Huyết Long Công Tử
Quyển 2 - Chương 122: Cướp hôn lễ (3)
Đại Đô thành, Lạc Phủ,...
Hôm nay là một ngày đặc biệt nhất của Đại Đô thành, cháu trai của tể tướng Lạc Hùng lấy vợ. Và người vợ là đại tiểu thư của Vân gia, Vân Thi. Người người nói rằng trai tài gái sắc, trai là thiên tài của Xuất Thu, nữ là tài nữ của Đại Đô, khiến cho nhiều bài thơ được làm về cặp đôi trời sinh này.
Lúc này trong Lạc phủ đã đầy ấp người, hơn nữa toàn là thế gia hoặc gia tộc. Lạc Hùng Lạc gia chủ đang đứng trước cửa mà đón khách, khi nhìn thấy người tới là Mã Đằng lão thì cũng ráng mỉn cười tiếp đón:" Mã tướng quân tới thật là vinh hạnh cho Lạc mỗ…"
“ Lạc gia chủ khách khí rồi, tiểu bối chỉ thay mặt gia phụ tới dự lễ mừng cho tiểu công tử thôi!" Mã Đằng cười nói, thật ra hôm nay hắn tới đây là chủ yếu muốn biết xem Long Phong sẽ làm gì. Hắn cũng nhận được tin là biết Vân Thi và Long Phong có tình cảm, Lạc gia lại dám chọc tổ ong này, nên hắn mới đến để xem trò vui.
Sau đó Mã Đằng đi vào, cùng với Mã Siêu, còn Mã Vân thì vẫn đang ở trên học viện mà tu luyện, nàng từ chối đi. Tiếp theo đó là Cổ Đại Na Cổ bà bà đích thân tới nơi, đi theo nàng là Bộ Luyện Sư và Cổ m Tú, sau đó là các đại diện của Huyết Kiếm sơn trang vag Huyết m phái. Lạc Hùng đương nhiên là chào hỏi nhiệt tình, bỗng nhiên lúc này có một đám người đi tới, dẫn đầu chính là Cổ Nguyên, sau lưng hắn là La Trúc và Võ Bàn.
Lúc đầu Cổ Nguyên chỉ tính dẫn La Trúc đi thôi, nhưng tên Võ Bàn biết sắp có chuyện vui nên hắn đòi đi theo, khi tới nơi thì Lạc Hùng liền chạy lên tiếp đón:" Cổ viện trưởng thật là nể mặt ta mới tới hôm nay để dự tiệc!"
“ Lạc tể tướng quá khách khí, ta đến đây là chỉ để xem trò vui thôi!" Cổ Nguyên cười nói, Lạc Hùng nghĩ là trò vui trong đám cưới, cũng liền cười nói trả lời. Sau đó Cổ Nguyên đu vào cùng với đám người học viện, Cổ Đại Na theo sau lên tiếng:" Cổ lão, xem ra lão cũng không già đi chút nào a?"
“ Cổ bà bà nói quá lời rồi, bà không già thì ta làm sao mà già được!" Cổ Nguyên cười nói phản bác.
“ Được rồi lão già ngươi hôm nay đến dự tiệc à, ta tưởng ra ngươi rất ghét mấy thứ này!" Cổ Đại Na vừa đi vừa nói
Cổ Nguyên cũng bước theo rồi trả lời:" Ta đến đây là để xem trò vui, một việc rất có ý nghĩa diễn ra…"
“ Một việc ý nghĩa mà vui….?" Cổ Đại Na khó hiểu mà nhìn Cổ Nguyên, nhưng Cổ Nguyên chỉ cười rồi tiếp tục đi, cũng không trả lời câu hỏi của Cổ Đại Na. Sau đó bà lão không nói gì, quay đầu qua nhìn La Trúc nói:" Ấy, ngươi cũng tới à, không ở nhà trốn trong phòng đi, tới đây làm cái gì…."
“ Còn bà thì sao, tốt lành,..không ở nhà uống trà chăm cháu đi, tới đây làm cái gì hả….." La Trúc nhìn qua Cổ Đại Na mà trừng mắt nói, sau đó giữa hai người một tia sét lóe ra, Cổ Nguyên thì cười khổ, sợ qua hôm này hai người còn tranh đấu dữ dằn hơn nữa... Sau đó là người trong hoàng tộc tới, “ Hoàng thượng giá lâm!"
“ Lão thần tham kiến hoàng thượng!" Lạc Hùng cười nói mà chạy tới tham kiến, tên hoàng đế giả mạo thì cười trả lời:" Miễn lễ đi, lão là trọng thần, không cần lễ nghĩa vậy đâu, với lại hôm nay là ngày vui, ta miễn cho một ngày.. “
“ Lão thần cảm ơn Hoàng Thượng, còn vị kế bên ngài chính là một Luyện Phù Sư đại sư mà ngài thường nhắc về đúng không? Lạc Hùng nhìn về người áo trắng đứng kế bên mà nói, tên Xuất Vũ giả mạo này cười gật đầu nói:" Đúng rồi, đây là một vị đại sư, ngài ấy là trọng thần cho việc luyện phù sau này cho chúng ta. Hôm nay ta mời ngài ấy đến đây để dự lễ đặc biệt nhất của tể tướng…"
“ Vậy lão hủ đây rất là vinh hạnh khi được đại sư tham dự hôn sự này…" Lạc Hùng chắp tay chào nói, người áo trắng thì giơ tay lên ý nói là không cần đa lễ. Sau đó Lạc Hùng cười nói mời vào trong. Cứ như thế thì phần khách quan trọng cũng đã hết, còn lại chỉ còn là những tên tôm tép nên Lạc Hùng chỉ giao cho tên quản gia tiếp đón, sau đó quay người đi vào trong sảnh. Trong sảnh lúc này đã đầy ắp người, Lạc Hùng thì đi tới gặp từng người và chào hỏi xả giao,...
Bên kia thì Lạc Hùng đang đứng kế bên mà nói chuyện với Cổ Nguyên, Cổ Nguyên lên tiếng nói:" tiểu tử thối, lần này ngươi gây ra chuyện lớn lắm đó, nhắm lợi dụng cháu của lão già đó, ngươi không sợ lão đến hỏi thăm ngươi à…"
“ hahaha sư phụ, ngài đùa con rồi, sợ thì sợ nhưng chịu thôi, con đang bí đường mà…" Mã Đằng cười nói gãi đầu nhìn Cổ Nguyên, sau đó thở dài một tiếng rồi nói thầm:" Nhưng lần này xem ra rất lớn chuyện rồi, con sợ….con sợ lần này Lạc gia cũng sẽ...sẽ giống như Tây Bắc gia quá…."
Cổ Nguyên nghe xong cũng thở dài, cốc đầu hắn một cái rồi nói:" Cái gì mà sợ hay giống, chắc chắn là xảy ra rồi, chỉ là không biết thằng nhóc lần này dẫn bao nhiêu người tới. Huyết Long vệ và Thiên Huyết sát thủ của hắn thằng nhóc đó là đang gây ra nỗi sợ hãi cho toàn bộ tứ đại đế quốc, ngoài ra còn trên chiến trường nữa. “
“ Haizzz con đâu biết rằng đám quân đó lợi hại như thế, một tên Huyết Long vệ đủ đánh lại mười tên hoặc hai chục,... con bó tay. Thằng nhóc đó đào tạo quân như là đào tạo Võ Giả. Còn Thiên Huyết sát thủ thì con bó tay...bọn họ như bóng đêm, chả điều tra được cái gì hết…" Mã Đằng cười nói. Bỗng nhiên lúc này bên hội trường la lên, Mã Đằng và Cổ Nguyên quay qua mà nhìn, thấy Vấn Thiên đang cùng Vân Thi đang đi bộ tới từ từ, lúc này Điền Phong đi vào nghé vào tai Mã Đằng nói thầm cái gì đó, Mã Đằng giật mình rồi hỏi:" Thật sự?"
Điền Phong gật đầu, Mã Đằng thì mặt mày sợ hãi rồi thở dài, sau đó quay qua nhìn Cổ Nguyên lên tiếng:" Thằng nhóc đó bắt đầu ra tay rồi!", Cổ Nguyên nghe xong thì gật đầu, coi như đã hiểu, sau đó nhìn về La Trúc nói:" Chút nữa sư muội sẽ giật mình lắm đây,..."
