Học Viện "Gold Rainbow"
Chương 37: Quá khứ của nam, như, yên
À, vâng hẳn thế nào mấy bạn cũng thắc mắc rằng Nam và Yên là ai đúng không nào? Và câu trả lời đang nằm trong chap này. Nó nói về quá khứ lúc trước của Anna nên đừng bỏ qua nhé! Quên nữa, mọi người có thể vừa xem chap này vừa nghe bài: "Acute - Miku x Kaito x Luka" vì nội dung bài hát cũng hợp với chap này lắm í, mình nghĩ vậy. Đọc thôi!
~~~Thời điểm lúc này là cuối năm lớp 8~~~
Khi đó tụi nó và Yên là những người bạn thân còn hơn chữ thân nữa, đi đâu hay làm gì đều có nhau (Tg: Ấy ấy đừng nghĩ bậy bạ nha!). Nhưng trong đó, Anna và Yên chơi thân với nhau hơn, cô phải gọi là tin tưởng hoàn toàn vào người bạn này nên có chuyện gì cũng chia sẽ hết. Yên thì luôn luôn lắng nghe nhưng lại ít kể chuyện của mình cho Anna nghe vì 1 lí do gì đó. Mọi việc trôi qua trong ấm êm, vui vẻ cho đến 1 ngày...
~~~1 hôm trời trong xanh, chim hót ríu rít...~~~
Anna gọi điện thoại cho Yên, lúc này xưng hô đỡ hơn hiện tại nhiều:
_Alo! - Yên
_Alo, Yên hả, đi mua sắm với mình không? - Anna cười
_Trời, phải đi chứ, hỏi ngộ, mua sắm là nghề của tui mà! - Yên tự sướng
_Thôi thôi xuống giùm cái đi! - Anna giỡn
_Haha! - cả 2 cùng cười
_Vậy quyết định là đi đúng không? - Anna
_Umk, có rủ Ái với Ân không? - Yên
_Có rủ nhưng nó bận việc hết trơn rồi! - Anna thở dài
_Ờ kệ nó đi, 2 đứa mình đi cũng được mà! - Yên dỗ Anna
_Hẹn gặp ở khu mua sắm: "Key" nha! - Anna (Tg: Khu mua sắm nhà Yên)
_Ok, bye! - Yên
_Bye! - Anna cúp máy
Cô liền đi thay đồ để chuẩn bị đi mua sắm. Anna bước ra khỏi phòng với phong cách dễ thương hợp với tính cách của mình: Áo ba lỗ màu trắng bỏ trong váy nhún bèo có đính kim tuyến màu tím nhạt pha chút hồng hồng dài tới gối, cộng thêm áo croptop bằng ren ngắn tay màu trắng nốt, đi giày búp bê đế thấp màu tím có đính 1 viên ruby trắng ở phía trước giày, tóc thì vén đều qua hai bên, đeo thêm 1 cái băng đô màu trắng tăng sự xinh xắn. Khi lái xe đến nơi thì thấy Yên đã đứng chờ sẵn ở trước cổng. Yên mặc 1 cái đầm ngắn tay dài tới gối màu bạc, phần đuôi váy được trang trí thêm chuỗi ngọc trai thật làm cho người mặc thêm quý phái, mang giày cao gót đồng màu với cái đầm, tóc búi lỏng có thêm 1 cái cài tóc màu bạc nho nhỏ. Trong khi Anna thuộc tuýp dễ thương, trong sáng thì Yên lại trái ngược với tuýp quý phái, chững chạc. Nhưng không vì vậy mà sắc đẹp của cả 2 giảm xuống, nó còn tăng lên là đằng khác. Yên bước lại gần Anna nói:
_Tới trễ 1 phút nha! - Yên khoanh tay
_Có 1 phút mà làm lố! - Anna chu mỏ
_Như không nghe người ta nói: Thời gian là vàng bạc hả? - Yên nhăn mặt
_Rồi rồi, muốn tui làm gì thì nói đại đi, đừng có chơi trò đó nữa - Anna cười
_Thật nha! Tui muốn Như trả hết tiền quần áo cho tui! - Yên cười gian
