Huyền Thiên

Chương 274: Đột biến (hạ)


Dương Thiên Lôi hoàn toàn không nói gì, cũng âm thầm hối hận, mình quá sơ suất, không ngờ thực lực của yêu nghiệt này lại sâu như vậy. Bất luận như thế nào hắn cũng không nghĩ ra, bình ngọc lưu ly thanh tĩnh tự nhiên lại không vây khốn nàng ta. Sớm biết như vậy, nên sớm truyền âm cho Vân Dao, làm đủ công tác chuẩn bị, thì đã không xuất hiện cục diện như lúc này.

- Nàng ta là yêu nghiệt nàng, muốn gia nhập chúng ta cũng là vì muốn đánh lén, giết chết chúng ta. Quên đi, chạy cũng chạy rồi, đuổi theo cũng không còn kịp nữa. Đều do ta không nói trước với sư phụ...

Dương Thiên Lôi nói có chút phiền muộn.

Nhưng vào lúc này, bầu trời lại bỗng nhiên truyền đến một tiếng nổ.

- Ầm ầm.

Dương Thiên Lôi bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn lại. Trong nháy mắt, hắn liền thấy một người tu luyện đang chặn yêu nữ kia, hiện tại đang chiến đấu với nhau rồi.

- Sư phụ, đừng hỏi nữa, mang ta tới đó đi.

Dương Thiên Lôi bỗng nhiên trầm giọng nói, quanh thân tản ra khí tức mãnh liệt.

Vân Dao cũng biết, hiện tại không phải lúc nghe Dương Thiên Lôi giải thích, chuyện thiếu nữ kia đã là sự thực, đã có người ngăn cản, bất luận như thế nào đều phải bắt lại, để tra hỏi đến tận cùng.

- Ta đi là được. Tu vi của ngươi quá thấp, đi cũng không thể giúp được gì.

Vân Dao trầm giọng nói. Giọng nói chưa dứt liền hóa thành một đạo kiếm quang, bay lên không trung.

Dương Thiên Lôi gấp đến độ chửi má nó, nhưng không có bất kỳ biện pháp gì, chỉ có thể không ngừng nghĩ trong lòng:

- Ngự Kiếm phi hành, Ngự Kiếm phi hành, lão mẫu nhà ngươi…

- Thiên Lôi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, Nhược Thủy...

Trương Tử Hàm không nhịn được hỏi. Những người khác cũng nhìn Dương Thiên Lôi, hiển nhiên cảm thấy biến đổi lớn này tràn ngập mê hoặc.

- Nhược Thủy là yêu nghiệt, yêu nghiệt giết người không chớp mắt. Như vậy, là nàng ta biến hoá ra, các ngươi thật sự cho rằng nàng ta là mỹ nữ à? Các ngươi cứ ở chỗ này đi, đừng đi loạn.

Dương Thiên Lôi nói xong, không để ý tới vẻ kinh ngạc của mọi người, thân hình nhoáng lên liền không ngừng chạy về phía yêu nữ.

...

- Nhược Thủy, cuối cùng thì ngươi là ai? Vì sao phải ẩn nấp trong chúng ta?

Trong nháy mắt, Vân Dao dùng Ngự Kiếm phi hành tới được chiến trường, nhưng cũng không trực tiếp xuất thủ, mà lại hỏi. Mãi đến lúc này, nàng vẫn cho rằng thiếu nữ này ngoại trừ tu vi bỗng nhiên tăng thêm hai cấp bậc ra, cũng không có chút khí tức tà ác nào.

- Tiền bối, ta chỉ là muốn thể nghiệm thú vui khi chiến đấu cùng với các ngươi, tuyệt đối không có bất kỳ ý gì khác. Còn nữa, vị tiền bối này, vì sao ngươi lại cản lối đi của tiểu nữ?

Yêu nữ cố gắng trấn tĩnh nói.

Giờ phút này, trong lòng nàng cũng vô cùng khiếp sợ. Nếu đúng là Dương Thiên Lôi đã nhìn thấy nàng xuất thủ, khẳng định là còn phát hiện điều gì. Hiển nhiên, nàng không có khả năng lại chờ thêm nữa. Đối với cấp bậc cao thủ của Vân Dao, nàng đánh lén, còn có thể xuất kỳ bất ý, tuy rằng luyện hóa phải tiêu hao một chút thời gian, nhưng muốn giấu diếm một đám cao thủ Tiên Thiên cấp bốn, đối với nàng mà nói cũng không có gì vấn đề. Nhưng nếu đối phương đã nảy sinh cảnh giác. Vậy nàng cũng không thể đối phó được. Cho nên chỉ có thể mau chóng thoát đi.

Hơn nữa, phải trực tiếp rời khỏi Ma Vực. Bởi vì nàng không rõ Dương Thiên Lôi rốt cuộc đã phát hiện ra điều gì. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenfull.vn

Nhưng nàng ta lại không nghĩ rằng, trên không trung lại thình lình gặp phải một cao thủ ngăn chặn

Này cao thủ không phải là ai khác, chính là một trong mười thành viên ám dạ.

Trước sau, bọn họ vẫn đi theo Dương Thiên Lôi. Nhất cử nhất động của Dương Thiên Lôi đều dưới sự giám thị của bọn họ. Chỉ là cự ly quá xa, bọn họ cũng không rõ cuối cùng thì Dương Thiên Lôi đã gặp chuyện gì với mấy con yêu nghiệt kia. Bọn họ chỉ là mơ hồ thấy được một cảnh tượng cực kỳ hoang đường, cực kỳ khôi hài, lại cực kỳ không giải thích được.

Đang nhìn đến thiếu nữ chiến đấu với Dương Thiên Lôi, sau đó tự nhiên lại dùng Ngự Kiếm phi hành mà chạy. Bọn họ cùng khiếp sợ. Tiềm thức cho thấy thiếu nữ này có kế hoạch gây bất lợi cho Dương Thiên Lôi.

Cho nên, khi nữ tử kia chạy ra đúng về phía thành viên ám dạ này đang nấp. Hắn liền không chút do dự xuất thủ. Nhưng điều khiến hắn khiếp sợ chính là, cho dù là cao thủ Tiên Thiên cấp tám, cũng không thể tránh được sát chiêu của hắn. Hắn ẩn nấp giống như độc xà đánh một đòn đầy chí mạng, nhanh như chớp lại bị nàng ta tránh được, rõ rành đã trúng trái tim của đối phương, cũng rõ ràng đã xuyên thủng qua thân thể đối phương, nhưng đối phương lại bình yên vô sự.

- Sư phụ, đừng dông dài với nàng nữa. Yêu nghiệt căn bản không phải con người, giết không tha.

Dương Thiên Lôi theo sát phía sau cũng đã tới rồi. Hai lỗ tai nhấp nháy, kính viễn vọng trước mặt quan sát yêu nữ đang ở trên không trung một cách rõ nét, rồi la lớn.

- Nói bậy.

Thiếu nữ gầm lên một tiếng. Thân hình nhoáng lên liền muốn chạy trốn. Chỉ là, thân thể của nàng ta vừa mới động, một đạo kiếm quang vô thanh vô tức, trong nháy mắt liền xuyên thủng trái tim của nàng.

- Ầm.

Một tiếng nổ kinh thiên. Lại thêm một cao thủ xuất hiện tại trong không trung. Mà trái tim thiếu nữ rõ ràng dã bị xuyên thủng, nhưng ngay cả tiếng kêu thảm thiết cũng không phát ra. Trong nháy mắt liền khôi phục nguyên dạng, bỗng nhiên chuyển hướng bỏ chạy.

Lần này, Vân Dao thấy rõ ràng, trong lòng khiếp sợ không hiểu, đối với lời nói của Dương Thiên Lôi đã không còn chút nào hoài nghi. Hai tay liền tạo ra pháp quyết, phát chiêu. Chỉ là đúng lúc này, một giọng nói lại truyền đến trong tai của nàng.

- Người đừng xuất thủ vội. Nàng trốn không thoát đâu.

Giọng nói kia không có bất kỳ cái gì dao động nào, nhưng lại thể hiện một sự tự tin rất lớn.

Vân Dao hơi sửng sốt, thoáng nhìn qua, hai người trung niên có tướng mạo bình thường, liên tục lúc động lúc không động, trong lòng hơi khiếp sợ.

Quả nhiên, thiếu nữ kia chỉ đi được trăm mét, lại bị chặn lại, lần này càng kinh khủng hơn, một đạo kiếm quang, tự nhiên xuyên thủng mi tâm của nàng.

Nhưng càng kinh khủng hơn chính là, thiếu nữ kia vẫn bình yên vô sự, trong nháy mắt lại chuyển hướng. Nhưng nàng càng kinh sợ hơn chính là, bất luận nàng chạy về hướng nào, đều gặp phải một cao thủ mà nàng căn bản không thể cảm ứng được, đứng ra ngăn cản lối thoát của nàng.

Trong lòng Vân Dao cũng thấy khiếp sợ. Nàng có thể cảm ứng được, tu vi của những người trung niên cũng không bằng mình. Nếu quang minh chính đại mà chiến đấu, sẽ không phải là đối thủ của nàng. Thế nhưng... nếu bọn họ không bọn hắn tự xuất hiện, Vân Dao căn bản không thể cảm ứng được. Người như thế, nếu như ám sát nàng, chẳng phải là rất dễ dàng sao?
Tác giả : Ô Sơn
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại