Huyền Thiên Hồn Tôn
Chương 502: Thất Thải Hoa Liên (1)
Phải nghĩ biện pháp.
Diệp Huyền cau mày, hồn lực của hắn cẩn thận dò xét bốn phía.
Đột nhiên ánh mắt của hắn sáng ngời.
Trong tầm mắt của hắn có một con yêu thú hình thể xấu xí đi tới đi lui.
Con yêu thú này cấp bậc tứ giai, bộ dáng lại thập phần chất phác, yêu thú tứ giai có tư cách đi vào trong động nhưng con yêu thú này lại đi tới di lui bên ngoài hang động giống như tuần tra.
- Có biện pháp.
Nhìn thấy xuyên sơn giáp tứ giai, trong nội tâm Diệp Huyền đã có chủ ý mới.
Phanh!
Hắn lại bảo nham thạch cự lang đi tới trước mặt xuyên sơn giáp, bảo nó hung hăng càn quấy một chút..
Xuyên sơn giáp bị nham thạch cự lang chọc giận, nó gào thét một tiếng sau đó đuổi theo nham thạch cự lang.
Diệp Huyền lúc này âm thầm lui về phía sau, hắn khống chế nham thạch cự lang chạy ra bên ngoài, ước chừng nửa nén hương sau, nham thạch cự lang đã dẫn xuyên sơn giáp tới khu vực không người.
Xuyên sơn giáp đuổ theo nham thạch cự lang trong chốc lát, nó phát hiện mình cho dù thế nào cũng không đuổi kịp đối phương, nó lúc này chuẩn bị quay trở về, Diệp Huyền dùng thôn phệ vũ hồn đánh ấn ký vào người của nó, cảm nhận được khí tức khủng bố của thôn phệ vũ hồn, xuyên sơn giáp quỳ xuống, toàn thân nó lạnh run.
Diệp Huyền vội vàng phân ra một đạo vũ hồn chi lực bao phủ xuyên sơn giáp, hắn chuẩn bị khống chế đối phương, đột nhiên trong thân thể xuyên sơn giáp có một đạo thần niệm cường đại bộc phát, đồng thời trong huyệt động kia có tiếng gầm gừ cường đại vang vọng ra ngoài.
Sắc mặt Diệp Huyền biến hóa, xuyên sơn giáp này bị huyền thú khống chế.
Chỉ cần huyền thú khống chế yêu thú không chết, hồn niệm của huyền thú sẽ lưu lại trong người yêu thú, một khi khống chế đối phương, lập tức sẽ bị hồn niệm của huyền thú phản kích ngay sau đó.
Huyền thú trong sơn động cảm nhận được sự tồn tại của Diệp Huyền, lập tức nổi giận gầm lên một tiếng, đại lượng yêu thú như sóng triều lao thẳng về hướng của Diệp Huyền.
Không tốt!
Sắc mặt Diệp Huyền đại biến, biết rõ lúc này còn không đi sẽ bị đại lượng yêu thú phát hiện, mình tuyệt đối dữ nhiều lành ít, thời khắc mấu chốt hắn vội vàng thi triển ra Vô Tướng Hồn Quyết, một đạo hồn lực vô hình bao phủ trong đầu xuyên sơn giáp.
Oanh!
Hai đạo hồn lực va chạm tỏa ra hồn lực chấn động vô hình, hai bên têế lực ngang nhau.
Sắc mặt Diệp Huyền vô cùng khó coi, hồn lực tứ phẩm của hắn được Vô Tướng Hồn Quyết gia trì, cho dù hồn niệm của huyền thú tứ giai cũng phải thua hắn, hiện tại lại sánh ngang với đối phương, huyền thú khống chế xuyên sơn giáp tuyệt đối là huyền thú ngũ giai.
Không nghĩ nhiều như thế, Diệp Huyền vội vàng vận dụng thôn phệ vũ hồn bao phủ trên người xuyên sơn giáp, đồng thời vũ hồn chi lực và hồn lực cùng phóng thích ra ngoài, ba một tiếng, lúc này hồn lực của huyền thú lưu lại trong cơ thể xuyên sơn giáp bị đánh nát bấy.
Ngay sau đó Diệp Huyền nhanh chóng phân ra một đạo vũ hồn chi lực liên lạc với xuyên sơn giáp, từ đó triệt để khống chế đối phương.
- Đi!
Dưới sự khống chế của Diệp Huyền, xuyên sơn giáp nhanh chóng đào một cái hố, Diệp Huyền dùng tảng đá che khuất cửa động, bản thân hắn tiến sâu vào trong hố và biến mất không thấy gì nữa.