_Ể! Cậu là chủ khu mua sắm mà còn bắt mình trả là sao? - Anna la làng
_Kệ tui, có làm không thì bảo? - Yên giận dữ
_Làm thì làm. Như bà chằn ý! - Anna nói nhỏ câu sau
_Nói gì đó! - Yên
_Có nói gì đâu, vào thôi! - Anna khoác tay Yên đi vào
Đang đi lòng vòng khu mua sắm thì Anna chợt nhìn vào bộ đồ của Yên rồi hỏi:
_Sao hôm nay bận sang vậy? - Anna
_Có đâu, hồi nãy đang đi tiệc họp mặt gì đó, đang chán mà nghe Như gọi nên bận vậy chạy đi luôn này! - Yên thở dài
_A, tới rồi! - Anna chỉ tay vào tiệm quần áo
Yên trong vòng 5 phút đã lựa được khoảng mấy chục bộ quần áo rồi chạy vào thử đồ, không quên thảy qua cho Anna vài bộ mình ưng ý. Cô lắc đầu ngán ngẩm rồi cũng vào thử đồ. Sau 1 hồi thử đồ tới lui thì cũng đã mua xong. Yên khệ nệ bưng đống đồ ra tính tiền, nói:
_Trả tiền đi! - Yên
_Rồi! - Anna móc thẻ ra đưa cho nhân viên, làm nhân viên hết hồn vì chiếc thẻ này chỉ có 1 không 2, số tiền có thể xem như vô hạn vì dùng tới chết cũng không hết
Yên xách quá trời đồ, ra lệnh cho Anna:
_Xách đi! - Yên
_Ủa, tui nhớ là chỉ có nhờ trả tiền thôi mà, đâu có nhờ xách đâu. Tự xách ha! - Anna chạy đi
Do mải chạy với lại cứ ngó đầu ra sau nên cô đã tông phải 1 người nào đó. Anna thì té xuống, còn người kia vẫn không bị gì. Yên chạy lại hỏi:
_Có sao không? - Yên
_Không sao, ổn mà! - Anna đang định ngồi dậy thì có 1 bàn tay đưa ra
_Để tôi đỡ cho! - người đó nói
_Cảm ơn! - Anna đứng dậy
Trước mặt cô là 1 chàng trai cao ráo, có mái tóc đen móc lai xám, khuôn mặt rất đẹp, đang cười tươi với mình. Nam nói:
_Xin lỗi, anh vô ý quá! - Nam nhìn Anna nói
_Không đâu, em mới là người đụng vào anh chứ. Em xin lỗi! - Anna cúi gập người
_Em tên gì? - Nam vẫn đang nắm tay Anna
_À, em tên Như. Còn anh? - Anna ngại ngùng
_Anh tên là Nam. Đây là bạn em hả? - Nam gợi chuyện bằng cách hỏi vu vơ
_Dạ, bạn ấy tên Yên - Anna cười
_Chào anh! - Yên
_Ấy chết, trễ rồi Yên ơi! - Anna quay sang Yên
_Á, đúng là trễ rồi! - Yên gấp gáp
_Thôi tụi em về nha. Có duyên gặp lại - Anna vẫy tay tạm biệt Nam
Sau đó 2 cô nàng chạy thục mạng đi. Mấy bạn có biết là Yên và Anna bị trễ gì không, trễ giờ xem phim: "Fairy Tail" trên HTV3 á (Tg: Mình cuồng phim ấy lắm ạ, có ai giống mình không?). Nam nhìn theo bóng lưng Anna mà nghĩ thầm: "Cô bé dễ thương thật đó, không lẽ mình thích rồi sao. Phải cua mới được!".
~~~Ở biệt thự Chocolate~~~
Yên và Anna đang vô cùng tập trung vào cái màn hình TV. Ôi nhìn kìa, Nastu với Gray cứ cãi lộn hoài nhìn vui ghê nơi, cô rất thích Lucy, dù người ta có dìm hay bêu xấu thì vẫn cứ thích, còn Yên thì thích Erza vì sự mạnh mẽ với vẻ đẹp của cô ấy. Sau khi xem xong thì Yên cũng phải ra về vì người nhà gọi điện nói phải về gấp.
