Huyền Vũ Dạ Nguyệt
Chương 79: Ta nghĩ, ta muốn
“Nhưng…." Không cho nàng nhưng nhị nữa, hắn liền phủ lên môi mềm mại của nàng một nụ hôn.
Ta dùng hết sức đẩy hắn ra “Ngươi, mau xóa đi cái thứ ghê tởm kia đi,ta không muốn nhìn thấy những vật không đại cát kia nữa"
Mày vô thức nhướng lên, hắn cười xòa “Đơn giản thôi, ta lập tức đốt hết" chỉ cần nàng quay về bên hắn, đã đủ rồi, đã quá đủ.
…….
Đang ngủ thì cảm thấy có một cái gì đó đè nặng lên người, mở mắt ra, khuôn mặt tuấn tú phóng đại ập vào mắt nàng, nàng hoảng sợ đến không thốt lên lời “Ngươi…ngươi…."
“Nguyệt nhi, ta nghĩ, ta muốn" nở lên nụ cười vô hại, liền tiếp tục thực hiện ý đồ của mình.
MN, ai mà chẳng biết ngươi muốn, có ai nửa đêm thức giấc để chơi trò oẳn tù tì đâu?
“Ngươi không biết ta đang bị bệnh sao?" chính câu nói vô tình này, khiến hắn ỉu xìu, đầu vô lực ghì xuống ngực nàng, thở gấp.
Ta thấy rất buồn cười, nhưng ta lại không thể cười lên tiếng. Cảm nhận được người phía dưới mình run run, đôi mâu đen nheo lại, hai tay chộp lấy nơi no đủ nàng.
“A" ta la lên, không ngờ hắn lại phản công, rồi trợn mắt lên “Chàng…." Toàn bộ lời nói của nàng đều bị phong bế trong miệng hắn.
Ai bảo nàng dám trêu đùa hắn, nếu không thể hiện chút quyền uy, hắn sẽ bị nàng nói là nam nhân bất lực!
Từ vạt áo móc ra một bình xứ trắng, dùng răng nanh cắn đi nấp bình, từ dùng miệng hút lấy một viên thuốc, rồi hướng tới môi nàng.
“Ưm" lưỡi nàng từ chối uống viên đơn dược đắng nghét này, nhưng vẫn không sao đấu thắng lưỡi hắn, ‘ực’ một cái, viên đơn nằm chọn trong bụng nàng.
Ta nói “Hoàng Bá Thuần, đây là…" từ liếm lại lưỡi mình cảm nhận vị thuốc, vì là đại phụ, nên cũng biết y thuật đi.
“Đã biết" đáy mắt xẹt qua tia tà tứ, nàng trợn mắt “Là thuốc tránh thai"
Hôn lên trán nàng, hắn thấp giọng “Tránh cho chúng ta cầu hoan quá độ tạo nên sơ xuất, vẫn là nên làm chút phòng ngừa, bỏ đói ta 6 năm, sao có thể hoàn nhanh như vậy?"
Mắt càng trợn to, mặt càng chín ngượng.
Thoát đi áo yếm của nàng, tay hắn bắt đầu vân du tứ hải trên mỗi tắc da thịt của nàng, từ cổ hôn dọc xuống xương quai xanh, rồi đi tới chỗ hõm trước ngực hôn nhẹ, tay kia xoa nhẹ lấy nơi no đủ, còn miệng thì bận rộn không kém gì tay.
“A" ta hoảng sợ, la lên, muốn đẩy đi đầu hắn thì bị hắn khống chế, hai tay cầm chặt lấy tay ta, mười ngón tay đan lại với nhau thật chặt, còn lưỡi hắn cứ càn quấy lướt một vòng quanh hạt lựu nhỏ nhắn của ta.
Thân thể nàng run run lên, nụ hồng bị hắn cắn phá liền trở nên cương cứng, ngước mắt lên, hắn nhoẻn môi cười tà mị, liền ngậm lấy cái còn lại, từ từ mà an ủi.
