Hôn Ước Của Cổn Cổn Có Mắt Âm Dương
Chương 76: Cổn Cổn 囧 trong lúc trực tiếp hằng ngày
Edit: Tiểu Điềm Điềm
Các fan sắp điên rồi, bọn họ mở mắt trừng trừng nhìn một con gấu trúc trắng đen tròn vo bông xù đang nhảy vòng. Quan trọng nhất là, trong đống vòng này có cái lớn cái nhỏ, cái lớn rộng cả mét, cái nhỏ lại chưa bằng cái chén.
Tiểu Gấu Trúc Đoàn Nhi thịt đô đô lắc lắc cặp chân ngắn củn nhảy qua cái vòng ở giữa, có thể nói là động tác vô cùng lưu loát.
Lần đầu thử nghiệm, nhóc liền chọn một cái được xem là đơn giản nhất. Mạc Cổn Cổn hướng về phía màn ảnh kêu “ư ư", móng vuốt nhỏ cào cào tai, mặt nhỏ tròn vo bông xù xù có hơi tự hào, nhóc ta liếm liếm mũi.
Thực tế là Mạc Cổn Cổn có hơi khẩn trương, nhóc chưa từng trực tiếp loại hình vận động này, rất sợ mọi người không quá thích.
Một đám lệ quỷ yên lặng vây xem, đều bị Cổn Đoàn Nhi lão đại nhà mình manh ra một mặt máu.
Tiểu Ôn: “Cứ cảm thấy để gấu trúc biểu diễn cho người tinh tế, lỗ máu rồi."
Tôn Tiểu Tuyền nhe răng: “Cậu quên trừ con người ra, còn có một đám đồ chơi bàng môn tà đạo nữa à."
Sau khi nhận được quần áo nhỏ tình yêu của Tôn Tiểu Tuyền, quỷ nhỏ càng tin phục cậu ta hơn, lúc này đang cười hì hì gật đầu, thái độ ủng hộ đến cùng.
Tiểu Ôn yên lặng nhìn về phía Tôn Tiểu Tuyền, cùng với quỷ nhỏ ăn mặc quần áo lố lăng trong lòng cậu ta, thầm nghĩ: Hiện tại hai người các người mới là bàng môn tà đạo á.
Trương Lan chống má, trong mắt tràn ra một chút mẫu tính trìu mến: “So với chúng ta, vẫn có người không vui hơn nữa kìa."
Biểu tình của các vị lệ quỷ chợt khựng lại.
Bọn họ đồng loạt nhìn về phía Lục Kiêu Kỳ ngồi ở một bên có vẻ như đang xem tài liệu, thực tế lại đang âm thầm quan tâm Cổn Đoàn Nhi.
Ngay lúc Mạc Cổn Cổn bắt đầu nhảy vòng, Lục Kiêu Kỳ liền dừng công việc trong tay, giao nhiệm vụ cho hai người Đàm Tình, thong thả đi lên lầu. Làm người chủ quyền của Mạc Cổn Cổn, Lục Kiêu Kỳ tuyệt đối không muốn phải thông qua màn hình thế giới mới có thể nhìn thấy Cổn Đoàn Nhi nhà mình chơi đùa.
Mạc Cổn Cổn nhảy vài cái vòng giản đơn, lá gan cũng liền lớn hơn một chút, nhóc ta kích động nhìn qua cái vòng lớn nhất.
Cái vòng lón nhất có màu sắc rực rỡ nằm ở vị trí khá cao, chắc là lúc trước quản gia sợ nhóc té, nên có đặt một cái hộp nhỏ ở dưới. Gấu trúc hoàn toàn có thể đạp lên hộp để nhảy lên, lại đạp lên một cái hộp sặc sỡ ở bên cạnh để tiếp đất, liền có thể nhảy qua một cách rất an ổn.
Nhưng mà, cũng không biết có phải là chỗ nào xuất hiện sai lầm, chỉ có một bên có hộp.
Cho nên, một là Mạc Cổn Cổn nhảy qua, rồi đáp xuống hộp, nếu không thì nhóc bò lên trên hộp, rồi nhảy trực tiếp qua vòng từ chỗ cao.
Bất luận là loại nào, đối với một con gấu trúc béo đô đô mà nói, không đáng kể chút nào.
Rơi xuống liền rơi xuống thôi.
Mạc Cổn Cổn lắc lắc tiểu thân thể bông xù xù, cố gắng bò lên trên hộp, cậu chuẩn bị nhảy từ chỗ cao xuống.
Mạc Cổn Cổn đứng trên hộp nhỏ, vươn hai chân trước ra, bám vào cái vòng sặc sỡ, thò đầu qua nhìn xuống, phán đoán cao thấp.
Chỉ bằng tiểu dáng dấp ngó dáo dác này đã manh đổ cả một đám người và quỷ.
Tiểu Ôn khẽ hô một tiếng.
Nghe được động tĩnh, Mạc Cổn Cổn mới vừa định nhảy qua nghi ngờ nghiêng đầu, nhìn qua, hai cái tai nhỏ đen tròn hướng ra sau run run.
Tiểu Ôn lắc đầu, biểu thị không phải mình cố ý.
Nhóc quay đầu lại liếc mắt nhìn, trong cặp mắt ướt nhẹp có thêm một chút hoang mang, cẩn thận nhìn nhìn để xác thực không có ai gọi nhóc.
Lần thứ hai cố lấy dũng khí, không phải là nhảy vòng thôi sao.
Thân là một con gấu trúc thức thời rất nhanh, nhóc sẽ có thể làm đến đặc biệt hoàn mỹ!!
Nghĩ như vậy, Mạc Cổn Cổn liền lộ ra cặp chân sau ngắn củn ú nu, dùng sức bật nhảy, sau đó…
Móng vuốt nhỏ đụng tới mép vòng, mất thăng bằng, tay chân vướng vào nhau, té cái phịch xuống thảm nhỏ.
Cái mông nhỏ thịt đô đô tưng tưng lên, y như mấy con sóng vậy.
“Trời ạ, Tiểu Tiểu không sao chứ, đừng té hỏng nhé, đau quá đi, chủ nhân đẹp trai ở đâu rồi, còn không mau đến xem thử đi!"
“Đúng là trời đánh mà! Rốt cuộc là chủ nhân nào mà xấu quá vậy, thế mà lại dùng loại thủ đoạn này để huấn luyện gấu trúc, có cảm giác cục bông nho nhỏ đều sắp bị té đến biến hình tới nơi, đau lòng quá đi à! Không được, tôi phải tố cáo chủ nhân này, anh ta ác ý dùng thú cưng đáng quý để vơ vét của cải!!"
“Ha ha ha, bóng gấu trúc biến thành bánh gấu trúc, thực sự quá đáng yêu. Tuy rằng hẳn là tôi nên đau lòng, nhưng mà tôi chỉ muốn cười ha ha thôi."
“Ha ha ha ha ha ha ha ha. Quá hài, gấu trúc ngốc ngốc manh chết người!"
“Mọi người có thấy cảnh gấu trúc xoay đầu lại nhìn không? Tôi có screenshot, có phải là nhóc ta đã nghe thấy chủ nhân ra lệnh nên đã nhảy qua không, móng vuốt vốn đã ngắn, có cảm giác nhảy qua vòng lại càng có vẻ ngắn hơn nữa. Đây đúng là một con gấu trúc phấn đấu vì chương trình mà!"
Ngược lại bị té ở đâu, Mạc Cổn Cổn liền nằm rạp ra đó.
Nhóc quỳ rạp ở dưới đất, gãi gãi mặt, mới nãy thực sự là có hơi mất mặt á.
Vốn cho rằng mình sẽ nhảy vô cùng ưu mỹ, nhưng không nghĩ rằng sẽ bị té ngã, lại còn ở trước mặt toàn bạn fan tinh tế và Đại Quái Vật nữa chứ.
Tiểu Hồng dựa sát vào, cực kỳ lo lắng: “Cậu không sao chứ, có muốn nghỉ ngơi một chút không?"
