Hỗn Nguyên Võ Tôn
Chương 84: Bay lên trời
Đàn Thanh dực thiết chủy nha trên không như vòi rồng đen ngòm, vây chặt lấy Diệp Phong và Tiểu Hôi, tuy một con quạ không đủ thực lực uy hiếp gã nhưng cả đàn thì dù với thực lực hiện giờ, gã cũng không dám coi thường. Áp lực của yêu thú biết bay tạo cho gã lớn hơn nhiều yêu thú dưới đất.Hà huống còn cả một con nhị giai Thanh dực thiết chủy nha có thực lực không kém gã, nó biết bay nên dù đơn đả độc đấu gã cũng không nắm chắc phần thắng. Thể kỹ Điệp động xung phong và Như ảnh tùy hình vừa lĩnh ngộ ra của gã không là gì so với yêu thú biết bay.Diệp Phong ôm Tiểu Hôi vào lòng, thần sắc ngưng trọng, hữu thủ nắm chặt Chấn thiên chùy, thổ nguyên lực quẫy lộn trên vũ khí, tựa hồ lúc nào cũng có thể công kích."Quác!" Tiếng kêu khó nghe của thủ lĩnh Thanh dực thiết chủy nha vang vang, đàn quạ bao vây gã chuyển sang hành động khác. Mấy chục con quạ tụ thành một luồng xung kích, như hắc sắc cự mãng thè lưỡi, lao bổ xuống."Vù vù!" Chấn thiên chùy múa tít trước mặt gã, mỗi lần vung ra là một con Thanh dực thiết chủy nha bị chấn nát bét, nhưng số lượng quá nhiều nên gã chỉ đập được mấy con, còn lại đều lướt qua, sử dụng mỏ và lợi trảo để lại vô số vết máu trên mình gã."Đáng ghét!" Tuy nhất giai Thanh dực thiết chủy nha công kích không mạnh, nhưng khi bị công kích quá nhiều, thổ nguyên lực tổn hao quá độ thì gã cũng không chịu đựng nổi. Cũng may thân thể gã có năng lực phòng ngự tương đương nhất giai yêu thú nên không thụ thương nặng."Chả trách yêu thú sống theo đàn có thể đấu với yêu thú cấp cao hơn…" Sau rốt gã cũng hiểu có lúc số lượng chính là thực lực. Đàn Thanh dực thiết chủy nha này, chỉ tính số lượng cũng hạ được một con Nộ nha dã trư, cộng thêm nhị giai thủ lĩnh thì dù nghênh chiến tam giai Thiết vĩ ma lang cũng chưa hẳn sẽ thua.Thủ lĩnh Thanh dực thiết chủy nha mắt lóe hàn quang, hung hãn nhìn Tiểu Hôi trong lòng Diệp Phong, ý tứ rất rõ, chỉ cần gã bỏ Tiểu Hôi xuống, đàn quạ sẽ bỏ qua cho gã. Dù gì, đàn quạ muốn giết hắn, cái giả phải trả sẽ rất lớn.Diệp Phong hừ lạnh, ánh mắt kiên định đến quyết liệt, không đời nào gã chịu giao Tiểu Hôi ra. Bất quá đàn súc sinh đầy lông kia thật sự ngăn chặn được tiểu gia sao?Thân hình gã hơi động, chân dùng Điệp động xung phong khiến mặt đất rung lên ầm ầm, thân thể như đá lăn từ trên núi xuống, dần dần tăng tốc, mang theo uy thế hùng hồn lao vào một hướng đàn quạ còn vây quanh đột vây. Chỉ cần lực xung phong cũng đủ hất văng đàn Thanh dực thiết chủy nha chặn trước mặt.Xoạt xoạt xoạt! Một đàn quạ đen ngòm bắt đầu tập kích, lần này chúng tấn công vào mé sườn gã.Hai con, bốn con, tám con… Tuy nhất giai Thanh dực thiết chủy nha không phá được phòng ngự của gã, song uy thế xung phong của chúng cũng không dễ đối phó, đồng thời bốn phương tám hướng đều bị tập kích sẽ nhiễu loạn bộ pháp của gã, đồng thời ảnh hưởng đến hiệu quả của thổ nguyên lực, dao động rung chấn không hợp lại được thì sẽ cản trở tốc độ của gã.Thủ lĩnh đàn quạ rít lên, cả đàn hình thành một vùng xoáy đen ngòm vây quanh gã, liên tục điều chỉnh vị trí để gã lúc nào cũng nàm giữa vòng vây. Không thể khởi động hoàn toàn Điệp động xung phong, gã không cách nào thoát được vòng vây."Mẹ nó chứ, khó chơi thật." Trên mình gã xuất hiện thêm mười mấy vết thương, tuy không nghiêm trọng nhưng phải tốn không ít nguyên nguyên lực để chữa trị, gã buộc phải dừng bước thầm tính toán đối sách.Tiểu Hôi nằm trong lòng gã, ánh mắt tỏ ra nóng lòng lẫn sợ hãi, thân mình run lên. Gã chợt nảy sinh cảm giác thương hại, càng quyết tâm cứu nó."Nhất định phải để Tiểu Hôi đào tẩu!" Gã cực kỳ quan tâm đến Tiểu Hôi trong ngực. Nó còn nhỏ, chưa có năng lực phòng ngự gì, sinh tồn toàn dựa vào thân pháp linh xảo, dù là công kích của nhất giai Thanh dực thiết chủy nha cũng tạo thành uy hiếp trí mạng với nó.Thủ lĩnh đàn quạ có phần nóng lòng, đôi cánh to lớn vẫy mạnh lao bổ xuống, cái mỏ như mũi khoan kim cương bao phủ một lớp kim nguyên lực mờ mờ, nhắm thẳng trán Diệp Phong."Nên tiết kiệm nguyên lực, không ngạnh tiếp đối phương." Đối thủ chỉ là nhị giai Thanh dực thiết chủy nha thì khẳng định gã đã sử dụng Bát điệp chấn thiện nghệ nhất ra ứng phó, nhưng hiện trường còn cả đàn quạ, tiêu hao thổ nguyên lực loạn xạ không phải việc làm sáng suốt.Gã thu Chấn thiên chùy vào nguyên trạc, thân thể nhẹ bẫng đi, chuyển sang Viên thế, sử dụng thể kỹ: Như ảnh tùy hình.Tuy cây cối gần đó đều bị Thanh dực thiết chủy nha cắt cụt nhưng vẫn còn vài gốc đứng lẻ loi. Gã liên tục nhảy mấy cái, lao lên thân một cây cổ thụ chừng hai chục thước.Sau lưng gã, nhị giai thủ lĩnh đuổi sát, bay lên cao dang cánh tập kích."Thử chiêu này của ta." Gã từ ngọn cây nhảy xuống, lại lấy Chấn thiên chùy ra, lao vào đàn quạ đen ngòm.Lợi dụng lực xung kích từ trên trời lao xuống, gã không sử dụng thổ nguyên lực, chỉ dùng Chấn thiên chùy mở đường máu giữa đàn quạ. Bất kỳ con quạ nào chạm vào cây chùy, nhẹ thì lông bay tơi tả, gãy cánh rụng đuôi, nặng thì trực tiếp mất mạng.Đợi khi sắp đáp xuống, tay phải gã vẩy mạnh, thổ nguyên lực phun trào. Bát điệp chấn!Bùn đất bị chấn động kịch liệt cuốn lên, bắn vào đàn quạ đang bay tứ tán khiến chúng kêu quang quác. Đàn quạ vốn kinh hoảng lập tức hỗn loạn, vòng vây Diệp Phong sau cùng cũng xuất hiện khe hở. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULLGã biết cơ hội không thể để lỡ, thời vận không quay lại, liền liên tục chuyển chuyển động chân, vận dụng thân pháp Như ảnh tùy hình thoạt trái thoạt phải, lướt đi theo hình chữ Z.Đi theo đường thẳng, với tốc độ của đàn quạ sẽ nhanh chóng vây lại gã, nếm mùi đau thương một lần nên gã đổi sách lược. Tuy lộ tuyến này khiến thời gian đột vây tăng lên nhưng đàn quạ không thể ngăn cản gã hữu hiệu.Quả nhiên đàn quạ vốn hỗn loạn vì lộ tuyến lướt đi của gã không có quy luật này, nhất thời không thể ngăn cản hữu hiệu. Vài con bay lẻ bị gã đập trúng, tan xương nát thịt.Gã sắp ra khỏi vòng vây, thủ lĩnh đàn quạ mắt rực hung quang, lượn một vòng trên lưng chừng không, lông lá toàn thân phủ một lớp kim nguyên lực mờ mờ.Thanh dực thiểm thệ! Kỹ năng kích phát tốc độ, có thể tăng tốc gấp ba lần, nhị giai Thanh dực thiết chủy nha mới sử dụng được.Thinh không cơ hồ lóe lên một tia chớp vàng chóe, chỉ sau tích tắc, thủ lĩnh Thanh dực thiết chủy nha đã bắt kịp Diệp Phong, đôi trảo sắc lẹm như lưỡi dao chụp vào trán gã."Tiểu Hôi! Ngươi chạy trước!" Gã biết không thể ngạnh tiếp, ném Tiểu Hôi ra ngoài. Gã đã ra đến vòng bao vây bên ngoài, số lượng Thanh dực thiết chủy nha gần đó không nhiều, dựa vào thân pháp của Tiểu Hôi nhất định sẽ thoát.Tiểu Hôi đáp xuống đất, hai cú nhảy là giãn cãnh được với đàn quạ, quay lại nhìn Diệp Phong, nước mắt lưng tròng."Chạy mau." Gã quát to, ánh mắt nghiêm túc, quay lại vung Chấn thiên chùy nghênh đón đôi trảo của nhị giai Thanh dực thiết chủy nha.Sau cùng tâm lý sợ hãi vẫn chiếm thượng phong, Tiểu Hôi sụt sịt, nhỏ xuống mấy giọt nước mắt lấp lánh rồi nhanh chóng leo lên một gốc cây to, lợi dụng cành lá yểm hộ, lướt đi như chớp.Tiếng kim loại va nhau lảnh lói, thiết chùy và trảo bén giáng vào nhau, Diệp Phong chiếm được đôi chút thượng phong. Thủ lĩnh Thanh dực thiết chủy nha bị chấn văng đi hơn mười thước, kim nguyên lực do Thanh dực thiểm thệ điều động tan hết.Dùng dằng mấy giây, thân ảnh Tiểu Hôi đã tan biến vào cây cối, đàn Thanh dực thiết chủy nha đuổi theo rõ ràng không sánh được tiểu hầu nhi về tốc độ.Thủ lĩnh đàn quạ nổi giận kêu lên the thé, ánh mắt nhìn Diệp Phong âm lạnh cực độ. Khó khăn lắm mới vây khốn được mục tiêu lại bị nhân loại đáng ghét phá hoại, hận ý thật khó dẹp yên.Được thủ lĩnh chỉ huy, trận thế của đàn quạ biến đổi, vòng xoáy quạ đen ngòm co lại còn một nửa, vẫn vây do vào giữa. Trong đó phân ra chừng bốn mươi con hình thành hai luồng giáp kích lao vào gã."Bằng vào các ngươi không đả thương nổi ta đâu!" Bên ngoài thân thể gã lưu chuyển hắc sắc thổ nguyên lực, cuộn trào như lớp vỏ cứng. Khởi động Điệp động phòng ngự xong, thiết trảo của Thanh dực thiết chủy nha cào vào cũng chỉ leu lại mấy vết xước mờ mờ.Chấn thiên chùy múa lên liên tục, dù gã không dùng điệp chấn công kích, nhất giai Thanh dực thiết chủy nha cũng không chống nổi, nhi nhao tử vong. Thoáng sau mặt đất đầy thi thể quạ, nhìn qua cũng đếm được hơn hai chục con.Không còn Tiểu Hôi, gã có thể toàn lực thi triển thực lực, nhất thời ép đàn quạ không lại gần được, nhưng nguyên lực của gã nhanh chóng giảm đi, nếu muốn giết hết hơn trăm con Thanh dực thiết chủy nha, e rằng gã cũng chết vì kiệt sức.Thấy thủ hạ liên tục mất mạng, thủ lĩnh đàn quạ không nén được nữa, lại phát động Thanh dực thiểm thệ. Thân hình nó như ánh chớp lao nhanh xuống, nhân lúc gã vướng víu đàn quạ, song trảo liền giữ chặt hai vai gã, móng nhọn găm sâu vào thịt, giữ cứng gã lại, khiến hai tay không thể tự do vung lên."Không ổn." Khua khua tay mấy lần nhưng gã không sao thoát thân được. Thực lực chân thật của gã chỉ là võ sĩ nhất giai, đấu xáp lá cà tất nhiên không phải đối thủ của nhị giai yêu thú.Hai vai gã bị song trảo của nhị giai Thanh dực thiết chủy nha giữ chặt nên không thể thi triển võ kỹ, đàn quạ bay quanh nhân cơ hội vây lại, liên tục dùng mỏ và vuốt công kích thân thể gã.Phòng ngự của gã mạnh đến đâu cũng có cực hạn, không ngăn được mấy chục con quạ thay nhau công kích, thổ nguyên lực của Điệp chấn phòng ngự rồi cũng hao hết nên tiêu tan.Mấy con Thanh dực thiết chủy nha khác học theo thủ lĩnh, lợi trảo như móc câu cắm sâu vào cơ nhục Diệp Phong, thấu đến xương, khống chế các cơ quan khác của Diệp Phong. Rồi theo tiếng quang quác của thủ lĩnh, đàn quạ cùng dang cánh đưa gã lên không."Hừ, bọn súc sinh lông lá này định làm gì?" Tay phải gã vẫn cầm Chấn thiên chùy nhưng khuỷu tay đã bị vuốt quạ giữ chặt không thể động đậy chứ đừng nói là công kích, đành trơ mắt nhìn mình từ từ bay lên không…Trên một cây cổ thụ cách đó mấy trăm thước, một đôi mắt lấp lánh ngơ ngẩn nhìn theo Diệp Phong bị đàn quạ tha lên không, ánh mắt đầy lưu luyến xen lẫn lo lắng. Thiếu niên dó vì cứu nó mà găp nguy hiểm. Trong lòng Tiểu Hôi lúc này, gã biến thành người thân cận nhất.
Tác giả :
Mạo Tự Hữu Tài