Huyết Long Công Tử
Quyển 1 - Chương 18: Học ma pháp
Sau một vụ phong ba của Mỹ nữ tạo thành thì Long Phong cũng trở về cuộc sống bình thường.Còn ba ngày nữa là đến Lễ mừng thọ cho Đông gia, lúc đó chắc lại có chuyện nữa cho coi. Đó là những gì Long Phong nghĩ.
Lúc này xung quanh người hắn lại bắt đầu tỏa nhiệt, tức là hắn đang luyện Cửu Dương Thần Công. Mỗi lần luyện là nhiệt độ xung quanh đều tăng lên, đến đỉnh điểm đột phá thì nhiệt độ sẽ tăng đến mức cực cao, có thể bỏng chết bất kì thứ gì xung quanh, nên hắn thường xuyên luyện vào buỗi sớm, mọi người còn ngủ chưa dậy.
Sau một canh giờ, hắn cũng thu công để đến lớp học. Tại vì Tần Mị Nhi nói sẽ giảng một số đặc điểm của tu luyện. Hắn nghĩ hắn còn thoải mái, chứ tỷ tỷ và đại ca của hăn đích thân gia gia chỉ điểm, cực ghắt. Sau đó dạy ma pháp cho hắn, tắm rửa một hồi hắn cũng bước qua thư phòng của mình. Lúc này Tần Mị Nhi đang đọc một cuốn sách, Long Phong không biết là gì mà khi Tần Mị Nhi thấy hắn, liền cất đi, mặt hơi đỏ một chút. Nàng liền nói: “ Được rồi, vô đi, hôm nay tỷ sẽ giảng một cơ thể con người và ma pháp."
Long Phong nghe thấy thế liền bước vô, ngồi xuống và chăm chú nhìn Tần Mị Nhi, sau đó nàng cũng lên tiếng hỏi: “ Vậy em biết kinh mạch của con người có đặc biệt gì không? Long Phong lắc đầu.
Tần Mị Nhi liền giải thích: “Cơ thể của chúng ta võ giả sẽ khác người bình thường ở chỗ là chúng ta có thêm năm mạch mới, được gọi là Thiên Xung ngũ đại mạch, bao gồm: Thể mạch tăng thể chất của mình, Tinh mạch tăng tinh thần công kích hoặc chịu đựng, Khí mạch tăng tốc độ hấp thu võ khí, Tốc mạch thì tăng tốc độ, và giác mạch tăng giác quan. Sơ lược là thế. Ngoài ra cơ thể của con người có thể chuyển hóa võ khí sang ma pháp khí, chúng ta gọi nó là Hoán chuyển khí pháp. “
“ Vậy ai cũng có năm mạch hết vậy à? “ Long Phong hỏi
“ Không, tùy chủng loại thì mỗi loại sẽ mạnh về các mạch khác nhau, không ai giống ai. Giống như loài người chúng ta thì mạnh về Tinh mạch hoặc là khí mạch, tùy theo ma pháp sư hoặc võ giả. So với những chủng loại khác thì chúng ta đúng là có thua thiệt."
Long Phong suy nghĩ một chút rồi hỏi tiếp: “ Vậy ma pháp sư là gì? “
Tần MỊ Nhi trả lời: “ Đơn giản ma pháp sư là người dùng năng lượng xung quanh của tự nhiên, biến đổi, hóa thành những đòn tấn công có nguyên tố năng lượng. Ma pháp sư có thể chia thành nhiều loại: song tố ma pháp sư, tam tố, tứ tố và tuyệt đại ma pháp sư chỉ những người có thể dùng hết tứ đại nguyên tố: Hỏa, thủy, thổ, phong. Ngoài ra nếu kết hợp những nguyên tố đó lại, chúng ta có thế dùng những nguyên tố đặc biệt, giống như là: thủy kết hợp với phong tạo ra Băng ma pháp, thủy với thổ tạo ra mộc ma pháp, hỏa với thủy tạo ra quang minh ma pháp, thổ với phong tạo ra độc ma pháp, và cuối cùng thổ với hỏa tạo ra hắc ám ma pháp. “
“Đặc điểm của ma pháp sư là những đòn ma pháp nàn lực sát thương rất mạnh, nhưng khi họ đang niệm phép thì sẽ không thể cảm giác gì xung quanh, hơn nữa thân thể của ma pháp sư rất yếu, nên khi một một với võ giả thì võ giả luôn thắng cao hơn. Tất cả chúng ta chỉ có thể là võ giả hoặc là ma pháp sư, nhưng có một số cá thể, sinh ra thì năng lượng tự nhiên chính là võ khí của họ, họ hấp thu nó từ nhỏ, nên cơ thể có đầy đủ khí cho hai bên, những người đó được gọi là thiên tài, hay có tên gọi khác là “ Ma võ song tu". “
“ Vậy em chính là ma võ song tu rồi? “ Long Phong hỏi Tần Mị Nhi. “ Chính xác nhưng bây giờ chúng ta cần kiểm tra cho em là em dùng được mấy nguyên tố, sau đó tỷ sẽ làm ra một kế hoạch cho em để tu luyện. “
Nói xong, nàng từ trong giới chỉ lấy ra một cái túi, trong đó có bốn viên đá, đỏ, xanh lục, xanh dương và nâu. Lúc này Tần Mị Nhi lên tiếng: “ Được rồi, bốn viên đá này tương ứng với mỗi nguyên tố, em cầm lên và truyền khí vào, nếu em có nguyên tố đó thì viên đá sẽ phát sáng, rất sáng. Còn nếu không có thì sẽ không có gì hết. “
Long Phong nghe xong cũng bắt đầu làm theo lời, cầm từng viên đá lên. Hắn liền chọn viên màu đỏ trước, cầm lên và truyền khí vào, quả nhiên viên đá phát sáng. Lúc này hắn bình thường vì hắn đã biết hắn có thể dùng lửa. Sau đó từng viên được cầm lên và thử, viên thứ hai sáng, thứ ba sáng và cuối cùng viên thứ tư cũng sáng nốt. Lúc này Tần Mị Nhi nhìn hắn như một con quái vật, Ma võ song tu rồi thôi đi, còn là tuyệt đại ma pháp sư. Nàng nghĩ thầm thằng nhóc này nó phá vỡ hết định luật được lập ra cho loài người rồi. Lúc này Long Phong hỏi: “ Như vậy xong rồi, tiếp theo là gì?"
Tần Mị Nhi nghe thấy thế liền nói: “ Ờ ờ, tiếp theo là một số ma pháp cơ bản, tỷ sẽ dạy cho em. Nhìn chăm chú học. Còn về kinh mạch thì chủ yếu là dùng đan dược để trao dồi, hoặc là công pháp, Cô sẽ tìm cho em, còn bây giờ là học ma pháp. “
Sau hai ba canh giờ sau, buổi học cũng kết thúc, Tần Mị Nhi chỉ dặn việc này không được nói với ai. Nếu không thì hắn sẽ gặp nguy hiểm. Long Phong cũng gật đầu tỏ vẻ đã hiểu. Sau đó tiễn nàng đi, rồi hắn lại chạy ra sân vườn thử vài lần nữa mới thu phép. Hắn không biết lúc này có hai thân ảnh đang quan sát, hai người lập tức biến mất, và hiện thân ở phòng của gia gia. Sau một hồi tường thuật, Long Thế Thiên cũng nói:" Cháu của ta thật là một quái tài, cài gì cũng biết “ Hắn cười khổ mà nói, sau đó quay lại tên áo đen đằng sau: “ Nếu ta để hai người các người đi theo hắn, làm thủ hạ của thằng nhóc đó. Hai ngươi tình nguyện không? Cứ trả lời thật lòng “
“ Thuộc hạ đồng ý đi theo thiếu gia. Thực lực, mưu trí tiểu thiếu chủ đều có hết, thuộc hạ tin rằng thiếu chủ sau này sẽ đứng trên đỉnh phong, đi theo tiểu thiếu chủ sẽ rất vinh quang.. “Hai người áo đen trả lời, câu thật lòng này khiến Long lão cười phá lên, nói: “ Được, vậy thì các ngươi dẫn theo phân đội của các ngươi, chọn lọc ra tinh anh, trẻ một chút rồi bổ sung từ các phân khác, chọn đủ khoảng trăm người rồi điều cho thằng nhóc ấy. “
“Vâng thuộc hạ xin cáo lui để chuẩn bị “ Hai người đồng thanh biến mất, còn Long lão lúc này chỉ ngước nhìn ra cửa sổ và nói: “ tiểu Phong ta đã chuẩn bị cho cháu những quân cờ rồi, hãy dùng nó mà đánh chiếm thiên hạ đi. “ Lúc này lão lại cười lên, giống như hắn có thể thấy được ngày mà cháu hắn đứng trên vạn người mà nói.
Còn bên này, Long Phong đang ngồi đọc sách với tỷ tỷ của hắn, xui đâu khi hắn chuẩn bị về phòng tu luyện, thì tỷ tỷ Long Nhan Nhan từ đâu chui ra, dắt tay hắn, và thế là mất hết một ngày tự do. Đọc sách một hồi, Long Nhan Nhan liền nói: ‘ Ê ê tiểu Phong, đi dạo phố không? “
Long Phong nghe thấy thế, cũng suy nghĩ gần cả năm ngoài tiệc tùng thì hắn chưa bao giờ ra khỏi phủ, thấy cũng được, bèn nói: “ Được a, lâu rồi ta không đi dạo phố. “ Long Nhan Nhan nghe thấy thế liền mừng rỡ, kêu hắn chờ nàng một chút để về chuẩn bị, còn Long Phong lúc này liền đứng dậy, đi ra khỏi sân và nói: “ Nè, ra đây đi, xem ta gần mấy ngày nay rồi, có thế gặp mặt được không? “
Hai bóng người trên cây cũng giật mình, bọn hắn không nghĩ là thiếu gia có thể phát hiện, lập tức nhảy xuống:" Thuộc hạ xin tham kiến thiếu gia! “ Hai người đồng thanh trả lời
“Gia gia phái các ngươi tới bảo vệ ta à? “ Long Phong hỏi
“ Vâng ạ" tên bên phải trả lời
“vậy các ngươi tên gì? “Long Phong hỏi tiếp
“Vâng thuộc hạ là Hắc, kế bên là Bạch“ Tên bên phải trả lời. Long Phong nghe nói thế cũng trả lời: “Hắc Bạch nhĩ lão, đó là tên của tổ hợp các ngươi từ bây giờ, có ý kiến gì không? “
Hai người nhìn nhau và nói: “ Chúng thuộc hạ hôm nay xin thề trung thánh với thiếu chủ, chết không từ nan." Hắc Bạch nhị lão đồng thanh trả lời.
Long Phong nghe thấy thế cũng gật đâu, nói: “Vậy gia gia cũng chắc cho các ngươi chuẩn bị người cho ta đúng không. Nếu thế thì cứ từ từ mà chọn cho kĩ, ta cần là tư chất không phải là số lượng, hiểu không? “
“Vâng thuộc hạ hiểu" hai người cũng trả lời
“ Được rồi ẩn đi, chút nữa đi theo phía sau bảo vệ ta và tỷ tỷ, còn nữa cho thuộc hạ ngươi đi làm mấy cái này cho ta, rồi đem nó bỏ vào sân viên sau phòng của ta. “ Long Phong vừa nói vừa lấy ra một tờ giấy rồi đưa cho hai người.