Lúc Tiểu Hồng nhìn thấy trạng thái gấu trúc của Mạc Cổn Cổn, lại càng yêu thích cậu nhiều hơn nữa, gần như là đã dính sát vào người Mạc Cổn Cổn vậy. Thấy cậu té, Tiểu Hồng vội nhào qua hỏi thăm, không biết đã hái một chiếc lá nhỏ ở đâu tới, hiện tại đang dùng hai cái tay nhỏ bé ra sức quạt gió cho Mạc Cổn Cổn.
Mạc Cổn Cổn híp mắt một cái: “Tôi không sao."
Lăn vài cái trên thảm nhỏ, Mạc Cổn Cổn trực tiếp lăn đến cái vòng nhỏ nhất, cái vòng này chỉ lớn cỡ cổ tay.
Mạc Cổn Cổn tròn vo, nhóc thò đầu qua, liền vượt qua mà không có bất kỳ trở ngại nào.
Sau đó, các fan liền trợn mắt há mồm.
Bọn họ thấy bụng nhỏ của Gấu Trúc Đoàn Nhi cứ như vậy liền kẹt lại.
Kẹt, lại.
Bụng Mạc Cổn Cổn bị kẹp ở giữa vòng, thậm chí cái móng của chân trước còn không chạm tới đất, mà chân sau cũng đang khó khăn nhón nhón xuống để chạm được tới mặt đất.
Trên thực tế, Mạc Cổn Cổn bị kẹt lại cũng đang kinh ngạc đến ngây người.
Nhóc dùng sức quay đầu lại, nhưng căn bản là thân thể béo đô đô làm không được chuyện này á, bụng Mạc Cổn Cổn bị kẹt cứng, cọ đến cọ đi đến đau, nhóc ta ủy khuất.
Tiểu Gấu Trúc Đoàn Nhi bắt đầu kêu ư ư, mềm nhu nhu lại đặc biệt khẩn cấp.
Bốn cái chân ngắn củn không ngừng loạng choạng trên không trung, cái đuôi nhỏ chỉ có một dúm lông cũng vểnh lên: “Ư ư ư!"
Gấu Trúc Đoàn Nhi mở miệng, lộ ra vài cái răng nhỏ, quầng mắt đen càng để lộ vẻ xinh xắn đáng yêu của nhóc. Cặp mắt vốn đã ướt nhẹp mắt bởi vì bị kẹp đau lại trở nên càng ngập nước hơn, y như có thể khóc lên bất cứ lúc nào vậy.
Tiểu dáng dấp này khiến cho người khác nhìn thấy mà đau lòng, nhưng lại khiến mọi người thấy buồn cười.
Tiểu Ôn bụm mặt, manh đến tim gan run rẩy.
Tiểu Hồng bận trước bận sau, nắm móng vuốt nhỏ của Mạc Cổn Cổn kéo về phsia trước, bất quá hình như không có tác dụng gì, Tiểu Hồng liền bay đến sau lưng gấu trúc, dùng sức đẩy Mạc Cổn Cổn, cánh nhỏ ra sức vỗ, phát ra tiếng ông ông ông.
Hai nhóc nhỏ kia cùng nhau lăn qua lăn lại, giới quỷ quái toàn bộ tinh tế xem mà muốn nổ tung.
“Sao có thể đáng yêu như vậy chứ! Trời ạ trời ạ, hình như đang liếm màn hình rồi á!"
“Thắt cổ quỷ của tôi rồi, chỉ muốn biết cái thứ bay tới bay lui kia là vật gì, có vẻ ăn rất ngon á."
“Hôm nay đại đại không đọc bài bốn, bất quá tôi được xem… cảnh nhảy vòng quý báu của cậu ấy."
“Đừng đừng, để tui cười một lát đã, quá hài hước! Tui chỉ muốn đợi đến vài chục năm sau, có khi nào cậu ấy sẽ truy sát hết quỷ quái đã biết lịch sử đen tối của mình không hả, ha ha ha ha ha. Cười ra tiếng lừa kêu, chịu không nổi rồi đau bụng quá đi! Tui phắc, tui đã nói mà, tui cười đến lòi ruột luôn rồi nè, chờ tui một lát, để tui nhét chúng vào lại đã, không thôi lát nữa tới trái tim cũng rơi ra ngoài luôn á."
Tôn Tiểu Tuyền ở bên cạnh cũng khẩn trương theo, quỷ nhỏ lại quơ quào hai cái tay nhỏ xám xịt hôi không ngừng kêu ưm ưm a a.
Trương Lan xoa càm, xoay người đi, chịu không nổi, cô sắp bị hòa tan rồi.
Tiểu Ôn lại sắp cười tê liệt, cậu ta cố gắng duy trì vẻ mặt bình tĩnh, nhưng âm thanh phì phì biểu thị hiện tại cậu ta đang nhịn đến có hơi khó chịu rồi.
Mạc Cổn Cổn lăn qua lăn lại mệt, nhóc cong lưng nhỏ lên, dùng cặp mắt lóng lánh nước nhìn về phía Lục Kiêu Kỳ.
Quả nhiên vẫn là nhờ Đại Quái Vật.
Lục Kiêu Kỳ vẫn quan tâm Gấu Trúc Đoàn Nhi nhà anh, thấy nhóc nỗ lực tự thoát ra đến mệt, liền chuẩn bị ở một bên chuẩn bị. Cái tay cầm tài liệu của vị Phó Nguyên soái này ngày càng cố sức, nét mặt anh bình tĩnh không gợn sống, nội tâm lại vội vàng không thôi, nhóc nhỏ kia mau kêu anh đến đi.
Rốt cục đợi được lời cầu cứu mềm manh manh của nhóc nhỏ kia, tim của Lục Kiêu Kỳ đã sắp nhảy ra tới nơi.
Lau lau mặt, Lục Kiêu Kỳ giả bộ bình tĩnh đứng dậy, đi qua.
Anh đưa tay ra.
Trong màn ảnh, bỗng nhiên xuất hiện một đôi tay có khớp xương rõ ràng lại đặc biệt đầy đặn, các fan đều thét chói tai.
“Mau nhìn đi! Mị đã nói vị chủ nhân đẹp trai kia sẽ không mặc kệ Tiểu Tiểu của chúng ta mà! Nhìn đôi tay này xem thực sự quá man!"
“Ha ha ha, làm chuyện xấu lại bị chủ nhân phát hiện, hiện tại mị chỉ muốn biết diện tích bóng ma trong lòng Gấu Trúc Đoàn Nhi là bao lớn thôi! Mị đoán chắc chủ nhân cũng đang nhịn cười, ha ha ha ha ha. Không được cười rút gân rồi."
“Tui phắc! Nãy giờ chủ nhân này làm gì vậy hả! Đợi đến khi Tiểu Tiểu của chúng ta sắp khóc tới nới mới đến, đau lòng hỏng rồi!"
“Đánh chết con sen không làm tròn nhiệm vụ này! Gấu trúc đừng sợ, đã có ma ma rồi đây!!"
Rốt cục chủ nhân được mọi người chờ đợi đã xuất hiện, cứu lấy gấu con.
Sau đó, dưới ánh mắt sáng rực của các fan, nhẹ nhàng bóp nát cái vòng lấp lánh kia.
Sau khi Lục Kiêu Kỳ dùng một tay bóp nát vòng lấp lánh, thận trọng đặt Gấu Trúc Đoàn Nhi đã chịu ủy khuất vào lòng bàn tay, một tay khẽ vuốt lông nhóc, tay kia lại hung hăng đập một cái, trực tiếp bóp vòng lấp lánh sót lại thành bột mịn, sau khi xòe tay ra, bột phấn trong lòng bàn tay bị anh hất ra một cách tùy ý.
Thoáng cái một cái bóp tay này đã gây chấn động toàn bộ tinh tế, quần chúng ăn dưa vây xem đều bị dọa ngốc.
“Đậu má đậu má! Đây là thủ đoạn gì!! Cái thứ lấp lánh kia chắc là thép đặc Lệ Phân á! Đó chính là nguyên liệu chế tạo người máy cấp B á, lại bị bóp nát thành bột một cách dễ dàng như vậy, các bạn chú ý nè, không phải bẻ gãy, không phải hai tay hung hăng bóp biến hình, mà là chỉ cần bóp nhẹ một cái, trực tiếp biến thành bột phấn á á á á!"
