Huyền Vũ Dạ Nguyệt
Chương 46: Yêu
Sau ba hồi lăn lộn, nữ nhân sớm đã hôn mê bất tỉnh, xuân dược liền được hóa giải, mặt anh tuấn của hắn liền chôn vùi trước ngực nàng.
Những giọt mồ hôi hòa tan lẫn nhau, cũng như đôi nam nữ xích lõa đang cuộn chặt vào nhau, lộ rõ tình thâm.
Trong cơn mê của hắn, xuất hiện thân thể trắng ngọc ngà của nàng, hắn đang hôn từng tấc da thịt của nàng, bất giác hắn vươn người thanh tỉnh.
Tự đập lên trán mình, sao hắn có thể ‘mộng xuân’ được chứ, liều mình lắc đầu, không cho chính mình suy nghĩ bậy bạ, hắn muốn đứng lên….
Di, tim hắn muốn rớt ra, tròng mắt cũng muốn rơi theo “Như thế nào…như thế nào…." hắn hoảng hốt tới độ nói lắp bắp khi thấy thân thể kiều mỵ của nàng ở dưới hắn, mà đang trong tình trạng ‘xích lõa’?
Vội nhớ lại khi nãy, một bằng hữu lọt vào phòng hắn, đang hàn huyên thì một mùi thơm xộc vào mũi, khiến hắn ngã khụy xuống đất, trong lúc căm phẫn hai người liền nói chuyện bằng ‘đao kiếm’ với nhau.
Sau đó thì…sau đó thì…. “Chết tiệt" hắn rống lên, tim run rẫy liền ôm lấy thân thể mềm mại của nàng vào lòng hướng tới gường lớn, nhẹ nhàng đặt nàng lên tấm lót nhung mềm mại, phủ lấy chăn mỏng lên người nàng.
Ngồi vào mép gường, tự trách mình hồ đồ, rõ biết lần đầu của nữ nhân sẽ cực đau, vậy mà…hắn tự biết bản thân mình như thế nào, nhìn lại đôi mắt của nàng, phía dưới mắt có chút sưng tấy, hắn biết nàng đã khóc vì đau.
Mặc dù hắn rất vui nhưng hắn lại không thể vui nổi, càng nhắc tới, hắn muốn bóp chết ả tiện nhân kia, thật đáng hận, dám sử dụng dược với hắn, chỉ trách hắn quá sơ xuất nên không đề phòng.
Nửa mê nửa tỉnh, ta thấy rất mát, cả người liền khoan khoái cả lên, thật dễ chịu “Ưm" nàng khẽ than lên, khuôn mặt biểu lộ chút sảng khoái.
Tay hắn run run, động tác liền chậm lại, vốn dĩ muốn giúp nàng lau mình để nàng thoải mái hơn, nào ngờ nàng lại ‘khiêu khích’ hắn cơ đấy!
Nàng nào biết chỉ một tiếng rên nhẹ liền khiến hạ thân của hắn muốn chen vào nơi giữa chân của nàng thêm một lần nữa.
Tự lắc đầu, cảnh tỉnh bản thân mình không được hành động sai trái thêm một lần nữa, mặc dù hắn bị hạ dược nhưng là khi nãy hắn nhớ rõ mình quấy bao nhiêu.
Xem ra đêm nay hắn lại mất ngủ vì nàng……..
Khẽ xoay người, nàng liền cầm lấy bàn tay to lớn của hắn, da mặt trắng nõn mịm màng của nàng khẽ xoa xoa vào tay hắn, nựng tay hắn như chú mèo nhỏ nịnh chủ.
Cắn chặt răng mình, hắn liền đẩy nàng ra, nàng càng không buông, cầm chặt tay hắn như gối ôm vậy, hắn điếng cả người, trách nàng sao lại hồ đồ tự dẫn dụ sói, mà là một con sói đang cực đói!
Trong mơ, nàng thấy cái gối ôm rất mềm mại lại ấm áp, bất chợt gối ôm liền mọc cánh bay đi, theo phản xạ thì nàng càng phải nắm chặt lại không cho gối ôm có cơ hội nào ‘tẩu’ thoát nữa chứ.
Đảo người lại thêm một lần nữa hắn đặt nàng dưới thân hắn, hắn tự biết mình xấu xa, nhưng là do nàng dụ dỗ hắn, khi nãy hắn quả thật chưa cảm nhận tường tận cơ thể của nàng, bây giờ hắn lại muốn….
Trong giấc mơ nàng mơ thấy một nam nhân, ân, một nam nhân có cơ thể cường tráng, có khuôn mặt tuấn tú như ‘hắn’, cái nam nhân kia không biết điều đang hôn lên từng tấc da thịt của nàng.
Từ cổ hôn dọc xuống xương quai xanh, nụ hôn từ nhẹ nhàng tới nóng bỏng “Ư" khẽ phản ứng, tay nàng đẩy đi cái đầu đang tác quái ở nơi xuân quang vô hạn của nàng.
Nhưng hoàn toàn không có tác dụng, ngược lại còn hại thân, khẽ cắn nhẹ điểm màu hồng nổi trên đỉnh tuyết phong kia, hai tay bắt đầu động thủ, chu du trước ngực, nhào nắn, vân ve, vuốt ve nàng, thân thể nàng sớm hiện đầy dấu vết của cuộc mây mưa khi nãy, cho tới hiện tại thì càng kích thích dục vọng của nam nhân.
Bất chợt thân thể nàng có phản ứng liền cong lên “A", chạm vào nơi cấm kỵ của nam nhân, trong tình mê ý loạn nàng liền ôm chặt cái nam nhân tuấn mãnh trước mặt “Thuần"
Cứ như lời mời dụ hoặc tràn đầy ngọt ngào, nuốt nước miếng hắn liền không kiên kỵ thêm một lần đi sâu vào vách tường non yếu ớt, xuyên qua trùng trùng điệp điệp tiến thẳng vào cái nơi mị hoặc nhân tâm, không tự giác hắn rên lên “A", khi hoa tâm của nàng mút chặt lấy của hắn.
“Ư" khẽ rên lên, tuy có chút đau do cuộc mây mưa hành xác ban nãy, nhưng mà lại có chút khoái cảm, một luồn diện xông vào cơ thể, làm nàng ngất ngây tê liệt một hồi.
Hắn thở dốc liên hồi, muốn tạo cho nàng một chút thích ứng, nhưng tiểu Thuần của hắn thật sự không ổn muốn được giải thoát ngay lập tức, khi được đặt tại nơi ấm áp chật hẹp, khoái cảm này làm cho hắn run động, vả lại nơi diễm sắc động nhân kia khiến hắn muốn mau chóng giải thoát chính mình.
Lau đi mồ hôi mỏng trên trán mình, khẽ hôn lên trán nàng “Nguyệt nhi, ngoan, để ta yêu" trấn an nàng, trong cơn mê man nàng liền nở lên nụ cười nhẹ như thể nghe được lời hắn nói, cứ như nhận được lệnh bài ân xá, hắn liều mình phóng túng bản thân thúc đẩy chính bản thân mình đi vào “A" nàng hét lên vì hưng phấn, cả người lập tức run run, ái dịch không tự giác trào ra, thân thể nàng trở nên nhạy cảm hơn bình thường.
Rồi lại nhẹ nhàng đi ra, đánh úp lại thật mạnh, mỗi cái đâm của hắn khiến cho nàng có cảm giác muốn chết, cả mặt nàng liền phiếm hồng một mảnh, thở dốc và yếu ớt nỉ non “Đừng…a…chậm…thôi…a…"
Mắt thấy bản thân mình tạo được khoái cảm cho nữ nhân thì làm cho hắn càng hoan hỷ, điên cuồng mà chiếm đoạt thân xác của nàng, tùy tiện chà đạp nàng.
Nắm lấy hai chân của nàng, bất giác chân nàng liền ghì chặt vào thắt lưng như hắn đã mong muốn, liền cầm chặt hai tay của nàng
“Ôm chặt ta" thì thầm bên tai nàng, nàng liền nghe lời hắn, hai tay vòng qua gáy của hắn, ôm thật chặt.
Thúc mạnh “A", cả người nàng cong lên đón tiếp dục vọng của hắn, hơi thở gấp gấp, hắn điên cuồng mà xiên xỏ qua vách tường mềm mại của nàng, lực ma sát càng nhanh khiến cho nàng không ngừng ngâm nga lên, tiếng rên rỉ của nàng càng thúc đẩy hắn, cho hắn sự tự tin, của hắn không ngừng khoáy động bên trong nàng, làm nàng hưng phấn tới mê dại.