“ Vâng thuộc hạ xin cáo lui để đi làm" Hắc Bạch nhị lão nói xong liền biến mất, sau đó Long Phong liền ngồi xuống và chờ tỷ tỷ hắn. Chờ một hồi nàng cũng đi ra, nắm tay hắn liền chạy đi ra phố, tất nhiên là khi mẫu thân và ca ca của bọn họ nghe thấy thế thì Long Thế Tinh cũng muốn đi, mẫu thân thì cho người phía sau bảo vệ, sau một hồi trả giá thì Long Thế Tinh cuối cùng cũng đi theo, còn có hai tên người hầu phía sau. Tất nhiên sau đó là một hồi phong ba khi đi dạo phô rồi
Lúc này xung quanh người hắn lại bắt đầu tỏa nhiệt, tức là hắn đang luyện Cửu Dương Thần Công. Mỗi lần luyện là nhiệt độ xung quanh đều tăng lên, đến đỉnh điểm đột phá thì nhiệt độ sẽ tăng đến mức cực cao, có thể bỏng chết bất kì thứ gì xung quanh, nên hắn thường xuyên luyện vào buỗi sớm, mọi người còn ngủ chưa dậy.
Sau một canh giờ, hắn cũng thu công để đến lớp học. Tại vì Tần Mị Nhi nói sẽ giảng một số đặc điểm của tu luyện. Hắn nghĩ hắn còn thoải mái, chứ tỷ tỷ và đại ca của hăn đích thân gia gia chỉ điểm, cực ghắt. Sau đó dạy ma pháp cho hắn, tắm rửa một hồi hắn cũng bước qua thư phòng của mình. Lúc này Tần Mị Nhi đang đọc một cuốn sách, Long Phong không biết là gì mà khi Tần Mị Nhi thấy hắn, liền cất đi, mặt hơi đỏ một chút. Nàng liền nói: “ Được rồi, vô đi, hôm nay tỷ sẽ giảng một cơ thể con người và ma pháp."
Long Phong nghe thấy thế liền bước vô, ngồi xuống và chăm chú nhìn Tần Mị Nhi, sau đó nàng cũng lên tiếng hỏi: “ Vậy em biết kinh mạch của con người có đặc biệt gì không? Long Phong lắc đầu.
Tần Mị Nhi liền giải thích: “Cơ thể của chúng ta võ giả sẽ khác người bình thường ở chỗ là chúng ta có thêm năm mạch mới, được gọi là Thiên Xung ngũ đại mạch, bao gồm: Thể mạch tăng thể chất của mình, Tinh mạch tăng tinh thần công kích hoặc chịu đựng, Khí mạch tăng tốc độ hấp thu võ khí, Tốc mạch thì tăng tốc độ, và giác mạch tăng giác quan. Sơ lược là thế. Ngoài ra cơ thể của con người có thể chuyển hóa võ khí sang ma pháp khí, chúng ta gọi nó là Hoán chuyển khí pháp. “
“ Vậy ai cũng có năm mạch hết vậy à? “ Long Phong hỏi
“ Không, tùy chủng loại thì mỗi loại sẽ mạnh về các mạch khác nhau, không ai giống ai. Giống như loài người chúng ta thì mạnh về Tinh mạch hoặc là khí mạch, tùy theo ma pháp sư hoặc võ giả. So với những chủng loại khác thì chúng ta đúng là có thua thiệt."
Long Phong suy nghĩ một chút rồi hỏi tiếp: “ Vậy ma pháp sư là gì? “
Tần MỊ Nhi trả lời: “ Đơn giản ma pháp sư là người dùng năng lượng xung quanh của tự nhiên, biến đổi, hóa thành những đòn tấn công có nguyên tố năng lượng. Ma pháp sư có thể chia thành nhiều loại: song tố ma pháp sư, tam tố, tứ tố và tuyệt đại ma pháp sư chỉ những người có thể dùng hết tứ đại nguyên tố: Hỏa, thủy, thổ, phong. Ngoài ra nếu kết hợp những nguyên tố đó lại, chúng ta có thế dùng những nguyên tố đặc biệt, giống như là: thủy kết hợp với phong tạo ra Băng ma pháp, thủy với thổ tạo ra mộc ma pháp, hỏa với thủy tạo ra quang minh ma pháp, thổ với phong tạo ra độc ma pháp, và cuối cùng thổ với hỏa tạo ra hắc ám ma pháp. “
