Hướng Dẫn Phát Tình
Chương 9
Mục Sơn Xuyên không biết mình đang có vẻ mặt như thế nào, nhưng kiểu gì cũng chẳng có chút tử tế nào.
Trên người Giang Dư Niên vẫn đang khoác áo hắn, hai chân mở rộng về phía hắn, cả người đỏ ửng ướt đẫm, run run rẩy rẩy muốn hắn đi vào.
Ý thức vẫn còn tỉnh táo, phát tình ngắn hạn.
Hiệu quả của ký hiệu tạm thời… yếu bớt?
“Ca…" Giang Dư Niên khi phát tình mềm mại đến khó tin, âm thanh cũng dính nị, yếu ớt mà oan ức, khiến người ta không nhịn được mà muốn ôm cậu an ủi.
Phát tình ngắn hạn thường xuất hiện trước thời kỳ phát tình, có thể giải quyết bằng thuốc ức chế hoặc bằng quan hệ tình dục.
Trong đầu Mục Sơn Xuyên chợt loé mấy lời này.
“Anh đi vào… đi vào có được không?" Giang Dư Niên nức nở cầu xin. Cơn nhiệt phát tình khiến cả người cậu không thoải mái, chỉ muốn được alpha đã ký hiệu cậu mạnh mẽ vuốt ve, xâm chiếm.
Thuốc ức chế.
Quan hệ tình dục.
Vị anh đào có chút nẫu phảng phất ở trước mũi hắn, bởi vì ký hiệu mà có lẫn hương rượu, tạo thành anh đào mùi rượu. Mục Sơn Xuyên nghiến răng.
“Đây là em tự chuốc lấy." Mục Sơn Xuyên cắn răng nói, liền cúi đầu ngậm đầu lưỡi Giang Dư Niên, mút vào rồi quấn riết lấy nhau, tay cũng không nhàn rỗi, trực tiếp kéo quần Giang Dư Niên, đâm vào hai ngón tay.
Giang Dư Niên kêu a a trong miệng hắn, đột nhiên bị đâm vào khiến hành lang mẫn cảm căng lên co lại, bên trong vừa ướt vừa nóng, như bất mãn gì mà hút chặt lấy ngón tay Mục Sơn Xuyên.
Lúc hôn môi, hai đầu lưỡi quấn lấy nhau, phát ra tiếng nước dâm đãng, phía dưới cũng vì bị ngón tay đâm vào mà phát ra tiếng nước òm ọp, dâm đãng đến cực điểm.
Mục Sơn Xuyên rút ngón tay, ngồi dậy, nửa quỳ ở giữa hai chân, một tay nắm đùi cậu, một tay cởi cúc áo, tư thái bễ nghễ nhìn xuống omega đang phát tình dưới thân, tựa như đang thưởng thức một con mồi vừa bắt được.
Giang Dư Niên nhìn hắn, nghĩ lung tung: alpha đều như thế sao?
Cởi cúc áo xong, Mục Sơn Xuyên lần thứ hai cúi xuống, nhưng không vội vã tiến vào mà kéo tay Giang Dư Niên qua, đặt tại trên háng mình.
Cách một lớp quần lót, một lớp quần âu, kích thước của alpha trưởng thành khi hoàn toàn cương cũng không thể coi thường.
“Sờ đi." Mục Sơn Xuyên dụ dỗ, ngón tay hắn lại cắm vào hậu huyệt Giang Dư Niên.
Giang Dư Niên mềm mại kêu một tiếng, không biết là do bị ngón tay xâm lấn, hay là do được chạm vào thứ cậu khát khao.
Mục Sơn Xuyên dùng ngón tay chơi cậu trước, đương nhiên cậu không thể nào phản kháng. Hai chân Giang Dư Niên bị mở hết cỡ, nhục huyệt đỏ sẫm lộ ra trong không khí, hai ngón tay cắm bên trong ra ra vào vào không ngừng mang ra nước dâm. Giang Dư Niên thoải mái đến mức chỉ có thể thấp giọng kêu dâm, khi không muốn kêu lại cắn tay áo khoác của Mục Sơn Xuyên, để lại trên đó dấu răng và nước bọt của cậu.
