Huyền Thiên
Chương 382: Độ Kiếp
Dương Thiên Lôi vừa mới tiến nhập vào Tiên Thiên cấp chín, liền dùng nửa năm thời gian để tự mình tu luyện Huyền Thiên chân kinh!
Lần tu luyện này có hiệu quả vô cùng kinh người!
Chỉ có thời gian nửa năm, với thể chất biến thái của Dương Thiên Lôi, thế mà lại tấn thăng tới cảnh giới Tiên thiên cấp chín đại thành! Nhưng vậy cũng không phải điều quan trọng nhất, mà quan trọng nhất chính là Dương Thiên Lôi rốt cuộc hiểu rõ chỗ cường đại chân chính của Huyền Thiên chân kinh.
Hắn đoạt được ba mươi sáu loại thần thông, cùng với những gì bản thân hắn luyện thành hòa hợp thành một loại thần thông, vốn là không thể dung hợp với nhau, đường ai nấy đi, nhưng dưới sự thôi luyện của Huyền Thiên chân kinh, thế mà ba mươi sáu loại thần thông kia cùng với thần thông của riêng hắn lại mạnh mẽ dung hợp lại làm một!
Nửa năm sau, Dương Thiên Lôi bắt đầu song tu lại với Tiêu Như Mộng.
Mà lúc này đã là năm năm, những năm năm!
Dương Thiên Lôi rốt cuộc cũng đã chạm tới chướng bích Tiên Thiên cấp chín, xuất hiện khí tức Long Hổ Giao Hối!
Bích chướng Tiên Thiên cấp chín so với bích chướng của cảnh giới Tiên Thiên nào cũng đều khác biệt. Bích chướng của tầng này căn bản không cần lịch luyện để lĩnh ngộ, nó cần chính là không ngừng tích lũy, không ngừng đề cao sự tự thân ngưng luyện ngày càng cô đọng, đem nhục thân cùng với tinh thần thôi luyện đến mức bạo mãn, tinh thuần càng ngày càng tinh thuần.
Đến khi tự cho là có thể chịu được Lôi Kiếp, là có thể đem tinh thần cùng với niệm lực của mình rót hết vào trong nguyên anh ở đan điền. Chính thức khởi động hình tượng Long Hổ Giao Hối, dẫn tới Lôi Kiếp!
Thất bại thì thân vẫn, thần hồn cụ diệt!
Thành công, thì một bước phi tới trùng thiên, tiến nhập Thần Đạo!
Tấn cấp Thần Đạo, một cấp Nguyên Thần cảnh giới là có thể đạt được thọ nguyên những ngàn năm! Chân chính bước vào hàng ngũ cường giả chân chính!
- Hô~~
Thở ra một hơi dài, Dương Thiên Lôi chậm rãi mở mắt, hai mắt lấp lánh thất thải quang mang, khí tức toàn thân so với lúc trước đã xảy ra biến hóa kinh người, hắn đạt cảnh giới Tiên Thiên cấp chín đỉnh phong, tinh khí toàn thân đã sung mãn đến mức độ khủng bố, chân chính đạt đến mức độ khí huyết phương cương!
Nhục thân hắn đã tới cảnh giới Đại viên mãn, lúc này cùng với tinh thần hoàn toàn hợp làm một thể!
- Thần Đạo! Ha ha ha… Mộng Mộng, hôm nay, ta, Dương Thiên Lôi muốn bước vào Thần Đạo!!!!
Thần Đạo.
Thần Đạo là ước mơ của bất kỳ Tu Luyện Giả nào.
Trong lòng Tiêu Như Mộng ngập tràn sự vui mừng, cao hứng nhào vào trong ngực Dương Thiên Lôi.
Nàng chưa từng nghĩ tới, giây phút này lại đến nhanh như thế, từ khi quen Dương Thiên Lôi đến giờ có bao lâu? Trong thời gian ngắn như vậy, nàng liền vượt qua đông đảo các Thái Thượng trưởng lão, dẫn đầu tiến vào cảnh giới Tiên Thiên cấp chín, cũng chạm tới bích chướng đột phá. Chỉ cần nàng nguyện ý, tùy thời có thể Long Hổ Giao Hối, dẫn tới Thiên Kiếp.
