấy cái đó.." Thánh lão cười to mà nói, thật ra lão trong lòng cũng khá nhột. Lúc này Nam Cung Lạc Nhi lên tiếng:" Ta sẽ... chỉ cho muội…cách …. làm chuyện… đó…", nàng ấp úng mà nói, sau đó nhìn thẳng muội muội nàng. Nam Cung Lạc Nhạn cười mà nhìn tỷ tỷ mình, nàng chạy lại kéo tay tỷ tỷ, sau đó cười nói:" Vậy thì phải nhờ tỷ tỷ rồi…"
“ Được rồi, nếu các ngươi đã biết làm gì thì làm đi, ráng mà cứu sống hắn. Tên nhóc này là chủ nhân đời này, ta không muốn hắn có chuyện gì đâu. Nếu cứu được hắn thì ta sẽ cho các ngươi một món quà nhỏ… bộp bộp…" Thánh lão nhìn hai nàng mà cười nói, sau đó vỗ tay một cái, Long Phong và hai nàng công chúa lập tức hiện ra trong một căn phòng, hai nàng đỏ mặt mà nhìn nhau…
Còn Thánh lão thì cười vuốt râu nói:" Tiểu tử thối, ta cho ngươi cơ hội rồi, ráng mà nắm bắt đi…."
“ Haizzz lão già này, đúng là tuổi trẻ là số một…", Thánh lão nói xong liền bước đi, biến mất trong tối, vừa đi vừa cười..
Trong phòng lúc này Nam Cung Lạc Nhạn và Lạc Nhi hai nàng nhìn nhau mà đỏ mặt, lúc này Nam Cung Lạc Nhi liền lên tiếng bối rối nói:" Muội muội cứ làm đi, ta sẽ ở ngoài hướng dẫn…", xong liền chạy nhưng Nam Cung Lạc Nhạn nắm tay nàng lại rồi nói:" Tỷ tỷ, tỷ đi trước đi, ta sẽ… quan.. sát một hồi rồi.. làm theo….",
“ Nhưng mà…."
“ Tỷ, tỷ phải nắm bắt người mà mình thích, nếu không thì sau này sẽ hối hận. A Phong là một người trọng tình trọng nghĩa, hơn nữa tỷ thích hắn mà đúng không…"
“ Thích thì cũng không phải thích, ta chỉ tò mò.. thôi.."
“ Nhưng tò mò sau này cũng thích thôi, đúng không nào" Nam Cung Lạc Nhạn cười nói mà nhìn tỷ tỷ mình, sau đó kéo tay nàng và đẩy nàng vào trên giường Long Phong đang nằm, sau đó đi ra ngoài và đóng cửa lại…, trước khi đi nói:" Cố gắng lên nha…"
“ Này…." Nam Cung Lạc Nhi nhìn muội muội mình xong, thấy đã cửa đóng thì cũng mặt đỏ lên, nàng quay lại nhìn Long Phong, thấy hắn mặt đang đau đớn vì ngọn lửa, nàng dùng tay nhẹ nhàng sờ mặt Long Phong, nàng nói thầm:" Hi vọng chàng sau này không phụ ta….". Nàng liền đứng dậy, cởi áo ngoài của mình ra, làn da trắng mịn, mái tóc thả ra dài đen huyền, nhiệt độ căn phòng bắt đầu trở nên nóng lên.
Nam Cung Lạc Nhi bắt đầu từng món, từng món, áo trong, quần dưới, từng món mà được trút xuống. Cơ thể lồi lõm trên dưới, trắng mịn không vết tích, mượt mà từ trên xuống dưới. Phía trước là cặp ngực đầy đặn, một cơ thể hoàn hảo của một người phụ nữ. Lúc này trên cơ thể nàng chỉ còn một cái áo bào mà lấy ra từ trong giới chỉ, nàng chầm chậm đi lại gần Long Phong mà cởi quần áo hắn. Cơ thể Long Phong có thể cảm nhận được một lượng nhiệt mát mẻ từ Nam Cung Lạc Nhi, theo bản tính Long Phong đưa tay lên mà chạm vào người nàng, Nam Cung Lạc Nhi nhạy cảm mà giật mình, sau đó tiếp tục mà làm việc…
Sau một hồi sau, nàng có thể nhìn thấy một cơ thể rắng chắc, mạnh mẽ và đẹp của một người đàn ông, nàng sờ vào bụng của Long Phong, còn hắn thì lúc này có lẽ như đã tính cực điểm, Long Phong liền ngồi dậy, lật Nam Cung Lạc Nhi và đè xuống. Nàng giơ tay lên sờ mặt hắn và nói:" Tỷ trao hết cho ngươi, hy vọng ngươi không phụ tỷ sau này…", lời vừa dứt giống như là lời chào mời, Long Phong liền bắt đầu hôn Nam Cung Lạc Nhi, tuy đã không còn tỉnh táo nhưng vẫn làm theo quán tính, hôn từ trên xuống dưới, còn nàng thì nhạy cảm, rên lên mỗi lần Long Phong hôn. Nam Cung Lạc Nhạn lúc này đang nhìn phía sau cửa và nói thầm:" Tỷ tỷ nhìn khá là thích thú nhỉ,……."
Lúc này trong phòng Long Phong đã bắt đầu chuẩn bị lấy đi thứ quan trọng nhất của Nam Cung Lạc Nhi, một tiếng la lên “ Ư…aaaa ơ….", bắt đầu từ lúc này nàng đã hoà với Long Phong làm một, sóng cao hơn sóng trước. Nguồn Dương khí từ người Long Phong chạy vô bên trong cơ thể của Nam Cung Lạc Nhi, và m Khí từ người nàng chạy vô cơ thể hắn, điều hoà hai bên. Tiếng rên từ nàng bắt đầu vang lên, tạo ra một bản hoà ca, những tiếng “ Bịch,.. bịch… bịch….", hai tay hai chân của nàng đang quấn lấy Long Phong, chặt không rời.
Long Phong lúc này hắn không thể cảm nhận được gì như hắn có thể biết rằng cơ thể hắn rất thoải mái, cứ như thế gần một canh giờ, Long Phong lật Nam Cung Lạc Nhi qua lại, tới lui…, cuối cùng nàng dùng những sức lực cuối cùng nói:" Lạc Nhạn, muội vào thay thế đi, ta không còn sức nữa đâu…."
Nam Cung Lạc Nhạn bối rồi mà bước vô, vì nàng có thể nhận ra tỷ tỷ mình rất là mệt mỏi, khi bước vào nàng có thể thấy Long Phong đang ngồi trên tỷ tỷ, cả thân người đang đung đưa, tới lui,... sau đó nàng liền nghe tỷ tỷ mình nói:" Nè tới lượt em đó, tỷ… hết.. sức… rồi.., muội không cần lo gì đâu, a Phong biết hết mọi thứ rồi…..,Ư...", nói xong liền rên lên một tiếng.
Long Phong lúc này liền quay lại nhìn Nam Cung Lạc Nhạn đang cởi đồ ra, hắn liền chạy lại mà ôm nàng lên giường và “ Giúp “ nàng. Một cơ thế trắng, tuy nhỏ hơn nhưng không thua gì tỷ tỷ mình, chỉ khác là một “ Bạch Hổ", mềm mại như một đứa trẻ con. Sau khi đồ quần áo được thoát ra, trong phòng liền vang lên tiếng la và rên của Nam Cung Lạc Nhạn, chấm dứt cuộc đời thiếu nữ, và từ nay nàng là người của Long Phong….
Căn phòng lúc này chỉ có tiếng kêu, và hai tỷ muội cùng lúc mà “ Chăm Sóc “ Long Phong, còn Thánh lão ngồi ở ngoài mà nói:" Thằng nhóc này khoẻ ghê….", rồi lại tiếp tục uống trà ….
Tác giả :
Lão Ham Bia Rượu