Chờ đến khi Giang Dư Niên bị ngón tay chơi đến cao trào, Mục Sơn Xuyên mới cười cười, nhân lúc thân thể cậu vẫn run rẩy không ngừng, hắn mở khoá quần, cả cây chơi vào lút cán.
“…?!" Giang Dư Niên còn chưa kịp rít lên một tiếng, đã bị hai ngón tay vừa cắm trong hậu huyệt cậu của Mục Sơn Xuyên cắm vào chặn miệng, tiếp đó người kia liền đè đầu gối cậu lại, thẳng lưng thoải mái chơi vào.
Giang Dư Niên bị húc đến thất thần, nước bọt trong miệng không khống chế được mà nhỏ xuống, miệng dưới cũng phun dâm dịch không ngừng. Trong lúc chuyển động, cậu theo bản năng nắm chặt cánh tay Mục Sơn Xuyên. Mục Sơn Xuyên ngừng một chút, nhưng ngay sao đó là từng cú đâm vào thô bạo.
Hoá ra trước đây chẳng thấm vào đâu. Giang Dư Niên không khỏi tuyệt vọng mà nghĩ, tự làm tự chịu, khóc lóc mấy cũng phải chịu hết.
Cậu khóc thật, bị chơi mạnh đến khóc. Giang Dư Niên cũng tự thấy kỳ quái, người kia chơi hung ác đến thế, mà cậu vẫn có thể tìm thấy khoái cảm giữa cơn thô bạo này.
“Bé cưng, mở chân ra thêm chút nào." Mục Sơn Xuyên hôn lỗ tai cậu nói, tiếng nói trầm thấp từ tính, nghe vào khiến tai người ta nóng lên.
Không mở được nữa! Đã hết cỡ rồi.
Giang Dư Niên thầm mắng, nhưng thân thể lại vẫn rất nghe lời đáp lại yêu cầu của alpha, hai chân run rẩy lại mở ra hai bên thêm một chút.
“Ngoan quá…" Mục Sơn Xuyên như thưởng mà cọ hai lần lên cửa khoang sinh sản của cậu, đổi lấy tiếng rên rỉ vừa dâm vừa đãng của cậu, và sự thần phục càng sâu đậm hơn.
“A… Ca… Mục ca…"
Giang Dư Niên vươn tay, trong mắt ngập nước, cầu xin: “Ôm em một cái…"
Bộ dáng bị chơi đến ngoan ngoãn này của cậu thực sự có vẻ xinh đẹp vừa dâm đãng vừa đáng thương khiến Mục Sơn Xuyên có chút ngẩn người. Giang Dư Niên còn tưởng hắn không chịu ôm mình, nước mắt tí tách từ khoé mắt chảy ra.
“Bé cưng ngoan nào, không khóc." Mục Sơn Xuyên nhanh chóng khom lưng, ôm cậu vào lòng, vỗ lưng cậu dỗ dành, tính khí vẫn đang cắm trong cơ thể Giang Dư Niên tiến vào càng sâu.
Khoang sinh sản không mở, đẩy đến cửa mình cậu đã là cực hạn, nhưng nơi đó thịt mềm nhất, mẫn cảm nhất, va vào thôi đã mềm nửa người, huống chi là cứ đâm vào như vậy.
Giang Dư Niên cắn vai Mục Sơn Xuyên, chạm tới cao trào cực hạn.
“Daddy ôm em này…" Mục Sơn Xuyên vừa nắm mông nhỏ, vừa nhẹ nhàng đâm vào trong, khiến Giang Dư Niên đang cao trào càng được sướng hơn, “Chơi bé cưng sướng không?"
Giang Dư Niên ngồi trong lòng hắn, thở hổn hển không ngừng, mắt nửa mở, trong mông càng chặt càng ướt hơn, rõ ràng là hơi bị sướng quá.