Tiếng nam nữ thở dốc cùng hòa tan vào nhau, tình cảm mãnh liệt đang cuồn cuộn dâng lên, tình ái âm thầm trao cho nhau, trong phòng chỉ còn bức xuân cung đồ sống động cùng với dục vọng điên cuồng của nam nhân.
Ôm chặt lấy thân ngọc mình ngà của nàng chìm sâu vào giấc ngủ, bình minh đang dần hé lộ, ánh nắng chói chang ấm áp chiếu rọi vào phòng, soi sáng cả căn phòng, quần áo vươn vãi tứ tung, mùi thơm ngọt đêm qua liền bị ánh nắng tẩy sạch.
Nơi này chỉ còn lại một mảnh tình xuân của đôi tình nhân đang tình tứ ôm ấp nhau, cùng hòa vào giấc mộng xuân.
Khẽ dụi dụi vào bức tường ấm áp kia một cách thỏa mãn, nàng mơ hồ mà nỉ non “Ưm" liền khiến cho người kế bên xúc động một hồi.
Ngay cả buổi sáng nàng cũng không tính tha cho hắn?
Tự cười khổ, đêm qua thật ngọt ngào, nhưng là hắn phải biết tự thỏa mãn bản thân chứ, làm sao cứ quấy đòi lấy một lần nữa?
Tự trấn an bản thân mình không được động dục, chỉ lẳng lặng quan sát giai nhân bên cạnh chìm sâu vào giấc ngủ.
Mặc dù hắn từng chứng kiến nàng ngủ không biết bao nhiêu lần, nhưng là lần này có rất đặc biệt, nàng lại khiến hắn từ rung động tới sung sướng, bất tri bất giác bạc môi tuấn lãnh nhếch lên, hiện lên một đường vòng cung hoàn mỹ
Cả người nàng run lên khi một ngọn gió phong xuân thổi tới, bất giác có một người đắp lên người nàng một tấm chăn ấm áp khiến nàng giật mình thanh tỉnh “A"
Vừa hoảng sợ với cảnh vật trước mặt mà vừa đau đớn khi phát hiện cơ thể mình đau tột độ như bị một chiếc xe to lớn cán qua, làm xương cốt nàng tan rã, thật đau!
“Nguyệt nhi, đau lắm sao" nhăn mày, hắn liền nghĩ tới đêm qua, nhanh chóng ôm nàng vào lòng dỗ dàng.
Đôi chân nàng đau lắm, cả nơi đó nữa, thắt lưng đau râm ran, cứ như cơ thể này không phải của nàng vậy, nàng nhớ lại rồi đêm qua nàng và hắn.
Á! Xấu hổ chết đi được.
Khẽ lầm bầm nàng liều mình rúc vào lồng ngực của ‘hung thủ’, thính giác của người luyện võ cực thính, huống hồ hắn lại là một cao thủ.
Bất giác hắn cười lên, cho tới khi nàng ‘cả gan’ một lần dám khởi động dục vọng vùi sâu trong thân thể hắn.
Đang xấu hổ thì ta nghe được một tiếng rên nhẹ mà cái này rất quen thuộc, liền nhớ tới hôm qua, ta khẽ trách “Chàng xấu xa"
Cắn răng không cho mình bổ tới ăn nàng, hắn liền đẩy nhẹ nàng ra, vươn người lên, quay xuống gường một cách nhanh chóng.
Từ kinh ngạc cho tới ngạc nhiên khi đối diện với bóng lưng to lớn cường tráng kia, chớp chớp mắt, nàng ngây ngô hỏi “Chàng làm sao thế?"
Thanh âm mềm mại huyền nhuyễn liền xộc vào tai hắn, khiến hắn muốn một dao đâm chết mình đi, cố gắng phun ra câu nói trấn an “Ân…không…sao" làm ơn, đừng dụ hoặc hắn nữa, hắn không phải là Liễu Hạ Huệ!
“Chàng không khỏe?" nhìn hắn nói chậm rãi, ta liền vươn người dậy, bất giác ta cảm thấy đau thêm, không được rồi, ta phát hiện ta không thể tự đứng dậy được!!!
“Nàng không sao chứ?" phát hiện bóng dáng phía sau có vấn đề, thì hắn gấp rút xoay lại, lo lắng hỏi
Nàng liền lắc đầu phát hiện ánh mắt hắn của chút kỳ quái cứ nhìn chằm chằm nàng, theo ánh nhìn của hắn nàng tự nhìn lại bản thân mình “Á", liền túm lấy chăn mỏng che đi bản thân lõa lồ, cũng như ‘dập’ đi ý tưởng cho sói xâm hại một lần nữa.
Nàng đã đủ khổ rồi nha! Chẳng lẽ đêm qua chưa thoả mãn hắn sao? Hắn như thế nào mà không biết thương hương tiếc ngọc như vậy!
Tự lắc đầu, hắn lại cười khổ, dù thế hắn vẫn vươn tay ôm lấy nàng vào lòng một cách sủng nịnh “Nguyệt nhi, đêm qua có biết nàng đã làm gì?"
Một rặn mây đỏ vươn vấn trên gò má của nàng, nàng chỉ biết gật gật đầu, hắn hỏi “Nàng có hối hận?"
Ngước mắt nhìn lại ánh mắt chứa chan thâm tình, và có chút sợ hãi “Không" rồi dựa vào lồng ngực cường tráng kia, có cảm giác thật an tâm.
Siết chặt nàng, hắn liền nói “Thật xin lỗi"
Di, nàng tròn xoe mắt nhìn, hắn liền trả lời “Vì ta quá tin tưởng kẻ khác, hại nàng như vậy"
Đáng lý hắn muốn cho nàng đêm đầu tiên thật vui vẻ, khắc sâu vào tim của nàng, chứ không muốn cho nàng một đêm kinh hoàng như thế, càng nghĩ tới hắn càng muốn bóp chết tên hung thủ dám hạ dược với hắn, đáng hận!
Bất giác ngẫm lại, ta liền cười khúc kích lên “Chàng hối hận?"
Giật mình, hắn trừng mắt nhìn nàng “Tiểu dã miêu này, giờ phút này còn dám trêu ghẹo ta!"
Không tự giác nàng nở lên nụ cười mỹ lệ, tràn ngập tình ý, hắn nhéo nhẹ mũi nàng “Ân, ta hối hận"
Câu nói này khiến tim nàng đang vui vẻ đập thình thịch liền ngừng đập, sợ hãi nhìn hắn, hắn liền ôm nàng nằm lên người hắn rồi nói “Hối hận vì đã không quen biết nàng sớm hơn, hối hận vì giờ phút này lại muốn cùng nàng cá nước thân mật"
Cắn răng, nàng liền đập lên bả vai của hắn, nàng phát hiện hắn cũng rất thích trêu ghẹo nàng “Đồ xấu bát quái"
“Gì" hắn hơi ngẩn người, cứ như vừa nhận lấy một ô nhục thật lớn mà rống lên tự nhiên ta lại ‘phì’ cười lên.
“Nàng có biết, tướng công của nàng ngọc thụ lâm phong không nói, mà còn phong tình vạn chủng làm say mê biết bao nhiêu trái tim nữ nhân chứ?" hắn cuồng đại liền tự nâng cao bản thân mình.
“Thật không biết xấu hổ, chàng cũng tự kỷ quá đi" vừa cười nàng vừa oán trách hắn, hắn như thế nào có thể tự đại như vậy! Ôm chặt nàng “Nhưng kiếp này ta chỉ yêu mỗi nàng"
Tới đây nàng ngưng cười, khẽ dựa đầu vào người hắn, tựa như rất an tâm trao thân gởi phận nơi hắn.
Khẽ xoa xoa lưng mịm màng của nàng, cùng nàng hưởng thụ một buổi sáng an lành, cả hai ôm nhau thật thân thiết.
“Rầm" bất giác cánh cửa liền mở ra phá hỏng không khí lãng mạn bên trong, hắn mau chóng dùng chăn phủ lên người nàng, tự bảo vệ lấy thân thể bạch ngọc của nàng không bị lộ ra trước mặt hai nam nhân.
Người đi trước run rẫy liên hồi không tin nổi cái tình huống này, kẻ đi sau nhăn mày lộ rõ chán ghét cùng kinh tởm.