Anna thì vẫn ngồi đó, nhớ lại cảnh Nam nắm tay mình, sao bàn tay đó ấm áp thế, mình say nắng rồi hả? Mặt cô cứ hồng hồng suốt nhìn yêu chết được. "Đi ngủ thôi, mai tính" Anna nghĩ rồi đi ngủ.
~~~Hôm sau~~~
Anna đi học thì gặp mặt Nam ở trường, cô nói:
_Anh học trường này hả, sao em không biết! - Anna
_À, anh mới chuyển về đây - Nam cười, thật ra Nam biết Anna học ở đây nên chuyển về thôi
Rồi cả 2 sánh vai cùng lên lớp vừa đi vừa nói chuyện, cười đùa vui vẻ. Nam đưa cô đến tận lớp rồi mới về lớp mình vì 2 người khác lớp. Vào trong bị Sandy và Sunny hỏi:
_Ai đó? - Sandy
_Bạn trai phải không? - Sunny
_Đâu có! - Anna chối, mặt đỏ lự
_Xạo, cậu thích anh ấy đúng không? - Sandy
_Nói ra đi, đừng ngại! - Sunny
_Ừ... thì... thì... có thích - Anna móc tay vào nhau
Yên ngồi kế bên nghe vậy thì bỗng cảm thấy rất đau trong tim. Thật ra Yên cũng thích Nam từ hôm đó rồi, sợ tình bạn bị tan vỡ nên không dám nói, mình phải làm sao đây. 3 nhỏ kia vô tư cười nói mà đâu hay rằng có 1 người đang phải phân vân giữa tình bạn và tình yêu.
~~~1 tháng sau~~~
Anna và Nam chính thức là couple, cô vui lắm nhưng Yên thì ngược lại, tự trách mình rằng tại mình không giành nên mới thành ra như vậy. Không còn cách nào khác, Yên nghĩ: "Xin lỗi Như". Rồi tranh thủ những lúc Anna và Nam không đi cùng nhau thì mình nhảy vào dụ dỗ, lôi kéo. Nhưng Nam vô cùng cứng rắn nên không dễ xiêu lòng làm Yên tức giận.
~~~Cho đến 1 ngày~~~
Anna được rãnh đột xuất nên tính kiếm Nam rủ đi chơi. Đang đi thì nghe tiếng Nam, tính lại hù nhưng lại nghe thêm 1 giọng nữ rất thân quen nên cô núp vào 1 chỗ lắng nghe:
_Anh yêu! - Yên ôm tay Nam
_Gì em yêu! - Nam nhéo nhẹ má Yên
_Khi nào anh mới chia tay nó? - Yên
_Như đó hả, anh cũng đang tính chia tay nó đây, quen với em thích hơn - Nam
_Nhanh nhanh nha anh, mình phải quen ngầm vậy khó chịu lắm! - Yên
_Ok, em yêu - Nam ôm Yên
Cô phải lấy tay giữ chặt miệng để không phát ra tiếng nấc. Thì ra mọi chuyện là như thế sao? Hèn chi dạo này thấy Nam lạnh lùng hẳn đi còn Yên thì vui vẻ lên. Mình đúng là ngốc quá, bị người ta lừa 1 khoảng thời gian dài mà vẫn không biết gì. Anna vụt chạy đi, những giọt nước mắt rơi lã chã trên gương mặt xinh đẹp hơn búp bê của cô làm ai nhìn thấy cũng phải đau lòng. Yên và Nam do mãi nói chuyện nên không biết Anna đã nghe hết và chạy đi từ bao giờ.
~~~Về biệt thự~~~
Anna nhốt mình trong phòng tới sáng hôm sau để khóc và suy nghĩ sự việc. Nếu mà 2 người đó thích nhau thì mình sẽ rút lui và chúc phúc cho họ, dù sao cậu ấy cũng là bạn mình và người mình yêu nên cô sẽ không làm gì. Sandy và Sunny biết tin nên đã tới nhà an ủi Anna. Và Nam cũng đã hẹn gặp cô ngày mai, lí do thì đã biết nên khỏi phải nghĩ gì. Sandy đưa ra ý kiến là đi nước ngoài du học, Sunny và Anna đồng ý, đặt vé vào tối mai. Sau khi khóc xong, cô liền cười tươi, vui vẻ làm cho Sandy và Sunny bớt lo hơn. Anna nói khéo là mình muốn đi ngủ nên 2 đứa kia đi ra ngoài. Cửa vừa khép lại là 2 hàng nước mắt lại tuôn rơi, dù sao mình đã yêu anh ấy 1 khoảng thời gian nên đau là chuyện hiển nhiên thôi. Dặn mình là chỉ được khóc hết tối nay thôi, sáng mai dậy là phải tươi vui. Khóc nhiều quá, cô đã thiếp đi với đôi mắt sưng và đỏ nhìn thấy thương.
~~~Sáng ngày mai cũng là ngày đau buồn nhất~~~
Anna sửa soạn, dù cô rất ít khi trang điểm nhưng vì đôi mắt sưng to và đỏ dễ bị nhận ra nên phải dùng đến mỹ phẩm để che bớt. Quần áo rất đơn giản, áo thun tím lợt, quần jean dài màu xanh dương với đôi giày bata trắng, tóc xoã. Đến chỗ hẹn đã thấy Nam đứng chờ, Anna cố gắng kìm nén mọi cảm xúc mà thay vào đó là nụ cười vui vẻ giả tạo
_Anh kêu em đến có việc gì? - Anna
_Chúng ta chia tay đi! - Nam
_Umk, chỉ vậy thôi phải không? - Anna lạnh nhạt
_Chỉ vậy thôi! - Nam trả lời đại
_Vậy đi đây, hạnh phúc với Yên nhé, đừng làm cô ấy buồn - Anna quay lưng bước đi
Nam nghe vậy thì ngỡ ngàng, cô ấy đã biết chuyện rồi sao, hèn gì khi mình nói chia tay thì Anna còn lạnh nhạt với mình, đúng ra phải hỏi lí do như bao người khác nhưng cô lại quay đi không hỏi gì, đã vậy lại đi chúc phúc cho mình với Yên nữa chứ! Thật là có lỗi với Anna mà mọi chuyện đã xảy ra rồi giống như ly nước đổ ra thì không thể trở lại như cũ nữa. Nam cũng đi về luôn.
~~~Tối hôm đó~~~
Anna, Sunny và Sandy lên máy bay đi ra nước ngoài. Cô quay lại nhìn đất nước quê hương mình, cô nói nhỏ thật nhỏ chỉ để mình nghe thôi:
_Hạnh phúc nha Nam, tạm biệt! - Anna cười nhẹ
_Như ơi, đi thôi! - Sandy và Sunny
_Ok! - Anna xách vali vào trong
Máy bay cất cánh, bay ra khỏi cái nơi đau thương này. Vết thương đó mong rằng thời gian sẽ chữa lành được.
Và Anna chỉ đi có 2 năm là về nước, khoảng chừng cuối năm lớp 10. Còn Sandy và Sunny thì về sau 1 chút vì ham chơi. Sau đó là sự việc của chap trước hiện ra... Còn tại sao tụi nó lại mới vào học cùng nhau vì cô thấy học 1 mình buồn lắm nên đợi 2 đứa kia về rồi học chung.
Ôi, tội Anna quá đi à, *nước mắt thành sông*, cái này là kể về quá khứ nên không có chuyên mục nói chuyện đâu. Hãy đón xem chap sau nha!
~~~Thời điểm lúc này là cuối năm lớp 8~~~
Khi đó tụi nó và Yên là những người bạn thân còn hơn chữ thân nữa, đi đâu hay làm gì đều có nhau (Tg: Ấy ấy đừng nghĩ bậy bạ nha!). Nhưng trong đó, Anna và Yên chơi thân với nhau hơn, cô phải gọi là tin tưởng hoàn toàn vào người bạn này nên có chuyện gì cũng chia sẽ hết. Yên thì luôn luôn lắng nghe nhưng lại ít kể chuyện của mình cho Anna nghe vì 1 lí do gì đó. Mọi việc trôi qua trong ấm êm, vui vẻ cho đến 1 ngày...