Nụ hồng bị hắn tàn phá trở nên mẫn cảm, trở nên bóng bẩy và mị nhân, vươn liễm ướt át liếm nhẹ cánh môi phấn nộn của nàng, hắn an ủi “Nguyệt nhi, ngoan nhé, ta yêu nàng"
Khóe môi co giật, hắn liền hôn lên môi nàng, tránh nàng la hét đòi sát hắn, hắn đưa ra tuyệt chiêu cuối của mình là tấn công nhanh gọn lẹ, mau chóng mị hoặc nàng, để nàng thành tâm thành ý cho hắn.
Lưỡi hắn linh động như con xà nhỏ, nhẹ nhàng vân vê, cắn, mút, lưỡi nàng, hoàn toàn khác xa với hành động thô bạo ban nãy, từ từ mà câu hoặc nàng.
Vốn đang tức giận, liền bị kỹ xảo điêu luyện của hắn làm cho run rẩy, cả người nóng ran, như chìm trong biển lửa, nụ hôn của hắn có thể nói là khiến nàng hồn phách thất lạc, đây là loại cảm giác khó có thể tả nổi.
“Cho ta" lời nói nhỏ nhẹ bên tai, mềm nhẹ như chiếc lông vũ bay chậm chậm xuống đất, khí nóng quanh quẩn bên tai, khiến nàng miệng đắng lưỡi khô, hơi thở trở nên gấp gáp.
Mắt thấy ngực nàng phập phồng, đôi gò bò đào theo đó mà nảy lên nảy xuống thì đôi mắt hắn như sáng ra, dục vọng ồ ồ kéo đến, hai tay hắn ôm trọn no đủ của nàng, khẽ xoa nắn, chà xát “Ư", nàng nỉ non lên.
Hắn như chú chim gõ kiến cần mẫn, hôn nhẹ lên trán nàng, đôi mày liễu, chóp mũi, đôi môi, vầng cổ trắng ngần, xương quai xanh, nơi hõm xuống ngực, chiếc bụng bằng phẳng “Đừng" đôi mắt bừng sáng, cả người nàng thanh tỉnh, sợ hãi, vươn tay đẩy đi cái đầu hư hỏng của hắn
Do nàng bất cẩn cả người chìm trong dục vọng, bị hắn lột hết quần áo khi nào không hay, nay còn bị hắn càn quấy ở phía dưới thì nàng sợ hãi, nỉ non như cầu xin một điều gì đó “Đừng nha"
“Ngoan" an ủi nàng, hắn vẫn tiếp tục hành vi phóng túng của mình, vươn lưỡi liếm nhẹ cánh hoa vì sợ hãi mà run rẫy của nàng.
“A" nâng người, nàng rên lên, vì lưỡi hắn bắt đầu sáp nhập vào bên trong, nàng nào biết hành động này khiến hắn dễ dàng đi sâu vào nơi ngọt ngào của nàng.
“Đừng….đừng a…." thấp giọng, nàng cầu xin hắn, vô dụng, hắn vẫn thích động đậy, cứ đoạt đi mật ngọt nàng tiết ra “Hư…." Cả người nàng đều chìm vào hư không, nơi dưới không ngừng run rẫy, hắn biết, nàng sắp tới cao trào rồi.
Đôi mắt phủ đầy tầng sương mù, gò má ửng hồng, miệng anh đào nhỏ nhắn thở gấp gấp vang lên tiếng yêu mị, càng khiến hắn muốn tiến công vào nơi mềm mại, ấm áp của nàng.
“A" nàng hét lên, mang theo một dòng mật lưu động xuống, “Thật ngọt" hắn liếm đi mật ngọt của nàng “Có muốn thử tư vị của bản thân mình?" cười xấu xa, hắn hỏi.
Mắt ta trợn lên, có phải ta đã nghe lầm? Khi thấy hắn liếm môi, muốn kháng nghị, thì bị hắn cưỡng lấy tiếng nói chung, cả miệng ta liền tràn đầy một mùi hương của chính mình, mắt ta càng trợn to ra, muốn một đao đâm chết hắn, nếu ta nghe không lầm thì khi nãy hắn hỏi qua ta, mà ta có đồng ý đâu, mà hắn lại tùy tiện định đoạt dùng ta, đồ mắc dịch!