- Mộng Mộng, ta Độ Kiếp trước, chờ ta tiến vào Thần Đạo rồi, chúng ta song tu thêm một thời gian ngán nữa, làm cho thân thể cùng với tinh thần của ngươi sung mãn thực sự, lại mua thêm một viên Lôi Kiếp đan, khi đó ngươi Độ Kiếp nhất định sẽ thành công!
Dương Thiên Lôi nói.
- Không, Thiên Lôi. Ta không muốn Lôi Kiếp đan, ta muốn dựa vào tu vi chính mình mà vượt qua Lôi Kiếp.
Tiêu Như Mộng nói.
- Được!
Dương Thiên Lôi dùng sức vỗ lên kiều đồn đẫy đà của Tiêu Như Mộng một cái. Vừa nói vừa đem miệng kề sát bên tai Tiêu Như Mộng, thấp giọng mà nói:
- Mộng Mộng, lần này không khởi động Âm Dương Niết Bàn kinh nữa, ta muốn phát tiết dục hỏa trong người, để cho toàn thân đạt tới trạng thái tốt nhất, nghênh đón Thiên Kiếp.
- Ưm.
Trên mặt tiêu Như Mộng hiện lên một đám mây đỏ ửng, nhẹ nhàng lên tiếng. Nàng hiểu rõ, trong thời gian năm năm này, Dương Thiên Lôi vì muốn nhanh chóng đề thăng thực lực của mình mà nhẫn nại cực khổ tới mức nào. Ngay cả bản thân Tiêu Như Mộng cũng "ra" mấy lần, thế mà Dương Thiên Lôi một lần cũng không có, dưới sự kích thích và khiêu khích không ngừng, hắn cần phải có định lực biết bao nhiêu mới có thể chịu đựng được?
Một khúc tiêu say lòng người rất nhanh đã phát ra.
…
- A… A….
Dưới sự công kích điên cuồng của Dương Thiên Lôi, tiếng rên cao vút không ngừng phát sinh từ khuôn miệng kiều diễm ướt ướt át của Bách Lý Thiên Thiên đang ngượng chín mặt.
Tiếng tiêu của Tiêu Như Mộng mặc dù say lòng người, nhưng cuối cùng vẫn thiếu một chút gì đó, mặc dù nàng đã cố hết sức, Dương Thiên Lôi cũng đã phún xuất ra, nhưng một cổ tà hỏa bị nén trong lòng tựa hồ như không có trải qua sự "vui vẻ" thực sự, liền không cách nào phát tiết, khiến Dương Thiên Lôi phải đưa Tiêu Như Mộng trở về Ái Sào Hào, nói dối rằng mình muốn Độ Kiếp, lại đem Bách Lý Thiên Thiên dẫn tới cung điện.
Bách Lý Thiên Thiên mấy ngày đã không được "Cưng chiều", dưới sự tấn công dã man của Dương Thiên Lôi, chỉ chốc lát sau đã gác hết căng thẳng qua một bên, cất lên từng tiếng rên rỉ chói tai.
- Đại sắc lang, đại sắc lang, đại sắc lang!
Thanh âm tức giận cảu Lăng Hy vang lên bên trong não hải của Dương Thiên Lôi.
- Khụ khụ, Lăng Hy, cái này không thể trách ca, ca sắp sửa Độ Kiếp, mặc dù ca không e ngại bất cứ Lôi Đình nào, nhưng đây cũng chính là Độ Kiếp a, bất luận là tinh thần hay là thân thể đều phải ở trong trạng thái sung mãn nhất.
Một câu "ca là vì Độ Kiếp" vừa ra, Dương Thiên Lôi đang nghiêm giọng nói, lại cảm thụ được phía dưới Bách Lý Thiên Thiên đã điên cuồng xiết chặt lấy, lại không ngừng run lên, liền không chậm lại chút nào mà tiếp tục đâm vào.
- Lăng Hy… Ca ở trong cung điện, ngươi không phải là không cảm ứng được sao? Như thế nào, đâm đi sao? Nếu không…
- Cút!
Lăng Hy gầm lên giận dữ, nhất thời cắt đứt liên lạc cùng với Dương Thiên Lôi, nàng đang thôi luyện Thiên Cương Quần Tinh trận, mắt hạnh phẫn nộ, ngực phập phồng, hô hấp bắt đầu trở nên dồn dập, khiến cho nàng phải ngưng thôi luyện hẳn, đưa tinh thần của mình từ trong Thiên Cương Quần Tinh trận hoàn toàn lui ra ngoài.
Lăng Hy sớm đã biết sự tồn tại của Bách Lý Thiên Thiên, chẳng qua không nghĩ tới Bách Lý Thiên Thiên dĩ nhiên lại là nữ nhân mà Dương Thiên Lôi dung dưỡng.
Nếu như Lăng Hy biết trong Dương Thiên Lôi và Bách Lý Thiên Thiên chiến đấu trên biển mà thanh tỉnh, cho dù Dương Thiên Lôi và cô ta có quan hệ, Lăng Hy cũng sẽ không chút do dự bắt Dương Thiên Lôi giết chết cô ta luôn, chứ không phải mang về dung dưỡng.
Không thể không nói, sâu trong nội tâm của Dương Thiên Lôi đúng là còn một chút "nhân từ".
Nói đúng ra, là một phần tà ác.
Sau khi Lăng Hy cắt đứt liên lạc với mình, khóe miệng Dương Thiên Lôi xuất hiện một nụ cười đầy tà ác, lẩm bẩm nói:
- Xem ra Lăng muội muội đã không cách nào bình tĩnh được nữa rồi… Hắc hắc, nảy sinh rung động rồi, ca còn sợ Lăng muội muội không "ào" tới sao? Khà khà….
Hai tay đột nhiên dùng sức, nắm lấy eo thon của Bách Lý Thiên Thiên, kéo nhẹ một phen, Bách Lý Thiên Thiên hiểu ý liền lật người lại, nhấc kiều đồn đầy đặn vểnh lên trước mặt Dương Thiên Lôi.
Trong phút chốc, tiếng rên rỉ cất cao, cùng với thanh âm "bành bạch" kiều diễm dị thường quyện vào nhau, vang lên vang dội bên trong điện.
…
Hai canh giờ sau, Dương Thiên Lôi thần thanh khí sảng, thần trí linh quang, tinh thần, thân thể ngưng luyện như một, không còn chút tạp niệm nào, cả người tản mác ra "Hạo Nhiên Chính Khí", hóa thành một đạo lưu quang, bay ra khỏi Thanh Tịnh Lưu Ly bình.
Không gian khổng lồ dưới mặt đất sau khi cung điện biến mất liền trở nên trống trải.
Dương Thiên Lôi ngẩng đầu nhìn tầng chóp của nham thạch cao phải hơn ngàn trượng, trong mắt phát ra từng đạo tinh quang:
- Một ngày, thời gian còn lại không sai biệt lắm thì khoảng một ngày nữa Di tích mới đóng lại, nghĩ tới ba lão già kia còn ở trong Di tích này, đợi ca tiến vào Thần Đạo, bản thân ta muốn xem thử xem ai chết vào tay ai!
Đem Thanh Tịnh Lưu Ly bình thu vào trong không gian não vực, Dương Thiên Lôi hóa thành một đạo lưu quang, tới khu vực hạch tâm của không gian này.
…
Lôi Kiếp, là một loại Thiên Phạt thần bí, cũng gọi là Thiên Kiếp.
Bất kỳ một Tu Luyện Giả nghịch thiên mà đi nào, một khi tu vi đạt tới cảnh giới Tiên Thiên cấp chín đỉnh phong, nếu muốn đột phá thêm một bước nữa, tấn cấp Thần đạo, sẽ dẫn tới Thiên Kiếp. Bất luận là Tu Luyện Giả thân ở dưới đất, Thiên Kiếp cũng sẽ xuất hiện từ giữa hư không.
