Hôn Nhân Sắp Đặt

Chương 26-2

Khi Lucien ngừng run rẩy và vật nhỏ bắt đầu mềm xuống, Heath liếm láp vật nhỏ để làm sạch cho cậu. Khi hoàn tất công việc, anh liền nhả ra và mở mắt ngước lên Lucien đang nhìn mình với nụ cười đầy thỏa mãn.

“Thật là tuyệt diệu," Lucien nói.

“Mới chỉ là bắt đầu thôi," Heath nói.

“Ôi thật sao?" Lucien hỏi.

Heath chỉ gật đầu. Heath vực Lucien dậy dối diện với tường rồi ngồi sau lưng cậu. Anh nâng chân Lucien lên, mở rộng mông vợ mình và liếm lên nếp nhăn từ trên xuống dưới. Lucien bật ra một tiếng thở dốc.

“Em rất thích anh làm thế này," Cậu nói.

Heath bật cười. “Anh rất sẵn lòng phục vụ." Anh hoàn thành nhiệm vụ, anh hiểu vợ mình thích hôn lên nơi tư mật nhất này đến mức nào. Thế nên anh tiếp tục liếm láp và hôn lên những nếp nhăn nơi Lucien, đôi lúc Heath sẽ cắn Lucien, nhìn da thịt nhợt nhạt của cậu hồng lên vì dấu răng. Anh thè lưỡi ra chọc vào cửa mình Lucien và đẩy sâu vào bên trong trực tràng của vợ. Anh giữ ở đó một lúc để Lucien quen với sự xâm nhập, và khi Lucien đã thoải mái rồi, anh bắt đầu đẩy vào và rút lưỡi ra khỏi bên trong thân thể của Lucien.

“Ôi!" Giọng Lucien cao vút lên. Heath mỉm cười tươi rói, thế nhưng anh không hề chậm lại anh tiếp tục đưa đẩy lưỡi mình ra vào thân thể Lucien, sâu hơn và nhanh hơn, cho đến khi thấy Lucien phải siết chặt ga giường.

Rút lưỡi ra, Heath với tay lấy lọ dầu ở trên tủ. Dùng dầu bôi lên ngón tay, Heath đưa tay xuống cửa mình Lucien rồi đưa một ngón vào trong thân thể vợ mình. Dần dà một ngón biến thành hai và hai biến thành ba, cho đến khi Heath không thể đợi thêm được nữa. Anh muốn kiên nhẫn vì Lucien, anh đã làm rồi, nhưng khi nhìn xuống cự vật của mình, anh liền thấy nó đang sưng đỏ giận dữ. Trông nó chưa từng…khuấy động như vậy trước đây.

Heath rùng mình cắn răng khi đổ dầu lên cự vật của mình.

“Sẽ mạnh và nhanh lắm đấy, em yêu," anh cảnh báo Lucien.

Lucien nhìn Heath rồi nhìn xuống cự vật của anh. Mắt cậu mở lớn, cậu gật đầu. “Có lẽ là sẵn sàng rồi," Cậu nói.

Heath lại đẩy đùi Lucien ra và đặt đỉnh cự vật nơi cửa mình Lucien. Thân thể anh hoàn toàn run rẩy khi khoái cảm trào dâng. Anh gào to tên Lucien thế rồi lại cảm thấy xấu hổ vì đã hành xử như một cậu học sinh lần đầu làm tình. Cự vật của anh đã cương cứng lắm rồi, nhưng nhờ có nhiều chất lỏng nơi cự vật và quanh cửa mình Lucien, anh mới có thể đưa nó vào trong gần như không gặp khó khăn gì.

Heath và Lucien đồng thanh rên rỉ. Heath dừng lại một chút rồi bắt đầu cử động. Anh ra vào thân thể Lucien nhanh và sâu. Hông anh va vào phần sau Lucien từng hồi, tiếng da thịt va chạm vang lên trong phòng. Heath rướn người, vùi mặt vào mái tóc vàng gợn sóng của Lucien, tận hưởng mùi hoa oải hương trên da thịt vợ mình trong khi ra vào thân thể cậu.

Anh bắt đầu hôn lên mặt Lucien khi Lucien lùa tay vào tóc anh.

“Anh. Yêu. Em," Heath thở dốc.

“Em. Cũng. Yêu. Anh," Lucien đáp lại rồi nghiêng đầu bật ra một tiếng thở dài, mầm mống của cậu trào ra nơi đỉnh cự vật và lưng bàn tay Heath.

Heath tiếp tục đẩy cự vật ra vào cửa mình Lucien cho đến khi cảm thấy ngứa ran nơi xương sống, và rồi, ngả đầu về sau gầm lên cái tên Lucien, lấp đầy cơ thể cậu.

Anh run rẩy hồi lâu, rồi mới ngã mình sau lưng cậu. Anh đưa tay kéo vợ lại gần, vui sướng khi Lucien thả mình vào lòng anh. Heath thở dốc, đồng điệu với Lucien khi cả hai cố ổn định lại nhịp tim.

Mất kha khá thời gian, nhưng cũng đủ để họ hít thở lại bình thường và bắt đầu đổ mồ hôi lạnh. Lucien rùng mình. Heath nhẹ nhàng kéo cự vật đã mềm đi bên trong thân thể vợ, khẽ rít lên. Anh với tay lấy banyan trên ghế và quấn quanh eo, rồi đi về phía lò sưởi và đốt than.

Khi anh quay lại, anh phát hiện Lucien đã xuống khỏi giường, lấy áo khoác choàng vào, đứng trước cửa sổ, tay đang vuốt ve phần bụng đã lớn hơn hẳn. Heath mỉm cười và bước đến đứng sau lưng vợ.

Ôm lấy Lucien từ phía sau, Heath nhấm nháp phần cổ cậu, rồi nhìn ra ngoài cửa sổ, qua sân vườn, tận hưởng giây phút này.

“Em đang nghĩ gì vậy?" Anh hỏi.

Lucien bật cười. “Về việc chúng ta sinh ra là để dành cho nhau như thế nào."

“Hmm?" lẩm bẩm, tự hỏi ý vợ mình là gì.

“Bố mẹ chúng ta đã hứa hôn cho chúng ta, và chúng ta đều giận dữ chạy đến Remmington giải sầu hay tìm người giúp chúng ta quên đi. Em đoán lúc đó anh định làm vậy. em nghĩ là em cũng sẽ làm vậy, hay tìm ai đó giúp em tìm cách giải thoát khỏi cuộc hôn nhân này. Vậy mà ta không chỉ tìm thấy nhau, mà còn khao khát có được nhau hơn cả người đã được hứa hôn, rồi lại phát hiện ra chúng ta được hứa hôn cho người còn lại." Lucien lắc đầu. “Thấy không? Chúng ta sinh ra là để dành cho nhau."

Heath bật cười. “Anh đoán là em nói đúng rồi đấy, bà xã."

“Em luôn đúng mà. Anh mới là người không bao giờ quên được những thứ như vậy."

Heath bật cười. “Đúng vậy."

“Giờ thì đi ngủ thôi. Gần sáng rồi."

“Tuân lệnh bà xã."

“Em yêu anh.

“Ừ, bà xã."

“Anh yêu em chứ?"

“Có, bà xã."

“Nói ra đi!"

“Có, thưa bà xã."

“Heathcliff!"

Heath bật cười và bế Lucien lên. Anh bế cậu đến giường rồi đặt cậu lên đó. Anh hôn nhiệt tình cho đến khi Lucien rên rỉ, cởi áo ra, vật nhỏ lại cương cứng và rỉ nước.

“Anh yêu em. Yêu rất nhiều, Luicen ạ. Cám ơn em đã kết hôn với anh," Heath nói một cách nghiêm túc.

Lucien thở dài rồi đưa tay sờ mặt Heath, vuốt ve vết sẹo và hôn lên khắp chiều dài của nó. “Em cũng yêu anh, chàng công tước tuyệt vời của em. Có thể ban đầu anh là vị hôn phu sắp đặt của em, nhưng anh đã trở thành người em yêu mất rồi."

Heath cứ thế yêu vợ mình tới mức quên hết tất thảy mọi thứ. Anh không quan tâm khách mời có nghe thấy không. Anh không quan tâm liệu có đồn đãi gì về công tước và công tước phu nhân làm tình một cách hoang dã hoàn toàn không phù hợp buổi đêm không. Heathcliff yêu Lucien và cậu cũng yêu anh, anh có thể làm tình với vợ mình thật nhiều và la thật lớn bất cứ lúc nào anh muốn.

Sau cuộc làm tình nồng nhiệt, Heath lấy bức thư anh đã đặc biệt viết cho Lucien ra, hơi đỏ mặt. Lucien nhướn mày, Heath cười khúc khích và ra hiệu cho cậu đọc nó. Công bằng mà nói, nó gợi nhớ lại cuộc gặp mặt bí mật khi cậu còn là Timmy và Heath là Robert. Anh cười tươi đầy thỏa mãn và…nhìn người vợ mướt mải mồ hôi của anh. Lucien sà vào lòng Heathcliff, hơi run lên khi anh bắt đầu sờ mó bụng cậu.

Luce thân yêu,

Văn thơ của Ngài William Shakespeare nói về tình yêu và bi kịch đều đáng được tôn trọng và được lưu truyền trên khắp thế giới.

Nhưng chính ông cũng nói thứ mà ta gọi là tình yêu là một cảm xúc phức tạp, đối với anh, nó là thứ tình cảm khiêm tốn nhất, đẹp đẽ và sâu sắc nhất. Anh không có tài hùng biện như ông ấy, không thể nói rõ cảm giác dành cho em như ông ấy. Anh sẽ để cho Ngài William nói lên toàn bộ tấm lòng với em, vì anh không thể làm được.

Tôi không ngăn hai trái tim sôi nổi

Ðang yêu nhau, vì không thể có gì

Làm thay đổi, cả khi tình giả dối,

Khi hai người cách biệt, phải ra đi.

Trong giông bão, suốt đêm ngày vẫn đỏ,

Tình yêu là đèn sáng giữa xa khơi

Cho những con thuyền lênh đênh đây đó.

Tình yêu là sao lấp lánh trên trời.

Tình yêu xoá những bông hồng trên má.

Nhưng tình yêu không nô lệ thời gian,

Và tình yêu dám đương đầu tất cả

Ðể mãi xanh tươi, không héo, không tàn.

Nếu tôi sai và thơ tôi nói dối,

Thì tình yêu và thơ không có nổi

Tôi không thể với tình yêu chân thực

Dẫu giữa thân tâm trở ngại có xen vào

Yêu…không yêu khi đã tình chân thực

Loại bỏ kiếm tìm hay tẩy xoá được sao

Ồ ra vậy tình yêu thường cố định

Bão tố phong ba khó chuyển dời

Nó như bắc đẩu cùng năm tháng

Cho thuyền tình ái lạc biển khơi

Tình bất diệt kệ má hồng phai sắc

Kệ không gian và cả với thời gian

Nó kiên nhẫn và biết mình vẫn vậy

Ở đó xanh tươi không héo không tàn

Tôi đã nói và nếu đây là lỗi

Nhưng rõ ràng bao kẻ đã vậy thôi…!

Anh yêu em, Luce. Vẫn luôn và sẽ mãi yêu em. Anh biết có thể lúc này em không yêu anh, dù anh vẫn luôn muốn tin rằng em yêu anh, nhưng anh hi vọng bức thư này, minh chứng đích thực cho tình cảm của anh, sẽ giúp em một ngày nào đó cảm nhận được rằng em cũng yêu anh.

Yêu em mãi mãi,

Heath

Đôi mắt Lucien ngập nước đã sớm lăn dài lệ trên má. Cậu không sà vào lòng Heathcliff và hôn anh thật nồng nhiệt.

Thay vì vậy, cậu đưa môi ra để chồng cậu, công tước, người đàn ông trong cuộc hôn nhân sắp đặt, nhưng lại trở thành tình yêu của đời cậu, để anh hôn lên đó nụ hôn ngọt ngào nhất cậu từng nhận.

Đó là nụ hôn đong đầy cảm xúc, cũng như cuộc hôn nhân của họ vậy.

HẾT
Tác giả : Vicktor Alexander
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại