Huyết Lang Báo Thù

Chương 44 Quy Phục



“Huyết Lang, Lang Quân quả nhiên rất mạnh! Tạm chưa nói đến người khác, chỉ một mình cậu, cũng có thể chống lại thiên binh vạn mã!"  
      Hoàng Vỹ Kỳ không phải là người thiếu hiểu biết, từ lúc những bang phái nhỏ ở Yên Kinh bị tiêu diệt, hoặc bị Lang Quân hợp nhất, anh ta liền biết, bang phái nhỏ như Hải Sa Bang cũng không thể thoát khỏi số phận đó, tối nay đưa ra điều kiện như vậy! Anh ta muốn xem xem Lang Quân rốt cuộc sẽ đến bao nhiêu người!  
      Quả nhiên, thật bất ngờ!  
      Vì vậy, sau khi Hoàng Vỹ Kỳ cân nhắc! Nói với Đông Phương Hạ: “Thực lực của đường chủ Lang Quân anh đã được thấy, anh không phải là đối thủ của bọn họ, cho nên, vòng thứ ba này cũng không cần thiết phải đấu nữa! Huyết Lang, hy vọng cậu có thể đối xử tốt với các anh em của a tôi, bọn họ cũng không dễ dàng gì!"  
      Quy phục, không có gì là mất mặt, ngược lại, Hoàng Vỹ Kỳ rất thản nhiên! Cũng có chút kỳ vọng! Nói chuyện thẳng thẳn, bộc trực!  
      Lời này nói ra! Tất cả mọi người đều hiểu được tấm lòng của Hoàng Vỹ Kỳ! Các anh em trong Hải Sa Bang nhìn thấy bản lĩnh tuyệt vời của Đông Phương Hạ, cũng rất sùng bái! Đi theo một người như vậy, nhất định sẽ có tương lai!   

      Lúc này, sát khí lạnh lẽo trên người Đông Phương Hạ và xung quanh dần dần biến mất! Đông Phương Hạ lộ ra vẻ tươi cười mừng vui, đôi mắt đen đầu tiên nhìn đến Hoàng Vỹ Kỳ, sau đó lần lượt nhìn đến các anh em trong Hải Sa Bang, chậm rãi gật đầu!  
      Nếu đã là người của mình! Đông Phương Hạ cũng không ra vẻ ta đây nữa! Trong lòng anh, đối với những người anh em của mình, nhất định phải tốt! Đối với kẻ thủ, phải nhổ cỏ nhổ tận gốc, quyết không lưu tình! Còn như những kẻ râu ria đó, thì không quan trọng.

      “Ha ha…Vỹ Kỳ, về sau chúng ta chính là anh em rồi!"  
      Hồ Ngạn Hạo cười cởi mở, bước lên phía trước khoác vai Hoàng Vỹ Kỳ.

      “Ngạn Hạo, Hoàng Vỹ Kỳ tôi là người thô lỗ, trước kia có chỗ nào mạo phạm, đừng để trong lòng nhé!", Hoàng Vỹ Kỳ cũng cười lên, nói xong, đấm nhẹ vào ngực Hồ Ngạn Hạo.

      Sau đó, Hoàng Vỹ Kỳ dẫn theo đám anh em trong Hải Sa Bang đến cúi chào Đông Phương Hạ đồng thời lớn tiếng hô: “Huyết Lang!"  
      “Anh Hoàng, anh em mình, không cần khách sáo!"  
      Cảm thấy giọng điệu của Đông Phương Hạ hiền hòa hơn lúc trước rất nhiều, Hoàng Vỹ Kỳ từ từ thả lỏng! Bảo A Phi để khách rời đi, tối nay không thích hợp để kinh doanh nữa!  
      Lúc này, An Nhiên chạy đến, hưng phấn hét lên: “Lão đại, vừa nãy anh đẹp trai quá! Ngầu hết sảy!"  
      Lục Phong đi đến trước mặt Đông Phương Hạ, nhìn Đông Phương Hạ với ánh mắt sùng bái! Mọi người đều là những cậu ấm, Lục Phong thật không ngờ Đông Phương Hạ lại có võ công cao đến thế! Lại còn là một người đàn ông mang nhiều thân phận như vậy.


      Gia cảnh lớn mạnh không gì sánh được, cậu ấm nổi tiếng ở Yên Kinh, bây giờ lại là người đứng đầu của Lang Quân! Lục Phong cũng không biết rốt cuộc vị lão đại này muốn làm gì.

      Đợi mọi người vui vẻ xong, Đông Phương Hạ phất tay ngăn lại, hỏi Hoàng Vỹ Kỳ: “Anh Hoàng, người của các anh đều ở đây rồi phải không!"   
      “Ngoài một người anh em nữa, còn lại đều ở đây rồi!"  
      Đông Phương Hạ gật đầu, thu lại nụ cười, nhảy lên một chiếc bàn ở bên cạnh, động tác phóng khoáng động lòng người! Dõng dạc nói với những người anh em của Hoàng Vỹ Kỳ: “Các anh em, bắt đầu từ hôm nay, mọi người không thuộc về Hải Sa Bang nữa! Lang Quân, về sau chính là nhà của mọi người! Về sau Lang Quân, cần các anh em, Đông Phương Hạ tôi sẽ không để mọi người phải hối hận vì quyết định của ngày hôm nay! Lang Quân, hy vọng mọi người sẽ vẽ nên huy hoàng, bởi vì có mọi người mà cảm thấy vinh dự!"  
      “Huyết Lang…Huyết Lang…Huyết Lang!!"  
      Các anh em ở bên dưới bị khí thế mạnh mẽ của Đông Phương Hạ cảm hóa, một bang phái nhỏ vừa mới quy phục lại có thể có được những lời này của người đứng đầu Lang Quân, các anh em vô cùng kích động, cũng kiên quyết đi theo vị thủ lĩnh Lang Quân này.

      Mặc dù chỉ là một câu đơn giản, nhưng mọi người đều không nghi ngờ! Hoàng Vỹ Kỳ, Tạ Vũ Thần cũng bị cảm hóa! Hồ Ngạn Hạo âm thầm tán dương, phương pháp áp chế người của cậu chủ, thật không giống nhau!  
      “Anh Hoàng…anh…"  
      “Huyết Lang, gọi anh là Vỹ Kỳ là được!"  
      Trước con mắt mọi người, Đông Phương Hạ từ trên bàn nhảy xuống! Chuẩn bị nói thì bị Hoàng Vỹ Kỳ cắt ngang.


Vì vậy, nói: “Được! Vỹ Kỳ! Người anh em không có ở đây đó có phải bị thương rồi không! Đưa tôi đi xem một chút".

      Đông Phương Hạ đúng là một người tỉ mỉ, vừa rồi khi nhắc đến câu này, anh nhìn thấy sự tuyệt vọng trong mắt của Hoàng Vỹ Kỳ! Mặc dù chỉ là thoáng qua, nhưng vẫn bị Đông Phương Hạ nhận ra.

      Nghe thấy vậy, ba người Hoàng Vỹ Kỳ, Tạ Vũ Thần, A Phi đều có chút sửng sốt! Không thể tưởng tượng nổi nhìn đến Đông Phương Hạ, trong lòng nghĩ tại sao Huyết Lang lại có thể biết được người anh em đó của mình bị thương.

      “Mời đi bên này!"  
      Thế là, mấy người Đông Phương Hạ, Hồ Ngạn Hạo đi theo Hoàng Vỹ Kỳ, lên tầng ba của quán bar!  


Tác giả : Âu Dương
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi

Truyện cùng thể loại