Sau một lát đại lượng yêu thú xuát hiện tìm kiếm Diệp Huyền nhưng không có thu hoạch gì, ngược lại có không ít võ giả nhân loại che giấu không tốt bị phát hiện, bị yêu thú vây công và bỏ trốn chật vật.
Không ít võ giả không kịp đào tẩu liên tục vẫn lạc, tiếng gào thét thê lương vang lên liên tiếp.
Những võ giả kia trước khi vẫn lạc liên tục thống mạ, không biết là ai dẫn đám yêu thú này điên cuồng như thế.
Diệp Huyền khống chế xuyên sơn giáp không ngừng tiến về phía trước, cảm nhận được khí tức bên ngoài yên tĩnh mới thở ra một hơi.
Biết rõ trong huyệt động có huyền thú, Diệp Huyền không dám để bốn con yêu thú ở gần mình, chúng đang bồi hồi gần cửa hang đá.
Bản thân hắn không ngừng đi theo xuyên sơn giáp tiến lên phía trước.
Nếu hắn không thể trực tiếp đi vào từ cửa động, như vậy hắn sẽ đào động đi xuống dưới.
Hắn vận chuyển Vô Tướng Hồn Quyết tới mức cực hạn, hồn lực của Diệp Huyền bao phủ chung quanh, hắn không ngừng phân biệt nơi khí tức phát ra ở nơi nào, lúc này cẩn thận tiến lên phía trước.
Huyền thú có được hồn niệm cũng giống như luyện hồn sư của nhân loại, cũng có thể cảm giác dị động chung quanh, cho nên Diệp Huyền không dám có động tác quá lớn.
Sau khi tiến lên chừng một giờ, lực lượng hỏa diễm truyền tới thập phần mờ mịt.
Rốt cuộc bảo vật nằm ở nơi nào?
Diệp Huyền ăn kinh ngạc.
Sáu dặm, chỉ sợ hắn tiến vào sâu trong lòng đất rồi.
Cố nén ngạc nhiên trong nội tâm, Diệp Huyền tiếp tục cẩn thận tiến lên phía trước.
Lại qua thêm một giờ, Diệp Huyền mới cảm giác được lực lượng hỏa diễm từ bên ngoài tầng nham thạch truyền vào trong hang.
Đồng thời nham thạch chung quanh cũng sinh ra nhiệt độ thật nóng, nếu như Diệp Huyền không có tu luyện Cửu Chuyển Thánh Thể mà chỉ là Địa Vũ Sư tam trọng bình thường, hắn căn bản không thể kiên trì ở nơi này quá một phút đồng hồ.
Hồn lực của hắn không ngừng thăm dò chung quanh.
Rốt cuộc Diệp Huyền cũng nhìn rõ tràng cảnh chung quanh.
Đây là một huyệt động thật lớn, khắp nơi đều là nham thạch màu đỏ, trong huyệt động có hồ nước đầy nham thạch nóng chảy.
Trong hồ nham thạch nóng chảy có một bệ đá cực lớn, có một tầng sương mù màu đỏ che chắn, trong sương mù màu đỏ có một vật như ẩn như hiện.
Chung quanh hồ dung nham là hơn trăm con yêu thú vây quanh.
Đám yêu thú phân ra nhiều trận doanh, tất cả đều nhìn chằm chằm vào hồ dung nham không rời mắt, trong ánh mắt mang theo hào quang tham lam và điên cuồng.
- Không ngờ có ba con huyền thú ngũ giai.
Diệp Huyền chấn động, hắn cẩn thận cảm giác một chút, trong đàn yêu thú chung quanh lấy ba quần thể làm chủ, đầu lĩnh của ba quần thể này chính là ba con huyền thú ngũ giai, mỗi một đầu huyền thú ngũ giai khống chế ba con yêu thú ngũ giai, tổng cộng gần mười con yêu thú ngũ giai chiếm giữ nơi này, hình thành lực lượng cực kỳ cường đại.
Trừ chuyện đó ra, cũng có không ít yêu thú tứ giai và tam giai hình thành quần thể.
Trong nội tâm Diệp Huyền lúc này trầm xuống, chỉ đối phó một con yêu thú ngũ giai cũng làm hắn cố hết sức, hôm nay có nhiều yêu thú ngũ giai như vậy, càng có ba con huyền thú ngũ giai tọa trấn nơi này và rất nhiều yêu thú khác, muốn đoạt bảo vật trong tay đám yêu thú nơi đây, độ khó cao tới mức Diệp Huyền không có lòng tin vào mìn.
Tuy có nhiều huyền thú và yêu thú tụ tập nhưng Diệp Huyền cũng không buông tha cơ hội đoạt bảo vật.