Đối với Tu Luyện Giả mà nói, đây mà một loại trừng phạt, cũng là một loại khảo nghiệm và ma luyện. Có thể thừa nhận được sự trừng phạt này, Tu Luyện Giả sẽ đột phá khỏi gông cùm xiềng xích của bản thân, đạt được lực lượng cường đại thoát khỏi sự trói buộc của vị diện này, vô luận là tinh thần hay ý chí, hay là thân thể, dưới sự tẩy rửa của Thiên Kiếp, sẽ trở nên cường đại hơn.
Sở dĩ Tiêu Như Mộng nói không cần Lôi Kiếp đan, muốn dựa vào thực lực của chính mà mà độ Thiên Kiếp, chính là vì Thiên Kiếp không chỉ có trừng phạt mà đồng dạng còn là một cơ hội thôi luyện. Một khi sử dụng pháp bảo cùng với Lôi Kiếp đan đối kháng với Thiên Kiếp mà nói, tự thân Tu Luyện Giả sẽ giảm nhẹ được gánh nặng khi gặp phải Lôi Kiếp, như vậy cũng sẽ không còn tác dụng thôi luyện chân chính với Tu Luyện Giả nữa. Mặc dù chỉ cần vượt qua là có thể tấn cấp Thần Đạo, nhưng đối với căn cơ của Tu Luyện Giả, cuối cùng vẫn sinh ra một tia ảnh hưởng. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenfull.vn
- Thiên Lôi, ngươi thực sự không cần mặc nhuyễn giáp?
Mắt thấy Dương Thiên Lôi sắp bắt đầu dùng tinh thần niệm lực dung nhập vào trong Nguyên anh, khởi động Long Hổ Giao Hối dẫn tới Thiên Kiếp, Lăng Hy bỗng nhiên nói trong não hải Dương Thiên Lôi.
- Không mặc, một cái Lôi Kiếp nho nhỏ, lấy thể chất của ca, còn cần tới phòng ngự của nhuyễn giáp hay sao? Vậy thì quá mất mặt rồi! Dứt khoát… ca ngay cả đạo bào này cũng cởi ra sao, tránh lãng phí, hắc hắc…
- Ngươi đừng quá khinh thường, Thiên Kiếp không đơn giản như trong tưởng tượng của ngươi đâu.
Lăng Hy nói.
- Ách, không phải là Lôi Đình thôi sao? Lôi Đình đối với ca mà nói thì chính là tiên đan linh dược đại bổ, có gì phải sợ?
- Cái gọi là Thiên Kiếp, đối với bất kỳ Tu Luyện Giả nào mà nói cũng chính là kiếp nạn, hơn nữa Thiên Kiếp của mỗi người đều khác nhau, Tu Luyện Giả càng cường đại, khi tấn chức Thần Đạo sẽ dẫn tới Thiên Kiếp càng cường đại hơn, với thực lực của ngươi, Thiên Kiếp dẫn tới sẽ càng ngoài trí tưởng tượng, hơn nữa, đối với ngươi mà nói, nhất định là một hồi khảo nghiệm nghiêm trọng, nếu không thì đã không xưng là Thiên Kiếp nữa rồi.
- Không sợ, Lăng Hy, ngươi chỉ cần nhìn ca tấn thăng Thần Đạo như thế nào là được.
Dương Thiên Lôi cất giọng nói đầy cuồng ngạo. Nói xong liền trực tiếp đem tinh thần dung nhập vào trong cơ thể, trong nháy mắt liền tiến vào trạng thái không minh, cảm ứng được trạng thái sung mãn của tinh khí thần rồi, mi tâm Dương Thiên Lôi đột nhiên tràn ra từng đạo thất thải quang mang, niệm lực tràn trề tinh thuần nhất thời phóng mạnh vào trong Nguyên Anh đã thôi luyện tới viên mãn ở đan điền.
Niệm lực Dương Thiên Lôi vừa tiến vào trong Nguyên Anh, trong nháy mắt cả không gian bỗng nhiên nổi cuồng phong, phảng phất như từ giữa hư không mà xuất hiện, trong phút chốc mây đen đã giăng đầy.