“Ta cần lời giải thích" trước khi đi ‘nhất gia chi chủ’ liền lộ rõ sự nghiêm khắc của mình
Những giọt mồ hôi hòa tan lẫn nhau, cũng như đôi nam nữ xích lõa đang cuộn chặt vào nhau, lộ rõ tình thâm.
Trong cơn mê của hắn, xuất hiện thân thể trắng ngọc ngà của nàng, hắn đang hôn từng tấc da thịt của nàng, bất giác hắn vươn người thanh tỉnh.
Tự đập lên trán mình, sao hắn có thể ‘mộng xuân’ được chứ, liều mình lắc đầu, không cho chính mình suy nghĩ bậy bạ, hắn muốn đứng lên….
Di, tim hắn muốn rớt ra, tròng mắt cũng muốn rơi theo “Như thế nào…như thế nào…." hắn hoảng hốt tới độ nói lắp bắp khi thấy thân thể kiều mỵ của nàng ở dưới hắn, mà đang trong tình trạng ‘xích lõa’?
Vội nhớ lại khi nãy, một bằng hữu lọt vào phòng hắn, đang hàn huyên thì một mùi thơm xộc vào mũi, khiến hắn ngã khụy xuống đất, trong lúc căm phẫn hai người liền nói chuyện bằng ‘đao kiếm’ với nhau.
Sau đó thì…sau đó thì…. “Chết tiệt" hắn rống lên, tim run rẫy liền ôm lấy thân thể mềm mại của nàng vào lòng hướng tới gường lớn, nhẹ nhàng đặt nàng lên tấm lót nhung mềm mại, phủ lấy chăn mỏng lên người nàng.
Ngồi vào mép gường, tự trách mình hồ đồ, rõ biết lần đầu của nữ nhân sẽ cực đau, vậy mà…hắn tự biết bản thân mình như thế nào, nhìn lại đôi mắt của nàng, phía dưới mắt có chút sưng tấy, hắn biết nàng đã khóc vì đau.
Mặc dù hắn rất vui nhưng hắn lại không thể vui nổi, càng nhắc tới, hắn muốn bóp chết ả tiện nhân kia, thật đáng hận, dám sử dụng dược với hắn, chỉ trách hắn quá sơ xuất nên không đề phòng.
Nửa mê nửa tỉnh, ta thấy rất mát, cả người liền khoan khoái cả lên, thật dễ chịu “Ưm" nàng khẽ than lên, khuôn mặt biểu lộ chút sảng khoái.
Tay hắn run run, động tác liền chậm lại, vốn dĩ muốn giúp nàng lau mình để nàng thoải mái hơn, nào ngờ nàng lại ‘khiêu khích’ hắn cơ đấy!
Nàng nào biết chỉ một tiếng rên nhẹ liền khiến hạ thân của hắn muốn chen vào nơi giữa chân của nàng thêm một lần nữa.
Tự lắc đầu, cảnh tỉnh bản thân mình không được hành động sai trái thêm một lần nữa, mặc dù hắn bị hạ dược nhưng là khi nãy hắn nhớ rõ mình quấy bao nhiêu.
Xem ra đêm nay hắn lại mất ngủ vì nàng……..
Khẽ xoay người, nàng liền cầm lấy bàn tay to lớn của hắn, da mặt trắng nõn mịm màng của nàng khẽ xoa xoa vào tay hắn, nựng tay hắn như chú mèo nhỏ nịnh chủ.
Cắn chặt răng mình, hắn liền đẩy nàng ra, nàng càng không buông, cầm chặt tay hắn như gối ôm vậy, hắn điếng cả người, trách nàng sao lại hồ đồ tự dẫn dụ sói, mà là một con sói đang cực đói!
Trong mơ, nàng thấy cái gối ôm rất mềm mại lại ấm áp, bất chợt gối ôm liền mọc cánh bay đi, theo phản xạ thì nàng càng phải nắm chặt lại không cho gối ôm có cơ hội nào ‘tẩu’ thoát nữa chứ.
Đảo người lại thêm một lần nữa hắn đặt nàng dưới thân hắn, hắn tự biết mình xấu xa, nhưng là do nàng dụ dỗ hắn, khi nãy hắn quả thật chưa cảm nhận tường tận cơ thể của nàng, bây giờ hắn lại muốn….
Trong giấc mơ nàng mơ thấy một nam nhân, ân, một nam nhân có cơ thể cường tráng, có khuôn mặt tuấn tú như ‘hắn’, cái nam nhân kia không biết điều đang hôn lên từng tấc da thịt của nàng.
Từ cổ hôn dọc xuống xương quai xanh, nụ hôn từ nhẹ nhàng tới nóng bỏng “Ư" khẽ phản ứng, tay nàng đẩy đi cái đầu đang tác quái ở nơi xuân quang vô hạn của nàng.
Nhưng hoàn toàn không có tác dụng, ngược lại còn hại thân, khẽ cắn nhẹ điểm màu hồng nổi trên đỉnh tuyết phong kia, hai tay bắt đầu động thủ, chu du trước ngực, nhào nắn, vân ve, vuốt ve nàng, thân thể nàng sớm hiện đầy dấu vết của cuộc mây mưa khi nãy, cho tới hiện tại thì càng kích thích dục vọng của nam nhân.
Bất chợt thân thể nàng có phản ứng liền cong lên “A", chạm vào nơi cấm kỵ của nam nhân, trong tình mê ý loạn nàng liền ôm chặt cái nam nhân tuấn mãnh trước mặt “Thuần"
Cứ như lời mời dụ hoặc tràn đầy ngọt ngào, nuốt nước miếng hắn liền không kiên kỵ thêm một lần đi sâu vào vách tường non yếu ớt, xuyên qua trùng trùng điệp điệp tiến thẳng vào cái nơi mị hoặc nhân tâm, không tự giác hắn rên lên “A", khi hoa tâm của nàng mút chặt lấy của hắn.
“Ư" khẽ rên lên, tuy có chút đau do cuộc mây mưa hành xác ban nãy, nhưng mà lại có chút khoái cảm, một luồn diện xông vào cơ thể, làm nàng ngất ngây tê liệt một hồi.
Hắn thở dốc liên hồi, muốn tạo cho nàng một chút thích ứng, nhưng tiểu Thuần của hắn thật sự không ổn muốn được giải thoát ngay lập tức, khi được đặt tại nơi ấm áp chật hẹp, khoái cảm này làm cho hắn run động, vả lại nơi diễm sắc động nhân kia khiến hắn muốn mau chóng giải thoát chính mình.
Lau đi mồ hôi mỏng trên trán mình, khẽ hôn lên trán nàng “Nguyệt nhi, ngoan, để ta yêu" trấn an nàng, trong cơn mê man nàng liền nở lên nụ cười nhẹ như thể nghe được lời hắn nói, cứ như nhận được lệnh bài ân xá, hắn liều mình phóng túng bản thân thúc đẩy chính bản thân mình đi vào “A" nàng hét lên vì hưng phấn, cả người lập tức run run, ái dịch không tự giác trào ra, thân thể nàng trở nên nhạy cảm hơn bình thường.
Rồi lại nhẹ nhàng đi ra, đánh úp lại thật mạnh, mỗi cái đâm của hắn khiến cho nàng có cảm giác muốn chết, cả mặt nàng liền phiếm hồng một mảnh, thở dốc và yếu ớt nỉ non “Đừng…a…chậm…thôi…a…"
Mắt thấy bản thân mình tạo được khoái cảm cho nữ nhân thì làm cho hắn càng hoan hỷ, điên cuồng mà chiếm đoạt thân xác của nàng, tùy tiện chà đạp nàng.
Nắm lấy hai chân của nàng, bất giác chân nàng liền ghì chặt vào thắt lưng như hắn đã mong muốn, liền cầm chặt hai tay của nàng
“Ôm chặt ta" thì thầm bên tai nàng, nàng liền nghe lời hắn, hai tay vòng qua gáy của hắn, ôm thật chặt.
Thúc mạnh “A", cả người nàng cong lên đón tiếp dục vọng của hắn, hơi thở gấp gấp, hắn điên cuồng mà xiên xỏ qua vách tường mềm mại của nàng, lực ma sát càng nhanh khiến cho nàng không ngừng ngâm nga lên, tiếng rên rỉ của nàng càng thúc đẩy hắn, cho hắn sự tự tin, của hắn không ngừng khoáy động bên trong nàng, làm nàng hưng phấn tới mê dại.
