Hợp Hoan Đại Ma
Chương 34: Hôn lễ
Nhìn Lý Thế Tường chỉ còn lại một tay nằm dưới đất, Dạ Phong cười hả hê.
Hắn một kiếm bổ ra nhằm chặt luôn còn lại một tay của Lý Thế Tường, bất quá lúc này lại mọc ra một cái Lãng Tử Kiếm Lý Dật Vân tung kiếm ngăn cản.
Lý Dật Vân nhét vào mồm Lý Thế Tường một viên Liệu Thương Đan, sau đó nhìn qua Dạ Phong, Lãng Tử Kiếm nắm chặt trong tay.
Hai cái kiếm giả đồng thời lăng không mà lên.
Ngọn gió thu thổi lướt qua những ngọn cây đại thụ, từ không trung nhìn xuống tựa như những ngọn sóng gợn vậy.
Hai cái kiếm khách lao vào nhau, kiếm khí tung hoành cắt đứt vô số đại thụ, không ai có thể hình dung được tốc độ của hai cái kiếm khách lúc này, bọn hắn lúc xuất hiện và lúc rút lui, quỷ mị vô cùng.
Trong chốc lát, giao nhau hơn hai mươi chiêu, Hai cái kiếm khách rút lui về sau mà lăng không nhìn nhau.
" Dạ Phong, hà cớ gì muốn phế ta đệ đệ? " Lý Dật Vân lạnh lùng đáp, trong giọng nói có thể nghe ra sự phẫn nộ trong đó.
" Phế người còn cần lý do sao? " Dạ Phong thản nhiên đáp. Hắn làm sao có thể nói rằng đệ đệ ngươi chặt ta hai tay, ta đến báo thù, mất mặt thấy mẹ.
" Tốt, tốt cho một câu không cần lý do! "
Lý Dật Vân giận quá hóa cười, chỉ trong chốc lát, kiếm khí kinh người bộc phát mà ra, vô số kiếm khí tựa như cuồng phong hướng Dạ Phong tấn công đến.
Dạ Phong trong chốc lát kinh hoảng, hắn thế mà không nhìn ra đâu là hư chiêu đâu là sát chiêu, chỉ có thể chém ra vô số kiếm khí ngăn đón.
" Hay lắm, Lý Dật Vân, ngươi thế mà lại đem Cuồng Phong Khoái Kiếm luyện đến đại thành! "
Dạ Phong chiến ý sôi sục, hắn bản thân chính là một tên cuồng kiếm, gặp đối thủ, hắn càng là hưng phấn.
Dạ Phong Tham Lang Kiếm nắm chặt thanh, Lý Dật Vân Lãng Tử Kiếm cũng nắm chặt.
Trong chớp nhoáng, hai người tốc độ cực nhanh, giống như hóa thành hai luồng mục quang lao vào nhau vậy, bọn họ trong tay kiếm va chạm phát ra âm thanh leng keng.
Lúc này, Kiếm khí ngất trời hào quang lóa mắt. Cả ánh sáng thái dương dường như cũng bị lu mờ bởi kiếm quang.
Thế kiếm của Lý Dật Vân tựa hồ cuồng phong, kiếm thế tạo thành lốc xoáy, mà sát chiêu ẩn sâu trong gió.
Thế kiếm của Dạ Phong đơn giản hơn nhiều, thiên về tốc độ cùng mạnh mẽ mà trực diện kiếm chiêu.
...
Trong lúc Dạ Phọng cùng Lý Dật Vân điên cuồng so kiếm, bên Thành Chủ Phủ, Cố Phi cùng Hạ Hiểu Lam cũng đang điên cuồng.
Cố Phi Bá Vương Thương đâm xối xả vào trong cơ thể Hạ Hiểu Lam, nàng sắc mặt phê vãi nồi, miệng há hốc ú ớ, hơi thở càng là rất gấp gáp, chỉ có thể nói, Bá Vương Thương của Cố Phi thật sự quá uy mãnh.
Cố Phi cùng Hạ Hiểu Lam liên tục quật nhau, hai người chiêu thức biến ảo khôn lường, mỗi chiêu đều vô cùng lợi hại.
Nào là Lão Hán Đẩy Xe, Ngũ Hổ Vồ Xôi, Giặc Mỹ Trèo Cây Chuối, Vác Cày Qua Núi, Bưởi Kẹp Chuối Tiêu, Bà Già Xay Bột, Trương Phi Xuống Núi, Võ Tòng Vật Hổ, Băng Đèo Vượt Núi, Kéo Pháo Lên Đồi... vân vân và mây mây.
Sau một hồi lâu đánh nhau, Cố Phi xuất ra tuyệt chiêu Xuất Tinh Đại Pháp bắn tạch tạch lên người Hạ Hiểu Lam.
" Chàng cứ như thế này, ta, ta sẽ nghiện mất... " Hạ Hiểu Lam tay nghịch Cố Phi cơ ngực, miệng thủ thỉ nói rằng.
" Hắc hắc, nghiện càng tốt, ta thích nữ nhân nghiện... " Cố Phi cười dâm đáp.
Hắn đè nàng xuống, ý muốn đâm thêm vài phát, nhưng nàng trừng mắt nói: " Không được, Sắp tới tiệt cưới rồi, có lẽ đám hạ nhân cũng sắp đến rồi. "
Cố Phi bất đắc dĩ đành phải bỏ nàng ra.
Đúng như Hạ Hiểu Lam dự đoán, sau khi nàng mặc lại y phục thì đám hạ nhân bên ngoài gõ cửa.
" Có chuyện gì? " Hạ Hiểu Lam hỏi.
" Dạ thưa tiểu thư, bọn tiểu nhân mang tân lang tân nương y phục đến! " Một nha hoàn giọng nói vọng vào.
Hạ Hiểu Lam tiến đến mở cửa, để đám nha hoàn đi vào, cùng bọn hắn đi qua bàn trang điểm, để bọn hắn giúp nàng thay y phục chải đầu trang điểm.
Mà trong lúc này, âm thanh hệ thống tiểu la lỵ lại vang lên trong đầu Cố Phi: " Túc chủ thăng cấp làm Chịch Thủ Học Đồ, ban thưởng Huyễn Hồn Thuật! "
" Đạt được Huyễn Hồn Thuật, có hay không học tập? "
" Hả? Cái gì Chịch Thủ Học Đồ? " Cố Phi nghi hoặc hỏi trong đầu.
" Chỉ là một cái danh hiệu, giúp nhân đôi kinh nghiệm cùng điểm tích lũy khi chịch! " Hệ thống đáp.
" Vậy Huyễn Hồn Thuật là thứ gì? " Cố Phi lại hỏi.
" Là tinh thần lực skill công kích, rốt cục túc chủ ngươi có học hay không? " Hệ Thống không kiên nhẫn nói.
" Đương nhiên học! " Cố Phi đáp, hắn bây giờ giàu lắm, mấy hôm nay xài rất nhiều, nhưng điểm tích lũy vẫn còn 107,352,600.
" Đinh, khấu trừ 100000 điểm tích lũy! "
" Lĩnh ngộ Huyễn Hồn Thuật đến đăng phong tạo cực cảnh giới! "
Ngay lập tức, Cố Phi đầu não nhiều ra một món Huyễn Hồn Thuật skill, lại như trải qua vô số lần sử dụng, đã đem Huyễn Hồn Thuật skill lĩnh ngộ đến Đăng Phong Tạo Cực Cảnh giới, đơn giản chính là bật hack.
Xong việc, Hệ thống lặn đi, Cố Phi đi tới lấy tân lang Y phục thay vào, sau đó ngồi chờ, hối đoái manga đọc giết thời gian.