“Đậu má má má! Cứ như tôi được nhìn thấy nam thần trong lòng mình vậy! Chủ nhân cũng quá khốc đi!"
“Khẳng định là làm màu! Chủ nhân này quá tâm cơ, không chỉ dạy một con động vật nhỏ lòe người, lại còn làm một món hàng nhái để lăn qua lăn lại, tôi muốn tố cáo hắn ta, loại người này không xứng sống ở tinh tế! Hắn ta không xứng được mọi người quan tâm!!!"
“Tôi không biết cái vòng lấp lánh kia có phải thật không, nhưng cho dù là chất liệu gỗ thông thường, để đập vỡ cũng đã khó khăn rồi, huống chi là bóp thành bột. Tôi nghĩ liệu có phải tay của chủ nhân này có năng lực phun trào không, nếu như anh ta không có làm bộ, tôi chỉ có thể nói, tôi gặp được một cường giả tinh tế! Là loại có thể dùng tay không xé nát người máy."
“Cũng không phải là không có tồn tại dùng tay không xé nát người máy, người rất rất mạnh liền có khả năng, trùng tộc cũng có thể làm được. Nhưng về phía nhân loại, tôi chỉ thờ phụng Lục Thượng tướng thôi, ha ha ha, không không, hiện tại anh ấy đã là Lục Nguyên soái rồi!!"
“Quá con mọe nó chấn động nhân tâm mà. Mị sắp tan chảy rồi. Có ai thấy không, động tác này của anh ta hoàn toàn chính là để hả giận cho nhóc nhỏ đó. Quả thực lực bạn trai max! Mị đang bổ não gấu trúc có thể biến thành thiếu niên, sau đó ân ân ái ái với chủ nhân cường đại, một cuốn tiểu thuyết ba trăm vạn chữ đang hiện lên ở trong đầu, cái gì bích đông sàng đông, các loại ox, không được, mị phun máu mũi rồi."
“Ai quan tâm đến chủ nhân chứ! Hiện tại tui chỉ muốn biết gấu trúc thế nào rồi!"
Mạc Cổn Cổn mềm đát đát ngồi phịch ở trong lòng bàn tay của Đại Quái Vật, y như một chú rùa con, bốn cái chân ngắn củn bám chặt vào tay anh.
Đầu nhỏ dán vào tay Đại Quái Vật, cặp mắt đen lúng liếng chứa đầy hơi nước.
Lục Kiêu Kỳ vuốt ve dúm lông nhỏ trên đầu Gấu Trúc Đoàn Nhi, chạm chạm vào cái tai nhỏ đen đen: “Đau không?"
Nắm chặt lấy móng vuốt nhỏ, vểnh đuôi lên, Mạc Cổn Cổn nghiêng nghiêng đầu, “Ư ư."
Lục Kiêu Kỳ buồn cười: “Lần sau còn nghịch ngợm nữa không?"
Mạc Cổn Cổn chôn đầu xuống, làm nũng ăn vạ, nhóc cũng không nghĩ tới mình sẽ bị kẹt nha.
Nhớ tới chính mình ban nãy, nhóc liền cảm thấy không còn mặt mũi gặp người.
Đặc biệt là Đại Quái Vật còn cười nhạo nhóc nữa, càng nghĩ càng khó chịu, Mạc Cổn Cổn hít hít mũi, y như thực sự muốn khóc lên vậy.
Lục Kiêu Kỳ bất đắc dĩ sờ sờ đầu nhóc ta: “Mau nhìn xem, tôi báo thù cho nhóc rồi."
Mạc Cổn Cổn còn chưa kịp rơi nước mắt, liền nghe Đại Quái Vật nói, nhóc quay đầu, thò đầu nhỏ ra nhìn xuống, nhìn lại thực sự chỉ thấy một chút bột phấn, không còn cái vòng nhỏ nhất kia nữa.
Mạc Cổn Cổn nghiêng đầu, “Ư ư?"
Lục Kiêu Kỳ: “Tôi bóp nát rồi, sau này sẽ không còn cái đó nữa, nó làm đau nhóc, không cần."
Mạc Cổn Cổn chớp chớp mắt, dùng sức cọ cọ vào lòng bàn tay của Đại Quái Vật, sau đó liền chống hai chân trước be bé lên, ngồi dậy.
Người vây xem trực tiếp lại gào thét một phen, bọn họ không chỉ thấy được tay không bóp nát vòng, lại nhìn thấy con người sắt đá nhu tình, trực tiếp bị thức ăn cho chó lạnh lùng vả vào mặt, tim của vô số chó độc thân cẩu bị bóp nát thành bột y như cái vòng hồi nãy vậy
“A a a a! Quá ngầu quá ngầu!’Nó làm đau nhóc, không cần’ Sao lại tổng tài như vậy chứ!"
“Tiểu Tiểu lại biểu diễn vẻ đáng yêu của mình một lần nữa, mới nãy lúc cục bông trắng đen nằm ì trên lòng bàn tay của chủ nhân, tui thực muốn quỳ xuống, quá đáng yêu á á á! Sao trên thế giới có thể có một nhóc con manh như thế chứ, quá phạm quy!"
“\(^o^)/~ Giọng nói của chủ nhân thiệt là trầm ấm, tai đã mang thai rồi. Chủ nhân và Tiểu Tiểu cùng trực tiếp đi. Lòng tôi đang rục rịch đây nè!"
“Tôi chỉ giả dụ, nếu như ban nãy cái vòng lấp lánh kia là thật. Như vậy vị chủ nhân này thật sự quá trâu bò rồi á. Thể năng mạnh đến cấp S, mức độ giàu có quả thật là tiện tay liền có thể ném đi mấy trăm vạn á. Lòng tôi có hơi đau đớn."
Mạc Cổn Cổn cũng không biết mình đã bị mắc kẹt vào thứ gì, nhóc nghe Đại Quái Vật nói đã báo thù thay mình, Mạc Cổn Cổn liền thoải mái.
Nhóc nghĩ nghĩ đến hoạt động nhảy vòng của mình, yên lặng che mặt.
Hình như không quá thuận lợi.
Mạc Cổn Cổn muốn cuộn lại thành cầu, nhưng nhớ tới mình đang trực tiếp, liền nghĩa chánh ngôn từ cự tuyệt ý kiến đưa nhóc đi nghỉ ngơi của Lục Kiêu Kỳ.
Nhóc được đặt xuống đất, bước lộp cộp tiêu sái đi về phía mấy cái vòng.
Các fan trừng lớn hai mắt, kinh ngạc không thôi. Đều suy đoán có phải là gấu trúc muốn khiêu chiến tiếp hay không.
Sau đó, bọn họ thấy cục bông trắng đen ngang nhiên di chuyển đến trước cái vòng, dùng chân sau đạp một cước, tiểu biểu tình rất giải hận.
“… … Mị bị manh đổ!"
“Tui cho rằng Tiểu Tiểu lại muốn nhảy tiếp, trăm triệu không nghĩ tới, nhóc ta thế mà lại đi trả thù, nhóc nhỏ kia tếu quá đi! Ha ha ha."
“Phun một ngụm rượu lên mặt người ngồi đối diện, Tiểu Tiểu của tui chính là ngạo kiều như vậy đó, nàm sao nha!"
Tuy rằng hôm nay Mạc Cổn Cổn tự nhận là thành tích không tốt, nhưng trên thực tế, nhóc ta đã chó ngáp phải ruồi, may mắn vớt được một đợt bình chọn.
Sau một ngày trực tiếp, Mạc Cổn Cổn đã đạt được hơn 800 triệu lượt bình chọn.
Mà thí sinh vượt lên tiếp theo, anh ta là một đầu bếp, hiện tại có 480 triệu lượt bình chọn. Về phần ngôi sao số 63 có chút danh tiếng trước đây, rất đáng tiếc bởi vì không thể tham gia kỳ này, nên đã vô duyên với trận chung kết. Vị đầu bếp trở thành thí sinh hạng hai, chính là nhờ Mạc Cổn Cổn đã vô tình bỏ phiếu trước đây.
