Hồn Ma Che Dù
Chương 67 - giết người trong phòng tắm
Nhìn bóng dáng Ngụy Kim Kim đi lên lầu, không hiểu tại sao tôi có có
chút hơi lo lắng, không biết từ lúc nào tôi bắt đầu sợ hãi khi thấy có
người chết trước mặt mình.
Tôi thật sự không nhẫn nhịn được cảm giác chờ đợi này, vì vậy tôi từng bước một đi theo sau anh ta, cùng lắm thì tôi xoay mặt qua chỗ khác không nhìn là được.
Nếu bây giờ Tát Sa Bà xuất hiện và muốn lấy mạng của Ngụy Kim Kim, tôi nên làm gì?
Ngụy Kim Kim có chút trầm lặng, con người chúng ta chính là như vậy, khi ở trong trạng thái cảm xúc tiêu cực lâu ngày mà nói, chúng ta sẽ trở nên trầm lặng hơn.
Nếu bạn buồn, khóc một thời gian dài – Bạn sẽ trầm lặng hơn và chả buồn khóc nữa; Nếu bạn vui vẻ, cười đùa một thời gian dài – Dần dần bạn sẽ không còn muốn cười nhiều nữa.
Bây giờ Ngụy Kim Kim luôn trong tình trạng sợ hãi, sợ hãi một thời gian dài, dần dần anh ta trở nên chết lặng.
Đôi chân anh ta không còn run rẩy nữa, bước chân đã vững chãi hơn, từng bước một bước lên lầu, ngược lại là tôi, tôi lại đang lo lắng.
Ngụy Kim Kim đã đi tới trước cửa phòng tắm, cuối cùng Trần Kha có ở bên trong hay không, đáp án sẽ sớm biết thôi.
" Boom boom." Ngụy Kim Kim gõ cửa phòng tắm, miệng hô lên: “Em yêu, mở cửa ra. “
Không có phản ứng, bên trong không có người nói chuyện.
Ngụy Kim Kim lại gõ cửa, lần này dùng lực nhiều hơn, “Em yêu, mở cửa ra a…. “
Vẫn không có ai trả lời.
Ngụy Kim Kim ghé tai sát cánh cửa, vẫn không nghe thấy bên trong có người đáp lại.
Anh ta ngẩng đầu lên, lấy tay vặn tay nắm cửa, phát hiện cửa đã khóa trong, ở bên ngoài căn bản là không mở được.
Ngụy Kim Kim lo lắng sắp khóc. “Lão bà, bà đừng làm tôi sợ, bà mở cửa ra, bà muốn gì tôi cũng chiều hết, bà đừng làm tôi sợ…. “
Vừa nói, Ngụy Kim Kim vừa khụy chân xuống, quỳ gối trên mặt đất, nước mắt tuôn ra ào ào (như mưa rào :v).
Chứng kiến bộ dạng này của anh ta, tôi lại nhớ tới một câu nói: “Nếu biết trước có ngày hôm nay, lúc trước đã không như vậy".
Tôi cũng không phải loại người hả hê, bỏ thêm đá xuống giếng, cho nên tôi chỉ có thể nghĩ, mà không nói ra được. Điều quan trọng nhất bây giờ là xác định Trần Kha có ở bên trong hay không.
Tôi bước tới trước cửa phòng tắm, đẩy Ngụy Kim Kim, ghé vào tai anh ta nói: “Chúng ta cần phá cửa, để xem rốt cuộc bên trong có chuyện gì. “
Ngụy Kim Kim xoa xoa, lau nước mắt, “Đúng đúng đúng, hãy xem, vợ của tôi nói không chừng cần sự giúp đỡ".
Lập tức, tôi không nói hai lời, một cước đạp văng cánh cửa phòng tắm.
Bình thường xem tivi, một cước là có thể đá văng cánh cửa, thật là đến khi mình thực hiện mới biết, căn bản không có chuyện dễ ăn như vậy mà.
Nếu cửa gì cũng có thể một cước đá văng, lũ ăn trộm đã vui sướng đến chết hết rồi :v (ok chết hết là hết ăn trộm luôn.mlem mlem).
Một cước của tôi, căn bản là không thể đá văng cánh cửa, ngược lại tôi đã phải ôm chân nhảy lò cò, sau đó ngã lăn lộn mấy vòng trên sàn nhà.
Ngược lại là Ngụy Kim Kim, anh ta da dày thịt béo, không nói lời nào, dùng sức xông vào cánh cửa.
Ầm một tiếng, cửa đã bị phá ra.
Những gì tôi nhìn thấy sau đó đã khiến cho tôi không thể nuốt trôi cơm vài ngày tiếp theo.
Tôi thấy toàn bộ phòng tắm sương khói quẩn quanh mờ ảo, một người phụ nữ nằm trên mặt đất, người phụ nữ trần truồng, lõa thể, không một mảnh vải che thân, trên tay còn đang cầm chai sữa tắm. (ủa nhìn vậy thôi mà không nuốt nổi cơm luôn à? Nghe hoang mang ghê :3)
Xem ra, cô ấy đã gặp phải điều gì đó khi đang chuẩn bị tắm.
Dự đoán lúc trước của tôi đã xảy ra rồi.
Lúc này tôi không thể quan tâm đến bất kỳ phép tắc nào nữa rồi, tôi tranh thủ thời gian đi tới xem Trần Kha có còn hơi thở hay không, thế nhưng khi tôi đi lên phía trước hai bước tôi đã nhìn thấy toàn cảnh, tôi mới phát hiện tôi đã suy nghĩ nhiều quá rồi.
Xung quanh đầu cô ấy bị che lại, để lại một khoảng trống, và tất cả nước đều chảy vào khoảng trống đó
Người có kinh nghiệm sẽ biết, lúc nước chảy ra, không nóng tới mức làm bỏng da, nhưng nước chảy ra đều tụ vào một chỗ, sức nóng có thể tăng lên làm bỏng chết người.
Nếu bạn muốn xác minh, có thẻ dùng khăn quấn quanh đầu tạo thành một vùng trũng trên đầu, sau đó mở vòi hoa sen xả nước vào, bạn sẽ cảm thấy được nước đang nóng dần lên.
Đồng thời, tôi nhìn thấy vòi hoa sen đang để ở mức nóng cao nhất, nhiệt độ nước lúc đó chắc chắn là rất cao, làn da người, đặc biệt là làn da mềm mại của con gái, làm sao có thể chịu nổi nhiệt độ cao như vậy?
Hai điều kiện cộng hưởng, độ nóng của nước quả thực có thể so với nước đang sôi, mặc dù nói như vậy có chút phóng đạiSau khi nói như vậy, cuối cùng có thể hiểu, Trần Kha bị luộc sống trong phòng tắm. (dịch đoạn này đau não quá :3)
Hơn nữa nước đều dội vào mặt của cô ấy, dẫn đến toàn bộ làn da trên mặt đều bị bỏng loét ra, tóc đều bị bong ra, tình huống cụ thể giống như việc nhúng nước sôi cạo lông một con lợn chết.
Nhưng bây giờ bị phỏng không phải lợn chết tiệt, mà chính là một người sống, người sống bị bỏng chết, điều mà trước đây tôi chưa từng thấy.
Lại thêm một mạng, liên tiếp hai ngày, ba mạng ra đi, vốn là một nhà bốn người, tới bây giờ chỉ còn lại một mình Ngụy Kim Kim.
Quá đẫm máu và kinh tởm, tôi không thể chịu nổi cảnh trước mặt.
Lúc trước tôi cũng đã nói, con người của tôi không quá sợ hãi những thứ kinh khủng đáng sợ, ngược lại là những thứ buồn nôn sẽ làm cho tôi có cảm giác vạn phần không thích ứng nổi.
Tôi quay đầu không nhìn, để cho mình thư giãn một tí.
Về phần Ngụy Kim Kim, anh ta chưa bao giờ thấy những thứ như thế này, nên anh ta đã chịu không nổi mà nôn ọe ngay lúc đó
Tôi nhẹ nhàng lấy ra một mảnh kẹo cao su, đem bỏ vào miệng nhai, cảm nhận vị ngọt của kẹo, làm cho trong lòng tôi nhẹ nhàng thư giãn hơn.
Đã qua năm sáu phút, bây giờ tôi mới hết cảm giác buồn nôn.
Khi tôi quay lại phòng tắm, Ngụy Kim Kim đã tắt vòi nước. Dùng khăn tắm quấn lấy thi thể người vợ Trần Kha, khóc lóc thảm thiết.
Vốn là con đã chết mất, bây giờ vợ lại chết nữa, anh ta đúng là quá đáng thương…. Thế nhưng khi mẹ anh ta chết, anh ta không thảm thiết, thương tâm đến như vậy?
Nếu như anh ta là một đứa con hiếu thảo và chăm sóc tốt cho mẹ, bây giờ anh ta như vậy làm sao có thể để vợ con anh ta yên tâm xuống Suối Vàng đây?
Tôi chưa bao giờ có cảm xúc sâu sắc đối với truyền thống hiếu đạo của Trung Quốc như vậy.
Đôi khi, tôn trọng, yêu thương cha mẹ, không chỉ tốt cho cha mẹmà còn là tốt cho chính mình. Ngụy Kim Kim chính là một cuốn sách tiêu cực điển hình, bức tử mẹ mình, trực tiếp dẫn đến cái chết thê thảm của vợ và con.
Chuyện của Ngụy Kim để cho chúng ta một bài học sâu sắc.
Nhưng vấn đề chưa kết thúc ở đây. Tôi còn chưa biết Tát Sa Bà bây giờ đang ở đâu, bà ta sẽ ra tay với Ngụy Kim Kim như thế nào. Đã giết hai người, tôi không thể để cho bà ta giết hại thêm người thứ 3.
Đột nhiên, tôi ý thức được có gì đó không ổn, vì sao Trần Kha bị xả nước nóng như vậy mà không một tiếng nào?
Ngoài ra, nếu như nước nóng như vậy, cô ấy có thể tắt vòi nước đi mà…, cho dù không thể chạy ra ngoài, cũng có thể tránh né nước nóng ở trong phòng tắm chứ…
Nhưng cô ấy lại không làm gì cả, cứ như vậy bị giết chết, vấn đề này thật sự là có một chút kỳ quặc….
Tôi cẩn thận kiểm tra lại phòng tắm một lần nữa, mới phát hiện…..thì ra vẫn còn một huyền cơ.
Tôi thật sự không nhẫn nhịn được cảm giác chờ đợi này, vì vậy tôi từng bước một đi theo sau anh ta, cùng lắm thì tôi xoay mặt qua chỗ khác không nhìn là được.
Nếu bây giờ Tát Sa Bà xuất hiện và muốn lấy mạng của Ngụy Kim Kim, tôi nên làm gì?
Ngụy Kim Kim có chút trầm lặng, con người chúng ta chính là như vậy, khi ở trong trạng thái cảm xúc tiêu cực lâu ngày mà nói, chúng ta sẽ trở nên trầm lặng hơn.
Nếu bạn buồn, khóc một thời gian dài – Bạn sẽ trầm lặng hơn và chả buồn khóc nữa; Nếu bạn vui vẻ, cười đùa một thời gian dài – Dần dần bạn sẽ không còn muốn cười nhiều nữa.
Bây giờ Ngụy Kim Kim luôn trong tình trạng sợ hãi, sợ hãi một thời gian dài, dần dần anh ta trở nên chết lặng.
Đôi chân anh ta không còn run rẩy nữa, bước chân đã vững chãi hơn, từng bước một bước lên lầu, ngược lại là tôi, tôi lại đang lo lắng.
Ngụy Kim Kim đã đi tới trước cửa phòng tắm, cuối cùng Trần Kha có ở bên trong hay không, đáp án sẽ sớm biết thôi.
" Boom boom." Ngụy Kim Kim gõ cửa phòng tắm, miệng hô lên: “Em yêu, mở cửa ra. “
Không có phản ứng, bên trong không có người nói chuyện.
Ngụy Kim Kim lại gõ cửa, lần này dùng lực nhiều hơn, “Em yêu, mở cửa ra a…. “
Vẫn không có ai trả lời.
Ngụy Kim Kim ghé tai sát cánh cửa, vẫn không nghe thấy bên trong có người đáp lại.
Anh ta ngẩng đầu lên, lấy tay vặn tay nắm cửa, phát hiện cửa đã khóa trong, ở bên ngoài căn bản là không mở được.
Ngụy Kim Kim lo lắng sắp khóc. “Lão bà, bà đừng làm tôi sợ, bà mở cửa ra, bà muốn gì tôi cũng chiều hết, bà đừng làm tôi sợ…. “
Vừa nói, Ngụy Kim Kim vừa khụy chân xuống, quỳ gối trên mặt đất, nước mắt tuôn ra ào ào (như mưa rào :v).
Chứng kiến bộ dạng này của anh ta, tôi lại nhớ tới một câu nói: “Nếu biết trước có ngày hôm nay, lúc trước đã không như vậy".
Tôi cũng không phải loại người hả hê, bỏ thêm đá xuống giếng, cho nên tôi chỉ có thể nghĩ, mà không nói ra được. Điều quan trọng nhất bây giờ là xác định Trần Kha có ở bên trong hay không.
Tôi bước tới trước cửa phòng tắm, đẩy Ngụy Kim Kim, ghé vào tai anh ta nói: “Chúng ta cần phá cửa, để xem rốt cuộc bên trong có chuyện gì. “
Ngụy Kim Kim xoa xoa, lau nước mắt, “Đúng đúng đúng, hãy xem, vợ của tôi nói không chừng cần sự giúp đỡ".
Lập tức, tôi không nói hai lời, một cước đạp văng cánh cửa phòng tắm.
Bình thường xem tivi, một cước là có thể đá văng cánh cửa, thật là đến khi mình thực hiện mới biết, căn bản không có chuyện dễ ăn như vậy mà.
Nếu cửa gì cũng có thể một cước đá văng, lũ ăn trộm đã vui sướng đến chết hết rồi :v (ok chết hết là hết ăn trộm luôn.mlem mlem).
Một cước của tôi, căn bản là không thể đá văng cánh cửa, ngược lại tôi đã phải ôm chân nhảy lò cò, sau đó ngã lăn lộn mấy vòng trên sàn nhà.
Ngược lại là Ngụy Kim Kim, anh ta da dày thịt béo, không nói lời nào, dùng sức xông vào cánh cửa.
Ầm một tiếng, cửa đã bị phá ra.
Những gì tôi nhìn thấy sau đó đã khiến cho tôi không thể nuốt trôi cơm vài ngày tiếp theo.
Tôi thấy toàn bộ phòng tắm sương khói quẩn quanh mờ ảo, một người phụ nữ nằm trên mặt đất, người phụ nữ trần truồng, lõa thể, không một mảnh vải che thân, trên tay còn đang cầm chai sữa tắm. (ủa nhìn vậy thôi mà không nuốt nổi cơm luôn à? Nghe hoang mang ghê :3)
Xem ra, cô ấy đã gặp phải điều gì đó khi đang chuẩn bị tắm.
Dự đoán lúc trước của tôi đã xảy ra rồi.
Lúc này tôi không thể quan tâm đến bất kỳ phép tắc nào nữa rồi, tôi tranh thủ thời gian đi tới xem Trần Kha có còn hơi thở hay không, thế nhưng khi tôi đi lên phía trước hai bước tôi đã nhìn thấy toàn cảnh, tôi mới phát hiện tôi đã suy nghĩ nhiều quá rồi.
Xung quanh đầu cô ấy bị che lại, để lại một khoảng trống, và tất cả nước đều chảy vào khoảng trống đó
Người có kinh nghiệm sẽ biết, lúc nước chảy ra, không nóng tới mức làm bỏng da, nhưng nước chảy ra đều tụ vào một chỗ, sức nóng có thể tăng lên làm bỏng chết người.
Nếu bạn muốn xác minh, có thẻ dùng khăn quấn quanh đầu tạo thành một vùng trũng trên đầu, sau đó mở vòi hoa sen xả nước vào, bạn sẽ cảm thấy được nước đang nóng dần lên.
Đồng thời, tôi nhìn thấy vòi hoa sen đang để ở mức nóng cao nhất, nhiệt độ nước lúc đó chắc chắn là rất cao, làn da người, đặc biệt là làn da mềm mại của con gái, làm sao có thể chịu nổi nhiệt độ cao như vậy?
Hai điều kiện cộng hưởng, độ nóng của nước quả thực có thể so với nước đang sôi, mặc dù nói như vậy có chút phóng đạiSau khi nói như vậy, cuối cùng có thể hiểu, Trần Kha bị luộc sống trong phòng tắm. (dịch đoạn này đau não quá :3)
Hơn nữa nước đều dội vào mặt của cô ấy, dẫn đến toàn bộ làn da trên mặt đều bị bỏng loét ra, tóc đều bị bong ra, tình huống cụ thể giống như việc nhúng nước sôi cạo lông một con lợn chết.
Nhưng bây giờ bị phỏng không phải lợn chết tiệt, mà chính là một người sống, người sống bị bỏng chết, điều mà trước đây tôi chưa từng thấy.
Lại thêm một mạng, liên tiếp hai ngày, ba mạng ra đi, vốn là một nhà bốn người, tới bây giờ chỉ còn lại một mình Ngụy Kim Kim.
Quá đẫm máu và kinh tởm, tôi không thể chịu nổi cảnh trước mặt.
Lúc trước tôi cũng đã nói, con người của tôi không quá sợ hãi những thứ kinh khủng đáng sợ, ngược lại là những thứ buồn nôn sẽ làm cho tôi có cảm giác vạn phần không thích ứng nổi.
Tôi quay đầu không nhìn, để cho mình thư giãn một tí.
Về phần Ngụy Kim Kim, anh ta chưa bao giờ thấy những thứ như thế này, nên anh ta đã chịu không nổi mà nôn ọe ngay lúc đó
Tôi nhẹ nhàng lấy ra một mảnh kẹo cao su, đem bỏ vào miệng nhai, cảm nhận vị ngọt của kẹo, làm cho trong lòng tôi nhẹ nhàng thư giãn hơn.
Đã qua năm sáu phút, bây giờ tôi mới hết cảm giác buồn nôn.
Khi tôi quay lại phòng tắm, Ngụy Kim Kim đã tắt vòi nước. Dùng khăn tắm quấn lấy thi thể người vợ Trần Kha, khóc lóc thảm thiết.
Vốn là con đã chết mất, bây giờ vợ lại chết nữa, anh ta đúng là quá đáng thương…. Thế nhưng khi mẹ anh ta chết, anh ta không thảm thiết, thương tâm đến như vậy?
Nếu như anh ta là một đứa con hiếu thảo và chăm sóc tốt cho mẹ, bây giờ anh ta như vậy làm sao có thể để vợ con anh ta yên tâm xuống Suối Vàng đây?
Tôi chưa bao giờ có cảm xúc sâu sắc đối với truyền thống hiếu đạo của Trung Quốc như vậy.
Đôi khi, tôn trọng, yêu thương cha mẹ, không chỉ tốt cho cha mẹmà còn là tốt cho chính mình. Ngụy Kim Kim chính là một cuốn sách tiêu cực điển hình, bức tử mẹ mình, trực tiếp dẫn đến cái chết thê thảm của vợ và con.
Chuyện của Ngụy Kim để cho chúng ta một bài học sâu sắc.
Nhưng vấn đề chưa kết thúc ở đây. Tôi còn chưa biết Tát Sa Bà bây giờ đang ở đâu, bà ta sẽ ra tay với Ngụy Kim Kim như thế nào. Đã giết hai người, tôi không thể để cho bà ta giết hại thêm người thứ 3.
Đột nhiên, tôi ý thức được có gì đó không ổn, vì sao Trần Kha bị xả nước nóng như vậy mà không một tiếng nào?
Ngoài ra, nếu như nước nóng như vậy, cô ấy có thể tắt vòi nước đi mà…, cho dù không thể chạy ra ngoài, cũng có thể tránh né nước nóng ở trong phòng tắm chứ…
Nhưng cô ấy lại không làm gì cả, cứ như vậy bị giết chết, vấn đề này thật sự là có một chút kỳ quặc….
Tôi cẩn thận kiểm tra lại phòng tắm một lần nữa, mới phát hiện…..thì ra vẫn còn một huyền cơ.
Tác giả :
Đoạn Tự Uy Ni Tư