“ Tại sao?" La Trúc thắc mắc nhìn Cổ Nguyên mà hỏi
“ Vì thằng nhóc đó có liên quan tới muội…" Cổ Nguyên cười nói rồi quay người lại, nhìn chăm chú cặp cô dâu và chú rể đang đi tới. Trên đường đi thì Vấn Thiên được người người chúc mừng, còn Vân Thi thì vẫn cúi đầu buồn bã, nàng lúc này chỉ muốn chết, chết để thoát khỏi nơi này. Bên này thì Lạc Hùng đang nói chuyện với một người trung niên, hắn nhìn cùng tuổi với Mã Đằng, đây là Đô đốc trấn giữ Đại Đô thành, Vân Sơn, Vân gia gia chủ.:" Vân Sơn, Vân gia sau này là thông gia với Lạc gia rồi, có gì khó khăn thì cứ nhờ. “
“ Lạc tiền bối nói quá rồi, Vân gia có thể thông gia với Lạc gia là chuyện phúc đức cả trăm năm rồi. Chỉ hi vọng công tử Vấn Thiên có thể đối xử tốt với Vân Nhi, ta..ta nợ nó nhiều lắm.." Vân Sơn buồn bã cúi đầu nói.
“ Cậu đừng lo, ta sẽ chăm sóc Vân Thi như con ruột của mình.." Lạc Hùng vỗ vai Vân Sơn rồi nói, còn Vân Sơn thì gật đầu, trong lòng chỉ hi vọng đó là sự thật. Vấn Thiên và Vân Thi đi tới bàn chính, sau đó cúi đầu nói:" Vấn Thiên kính chào nhạc phụ, Vấn Thiên xin hứa rằng sẽ chăm sóc tốt cho Vân Thi!"
“ Hahaha ta tin tưởng cậu sẽ làm được như thế.." Vân Sơn chỉ biết cười ngượng mà đáp, bên này Xuất Vũ giả mạo đi tới, cùng người áo trắng. Sau đó hắn lên tiếng:" Hahaha đúng là tuổi trẻ tài cao, còn trẻ tuổi thế mà thực lực đã cao như thế, còn Vân tiểu thư lại là một mỹ nhân nữa.."
“ Thảo dân cảm ơn Hoàng Thượng khen ngợi!" Vấn Thiên chắp hai tay cúi đầu cảm ơn, Vân Thi thì vẫn đứng im như thế, không hề động đậy. Người áo trắng nãy giờ cứ nhìn hướng Vân Thi, hai tay nắm chặt lại rồi thả ra.
“ À để ta giới thiệu, người này chính là một đại sư luyện phù, là tứ phẩm, sau này có gì thì con có thể học hỏi ngài ấy. “ Lạc Hùng vỗ vai nháy mắt rồi chỉ hướng người áo trắng nói, hiểu ý của Lạc Hùng Vấn Thiên liền chắp hai tay cung kính nói:" tiểu bối tham kiến tiền bối, mong tiền bối sau này sẽ giúp đỡ nhiều…" người áo trắng chỉ giơ tay lên rồi quay người rời đi.
“ Được rồi, tới giờ lành nên chúng ta mau chóng bắt đầu lễ thôi nào, ngoài ra thần mong muốn Hoàng Thượng có thể làm chứng cho hôn lễ này…" Lạc Hùng lên tiếng kết thúc sự bối rối này, rồi xoay người qua nhìn tên Xuất Vũ giả mạo chắp tay cung kính hỏi…
“ Được, được, ta sẽ làm chứng cho cặp trai tài gái sắc này…" tên Hoàng Đế giả mạo cười to mà nói, sau đó đi theo Lạc Hùng lên ghế chính sảnh mà ngồi xuống. Sau đó Vấn Thiên và Vân Thi bước tới trước mặt, hai người quỳ xuống rồi chuẩn bị bái đường. Khi bà mối đứng kế bên chuẩn bị la lên:" Nhất bái…….".....
….
….
-Khoan đã, ta muốn hỏi cô dâu một câu, không biết các vị có đồng ý không?
Từ trên trời một thân ảnh đáp xuống, thân mình áo bào trắng, trên áo có một con rồng màu đỏ chót đang bay lượn, tay cầm quạt mái tóc trắng, và khuôn mặt đeo mặt nạ. Khi hắn đáp xuống thì ai cũng quay qua mà nhìn…….
