Hợp Đồng Tình Yêu Nguy Hiểm
Chương 3
“Tôi được tuyển rồi?" Hách Linh Nhi không thể tin hỏi.
“Đúng vậy, tối hôm qua được báo cho biết, Y đại tỷ nói cô rất hợp ý ông chủ." Sáng sớm bị mời đến văn phòng tổng giám đốc, Lý Tuyết Lôi liền nói tin tức tốt này cho cô.
Hách Linh Nhi vỗ về hai gò má vì hưng phấn mà phiếm hồng, thật không dám tin là bản thân có thể trúng tuyển!
Mắt lạnh nhìn bản thân Hách Linh Nhi cao hứng, bộ dáng khờ dại ở đáy mắt cô chẳng qua là đáng thương, kế tiếp là lúc nên nói cho cô ta sự thật rồi.
“Cô nên chuẩn bị từ chức làm việc ở đây, đêm nay bắt đầu đi làm."
“Nhanh như vậy? Đêm nay? Không phải bắt đầu là từ ngày mai sao?"
Lý Tuyết Lôi cười mà không đáp, đem một tờ chi phiếu để trước mặt cô."Hôm nay cô không cần đi làm, bắt đầu chuyển đến chỗ ở mới, ông chủ sẽ cung cấp cho cô chi phí ngủ nghỉ tất cả trong cuộc sống, chi phiếu hai trăm vạn này là cho cô giải quyết nợ nần và phí giải phẫu."
“Hai trăm vạn!" hai tay cô cầm chi phiếu, lần đầu tiên trong đời cầm một số tiền có 7 đơn vị, cả người run run.
“Cám ơn... Cám ơn tổng giám đốc." Nước mắt cảm kích dâng lên trong mắt.
“Cô không cần cảm ơn tôi, có thể hay không lấy được trương chi phiếu này còn phải xem cô có nguyện ý hay không."
“Tôi? Nguyện ý gì?"
Lý Tuyết Lôi đứng lên, thân hình yểu điệu chuyển qua trước mặt cô, ý cười châm biếm và gian xảo, nhẹ giọng nói:
“Một người phụ nữ vì sao có thể trong một đêm kiếm được hai trăm vạn thì phải xem giá trị thân mình cô."
“Giá trị?" Cô không hiểu.
“Ngẫm lại xem, ở trên người phụ nữ có cái gì đáng giá nhất?" Hách Linh Nhi đối với lời nói của cô ta lúc đầu còn hơi mù mịt không hiểu, rồi sau đó đột nhiên tỉnh ngộ, kinh ngạc lui bước. “Tôi không phải đi làm thư ký riêng sao?"
“Cô có từng nghe ai nói qua là đi làm thư ký có quyền lợi như thế không?"
“Nhưng cô rõ ràng nói đó là –"
“Ở hình thức, xác thực có thể nói là ‘thư ký’ riêng, bí mật giải quyết nhu cầu của đàn ông."
“Tôi không làm!" Mặt cô trở nên trắng bệch, thân thể bởi vì lắc đầu mà lung lay, đây không phải sự thật! Nguyên bản trong lòng tràn đầy chờ mong thoáng chốc bị phá tan thành từng mảnh. Lý Tuyết Lôi châm điếu thuốc, hít một ngụm, chậm rãi phun ra một luồng khói trắng, khuôn mặt lạnh lùng. Đây là một thế giới cạnh tranh vô tình, chỉ có hy sinh mới có thể hưởng thụ thành công, nên hảo hảo giáo dục cô ấy một phen.
“Muốn thành công phải trả giá rất nhiều, chẳng qua hiến dâng thân thể của cô liền có được hai trăm vạn, sao lại không chịu làm? Huống chi đây chỉ mới là bắt đầu, giàu sang tốt đẹp của giới thượng lưu đang đón đợi cô!"
“Không! Tôi không bán mình, cơ thể của tôi chỉ có chồng tương lai mới có thể chạm vào tôi!"
“Bán?" Cô ta cười mỉa nói: “Đừng nói khó nghe như vậy, không phải kêu cô đi làm gái điếm, mà là đi làm tình nhân, chức nghiệp này cao quý hơn gái điếm rất nhiều."
“Còn không phải giống nhau sao! Tôi... Tôi tuyệt không ngủ với đàn ông!" Xoay người muốn thoát khỏi văn phòng, cô cho dù chết cũng không bán đứng linh hồn của chính mình!
“Cô mặc kệ tay đứa em trai họ của cô bị tàn phế sao?" (ơ, nhớ là xương đùi mà @.@)
Hách Linh Nhi chấn động mạnh một cái, một câu của Lý Tuyết Lôi đem cô kéo trở lại sự thật tàn khốc.
“Bỏ qua hai trăm vạn này, cô tính hy sinh hạnh phúc cả đời mình gả cho lão già sắp chết kia? Hoặc là bồi thường trên giường quản lý Trần để gán nợ? Nếu đều là cùng ngủ với đàn ông, sao không chọn một phương thức tôn nghiêm, huống chi làm tình nhân hở chút là có trên trăm vạn, ít nhất cũng có hơn mười mấy vạn lợi ích, người khác muốn kiếm vẫn không có số tiền đó đâu! Cô nên cảm thấy may mắn."
“Tôi không cần – làm chuyện như vậy thật rất nhục nhã..." Cô không có cách nào chấp nhận, nhưng lại cần hai trăm vạn cấp bách như vậy, phẩm hạnh cảm thấy nhục nhã và sự thật tàn khốc kịch liệt đánh nhau giằng co trong lòng cô.
“Cảm thấy nhục nhã? Có thể trị giá bao nhiêu tiền?"
Cô ta lạnh lùng cười giễu nói: “lấy chồng cùng không lấy chồng chỉ cách nhau một cái hợp đồng, gả cho lão già, cô bán là cả đời, thảm hại hơn là có pháp luật và trách nhiệm đạo nghĩa, đời này cô đừng nghĩ thoát thân. Nếu làm tình nhân thôi... nhiều lắm chống đỡ mấy tháng, huống hồ đối phương là một kẻ có tiền tuổi trẻ anh tuấn, tất nhiên so với lão già thì hơn rồi! Vẫn là... Cô tình nguyện cả đời ngủ với lão gia, để cho cặp mắt nhoà nhoà và gương mặt nhăn nheo của ông ta gối lên trên cánh tay non mịn trắng trẻo của cô sao?" (viễn cảnh đáng sợ ta cũng ko dám tưởng tượng)
Lời này thốt ra, đánh thẳng vào lòng cô. “Đừng nói nữa!" Vừa nghĩ tới cùng với kia lão già đi chu công chi lễ (làm chuyện vợ chồng), cô cảm thấy toàn thân một trận run run.
Lý Tuyết Lôi thấy lời nói này trúng đến nhược điểm của Hách Linh Nhi, cô kéo cô ấy quay về trên sô pha để khuyên bảo một phen cho tốt.
“Đem chi phiếu này nhận lấy, trở về chuẩn bị, trước tôi sẽ giúp cô trở nên xinh đẹp, cũng dạy cô như thế nào làm xứng chức tình nhân, đêm đầu tiên liên quan tiền đồ của cô, đừng làm hỏng."
Hách Linh Nhi nhìn chi phiếu trong tay, biết rõ làm như vậy vi phạm đạo đức lương tâm của chính mình, lại vẫn bị hai trăm vạn làm cho gật đầu, không hề kháng cự gì. Sự tình đến nước này, cô đã muốn không còn đường sống. Vì cẩn thận, Lý Tuyết Lôi phái người đưa cô trở về, đợi Hách Linh Nhi đi rồi, trên mặt cô ta tràn đầy tươi cười vì đạt được ý muốn, cô gái đáng thương a, gặp phải người phụ nữ xấu là cô đây, nhưng cô cũng là hảo tâm, dù sao cô gái ngốc ấy cũng cần tiền, tất cả chính là biết thời biết thế mà thôi.
Một đêm đã qua, cuộc sống Hách Linh Nhi hoàn toàn thay đổi quá xa. Nhìn căn phòng lộng lẫy xa lạ, bốn phòng hai sảnh nhà cao cửa rộng lộng lẫy này là nhà mới của cô, bốn người giúp việc quản lý hành lý của cô. Việc cô phải làm chỉ có tắm rửa thay quần áo, nằm ở trên giường chờ đợi ông chủ của cô trở về. Phương Nghị, cô đem phong bì ra xem, người đàn ông đầu tiên của cô sẽ là một người như thế nào đây?
Nữ hầu chuẩn bị áo ngủ tơ lụa màu tím cho cô, áo trong suốt căn bản che không được cảnh xuân bên trong, đơn giản là vì lấy lòng đàn ông mà thiết kế. Trời đã vào đêm, cô trốn vào chăn bông lui ở góc giường, ôn tập bí quyết duy nhất Lý Tuyết Lôi dạy cô để làm tốt vai trò tình nhân. Chính là cố gắng lấy lòng người đàn ông. Không thể giãy dụa, chỉ có thể đón ý nói hùa theo. Không thể rơi lệ, chỉ có thể cười. Cảm thụ nỗi sợ hãi bất an xâm nhập toàn thân cô, toàn thân sợ hãi cứng ngắc, nhưng cả ngày căng thẳng dần dần cạn kiệt thể lực của cô, thẳng đến đã qua 1 giờ sáng, Hách Linh Nhi rốt cục nặng nề không thể chống đỡ nổi mà đi vào giấc ngủ.
Phương Nghị đi công tác ở Nhật Bản một chuyến, trở lại khu nhà ở thì đã là rạng sáng hôm sau. Thành công ngày hôm nay cùng công ty Nhật Bản ký hợp đồng hợp tác, nên hảo hảo thưởng bản thân một phen. Anh có thể lực kinh người, hơn nữa có một thời gian không chạm vào đàn bà, có người thông báo tình nhân mới đã chuyển vào, đang ở trong phòng chờ hầu hạ anh. Cởi caravat, anh nhanh tắm rửa, sau đó hảo hảo hưởng thụ lạc thú ban đêm.(sáng rồi còn đêm đâu ra @.@)
Như thế nào lại như vậy? Anh buồn bựcnghĩ. Hẳn là tình nhân phải ngồi ở trên giường kiều mỵ nghênh đón anh trở về, giờ phút này lại chiếm lấy giường ngủ an ổn. Ý thức được cô vẫn là người mới, thôi được! Anh vẫn có thể biểu đạt tinh lực dồi dào. Xốc lên chăn, cảnh đẹp hiện ra thân thể lả lướt. Mi tâm chợt nhíu, cô tại sao mặc áo ngủ bên trong còn mặc quần áo lót? Cố ý trêu lòng ham muốn của anh sao?
Phương Nghị cởi áo choàng tắm ngồi ở bên giường, cẩn thận chu đáo nhìn dáng người Hách Linh Nhi, từ hai chân trắng nõn nhìn lên phía trên, thắt lưng mảnh khảnh, bộ ngực rất tròn, lấy mười tám năm cô tính phát dục rất khá, không khó tưởng tượng vài năm tiếp theo, thân mình này trở nên thành thục yêu mị như thế nào! Cởi bỏ áo ngủ trước ngực của cô, cặp vú làm mê người lập tức châm lên anh dục hỏa, anh lập tức tháo xuống aó ngực gây trở ngại kia. Hai nụ hoa phấn nộn liền lộ ra dưới ánh đèn màu, toát ra hương thơm độc đáo của xử nữ, khắp nơi kích thích dục vọng tiềm ẩn nam tính.
Trong lúc mông lung, Hách Linh Nhi cảm thấy một tia tê dạikhẽ ngứa, cô tưởng đang trầm trong mộng cảnh đẹp, nhưng lại có một cỗ run rẩy kích thích quấy nhiễu cô, dần dần kéo thần trí của cô quay về. Như thế nào có con sâu đang di động trên ngực? (chết cười) Cô trấn tĩnh hoảng hốt nhìn, một đôi mắt buồn ngủ lim dim dần dần chuyển sang kinh ngạc.
“A –"Cô sợ hãi lùi ra sau, thẳng tắp trừng mắt nhìn sắc lang quen mắt này.
“Tỉnh?" Anh không ngờ cô gái nhỏ này sẽ hoảng hốt như vậy.
“Anh, anh, anh... Là lần trước kia..."
“A? Còn nhớ rõ? Không sai, tôi chính là ông chủ của cô." Phương Nghị xấu xa nhìn biểu tình kinh ngạc của cô, phát hiện đây cũng là một loại hưởng thụ, nói vậy đêm nay sẽ là một đêm phấn khích nha.
Sự tình phát triển rất giống diễn kịch, đầu cô hỗn độn nhất thời để ý không rõ ràng. Cô không thể tin được người đàn ông ở trước mắt cư nhiên sẽ là người thiếu chút nữa đụng phải cô, còn nghĩ cô trở thành kẻ lừa đảo, lúc ấy vì giữ gìn tự tôn cô cao ngạo đem chi phiếu quăng trả lại cho anh! Mà hiện tại, cô rõ ràng vì tiền bán đứng thân thể, này... Quả thực là dọa người, cô xử lý thế nào đây!
Phương Nghị đem vẻ mặt cô chợt thanh chợt hồng xem ở đáy mắt, cảm tưởng thật là thú vị!
Trong mắt anh ta hiện lên cười nhạo tổn thương tự tôn của cô, Hách Linh Nhi lòng đang rỉ máu, mọi người đàn ông đều được, vì sao cố tình là anh! Anh nhất định đem mình nhận định thành cô gái giả nhân giả nghĩa thanh cao, cười nhạo cô kết quả còn không phải là vì tiền bán đứng thân thể, nha! Cô hảo ngượng ngùng!
Thưởng thức vẻ mặt cô thay đổi, Phương Nghị thân thủ nhanh nhẹn kéo chăn trên người cô ra.
Hách Linh Nhi phản xạ bắt lấy tấm chăn, toàn thân cứng ngắc bất động, tuy rằng sớm có chuẩn bị tâm lý, nhưng chuyện tới trước mắt vẫn là lùi bước kháng cự. Sự xuất hiện của anh sớm dọa chạy dũng khí của cô. Liền như vậy lôi kéo đưa đẩy, tốn rất nhiều thời gian, cũng đánh rớt kiên nhẫn của anh, Phương Nghị không hờn giận khiến sắc mặt của cô sợ hãi trắng bệch.
“Cô không phải tự nguyện?"
Cô vẫn ngồi cứng ngắc.
Phương Nghị không kiên nhẫn vẫy tay: “Nếu cô không muốn, tôi không miễn cưỡng cô, mọi thứ thu lại, tôi phái người đưa cô trở về." Anh cũng không thừa hơi để đi trấn an một cô gái nhỏ, anh muốn một người phụ nữ thành thục tự động hầu hạ anh, đổi thành tiểu nữ sinh quả nhiên vẫn là tự tìm phiền toái.
“Đợi chút!" Hách Linh Nhi nhanh giữ chặt cánh tay anh, chăn rơi xuống, bộ ngực khéo léo rất tròn lõa lồ trước mắt anh.
Cô không thể mất đi tiền viện trợ, dù cô ngượng ngùng hít thở không thông, nhưng sự thật hoàn cảnh sẽ bức tử thân nhân của cô. Cô mạnh mẽ nặn ra nụ cười quyến rũ, kiên định kéo tay anh đặt ở bộ ngực chính mình. Cảm nhận được nhịp tim của cô run run, Phương Nghị để mặc cô lôi kéo. Nên hay không nên chạm vào cô ấy? Ý tnghĩ này làm phức tạp suy nghĩ của anh, chỉ là xúc giác mềm mại kia làm cho anh hạ xuống quyết tâm muốn cô, cũng lại lần nữa châm ngòi cực nóng trong cơ thể anh.
Không đợi cô hầu hạ, Phương Nghị dùng sức kéo cô vào lòng, bắt đầu hôn môi cùng cổ tuyết trắng kia, thói quen hai tay dao động toàn thân cô. Khi tay anh chạm tới hạ thân, bắt đầu thoát đi thứ che thân cuối cùng của cô thì Hách Linh Nhi kinh hoảng, không khỏi thoát ra khỏi lồng ngực của anh, nhưng lập tức phát hiện chính mình lại lần nữa phạm sai lầm, vội vàng đặt lên thân anh, cố gắng hôn môi quyến rũ. Động tác ngốc nghếch bù lại này làm cho Phương Nghị cảm thấy buồn cười, chỉ cảm thấy có một con gấu koala leo lên trên người mình, nắm chặt như vậy anh làm sao tiếp tục đây?
“Nằm xuống." Anh mệnh lệnh.
Hách Linh Nhi thuận theo chậm rãi nằm trên giường, Phương Nghị thay đổi từ hôn môi của cô đến hai nụ hoa phấn hồng, một chút một chút đi xuống, thẳng hôn chạm đến cấm địa xử nữ.
“Không!" Cô kinh hô, bị hành động này dọa đến, trong ấn tượng chuyện nam nữ cũng không có hiểu, cô phản xạ tính muốn khép lại hai chân.
Phương Nghị lần này cũng không cho cô cơ hội, chế trụ cô hai chân, từ ngữ nhiệt tình có ý định chinh phục, mút khiêu khíchchỗ bí mật của cô.
Cảm thụ có bối rối cùng sợ hãi, nam nữ làm tình là như vậy sao? Cô khó hiểu, không muốn, nhưng cũng không dám cự tuyệt, cô chỉ cảm thấy – thật bẩn.
Vừa lòng chỗ cô dần dần ướt át mềm mại, anh lấy ngón tay ôn nhu đưa vào xoa nắn, đợi anh cho rằng có thể, lợi dụng tư thế cuồng nhiệt cùng cô thân thể giao triền, ở mỗi một tấc da thịt cọ xát cuồng dã cực nóng. Trực giác phụ nữ nói cho cô sắp tiếp nhận chuyện đau đớn, trong lòng dâng lên một sợ hãi khác, nhận mệnh mặc anh xâm chiếm nơ cuối cùng, ở khoảnh khắc đau đớn, cô nuốt xuống tiếng kêu ẩn nhẫn, ôm chặt lấy này người đàn ông vì cô mở “hầu bao", không cho anh thấy nước mắt lặng lẽ rơi xuống. Thân hình cô gái trong lòng cứng ngắc run rẩy không lừa được anh, Phương Nghị hiểu được chính mình xâm nhập làm cô đau đớn! Loại này cực lực nhẫn nại lại cố gắng tỏ thái độ đón ý nói hùa, làm cho anh phá lệ dâng lên lòng yêu mến. Mặc dù là giao dịch tiền tài, lại làm cho anh cảm thấy tội lỗi không hiểu được, không tự giác mà ôn nhu ôm lấy cô, muốn cô im lặng bình phục nội tâm kích động.
Từ cô gái không rành sự đời lột xác thành phụ nữ, sinh lý cùng tâm lý dù sao cũng thống khổ giãy dụa...
Khi đồng hồ điểm mười hai giờ, đã giữa trưa? Sờ nửa giường bên cạnh, Phương Nghị tựa hồ rời đi đã lâu? Cô mới nhẹ nhàng thở ra, anh ta không ở ít nhất sẽ không khiến cô cảm thấy khó xử, bởi vì cô vẫn chưa mặc gì. Cô nằm trên giường hồi tưởng lại mọi việc tối hôm qua, coi như là một giấc mộng. Đáng tiếc lạc hồng trên ga trải giường phũ phàng chứng minh cho cô đây không phải một giấc mộng, cô đã không còn thân trong sạch. Ổn định lại suy nghĩ của mình, cô đã có thể bình tâm kích động trong lòng. Cô hiểu được tất cả đã không thể quay đầu, nhưng ít ra cô giải quyết được tình cảnh khốn khổ, từ chỗ không có đường lui, ngược lại cô thấy rõ phương hướng mình nên đi. Từ nay về sau, cô sẽ bắt đầu cuộc sống mới.
Mặc xong quần áo, bụng cũng phát ra tiếng kêu cô lỗ cô lỗ, cô đi ra cửa phòng, muốn tìm chút gì ăn no bụng. Phòng khách không có một bóng người, chỉ nghe trong phòng bếp truyền đến tiếng nói chuyện, cô nhẹ nhàng đến gần, nghe được hai người giúp việc đang đàm luận về cô.
“Lần này nữ chủ nhân thoạt nhìn nhỏ tuổi."
“Đúng vậy, cùng những chủ nhân trước kia thành thục yêu mị không giống lắm, thoạt nhìn giống như mới mười bảy, mười tám tuổi."
“Ông chủ đại khái ngấy, cho nên đổi khẩu vị mới chơi đùa."
“Nhưng thoạt nhìn rất ngây thơ, làm sao có thể nguyện ý làm tình nhân?"
“Chưa từng nghe qua có tiền có thể sai khiến ma quỷ sao? Hiện tại các cô gái trẻ tuổi chỉ biết có tiền, có tiền kêu các cô làm gì đều nguyện ý, huống chi làm tình nhân là công việc nhẹ nhàng như vậy."
“Chỉ cần mở chân ra là có thể kiếm tiền."
“Đúng nha!"
Hai người che miệng lại cười dâm tà. Hách Linh Nhi yên lặng xoay người trở về phòng, còn chưa đi ra nửa bước liền bị nữ phó vừa trở về gặp được.
“Tiểu thư, cô tỉnh rồi!" Nữ phó tên gọi Lily mang theo đồ dùng hằng ngày vừa mua, tinh thần hoạt bát chào hỏi nữ chủ nhân mới.
Một câu kêu to này cũng đánh gãy hai người hầu nói chuyện trong phòng bếp kia, nhìn đến Hách Linh Nhi đứng ở cạnh cửa, các cô không khỏi sắc mặt đại biến, lập tức xoay mặt một trăm tám mươi độ cười.
“Tôi... đã đói bụng." Cô vẻ mặt xấu hổ.
“Chúng tôi lập tức vì người chuẩn bị đồ ăn sáng." Hai người liên tục động tay động chân thu xếp, không dám nói thêm gì nữa.
Hách Linh Nhi yên lặng trở về phòng, rửa mặt chải đầu tắm rửa xong, ngồi vào bàn ăn một chút. Đầu bếp vì cô đã chuẩn bị cơm Tây, nhưng cô chỉ uống chút canh, cảm thấy không thể ăn nổi.
“Cám ơn." Buông chiếc đũa, cô lễ phép nói lời cảm ơn, định đứng dậy trở về phòng.
“Tiểu thư không ăn sao?" Lily quan tâm hỏi.