Cuối cùng ta biết một điều, cho dù ta có đồng ý hay không thì cũng bị nam nhân này cưỡng chế, hắn hỏi ta cho có lệ thôi, còn tùy thuộc vào hắn có đồng ý hay không, đồ xú nam nhân!
“Ta vào nhé" ta lại trợn mắt ra, ngẫm lại, nếu ta lắc đầu hắn vẫn cứ vào đấy thôi “A" ta hét lên vì đau đớn, sau đó nhớ lại cảnh trước kia “Đừng, ta…ta..dơ bẩn…"
Hắn thở gấp “So với ta, nàng vẫn còn sạch sẽ" tới đây nàng không tự chủ mà lườm hắn, hắn chỉ biết cười cho qua chuyện.
Động thắt lưng, của hắn tiến sâu vào, làm cho ta nhíu chặt mi “Nhưng….ta vẫn đau" nơi đó của nàng không chịu nổi sự tiến công thô bạo của hắn, gắt gao mút chặt hắn.
“Hư, đừng tự hại phúc khí của mình" bắt hắn rút ra, không khác gì chính thức phế đi hắn.
Nghe hắn nói mà nàng sợ hãi, nhưng nàng nhận ra hắn nói chính xác lắm, cái của hắn đã nóng bừng bừng, còn càng ngày càng trướng ra, thấu hận không thể tức khắc giải quyết, hít mũi, nàng vẫn ô…ô…khóc.
Trên trán hắn đã rịn ra một tầng mồ hôi mỏng, tấm lưng màu đồng cũng tràn đầy mồ hôi vì sự nhẫn nhịn cực hạn của mình, vội khom xuống, hôn nàng, tựa như đang trấn an nàng.
Đau quá, nàng muốn hét lên thì bị hắn nuốt trọn, được sự an ủi của hắn thì nàng bớt đi đau đớn, hồi lâu thì dị vật phía dưới vẫn cứ phình to ra, khiến cả thân nàng run lên một chập.
“Đừng động nha" nhìn mắt nàng phủ lên một tầng nước thì một giọt mồ hôi trên vầng thái dương đổ xuống, của nàng gắt gap hấp chặt hắn, cảm giác dục tiên dục tử này khiến hắn muốn từng ngụm từng ngụm nuốt nàng vào bụng.
Hiện tại, muốn hắn đi ra thì không có khả năng nay, nay nàng còn to gan, dám hút hắn vào, hắn sợ hắn điên mất.
Nghe sự cảnh cáo của hắn thì mặt nàng nóng bừng bừng “Ta yêu chàng" vươn người lên ôm chầm lấy hắn, thì mắt hắn tròn to ra “Ta cũng yêu nàng" liền rút ra, đâm mạnh vào “A" cảm giác vừa thống vừa xen lẫn thống khoái.
Mỗi cái đâm của hắn cũng khiến cho nàng chết lên chết xuống, không thể nói lên lời đây là loại cảm giác gì, chỉ có thể biết cả người nàng như chìm sâu vào bể tình.
Nàng gắt gao bao chặt lấy hắn thì hắn càng thở gấp gáp liên tục động đậy, đặt hai chân của nàng lên khủy tay của hắn, của hắn càng sáp nhập sâu thêm “A" kích tình khiến nàng nỉ non ngâm nhẹ.
“Nguyệt nhi, Nguyệt nhi" hắn cứ gọi tên nàng, không ngừng tàn sát bừa bãi hang động ẩm ướt, chật hẹp của nàng.
“Ôm ta" mặt cho hắn dùng sức yêu thương nàng, nhưng nàng vẫn thích cảm giác hắn ôm nàng.