Sau một tiếng trôi qua, Hạ Hiểu Lam rốt cuộc bước ra.
Nàng một cái thân mặc màu đỏ váy dài thiếu nữ, dán chặt vào thân thể quần áo hiển lộ lấy nó cân xứng duyên dáng đường cong.
Nàng này toàn thân da thịt như đá như tuyết, trắng như tuyết chạm ngọc mài.
Nàng miệng nhỏ mũi xinh, cằm thon gọn, gương mặt tinh xảo, đôi môi trơn bóng, má hồng xinh đẹp, đôi mắt ngập nước long lanh.
Cố Phi trong chốc lát ngây người, nhưng là sau đó sắc mặt trở nên trầm xuống.
Cố Phi quay nhìn đám hạ nhân nói: " Đứng nhìn cái gì? Các ngươi đã hết việc, toàn bộ lui ra đi! "
" Vâng, Cô gia! " Đám hạ nhân rất nghe lời Cố Phi, toàn bộ lui ra.
Thành chủ đều đã dặn dò bọn hắn, toàn bộ đều phải nghe cô gia, không được phép đối với cô gia bất kính.
Hắn mở miệng nói: " Nàng đây là muốn đám nam nhân kia nuốt nước miếng trầy cổ? Cho ta thay bộ khác y phục. "
Nam nhân mà, không phải của mình nữ nhân thì lại muốn người ta ăn mặc nóng bỏng khoe thân cho mình nhìn, mà của mình nữ nhân thì lại muốn nàng ăn mặc kín bưng không cho ai nhìn mới chịu.
" Chàng nổi điên cái gì? Y phục này thiếp thấy rất đẹp, rất vừa ý, sao phải thay? " Hạ Hiểu Lam trừng mắt nói.
" Nàng không thay, ta giúp nàng thay! "
" Chàng làm cái gì vậy, buông ta xuống! "
Cố Phi vác Hạ Hiểu Lam đi vào trong, từ hệ thống hối đoái một bộ kín đáo y phục thay vào.
Hắn một kiếm bổ ra nhằm chặt luôn còn lại một tay của Lý Thế Tường, bất quá lúc này lại mọc ra một cái Lãng Tử Kiếm Lý Dật Vân tung kiếm ngăn cản.
Lý Dật Vân nhét vào mồm Lý Thế Tường một viên Liệu Thương Đan, sau đó nhìn qua Dạ Phong, Lãng Tử Kiếm nắm chặt trong tay.
Hai cái kiếm giả đồng thời lăng không mà lên.
Ngọn gió thu thổi lướt qua những ngọn cây đại thụ, từ không trung nhìn xuống tựa như những ngọn sóng gợn vậy.
Hai cái kiếm khách lao vào nhau, kiếm khí tung hoành cắt đứt vô số đại thụ, không ai có thể hình dung được tốc độ của hai cái kiếm khách lúc này, bọn hắn lúc xuất hiện và lúc rút lui, quỷ mị vô cùng.
Trong chốc lát, giao nhau hơn hai mươi chiêu, Hai cái kiếm khách rút lui về sau mà lăng không nhìn nhau.
" Dạ Phong, hà cớ gì muốn phế ta đệ đệ? " Lý Dật Vân lạnh lùng đáp, trong giọng nói có thể nghe ra sự phẫn nộ trong đó.
" Phế người còn cần lý do sao? " Dạ Phong thản nhiên đáp. Hắn làm sao có thể nói rằng đệ đệ ngươi chặt ta hai tay, ta đến báo thù, mất mặt thấy mẹ.
" Tốt, tốt cho một câu không cần lý do! "
Lý Dật Vân giận quá hóa cười, chỉ trong chốc lát, kiếm khí kinh người bộc phát mà ra, vô số kiếm khí tựa như cuồng phong hướng Dạ Phong tấn công đến.