“Tôi ăn no."
Trở lại phòng, cô ngồi yên trước bàn trang điểm, im lặng, hai người ở phòng bếp nói rất đúng khiến cô nghe xong cảm thấy rất đau khổ. Nguyên lai cô trong mắt người khác là loại con gái không biết thẹn, hám làm giàu như vậy. Cô nhịn không được, hốc mắt đã đỏ, những giọt nước mắt khổ sở rơi xuống.
“Tiểu thư?" Lily cầm quần áo đi tới đặt ở trên giường. “Cô khóc?"
“Không có gì." Cô ngượng ngùng lau đi nước mắt.
Lily tuổi xấp xỉ cô, là một cô gái có lòng tốt, đối với nữ chủ nhân mới ấn tượng rất tốt, vì thế tiến lên quan tâm hỏi: “Sao lại khóc? Không thoải mái sao? Hay là ai đắc tội cô?"
“Không có gì. Tôi chỉ cảm thấy hành vi bán đứng thân thể của chính mình thật đáng hổ thẹn."
Lily tò mò hỏi: “Tiểu thư không thích làm tình nhân?"
“Không thích." Cô lắc đầu.
Đáp án này làm cho Lily sau khi nghe được vẻ mặt kinh ngạc." Lần đầu nghe được có người nói không thích, tôi còn nghĩ người hẳn là rất vui vẻ mới đúng."
“Vui vẻ? Làm sao có thể?" Cô kinh ngạc hỏi lại.
“Tôi hầu hạ mỗi vị nữ chủ nhân, các cô đều rất vui vẻ có thể làm tình nhân của Phương tiên sinh, thậm chí cảm thấy chính mình được Phương tiên sinh tuyển trúng là chuyện may mắn nhất. Hơn nữa các cô đều tự nguyện."
“Tôi là bất đắc dĩ, tôi cần rất nhiều tiền, trừ bỏ làm tình nhân tôi không có biện pháp khác. Tôi... tôi chán ghét làm tình nhân! Đây là hành vi trái đạo đức."
“Cô không thích Phương tiên sinh?"
“Tôi chỉ gặp qua anh ta hai lần, căn bản chưa thể nói tới thích."
“Cô không biết ngài ấy thực anh tuấn! Mỗi một tân tình nhân đều say mê tướng mạo ông chủ tuấn dật."
“Không cảm thấy a." Cô vô lực ghé vào bàn trang điểm, tối hôm qua đều bị hù chết, nào có tâm trí nhìn anh ta có đẹp trai hay không.
Hắc! Lily giống như đã phát hiện đại lục mới, cảm thấy cực kỳ thú vị, lần này nữ chủ nhân không giống trước a! Có ý mới mẻ, cô thích!
“Tiểu thư, đừng khổ sở, mặc kệ cô có thích hay không, dù sao đã thành sự thật, khổ sở cũng là chuyện vô bổ, tốt nhất là nên sống cho tốt, đền đáp ít nhất là giải quyết khó khăn của cô, không phải sao?"
“Nhưng là tôi bán đứng tôn nghiêm chính mình, dùng thân thể kiếm tiền, cùng gái điếm có gì khác nhau đâu?" Nghĩ lới nói của hai người hầu kia, cô càng thêm thương tâm.
“Đừng nói như vậy! Ít nhất tôi sẽ không xem nhẹ cô, tôi thực thích cô, về sau tiểu thư có chuyện gì tận lực phân phó tôi, tài cán của tôi vì cô nhất định làm hết sức." Hầu hạ hơn mười tình nhân, đều đối với ông chủ điên cuồng mê luyến không nên, chính là yêu chết đi sống lại. Lần đầu gặp được người phụ nữ đối ông chủ không có cảm giác, thật sự rất bất khả tư nghị. Lily lo lắng hảo nói khuyên bảo một phen, như vậy động vật hi hữu không sớm tuyệt chủng, hảo hảo coi chừng mới tốt.
“Cám ơn..." một phen an ủi của cô ấy làm cho Hách Linh Nhi tươi cười, lau đi nước mắt trên mặt, hỏi: “Phương tiên sinh đâu?"
“Không biết, ông chủ bề bộn nhiều việc, ông ấy có rất nhiều sự nghiệp, luôn đến không thấy hình, đi không thấy bóng (không rõ tung tích), sáng nay vừa đi, không biết khi nào lại đến."
Ý tứ là anh ta đêm nay sẽ không trở về lâu? Chuyển đến chỗ ở xa lạ, may mắn có Lily hiền lành hảo tâm tiếp nhận cùng làm bạn. Cô an tâm mà cũng bất lực. Lily đối với cô là có hỏi tất đáp, không chỉ có hoạt bát mà lại có sở trường nói chuyện, theo cô ấy cho biết Phương Nghị từng có vô số tình nhân, các cô đều là cô gái tuyệt mỹ vô song, bất luận dáng người, tướng mạo, đều có thể nói là hạng nhất. Kỳ quái là, mỗi vị nhiệm kỳ ít khi vượt qua ba tháng liền ngưng hẳn hợp đồng quan hệ.
“Vì sao vậy? Nghe cô nói như vậy, các cô ấy vĩ đại như thế, vì sao Phương tiên sinh nhanh như vậy sẽ không muốn các cô ấy?" Hách Linh Nhi nghe được trợn mắt há hốc mồm, không thể tưởng được Phương Nghị kén cá chọn canh như thế!
Lily nhún vai nói, “Tôi cũng không hiểu được, mỗi người đều đẹp, không biết sao mà chết non, có lẽ là ông chủ quá mức có mới nới cũ, cô cũng hiểu được, người đàn ông chỉ cần có tiền, người phụ nữ xinh đẹp tùy tay đều vơ được, cũng chẳng biết quý trọng phụ nữgì cả."
Nghe Lily nói đạo lý rõ ràng, Hách Linh Nhi nghe được ngẩn người. Đừng nói thử suy đoán tâm tính đàn ông, cô ngay cả kinh nghiệm yêu đương cũng không có. Nếu chiếu theo như lời Lily, có vẻ nhiệm kỳ của cô cũng có thể không vượt qua ba tháng, nói không chừng một tháng cũng không đến, bởi vì cùng Lily hình dung tình nhân so sánh với, cô là người có điều kiện kém cỏi nhất.
Thông suốt, Linh Nhi không khỏi lộ ra nụ cười vui sướng, Lily quan sát vẻ mặt của cô, tò mò hỏi: “Tiểu thư đang cười gì?"
“Không có gì, tôi đoán của nhiệm kỳ tôi đại khái không đến một tháng, là có thể thoát ly khổ ải."
“Cô vì thế mà cao hứng?" Cô ta kinh ngạc hỏi.
“Đúng vậy."
“Nếu cô đợi một tháng, tiền lấy từ chỗ ông chủ chỉ có hạn, cô không hy vọng nhiều một chút sao?"
“Không!" Cô mãnh liệt lắc đầu."Có thể đợi phí phẫu thuật tay biểu đệ và học phí đại học, tôi đã thực thỏa mãn, chỉ hy vọng tất cả nhanh chóng rời khỏi, khôi phục cuộc sống nguyên bản bình lặng của tôi. Đây mới là điều mong muốn lớn nhất của tôi." Kêu cô làm tình nhân đã vi phạm lương tâm đạo đức chính mình, mỗi một ngày đều là tra tấn. Nếu không phải Hách Linh Nhi biểu tình thật sự như thế, Lily còn hoài nghi chính mình nghe lầm, trừng mắt nhìn cô ta như nhìn đến động vật quý hiếm!
“Làm sao vậy? Có gì không đúng sao?" Hách Linh Nhi khó hiểu nhìn biểu tình kinh dị của Lily.
“Không có gì." Thu lại nụ cười tinh nghịch, Lily phát hiện tân nữ chủ nhân này thật sự là rất đặc biệt! Bất đồng với các người phụ nữ khác luôn khoe vẻ ngoài của mình, các cô đối Phương Nghị trừ bỏ mê luyến tướng mạo bên ngoài của chủ nhân, cũng mơ ước tài lực hùng hậu của ngài ấy. Mà cô ấy, Hách Linh Nhi – tân nữ chủ nhân của cô, cư nhiên coi ông chủ như trâu quỷ xà thần, ước gì nhanh thoát khỏi quan hệ này. Điều này không những khiến cô cảm thấy mới mẻ hơn nữa còn đối với Linh Nhi sinh ra hảo cảm. Cô tin tưởng những ngày sau này, nhất định cùng trước kia khác nhau rất lớn, xác định tăng thêm rất nhiều lạc thú. (ông chủ quái, người hầu cũng quái theo)
Chủ tớ hai người hàn huyên rất nhiều, Lily vì cô xử lý ẩm thực bắt đầu cuộc sống hàng ngày, có Lily tuổi xấp xỉ cô làm bạn, cuộc sống của cô coi như như ý.
Chỉ là, Hách Linh Nhi tính toán nhầm rồi, Phương Nghị chẳng những không giống Lily nói là sẽ biến mất, hai ngày hoặc một tuần mới xuất hiện, đêm hôm đó anh ta trở lại kim ốc này, đòi lấy tiền tài mà anh mua đến hưởng thụ.
“Phương... Tiên sinh?" Cô chỉ mặc quần áo trong, cầm khăn tắm che khuất chính mình.
“Nhìn biểu tình của cô, giống như tôi không nên xuất hiện vào lúc này?" Từ kinh ngạc lấy lại tinh thần, cô vội vàng vì an tiếp nhận áo khoác ngoài, treo trên giá áo. Thực ngốc thu lại kinh ngạc, lộ ra nụ cười đúng kiểu của “tình nhân".
Nhìn biểu tình thành thật của cô, Phương Nghị cũng không dư so đo, kỳ thật hắn dự định đêm nay ở Đức, nhưng tự nhiên quyết định quay về qua đêm ở nơi này. Có lẽ là xác định giá trị tân tình nhân trước mắt này đi! Quét hạ toàn thân cô.
“Cô muốn tắm rửa? Vừa vặn, cùng nhau tắm đi." Không nhìn biểu tình kinh hách của cô, anh thoát quần áo lướt qua cô đi vào phòng tắm.
Hách Linh Nhi giống như xác không hồn cứng ngắc, thuận theo mệnh lệnh của anh mà đi vào phòng tắm. Cho dù có da thịt chung đụng, nhưng cô cũng không có lá gan mở mắt xem đàn ông trần truồng.
“Giúp tôi kì lưng." anh ta ra lệnh. Hách Linh Nhi nuốt nước miếng, đem bọt biển thấm chút sữa tắm, ngượng ngùng ở sau lưng của anh xoa nắn bọt biển. Chỉ là, cô chỉ dám tẩy phần trên. Phương Nghị phát hiện cô ở sau lưng xoa nhẹ cả buổi, cũng chưa chuyển qua nơi khác, liền xoay người lại buộc cô vì anh mà tẩy bộ ngực.