“Nguyệt nhi" cả người hắn liền áp sát, gắt gao bao bọc thân thể nàng, vòng hai tay ôm chặt lấy cơ thể mềm mại, yêu kiều của nàng, thân dưới vẫn không quên ma sát hoa huyệt nóng ẩm.
Ôm chặt lấy hắn, nàng nhắm mắt tận hưởng tình yêu của hắn, bất chợt nàng hét lên “A" hắn biến đổi khôn lường, động luật chuyển biến từ nhẹ nhàng sang mạnh mẽ, mỗi lần đi vào pha chạm tới nơi tận cùng mới chịu đi ra.
“A, đừng, chết mất…A" tình mê ý loạn, nàng thốt lên lời phóng đãng “A…đừng…không…" nỉ non như cầu xin một thứ gì đó, bản thân nàng cũng chẳng biết muốn cầu xin, nàng chỉ muốn chết.
“Nguyệt nhi, ngoan, Nguyệt nhi" hắn lẩm bẩm, kiên quyết cắm sâu nơi trơn mịn của nàng không có ý định muốn rời bỏ, hoặc đình chỉ hoạt động “A" cái rút ra thật nhẹ nhàng nhưng lại nhanh chóng đi sâu vào, cứ như cơn sóng nhẹ ập tới, khiến xương cốt nàng rã rời.
Hắn cứ tưởng ngày này sẽ không bao giờ đến, có thể tận hưởng, đương nhiên hắn phải ra sức làm nàng thõa mãn, để nàng chỉ thuộc về hắn, khiến nữ nhân mình yêu thõa mãn, chính là thành tựu to lớn của nam nhân.
Hắn như con ngựa mất cương, ra sức mà động đậy, ái dịch cứ không ngừng tiết ra, thấm đẫm hết cả hai bắp đùi, hắn cứ chìm sâu vào dục vọng, đòi hỏi sự chăn gối trên người nàng mãi mãi cũng không dứt.
Tiếng động trong phòng mạnh bạo khiến người khác phải đỏ mặt, tiếng nam nữ cầu hoan càng lúc càng gấp gáp, hai hơi thở hòa quyện vào không khí, tạo nên sắc xuân vô hạn.
Ta dùng hết sức đẩy hắn ra “Ngươi, mau xóa đi cái thứ ghê tởm kia đi,ta không muốn nhìn thấy những vật không đại cát kia nữa"
Mày vô thức nhướng lên, hắn cười xòa “Đơn giản thôi, ta lập tức đốt hết" chỉ cần nàng quay về bên hắn, đã đủ rồi, đã quá đủ.
…….
Đang ngủ thì cảm thấy có một cái gì đó đè nặng lên người, mở mắt ra, khuôn mặt tuấn tú phóng đại ập vào mắt nàng, nàng hoảng sợ đến không thốt lên lời “Ngươi…ngươi…."
“Nguyệt nhi, ta nghĩ, ta muốn" nở lên nụ cười vô hại, liền tiếp tục thực hiện ý đồ của mình.
MN, ai mà chẳng biết ngươi muốn, có ai nửa đêm thức giấc để chơi trò oẳn tù tì đâu?
“Ngươi không biết ta đang bị bệnh sao?" chính câu nói vô tình này, khiến hắn ỉu xìu, đầu vô lực ghì xuống ngực nàng, thở gấp.
Ta thấy rất buồn cười, nhưng ta lại không thể cười lên tiếng. Cảm nhận được người phía dưới mình run run, đôi mâu đen nheo lại, hai tay chộp lấy nơi no đủ nàng.
“A" ta la lên, không ngờ hắn lại phản công, rồi trợn mắt lên “Chàng…." Toàn bộ lời nói của nàng đều bị phong bế trong miệng hắn.
Ai bảo nàng dám trêu đùa hắn, nếu không thể hiện chút quyền uy, hắn sẽ bị nàng nói là nam nhân bất lực!
Từ vạt áo móc ra một bình xứ trắng, dùng răng nanh cắn đi nấp bình, từ dùng miệng hút lấy một viên thuốc, rồi hướng tới môi nàng.
“Ưm" lưỡi nàng từ chối uống viên đơn dược đắng nghét này, nhưng vẫn không sao đấu thắng lưỡi hắn, ‘ực’ một cái, viên đơn nằm chọn trong bụng nàng.
Ta nói “Hoàng Bá Thuần, đây là…" từ liếm lại lưỡi mình cảm nhận vị thuốc, vì là đại phụ, nên cũng biết y thuật đi.
“Đã biết" đáy mắt xẹt qua tia tà tứ, nàng trợn mắt “Là thuốc tránh thai"
Hôn lên trán nàng, hắn thấp giọng “Tránh cho chúng ta cầu hoan quá độ tạo nên sơ xuất, vẫn là nên làm chút phòng ngừa, bỏ đói ta 6 năm, sao có thể hoàn nhanh như vậy?"
Mắt càng trợn to, mặt càng chín ngượng.
Thoát đi áo yếm của nàng, tay hắn bắt đầu vân du tứ hải trên mỗi tắc da thịt của nàng, từ cổ hôn dọc xuống xương quai xanh, rồi đi tới chỗ hõm trước ngực hôn nhẹ, tay kia xoa nhẹ lấy nơi no đủ, còn miệng thì bận rộn không kém gì tay.
“A" ta hoảng sợ, la lên, muốn đẩy đi đầu hắn thì bị hắn khống chế, hai tay cầm chặt lấy tay ta, mười ngón tay đan lại với nhau thật chặt, còn lưỡi hắn cứ càn quấy lướt một vòng quanh hạt lựu nhỏ nhắn của ta.
Thân thể nàng run run lên, nụ hồng bị hắn cắn phá liền trở nên cương cứng, ngước mắt lên, hắn nhoẻn môi cười tà mị, liền ngậm lấy cái còn lại, từ từ mà an ủi.
Nụ hồng bị hắn tàn phá trở nên mẫn cảm, trở nên bóng bẩy và mị nhân, vươn liễm ướt át liếm nhẹ cánh môi phấn nộn của nàng, hắn an ủi “Nguyệt nhi, ngoan nhé, ta yêu nàng"
Khóe môi co giật, hắn liền hôn lên môi nàng, tránh nàng la hét đòi sát hắn, hắn đưa ra tuyệt chiêu cuối của mình là tấn công nhanh gọn lẹ, mau chóng mị hoặc nàng, để nàng thành tâm thành ý cho hắn.
Lưỡi hắn linh động như con xà nhỏ, nhẹ nhàng vân vê, cắn, mút, lưỡi nàng, hoàn toàn khác xa với hành động thô bạo ban nãy, từ từ mà câu hoặc nàng.
Vốn đang tức giận, liền bị kỹ xảo điêu luyện của hắn làm cho run rẩy, cả người nóng ran, như chìm trong biển lửa, nụ hôn của hắn có thể nói là khiến nàng hồn phách thất lạc, đây là loại cảm giác khó có thể tả nổi.
“Cho ta" lời nói nhỏ nhẹ bên tai, mềm nhẹ như chiếc lông vũ bay chậm chậm xuống đất, khí nóng quanh quẩn bên tai, khiến nàng miệng đắng lưỡi khô, hơi thở trở nên gấp gáp.
Mắt thấy ngực nàng phập phồng, đôi gò bò đào theo đó mà nảy lên nảy xuống thì đôi mắt hắn như sáng ra, dục vọng ồ ồ kéo đến, hai tay hắn ôm trọn no đủ của nàng, khẽ xoa nắn, chà xát “Ư", nàng nỉ non lên.
Hắn như chú chim gõ kiến cần mẫn, hôn nhẹ lên trán nàng, đôi mày liễu, chóp mũi, đôi môi, vầng cổ trắng ngần, xương quai xanh, nơi hõm xuống ngực, chiếc bụng bằng phẳng “Đừng" đôi mắt bừng sáng, cả người nàng thanh tỉnh, sợ hãi, vươn tay đẩy đi cái đầu hư hỏng của hắn
Do nàng bất cẩn cả người chìm trong dục vọng, bị hắn lột hết quần áo khi nào không hay, nay còn bị hắn càn quấy ở phía dưới thì nàng sợ hãi, nỉ non như cầu xin một điều gì đó “Đừng nha"
“Ngoan" an ủi nàng, hắn vẫn tiếp tục hành vi phóng túng của mình, vươn lưỡi liếm nhẹ cánh hoa vì sợ hãi mà run rẫy của nàng.
“A" nâng người, nàng rên lên, vì lưỡi hắn bắt đầu sáp nhập vào bên trong, nàng nào biết hành động này khiến hắn dễ dàng đi sâu vào nơi ngọt ngào của nàng.
“Đừng….đừng a…." thấp giọng, nàng cầu xin hắn, vô dụng, hắn vẫn thích động đậy, cứ đoạt đi mật ngọt nàng tiết ra “Hư…." Cả người nàng đều chìm vào hư không, nơi dưới không ngừng run rẫy, hắn biết, nàng sắp tới cao trào rồi.
Đôi mắt phủ đầy tầng sương mù, gò má ửng hồng, miệng anh đào nhỏ nhắn thở gấp gấp vang lên tiếng yêu mị, càng khiến hắn muốn tiến công vào nơi mềm mại, ấm áp của nàng.
“A" nàng hét lên, mang theo một dòng mật lưu động xuống, “Thật ngọt" hắn liếm đi mật ngọt của nàng “Có muốn thử tư vị của bản thân mình?" cười xấu xa, hắn hỏi.
Mắt ta trợn lên, có phải ta đã nghe lầm? Khi thấy hắn liếm môi, muốn kháng nghị, thì bị hắn cưỡng lấy tiếng nói chung, cả miệng ta liền tràn đầy một mùi hương của chính mình, mắt ta càng trợn to ra, muốn một đao đâm chết hắn, nếu ta nghe không lầm thì khi nãy hắn hỏi qua ta, mà ta có đồng ý đâu, mà hắn lại tùy tiện định đoạt dùng ta, đồ mắc dịch!
Cuối cùng ta biết một điều, cho dù ta có đồng ý hay không thì cũng bị nam nhân này cưỡng chế, hắn hỏi ta cho có lệ thôi, còn tùy thuộc vào hắn có đồng ý hay không, đồ xú nam nhân!
“Ta vào nhé" ta lại trợn mắt ra, ngẫm lại, nếu ta lắc đầu hắn vẫn cứ vào đấy thôi “A" ta hét lên vì đau đớn, sau đó nhớ lại cảnh trước kia “Đừng, ta…ta..dơ bẩn…"
Hắn thở gấp “So với ta, nàng vẫn còn sạch sẽ" tới đây nàng không tự chủ mà lườm hắn, hắn chỉ biết cười cho qua chuyện.
Động thắt lưng, của hắn tiến sâu vào, làm cho ta nhíu chặt mi “Nhưng….ta vẫn đau" nơi đó của nàng không chịu nổi sự tiến công thô bạo của hắn, gắt gao mút chặt hắn.
“Hư, đừng tự hại phúc khí của mình" bắt hắn rút ra, không khác gì chính thức phế đi hắn.
Nghe hắn nói mà nàng sợ hãi, nhưng nàng nhận ra hắn nói chính xác lắm, cái của hắn đã nóng bừng bừng, còn càng ngày càng trướng ra, thấu hận không thể tức khắc giải quyết, hít mũi, nàng vẫn ô…ô…khóc.
Trên trán hắn đã rịn ra một tầng mồ hôi mỏng, tấm lưng màu đồng cũng tràn đầy mồ hôi vì sự nhẫn nhịn cực hạn của mình, vội khom xuống, hôn nàng, tựa như đang trấn an nàng.
Đau quá, nàng muốn hét lên thì bị hắn nuốt trọn, được sự an ủi của hắn thì nàng bớt đi đau đớn, hồi lâu thì dị vật phía dưới vẫn cứ phình to ra, khiến cả thân nàng run lên một chập.