Diệp Huyền cau mày, hồn lực của hắn cẩn thận dò xét bốn phía.
Đột nhiên ánh mắt của hắn sáng ngời.
Trong tầm mắt của hắn có một con yêu thú hình thể xấu xí đi tới đi lui.
Con yêu thú này cấp bậc tứ giai, bộ dáng lại thập phần chất phác, yêu thú tứ giai có tư cách đi vào trong động nhưng con yêu thú này lại đi tới di lui bên ngoài hang động giống như tuần tra.
- Có biện pháp.
Nhìn thấy xuyên sơn giáp tứ giai, trong nội tâm Diệp Huyền đã có chủ ý mới.
Phanh!
Hắn lại bảo nham thạch cự lang đi tới trước mặt xuyên sơn giáp, bảo nó hung hăng càn quấy một chút..
Xuyên sơn giáp bị nham thạch cự lang chọc giận, nó gào thét một tiếng sau đó đuổi theo nham thạch cự lang.
Diệp Huyền lúc này âm thầm lui về phía sau, hắn khống chế nham thạch cự lang chạy ra bên ngoài, ước chừng nửa nén hương sau, nham thạch cự lang đã dẫn xuyên sơn giáp tới khu vực không người.
Xuyên sơn giáp đuổ theo nham thạch cự lang trong chốc lát, nó phát hiện mình cho dù thế nào cũng không đuổi kịp đối phương, nó lúc này chuẩn bị quay trở về, Diệp Huyền dùng thôn phệ vũ hồn đánh ấn ký vào người của nó, cảm nhận được khí tức khủng bố của thôn phệ vũ hồn, xuyên sơn giáp quỳ xuống, toàn thân nó lạnh run.
Diệp Huyền vội vàng phân ra một đạo vũ hồn chi lực bao phủ xuyên sơn giáp, hắn chuẩn bị khống chế đối phương, đột nhiên trong thân thể xuyên sơn giáp có một đạo thần niệm cường đại bộc phát, đồng thời trong huyệt động kia có tiếng gầm gừ cường đại vang vọng ra ngoài.
Sắc mặt Diệp Huyền biến hóa, xuyên sơn giáp này bị huyền thú khống chế.
Chỉ cần huyền thú khống chế yêu thú không chết, hồn niệm của huyền thú sẽ lưu lại trong người yêu thú, một khi khống chế đối phương, lập tức sẽ bị hồn niệm của huyền thú phản kích ngay sau đó.
Huyền thú trong sơn động cảm nhận được sự tồn tại của Diệp Huyền, lập tức nổi giận gầm lên một tiếng, đại lượng yêu thú như sóng triều lao thẳng về hướng của Diệp Huyền.
Không tốt!
Sắc mặt Diệp Huyền đại biến, biết rõ lúc này còn không đi sẽ bị đại lượng yêu thú phát hiện, mình tuyệt đối dữ nhiều lành ít, thời khắc mấu chốt hắn vội vàng thi triển ra Vô Tướng Hồn Quyết, một đạo hồn lực vô hình bao phủ trong đầu xuyên sơn giáp.
Oanh!
Hai đạo hồn lực va chạm tỏa ra hồn lực chấn động vô hình, hai bên têế lực ngang nhau.
Sắc mặt Diệp Huyền vô cùng khó coi, hồn lực tứ phẩm của hắn được Vô Tướng Hồn Quyết gia trì, cho dù hồn niệm của huyền thú tứ giai cũng phải thua hắn, hiện tại lại sánh ngang với đối phương, huyền thú khống chế xuyên sơn giáp tuyệt đối là huyền thú ngũ giai.
Không nghĩ nhiều như thế, Diệp Huyền vội vàng vận dụng thôn phệ vũ hồn bao phủ trên người xuyên sơn giáp, đồng thời vũ hồn chi lực và hồn lực cùng phóng thích ra ngoài, ba một tiếng, lúc này hồn lực của huyền thú lưu lại trong cơ thể xuyên sơn giáp bị đánh nát bấy.
Ngay sau đó Diệp Huyền nhanh chóng phân ra một đạo vũ hồn chi lực liên lạc với xuyên sơn giáp, từ đó triệt để khống chế đối phương.
- Đi!
Dưới sự khống chế của Diệp Huyền, xuyên sơn giáp nhanh chóng đào một cái hố, Diệp Huyền dùng tảng đá che khuất cửa động, bản thân hắn tiến sâu vào trong hố và biến mất không thấy gì nữa.
Sau một lát đại lượng yêu thú xuát hiện tìm kiếm Diệp Huyền nhưng không có thu hoạch gì, ngược lại có không ít võ giả nhân loại che giấu không tốt bị phát hiện, bị yêu thú vây công và bỏ trốn chật vật.
Không ít võ giả không kịp đào tẩu liên tục vẫn lạc, tiếng gào thét thê lương vang lên liên tiếp.
Những võ giả kia trước khi vẫn lạc liên tục thống mạ, không biết là ai dẫn đám yêu thú này điên cuồng như thế.
Diệp Huyền khống chế xuyên sơn giáp không ngừng tiến về phía trước, cảm nhận được khí tức bên ngoài yên tĩnh mới thở ra một hơi.
Biết rõ trong huyệt động có huyền thú, Diệp Huyền không dám để bốn con yêu thú ở gần mình, chúng đang bồi hồi gần cửa hang đá.
Bản thân hắn không ngừng đi theo xuyên sơn giáp tiến lên phía trước.
Nếu hắn không thể trực tiếp đi vào từ cửa động, như vậy hắn sẽ đào động đi xuống dưới.
Hắn vận chuyển Vô Tướng Hồn Quyết tới mức cực hạn, hồn lực của Diệp Huyền bao phủ chung quanh, hắn không ngừng phân biệt nơi khí tức phát ra ở nơi nào, lúc này cẩn thận tiến lên phía trước.
Huyền thú có được hồn niệm cũng giống như luyện hồn sư của nhân loại, cũng có thể cảm giác dị động chung quanh, cho nên Diệp Huyền không dám có động tác quá lớn.
Sau khi tiến lên chừng một giờ, lực lượng hỏa diễm truyền tới thập phần mờ mịt.
Rốt cuộc bảo vật nằm ở nơi nào?
Diệp Huyền ăn kinh ngạc.
Sáu dặm, chỉ sợ hắn tiến vào sâu trong lòng đất rồi.
Cố nén ngạc nhiên trong nội tâm, Diệp Huyền tiếp tục cẩn thận tiến lên phía trước.
Lại qua thêm một giờ, Diệp Huyền mới cảm giác được lực lượng hỏa diễm từ bên ngoài tầng nham thạch truyền vào trong hang.
Đồng thời nham thạch chung quanh cũng sinh ra nhiệt độ thật nóng, nếu như Diệp Huyền không có tu luyện Cửu Chuyển Thánh Thể mà chỉ là Địa Vũ Sư tam trọng bình thường, hắn căn bản không thể kiên trì ở nơi này quá một phút đồng hồ.
Hồn lực của hắn không ngừng thăm dò chung quanh.
Rốt cuộc Diệp Huyền cũng nhìn rõ tràng cảnh chung quanh.
Đây là một huyệt động thật lớn, khắp nơi đều là nham thạch màu đỏ, trong huyệt động có hồ nước đầy nham thạch nóng chảy.
Trong hồ nham thạch nóng chảy có một bệ đá cực lớn, có một tầng sương mù màu đỏ che chắn, trong sương mù màu đỏ có một vật như ẩn như hiện.
Chung quanh hồ dung nham là hơn trăm con yêu thú vây quanh.
Đám yêu thú phân ra nhiều trận doanh, tất cả đều nhìn chằm chằm vào hồ dung nham không rời mắt, trong ánh mắt mang theo hào quang tham lam và điên cuồng.
- Không ngờ có ba con huyền thú ngũ giai.
Diệp Huyền chấn động, hắn cẩn thận cảm giác một chút, trong đàn yêu thú chung quanh lấy ba quần thể làm chủ, đầu lĩnh của ba quần thể này chính là ba con huyền thú ngũ giai, mỗi một đầu huyền thú ngũ giai khống chế ba con yêu thú ngũ giai, tổng cộng gần mười con yêu thú ngũ giai chiếm giữ nơi này, hình thành lực lượng cực kỳ cường đại.
Trừ chuyện đó ra, cũng có không ít yêu thú tứ giai và tam giai hình thành quần thể.
Trong nội tâm Diệp Huyền lúc này trầm xuống, chỉ đối phó một con yêu thú ngũ giai cũng làm hắn cố hết sức, hôm nay có nhiều yêu thú ngũ giai như vậy, càng có ba con huyền thú ngũ giai tọa trấn nơi này và rất nhiều yêu thú khác, muốn đoạt bảo vật trong tay đám yêu thú nơi đây, độ khó cao tới mức Diệp Huyền không có lòng tin vào mìn.
Tuy có nhiều huyền thú và yêu thú tụ tập nhưng Diệp Huyền cũng không buông tha cơ hội đoạt bảo vật.
Tác giả :
Ám Ma Sư