Hách Linh Nhi hé ra khuôn mặt quả táo đỏ nhất thời biến thành đại dưa hấu, cô không dám l ngắmoạn, chính là thẳng tắp nhìn bọt biển xoa nắn, bọt khí càng nhu càng nhiều, càng chà xát càng to lên. Phương Nghị hứng thú ngóng nhìn khuôn mặt cúi sát hồng rực, thân mình cứng ngắc như người máy, trải qua đêm qua mây mưa, đến bây giờ nhìn đến hắn trần truồng còn có thể mặt đỏ? Trong mắt hiện lên một chút tà cười, hắn tính làm thí nghiệm. Cố ý từ phía sau làm cho nước trôi đi bọt xà phòng cô vừa tạo, quả nhiên đã gặp cô càng thêm cố gắng chế tạo bọt biển, bởi vì bọt biển có thể che khuất tầm mắt, để ngừa cô xem đến trọng điểm không nên xem.
Phương Nghị phát hiện cô hảo ngoạn địa phương, lại nhịn không được muốn trêu cô. Lại cố ý làm cho nước đem bọt biển cô vất vả chế tạo toàn bộ tẩy sạch. Cô ngược lại càng không ngừng cố gắng thấm càng nhiều sữa tắm, hợp lại toàn lực tẩy ra bọt khí, tựa hồ trong mắt trừ bỏ bọt khí cũng chỉ có bọt khí.
Anh phì cười không thể cười ra tiếng, trong đầu hiện lên càng bướng bỉnh quỷ kế, đem bọt biển cô nắm trong tay di dời xuống.
“Tẩy nơi này." Chính là nơi kiêu ngạo nam tính của anh. Chỉ nhìn đến thân mình tiểu tình nhân cứng ngắc càng thêm cứng thêm, anh vụng trộm thay đổi tư thế, loan hạ thân xem vẻ mặt của cô. Không như anh đoán, anh nhìn thấy một đôi mắt nhắm chặt, cô ngay cả bản thân xoa nhầm chỗ cũng không biết.
“Tốt lắm, thay tôi dội nước tắm đi."
Hách Linh Nhi vụng trộm nhẹ nhàng thở ra, cũng không hiểu được động tác này đã thu ở trong mắt Phương Nghị. Nước xối ở trên lồng ngực rắn chắc của anh, cũng bắn tung tóe ướt quần áo trong của cô, kề sát ở trên da thịt non mịn yểu điệu, cặp nhũ phấn hồng thoáng thoáng như ẩn như hiện. Phương Nghị ánh mắt biến dần thâm sâu...
Anh ôm eo của cô, bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve, một tay hướng lên trên chậm rãi dao động, cuối cùng ngừng ở trước cặp ngực rất tròn của cô, lấy ngón tay xoa nắn đầu vú. Sau khi bị anh khiêu khích, Hách Linh Nhi rất khó chuyên tâm thay anh lau thân mình, hô hấp của cô vì bị anh xoa nắn mà dồn dập, thần kinh căng thẳng không thể tự hỏi gì.
Chợt, anh đem cô đặt tại trên tường, mãnh liệt thân thể bao lấy cô. Cô chưa từng nghĩ tới sẽ cùng anh ấy làm tình ở trong phòng tắm, bảo thủ đối với sự cuồng dã của anh lại kinh hoàng thất thố, ở phòng tắm giao hoan? Nha – này quá điên cuồng! Cô lúc này không khỏi kháng cự.
Động tác cự tuyệt của cô càng châm lên dục vọng hừng hực của anh. Ở phòng tắm, luôn luôn là tình nhân thỏa mãn anh, hầu hạ anh, nhưng hiện tại, anh lại thành chủ động, muốn khơi mào trong cơ thể cô nhiệt tình tới đón hợp anh, anh hiểu được cô còn trong giai đoạn tìm kiếm, như thế nào dụ ra tình dục của cô là thách thức thú vị hạng nhất.
Kéo lên váy lót của cô, anh tính tiến vào cô, nhưng cô lại bị dọa.
“Phương tiên sinh... Không cần như vậy!" Cô đẩy ra, biết rõ làm tình nhân là phải thuận theo, nhưng cô thật sự không thể nhận hành vi dã man như thế. Khí lực của cô căn bản đối với anh không có tác dụng gì, ngược lại càng làm cho anh dục hỏa đốt người, rất nhanh giữ lấy cô, Hách Linh Nhi chỉ có thể vô lực mặc anh tiến vào, nhắm chặt hai tròng mắt không hề giãy giụa vô ích nữa, cô cũng không muốn làm như vậy.
Qua đi, Phương Nghị phát giác bản thân lúc trực tiếp tiến vào, từ trước đến nay anh sẽ không không dùng bảo hiểm mà làm việc đó, nhưng lần này lại khiến anh phạm vào sai lầm chưa từng phạm phải, nhìn cô gái bên người kiệt sức ngủ say, cô có thể sẽ mang thai đứa nhỏ của anh. Mà anh, xem ra phải làm một ít biện pháp đền bù. Hôm sau, Hách Linh Nhi tỉnh lại, giống như trước một bên giường trống không,anh ta không biết đã đi từ khi nào, mà cô thế nhưng một chút cũng không biết.
“Tiểu thư!" Lily ở ngoài cửa hô. Cô mệt mỏi đứng dậy, toàn thân đau nhức vô lực như vừa chạy liên tục năm trăm mét, mặc vào áo khoác bao vây lấy thân mình mở cửa."Chuyện gì?"
“Y đại tỷ tới chơi?" Y đại tỷ? Không phải là người đàn bà phụ trách phỏng vấn tình nhân kia sao? Cô chỉ gặp mặt qua một lần.
“Tôi thay xong quần áo liền ra." Mặc quần áo ở nhà nhẹ nhàng, Hách Linh Nhi đi vào phòng khách, Y đại tỉ vừa thấy cô, bày mặt tươi cười chào đón.
“Linh Nhi, thời gian vừa qua có thoải mái hay không? Vận khí của em thật là tốt, có thể làm cho Phương tiên sinh chọn nha."
“Nhờ phúc Y đại tỷ, cám ơn sự hỗ trợ của chị."
“Nào có, cũng muốn xem điều kiện của em có tốt không, tôi mới có thể có được bút sinh ý này, là tôi phải cảm ơn em mới đúng." Cô ấy cười ha ha.
“Không biết hôm nay chị tới đây để..."
“Đúng rồi, chúng ta liền trực tiếp tiến vào chuyện chính, chỗ này có một phần hợp đồng cần em kí tên." Từ túi lấy ra một phần văn kiện. “À, đây là hợp đồng giao dịch cùng Phương Nghị tiên sinh, trong sáu tháng, trả thù lao trừ bỏ hai trăm vạn vừa mới bắt đầu ở ra, còn có gởi ngân hàng ba trăm vạn, hơn nữa lúc em ở đây tất cả chi tiêu hàng tháng mười vạn khối tiền tiêu vặt, Phương tiên sinh đều đã phái người đưa tiền của em gửi tiết kiệm." Như vậy trả thù lao rộng rãi làm cho Hách Linh Nhi trừng lớn mắt; ngốc tại chỗ ở đàng kia.
“Những thứ này đều là của em?"
“Đúng vậy, Phương tiên sinh phi thường giàu có, chỉ cần em làm anh ta vừa lòng, thậm chí lại hướng anh ta yêu cầu gì, anh ấy cũng sẽ không keo kiệt."
“Không, như vậy em đã muốn thực thỏa mãn." Cô giống như nằm mơ vậy.
“Chỉ là..." ngữ khí Y đại tỷ vừa chuyển, có chứa cảnh cáo: “Nói trước tiên là ở phía trước, làm chuyện này là có quy củ nhất định. Mặc dù kỳ hạn khế ước là nửa năm, nhưng Phương tiên sinh có quyền ngưng hẳn trước, đến lúc đó em cũng không thể làm ra hành vi dây dưa gì, nếu không hoợp với hợp đồng, Y đại tỷ tôi có nghĩa vụ ngăn cản loại sự tình này phát sinh, mặt bị xé rách sẽ không đẹp."
“Chị yên tâm, em sẽ toàn lực phối hợp." Cô hận không thể không đến một tháng liền giải ước, khôi phục thân tự do, trong lời nói Y đại tỷ khiến cô cảm thấy bất khả tư nghị, ai còn mong tiếp tục đi dây dưa với tên biến thái kia? Nghĩ đến hành vi dã man ngày hôm qua anh ta cô còn thấy tức giận.
“Em hiểu được là tốt rồi, không có ý kiến khác, ký tên đi."
Hách Linh Nhi không chút nào lo lắng ký đi xuống, nhưng trong lòng đo kế hoạch tương lai. Có tiền, cô có thể nộp học phí, đem hàng tháng tiền tiêu vặt tồn xuống dưới, đợi cho Phương Nghị đối với cô thấy chán, ngưng hợp đồng, cô có thể tiếp tục làm công kiếm tiền, sau khi tốt nghiệp có thể thực hiện tâm nguyện ra nước ngoài du học.
Vì thế, cô nhất định nhẫn nại, nhẫn đến ngày nào đó hợp đồng ngưng hẳn. Tân nhậm tình nhân luôn có vẻ nghe lời, Y đại tỷ thực vừa lòng cô gái này nhỏ nhưng thật ra rất nhu thuận, sẽ không biết tình huống này có thể duy trì bao lâu? Cô cũng không quên Phương tiên sinh lúc gần đi đã dặn, rót một ly nước, xuất ra viên thuốc một màu trắng đặt ở trên bàn trà.
“Đây là gì?" Y đại tỷ cười cười, sớm nghĩ kỹ thuyết phục cô nuốt vào viên thuốc này không thể từ chối, cô thể hiện ra quan tâm ôn nhu ngữ khí." Em cũng biết, hầu hạ đàn ông tuy rằng có thể được rất nhiều ưu việt, nhưng phụ nữ nên hiểu được bảo vệ chính mình, tránh cho người đàn ông nhất thời hưởng lạc."
“Đây là thuốc tránh thai?" Không đợi Y đại tỷ nói xong, cô đã nghĩ đến. Ánh mắt của Y đại tỷ loé lên tia giảo hoạt khó hiểu, không thể tưởng được phản ứng của cô gái nhỏ này không tệ, nếu dụ dỗ bất thành, cũng đừng trách cô mạnh bạo. Còn không có mở miệng, một đôi mắt lợi hại chuyển thành giật mình, bởi vì Hách Linh Nhi không chút do dự nuốt vào viên thuốc, uống sạch ly nước một giọt không dư thừa.
“Còn có gì phải chú ý sao?" lòng cảm kích mà không lời nào có thể miêu tả được, may mắn có Y đại tỷ nhắc nhở, nếu không nếu thật mang thai, tương đương đem cô đẩy vào vực sâu không đáy.
“Ách... Không có." Ngay cả cho cô thời gian bão nổi đều không có.
“Cám ơn Y đại tỷ, may mắn có chị nhắc nhở, chị thật sự là người tốt." Kia hé ra khuôn mặt thiên chân vô tà hoàn toàn nhìn không ra dáng vẻ giả bộ, Y đại tỉỷ cười khổ, đứa nhỏ này nếu không phải cô gái lòng dạ cao thâm lợi hại, chính cô gái là hồn nhiên không có thuốc chữa ngu ngốc.Theo như ánh mắt cô nhiều năm chuẩn xác xem, 9 phần thuộc loại người sau.
Cô gái như thế, phải đi theo con đường làm tình nhân này, kết cục không phải bị đàn ông lừa tới đường cùng thê thảm, chính là được đàn ông tốt yêu thương cả đời. Chỉ mong đứa nhỏ này phúc khí đủ lớn, tương lai có thể có kết cục tốt... (à, bé này bị cả hai J)
“Đúng vậy, tối hôm qua được báo cho biết, Y đại tỷ nói cô rất hợp ý ông chủ." Sáng sớm bị mời đến văn phòng tổng giám đốc, Lý Tuyết Lôi liền nói tin tức tốt này cho cô.
Hách Linh Nhi vỗ về hai gò má vì hưng phấn mà phiếm hồng, thật không dám tin là bản thân có thể trúng tuyển!
Mắt lạnh nhìn bản thân Hách Linh Nhi cao hứng, bộ dáng khờ dại ở đáy mắt cô chẳng qua là đáng thương, kế tiếp là lúc nên nói cho cô ta sự thật rồi.
“Cô nên chuẩn bị từ chức làm việc ở đây, đêm nay bắt đầu đi làm."
“Nhanh như vậy? Đêm nay? Không phải bắt đầu là từ ngày mai sao?"
Lý Tuyết Lôi cười mà không đáp, đem một tờ chi phiếu để trước mặt cô."Hôm nay cô không cần đi làm, bắt đầu chuyển đến chỗ ở mới, ông chủ sẽ cung cấp cho cô chi phí ngủ nghỉ tất cả trong cuộc sống, chi phiếu hai trăm vạn này là cho cô giải quyết nợ nần và phí giải phẫu."
“Hai trăm vạn!" hai tay cô cầm chi phiếu, lần đầu tiên trong đời cầm một số tiền có 7 đơn vị, cả người run run.
“Cám ơn... Cám ơn tổng giám đốc." Nước mắt cảm kích dâng lên trong mắt.
“Cô không cần cảm ơn tôi, có thể hay không lấy được trương chi phiếu này còn phải xem cô có nguyện ý hay không."
“Tôi? Nguyện ý gì?"
Lý Tuyết Lôi đứng lên, thân hình yểu điệu chuyển qua trước mặt cô, ý cười châm biếm và gian xảo, nhẹ giọng nói:
“Một người phụ nữ vì sao có thể trong một đêm kiếm được hai trăm vạn thì phải xem giá trị thân mình cô."
“Giá trị?" Cô không hiểu.
“Ngẫm lại xem, ở trên người phụ nữ có cái gì đáng giá nhất?" Hách Linh Nhi đối với lời nói của cô ta lúc đầu còn hơi mù mịt không hiểu, rồi sau đó đột nhiên tỉnh ngộ, kinh ngạc lui bước. “Tôi không phải đi làm thư ký riêng sao?"
“Cô có từng nghe ai nói qua là đi làm thư ký có quyền lợi như thế không?"
“Nhưng cô rõ ràng nói đó là –"
“Ở hình thức, xác thực có thể nói là ‘thư ký’ riêng, bí mật giải quyết nhu cầu của đàn ông."
“Tôi không làm!" Mặt cô trở nên trắng bệch, thân thể bởi vì lắc đầu mà lung lay, đây không phải sự thật! Nguyên bản trong lòng tràn đầy chờ mong thoáng chốc bị phá tan thành từng mảnh. Lý Tuyết Lôi châm điếu thuốc, hít một ngụm, chậm rãi phun ra một luồng khói trắng, khuôn mặt lạnh lùng. Đây là một thế giới cạnh tranh vô tình, chỉ có hy sinh mới có thể hưởng thụ thành công, nên hảo hảo giáo dục cô ấy một phen.
“Muốn thành công phải trả giá rất nhiều, chẳng qua hiến dâng thân thể của cô liền có được hai trăm vạn, sao lại không chịu làm? Huống chi đây chỉ mới là bắt đầu, giàu sang tốt đẹp của giới thượng lưu đang đón đợi cô!"
“Không! Tôi không bán mình, cơ thể của tôi chỉ có chồng tương lai mới có thể chạm vào tôi!"
“Bán?" Cô ta cười mỉa nói: “Đừng nói khó nghe như vậy, không phải kêu cô đi làm gái điếm, mà là đi làm tình nhân, chức nghiệp này cao quý hơn gái điếm rất nhiều."
“Còn không phải giống nhau sao! Tôi... Tôi tuyệt không ngủ với đàn ông!" Xoay người muốn thoát khỏi văn phòng, cô cho dù chết cũng không bán đứng linh hồn của chính mình!
“Cô mặc kệ tay đứa em trai họ của cô bị tàn phế sao?" (ơ, nhớ là xương đùi mà @.@)
Hách Linh Nhi chấn động mạnh một cái, một câu của Lý Tuyết Lôi đem cô kéo trở lại sự thật tàn khốc.
“Bỏ qua hai trăm vạn này, cô tính hy sinh hạnh phúc cả đời mình gả cho lão già sắp chết kia? Hoặc là bồi thường trên giường quản lý Trần để gán nợ? Nếu đều là cùng ngủ với đàn ông, sao không chọn một phương thức tôn nghiêm, huống chi làm tình nhân hở chút là có trên trăm vạn, ít nhất cũng có hơn mười mấy vạn lợi ích, người khác muốn kiếm vẫn không có số tiền đó đâu! Cô nên cảm thấy may mắn."
“Tôi không cần – làm chuyện như vậy thật rất nhục nhã..." Cô không có cách nào chấp nhận, nhưng lại cần hai trăm vạn cấp bách như vậy, phẩm hạnh cảm thấy nhục nhã và sự thật tàn khốc kịch liệt đánh nhau giằng co trong lòng cô.
“Cảm thấy nhục nhã? Có thể trị giá bao nhiêu tiền?"
Cô ta lạnh lùng cười giễu nói: “lấy chồng cùng không lấy chồng chỉ cách nhau một cái hợp đồng, gả cho lão già, cô bán là cả đời, thảm hại hơn là có pháp luật và trách nhiệm đạo nghĩa, đời này cô đừng nghĩ thoát thân. Nếu làm tình nhân thôi... nhiều lắm chống đỡ mấy tháng, huống hồ đối phương là một kẻ có tiền tuổi trẻ anh tuấn, tất nhiên so với lão già thì hơn rồi! Vẫn là... Cô tình nguyện cả đời ngủ với lão gia, để cho cặp mắt nhoà nhoà và gương mặt nhăn nheo của ông ta gối lên trên cánh tay non mịn trắng trẻo của cô sao?" (viễn cảnh đáng sợ ta cũng ko dám tưởng tượng)
Lời này thốt ra, đánh thẳng vào lòng cô. “Đừng nói nữa!" Vừa nghĩ tới cùng với kia lão già đi chu công chi lễ (làm chuyện vợ chồng), cô cảm thấy toàn thân một trận run run.
Lý Tuyết Lôi thấy lời nói này trúng đến nhược điểm của Hách Linh Nhi, cô kéo cô ấy quay về trên sô pha để khuyên bảo một phen cho tốt.
“Đem chi phiếu này nhận lấy, trở về chuẩn bị, trước tôi sẽ giúp cô trở nên xinh đẹp, cũng dạy cô như thế nào làm xứng chức tình nhân, đêm đầu tiên liên quan tiền đồ của cô, đừng làm hỏng."
Hách Linh Nhi nhìn chi phiếu trong tay, biết rõ làm như vậy vi phạm đạo đức lương tâm của chính mình, lại vẫn bị hai trăm vạn làm cho gật đầu, không hề kháng cự gì. Sự tình đến nước này, cô đã muốn không còn đường sống. Vì cẩn thận, Lý Tuyết Lôi phái người đưa cô trở về, đợi Hách Linh Nhi đi rồi, trên mặt cô ta tràn đầy tươi cười vì đạt được ý muốn, cô gái đáng thương a, gặp phải người phụ nữ xấu là cô đây, nhưng cô cũng là hảo tâm, dù sao cô gái ngốc ấy cũng cần tiền, tất cả chính là biết thời biết thế mà thôi.
Một đêm đã qua, cuộc sống Hách Linh Nhi hoàn toàn thay đổi quá xa. Nhìn căn phòng lộng lẫy xa lạ, bốn phòng hai sảnh nhà cao cửa rộng lộng lẫy này là nhà mới của cô, bốn người giúp việc quản lý hành lý của cô. Việc cô phải làm chỉ có tắm rửa thay quần áo, nằm ở trên giường chờ đợi ông chủ của cô trở về. Phương Nghị, cô đem phong bì ra xem, người đàn ông đầu tiên của cô sẽ là một người như thế nào đây?
Nữ hầu chuẩn bị áo ngủ tơ lụa màu tím cho cô, áo trong suốt căn bản che không được cảnh xuân bên trong, đơn giản là vì lấy lòng đàn ông mà thiết kế. Trời đã vào đêm, cô trốn vào chăn bông lui ở góc giường, ôn tập bí quyết duy nhất Lý Tuyết Lôi dạy cô để làm tốt vai trò tình nhân. Chính là cố gắng lấy lòng người đàn ông. Không thể giãy dụa, chỉ có thể đón ý nói hùa theo. Không thể rơi lệ, chỉ có thể cười. Cảm thụ nỗi sợ hãi bất an xâm nhập toàn thân cô, toàn thân sợ hãi cứng ngắc, nhưng cả ngày căng thẳng dần dần cạn kiệt thể lực của cô, thẳng đến đã qua 1 giờ sáng, Hách Linh Nhi rốt cục nặng nề không thể chống đỡ nổi mà đi vào giấc ngủ.
Phương Nghị đi công tác ở Nhật Bản một chuyến, trở lại khu nhà ở thì đã là rạng sáng hôm sau. Thành công ngày hôm nay cùng công ty Nhật Bản ký hợp đồng hợp tác, nên hảo hảo thưởng bản thân một phen. Anh có thể lực kinh người, hơn nữa có một thời gian không chạm vào đàn bà, có người thông báo tình nhân mới đã chuyển vào, đang ở trong phòng chờ hầu hạ anh. Cởi caravat, anh nhanh tắm rửa, sau đó hảo hảo hưởng thụ lạc thú ban đêm.(sáng rồi còn đêm đâu ra @.@)
Như thế nào lại như vậy? Anh buồn bựcnghĩ. Hẳn là tình nhân phải ngồi ở trên giường kiều mỵ nghênh đón anh trở về, giờ phút này lại chiếm lấy giường ngủ an ổn. Ý thức được cô vẫn là người mới, thôi được! Anh vẫn có thể biểu đạt tinh lực dồi dào. Xốc lên chăn, cảnh đẹp hiện ra thân thể lả lướt. Mi tâm chợt nhíu, cô tại sao mặc áo ngủ bên trong còn mặc quần áo lót? Cố ý trêu lòng ham muốn của anh sao?
Phương Nghị cởi áo choàng tắm ngồi ở bên giường, cẩn thận chu đáo nhìn dáng người Hách Linh Nhi, từ hai chân trắng nõn nhìn lên phía trên, thắt lưng mảnh khảnh, bộ ngực rất tròn, lấy mười tám năm cô tính phát dục rất khá, không khó tưởng tượng vài năm tiếp theo, thân mình này trở nên thành thục yêu mị như thế nào! Cởi bỏ áo ngủ trước ngực của cô, cặp vú làm mê người lập tức châm lên anh dục hỏa, anh lập tức tháo xuống aó ngực gây trở ngại kia. Hai nụ hoa phấn nộn liền lộ ra dưới ánh đèn màu, toát ra hương thơm độc đáo của xử nữ, khắp nơi kích thích dục vọng tiềm ẩn nam tính.