Xác thực trước đây cũng nhờ có Mạc Cổn Cổn, vị thí sinh này mới có thể được công chúng biết đến, nhưng không nghĩ tới anh ta thực sự rất có năng lực, thế mà lại có thể tranh thủ đến tên thứ hai vị trí, đồng thời anh ta còn được phong làm tồn tại vừa yêu vừa hận trong chương trình. Chương trình món ngon của anh ta quá hấp dẫn, xem mà thèm chảy cả nước miếng, nhưng lại không thể ăn được á!
Vì thế, vị thí sinh này liền vọt vào top 5, trước khi bắt đầu trận chung kết, thành công vượt lên vị trí thứ hai.
Nhưng mặc dù như vậy, ở một mức độ nào đó tỉ lệ ủng hộ của anh cũng không thể nào so với Mạc Cổn Cổn được.
Đạo diễn vẫn một mực quan tâm đến màn hình của Mạc Cổn Cổn đã kích động đến tột đỉnh, rất hiển nhiên, ông biết nội tình, chân tướng này làm ông muốn nghẹt thở, bởi vì ông biết rõ ở phía sau màn ảnh, người chỉ lộ ra một phần cánh tay kia là ai.
Đạo diễn bụm mặt, nếu mà toàn thế giới đều biết thân phận chân thật của vị này, chương trình của bọn họ liền phải nổ tung!!
Chỉ mới tưởng tượng, đạo diễn đã cảm thấy nghẹt thở và hưng phấn rồi.
Nhưng vấn đề là, ông không dám.
Nếu vị anh hùng Lục Nguyên soái này không muốn xuất hiện, ông cũng chỉ có thể ngậm miệng, nhìn vô số người ở bên cạnh tham thảo thân phận của vị này. Đạo diễn có một loại cảm giác tang thương và vui vẻ khi mọi người đều say chỉ mình ta tỉnh.
Đều là người phàm ngu xuẩn, chỉ mình ông biết!!
Mạc Cổn Cổn kết thúc trực tiếp, toàn bộ Gấu Trúc Đoàn Nhi như không có xương sống, liền mềm đát đát ngồi phịch xuống thảm nhỏ.
Thực sự là quá thẹn thùng mà.
Rõ ràng là muốn mang đến một trải nghiệm trực tiếp tốt đẹp cho các fan, nhưng cuối cùng lại bị mình làm hỏng.
Càng nghĩ càng thương tâm, nhớ tới có khả năng sau này phải từ biệt chương trình trực tiếp này, Mạc Cổn Cổn ngân ngấn nước mắt, ủy khuất hít cái mũi nhỏ.
Lục Kiêu Kỳ tắt máy tính, ngồi bên cạnh Mạc Cổn Cổn.
Cặp mắt Lục Kiêu Kỳ lấp lóe ý cười: “Sao vậy? Chơi không vui hả?"
Mạc Cổn Cổn lắc đầu, hai cái tai nhỏ rũ xuống, tiểu dáng dấp buồn bã ỉu xìu làm người khác cảm thấy vô cùng đau lòng.
Gấu Trúc Đoàn Nhi tội nghiệp chu cái mông nhỏ, Lục Kiêu Kỳ nhìn vừa buồn cười vừa bực mình.
Lục Kiêu Kỳ: “Là bởi vì bị té đau hả?"
Mạc Cổn Cổn lắc đầu, té không đau.
Lục Kiêu Kỳ híp mắt: “Vậy là bởi vì bị đập vào đâu đau rồi?"
Đúng là bị kẹt có hơi đau. Mạc Cổn Cổn yên lặng suy nghĩ, lại lắc đầu, chỉ là nhóc rất ngượng ngùng á.
Lục Kiêu Kỳ: “Sợ người khác không thích em?"
Mạc Cổn Cổn nghĩ nghĩ, mang theo cặp mắt ngân ngấn nước gật đầu. QAQ, làm hỏng rồi.
Lục Kiêu Kỳ ôm Gấu Trúc Đoàn Nhi đặt vào lòng bàn tay hôn lên cái mũi ướt nhẹp của nhóc: “Em nghĩ tôi không thích em hả?"
Mạc Cổn Cổn ngẩn ra.
Lục Kiêu Kỳ bình tĩnh nhìn nhóc, khóe miệng mang theo ý cười, đặc biệt kiên nhẫn và cưng chiều.
Mạc Cổn Cổn chớp chớp mắt, lắc đầu kêu ư ư.
Đại Quái Vật nói cả đời này sẽ thích mình nhất, sẽ không bởi vì nhóc làm mất mặt liền không thích nhóc! Nhóc rất tin vào điều đó!
Lục Kiêu Kỳ cười khẽ: “Vậy em nghĩ Thừa Phong sẽ không thích em sao?"
Mạc Cổn Cổn dùng sức lắc đầu, hôm qua Thừa Phong còn len lén cho nhóc một quả nhỏ nè, mới sẽ không đâu!
Lục Kiêu Kỳ: “Mấy thứ này có ghét em không?"
Mạc Cổn Cổn nhìn về phía đám lệ quỷ Tiểu Ôn, đạt được những cái lắc đầu đầy khủng hoảng của lệ quỷ: “Chúng tôi thích Cổn Đoàn Nhi lão đại nhất!"
Mạc Cổn Cổn cũng lắc đầu, “Ư ư ư!"
“Vậy sợ cái gì nha." Lục Kiêu Kỳ: “Mọi người đều thích em, mặc kệ bộ dáng của em có như thế nào cũng sẽ không thay đổi được tình cảm mà mọi người dành cho em."
Lục Kiêu Kỳ bình tĩnh nhìn nhóc: “Em nói xem, có đúng không?"
Mạc Cổn Cổn yên lặng nghĩ nghĩ, dùng sức gật đầu nhỏ, Đại Quái Vật nói đúng! Nhóc gãi gãi cái mặt nhỏ tròn vo.
Lục Kiêu Kỳ cười mở diễn đàn trên máy tính của mình.
Lục Kiêu Kỳ: “Đến xem thử những người thích Cổn Cổn."
Mạc Cổn Cổn thò đầu nhỏ qua.
Lục Kiêu Kỳ chỉ vào tỷ lệ ủng hộ vẫn luôn cao ngất: “Tám trăm triệu người này đều ủng hộ em, bọn họ đều thích em."
Nói xong, anh kéo xuống phía dưới: “Nhìn này, ‘Chuyện vui nhất mỗi tối của tui chính là xem chương trình gấu trúc, như vậy tui sẽ rất vui vẻ’ ."
Rất nhiều bình luận được giọng nói trầm ấm của Lục Kiêu Kỳ đọc lên, Mạc Cổn Cổn triệt để vui vẻ.
Nhóc phát hiện dù cho nhóc có té nhào, bị mắc kẹt, cũng không có ai chán ghét mình cả.
Tiểu Hồng dựa sát vào, ôm lấy tai của Mạc Cổn Cổn: “Yên tâm đi, tôi vẫn là bạn của cậu nè!"
Mạc Cổn Cổn cong mắt, dùng sức gật đầu.
Sau đó, nhóc hất văng tiểu tinh linh từ lỗ tai đi.
Tiểu tinh linh lộn hai vòng trên không trung, mơ mơ màng màng dừng lại, cậu ta vỗ ngực nhỏ, nói đặc biệt may mắn: “Ai nha, mới nãy làm tôi giật cả mình à. May mà năng lực bay của tôi đặc biệt tốt, bất quá có hơi kích thích. Một lần nữa! Quá thú vị, tôi thích trò chơi này!"
Hử?! Mạc Cổn Cổn chớp chớp mắt, lại có chút ngượng ngùng. Kỳ thực không phải nhóc cố ý mà.
Sau đó liền thấy Tiểu Hồng nhào qua, tai liền bị nhéo, Mạc Cổn Cổn không quá thoải mái, lắc qua lắc lại trong vô thức, lại hất Tiểu Hồng văng ra.
Lần này Tiểu Hồng đã có chuẩn bị tâm lý, hưng phấn kêu một tiếng trên không trung.
Đám lệ quỷ Tiểu Ôn thấy vậy, rốt cuộc liền cười ha hả.
Các fan sắp điên rồi, bọn họ mở mắt trừng trừng nhìn một con gấu trúc trắng đen tròn vo bông xù đang nhảy vòng. Quan trọng nhất là, trong đống vòng này có cái lớn cái nhỏ, cái lớn rộng cả mét, cái nhỏ lại chưa bằng cái chén.
Tiểu Gấu Trúc Đoàn Nhi thịt đô đô lắc lắc cặp chân ngắn củn nhảy qua cái vòng ở giữa, có thể nói là động tác vô cùng lưu loát.
Lần đầu thử nghiệm, nhóc liền chọn một cái được xem là đơn giản nhất. Mạc Cổn Cổn hướng về phía màn ảnh kêu “ư ư", móng vuốt nhỏ cào cào tai, mặt nhỏ tròn vo bông xù xù có hơi tự hào, nhóc ta liếm liếm mũi.
Thực tế là Mạc Cổn Cổn có hơi khẩn trương, nhóc chưa từng trực tiếp loại hình vận động này, rất sợ mọi người không quá thích.
Một đám lệ quỷ yên lặng vây xem, đều bị Cổn Đoàn Nhi lão đại nhà mình manh ra một mặt máu.
Tiểu Ôn: “Cứ cảm thấy để gấu trúc biểu diễn cho người tinh tế, lỗ máu rồi."
Tôn Tiểu Tuyền nhe răng: “Cậu quên trừ con người ra, còn có một đám đồ chơi bàng môn tà đạo nữa à."
Sau khi nhận được quần áo nhỏ tình yêu của Tôn Tiểu Tuyền, quỷ nhỏ càng tin phục cậu ta hơn, lúc này đang cười hì hì gật đầu, thái độ ủng hộ đến cùng.
Tiểu Ôn yên lặng nhìn về phía Tôn Tiểu Tuyền, cùng với quỷ nhỏ ăn mặc quần áo lố lăng trong lòng cậu ta, thầm nghĩ: Hiện tại hai người các người mới là bàng môn tà đạo á.
Trương Lan chống má, trong mắt tràn ra một chút mẫu tính trìu mến: “So với chúng ta, vẫn có người không vui hơn nữa kìa."
Biểu tình của các vị lệ quỷ chợt khựng lại.
Bọn họ đồng loạt nhìn về phía Lục Kiêu Kỳ ngồi ở một bên có vẻ như đang xem tài liệu, thực tế lại đang âm thầm quan tâm Cổn Đoàn Nhi.
Ngay lúc Mạc Cổn Cổn bắt đầu nhảy vòng, Lục Kiêu Kỳ liền dừng công việc trong tay, giao nhiệm vụ cho hai người Đàm Tình, thong thả đi lên lầu. Làm người chủ quyền của Mạc Cổn Cổn, Lục Kiêu Kỳ tuyệt đối không muốn phải thông qua màn hình thế giới mới có thể nhìn thấy Cổn Đoàn Nhi nhà mình chơi đùa.
Mạc Cổn Cổn nhảy vài cái vòng giản đơn, lá gan cũng liền lớn hơn một chút, nhóc ta kích động nhìn qua cái vòng lớn nhất.
Cái vòng lón nhất có màu sắc rực rỡ nằm ở vị trí khá cao, chắc là lúc trước quản gia sợ nhóc té, nên có đặt một cái hộp nhỏ ở dưới. Gấu trúc hoàn toàn có thể đạp lên hộp để nhảy lên, lại đạp lên một cái hộp sặc sỡ ở bên cạnh để tiếp đất, liền có thể nhảy qua một cách rất an ổn.
Nhưng mà, cũng không biết có phải là chỗ nào xuất hiện sai lầm, chỉ có một bên có hộp.
Cho nên, một là Mạc Cổn Cổn nhảy qua, rồi đáp xuống hộp, nếu không thì nhóc bò lên trên hộp, rồi nhảy trực tiếp qua vòng từ chỗ cao.
Bất luận là loại nào, đối với một con gấu trúc béo đô đô mà nói, không đáng kể chút nào.
Rơi xuống liền rơi xuống thôi.
Mạc Cổn Cổn lắc lắc tiểu thân thể bông xù xù, cố gắng bò lên trên hộp, cậu chuẩn bị nhảy từ chỗ cao xuống.
Mạc Cổn Cổn đứng trên hộp nhỏ, vươn hai chân trước ra, bám vào cái vòng sặc sỡ, thò đầu qua nhìn xuống, phán đoán cao thấp.
Chỉ bằng tiểu dáng dấp ngó dáo dác này đã manh đổ cả một đám người và quỷ.
Tiểu Ôn khẽ hô một tiếng.
Nghe được động tĩnh, Mạc Cổn Cổn mới vừa định nhảy qua nghi ngờ nghiêng đầu, nhìn qua, hai cái tai nhỏ đen tròn hướng ra sau run run.
Tiểu Ôn lắc đầu, biểu thị không phải mình cố ý.
Nhóc quay đầu lại liếc mắt nhìn, trong cặp mắt ướt nhẹp có thêm một chút hoang mang, cẩn thận nhìn nhìn để xác thực không có ai gọi nhóc.
Lần thứ hai cố lấy dũng khí, không phải là nhảy vòng thôi sao.
Thân là một con gấu trúc thức thời rất nhanh, nhóc sẽ có thể làm đến đặc biệt hoàn mỹ!!
Nghĩ như vậy, Mạc Cổn Cổn liền lộ ra cặp chân sau ngắn củn ú nu, dùng sức bật nhảy, sau đó…
Móng vuốt nhỏ đụng tới mép vòng, mất thăng bằng, tay chân vướng vào nhau, té cái phịch xuống thảm nhỏ.
Cái mông nhỏ thịt đô đô tưng tưng lên, y như mấy con sóng vậy.
“Trời ạ, Tiểu Tiểu không sao chứ, đừng té hỏng nhé, đau quá đi, chủ nhân đẹp trai ở đâu rồi, còn không mau đến xem thử đi!"
“Đúng là trời đánh mà! Rốt cuộc là chủ nhân nào mà xấu quá vậy, thế mà lại dùng loại thủ đoạn này để huấn luyện gấu trúc, có cảm giác cục bông nho nhỏ đều sắp bị té đến biến hình tới nơi, đau lòng quá đi à! Không được, tôi phải tố cáo chủ nhân này, anh ta ác ý dùng thú cưng đáng quý để vơ vét của cải!!"
“Ha ha ha, bóng gấu trúc biến thành bánh gấu trúc, thực sự quá đáng yêu. Tuy rằng hẳn là tôi nên đau lòng, nhưng mà tôi chỉ muốn cười ha ha thôi."
“Ha ha ha ha ha ha ha ha. Quá hài, gấu trúc ngốc ngốc manh chết người!"
“Mọi người có thấy cảnh gấu trúc xoay đầu lại nhìn không? Tôi có screenshot, có phải là nhóc ta đã nghe thấy chủ nhân ra lệnh nên đã nhảy qua không, móng vuốt vốn đã ngắn, có cảm giác nhảy qua vòng lại càng có vẻ ngắn hơn nữa. Đây đúng là một con gấu trúc phấn đấu vì chương trình mà!"
Ngược lại bị té ở đâu, Mạc Cổn Cổn liền nằm rạp ra đó.
Nhóc quỳ rạp ở dưới đất, gãi gãi mặt, mới nãy thực sự là có hơi mất mặt á.
Vốn cho rằng mình sẽ nhảy vô cùng ưu mỹ, nhưng không nghĩ rằng sẽ bị té ngã, lại còn ở trước mặt toàn bạn fan tinh tế và Đại Quái Vật nữa chứ.
Tiểu Hồng dựa sát vào, cực kỳ lo lắng: “Cậu không sao chứ, có muốn nghỉ ngơi một chút không?"
Lúc Tiểu Hồng nhìn thấy trạng thái gấu trúc của Mạc Cổn Cổn, lại càng yêu thích cậu nhiều hơn nữa, gần như là đã dính sát vào người Mạc Cổn Cổn vậy. Thấy cậu té, Tiểu Hồng vội nhào qua hỏi thăm, không biết đã hái một chiếc lá nhỏ ở đâu tới, hiện tại đang dùng hai cái tay nhỏ bé ra sức quạt gió cho Mạc Cổn Cổn.
Mạc Cổn Cổn híp mắt một cái: “Tôi không sao."
Lăn vài cái trên thảm nhỏ, Mạc Cổn Cổn trực tiếp lăn đến cái vòng nhỏ nhất, cái vòng này chỉ lớn cỡ cổ tay.
Mạc Cổn Cổn tròn vo, nhóc thò đầu qua, liền vượt qua mà không có bất kỳ trở ngại nào.
Sau đó, các fan liền trợn mắt há mồm.
Bọn họ thấy bụng nhỏ của Gấu Trúc Đoàn Nhi cứ như vậy liền kẹt lại.
Kẹt, lại.
Bụng Mạc Cổn Cổn bị kẹp ở giữa vòng, thậm chí cái móng của chân trước còn không chạm tới đất, mà chân sau cũng đang khó khăn nhón nhón xuống để chạm được tới mặt đất.
Trên thực tế, Mạc Cổn Cổn bị kẹt lại cũng đang kinh ngạc đến ngây người.
Nhóc dùng sức quay đầu lại, nhưng căn bản là thân thể béo đô đô làm không được chuyện này á, bụng Mạc Cổn Cổn bị kẹt cứng, cọ đến cọ đi đến đau, nhóc ta ủy khuất.
Tiểu Gấu Trúc Đoàn Nhi bắt đầu kêu ư ư, mềm nhu nhu lại đặc biệt khẩn cấp.
Bốn cái chân ngắn củn không ngừng loạng choạng trên không trung, cái đuôi nhỏ chỉ có một dúm lông cũng vểnh lên: “Ư ư ư!"
Gấu Trúc Đoàn Nhi mở miệng, lộ ra vài cái răng nhỏ, quầng mắt đen càng để lộ vẻ xinh xắn đáng yêu của nhóc. Cặp mắt vốn đã ướt nhẹp mắt bởi vì bị kẹp đau lại trở nên càng ngập nước hơn, y như có thể khóc lên bất cứ lúc nào vậy.
Tiểu dáng dấp này khiến cho người khác nhìn thấy mà đau lòng, nhưng lại khiến mọi người thấy buồn cười.
Tiểu Ôn bụm mặt, manh đến tim gan run rẩy.
Tiểu Hồng bận trước bận sau, nắm móng vuốt nhỏ của Mạc Cổn Cổn kéo về phsia trước, bất quá hình như không có tác dụng gì, Tiểu Hồng liền bay đến sau lưng gấu trúc, dùng sức đẩy Mạc Cổn Cổn, cánh nhỏ ra sức vỗ, phát ra tiếng ông ông ông.
Hai nhóc nhỏ kia cùng nhau lăn qua lăn lại, giới quỷ quái toàn bộ tinh tế xem mà muốn nổ tung.
“Sao có thể đáng yêu như vậy chứ! Trời ạ trời ạ, hình như đang liếm màn hình rồi á!"
“Thắt cổ quỷ của tôi rồi, chỉ muốn biết cái thứ bay tới bay lui kia là vật gì, có vẻ ăn rất ngon á."
“Hôm nay đại đại không đọc bài bốn, bất quá tôi được xem… cảnh nhảy vòng quý báu của cậu ấy."
“Đừng đừng, để tui cười một lát đã, quá hài hước! Tui chỉ muốn đợi đến vài chục năm sau, có khi nào cậu ấy sẽ truy sát hết quỷ quái đã biết lịch sử đen tối của mình không hả, ha ha ha ha ha. Cười ra tiếng lừa kêu, chịu không nổi rồi đau bụng quá đi! Tui phắc, tui đã nói mà, tui cười đến lòi ruột luôn rồi nè, chờ tui một lát, để tui nhét chúng vào lại đã, không thôi lát nữa tới trái tim cũng rơi ra ngoài luôn á."
Tôn Tiểu Tuyền ở bên cạnh cũng khẩn trương theo, quỷ nhỏ lại quơ quào hai cái tay nhỏ xám xịt hôi không ngừng kêu ưm ưm a a.
Trương Lan xoa càm, xoay người đi, chịu không nổi, cô sắp bị hòa tan rồi.
Tiểu Ôn lại sắp cười tê liệt, cậu ta cố gắng duy trì vẻ mặt bình tĩnh, nhưng âm thanh phì phì biểu thị hiện tại cậu ta đang nhịn đến có hơi khó chịu rồi.
Mạc Cổn Cổn lăn qua lăn lại mệt, nhóc cong lưng nhỏ lên, dùng cặp mắt lóng lánh nước nhìn về phía Lục Kiêu Kỳ.
Quả nhiên vẫn là nhờ Đại Quái Vật.
Lục Kiêu Kỳ vẫn quan tâm Gấu Trúc Đoàn Nhi nhà anh, thấy nhóc nỗ lực tự thoát ra đến mệt, liền chuẩn bị ở một bên chuẩn bị. Cái tay cầm tài liệu của vị Phó Nguyên soái này ngày càng cố sức, nét mặt anh bình tĩnh không gợn sống, nội tâm lại vội vàng không thôi, nhóc nhỏ kia mau kêu anh đến đi.
Rốt cục đợi được lời cầu cứu mềm manh manh của nhóc nhỏ kia, tim của Lục Kiêu Kỳ đã sắp nhảy ra tới nơi.
Lau lau mặt, Lục Kiêu Kỳ giả bộ bình tĩnh đứng dậy, đi qua.
Anh đưa tay ra.
Trong màn ảnh, bỗng nhiên xuất hiện một đôi tay có khớp xương rõ ràng lại đặc biệt đầy đặn, các fan đều thét chói tai.
“Mau nhìn đi! Mị đã nói vị chủ nhân đẹp trai kia sẽ không mặc kệ Tiểu Tiểu của chúng ta mà! Nhìn đôi tay này xem thực sự quá man!"
“Ha ha ha, làm chuyện xấu lại bị chủ nhân phát hiện, hiện tại mị chỉ muốn biết diện tích bóng ma trong lòng Gấu Trúc Đoàn Nhi là bao lớn thôi! Mị đoán chắc chủ nhân cũng đang nhịn cười, ha ha ha ha ha. Không được cười rút gân rồi."
“Tui phắc! Nãy giờ chủ nhân này làm gì vậy hả! Đợi đến khi Tiểu Tiểu của chúng ta sắp khóc tới nới mới đến, đau lòng hỏng rồi!"
“Đánh chết con sen không làm tròn nhiệm vụ này! Gấu trúc đừng sợ, đã có ma ma rồi đây!!"
Rốt cục chủ nhân được mọi người chờ đợi đã xuất hiện, cứu lấy gấu con.
Sau đó, dưới ánh mắt sáng rực của các fan, nhẹ nhàng bóp nát cái vòng lấp lánh kia.
Sau khi Lục Kiêu Kỳ dùng một tay bóp nát vòng lấp lánh, thận trọng đặt Gấu Trúc Đoàn Nhi đã chịu ủy khuất vào lòng bàn tay, một tay khẽ vuốt lông nhóc, tay kia lại hung hăng đập một cái, trực tiếp bóp vòng lấp lánh sót lại thành bột mịn, sau khi xòe tay ra, bột phấn trong lòng bàn tay bị anh hất ra một cách tùy ý.
Thoáng cái một cái bóp tay này đã gây chấn động toàn bộ tinh tế, quần chúng ăn dưa vây xem đều bị dọa ngốc.
“Đậu má đậu má! Đây là thủ đoạn gì!! Cái thứ lấp lánh kia chắc là thép đặc Lệ Phân á! Đó chính là nguyên liệu chế tạo người máy cấp B á, lại bị bóp nát thành bột một cách dễ dàng như vậy, các bạn chú ý nè, không phải bẻ gãy, không phải hai tay hung hăng bóp biến hình, mà là chỉ cần bóp nhẹ một cái, trực tiếp biến thành bột phấn á á á á!"
