Hồi Ức Sông Nile
Chương 27
Những ngày tiếp theo triều đình Ai Cập khá yên ổn, mọi việc đều diễn ra theo đúng quỹ đạo của nó. Pharaon bận rộn ngày đêm với đóng văn kiện tồn đọng do mấy tháng trời hành quân. Tể tướng Paser tạm rời Thebes xử lý công việc cho hoàng đế. Nữ thượng tế vừa truy phong lại đỗ bệnh phải nằm giường tịnh dưỡng… Nhưng đáng tiếc… Đó chỉ là bề nổi của tảng băng chìm!
Hoàng cung của Ramesses thì lại có hai đề tài được bàn tán xôn xao
- Ngươi hay tin gì chưa? Hôm kia, cô ả Ishana cả gan đắc tội pharaon liền được ban rượu độc mà chết. Nghe đâu cả những người thân cận của ả cũng bị tử hình ngay trong đêm – cô gái trang điểm rực rỡ vừa nói vừa phe phẩy cây quạt trên tay che miệng cười
- Chuyện đó có gì đáng nói, ả ta ngu ngốc chết là phải rồi! Dám vô lễ với hoàng đế, ta thấy ban rượu độc là quá nhẹ đấy, hành vi của nó nên xử lột da cho kềnh kềnh mổ xác mới đáng nha! – cô gái mặc chiếc fulias màu hồng cánh sen giữa trưa tháng tám cay độc hơn trả lời
Đang ngồi cạnh bờ sông Nile nghịch nước, tình cờ nghe được cuộc tán gẫu “vô duyên" từ hai ái thiếp của hoàng đế. Bóng dáng bé nhỏ không khỏi nhíu mày bực bội, cô có cảm giác như chúng đang tát thẳng vào mặt mình bằng những lời nói kia. “Muốn yên tĩnh cũng bị phá dám", lúc Ivy đứng dậy định rời đi lại nghe hai “con công diêm dúa" nói tiếp
- Thế ngươi có biết chuyện pharaon sắp cưới thêm vương phi không? – “con công số một" nói
Ivy giật thót một cái, mấy ngày nay cô nằm lỳ trên giường suy nghĩ đủ thứ chuyện không có thời gian nghe ngóng tin tức bên ngoài, “không lẽ tên User lại định nuốt lời ép mình lấy hắn?" Ivy thầm nghĩ…
- Mấy hôm liền, thần điện Amun của bệ hạ kẻ ra người vào tất bật tiếp nhận cống phẩm hết sức xa hoa chỉ có đứa ngu là không biết chuyện này thôi nha!
Vô duyên vô cớ bị chửi ngu lần thứ n khiến Ivy muốn phát điên, lẩm bẩm: “Con ranh con có cơ hội ta sẽ nhổ hết răng ngươi!". Nhưng câu hỏi tiếp theo của “con công số hai" lập tức làm cô chú ý
- Không biết “cô dâu bí mật" của pharaon có thân phận ra sao nhỉ?
- Nhìn đống của hồi môn quý giá chuyển đến phần nào đã nói lên xuất thân cô gái này không hề thua kém ba vị vương phi hiện tại! – con công số một thở dài phân tích
…
Hai mỹ nữ nhanh chóng rời đi, để lại Ivy cúng mớ tâm trạng hỗn tạp. Phần nhẹ nhõm khi biết người mà hắn muốn cưới không phải là mình. Phần lại thấy khó chịu đến nghẹt thở với suy nghĩ: “User là đồ tồi, mở miệng là nói yêu mình, xoay lưng đã muốn cưới người khác"… Thật sự là “ăn không được, mà bỏ cũng không đành", haizz…!
***
Đêm. Hoàng cung Ai Cập chỉ còn một vầng trăng sáng trên cao là còn thức
Một thân hắc y nhỏ nhắn hòa cùng bóng đêm di chuyển từ hành lang này sang hành lang khác hết sức khéo léo mà vô cùng nhanh nhẹn… Chẳng mấy chốc cô đã “cho rơi" hầu hết lính canh thuận lợi áp sát thần điện Pta.
Gian phòng phía nam của thần điện mang vẻ kiêu sa quyền quý như chính chủ nhân của nó, nền đá lưu ly, tường sơn màu sáng, trầm hương thượng phẩm nghi ngút khói… Trên ghế dài mạ vàng lót đệm đỏ mềm mại, Henutmire nữa nằm nữa ngồi nói với người nữ quan
- Này Runa, việc ta sai ngươi đã làm xong chưa? – rèm mi tao nhã khép hờ vẫn nằm yên bất động
- Thưa vương phi, thuộc hạ đã giải quyết ổn thỏa. Xin người đừng lo lắng – nữ quan cung kính trả lời, tay không quên nâng quạt làm mát cho chủ nhân
- Runa ta thật lo lắm! Không biết con ả Ishana thấp hèn có khai ta không? – đôi mày thanh tú hơi nhíu lại, song mắt không chút dao động
- Người hãy yên tâm. Pharaon vốn biết chuyện người làm nếu muốn trách tội thì đã đến từ sớm! – Runa thành thật nói suy nghĩ của mình
Phượng nhãn đột ngột mở to, ác liệt vồ lấy người bên cạnh. Vị nữ quan sợ hãi vội quỳ mọp xuống đất, van xin
- Thuộc hạ lỡ lời, xin vương phi tha thứ
- Ngươi nhớ rõ ràng cho ta… Ta-không-hề-liên-quan-đến-chuyện-đó – Henutmire cay độc rít từng chữ qua kẽ răng, vẻ mặt kiều diễm cũng vì thế mà biến dạng đến khó coi
Ivy nấp bên góc khuất chứng kiến toàn bộ không khỏi nhíu mày khó chịu “độc ác luôn làm cho người ta xấu xí". Không có nhiều thời gian để nghe thêm câu chuyện nhàm chán của chủ tớ bọn họ cô quyết định “đánh nhanh rút gon"…
Nhanh như chóp, bóng nhỏ lao đến ghế dài, đè lên thân thể Henutmire lấy thế chủ động, con dao găm trong tay khôn ngoan kề sát cổ đối phương
Nữ quan Runa sau phút giây kinh hoàng định la lên cầu cứu, nhanh hơn một chút Ivy lên tiếng trước cảnh báo
- Câm ngay, không thì ta không biết mình sẽ làm gì đâu! – con dao nhỏ tăng thêm độ uy hiếp, một vết xước nhỏ xuất hiện trên cái cổ thon dài của vương phi khiến người nữ quan phải im bặt
- Ngươi… ngươi định làm gì? – Henutmire hoảng loạn líu lưỡi
- Làm gì á? Ngươi đã làm gì với ta, thì ta sẽ trả lại cả vốn lẫn lời cho ngươi – Cô gái nhỏ bình thản nói
- Ngươi… dám – Lời Henutmire phải dở dang vì con dao trong tay Ivy bắt đầu chuyển động, mũi dao nhọt hoắc hướng thẳng yết hầu cô nàng mà dí sát. Nhìn vẻ thản nhiên của Ivy càng làm tim cô ta nhảy nhót đủ thứ vũ điệu như muốn rớt ra ngoài
- Yên tâm, ta sẽ không giết ngươi đâu…
Nghe lời này Henutmire chưa kịp thở phào nhẹ nhõm thì câu tiếp theo của Ivy khiến mặt cô ta xanh lè không còn một giọt máu
- Nhưng mà… - mũi dao tiếp tục di chuyển qua cái cổ trắng ngần rồi mon men tìm đến gương mặt kiều diễm kia - Vẽ vài đường lên đây thì cũng không tệ nhỉ?
Thưởng thức vẻ mặt Henutmire lúc này làm Ivy vô cùng hài lòng: “Thì ra chỉ là con lương nhỏ giả dạng rắn độc mà thôi!"... Đã chán với việc ức hiếp thiếu nữ yếu đuối, Ivy quyết định kết thúc trò chơi. Đoạn cô vung dao lên rồi hung hãn hạ xuống… Henutmire nghe tim mình muốn ngừng đập, nhắm mắt điên cuồng rung rẫy hoảng sợ… Nhưng con dao nhỏ lại bỏ qua cái cổ mĩ miều cùng gương mặt kiều diễm mà rơi xuống mái tóc dài thước tha của cô nàng… Không có máu chảy ra, cũng không có chút đau đớn chỉ một phần tóc đứt lìa… Phía trên truyền xuống âm thanh nhẹ nhàng mà vương giả, như một vị nữ hoàng quyền lực vô song
- Ta không phải loại người ngươi có thể đụng vào. Lần này là cảnh cáo, nếu còn lần sau… - Ivy nghiến răng gằn từng chữ - Cái-rơi-xuống-sẽ-là-đầu-của-ngươi.
Không đợi Henutmire và nữ quan hoàn hồn, Ivy nhanh chóng phóng qua cửa sổ, biến mất như chưa bao giờ xuất hiện…
Chủ tớ bọn họ sau giây định thần, liền nhìn nhau rồi thét lên thảm thiết…
Đêm tĩnh lặng hoàn toàn bị phá vỡ… Tin tức lập tức truyền đến thần điện Amun
- Thưa pharaon! Vương phi Henutmire bị hành thích! – Karen quỳ bên ngoài cửa phòng Ramesses nói vọng vào
- Kẻ nào ăn gan hùm dám làm xằng bậy trong cung điện của ta? – Hắn đang bực bội vì không ngủ được, lại có tên thích khách ngu dại đến nạp mạng – Bắt được thích khách không?
- Thưa, không bắt được… Nhưng…- Karen không biết nên nói thế nào cho phải
- Đứng dậy đi! – User bước ra, lãnh đạm ra lệnh – Nói!
- Nhưng… Vương phi nói là do thượng tế Ivy làm ạ!
Hoàng cung của Ramesses thì lại có hai đề tài được bàn tán xôn xao
- Ngươi hay tin gì chưa? Hôm kia, cô ả Ishana cả gan đắc tội pharaon liền được ban rượu độc mà chết. Nghe đâu cả những người thân cận của ả cũng bị tử hình ngay trong đêm – cô gái trang điểm rực rỡ vừa nói vừa phe phẩy cây quạt trên tay che miệng cười
- Chuyện đó có gì đáng nói, ả ta ngu ngốc chết là phải rồi! Dám vô lễ với hoàng đế, ta thấy ban rượu độc là quá nhẹ đấy, hành vi của nó nên xử lột da cho kềnh kềnh mổ xác mới đáng nha! – cô gái mặc chiếc fulias màu hồng cánh sen giữa trưa tháng tám cay độc hơn trả lời
Đang ngồi cạnh bờ sông Nile nghịch nước, tình cờ nghe được cuộc tán gẫu “vô duyên" từ hai ái thiếp của hoàng đế. Bóng dáng bé nhỏ không khỏi nhíu mày bực bội, cô có cảm giác như chúng đang tát thẳng vào mặt mình bằng những lời nói kia. “Muốn yên tĩnh cũng bị phá dám", lúc Ivy đứng dậy định rời đi lại nghe hai “con công diêm dúa" nói tiếp
- Thế ngươi có biết chuyện pharaon sắp cưới thêm vương phi không? – “con công số một" nói
Ivy giật thót một cái, mấy ngày nay cô nằm lỳ trên giường suy nghĩ đủ thứ chuyện không có thời gian nghe ngóng tin tức bên ngoài, “không lẽ tên User lại định nuốt lời ép mình lấy hắn?" Ivy thầm nghĩ…
- Mấy hôm liền, thần điện Amun của bệ hạ kẻ ra người vào tất bật tiếp nhận cống phẩm hết sức xa hoa chỉ có đứa ngu là không biết chuyện này thôi nha!
Vô duyên vô cớ bị chửi ngu lần thứ n khiến Ivy muốn phát điên, lẩm bẩm: “Con ranh con có cơ hội ta sẽ nhổ hết răng ngươi!". Nhưng câu hỏi tiếp theo của “con công số hai" lập tức làm cô chú ý
- Không biết “cô dâu bí mật" của pharaon có thân phận ra sao nhỉ?
- Nhìn đống của hồi môn quý giá chuyển đến phần nào đã nói lên xuất thân cô gái này không hề thua kém ba vị vương phi hiện tại! – con công số một thở dài phân tích
…
Hai mỹ nữ nhanh chóng rời đi, để lại Ivy cúng mớ tâm trạng hỗn tạp. Phần nhẹ nhõm khi biết người mà hắn muốn cưới không phải là mình. Phần lại thấy khó chịu đến nghẹt thở với suy nghĩ: “User là đồ tồi, mở miệng là nói yêu mình, xoay lưng đã muốn cưới người khác"… Thật sự là “ăn không được, mà bỏ cũng không đành", haizz…!
***
Đêm. Hoàng cung Ai Cập chỉ còn một vầng trăng sáng trên cao là còn thức
Một thân hắc y nhỏ nhắn hòa cùng bóng đêm di chuyển từ hành lang này sang hành lang khác hết sức khéo léo mà vô cùng nhanh nhẹn… Chẳng mấy chốc cô đã “cho rơi" hầu hết lính canh thuận lợi áp sát thần điện Pta.
Gian phòng phía nam của thần điện mang vẻ kiêu sa quyền quý như chính chủ nhân của nó, nền đá lưu ly, tường sơn màu sáng, trầm hương thượng phẩm nghi ngút khói… Trên ghế dài mạ vàng lót đệm đỏ mềm mại, Henutmire nữa nằm nữa ngồi nói với người nữ quan
- Này Runa, việc ta sai ngươi đã làm xong chưa? – rèm mi tao nhã khép hờ vẫn nằm yên bất động
- Thưa vương phi, thuộc hạ đã giải quyết ổn thỏa. Xin người đừng lo lắng – nữ quan cung kính trả lời, tay không quên nâng quạt làm mát cho chủ nhân
- Runa ta thật lo lắm! Không biết con ả Ishana thấp hèn có khai ta không? – đôi mày thanh tú hơi nhíu lại, song mắt không chút dao động
- Người hãy yên tâm. Pharaon vốn biết chuyện người làm nếu muốn trách tội thì đã đến từ sớm! – Runa thành thật nói suy nghĩ của mình
Phượng nhãn đột ngột mở to, ác liệt vồ lấy người bên cạnh. Vị nữ quan sợ hãi vội quỳ mọp xuống đất, van xin
- Thuộc hạ lỡ lời, xin vương phi tha thứ
- Ngươi nhớ rõ ràng cho ta… Ta-không-hề-liên-quan-đến-chuyện-đó – Henutmire cay độc rít từng chữ qua kẽ răng, vẻ mặt kiều diễm cũng vì thế mà biến dạng đến khó coi
Ivy nấp bên góc khuất chứng kiến toàn bộ không khỏi nhíu mày khó chịu “độc ác luôn làm cho người ta xấu xí". Không có nhiều thời gian để nghe thêm câu chuyện nhàm chán của chủ tớ bọn họ cô quyết định “đánh nhanh rút gon"…
Nhanh như chóp, bóng nhỏ lao đến ghế dài, đè lên thân thể Henutmire lấy thế chủ động, con dao găm trong tay khôn ngoan kề sát cổ đối phương
Nữ quan Runa sau phút giây kinh hoàng định la lên cầu cứu, nhanh hơn một chút Ivy lên tiếng trước cảnh báo
- Câm ngay, không thì ta không biết mình sẽ làm gì đâu! – con dao nhỏ tăng thêm độ uy hiếp, một vết xước nhỏ xuất hiện trên cái cổ thon dài của vương phi khiến người nữ quan phải im bặt
- Ngươi… ngươi định làm gì? – Henutmire hoảng loạn líu lưỡi
- Làm gì á? Ngươi đã làm gì với ta, thì ta sẽ trả lại cả vốn lẫn lời cho ngươi – Cô gái nhỏ bình thản nói
- Ngươi… dám – Lời Henutmire phải dở dang vì con dao trong tay Ivy bắt đầu chuyển động, mũi dao nhọt hoắc hướng thẳng yết hầu cô nàng mà dí sát. Nhìn vẻ thản nhiên của Ivy càng làm tim cô ta nhảy nhót đủ thứ vũ điệu như muốn rớt ra ngoài
- Yên tâm, ta sẽ không giết ngươi đâu…
Nghe lời này Henutmire chưa kịp thở phào nhẹ nhõm thì câu tiếp theo của Ivy khiến mặt cô ta xanh lè không còn một giọt máu
- Nhưng mà… - mũi dao tiếp tục di chuyển qua cái cổ trắng ngần rồi mon men tìm đến gương mặt kiều diễm kia - Vẽ vài đường lên đây thì cũng không tệ nhỉ?
Thưởng thức vẻ mặt Henutmire lúc này làm Ivy vô cùng hài lòng: “Thì ra chỉ là con lương nhỏ giả dạng rắn độc mà thôi!"... Đã chán với việc ức hiếp thiếu nữ yếu đuối, Ivy quyết định kết thúc trò chơi. Đoạn cô vung dao lên rồi hung hãn hạ xuống… Henutmire nghe tim mình muốn ngừng đập, nhắm mắt điên cuồng rung rẫy hoảng sợ… Nhưng con dao nhỏ lại bỏ qua cái cổ mĩ miều cùng gương mặt kiều diễm mà rơi xuống mái tóc dài thước tha của cô nàng… Không có máu chảy ra, cũng không có chút đau đớn chỉ một phần tóc đứt lìa… Phía trên truyền xuống âm thanh nhẹ nhàng mà vương giả, như một vị nữ hoàng quyền lực vô song
- Ta không phải loại người ngươi có thể đụng vào. Lần này là cảnh cáo, nếu còn lần sau… - Ivy nghiến răng gằn từng chữ - Cái-rơi-xuống-sẽ-là-đầu-của-ngươi.
Không đợi Henutmire và nữ quan hoàn hồn, Ivy nhanh chóng phóng qua cửa sổ, biến mất như chưa bao giờ xuất hiện…
Chủ tớ bọn họ sau giây định thần, liền nhìn nhau rồi thét lên thảm thiết…
Đêm tĩnh lặng hoàn toàn bị phá vỡ… Tin tức lập tức truyền đến thần điện Amun
- Thưa pharaon! Vương phi Henutmire bị hành thích! – Karen quỳ bên ngoài cửa phòng Ramesses nói vọng vào
- Kẻ nào ăn gan hùm dám làm xằng bậy trong cung điện của ta? – Hắn đang bực bội vì không ngủ được, lại có tên thích khách ngu dại đến nạp mạng – Bắt được thích khách không?
- Thưa, không bắt được… Nhưng…- Karen không biết nên nói thế nào cho phải
- Đứng dậy đi! – User bước ra, lãnh đạm ra lệnh – Nói!
- Nhưng… Vương phi nói là do thượng tế Ivy làm ạ!
Tác giả :
EvaFan