Trong lúc mông lung, Hách Linh Nhi cảm thấy một tia tê dạikhẽ ngứa, cô tưởng đang trầm trong mộng cảnh đẹp, nhưng lại có một cỗ run rẩy kích thích quấy nhiễu cô, dần dần kéo thần trí của cô quay về. Như thế nào có con sâu đang di động trên ngực? (chết cười) Cô trấn tĩnh hoảng hốt nhìn, một đôi mắt buồn ngủ lim dim dần dần chuyển sang kinh ngạc.
“A –"Cô sợ hãi lùi ra sau, thẳng tắp trừng mắt nhìn sắc lang quen mắt này.
“Tỉnh?" Anh không ngờ cô gái nhỏ này sẽ hoảng hốt như vậy.
“Anh, anh, anh... Là lần trước kia..."
“A? Còn nhớ rõ? Không sai, tôi chính là ông chủ của cô." Phương Nghị xấu xa nhìn biểu tình kinh ngạc của cô, phát hiện đây cũng là một loại hưởng thụ, nói vậy đêm nay sẽ là một đêm phấn khích nha.
Sự tình phát triển rất giống diễn kịch, đầu cô hỗn độn nhất thời để ý không rõ ràng. Cô không thể tin được người đàn ông ở trước mắt cư nhiên sẽ là người thiếu chút nữa đụng phải cô, còn nghĩ cô trở thành kẻ lừa đảo, lúc ấy vì giữ gìn tự tôn cô cao ngạo đem chi phiếu quăng trả lại cho anh! Mà hiện tại, cô rõ ràng vì tiền bán đứng thân thể, này... Quả thực là dọa người, cô xử lý thế nào đây!
Phương Nghị đem vẻ mặt cô chợt thanh chợt hồng xem ở đáy mắt, cảm tưởng thật là thú vị!
Trong mắt anh ta hiện lên cười nhạo tổn thương tự tôn của cô, Hách Linh Nhi lòng đang rỉ máu, mọi người đàn ông đều được, vì sao cố tình là anh! Anh nhất định đem mình nhận định thành cô gái giả nhân giả nghĩa thanh cao, cười nhạo cô kết quả còn không phải là vì tiền bán đứng thân thể, nha! Cô hảo ngượng ngùng!
Thưởng thức vẻ mặt cô thay đổi, Phương Nghị thân thủ nhanh nhẹn kéo chăn trên người cô ra.
Hách Linh Nhi phản xạ bắt lấy tấm chăn, toàn thân cứng ngắc bất động, tuy rằng sớm có chuẩn bị tâm lý, nhưng chuyện tới trước mắt vẫn là lùi bước kháng cự. Sự xuất hiện của anh sớm dọa chạy dũng khí của cô. Liền như vậy lôi kéo đưa đẩy, tốn rất nhiều thời gian, cũng đánh rớt kiên nhẫn của anh, Phương Nghị không hờn giận khiến sắc mặt của cô sợ hãi trắng bệch.
“Cô không phải tự nguyện?"
Cô vẫn ngồi cứng ngắc.
Phương Nghị không kiên nhẫn vẫy tay: “Nếu cô không muốn, tôi không miễn cưỡng cô, mọi thứ thu lại, tôi phái người đưa cô trở về." Anh cũng không thừa hơi để đi trấn an một cô gái nhỏ, anh muốn một người phụ nữ thành thục tự động hầu hạ anh, đổi thành tiểu nữ sinh quả nhiên vẫn là tự tìm phiền toái.
“Đợi chút!" Hách Linh Nhi nhanh giữ chặt cánh tay anh, chăn rơi xuống, bộ ngực khéo léo rất tròn lõa lồ trước mắt anh.
Cô không thể mất đi tiền viện trợ, dù cô ngượng ngùng hít thở không thông, nhưng sự thật hoàn cảnh sẽ bức tử thân nhân của cô. Cô mạnh mẽ nặn ra nụ cười quyến rũ, kiên định kéo tay anh đặt ở bộ ngực chính mình. Cảm nhận được nhịp tim của cô run run, Phương Nghị để mặc cô lôi kéo. Nên hay không nên chạm vào cô ấy? Ý tnghĩ này làm phức tạp suy nghĩ của anh, chỉ là xúc giác mềm mại kia làm cho anh hạ xuống quyết tâm muốn cô, cũng lại lần nữa châm ngòi cực nóng trong cơ thể anh.
Không đợi cô hầu hạ, Phương Nghị dùng sức kéo cô vào lòng, bắt đầu hôn môi cùng cổ tuyết trắng kia, thói quen hai tay dao động toàn thân cô. Khi tay anh chạm tới hạ thân, bắt đầu thoát đi thứ che thân cuối cùng của cô thì Hách Linh Nhi kinh hoảng, không khỏi thoát ra khỏi lồng ngực của anh, nhưng lập tức phát hiện chính mình lại lần nữa phạm sai lầm, vội vàng đặt lên thân anh, cố gắng hôn môi quyến rũ. Động tác ngốc nghếch bù lại này làm cho Phương Nghị cảm thấy buồn cười, chỉ cảm thấy có một con gấu koala leo lên trên người mình, nắm chặt như vậy anh làm sao tiếp tục đây?
“Nằm xuống." Anh mệnh lệnh.
Hách Linh Nhi thuận theo chậm rãi nằm trên giường, Phương Nghị thay đổi từ hôn môi của cô đến hai nụ hoa phấn hồng, một chút một chút đi xuống, thẳng hôn chạm đến cấm địa xử nữ.
“Không!" Cô kinh hô, bị hành động này dọa đến, trong ấn tượng chuyện nam nữ cũng không có hiểu, cô phản xạ tính muốn khép lại hai chân.
Phương Nghị lần này cũng không cho cô cơ hội, chế trụ cô hai chân, từ ngữ nhiệt tình có ý định chinh phục, mút khiêu khíchchỗ bí mật của cô.
Cảm thụ có bối rối cùng sợ hãi, nam nữ làm tình là như vậy sao? Cô khó hiểu, không muốn, nhưng cũng không dám cự tuyệt, cô chỉ cảm thấy – thật bẩn.
Vừa lòng chỗ cô dần dần ướt át mềm mại, anh lấy ngón tay ôn nhu đưa vào xoa nắn, đợi anh cho rằng có thể, lợi dụng tư thế cuồng nhiệt cùng cô thân thể giao triền, ở mỗi một tấc da thịt cọ xát cuồng dã cực nóng. Trực giác phụ nữ nói cho cô sắp tiếp nhận chuyện đau đớn, trong lòng dâng lên một sợ hãi khác, nhận mệnh mặc anh xâm chiếm nơ cuối cùng, ở khoảnh khắc đau đớn, cô nuốt xuống tiếng kêu ẩn nhẫn, ôm chặt lấy này người đàn ông vì cô mở “hầu bao", không cho anh thấy nước mắt lặng lẽ rơi xuống. Thân hình cô gái trong lòng cứng ngắc run rẩy không lừa được anh, Phương Nghị hiểu được chính mình xâm nhập làm cô đau đớn! Loại này cực lực nhẫn nại lại cố gắng tỏ thái độ đón ý nói hùa, làm cho anh phá lệ dâng lên lòng yêu mến. Mặc dù là giao dịch tiền tài, lại làm cho anh cảm thấy tội lỗi không hiểu được, không tự giác mà ôn nhu ôm lấy cô, muốn cô im lặng bình phục nội tâm kích động.
Từ cô gái không rành sự đời lột xác thành phụ nữ, sinh lý cùng tâm lý dù sao cũng thống khổ giãy dụa...
Khi đồng hồ điểm mười hai giờ, đã giữa trưa? Sờ nửa giường bên cạnh, Phương Nghị tựa hồ rời đi đã lâu? Cô mới nhẹ nhàng thở ra, anh ta không ở ít nhất sẽ không khiến cô cảm thấy khó xử, bởi vì cô vẫn chưa mặc gì. Cô nằm trên giường hồi tưởng lại mọi việc tối hôm qua, coi như là một giấc mộng. Đáng tiếc lạc hồng trên ga trải giường phũ phàng chứng minh cho cô đây không phải một giấc mộng, cô đã không còn thân trong sạch. Ổn định lại suy nghĩ của mình, cô đã có thể bình tâm kích động trong lòng. Cô hiểu được tất cả đã không thể quay đầu, nhưng ít ra cô giải quyết được tình cảnh khốn khổ, từ chỗ không có đường lui, ngược lại cô thấy rõ phương hướng mình nên đi. Từ nay về sau, cô sẽ bắt đầu cuộc sống mới.
Mặc xong quần áo, bụng cũng phát ra tiếng kêu cô lỗ cô lỗ, cô đi ra cửa phòng, muốn tìm chút gì ăn no bụng. Phòng khách không có một bóng người, chỉ nghe trong phòng bếp truyền đến tiếng nói chuyện, cô nhẹ nhàng đến gần, nghe được hai người giúp việc đang đàm luận về cô.
“Lần này nữ chủ nhân thoạt nhìn nhỏ tuổi."
“Đúng vậy, cùng những chủ nhân trước kia thành thục yêu mị không giống lắm, thoạt nhìn giống như mới mười bảy, mười tám tuổi."
“Ông chủ đại khái ngấy, cho nên đổi khẩu vị mới chơi đùa."
“Nhưng thoạt nhìn rất ngây thơ, làm sao có thể nguyện ý làm tình nhân?"
“Chưa từng nghe qua có tiền có thể sai khiến ma quỷ sao? Hiện tại các cô gái trẻ tuổi chỉ biết có tiền, có tiền kêu các cô làm gì đều nguyện ý, huống chi làm tình nhân là công việc nhẹ nhàng như vậy."
“Chỉ cần mở chân ra là có thể kiếm tiền."
“Đúng nha!"
Hai người che miệng lại cười dâm tà. Hách Linh Nhi yên lặng xoay người trở về phòng, còn chưa đi ra nửa bước liền bị nữ phó vừa trở về gặp được.
“Tiểu thư, cô tỉnh rồi!" Nữ phó tên gọi Lily mang theo đồ dùng hằng ngày vừa mua, tinh thần hoạt bát chào hỏi nữ chủ nhân mới.
Một câu kêu to này cũng đánh gãy hai người hầu nói chuyện trong phòng bếp kia, nhìn đến Hách Linh Nhi đứng ở cạnh cửa, các cô không khỏi sắc mặt đại biến, lập tức xoay mặt một trăm tám mươi độ cười.
“Tôi... đã đói bụng." Cô vẻ mặt xấu hổ.
“Chúng tôi lập tức vì người chuẩn bị đồ ăn sáng." Hai người liên tục động tay động chân thu xếp, không dám nói thêm gì nữa.
Hách Linh Nhi yên lặng trở về phòng, rửa mặt chải đầu tắm rửa xong, ngồi vào bàn ăn một chút. Đầu bếp vì cô đã chuẩn bị cơm Tây, nhưng cô chỉ uống chút canh, cảm thấy không thể ăn nổi.
“Cám ơn." Buông chiếc đũa, cô lễ phép nói lời cảm ơn, định đứng dậy trở về phòng.
“Tiểu thư không ăn sao?" Lily quan tâm hỏi.
“Tôi ăn no."
Trở lại phòng, cô ngồi yên trước bàn trang điểm, im lặng, hai người ở phòng bếp nói rất đúng khiến cô nghe xong cảm thấy rất đau khổ. Nguyên lai cô trong mắt người khác là loại con gái không biết thẹn, hám làm giàu như vậy. Cô nhịn không được, hốc mắt đã đỏ, những giọt nước mắt khổ sở rơi xuống.
“Tiểu thư?" Lily cầm quần áo đi tới đặt ở trên giường. “Cô khóc?"
“Không có gì." Cô ngượng ngùng lau đi nước mắt.
Lily tuổi xấp xỉ cô, là một cô gái có lòng tốt, đối với nữ chủ nhân mới ấn tượng rất tốt, vì thế tiến lên quan tâm hỏi: “Sao lại khóc? Không thoải mái sao? Hay là ai đắc tội cô?"
“Không có gì. Tôi chỉ cảm thấy hành vi bán đứng thân thể của chính mình thật đáng hổ thẹn."
Lily tò mò hỏi: “Tiểu thư không thích làm tình nhân?"
“Không thích." Cô lắc đầu.
Đáp án này làm cho Lily sau khi nghe được vẻ mặt kinh ngạc." Lần đầu nghe được có người nói không thích, tôi còn nghĩ người hẳn là rất vui vẻ mới đúng."
“Vui vẻ? Làm sao có thể?" Cô kinh ngạc hỏi lại.
“Tôi hầu hạ mỗi vị nữ chủ nhân, các cô đều rất vui vẻ có thể làm tình nhân của Phương tiên sinh, thậm chí cảm thấy chính mình được Phương tiên sinh tuyển trúng là chuyện may mắn nhất. Hơn nữa các cô đều tự nguyện."
“Tôi là bất đắc dĩ, tôi cần rất nhiều tiền, trừ bỏ làm tình nhân tôi không có biện pháp khác. Tôi... tôi chán ghét làm tình nhân! Đây là hành vi trái đạo đức."
“Cô không thích Phương tiên sinh?"
“Tôi chỉ gặp qua anh ta hai lần, căn bản chưa thể nói tới thích."
“Cô không biết ngài ấy thực anh tuấn! Mỗi một tân tình nhân đều say mê tướng mạo ông chủ tuấn dật."
“Không cảm thấy a." Cô vô lực ghé vào bàn trang điểm, tối hôm qua đều bị hù chết, nào có tâm trí nhìn anh ta có đẹp trai hay không.
Hắc! Lily giống như đã phát hiện đại lục mới, cảm thấy cực kỳ thú vị, lần này nữ chủ nhân không giống trước a! Có ý mới mẻ, cô thích!
“Tiểu thư, đừng khổ sở, mặc kệ cô có thích hay không, dù sao đã thành sự thật, khổ sở cũng là chuyện vô bổ, tốt nhất là nên sống cho tốt, đền đáp ít nhất là giải quyết khó khăn của cô, không phải sao?"
“Nhưng là tôi bán đứng tôn nghiêm chính mình, dùng thân thể kiếm tiền, cùng gái điếm có gì khác nhau đâu?" Nghĩ lới nói của hai người hầu kia, cô càng thêm thương tâm.
“Đừng nói như vậy! Ít nhất tôi sẽ không xem nhẹ cô, tôi thực thích cô, về sau tiểu thư có chuyện gì tận lực phân phó tôi, tài cán của tôi vì cô nhất định làm hết sức." Hầu hạ hơn mười tình nhân, đều đối với ông chủ điên cuồng mê luyến không nên, chính là yêu chết đi sống lại. Lần đầu gặp được người phụ nữ đối ông chủ không có cảm giác, thật sự rất bất khả tư nghị. Lily lo lắng hảo nói khuyên bảo một phen, như vậy động vật hi hữu không sớm tuyệt chủng, hảo hảo coi chừng mới tốt.
“Cám ơn..." một phen an ủi của cô ấy làm cho Hách Linh Nhi tươi cười, lau đi nước mắt trên mặt, hỏi: “Phương tiên sinh đâu?"
“Không biết, ông chủ bề bộn nhiều việc, ông ấy có rất nhiều sự nghiệp, luôn đến không thấy hình, đi không thấy bóng (không rõ tung tích), sáng nay vừa đi, không biết khi nào lại đến."
Ý tứ là anh ta đêm nay sẽ không trở về lâu? Chuyển đến chỗ ở xa lạ, may mắn có Lily hiền lành hảo tâm tiếp nhận cùng làm bạn. Cô an tâm mà cũng bất lực. Lily đối với cô là có hỏi tất đáp, không chỉ có hoạt bát mà lại có sở trường nói chuyện, theo cô ấy cho biết Phương Nghị từng có vô số tình nhân, các cô đều là cô gái tuyệt mỹ vô song, bất luận dáng người, tướng mạo, đều có thể nói là hạng nhất. Kỳ quái là, mỗi vị nhiệm kỳ ít khi vượt qua ba tháng liền ngưng hẳn hợp đồng quan hệ.
“Vì sao vậy? Nghe cô nói như vậy, các cô ấy vĩ đại như thế, vì sao Phương tiên sinh nhanh như vậy sẽ không muốn các cô ấy?" Hách Linh Nhi nghe được trợn mắt há hốc mồm, không thể tưởng được Phương Nghị kén cá chọn canh như thế!
Lily nhún vai nói, “Tôi cũng không hiểu được, mỗi người đều đẹp, không biết sao mà chết non, có lẽ là ông chủ quá mức có mới nới cũ, cô cũng hiểu được, người đàn ông chỉ cần có tiền, người phụ nữ xinh đẹp tùy tay đều vơ được, cũng chẳng biết quý trọng phụ nữgì cả."
Nghe Lily nói đạo lý rõ ràng, Hách Linh Nhi nghe được ngẩn người. Đừng nói thử suy đoán tâm tính đàn ông, cô ngay cả kinh nghiệm yêu đương cũng không có. Nếu chiếu theo như lời Lily, có vẻ nhiệm kỳ của cô cũng có thể không vượt qua ba tháng, nói không chừng một tháng cũng không đến, bởi vì cùng Lily hình dung tình nhân so sánh với, cô là người có điều kiện kém cỏi nhất.
Thông suốt, Linh Nhi không khỏi lộ ra nụ cười vui sướng, Lily quan sát vẻ mặt của cô, tò mò hỏi: “Tiểu thư đang cười gì?"
“Không có gì, tôi đoán của nhiệm kỳ tôi đại khái không đến một tháng, là có thể thoát ly khổ ải."
“Cô vì thế mà cao hứng?" Cô ta kinh ngạc hỏi.
“Đúng vậy."
“Nếu cô đợi một tháng, tiền lấy từ chỗ ông chủ chỉ có hạn, cô không hy vọng nhiều một chút sao?"
“Không!" Cô mãnh liệt lắc đầu."Có thể đợi phí phẫu thuật tay biểu đệ và học phí đại học, tôi đã thực thỏa mãn, chỉ hy vọng tất cả nhanh chóng rời khỏi, khôi phục cuộc sống nguyên bản bình lặng của tôi. Đây mới là điều mong muốn lớn nhất của tôi." Kêu cô làm tình nhân đã vi phạm lương tâm đạo đức chính mình, mỗi một ngày đều là tra tấn. Nếu không phải Hách Linh Nhi biểu tình thật sự như thế, Lily còn hoài nghi chính mình nghe lầm, trừng mắt nhìn cô ta như nhìn đến động vật quý hiếm!
“Làm sao vậy? Có gì không đúng sao?" Hách Linh Nhi khó hiểu nhìn biểu tình kinh dị của Lily.
“Không có gì." Thu lại nụ cười tinh nghịch, Lily phát hiện tân nữ chủ nhân này thật sự là rất đặc biệt! Bất đồng với các người phụ nữ khác luôn khoe vẻ ngoài của mình, các cô đối Phương Nghị trừ bỏ mê luyến tướng mạo bên ngoài của chủ nhân, cũng mơ ước tài lực hùng hậu của ngài ấy. Mà cô ấy, Hách Linh Nhi – tân nữ chủ nhân của cô, cư nhiên coi ông chủ như trâu quỷ xà thần, ước gì nhanh thoát khỏi quan hệ này. Điều này không những khiến cô cảm thấy mới mẻ hơn nữa còn đối với Linh Nhi sinh ra hảo cảm. Cô tin tưởng những ngày sau này, nhất định cùng trước kia khác nhau rất lớn, xác định tăng thêm rất nhiều lạc thú. (ông chủ quái, người hầu cũng quái theo)
Chủ tớ hai người hàn huyên rất nhiều, Lily vì cô xử lý ẩm thực bắt đầu cuộc sống hàng ngày, có Lily tuổi xấp xỉ cô làm bạn, cuộc sống của cô coi như như ý.
Chỉ là, Hách Linh Nhi tính toán nhầm rồi, Phương Nghị chẳng những không giống Lily nói là sẽ biến mất, hai ngày hoặc một tuần mới xuất hiện, đêm hôm đó anh ta trở lại kim ốc này, đòi lấy tiền tài mà anh mua đến hưởng thụ.
“Phương... Tiên sinh?" Cô chỉ mặc quần áo trong, cầm khăn tắm che khuất chính mình.
“Nhìn biểu tình của cô, giống như tôi không nên xuất hiện vào lúc này?" Từ kinh ngạc lấy lại tinh thần, cô vội vàng vì an tiếp nhận áo khoác ngoài, treo trên giá áo. Thực ngốc thu lại kinh ngạc, lộ ra nụ cười đúng kiểu của “tình nhân".
Nhìn biểu tình thành thật của cô, Phương Nghị cũng không dư so đo, kỳ thật hắn dự định đêm nay ở Đức, nhưng tự nhiên quyết định quay về qua đêm ở nơi này. Có lẽ là xác định giá trị tân tình nhân trước mắt này đi! Quét hạ toàn thân cô.
“Cô muốn tắm rửa? Vừa vặn, cùng nhau tắm đi." Không nhìn biểu tình kinh hách của cô, anh thoát quần áo lướt qua cô đi vào phòng tắm.
Hách Linh Nhi giống như xác không hồn cứng ngắc, thuận theo mệnh lệnh của anh mà đi vào phòng tắm. Cho dù có da thịt chung đụng, nhưng cô cũng không có lá gan mở mắt xem đàn ông trần truồng.
“Giúp tôi kì lưng." anh ta ra lệnh. Hách Linh Nhi nuốt nước miếng, đem bọt biển thấm chút sữa tắm, ngượng ngùng ở sau lưng của anh xoa nắn bọt biển. Chỉ là, cô chỉ dám tẩy phần trên. Phương Nghị phát hiện cô ở sau lưng xoa nhẹ cả buổi, cũng chưa chuyển qua nơi khác, liền xoay người lại buộc cô vì anh mà tẩy bộ ngực.
Hách Linh Nhi hé ra khuôn mặt quả táo đỏ nhất thời biến thành đại dưa hấu, cô không dám l ngắmoạn, chính là thẳng tắp nhìn bọt biển xoa nắn, bọt khí càng nhu càng nhiều, càng chà xát càng to lên. Phương Nghị hứng thú ngóng nhìn khuôn mặt cúi sát hồng rực, thân mình cứng ngắc như người máy, trải qua đêm qua mây mưa, đến bây giờ nhìn đến hắn trần truồng còn có thể mặt đỏ? Trong mắt hiện lên một chút tà cười, hắn tính làm thí nghiệm. Cố ý từ phía sau làm cho nước trôi đi bọt xà phòng cô vừa tạo, quả nhiên đã gặp cô càng thêm cố gắng chế tạo bọt biển, bởi vì bọt biển có thể che khuất tầm mắt, để ngừa cô xem đến trọng điểm không nên xem.
Phương Nghị phát hiện cô hảo ngoạn địa phương, lại nhịn không được muốn trêu cô. Lại cố ý làm cho nước đem bọt biển cô vất vả chế tạo toàn bộ tẩy sạch. Cô ngược lại càng không ngừng cố gắng thấm càng nhiều sữa tắm, hợp lại toàn lực tẩy ra bọt khí, tựa hồ trong mắt trừ bỏ bọt khí cũng chỉ có bọt khí.
Anh phì cười không thể cười ra tiếng, trong đầu hiện lên càng bướng bỉnh quỷ kế, đem bọt biển cô nắm trong tay di dời xuống.
“Tẩy nơi này." Chính là nơi kiêu ngạo nam tính của anh. Chỉ nhìn đến thân mình tiểu tình nhân cứng ngắc càng thêm cứng thêm, anh vụng trộm thay đổi tư thế, loan hạ thân xem vẻ mặt của cô. Không như anh đoán, anh nhìn thấy một đôi mắt nhắm chặt, cô ngay cả bản thân xoa nhầm chỗ cũng không biết.
“Tốt lắm, thay tôi dội nước tắm đi."
Hách Linh Nhi vụng trộm nhẹ nhàng thở ra, cũng không hiểu được động tác này đã thu ở trong mắt Phương Nghị. Nước xối ở trên lồng ngực rắn chắc của anh, cũng bắn tung tóe ướt quần áo trong của cô, kề sát ở trên da thịt non mịn yểu điệu, cặp nhũ phấn hồng thoáng thoáng như ẩn như hiện. Phương Nghị ánh mắt biến dần thâm sâu...
Anh ôm eo của cô, bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve, một tay hướng lên trên chậm rãi dao động, cuối cùng ngừng ở trước cặp ngực rất tròn của cô, lấy ngón tay xoa nắn đầu vú. Sau khi bị anh khiêu khích, Hách Linh Nhi rất khó chuyên tâm thay anh lau thân mình, hô hấp của cô vì bị anh xoa nắn mà dồn dập, thần kinh căng thẳng không thể tự hỏi gì.
Chợt, anh đem cô đặt tại trên tường, mãnh liệt thân thể bao lấy cô. Cô chưa từng nghĩ tới sẽ cùng anh ấy làm tình ở trong phòng tắm, bảo thủ đối với sự cuồng dã của anh lại kinh hoàng thất thố, ở phòng tắm giao hoan? Nha – này quá điên cuồng! Cô lúc này không khỏi kháng cự.
Động tác cự tuyệt của cô càng châm lên dục vọng hừng hực của anh. Ở phòng tắm, luôn luôn là tình nhân thỏa mãn anh, hầu hạ anh, nhưng hiện tại, anh lại thành chủ động, muốn khơi mào trong cơ thể cô nhiệt tình tới đón hợp anh, anh hiểu được cô còn trong giai đoạn tìm kiếm, như thế nào dụ ra tình dục của cô là thách thức thú vị hạng nhất.
Kéo lên váy lót của cô, anh tính tiến vào cô, nhưng cô lại bị dọa.
“Phương tiên sinh... Không cần như vậy!" Cô đẩy ra, biết rõ làm tình nhân là phải thuận theo, nhưng cô thật sự không thể nhận hành vi dã man như thế. Khí lực của cô căn bản đối với anh không có tác dụng gì, ngược lại càng làm cho anh dục hỏa đốt người, rất nhanh giữ lấy cô, Hách Linh Nhi chỉ có thể vô lực mặc anh tiến vào, nhắm chặt hai tròng mắt không hề giãy giụa vô ích nữa, cô cũng không muốn làm như vậy.
Qua đi, Phương Nghị phát giác bản thân lúc trực tiếp tiến vào, từ trước đến nay anh sẽ không không dùng bảo hiểm mà làm việc đó, nhưng lần này lại khiến anh phạm vào sai lầm chưa từng phạm phải, nhìn cô gái bên người kiệt sức ngủ say, cô có thể sẽ mang thai đứa nhỏ của anh. Mà anh, xem ra phải làm một ít biện pháp đền bù. Hôm sau, Hách Linh Nhi tỉnh lại, giống như trước một bên giường trống không,anh ta không biết đã đi từ khi nào, mà cô thế nhưng một chút cũng không biết.
“Tiểu thư!" Lily ở ngoài cửa hô. Cô mệt mỏi đứng dậy, toàn thân đau nhức vô lực như vừa chạy liên tục năm trăm mét, mặc vào áo khoác bao vây lấy thân mình mở cửa."Chuyện gì?"
“Y đại tỷ tới chơi?" Y đại tỷ? Không phải là người đàn bà phụ trách phỏng vấn tình nhân kia sao? Cô chỉ gặp mặt qua một lần.
“Tôi thay xong quần áo liền ra." Mặc quần áo ở nhà nhẹ nhàng, Hách Linh Nhi đi vào phòng khách, Y đại tỉ vừa thấy cô, bày mặt tươi cười chào đón.
“Linh Nhi, thời gian vừa qua có thoải mái hay không? Vận khí của em thật là tốt, có thể làm cho Phương tiên sinh chọn nha."
“Nhờ phúc Y đại tỷ, cám ơn sự hỗ trợ của chị."
“Nào có, cũng muốn xem điều kiện của em có tốt không, tôi mới có thể có được bút sinh ý này, là tôi phải cảm ơn em mới đúng." Cô ấy cười ha ha.
“Không biết hôm nay chị tới đây để..."
“Đúng rồi, chúng ta liền trực tiếp tiến vào chuyện chính, chỗ này có một phần hợp đồng cần em kí tên." Từ túi lấy ra một phần văn kiện. “À, đây là hợp đồng giao dịch cùng Phương Nghị tiên sinh, trong sáu tháng, trả thù lao trừ bỏ hai trăm vạn vừa mới bắt đầu ở ra, còn có gởi ngân hàng ba trăm vạn, hơn nữa lúc em ở đây tất cả chi tiêu hàng tháng mười vạn khối tiền tiêu vặt, Phương tiên sinh đều đã phái người đưa tiền của em gửi tiết kiệm." Như vậy trả thù lao rộng rãi làm cho Hách Linh Nhi trừng lớn mắt; ngốc tại chỗ ở đàng kia.
“Những thứ này đều là của em?"
“Đúng vậy, Phương tiên sinh phi thường giàu có, chỉ cần em làm anh ta vừa lòng, thậm chí lại hướng anh ta yêu cầu gì, anh ấy cũng sẽ không keo kiệt."
“Không, như vậy em đã muốn thực thỏa mãn." Cô giống như nằm mơ vậy.
“Chỉ là..." ngữ khí Y đại tỷ vừa chuyển, có chứa cảnh cáo: “Nói trước tiên là ở phía trước, làm chuyện này là có quy củ nhất định. Mặc dù kỳ hạn khế ước là nửa năm, nhưng Phương tiên sinh có quyền ngưng hẳn trước, đến lúc đó em cũng không thể làm ra hành vi dây dưa gì, nếu không hoợp với hợp đồng, Y đại tỷ tôi có nghĩa vụ ngăn cản loại sự tình này phát sinh, mặt bị xé rách sẽ không đẹp."
“Chị yên tâm, em sẽ toàn lực phối hợp." Cô hận không thể không đến một tháng liền giải ước, khôi phục thân tự do, trong lời nói Y đại tỷ khiến cô cảm thấy bất khả tư nghị, ai còn mong tiếp tục đi dây dưa với tên biến thái kia? Nghĩ đến hành vi dã man ngày hôm qua anh ta cô còn thấy tức giận.
“Em hiểu được là tốt rồi, không có ý kiến khác, ký tên đi."
Hách Linh Nhi không chút nào lo lắng ký đi xuống, nhưng trong lòng đo kế hoạch tương lai. Có tiền, cô có thể nộp học phí, đem hàng tháng tiền tiêu vặt tồn xuống dưới, đợi cho Phương Nghị đối với cô thấy chán, ngưng hợp đồng, cô có thể tiếp tục làm công kiếm tiền, sau khi tốt nghiệp có thể thực hiện tâm nguyện ra nước ngoài du học.
Vì thế, cô nhất định nhẫn nại, nhẫn đến ngày nào đó hợp đồng ngưng hẳn. Tân nhậm tình nhân luôn có vẻ nghe lời, Y đại tỷ thực vừa lòng cô gái này nhỏ nhưng thật ra rất nhu thuận, sẽ không biết tình huống này có thể duy trì bao lâu? Cô cũng không quên Phương tiên sinh lúc gần đi đã dặn, rót một ly nước, xuất ra viên thuốc một màu trắng đặt ở trên bàn trà.
“Đây là gì?" Y đại tỷ cười cười, sớm nghĩ kỹ thuyết phục cô nuốt vào viên thuốc này không thể từ chối, cô thể hiện ra quan tâm ôn nhu ngữ khí." Em cũng biết, hầu hạ đàn ông tuy rằng có thể được rất nhiều ưu việt, nhưng phụ nữ nên hiểu được bảo vệ chính mình, tránh cho người đàn ông nhất thời hưởng lạc."
“Đây là thuốc tránh thai?" Không đợi Y đại tỷ nói xong, cô đã nghĩ đến. Ánh mắt của Y đại tỷ loé lên tia giảo hoạt khó hiểu, không thể tưởng được phản ứng của cô gái nhỏ này không tệ, nếu dụ dỗ bất thành, cũng đừng trách cô mạnh bạo. Còn không có mở miệng, một đôi mắt lợi hại chuyển thành giật mình, bởi vì Hách Linh Nhi không chút do dự nuốt vào viên thuốc, uống sạch ly nước một giọt không dư thừa.
“Còn có gì phải chú ý sao?" lòng cảm kích mà không lời nào có thể miêu tả được, may mắn có Y đại tỷ nhắc nhở, nếu không nếu thật mang thai, tương đương đem cô đẩy vào vực sâu không đáy.
“Ách... Không có." Ngay cả cho cô thời gian bão nổi đều không có.
“Cám ơn Y đại tỷ, may mắn có chị nhắc nhở, chị thật sự là người tốt." Kia hé ra khuôn mặt thiên chân vô tà hoàn toàn nhìn không ra dáng vẻ giả bộ, Y đại tỉỷ cười khổ, đứa nhỏ này nếu không phải cô gái lòng dạ cao thâm lợi hại, chính cô gái là hồn nhiên không có thuốc chữa ngu ngốc.Theo như ánh mắt cô nhiều năm chuẩn xác xem, 9 phần thuộc loại người sau.
Cô gái như thế, phải đi theo con đường làm tình nhân này, kết cục không phải bị đàn ông lừa tới đường cùng thê thảm, chính là được đàn ông tốt yêu thương cả đời. Chỉ mong đứa nhỏ này phúc khí đủ lớn, tương lai có thể có kết cục tốt... (à, bé này bị cả hai J)
Tác giả :
Mạc Nhan