Hôn Sai 55 Lần
Chương 60: Để cho cô vui vẻ một hồi (8)
Editor: Quỳnh Nguyễn
Tiểu Nguyệt ngẩng đầu hướng Tô Niên Hoa: “Lão ngũ, cậu có phải muốn đánh hay không? Hiện tại tôi liền kêu anh hai đến giúp giúp ta."
Hai đánh một? Anh ta làm sao đánh thắng được?
Tô Niên Hoa cắn răng run cầm cập, nhìn Cố Khuynh Thành đắc ý, anh lại chịu đựng.
Một ván cờ năm quân, ở các loại lý do và uy hiếp của Cố Khuynh Thành, ở giữa lấy đi vài quân đen của Tô Niên Hoa, cuối cùng Cố Khuynh Thành thắng.
Cố Khuynh Thành chuẩn bị chơi với Tô Niên Hoa một ván nữa, Tô Niên Hoa đã bị Cố Khuynh Thành lẩm bẩm tất cả chuyện cũ khuất nhục từ tiểu học đến lớn của mình, lắc đầu kiên quyết không đồng ý!
----
Đường Thời nhìn như đặt mình trong bầu không khí tiệc sinh nhật, thật ra anh vẫn để ý Cố Khuynh Thành.
Cho dù cách một khoảng cách, thị lực Đường Thời vẫn thấy rõ ràng Cố Khuynh Thành và Tô Niên Hoa, Tứ Nguyệt đang chơi cờ năm quân.
Dường như Cố Khuynh Thành thắng, trên mặt cô tươi cười sáng lạn giống như nắng chói vào ban ngày, rực rỡ chói mắt.
Rất nhanh cô và Tô Niên Hoa lại bắt đầu một ván, vẻ mặt của cô có chút ngưng trọng, khi thì nhíu mi,khi thì chu miệng, đôi khi còn có thể cắn đầu ngón tay mình, giống như đang trầm tư.
Vẻ mặt cô muôn màu muôn vẻ như vậy, nhìn sinh động mà lại động lòng người.
So với lúc đối mặt với anh, bộ dáng vĩnh viễn cẩn thận, quả thực là cách biệt một trời một vực.
Biết rõ bộ dáng tươi đẹp như vậy của cô là vì người khác mới có, nhưng mà anh vẫn không cầm nổi lòng bị hấp dẫn.
Cố Khuynh Thành hình như không thắng được Tô Niên Hoa, vậy mà chơi xấu đá cái bàn hủy đi ván cờ.
Đây giống như lúc anh bốn tuổi, lần đầu tiên gặp Khuynh Thành kia.... Tiểu Khuynh Thành không chiếm được liền phá huỷ!
Khóe môi Đường Thời nhịn không được hơi hơi cong lên, thế cho nên trò chơi nơi này, anh hồi lâu không có phản ứng mà bị phạt một chén rượu.
Sau khi phá hủy ván cờ, Cố Khuynh Thành và Tô Niên Hoa lại bắt đầu ván mới, cách rất xa, không biết cô nói gì với Tô Niên Hoa, không ngừng từ trên bàn cờ lấy đi quân đen, mà vẻ mặt Tô Niên Hoa giống như ăn phân, một lần so với một lần khó coi theo cô lấy đi quân đen, đến cuối cùng, bộ dáng Tô Niên Hoa giống như là muốn khóc.
Đường Thời nhịn không được bật cười, thế cho nên anh thua trò chơi bị phạt uống rượu.
Những trò chơi này, đối với Đường Thời mà nói, đều là trò trẻ con, mấy năm nay chưa từng thua.
Lục Nhiên nhịn không được có chút buồn bực chú ý Đường Thời, kết quả phát hiện anh vẫn thường xuyên liếc về một phía, phương hướng Cố Khuynh Thành ngồi.
Lúc Đường Thời lại thua bị phạt rượu, Lục Nhiên rốt cục nhịn không được tiến đến bên tai Đường Thời nói: “Anh, có muốn đến xem lão Tứ và lão ngũ làm gì hay không?"
Đi theo nghe thế, động tác bưng chén rượu hơi dừng một chút, ánh mắt trở nên có chút ảm đạm, giọng nói cũng mang theo yếu ớt nói: “ Tôi đi, cô ấy liền mất hứng."
Lục Nhiên ngẩn ra.
Đường Thời bưng chén rượu lên, uống một hơi cạn sạch, anh rủ lông mi, dùng lực nắm chén rượu trong tay, tiếp tục mở miệng với Lục Nhiên: “ Để cho cô ấy vui vẻ một hồi đi."
Tiểu Nguyệt ngẩng đầu hướng Tô Niên Hoa: “Lão ngũ, cậu có phải muốn đánh hay không? Hiện tại tôi liền kêu anh hai đến giúp giúp ta."
Hai đánh một? Anh ta làm sao đánh thắng được?
Tô Niên Hoa cắn răng run cầm cập, nhìn Cố Khuynh Thành đắc ý, anh lại chịu đựng.
Một ván cờ năm quân, ở các loại lý do và uy hiếp của Cố Khuynh Thành, ở giữa lấy đi vài quân đen của Tô Niên Hoa, cuối cùng Cố Khuynh Thành thắng.
Cố Khuynh Thành chuẩn bị chơi với Tô Niên Hoa một ván nữa, Tô Niên Hoa đã bị Cố Khuynh Thành lẩm bẩm tất cả chuyện cũ khuất nhục từ tiểu học đến lớn của mình, lắc đầu kiên quyết không đồng ý!
----
Đường Thời nhìn như đặt mình trong bầu không khí tiệc sinh nhật, thật ra anh vẫn để ý Cố Khuynh Thành.
Cho dù cách một khoảng cách, thị lực Đường Thời vẫn thấy rõ ràng Cố Khuynh Thành và Tô Niên Hoa, Tứ Nguyệt đang chơi cờ năm quân.
Dường như Cố Khuynh Thành thắng, trên mặt cô tươi cười sáng lạn giống như nắng chói vào ban ngày, rực rỡ chói mắt.
Rất nhanh cô và Tô Niên Hoa lại bắt đầu một ván, vẻ mặt của cô có chút ngưng trọng, khi thì nhíu mi,khi thì chu miệng, đôi khi còn có thể cắn đầu ngón tay mình, giống như đang trầm tư.
Vẻ mặt cô muôn màu muôn vẻ như vậy, nhìn sinh động mà lại động lòng người.
So với lúc đối mặt với anh, bộ dáng vĩnh viễn cẩn thận, quả thực là cách biệt một trời một vực.
Biết rõ bộ dáng tươi đẹp như vậy của cô là vì người khác mới có, nhưng mà anh vẫn không cầm nổi lòng bị hấp dẫn.
Cố Khuynh Thành hình như không thắng được Tô Niên Hoa, vậy mà chơi xấu đá cái bàn hủy đi ván cờ.
Đây giống như lúc anh bốn tuổi, lần đầu tiên gặp Khuynh Thành kia.... Tiểu Khuynh Thành không chiếm được liền phá huỷ!
Khóe môi Đường Thời nhịn không được hơi hơi cong lên, thế cho nên trò chơi nơi này, anh hồi lâu không có phản ứng mà bị phạt một chén rượu.
Sau khi phá hủy ván cờ, Cố Khuynh Thành và Tô Niên Hoa lại bắt đầu ván mới, cách rất xa, không biết cô nói gì với Tô Niên Hoa, không ngừng từ trên bàn cờ lấy đi quân đen, mà vẻ mặt Tô Niên Hoa giống như ăn phân, một lần so với một lần khó coi theo cô lấy đi quân đen, đến cuối cùng, bộ dáng Tô Niên Hoa giống như là muốn khóc.
Đường Thời nhịn không được bật cười, thế cho nên anh thua trò chơi bị phạt uống rượu.
Những trò chơi này, đối với Đường Thời mà nói, đều là trò trẻ con, mấy năm nay chưa từng thua.
Lục Nhiên nhịn không được có chút buồn bực chú ý Đường Thời, kết quả phát hiện anh vẫn thường xuyên liếc về một phía, phương hướng Cố Khuynh Thành ngồi.
Lúc Đường Thời lại thua bị phạt rượu, Lục Nhiên rốt cục nhịn không được tiến đến bên tai Đường Thời nói: “Anh, có muốn đến xem lão Tứ và lão ngũ làm gì hay không?"
Đi theo nghe thế, động tác bưng chén rượu hơi dừng một chút, ánh mắt trở nên có chút ảm đạm, giọng nói cũng mang theo yếu ớt nói: “ Tôi đi, cô ấy liền mất hứng."
Lục Nhiên ngẩn ra.
Đường Thời bưng chén rượu lên, uống một hơi cạn sạch, anh rủ lông mi, dùng lực nắm chén rượu trong tay, tiếp tục mở miệng với Lục Nhiên: “ Để cho cô ấy vui vẻ một hồi đi."
Tác giả :
Diệp Phi Dạ