Huyết Long Công Tử
Quyển 1 - Chương 7: Ông cháu trò chuyện
Tây quý phi lúc này vẫn nghĩ làm sao mình có thể cũng cố thực lực phe mình. Nàng nghĩ rằng bây giờ chỉ cần kéo them một hoặc hai trong Ngũ đại thế gia, nếu có thể lôi kéo Mạc gia và Long gia thì mình có thể kéo về phe một Hội Đấu giá và Đại tướng quân. Đến lúc đo thì thế lực trong triều đình thì không còn ai so sánh nỗi mình. Nhưng cuối cùng cũng thì thầm:
“ Làm sao mà lôi kéo nhĩ, hai lão nhà Long và Mạc thế gia là cáo thành tinh. Phải bàn bạc với phụ thân mình rồi".
Nghĩ xong nàng cũng mặc quần áo vô rồi bước về thư phòng của Hoàng Thượng. Trong hoàng cung, ngoài Hoàng Hậu hiện tại, thì chỉ có mình Tần Quý Phi là được đặc quyền bước vô.
Trở lại Long thế gia, lúc này Long Phong bước theo lão quản gia mà đến thư phòng của gia gia hắn. Lúc bước vào hắn nhìn thấy gia gia của mình đang đọc sách. Tuy không phải là gia gia ruột thịt nhưng hắn thương gia gia của mình như cha mẹ ruột của hắn. Long Thế Thiên. Thấy Long Phong bước vào, lão liền phất tay về phía quản gia. Hiểu ý lão liền bước ra ngoài và khép cửa lại. Tần Thế Thiên lên tiếng: “ Ngồi đi, lâu rồi ông cháu ta không trò chuyện “.
Long Phong liền bước về ghế và ngồi xuống:" Ông gọi cháu có chuyện gì không ạ? “
Ông hắn liền cười và nói:"Không phải ta vừa giúp cháu sao. Nếu không thì cháu sẽ bị phiền cả ngày nữa đó. Hahahaha."
“Cháu nghĩ ông gọi cháu tới đây chắc cũng phải chỉ vì chuyện đó nhĩ. Ít nhất liên quan tới một ít đại sự. “ Long Phong thẳn thắn mà nói. Tần Thế Thiên nhìn hắn mà cũng than lên:" Thằng nhóc, không biết đùa chút nào à."
“Được rồi, gọi nhóc tới cũng vì một số chuyện thôi. Được rồi chuyện đầu tiên là cháu cúp học tính sao đây?"
Long Phong nghe tới đó liền giật mình, mà chỉ cười cười không nói gì. Sau đó Long Phong liền lên tiếng:" Vậy chắc ông biết hết rôig nhĩ? “
Gia gia hắn liền tiếp tục lên tiếng:" Được rồi, cháu ráng mà hành động theo tuổi tác đi, không thì nhiều chuyện sẽ xảy ra với cháu đó. “.
“ Được rồi chuyện đầu tiên ta muốn nói với cháu là một tháng nữa Lễ thành nhân sẽ diễn ra, lúc đó tất cả trẻ từ mười tuổi trở xuống sẽ tham gia. Ở đây bọn trẻ sẽ được kiểm tra thực lực và tư chất. Ngoài ra, Hoàng thất năm ngoái Nhị Hoàng tử nửa năm trước đột phá lên Võ Thể, được gọi là thiên tài ở Kim Triều đế quốc và hắn năm nay chín tuổi. “
Khi Tần Thê Thiên nói xong, chỉ cầm ly trà lên uống, còn Long Phong thì nghe xong chỉ biết cười khổ:" Vậy thì trong thời gian tiếp sau một tháng đó đó cháu sẽ mệt đây. “ Khí Long Phong nói xong cũng cúi đầu suy nghĩ làm sao để tránh, mình còn chưa muốn bị ngắm trên nỏ đâu. Tần Thế Thiên nghe xong nhìn hắn, biết hắn đã hiểu ý mình, hắn chỉ cười cười cuối cùng lên tiếng:" Cháu là cháu của ta, ta sẽ không để ai làm hại cháu một cọng tóc. Còn việc cháu là cảnh giới Võ Thể đừng lo lắn, công bố sớm càng tốt, ta sẽ cho người đi bảo vệ cháu suốt ngày đêm. “
“ Nhưng gia gia nghĩ xem, cháu chỉ mới sáu tuổi, suốt ngày bị người ta ngắm trên cái nỏ thì mệt lắm. Cháu không thích làm người hay ra sân khấu, cháu chỉ thích đứng sau màn mà làm việc. Như vậy nó có ý nghĩa hơn. Gia Gia nghĩ xem, một hắc ám người đứng sau màn khống chế tất cả nghe thật lag ngầu hơn đúng không nào? “
Tần Thế Thiên nghe hắn nói xong chỉ biết nhìn, nghĩ rằng thằng nhóc này thật có dã tâm nhĩ. “ Vậy cháu muốn tránh lễ thành nhân à? “
“ Không, cháu sẽ tham dự". Long Phong dứt khoát trả lời
Tần Thiên liền hỏi:" LÍ do?" Long Phong chỉ cười cười trả lời:" Cháu sẽ tham gia, những nếu cháu chỉ đạt được cảnh giới Võ Khí nhị giai, tam giai thì sẽ không có chuyện gì nhĩ. “
Gia gia hắn nghe xong liền gật đầu. nhưng hắn liền hỏi:" Làm bằng cách nào? Tấm bia đa đó rất là linh, khó mà có thể qua mặt nó. Chúng ta không thể dùng võ kĩ hay những trang bị ẩn dấu thực lực. “
“ Không mấy cái đó cháu sẽ đeo, nhưng là sau lễ, còn về thực lực, cháu không ẩn dấu, mà làm cho nó biến mất một ngày, rồi quay trở lại thôi. Cháu sẽ cần những nguyên liệu này, cháu muốn luyện ra một loại đan dược. Nó có thể giúp chúng ta qua mặt cái đại hội này. “
Khi Long Phong nói xong liền bước tới bàn gia gia hắn. để tờ giấy lên trên, gia gia hắn chỉ biết cười khổ, thằng nhóc này nó chuẩn bị sẵn rồi à. Khi cầm tờ giấy và đọc, hắn liền nói:"Đây là đan dược gì? Cháu nắm chắc bao nhiêu phần? “
“Chín phần, cái này chỉ là đan dược nhất giai, nên sẽ không khó luyện. Viên đan dược này gọi là Sơ Khí Tán, là phiên bản dỏm của Tán Khí Đan. Thay vì sẽ làm mất công lực hoàn toàn của Tán Khí Đan, thì Sơ Khí Tán chỉ làm mất đi võ khí trong một ngày. Còn Tụ Khí Tán thì chỉ khi có thuốc giải, nếu không thì sẽ mất đi thực lực hoàn toàn. “
Tần Thế Thiên nghe xong thì cũng giật mình, đây là lần đầu tiên hắn nghe thấy loại đan dược này. Hắn cũng gật đầu nếu thế thì chắc chắn sẽ thành công. Lúc này hắn liền nói: “ Ta sẽ cho người đi mua nguyên liệu, và mua cho cháu một cái đỉnh thật tốt đây. “
“ Gia gia ráng cho người đi mua thầm. đừng cho ai biết nếu không thì phiền"
“Được rồi tiểu tử, dám dạy ta làm việc à “ Tần Thế Thiên cười mà mừng rỡ, gia tộc hắn chắc chắn sẽ được lưu truyền mãi mãi dưới tay thằng nhóc này. Long Phong thấy thế liền hỏi:" Vậy chuyện thứ hai là gì?"
“ Một tuần nữa là lễ mừng thọ cho Đông gia lão tộc trưởng. Hắn là bạn tốt của ta, lúc đó tất cả trai tài gái sắc của các gia tộc lớn nhỏ sẽ tham dự. Ta sẽ dẫn cháu và thằng nhóc Tinh nhi đi theo ta tới đó mừng thọ. “
“ Anh trai cháu à. Cũng được, mà hình như cháu nghe nói anh trai thích cô nhóc nhà bên Đông gia. Anh cháu mà biết thì sẽ đồng ý liền."