Tiếng nam nữ thở dốc cùng hòa tan vào nhau, tình cảm mãnh liệt đang cuồn cuộn dâng lên, tình ái âm thầm trao cho nhau, trong phòng chỉ còn bức xuân cung đồ sống động cùng với dục vọng điên cuồng của nam nhân.
Ôm chặt lấy thân ngọc mình ngà của nàng chìm sâu vào giấc ngủ, bình minh đang dần hé lộ, ánh nắng chói chang ấm áp chiếu rọi vào phòng, soi sáng cả căn phòng, quần áo vươn vãi tứ tung, mùi thơm ngọt đêm qua liền bị ánh nắng tẩy sạch.
Nơi này chỉ còn lại một mảnh tình xuân của đôi tình nhân đang tình tứ ôm ấp nhau, cùng hòa vào giấc mộng xuân.
Khẽ dụi dụi vào bức tường ấm áp kia một cách thỏa mãn, nàng mơ hồ mà nỉ non “Ưm" liền khiến cho người kế bên xúc động một hồi.
Ngay cả buổi sáng nàng cũng không tính tha cho hắn?
Tự cười khổ, đêm qua thật ngọt ngào, nhưng là hắn phải biết tự thỏa mãn bản thân chứ, làm sao cứ quấy đòi lấy một lần nữa?
Tự trấn an bản thân mình không được động dục, chỉ lẳng lặng quan sát giai nhân bên cạnh chìm sâu vào giấc ngủ.
Mặc dù hắn từng chứng kiến nàng ngủ không biết bao nhiêu lần, nhưng là lần này có rất đặc biệt, nàng lại khiến hắn từ rung động tới sung sướng, bất tri bất giác bạc môi tuấn lãnh nhếch lên, hiện lên một đường vòng cung hoàn mỹ
Cả người nàng run lên khi một ngọn gió phong xuân thổi tới, bất giác có một người đắp lên người nàng một tấm chăn ấm áp khiến nàng giật mình thanh tỉnh “A"
Vừa hoảng sợ với cảnh vật trước mặt mà vừa đau đớn khi phát hiện cơ thể mình đau tột độ như bị một chiếc xe to lớn cán qua, làm xương cốt nàng tan rã, thật đau!
“Nguyệt nhi, đau lắm sao" nhăn mày, hắn liền nghĩ tới đêm qua, nhanh chóng ôm nàng vào lòng dỗ dàng.
Đôi chân nàng đau lắm, cả nơi đó nữa, thắt lưng đau râm ran, cứ như cơ thể này không phải của nàng vậy, nàng nhớ lại rồi đêm qua nàng và hắn.
Á! Xấu hổ chết đi được.
Khẽ lầm bầm nàng liều mình rúc vào lồng ngực của ‘hung thủ’, thính giác của người luyện võ cực thính, huống hồ hắn lại là một cao thủ.
Bất giác hắn cười lên, cho tới khi nàng ‘cả gan’ một lần dám khởi động dục vọng vùi sâu trong thân thể hắn.
Đang xấu hổ thì ta nghe được một tiếng rên nhẹ mà cái này rất quen thuộc, liền nhớ tới hôm qua, ta khẽ trách “Chàng xấu xa"
Cắn răng không cho mình bổ tới ăn nàng, hắn liền đẩy nhẹ nàng ra, vươn người lên, quay xuống gường một cách nhanh chóng.
Từ kinh ngạc cho tới ngạc nhiên khi đối diện với bóng lưng to lớn cường tráng kia, chớp chớp mắt, nàng ngây ngô hỏi “Chàng làm sao thế?"
Thanh âm mềm mại huyền nhuyễn liền xộc vào tai hắn, khiến hắn muốn một dao đâm chết mình đi, cố gắng phun ra câu nói trấn an “Ân…không…sao" làm ơn, đừng dụ hoặc hắn nữa, hắn không phải là Liễu Hạ Huệ!
“Chàng không khỏe?" nhìn hắn nói chậm rãi, ta liền vươn người dậy, bất giác ta cảm thấy đau thêm, không được rồi, ta phát hiện ta không thể tự đứng dậy được!!!