“Đừng động nha" nhìn mắt nàng phủ lên một tầng nước thì một giọt mồ hôi trên vầng thái dương đổ xuống, của nàng gắt gap hấp chặt hắn, cảm giác dục tiên dục tử này khiến hắn muốn từng ngụm từng ngụm nuốt nàng vào bụng.
Hiện tại, muốn hắn đi ra thì không có khả năng nay, nay nàng còn to gan, dám hút hắn vào, hắn sợ hắn điên mất.
Nghe sự cảnh cáo của hắn thì mặt nàng nóng bừng bừng “Ta yêu chàng" vươn người lên ôm chầm lấy hắn, thì mắt hắn tròn to ra “Ta cũng yêu nàng" liền rút ra, đâm mạnh vào “A" cảm giác vừa thống vừa xen lẫn thống khoái.
Mỗi cái đâm của hắn cũng khiến cho nàng chết lên chết xuống, không thể nói lên lời đây là loại cảm giác gì, chỉ có thể biết cả người nàng như chìm sâu vào bể tình.
Nàng gắt gao bao chặt lấy hắn thì hắn càng thở gấp gáp liên tục động đậy, đặt hai chân của nàng lên khủy tay của hắn, của hắn càng sáp nhập sâu thêm “A" kích tình khiến nàng nỉ non ngâm nhẹ.
“Nguyệt nhi, Nguyệt nhi" hắn cứ gọi tên nàng, không ngừng tàn sát bừa bãi hang động ẩm ướt, chật hẹp của nàng.
“Ôm ta" mặt cho hắn dùng sức yêu thương nàng, nhưng nàng vẫn thích cảm giác hắn ôm nàng.
“Nguyệt nhi" cả người hắn liền áp sát, gắt gao bao bọc thân thể nàng, vòng hai tay ôm chặt lấy cơ thể mềm mại, yêu kiều của nàng, thân dưới vẫn không quên ma sát hoa huyệt nóng ẩm.
Ôm chặt lấy hắn, nàng nhắm mắt tận hưởng tình yêu của hắn, bất chợt nàng hét lên “A" hắn biến đổi khôn lường, động luật chuyển biến từ nhẹ nhàng sang mạnh mẽ, mỗi lần đi vào pha chạm tới nơi tận cùng mới chịu đi ra.
“A, đừng, chết mất…A" tình mê ý loạn, nàng thốt lên lời phóng đãng “A…đừng…không…" nỉ non như cầu xin một thứ gì đó, bản thân nàng cũng chẳng biết muốn cầu xin, nàng chỉ muốn chết.
“Nguyệt nhi, ngoan, Nguyệt nhi" hắn lẩm bẩm, kiên quyết cắm sâu nơi trơn mịn của nàng không có ý định muốn rời bỏ, hoặc đình chỉ hoạt động “A" cái rút ra thật nhẹ nhàng nhưng lại nhanh chóng đi sâu vào, cứ như cơn sóng nhẹ ập tới, khiến xương cốt nàng rã rời.
Hắn cứ tưởng ngày này sẽ không bao giờ đến, có thể tận hưởng, đương nhiên hắn phải ra sức làm nàng thõa mãn, để nàng chỉ thuộc về hắn, khiến nữ nhân mình yêu thõa mãn, chính là thành tựu to lớn của nam nhân.
Hắn như con ngựa mất cương, ra sức mà động đậy, ái dịch cứ không ngừng tiết ra, thấm đẫm hết cả hai bắp đùi, hắn cứ chìm sâu vào dục vọng, đòi hỏi sự chăn gối trên người nàng mãi mãi cũng không dứt.
Tiếng động trong phòng mạnh bạo khiến người khác phải đỏ mặt, tiếng nam nữ cầu hoan càng lúc càng gấp gáp, hai hơi thở hòa quyện vào không khí, tạo nên sắc xuân vô hạn.
Tác giả :
Tiểu Mạc Tử