Tần Thế Thiên nghe thằng cháu mình gọi người khác lớn hơn nó một hai tuổi là nhóc, trong khi đó nó cũng chả khác gì nhau. Hắn chỉ biết lắc đầu, quả nhiên con của ân công sẽ khác người. Sau đó hắn liền lên tiếng: “ Con nhóc nhà Đông thế gia, ý cháu là Đông Tuyết, đại tiểu thư của Đông gia à?"
“ Đúng rồi cô ta đó, anh trai mê cô ta còn hơn là thèm ăn. Mà cháu cũng chưa bao giờ thấy nên chắc cô ta rất đẹp nhỉ “
“Được gọi là một trong Ngũ đại mỹ nữ đấy, mỗi gia tộc trừ Tây Bắc thế gia, them vào Hoàng Thất, thì tất cả đều có một chỗ đấy." Long Phong nghe xong cũng gật đầu. tự nhiên hắn lièna quay đầu giật mình hỏi: “ Khoan, ý ông tỷ tỷ cũng là một trong số đo? “
“Ừ, Nhan nhi nó là người đứng nhì sau Tam Công chúa đó. “ Hắn cười to mà nói vì tự hào, còn Long Phong thì đang cố gắng suy nghĩ có chỗ nào đẹp. Một hồi hắn cũng lắc đầu và nói việc chính mình tới đây muốn gặp ông nói:" Bỏ qua đi, cháu hôm nay gặp ông cũng muốn có việc muốn nhờ. “
“ Việc gì nào “
“ Cháu muốn mượn ít người từ Hắc Long vệ của gia tộc, đào tạo thành tinh anh riêng của cháu" Long Thế Thiên nghe xong mà giật mình, nghĩ một lát rồi nói:" Muốn tư chất thế nào? “
“ Tư chất thế nào cũng được, trẻ càng tốt, hơn nữa phải là trung thành không từ nan. “
“ Được ta sẽ sắp xếp, sau Tiệc mừng thọ thì ta sẽ cho người dẫn bọn họ tới, nhưng còn có thu phục được bọn họ không thì là do cháu nha." Hắn cười to, còn Long Phong thì chỉ nhìn và nói:" Đương nhiên, mà cháu muốn nhờ ông đừng nói cho ai là được"
“ Được, ta sẽ giữ kín việc này." Ông cháu cuộc trò chuyện đã kết thúc trong viên mãn.
“ Làm sao mà lôi kéo nhĩ, hai lão nhà Long và Mạc thế gia là cáo thành tinh. Phải bàn bạc với phụ thân mình rồi".
Nghĩ xong nàng cũng mặc quần áo vô rồi bước về thư phòng của Hoàng Thượng. Trong hoàng cung, ngoài Hoàng Hậu hiện tại, thì chỉ có mình Tần Quý Phi là được đặc quyền bước vô.
Trở lại Long thế gia, lúc này Long Phong bước theo lão quản gia mà đến thư phòng của gia gia hắn. Lúc bước vào hắn nhìn thấy gia gia của mình đang đọc sách. Tuy không phải là gia gia ruột thịt nhưng hắn thương gia gia của mình như cha mẹ ruột của hắn. Long Thế Thiên. Thấy Long Phong bước vào, lão liền phất tay về phía quản gia. Hiểu ý lão liền bước ra ngoài và khép cửa lại. Tần Thế Thiên lên tiếng: “ Ngồi đi, lâu rồi ông cháu ta không trò chuyện “.
Long Phong liền bước về ghế và ngồi xuống:" Ông gọi cháu có chuyện gì không ạ? “
Ông hắn liền cười và nói:"Không phải ta vừa giúp cháu sao. Nếu không thì cháu sẽ bị phiền cả ngày nữa đó. Hahahaha."
“Cháu nghĩ ông gọi cháu tới đây chắc cũng phải chỉ vì chuyện đó nhĩ. Ít nhất liên quan tới một ít đại sự. “ Long Phong thẳn thắn mà nói. Tần Thế Thiên nhìn hắn mà cũng than lên:" Thằng nhóc, không biết đùa chút nào à."
“Được rồi, gọi nhóc tới cũng vì một số chuyện thôi. Được rồi chuyện đầu tiên là cháu cúp học tính sao đây?"
Long Phong nghe tới đó liền giật mình, mà chỉ cười cười không nói gì. Sau đó Long Phong liền lên tiếng:" Vậy chắc ông biết hết rôig nhĩ? “
Gia gia hắn liền tiếp tục lên tiếng:" Được rồi, cháu ráng mà hành động theo tuổi tác đi, không thì nhiều chuyện sẽ xảy ra với cháu đó. “.
“ Được rồi chuyện đầu tiên ta muốn nói với cháu là một tháng nữa Lễ thành nhân sẽ diễn ra, lúc đó tất cả trẻ từ mười tuổi trở xuống sẽ tham gia. Ở đây bọn trẻ sẽ được kiểm tra thực lực và tư chất. Ngoài ra, Hoàng thất năm ngoái Nhị Hoàng tử nửa năm trước đột phá lên Võ Thể, được gọi là thiên tài ở Kim Triều đế quốc và hắn năm nay chín tuổi. “
Khi Tần Thê Thiên nói xong, chỉ cầm ly trà lên uống, còn Long Phong thì nghe xong chỉ biết cười khổ:" Vậy thì trong thời gian tiếp sau một tháng đó đó cháu sẽ mệt đây. “ Khí Long Phong nói xong cũng cúi đầu suy nghĩ làm sao để tránh, mình còn chưa muốn bị ngắm trên nỏ đâu. Tần Thế Thiên nghe xong nhìn hắn, biết hắn đã hiểu ý mình, hắn chỉ cười cười cuối cùng lên tiếng:" Cháu là cháu của ta, ta sẽ không để ai làm hại cháu một cọng tóc. Còn việc cháu là cảnh giới Võ Thể đừng lo lắn, công bố sớm càng tốt, ta sẽ cho người đi bảo vệ cháu suốt ngày đêm. “
“ Nhưng gia gia nghĩ xem, cháu chỉ mới sáu tuổi, suốt ngày bị người ta ngắm trên cái nỏ thì mệt lắm. Cháu không thích làm người hay ra sân khấu, cháu chỉ thích đứng sau màn mà làm việc. Như vậy nó có ý nghĩa hơn. Gia Gia nghĩ xem, một hắc ám người đứng sau màn khống chế tất cả nghe thật lag ngầu hơn đúng không nào? “
Tần Thế Thiên nghe hắn nói xong chỉ biết nhìn, nghĩ rằng thằng nhóc này thật có dã tâm nhĩ. “ Vậy cháu muốn tránh lễ thành nhân à? “
“ Không, cháu sẽ tham dự". Long Phong dứt khoát trả lời
Tần Thiên liền hỏi:" LÍ do?" Long Phong chỉ cười cười trả lời:" Cháu sẽ tham gia, những nếu cháu chỉ đạt được cảnh giới Võ Khí nhị giai, tam giai thì sẽ không có chuyện gì nhĩ. “
Gia gia hắn nghe xong liền gật đầu. nhưng hắn liền hỏi:" Làm bằng cách nào? Tấm bia đa đó rất là linh, khó mà có thể qua mặt nó. Chúng ta không thể dùng võ kĩ hay những trang bị ẩn dấu thực lực. “
“ Không mấy cái đó cháu sẽ đeo, nhưng là sau lễ, còn về thực lực, cháu không ẩn dấu, mà làm cho nó biến mất một ngày, rồi quay trở lại thôi. Cháu sẽ cần những nguyên liệu này, cháu muốn luyện ra một loại đan dược. Nó có thể giúp chúng ta qua mặt cái đại hội này. “
Khi Long Phong nói xong liền bước tới bàn gia gia hắn. để tờ giấy lên trên, gia gia hắn chỉ biết cười khổ, thằng nhóc này nó chuẩn bị sẵn rồi à. Khi cầm tờ giấy và đọc, hắn liền nói:"Đây là đan dược gì? Cháu nắm chắc bao nhiêu phần? “
“Chín phần, cái này chỉ là đan dược nhất giai, nên sẽ không khó luyện. Viên đan dược này gọi là Sơ Khí Tán, là phiên bản dỏm của Tán Khí Đan. Thay vì sẽ làm mất công lực hoàn toàn của Tán Khí Đan, thì Sơ Khí Tán chỉ làm mất đi võ khí trong một ngày. Còn Tụ Khí Tán thì chỉ khi có thuốc giải, nếu không thì sẽ mất đi thực lực hoàn toàn. “
Tần Thế Thiên nghe xong thì cũng giật mình, đây là lần đầu tiên hắn nghe thấy loại đan dược này. Hắn cũng gật đầu nếu thế thì chắc chắn sẽ thành công. Lúc này hắn liền nói: “ Ta sẽ cho người đi mua nguyên liệu, và mua cho cháu một cái đỉnh thật tốt đây. “
“ Gia gia ráng cho người đi mua thầm. đừng cho ai biết nếu không thì phiền"
“Được rồi tiểu tử, dám dạy ta làm việc à “ Tần Thế Thiên cười mà mừng rỡ, gia tộc hắn chắc chắn sẽ được lưu truyền mãi mãi dưới tay thằng nhóc này. Long Phong thấy thế liền hỏi:" Vậy chuyện thứ hai là gì?"
“ Một tuần nữa là lễ mừng thọ cho Đông gia lão tộc trưởng. Hắn là bạn tốt của ta, lúc đó tất cả trai tài gái sắc của các gia tộc lớn nhỏ sẽ tham dự. Ta sẽ dẫn cháu và thằng nhóc Tinh nhi đi theo ta tới đó mừng thọ. “
“ Anh trai cháu à. Cũng được, mà hình như cháu nghe nói anh trai thích cô nhóc nhà bên Đông gia. Anh cháu mà biết thì sẽ đồng ý liền."
Tần Thế Thiên nghe thằng cháu mình gọi người khác lớn hơn nó một hai tuổi là nhóc, trong khi đó nó cũng chả khác gì nhau. Hắn chỉ biết lắc đầu, quả nhiên con của ân công sẽ khác người. Sau đó hắn liền lên tiếng: “ Con nhóc nhà Đông thế gia, ý cháu là Đông Tuyết, đại tiểu thư của Đông gia à?"
“ Đúng rồi cô ta đó, anh trai mê cô ta còn hơn là thèm ăn. Mà cháu cũng chưa bao giờ thấy nên chắc cô ta rất đẹp nhỉ “
“Được gọi là một trong Ngũ đại mỹ nữ đấy, mỗi gia tộc trừ Tây Bắc thế gia, them vào Hoàng Thất, thì tất cả đều có một chỗ đấy." Long Phong nghe xong cũng gật đầu. tự nhiên hắn lièna quay đầu giật mình hỏi: “ Khoan, ý ông tỷ tỷ cũng là một trong số đo? “
“Ừ, Nhan nhi nó là người đứng nhì sau Tam Công chúa đó. “ Hắn cười to mà nói vì tự hào, còn Long Phong thì đang cố gắng suy nghĩ có chỗ nào đẹp. Một hồi hắn cũng lắc đầu và nói việc chính mình tới đây muốn gặp ông nói:" Bỏ qua đi, cháu hôm nay gặp ông cũng muốn có việc muốn nhờ. “
“ Việc gì nào “
“ Cháu muốn mượn ít người từ Hắc Long vệ của gia tộc, đào tạo thành tinh anh riêng của cháu" Long Thế Thiên nghe xong mà giật mình, nghĩ một lát rồi nói:" Muốn tư chất thế nào? “
“ Tư chất thế nào cũng được, trẻ càng tốt, hơn nữa phải là trung thành không từ nan. “
“ Được ta sẽ sắp xếp, sau Tiệc mừng thọ thì ta sẽ cho người dẫn bọn họ tới, nhưng còn có thu phục được bọn họ không thì là do cháu nha." Hắn cười to, còn Long Phong thì chỉ nhìn và nói:" Đương nhiên, mà cháu muốn nhờ ông đừng nói cho ai là được"
“ Được, ta sẽ giữ kín việc này." Ông cháu cuộc trò chuyện đã kết thúc trong viên mãn.
Tác giả :
Lão Ham Bia Rượu