“Nàng không sao chứ?" phát hiện bóng dáng phía sau có vấn đề, thì hắn gấp rút xoay lại, lo lắng hỏi
Nàng liền lắc đầu phát hiện ánh mắt hắn của chút kỳ quái cứ nhìn chằm chằm nàng, theo ánh nhìn của hắn nàng tự nhìn lại bản thân mình “Á", liền túm lấy chăn mỏng che đi bản thân lõa lồ, cũng như ‘dập’ đi ý tưởng cho sói xâm hại một lần nữa.
Nàng đã đủ khổ rồi nha! Chẳng lẽ đêm qua chưa thoả mãn hắn sao? Hắn như thế nào mà không biết thương hương tiếc ngọc như vậy!
Tự lắc đầu, hắn lại cười khổ, dù thế hắn vẫn vươn tay ôm lấy nàng vào lòng một cách sủng nịnh “Nguyệt nhi, đêm qua có biết nàng đã làm gì?"
Một rặn mây đỏ vươn vấn trên gò má của nàng, nàng chỉ biết gật gật đầu, hắn hỏi “Nàng có hối hận?"
Ngước mắt nhìn lại ánh mắt chứa chan thâm tình, và có chút sợ hãi “Không" rồi dựa vào lồng ngực cường tráng kia, có cảm giác thật an tâm.
Siết chặt nàng, hắn liền nói “Thật xin lỗi"
Di, nàng tròn xoe mắt nhìn, hắn liền trả lời “Vì ta quá tin tưởng kẻ khác, hại nàng như vậy"
Đáng lý hắn muốn cho nàng đêm đầu tiên thật vui vẻ, khắc sâu vào tim của nàng, chứ không muốn cho nàng một đêm kinh hoàng như thế, càng nghĩ tới hắn càng muốn bóp chết tên hung thủ dám hạ dược với hắn, đáng hận!
Bất giác ngẫm lại, ta liền cười khúc kích lên “Chàng hối hận?"
Giật mình, hắn trừng mắt nhìn nàng “Tiểu dã miêu này, giờ phút này còn dám trêu ghẹo ta!"
Không tự giác nàng nở lên nụ cười mỹ lệ, tràn ngập tình ý, hắn nhéo nhẹ mũi nàng “Ân, ta hối hận"
Câu nói này khiến tim nàng đang vui vẻ đập thình thịch liền ngừng đập, sợ hãi nhìn hắn, hắn liền ôm nàng nằm lên người hắn rồi nói “Hối hận vì đã không quen biết nàng sớm hơn, hối hận vì giờ phút này lại muốn cùng nàng cá nước thân mật"
Cắn răng, nàng liền đập lên bả vai của hắn, nàng phát hiện hắn cũng rất thích trêu ghẹo nàng “Đồ xấu bát quái"
“Gì" hắn hơi ngẩn người, cứ như vừa nhận lấy một ô nhục thật lớn mà rống lên tự nhiên ta lại ‘phì’ cười lên.
“Nàng có biết, tướng công của nàng ngọc thụ lâm phong không nói, mà còn phong tình vạn chủng làm say mê biết bao nhiêu trái tim nữ nhân chứ?" hắn cuồng đại liền tự nâng cao bản thân mình.
“Thật không biết xấu hổ, chàng cũng tự kỷ quá đi" vừa cười nàng vừa oán trách hắn, hắn như thế nào có thể tự đại như vậy! Ôm chặt nàng “Nhưng kiếp này ta chỉ yêu mỗi nàng"
Tới đây nàng ngưng cười, khẽ dựa đầu vào người hắn, tựa như rất an tâm trao thân gởi phận nơi hắn.
Khẽ xoa xoa lưng mịm màng của nàng, cùng nàng hưởng thụ một buổi sáng an lành, cả hai ôm nhau thật thân thiết.
“Rầm" bất giác cánh cửa liền mở ra phá hỏng không khí lãng mạn bên trong, hắn mau chóng dùng chăn phủ lên người nàng, tự bảo vệ lấy thân thể bạch ngọc của nàng không bị lộ ra trước mặt hai nam nhân.
Người đi trước run rẫy liên hồi không tin nổi cái tình huống này, kẻ đi sau nhăn mày lộ rõ chán ghét cùng kinh tởm.
“Ta cần lời giải thích" trước khi đi ‘nhất gia chi chủ’ liền lộ rõ sự nghiêm khắc của mình
Tác giả :
Tiểu Mạc Tử