“Sướng… A… Rất sướng…"
Trên người Giang Dư Niên vẫn đang khoác áo hắn, hai chân mở rộng về phía hắn, cả người đỏ ửng ướt đẫm, run run rẩy rẩy muốn hắn đi vào.
Ý thức vẫn còn tỉnh táo, phát tình ngắn hạn.
Hiệu quả của ký hiệu tạm thời… yếu bớt?
“Ca…" Giang Dư Niên khi phát tình mềm mại đến khó tin, âm thanh cũng dính nị, yếu ớt mà oan ức, khiến người ta không nhịn được mà muốn ôm cậu an ủi.
Phát tình ngắn hạn thường xuất hiện trước thời kỳ phát tình, có thể giải quyết bằng thuốc ức chế hoặc bằng quan hệ tình dục.
Trong đầu Mục Sơn Xuyên chợt loé mấy lời này.
“Anh đi vào… đi vào có được không?" Giang Dư Niên nức nở cầu xin. Cơn nhiệt phát tình khiến cả người cậu không thoải mái, chỉ muốn được alpha đã ký hiệu cậu mạnh mẽ vuốt ve, xâm chiếm.
Thuốc ức chế.
Quan hệ tình dục.
Vị anh đào có chút nẫu phảng phất ở trước mũi hắn, bởi vì ký hiệu mà có lẫn hương rượu, tạo thành anh đào mùi rượu. Mục Sơn Xuyên nghiến răng.
“Đây là em tự chuốc lấy." Mục Sơn Xuyên cắn răng nói, liền cúi đầu ngậm đầu lưỡi Giang Dư Niên, mút vào rồi quấn riết lấy nhau, tay cũng không nhàn rỗi, trực tiếp kéo quần Giang Dư Niên, đâm vào hai ngón tay.
Giang Dư Niên kêu a a trong miệng hắn, đột nhiên bị đâm vào khiến hành lang mẫn cảm căng lên co lại, bên trong vừa ướt vừa nóng, như bất mãn gì mà hút chặt lấy ngón tay Mục Sơn Xuyên.
Lúc hôn môi, hai đầu lưỡi quấn lấy nhau, phát ra tiếng nước dâm đãng, phía dưới cũng vì bị ngón tay đâm vào mà phát ra tiếng nước òm ọp, dâm đãng đến cực điểm.
Mục Sơn Xuyên rút ngón tay, ngồi dậy, nửa quỳ ở giữa hai chân, một tay nắm đùi cậu, một tay cởi cúc áo, tư thái bễ nghễ nhìn xuống omega đang phát tình dưới thân, tựa như đang thưởng thức một con mồi vừa bắt được.
Giang Dư Niên nhìn hắn, nghĩ lung tung: alpha đều như thế sao?
Cởi cúc áo xong, Mục Sơn Xuyên lần thứ hai cúi xuống, nhưng không vội vã tiến vào mà kéo tay Giang Dư Niên qua, đặt tại trên háng mình.
Cách một lớp quần lót, một lớp quần âu, kích thước của alpha trưởng thành khi hoàn toàn cương cũng không thể coi thường.
“Sờ đi." Mục Sơn Xuyên dụ dỗ, ngón tay hắn lại cắm vào hậu huyệt Giang Dư Niên.
Giang Dư Niên mềm mại kêu một tiếng, không biết là do bị ngón tay xâm lấn, hay là do được chạm vào thứ cậu khát khao.
Mục Sơn Xuyên dùng ngón tay chơi cậu trước, đương nhiên cậu không thể nào phản kháng. Hai chân Giang Dư Niên bị mở hết cỡ, nhục huyệt đỏ sẫm lộ ra trong không khí, hai ngón tay cắm bên trong ra ra vào vào không ngừng mang ra nước dâm. Giang Dư Niên thoải mái đến mức chỉ có thể thấp giọng kêu dâm, khi không muốn kêu lại cắn tay áo khoác của Mục Sơn Xuyên, để lại trên đó dấu răng và nước bọt của cậu.