Hôm nay là một ngày đặc biệt nhất của Đại Đô thành, cháu trai của tể tướng Lạc Hùng lấy vợ. Và người vợ là đại tiểu thư của Vân gia, Vân Thi. Người người nói rằng trai tài gái sắc, trai là thiên tài của Xuất Thu, nữ là tài nữ của Đại Đô, khiến cho nhiều bài thơ được làm về cặp đôi trời sinh này.
Lúc này trong Lạc phủ đã đầy ấp người, hơn nữa toàn là thế gia hoặc gia tộc. Lạc Hùng Lạc gia chủ đang đứng trước cửa mà đón khách, khi nhìn thấy người tới là Mã Đằng lão thì cũng ráng mỉn cười tiếp đón:" Mã tướng quân tới thật là vinh hạnh cho Lạc mỗ…"
“ Lạc gia chủ khách khí rồi, tiểu bối chỉ thay mặt gia phụ tới dự lễ mừng cho tiểu công tử thôi!" Mã Đằng cười nói, thật ra hôm nay hắn tới đây là chủ yếu muốn biết xem Long Phong sẽ làm gì. Hắn cũng nhận được tin là biết Vân Thi và Long Phong có tình cảm, Lạc gia lại dám chọc tổ ong này, nên hắn mới đến để xem trò vui.
Sau đó Mã Đằng đi vào, cùng với Mã Siêu, còn Mã Vân thì vẫn đang ở trên học viện mà tu luyện, nàng từ chối đi. Tiếp theo đó là Cổ Đại Na Cổ bà bà đích thân tới nơi, đi theo nàng là Bộ Luyện Sư và Cổ m Tú, sau đó là các đại diện của Huyết Kiếm sơn trang vag Huyết m phái. Lạc Hùng đương nhiên là chào hỏi nhiệt tình, bỗng nhiên lúc này có một đám người đi tới, dẫn đầu chính là Cổ Nguyên, sau lưng hắn là La Trúc và Võ Bàn.
Lúc đầu Cổ Nguyên chỉ tính dẫn La Trúc đi thôi, nhưng tên Võ Bàn biết sắp có chuyện vui nên hắn đòi đi theo, khi tới nơi thì Lạc Hùng liền chạy lên tiếp đón:" Cổ viện trưởng thật là nể mặt ta mới tới hôm nay để dự tiệc!"
“ Lạc tể tướng quá khách khí, ta đến đây là chỉ để xem trò vui thôi!" Cổ Nguyên cười nói, Lạc Hùng nghĩ là trò vui trong đám cưới, cũng liền cười nói trả lời. Sau đó Cổ Nguyên đu vào cùng với đám người học viện, Cổ Đại Na theo sau lên tiếng:" Cổ lão, xem ra lão cũng không già đi chút nào a?"
“ Cổ bà bà nói quá lời rồi, bà không già thì ta làm sao mà già được!" Cổ Nguyên cười nói phản bác.
“ Được rồi lão già ngươi hôm nay đến dự tiệc à, ta tưởng ra ngươi rất ghét mấy thứ này!" Cổ Đại Na vừa đi vừa nói
Cổ Nguyên cũng bước theo rồi trả lời:" Ta đến đây là để xem trò vui, một việc rất có ý nghĩa diễn ra…"
“ Một việc ý nghĩa mà vui….?" Cổ Đại Na khó hiểu mà nhìn Cổ Nguyên, nhưng Cổ Nguyên chỉ cười rồi tiếp tục đi, cũng không trả lời câu hỏi của Cổ Đại Na. Sau đó bà lão không nói gì, quay đầu qua nhìn La Trúc nói:" Ấy, ngươi cũng tới à, không ở nhà trốn trong phòng đi, tới đây làm cái gì…."
“ Còn bà thì sao, tốt lành,..không ở nhà uống trà chăm cháu đi, tới đây làm cái gì hả….." La Trúc nhìn qua Cổ Đại Na mà trừng mắt nói, sau đó giữa hai người một tia sét lóe ra, Cổ Nguyên thì cười khổ, sợ qua hôm này hai người còn tranh đấu dữ dằn hơn nữa... Sau đó là người trong hoàng tộc tới, “ Hoàng thượng giá lâm!"
“ Lão thần tham kiến hoàng thượng!" Lạc Hùng cười nói mà chạy tới tham kiến, tên hoàng đế giả mạo thì cười trả lời:" Miễn lễ đi, lão là trọng thần, không cần lễ nghĩa vậy đâu, với lại hôm nay là ngày vui, ta miễn cho một ngày.. “
“ Lão thần cảm ơn Hoàng Thượng, còn vị kế bên ngài chính là một Luyện Phù Sư đại sư mà ngài thường nhắc về đúng không? Lạc Hùng nhìn về người áo trắng đứng kế bên mà nói, tên Xuất Vũ giả mạo này cười gật đầu nói:" Đúng rồi, đây là một vị đại sư, ngài ấy là trọng thần cho việc luyện phù sau này cho chúng ta. Hôm nay ta mời ngài ấy đến đây để dự lễ đặc biệt nhất của tể tướng…"
“ Vậy lão hủ đây rất là vinh hạnh khi được đại sư tham dự hôn sự này…" Lạc Hùng chắp tay chào nói, người áo trắng thì giơ tay lên ý nói là không cần đa lễ. Sau đó Lạc Hùng cười nói mời vào trong. Cứ như thế thì phần khách quan trọng cũng đã hết, còn lại chỉ còn là những tên tôm tép nên Lạc Hùng chỉ giao cho tên quản gia tiếp đón, sau đó quay người đi vào trong sảnh. Trong sảnh lúc này đã đầy ắp người, Lạc Hùng thì đi tới gặp từng người và chào hỏi xả giao,...
Bên kia thì Lạc Hùng đang đứng kế bên mà nói chuyện với Cổ Nguyên, Cổ Nguyên lên tiếng nói:" tiểu tử thối, lần này ngươi gây ra chuyện lớn lắm đó, nhắm lợi dụng cháu của lão già đó, ngươi không sợ lão đến hỏi thăm ngươi à…"
“ hahaha sư phụ, ngài đùa con rồi, sợ thì sợ nhưng chịu thôi, con đang bí đường mà…" Mã Đằng cười nói gãi đầu nhìn Cổ Nguyên, sau đó thở dài một tiếng rồi nói thầm:" Nhưng lần này xem ra rất lớn chuyện rồi, con sợ….con sợ lần này Lạc gia cũng sẽ...sẽ giống như Tây Bắc gia quá…."
Cổ Nguyên nghe xong cũng thở dài, cốc đầu hắn một cái rồi nói:" Cái gì mà sợ hay giống, chắc chắn là xảy ra rồi, chỉ là không biết thằng nhóc lần này dẫn bao nhiêu người tới. Huyết Long vệ và Thiên Huyết sát thủ của hắn thằng nhóc đó là đang gây ra nỗi sợ hãi cho toàn bộ tứ đại đế quốc, ngoài ra còn trên chiến trường nữa. “
“ Haizzz con đâu biết rằng đám quân đó lợi hại như thế, một tên Huyết Long vệ đủ đánh lại mười tên hoặc hai chục,... con bó tay. Thằng nhóc đó đào tạo quân như là đào tạo Võ Giả. Còn Thiên Huyết sát thủ thì con bó tay...bọn họ như bóng đêm, chả điều tra được cái gì hết…" Mã Đằng cười nói. Bỗng nhiên lúc này bên hội trường la lên, Mã Đằng và Cổ Nguyên quay qua mà nhìn, thấy Vấn Thiên đang cùng Vân Thi đang đi bộ tới từ từ, lúc này Điền Phong đi vào nghé vào tai Mã Đằng nói thầm cái gì đó, Mã Đằng giật mình rồi hỏi:" Thật sự?"
Điền Phong gật đầu, Mã Đằng thì mặt mày sợ hãi rồi thở dài, sau đó quay qua nhìn Cổ Nguyên lên tiếng:" Thằng nhóc đó bắt đầu ra tay rồi!", Cổ Nguyên nghe xong thì gật đầu, coi như đã hiểu, sau đó nhìn về La Trúc nói:" Chút nữa sư muội sẽ giật mình lắm đây,..."
“ Tại sao?" La Trúc thắc mắc nhìn Cổ Nguyên mà hỏi
“ Vì thằng nhóc đó có liên quan tới muội…" Cổ Nguyên cười nói rồi quay người lại, nhìn chăm chú cặp cô dâu và chú rể đang đi tới. Trên đường đi thì Vấn Thiên được người người chúc mừng, còn Vân Thi thì vẫn cúi đầu buồn bã, nàng lúc này chỉ muốn chết, chết để thoát khỏi nơi này. Bên này thì Lạc Hùng đang nói chuyện với một người trung niên, hắn nhìn cùng tuổi với Mã Đằng, đây là Đô đốc trấn giữ Đại Đô thành, Vân Sơn, Vân gia gia chủ.:" Vân Sơn, Vân gia sau này là thông gia với Lạc gia rồi, có gì khó khăn thì cứ nhờ. “
“ Lạc tiền bối nói quá rồi, Vân gia có thể thông gia với Lạc gia là chuyện phúc đức cả trăm năm rồi. Chỉ hi vọng công tử Vấn Thiên có thể đối xử tốt với Vân Nhi, ta..ta nợ nó nhiều lắm.." Vân Sơn buồn bã cúi đầu nói.
“ Cậu đừng lo, ta sẽ chăm sóc Vân Thi như con ruột của mình.." Lạc Hùng vỗ vai Vân Sơn rồi nói, còn Vân Sơn thì gật đầu, trong lòng chỉ hi vọng đó là sự thật. Vấn Thiên và Vân Thi đi tới bàn chính, sau đó cúi đầu nói:" Vấn Thiên kính chào nhạc phụ, Vấn Thiên xin hứa rằng sẽ chăm sóc tốt cho Vân Thi!"
“ Hahaha ta tin tưởng cậu sẽ làm được như thế.." Vân Sơn chỉ biết cười ngượng mà đáp, bên này Xuất Vũ giả mạo đi tới, cùng người áo trắng. Sau đó hắn lên tiếng:" Hahaha đúng là tuổi trẻ tài cao, còn trẻ tuổi thế mà thực lực đã cao như thế, còn Vân tiểu thư lại là một mỹ nhân nữa.."
“ Thảo dân cảm ơn Hoàng Thượng khen ngợi!" Vấn Thiên chắp hai tay cúi đầu cảm ơn, Vân Thi thì vẫn đứng im như thế, không hề động đậy. Người áo trắng nãy giờ cứ nhìn hướng Vân Thi, hai tay nắm chặt lại rồi thả ra.
“ À để ta giới thiệu, người này chính là một đại sư luyện phù, là tứ phẩm, sau này có gì thì con có thể học hỏi ngài ấy. “ Lạc Hùng vỗ vai nháy mắt rồi chỉ hướng người áo trắng nói, hiểu ý của Lạc Hùng Vấn Thiên liền chắp hai tay cung kính nói:" tiểu bối tham kiến tiền bối, mong tiền bối sau này sẽ giúp đỡ nhiều…" người áo trắng chỉ giơ tay lên rồi quay người rời đi.
“ Được rồi, tới giờ lành nên chúng ta mau chóng bắt đầu lễ thôi nào, ngoài ra thần mong muốn Hoàng Thượng có thể làm chứng cho hôn lễ này…" Lạc Hùng lên tiếng kết thúc sự bối rối này, rồi xoay người qua nhìn tên Xuất Vũ giả mạo chắp tay cung kính hỏi…
“ Được, được, ta sẽ làm chứng cho cặp trai tài gái sắc này…" tên Hoàng Đế giả mạo cười to mà nói, sau đó đi theo Lạc Hùng lên ghế chính sảnh mà ngồi xuống. Sau đó Vấn Thiên và Vân Thi bước tới trước mặt, hai người quỳ xuống rồi chuẩn bị bái đường. Khi bà mối đứng kế bên chuẩn bị la lên:" Nhất bái…….".....
….
….
-Khoan đã, ta muốn hỏi cô dâu một câu, không biết các vị có đồng ý không?
Từ trên trời một thân ảnh đáp xuống, thân mình áo bào trắng, trên áo có một con rồng màu đỏ chót đang bay lượn, tay cầm quạt mái tóc trắng, và khuôn mặt đeo mặt nạ. Khi hắn đáp xuống thì ai cũng quay qua mà nhìn…….
Tác giả :
Lão Ham Bia Rượu