“Đậu má má má! Cứ như tôi được nhìn thấy nam thần trong lòng mình vậy! Chủ nhân cũng quá khốc đi!"
“Khẳng định là làm màu! Chủ nhân này quá tâm cơ, không chỉ dạy một con động vật nhỏ lòe người, lại còn làm một món hàng nhái để lăn qua lăn lại, tôi muốn tố cáo hắn ta, loại người này không xứng sống ở tinh tế! Hắn ta không xứng được mọi người quan tâm!!!"
“Tôi không biết cái vòng lấp lánh kia có phải thật không, nhưng cho dù là chất liệu gỗ thông thường, để đập vỡ cũng đã khó khăn rồi, huống chi là bóp thành bột. Tôi nghĩ liệu có phải tay của chủ nhân này có năng lực phun trào không, nếu như anh ta không có làm bộ, tôi chỉ có thể nói, tôi gặp được một cường giả tinh tế! Là loại có thể dùng tay không xé nát người máy."
“Cũng không phải là không có tồn tại dùng tay không xé nát người máy, người rất rất mạnh liền có khả năng, trùng tộc cũng có thể làm được. Nhưng về phía nhân loại, tôi chỉ thờ phụng Lục Thượng tướng thôi, ha ha ha, không không, hiện tại anh ấy đã là Lục Nguyên soái rồi!!"
“Quá con mọe nó chấn động nhân tâm mà. Mị sắp tan chảy rồi. Có ai thấy không, động tác này của anh ta hoàn toàn chính là để hả giận cho nhóc nhỏ đó. Quả thực lực bạn trai max! Mị đang bổ não gấu trúc có thể biến thành thiếu niên, sau đó ân ân ái ái với chủ nhân cường đại, một cuốn tiểu thuyết ba trăm vạn chữ đang hiện lên ở trong đầu, cái gì bích đông sàng đông, các loại ox, không được, mị phun máu mũi rồi."
“Ai quan tâm đến chủ nhân chứ! Hiện tại tui chỉ muốn biết gấu trúc thế nào rồi!"
Mạc Cổn Cổn mềm đát đát ngồi phịch ở trong lòng bàn tay của Đại Quái Vật, y như một chú rùa con, bốn cái chân ngắn củn bám chặt vào tay anh.
Đầu nhỏ dán vào tay Đại Quái Vật, cặp mắt đen lúng liếng chứa đầy hơi nước.
Lục Kiêu Kỳ vuốt ve dúm lông nhỏ trên đầu Gấu Trúc Đoàn Nhi, chạm chạm vào cái tai nhỏ đen đen: “Đau không?"
Nắm chặt lấy móng vuốt nhỏ, vểnh đuôi lên, Mạc Cổn Cổn nghiêng nghiêng đầu, “Ư ư."
Lục Kiêu Kỳ buồn cười: “Lần sau còn nghịch ngợm nữa không?"
Mạc Cổn Cổn chôn đầu xuống, làm nũng ăn vạ, nhóc cũng không nghĩ tới mình sẽ bị kẹt nha.
Nhớ tới chính mình ban nãy, nhóc liền cảm thấy không còn mặt mũi gặp người.
Đặc biệt là Đại Quái Vật còn cười nhạo nhóc nữa, càng nghĩ càng khó chịu, Mạc Cổn Cổn hít hít mũi, y như thực sự muốn khóc lên vậy.
Lục Kiêu Kỳ bất đắc dĩ sờ sờ đầu nhóc ta: “Mau nhìn xem, tôi báo thù cho nhóc rồi."
Mạc Cổn Cổn còn chưa kịp rơi nước mắt, liền nghe Đại Quái Vật nói, nhóc quay đầu, thò đầu nhỏ ra nhìn xuống, nhìn lại thực sự chỉ thấy một chút bột phấn, không còn cái vòng nhỏ nhất kia nữa.
Mạc Cổn Cổn nghiêng đầu, “Ư ư?"
Lục Kiêu Kỳ: “Tôi bóp nát rồi, sau này sẽ không còn cái đó nữa, nó làm đau nhóc, không cần."
Mạc Cổn Cổn chớp chớp mắt, dùng sức cọ cọ vào lòng bàn tay của Đại Quái Vật, sau đó liền chống hai chân trước be bé lên, ngồi dậy.
Người vây xem trực tiếp lại gào thét một phen, bọn họ không chỉ thấy được tay không bóp nát vòng, lại nhìn thấy con người sắt đá nhu tình, trực tiếp bị thức ăn cho chó lạnh lùng vả vào mặt, tim của vô số chó độc thân cẩu bị bóp nát thành bột y như cái vòng hồi nãy vậy
“A a a a! Quá ngầu quá ngầu!’Nó làm đau nhóc, không cần’ Sao lại tổng tài như vậy chứ!"
“Tiểu Tiểu lại biểu diễn vẻ đáng yêu của mình một lần nữa, mới nãy lúc cục bông trắng đen nằm ì trên lòng bàn tay của chủ nhân, tui thực muốn quỳ xuống, quá đáng yêu á á á! Sao trên thế giới có thể có một nhóc con manh như thế chứ, quá phạm quy!"
“\(^o^)/~ Giọng nói của chủ nhân thiệt là trầm ấm, tai đã mang thai rồi. Chủ nhân và Tiểu Tiểu cùng trực tiếp đi. Lòng tôi đang rục rịch đây nè!"
“Tôi chỉ giả dụ, nếu như ban nãy cái vòng lấp lánh kia là thật. Như vậy vị chủ nhân này thật sự quá trâu bò rồi á. Thể năng mạnh đến cấp S, mức độ giàu có quả thật là tiện tay liền có thể ném đi mấy trăm vạn á. Lòng tôi có hơi đau đớn."
Mạc Cổn Cổn cũng không biết mình đã bị mắc kẹt vào thứ gì, nhóc nghe Đại Quái Vật nói đã báo thù thay mình, Mạc Cổn Cổn liền thoải mái.
Nhóc nghĩ nghĩ đến hoạt động nhảy vòng của mình, yên lặng che mặt.
Hình như không quá thuận lợi.
Mạc Cổn Cổn muốn cuộn lại thành cầu, nhưng nhớ tới mình đang trực tiếp, liền nghĩa chánh ngôn từ cự tuyệt ý kiến đưa nhóc đi nghỉ ngơi của Lục Kiêu Kỳ.
Nhóc được đặt xuống đất, bước lộp cộp tiêu sái đi về phía mấy cái vòng.
Các fan trừng lớn hai mắt, kinh ngạc không thôi. Đều suy đoán có phải là gấu trúc muốn khiêu chiến tiếp hay không.
Sau đó, bọn họ thấy cục bông trắng đen ngang nhiên di chuyển đến trước cái vòng, dùng chân sau đạp một cước, tiểu biểu tình rất giải hận.
“… … Mị bị manh đổ!"
“Tui cho rằng Tiểu Tiểu lại muốn nhảy tiếp, trăm triệu không nghĩ tới, nhóc ta thế mà lại đi trả thù, nhóc nhỏ kia tếu quá đi! Ha ha ha."
“Phun một ngụm rượu lên mặt người ngồi đối diện, Tiểu Tiểu của tui chính là ngạo kiều như vậy đó, nàm sao nha!"
Tuy rằng hôm nay Mạc Cổn Cổn tự nhận là thành tích không tốt, nhưng trên thực tế, nhóc ta đã chó ngáp phải ruồi, may mắn vớt được một đợt bình chọn.
Sau một ngày trực tiếp, Mạc Cổn Cổn đã đạt được hơn 800 triệu lượt bình chọn.
Mà thí sinh vượt lên tiếp theo, anh ta là một đầu bếp, hiện tại có 480 triệu lượt bình chọn. Về phần ngôi sao số 63 có chút danh tiếng trước đây, rất đáng tiếc bởi vì không thể tham gia kỳ này, nên đã vô duyên với trận chung kết. Vị đầu bếp trở thành thí sinh hạng hai, chính là nhờ Mạc Cổn Cổn đã vô tình bỏ phiếu trước đây.
Xác thực trước đây cũng nhờ có Mạc Cổn Cổn, vị thí sinh này mới có thể được công chúng biết đến, nhưng không nghĩ tới anh ta thực sự rất có năng lực, thế mà lại có thể tranh thủ đến tên thứ hai vị trí, đồng thời anh ta còn được phong làm tồn tại vừa yêu vừa hận trong chương trình. Chương trình món ngon của anh ta quá hấp dẫn, xem mà thèm chảy cả nước miếng, nhưng lại không thể ăn được á!
Vì thế, vị thí sinh này liền vọt vào top 5, trước khi bắt đầu trận chung kết, thành công vượt lên vị trí thứ hai.
Nhưng mặc dù như vậy, ở một mức độ nào đó tỉ lệ ủng hộ của anh cũng không thể nào so với Mạc Cổn Cổn được.
Đạo diễn vẫn một mực quan tâm đến màn hình của Mạc Cổn Cổn đã kích động đến tột đỉnh, rất hiển nhiên, ông biết nội tình, chân tướng này làm ông muốn nghẹt thở, bởi vì ông biết rõ ở phía sau màn ảnh, người chỉ lộ ra một phần cánh tay kia là ai.
Đạo diễn bụm mặt, nếu mà toàn thế giới đều biết thân phận chân thật của vị này, chương trình của bọn họ liền phải nổ tung!!
Chỉ mới tưởng tượng, đạo diễn đã cảm thấy nghẹt thở và hưng phấn rồi.
Nhưng vấn đề là, ông không dám.
Nếu vị anh hùng Lục Nguyên soái này không muốn xuất hiện, ông cũng chỉ có thể ngậm miệng, nhìn vô số người ở bên cạnh tham thảo thân phận của vị này. Đạo diễn có một loại cảm giác tang thương và vui vẻ khi mọi người đều say chỉ mình ta tỉnh.
Đều là người phàm ngu xuẩn, chỉ mình ông biết!!
Mạc Cổn Cổn kết thúc trực tiếp, toàn bộ Gấu Trúc Đoàn Nhi như không có xương sống, liền mềm đát đát ngồi phịch xuống thảm nhỏ.
Thực sự là quá thẹn thùng mà.
Rõ ràng là muốn mang đến một trải nghiệm trực tiếp tốt đẹp cho các fan, nhưng cuối cùng lại bị mình làm hỏng.
Càng nghĩ càng thương tâm, nhớ tới có khả năng sau này phải từ biệt chương trình trực tiếp này, Mạc Cổn Cổn ngân ngấn nước mắt, ủy khuất hít cái mũi nhỏ.
Lục Kiêu Kỳ tắt máy tính, ngồi bên cạnh Mạc Cổn Cổn.
Cặp mắt Lục Kiêu Kỳ lấp lóe ý cười: “Sao vậy? Chơi không vui hả?"
Mạc Cổn Cổn lắc đầu, hai cái tai nhỏ rũ xuống, tiểu dáng dấp buồn bã ỉu xìu làm người khác cảm thấy vô cùng đau lòng.
Gấu Trúc Đoàn Nhi tội nghiệp chu cái mông nhỏ, Lục Kiêu Kỳ nhìn vừa buồn cười vừa bực mình.
Lục Kiêu Kỳ: “Là bởi vì bị té đau hả?"
Mạc Cổn Cổn lắc đầu, té không đau.
Lục Kiêu Kỳ híp mắt: “Vậy là bởi vì bị đập vào đâu đau rồi?"
Đúng là bị kẹt có hơi đau. Mạc Cổn Cổn yên lặng suy nghĩ, lại lắc đầu, chỉ là nhóc rất ngượng ngùng á.
Lục Kiêu Kỳ: “Sợ người khác không thích em?"
Mạc Cổn Cổn nghĩ nghĩ, mang theo cặp mắt ngân ngấn nước gật đầu. QAQ, làm hỏng rồi.
Lục Kiêu Kỳ ôm Gấu Trúc Đoàn Nhi đặt vào lòng bàn tay hôn lên cái mũi ướt nhẹp của nhóc: “Em nghĩ tôi không thích em hả?"
Mạc Cổn Cổn ngẩn ra.
Lục Kiêu Kỳ bình tĩnh nhìn nhóc, khóe miệng mang theo ý cười, đặc biệt kiên nhẫn và cưng chiều.
Mạc Cổn Cổn chớp chớp mắt, lắc đầu kêu ư ư.
Đại Quái Vật nói cả đời này sẽ thích mình nhất, sẽ không bởi vì nhóc làm mất mặt liền không thích nhóc! Nhóc rất tin vào điều đó!
Lục Kiêu Kỳ cười khẽ: “Vậy em nghĩ Thừa Phong sẽ không thích em sao?"
Mạc Cổn Cổn dùng sức lắc đầu, hôm qua Thừa Phong còn len lén cho nhóc một quả nhỏ nè, mới sẽ không đâu!
Lục Kiêu Kỳ: “Mấy thứ này có ghét em không?"
Mạc Cổn Cổn nhìn về phía đám lệ quỷ Tiểu Ôn, đạt được những cái lắc đầu đầy khủng hoảng của lệ quỷ: “Chúng tôi thích Cổn Đoàn Nhi lão đại nhất!"
Mạc Cổn Cổn cũng lắc đầu, “Ư ư ư!"
“Vậy sợ cái gì nha." Lục Kiêu Kỳ: “Mọi người đều thích em, mặc kệ bộ dáng của em có như thế nào cũng sẽ không thay đổi được tình cảm mà mọi người dành cho em."
Lục Kiêu Kỳ bình tĩnh nhìn nhóc: “Em nói xem, có đúng không?"
Mạc Cổn Cổn yên lặng nghĩ nghĩ, dùng sức gật đầu nhỏ, Đại Quái Vật nói đúng! Nhóc gãi gãi cái mặt nhỏ tròn vo.
Lục Kiêu Kỳ cười mở diễn đàn trên máy tính của mình.
Lục Kiêu Kỳ: “Đến xem thử những người thích Cổn Cổn."
Mạc Cổn Cổn thò đầu nhỏ qua.
Lục Kiêu Kỳ chỉ vào tỷ lệ ủng hộ vẫn luôn cao ngất: “Tám trăm triệu người này đều ủng hộ em, bọn họ đều thích em."
Nói xong, anh kéo xuống phía dưới: “Nhìn này, ‘Chuyện vui nhất mỗi tối của tui chính là xem chương trình gấu trúc, như vậy tui sẽ rất vui vẻ’ ."
Rất nhiều bình luận được giọng nói trầm ấm của Lục Kiêu Kỳ đọc lên, Mạc Cổn Cổn triệt để vui vẻ.
Nhóc phát hiện dù cho nhóc có té nhào, bị mắc kẹt, cũng không có ai chán ghét mình cả.
Tiểu Hồng dựa sát vào, ôm lấy tai của Mạc Cổn Cổn: “Yên tâm đi, tôi vẫn là bạn của cậu nè!"
Mạc Cổn Cổn cong mắt, dùng sức gật đầu.
Sau đó, nhóc hất văng tiểu tinh linh từ lỗ tai đi.
Tiểu tinh linh lộn hai vòng trên không trung, mơ mơ màng màng dừng lại, cậu ta vỗ ngực nhỏ, nói đặc biệt may mắn: “Ai nha, mới nãy làm tôi giật cả mình à. May mà năng lực bay của tôi đặc biệt tốt, bất quá có hơi kích thích. Một lần nữa! Quá thú vị, tôi thích trò chơi này!"
Hử?! Mạc Cổn Cổn chớp chớp mắt, lại có chút ngượng ngùng. Kỳ thực không phải nhóc cố ý mà.
Sau đó liền thấy Tiểu Hồng nhào qua, tai liền bị nhéo, Mạc Cổn Cổn không quá thoải mái, lắc qua lắc lại trong vô thức, lại hất Tiểu Hồng văng ra.
Lần này Tiểu Hồng đã có chuẩn bị tâm lý, hưng phấn kêu một tiếng trên không trung.
Đám lệ quỷ Tiểu Ôn thấy vậy, rốt cuộc liền cười ha hả.
Tác giả :
Thủy Sâm Sâm