Chờ đến khi Giang Dư Niên bị ngón tay chơi đến cao trào, Mục Sơn Xuyên mới cười cười, nhân lúc thân thể cậu vẫn run rẩy không ngừng, hắn mở khoá quần, cả cây chơi vào lút cán.
“…?!" Giang Dư Niên còn chưa kịp rít lên một tiếng, đã bị hai ngón tay vừa cắm trong hậu huyệt cậu của Mục Sơn Xuyên cắm vào chặn miệng, tiếp đó người kia liền đè đầu gối cậu lại, thẳng lưng thoải mái chơi vào.
Giang Dư Niên bị húc đến thất thần, nước bọt trong miệng không khống chế được mà nhỏ xuống, miệng dưới cũng phun dâm dịch không ngừng. Trong lúc chuyển động, cậu theo bản năng nắm chặt cánh tay Mục Sơn Xuyên. Mục Sơn Xuyên ngừng một chút, nhưng ngay sao đó là từng cú đâm vào thô bạo.
Hoá ra trước đây chẳng thấm vào đâu. Giang Dư Niên không khỏi tuyệt vọng mà nghĩ, tự làm tự chịu, khóc lóc mấy cũng phải chịu hết.
Cậu khóc thật, bị chơi mạnh đến khóc. Giang Dư Niên cũng tự thấy kỳ quái, người kia chơi hung ác đến thế, mà cậu vẫn có thể tìm thấy khoái cảm giữa cơn thô bạo này.
“Bé cưng, mở chân ra thêm chút nào." Mục Sơn Xuyên hôn lỗ tai cậu nói, tiếng nói trầm thấp từ tính, nghe vào khiến tai người ta nóng lên.
Không mở được nữa! Đã hết cỡ rồi.
Giang Dư Niên thầm mắng, nhưng thân thể lại vẫn rất nghe lời đáp lại yêu cầu của alpha, hai chân run rẩy lại mở ra hai bên thêm một chút.
“Ngoan quá…" Mục Sơn Xuyên như thưởng mà cọ hai lần lên cửa khoang sinh sản của cậu, đổi lấy tiếng rên rỉ vừa dâm vừa đãng của cậu, và sự thần phục càng sâu đậm hơn.
“A… Ca… Mục ca…"
Giang Dư Niên vươn tay, trong mắt ngập nước, cầu xin: “Ôm em một cái…"
Bộ dáng bị chơi đến ngoan ngoãn này của cậu thực sự có vẻ xinh đẹp vừa dâm đãng vừa đáng thương khiến Mục Sơn Xuyên có chút ngẩn người. Giang Dư Niên còn tưởng hắn không chịu ôm mình, nước mắt tí tách từ khoé mắt chảy ra.
“Bé cưng ngoan nào, không khóc." Mục Sơn Xuyên nhanh chóng khom lưng, ôm cậu vào lòng, vỗ lưng cậu dỗ dành, tính khí vẫn đang cắm trong cơ thể Giang Dư Niên tiến vào càng sâu.
Khoang sinh sản không mở, đẩy đến cửa mình cậu đã là cực hạn, nhưng nơi đó thịt mềm nhất, mẫn cảm nhất, va vào thôi đã mềm nửa người, huống chi là cứ đâm vào như vậy.
Giang Dư Niên cắn vai Mục Sơn Xuyên, chạm tới cao trào cực hạn.
“Daddy ôm em này…" Mục Sơn Xuyên vừa nắm mông nhỏ, vừa nhẹ nhàng đâm vào trong, khiến Giang Dư Niên đang cao trào càng được sướng hơn, “Chơi bé cưng sướng không?"
Giang Dư Niên ngồi trong lòng hắn, thở hổn hển không ngừng, mắt nửa mở, trong mông càng chặt càng ướt hơn, rõ ràng là hơi bị sướng quá.
“Sướng… A… Rất sướng…"
Tác giả :
Thế Gian Hoài Hoa Khách