Dạ Phong trong chốc lát kinh hoảng, hắn thế mà không nhìn ra đâu là hư chiêu đâu là sát chiêu, chỉ có thể chém ra vô số kiếm khí ngăn đón.
" Hay lắm, Lý Dật Vân, ngươi thế mà lại đem Cuồng Phong Khoái Kiếm luyện đến đại thành! "
Dạ Phong chiến ý sôi sục, hắn bản thân chính là một tên cuồng kiếm, gặp đối thủ, hắn càng là hưng phấn.
Dạ Phong Tham Lang Kiếm nắm chặt thanh, Lý Dật Vân Lãng Tử Kiếm cũng nắm chặt.
Trong chớp nhoáng, hai người tốc độ cực nhanh, giống như hóa thành hai luồng mục quang lao vào nhau vậy, bọn họ trong tay kiếm va chạm phát ra âm thanh leng keng.
Lúc này, Kiếm khí ngất trời hào quang lóa mắt. Cả ánh sáng thái dương dường như cũng bị lu mờ bởi kiếm quang.
Thế kiếm của Lý Dật Vân tựa hồ cuồng phong, kiếm thế tạo thành lốc xoáy, mà sát chiêu ẩn sâu trong gió.
Thế kiếm của Dạ Phong đơn giản hơn nhiều, thiên về tốc độ cùng mạnh mẽ mà trực diện kiếm chiêu.
...
Trong lúc Dạ Phọng cùng Lý Dật Vân điên cuồng so kiếm, bên Thành Chủ Phủ, Cố Phi cùng Hạ Hiểu Lam cũng đang điên cuồng.
Cố Phi Bá Vương Thương đâm xối xả vào trong cơ thể Hạ Hiểu Lam, nàng sắc mặt phê vãi nồi, miệng há hốc ú ớ, hơi thở càng là rất gấp gáp, chỉ có thể nói, Bá Vương Thương của Cố Phi thật sự quá uy mãnh.
Cố Phi cùng Hạ Hiểu Lam liên tục quật nhau, hai người chiêu thức biến ảo khôn lường, mỗi chiêu đều vô cùng lợi hại.
Nào là Lão Hán Đẩy Xe, Ngũ Hổ Vồ Xôi, Giặc Mỹ Trèo Cây Chuối, Vác Cày Qua Núi, Bưởi Kẹp Chuối Tiêu, Bà Già Xay Bột, Trương Phi Xuống Núi, Võ Tòng Vật Hổ, Băng Đèo Vượt Núi, Kéo Pháo Lên Đồi... vân vân và mây mây.
Sau một hồi lâu đánh nhau, Cố Phi xuất ra tuyệt chiêu Xuất Tinh Đại Pháp bắn tạch tạch lên người Hạ Hiểu Lam.
" Chàng cứ như thế này, ta, ta sẽ nghiện mất... " Hạ Hiểu Lam tay nghịch Cố Phi cơ ngực, miệng thủ thỉ nói rằng.
" Hắc hắc, nghiện càng tốt, ta thích nữ nhân nghiện... " Cố Phi cười dâm đáp.
Hắn đè nàng xuống, ý muốn đâm thêm vài phát, nhưng nàng trừng mắt nói: " Không được, Sắp tới tiệt cưới rồi, có lẽ đám hạ nhân cũng sắp đến rồi. "
Cố Phi bất đắc dĩ đành phải bỏ nàng ra.
Đúng như Hạ Hiểu Lam dự đoán, sau khi nàng mặc lại y phục thì đám hạ nhân bên ngoài gõ cửa.
" Có chuyện gì? " Hạ Hiểu Lam hỏi.
" Dạ thưa tiểu thư, bọn tiểu nhân mang tân lang tân nương y phục đến! " Một nha hoàn giọng nói vọng vào.
Hạ Hiểu Lam tiến đến mở cửa, để đám nha hoàn đi vào, cùng bọn hắn đi qua bàn trang điểm, để bọn hắn giúp nàng thay y phục chải đầu trang điểm.
Mà trong lúc này, âm thanh hệ thống tiểu la lỵ lại vang lên trong đầu Cố Phi: " Túc chủ thăng cấp làm Chịch Thủ Học Đồ, ban thưởng Huyễn Hồn Thuật! "
" Đạt được Huyễn Hồn Thuật, có hay không học tập? "
" Hả? Cái gì Chịch Thủ Học Đồ? " Cố Phi nghi hoặc hỏi trong đầu.
" Chỉ là một cái danh hiệu, giúp nhân đôi kinh nghiệm cùng điểm tích lũy khi chịch! " Hệ thống đáp.
" Vậy Huyễn Hồn Thuật là thứ gì? " Cố Phi lại hỏi.
" Là tinh thần lực skill công kích, rốt cục túc chủ ngươi có học hay không? " Hệ Thống không kiên nhẫn nói.
" Đương nhiên học! " Cố Phi đáp, hắn bây giờ giàu lắm, mấy hôm nay xài rất nhiều, nhưng điểm tích lũy vẫn còn 107,352,600.
" Đinh, khấu trừ 100000 điểm tích lũy! "
" Lĩnh ngộ Huyễn Hồn Thuật đến đăng phong tạo cực cảnh giới! "
Ngay lập tức, Cố Phi đầu não nhiều ra một món Huyễn Hồn Thuật skill, lại như trải qua vô số lần sử dụng, đã đem Huyễn Hồn Thuật skill lĩnh ngộ đến Đăng Phong Tạo Cực Cảnh giới, đơn giản chính là bật hack.
Xong việc, Hệ thống lặn đi, Cố Phi đi tới lấy tân lang Y phục thay vào, sau đó ngồi chờ, hối đoái manga đọc giết thời gian.
Sau một tiếng trôi qua, Hạ Hiểu Lam rốt cuộc bước ra.
Nàng một cái thân mặc màu đỏ váy dài thiếu nữ, dán chặt vào thân thể quần áo hiển lộ lấy nó cân xứng duyên dáng đường cong.
Nàng này toàn thân da thịt như đá như tuyết, trắng như tuyết chạm ngọc mài.
Nàng miệng nhỏ mũi xinh, cằm thon gọn, gương mặt tinh xảo, đôi môi trơn bóng, má hồng xinh đẹp, đôi mắt ngập nước long lanh.
Cố Phi trong chốc lát ngây người, nhưng là sau đó sắc mặt trở nên trầm xuống.
Cố Phi quay nhìn đám hạ nhân nói: " Đứng nhìn cái gì? Các ngươi đã hết việc, toàn bộ lui ra đi! "
" Vâng, Cô gia! " Đám hạ nhân rất nghe lời Cố Phi, toàn bộ lui ra.
Thành chủ đều đã dặn dò bọn hắn, toàn bộ đều phải nghe cô gia, không được phép đối với cô gia bất kính.
Hắn mở miệng nói: " Nàng đây là muốn đám nam nhân kia nuốt nước miếng trầy cổ? Cho ta thay bộ khác y phục. "
Nam nhân mà, không phải của mình nữ nhân thì lại muốn người ta ăn mặc nóng bỏng khoe thân cho mình nhìn, mà của mình nữ nhân thì lại muốn nàng ăn mặc kín bưng không cho ai nhìn mới chịu.
" Chàng nổi điên cái gì? Y phục này thiếp thấy rất đẹp, rất vừa ý, sao phải thay? " Hạ Hiểu Lam trừng mắt nói.
" Nàng không thay, ta giúp nàng thay! "
" Chàng làm cái gì vậy, buông ta xuống! "
Cố Phi vác Hạ Hiểu Lam đi vào trong, từ hệ thống hối đoái một bộ kín đáo y phục thay vào.
Tác giả :
Panama2