“Đặc điểm của ma pháp sư là những đòn ma pháp nàn lực sát thương rất mạnh, nhưng khi họ đang niệm phép thì sẽ không thể cảm giác gì xung quanh, hơn nữa thân thể của ma pháp sư rất yếu, nên khi một một với võ giả thì võ giả luôn thắng cao hơn. Tất cả chúng ta chỉ có thể là võ giả hoặc là ma pháp sư, nhưng có một số cá thể, sinh ra thì năng lượng tự nhiên chính là võ khí của họ, họ hấp thu nó từ nhỏ, nên cơ thể có đầy đủ khí cho hai bên, những người đó được gọi là thiên tài, hay có tên gọi khác là “ Ma võ song tu". “
“ Vậy em chính là ma võ song tu rồi? “ Long Phong hỏi Tần Mị Nhi. “ Chính xác nhưng bây giờ chúng ta cần kiểm tra cho em là em dùng được mấy nguyên tố, sau đó tỷ sẽ làm ra một kế hoạch cho em để tu luyện. “
Nói xong, nàng từ trong giới chỉ lấy ra một cái túi, trong đó có bốn viên đá, đỏ, xanh lục, xanh dương và nâu. Lúc này Tần Mị Nhi lên tiếng: “ Được rồi, bốn viên đá này tương ứng với mỗi nguyên tố, em cầm lên và truyền khí vào, nếu em có nguyên tố đó thì viên đá sẽ phát sáng, rất sáng. Còn nếu không có thì sẽ không có gì hết. “
Long Phong nghe xong cũng bắt đầu làm theo lời, cầm từng viên đá lên. Hắn liền chọn viên màu đỏ trước, cầm lên và truyền khí vào, quả nhiên viên đá phát sáng. Lúc này hắn bình thường vì hắn đã biết hắn có thể dùng lửa. Sau đó từng viên được cầm lên và thử, viên thứ hai sáng, thứ ba sáng và cuối cùng viên thứ tư cũng sáng nốt. Lúc này Tần Mị Nhi nhìn hắn như một con quái vật, Ma võ song tu rồi thôi đi, còn là tuyệt đại ma pháp sư. Nàng nghĩ thầm thằng nhóc này nó phá vỡ hết định luật được lập ra cho loài người rồi. Lúc này Long Phong hỏi: “ Như vậy xong rồi, tiếp theo là gì?"
Tần Mị Nhi nghe thấy thế liền nói: “ Ờ ờ, tiếp theo là một số ma pháp cơ bản, tỷ sẽ dạy cho em. Nhìn chăm chú học. Còn về kinh mạch thì chủ yếu là dùng đan dược để trao dồi, hoặc là công pháp, Cô sẽ tìm cho em, còn bây giờ là học ma pháp. “
Sau hai ba canh giờ sau, buổi học cũng kết thúc, Tần Mị Nhi chỉ dặn việc này không được nói với ai. Nếu không thì hắn sẽ gặp nguy hiểm. Long Phong cũng gật đầu tỏ vẻ đã hiểu. Sau đó tiễn nàng đi, rồi hắn lại chạy ra sân vườn thử vài lần nữa mới thu phép. Hắn không biết lúc này có hai thân ảnh đang quan sát, hai người lập tức biến mất, và hiện thân ở phòng của gia gia. Sau một hồi tường thuật, Long Thế Thiên cũng nói:" Cháu của ta thật là một quái tài, cài gì cũng biết “ Hắn cười khổ mà nói, sau đó quay lại tên áo đen đằng sau: “ Nếu ta để hai người các người đi theo hắn, làm thủ hạ của thằng nhóc đó. Hai ngươi tình nguyện không? Cứ trả lời thật lòng “
“ Thuộc hạ đồng ý đi theo thiếu gia. Thực lực, mưu trí tiểu thiếu chủ đều có hết, thuộc hạ tin rằng thiếu chủ sau này sẽ đứng trên đỉnh phong, đi theo tiểu thiếu chủ sẽ rất vinh quang.. “Hai người áo đen trả lời, câu thật lòng này khiến Long lão cười phá lên, nói: “ Được, vậy thì các ngươi dẫn theo phân đội của các ngươi, chọn lọc ra tinh anh, trẻ một chút rồi bổ sung từ các phân khác, chọn đủ khoảng trăm người rồi điều cho thằng nhóc ấy. “
“Vâng thuộc hạ xin cáo lui để chuẩn bị “ Hai người đồng thanh biến mất, còn Long lão lúc này chỉ ngước nhìn ra cửa sổ và nói: “ tiểu Phong ta đã chuẩn bị cho cháu những quân cờ rồi, hãy dùng nó mà đánh chiếm thiên hạ đi. “ Lúc này lão lại cười lên, giống như hắn có thể thấy được ngày mà cháu hắn đứng trên vạn người mà nói.
Còn bên này, Long Phong đang ngồi đọc sách với tỷ tỷ của hắn, xui đâu khi hắn chuẩn bị về phòng tu luyện, thì tỷ tỷ Long Nhan Nhan từ đâu chui ra, dắt tay hắn, và thế là mất hết một ngày tự do. Đọc sách một hồi, Long Nhan Nhan liền nói: ‘ Ê ê tiểu Phong, đi dạo phố không? “
Long Phong nghe thấy thế, cũng suy nghĩ gần cả năm ngoài tiệc tùng thì hắn chưa bao giờ ra khỏi phủ, thấy cũng được, bèn nói: “ Được a, lâu rồi ta không đi dạo phố. “ Long Nhan Nhan nghe thấy thế liền mừng rỡ, kêu hắn chờ nàng một chút để về chuẩn bị, còn Long Phong lúc này liền đứng dậy, đi ra khỏi sân và nói: “ Nè, ra đây đi, xem ta gần mấy ngày nay rồi, có thế gặp mặt được không? “
Hai bóng người trên cây cũng giật mình, bọn hắn không nghĩ là thiếu gia có thể phát hiện, lập tức nhảy xuống:" Thuộc hạ xin tham kiến thiếu gia! “ Hai người đồng thanh trả lời
“Gia gia phái các ngươi tới bảo vệ ta à? “ Long Phong hỏi
“ Vâng ạ" tên bên phải trả lời
“vậy các ngươi tên gì? “Long Phong hỏi tiếp
“Vâng thuộc hạ là Hắc, kế bên là Bạch“ Tên bên phải trả lời. Long Phong nghe nói thế cũng trả lời: “Hắc Bạch nhĩ lão, đó là tên của tổ hợp các ngươi từ bây giờ, có ý kiến gì không? “
Hai người nhìn nhau và nói: “ Chúng thuộc hạ hôm nay xin thề trung thánh với thiếu chủ, chết không từ nan." Hắc Bạch nhị lão đồng thanh trả lời.
Long Phong nghe thấy thế cũng gật đâu, nói: “Vậy gia gia cũng chắc cho các ngươi chuẩn bị người cho ta đúng không. Nếu thế thì cứ từ từ mà chọn cho kĩ, ta cần là tư chất không phải là số lượng, hiểu không? “
“Vâng thuộc hạ hiểu" hai người cũng trả lời
“ Được rồi ẩn đi, chút nữa đi theo phía sau bảo vệ ta và tỷ tỷ, còn nữa cho thuộc hạ ngươi đi làm mấy cái này cho ta, rồi đem nó bỏ vào sân viên sau phòng của ta. “ Long Phong vừa nói vừa lấy ra một tờ giấy rồi đưa cho hai người.
“ Vâng thuộc hạ xin cáo lui để đi làm" Hắc Bạch nhị lão nói xong liền biến mất, sau đó Long Phong liền ngồi xuống và chờ tỷ tỷ hắn. Chờ một hồi nàng cũng đi ra, nắm tay hắn liền chạy đi ra phố, tất nhiên là khi mẫu thân và ca ca của bọn họ nghe thấy thế thì Long Thế Tinh cũng muốn đi, mẫu thân thì cho người phía sau bảo vệ, sau một hồi trả giá thì Long Thế Tinh cuối cùng cũng đi theo, còn có hai tên người hầu phía sau. Tất nhiên sau đó là một hồi phong ba khi đi dạo phô rồi
Tác giả :
Lão Ham Bia Rượu