- Rẹt~~~
Cuồng phong rít từng tiếng bén nhọn, trong không gian có phạm vi hơn trăm dặm rơi vào giữa uy lực khủng bố của thiên địa.
Tràn trề, kinh khủng, năng lượng như sóng dữ, phảng phất trực tiếp xuyên qua giữa hư không mà rót vào trong không gian này.
Một cổ uy áp phảng phất như từ chín tầng trời ập xuống, truyền thẳng vào sâu trong nội tâm Dương Thiên Lôi, ngập tràn khí tức cuồng ngạo không thể xâm phạm của thiên uy khiến cho Dương Thiên Lôi vốn rất tự tin cũng cảm thấy một chút khiếp sợ.
Quả nhiên giống như lời Lăng Hy nói, lần Thiên Kiếp này tuyệt không đơn giản như mình tưởng tượng.
Từng đạo năng lượng kinh khủng phảng phất như xé rách hư không, điên cuồng nhập vào trong mây đen, mây đen cuồn cuộn thế mà lại điên cuồng xoay tròn ngay phía trên đầu Dương Thiên Lôi, tạo thành một trũng xoáy kinh khủng, như một cái hố đen phun ra nuốt vào từng tia điện chớp.
- Răng rắc… Ầm….
Khi Dương Thiên Lôi đưa tinh thần hoàn toàn dung nhập vào trong Nguyên anh, chân chính khởi động Long Hổ Giao Hối, một đạo Lôi Đình kinh thiên động địa đột nhiên xé rách hư không, Lôi Đình to bằng thân người, phảng phất như một con Thần Long khổng lồ từ trong mây đen gào thét xông ra, mang theo khí thế hủy thiên diệt địa, đánh thẳng về phía Dương Thiên Lôi.
Đúng lúc này, Dương Thiên Lôi đột nhiên mở mắt ra, quát to một tiếng, pháp lực tràn trề nhất thời như sóng biển dâng tràn, hai tay hắn đột nhiên giơ lên, xuất ra một đạo chưởng ấn màu vàng kim, nghên đoán Lôi Đình kinh khủng kia.
- Tê~~~~~~~
Ngay khi chưởng ấn màu vàng kim va chạm với Lôi Đình, trong nháy mắt lại bị nó trực tiếp xé rách, dưới ánh sáng lửa điện phát ra, trong nháy mắt này, Dương Thiên Lôi vốn có thể tránh, nhưng hai mắt của hắn lại lóe lên một tia hưng phấn, lại quát to một tiếng, không tránh không né mà dùng thân thể nghênh đón đạo Lôi Đình khổng lồ.
Ầm
Một tiếng nổ lớn vang lên, đạo bào mà Dương Thiên Lôi vốn muốn cởi ra quả nhiên trực tiếp biến thành tro bụi, mà bản thân hắn cũng quỵ hẳn xuống đất, nhưng chỉ trong nháy mắt lại đứng lên, trong ánh mắt mang theo một tia kinh ngạc cùng với hưng phấn cuồng nhiệt.
- Thiên Kiếp, Lôi Đình này thế mà lại ẩn chứa lực lượng ý chí của Thiên Địa.
Dương Thiên Lôi thầm nghĩ trong lòng.
Lăng Hy vẫn khẩn trương chú ý tới Dương Thiên Lôi lúc này kinh ngạc mà mở to hai mắt, ngay lúc Dương Thiên Lôi dùng thân thể nghênh đón Lôi Đình, nàng liền muốn lên tiếng ngăn cản, bởi vì nàng hiểu rõ Lôi Đình do Thiên Kiếp xuất ra không hề đơn giản giống như Lôi Đình bình thường được, nó không chỉ ẩn chứa lực lượng kinh khủng của Lôi Đình, mà còn hàm chứa công kích tinh thần cường hãn, là một loại thôi luyện tinh thần cùng với nhục thân.
Chẳng qua, cuối cùng Lăng Hy cũng không ngăn cản.
Tác giả :
Ô Sơn