~~~1 hôm trời trong xanh, chim hót ríu rít...~~~
Anna gọi điện thoại cho Yên, lúc này xưng hô đỡ hơn hiện tại nhiều:
_Alo! - Yên
_Alo, Yên hả, đi mua sắm với mình không? - Anna cười
_Trời, phải đi chứ, hỏi ngộ, mua sắm là nghề của tui mà! - Yên tự sướng
_Thôi thôi xuống giùm cái đi! - Anna giỡn
_Haha! - cả 2 cùng cười
_Vậy quyết định là đi đúng không? - Anna
_Umk, có rủ Ái với Ân không? - Yên
_Có rủ nhưng nó bận việc hết trơn rồi! - Anna thở dài
_Ờ kệ nó đi, 2 đứa mình đi cũng được mà! - Yên dỗ Anna
_Hẹn gặp ở khu mua sắm: "Key" nha! - Anna (Tg: Khu mua sắm nhà Yên)
_Ok, bye! - Yên
_Bye! - Anna cúp máy
Cô liền đi thay đồ để chuẩn bị đi mua sắm. Anna bước ra khỏi phòng với phong cách dễ thương hợp với tính cách của mình: Áo ba lỗ màu trắng bỏ trong váy nhún bèo có đính kim tuyến màu tím nhạt pha chút hồng hồng dài tới gối, cộng thêm áo croptop bằng ren ngắn tay màu trắng nốt, đi giày búp bê đế thấp màu tím có đính 1 viên ruby trắng ở phía trước giày, tóc thì vén đều qua hai bên, đeo thêm 1 cái băng đô màu trắng tăng sự xinh xắn. Khi lái xe đến nơi thì thấy Yên đã đứng chờ sẵn ở trước cổng. Yên mặc 1 cái đầm ngắn tay dài tới gối màu bạc, phần đuôi váy được trang trí thêm chuỗi ngọc trai thật làm cho người mặc thêm quý phái, mang giày cao gót đồng màu với cái đầm, tóc búi lỏng có thêm 1 cái cài tóc màu bạc nho nhỏ. Trong khi Anna thuộc tuýp dễ thương, trong sáng thì Yên lại trái ngược với tuýp quý phái, chững chạc. Nhưng không vì vậy mà sắc đẹp của cả 2 giảm xuống, nó còn tăng lên là đằng khác. Yên bước lại gần Anna nói:
_Tới trễ 1 phút nha! - Yên khoanh tay
_Có 1 phút mà làm lố! - Anna chu mỏ
_Như không nghe người ta nói: Thời gian là vàng bạc hả? - Yên nhăn mặt
_Rồi rồi, muốn tui làm gì thì nói đại đi, đừng có chơi trò đó nữa - Anna cười
_Thật nha! Tui muốn Như trả hết tiền quần áo cho tui! - Yên cười gian
_Ể! Cậu là chủ khu mua sắm mà còn bắt mình trả là sao? - Anna la làng
_Kệ tui, có làm không thì bảo? - Yên giận dữ
_Làm thì làm. Như bà chằn ý! - Anna nói nhỏ câu sau
_Nói gì đó! - Yên
_Có nói gì đâu, vào thôi! - Anna khoác tay Yên đi vào
Đang đi lòng vòng khu mua sắm thì Anna chợt nhìn vào bộ đồ của Yên rồi hỏi:
_Sao hôm nay bận sang vậy? - Anna
_Có đâu, hồi nãy đang đi tiệc họp mặt gì đó, đang chán mà nghe Như gọi nên bận vậy chạy đi luôn này! - Yên thở dài
_A, tới rồi! - Anna chỉ tay vào tiệm quần áo
Yên trong vòng 5 phút đã lựa được khoảng mấy chục bộ quần áo rồi chạy vào thử đồ, không quên thảy qua cho Anna vài bộ mình ưng ý. Cô lắc đầu ngán ngẩm rồi cũng vào thử đồ. Sau 1 hồi thử đồ tới lui thì cũng đã mua xong. Yên khệ nệ bưng đống đồ ra tính tiền, nói:
_Trả tiền đi! - Yên
_Rồi! - Anna móc thẻ ra đưa cho nhân viên, làm nhân viên hết hồn vì chiếc thẻ này chỉ có 1 không 2, số tiền có thể xem như vô hạn vì dùng tới chết cũng không hết
Yên xách quá trời đồ, ra lệnh cho Anna:
_Xách đi! - Yên
_Ủa, tui nhớ là chỉ có nhờ trả tiền thôi mà, đâu có nhờ xách đâu. Tự xách ha! - Anna chạy đi
Do mải chạy với lại cứ ngó đầu ra sau nên cô đã tông phải 1 người nào đó. Anna thì té xuống, còn người kia vẫn không bị gì. Yên chạy lại hỏi:
_Có sao không? - Yên
_Không sao, ổn mà! - Anna đang định ngồi dậy thì có 1 bàn tay đưa ra
_Để tôi đỡ cho! - người đó nói
_Cảm ơn! - Anna đứng dậy
Trước mặt cô là 1 chàng trai cao ráo, có mái tóc đen móc lai xám, khuôn mặt rất đẹp, đang cười tươi với mình. Nam nói:
_Xin lỗi, anh vô ý quá! - Nam nhìn Anna nói
_Không đâu, em mới là người đụng vào anh chứ. Em xin lỗi! - Anna cúi gập người
_Em tên gì? - Nam vẫn đang nắm tay Anna
_À, em tên Như. Còn anh? - Anna ngại ngùng
_Anh tên là Nam. Đây là bạn em hả? - Nam gợi chuyện bằng cách hỏi vu vơ
_Dạ, bạn ấy tên Yên - Anna cười
_Chào anh! - Yên
_Ấy chết, trễ rồi Yên ơi! - Anna quay sang Yên
_Á, đúng là trễ rồi! - Yên gấp gáp
_Thôi tụi em về nha. Có duyên gặp lại - Anna vẫy tay tạm biệt Nam
Sau đó 2 cô nàng chạy thục mạng đi. Mấy bạn có biết là Yên và Anna bị trễ gì không, trễ giờ xem phim: "Fairy Tail" trên HTV3 á (Tg: Mình cuồng phim ấy lắm ạ, có ai giống mình không?). Nam nhìn theo bóng lưng Anna mà nghĩ thầm: "Cô bé dễ thương thật đó, không lẽ mình thích rồi sao. Phải cua mới được!".
~~~Ở biệt thự Chocolate~~~
Yên và Anna đang vô cùng tập trung vào cái màn hình TV. Ôi nhìn kìa, Nastu với Gray cứ cãi lộn hoài nhìn vui ghê nơi, cô rất thích Lucy, dù người ta có dìm hay bêu xấu thì vẫn cứ thích, còn Yên thì thích Erza vì sự mạnh mẽ với vẻ đẹp của cô ấy. Sau khi xem xong thì Yên cũng phải ra về vì người nhà gọi điện nói phải về gấp.
Anna thì vẫn ngồi đó, nhớ lại cảnh Nam nắm tay mình, sao bàn tay đó ấm áp thế, mình say nắng rồi hả? Mặt cô cứ hồng hồng suốt nhìn yêu chết được. "Đi ngủ thôi, mai tính" Anna nghĩ rồi đi ngủ.
~~~Hôm sau~~~
Anna đi học thì gặp mặt Nam ở trường, cô nói:
_Anh học trường này hả, sao em không biết! - Anna
_À, anh mới chuyển về đây - Nam cười, thật ra Nam biết Anna học ở đây nên chuyển về thôi
Rồi cả 2 sánh vai cùng lên lớp vừa đi vừa nói chuyện, cười đùa vui vẻ. Nam đưa cô đến tận lớp rồi mới về lớp mình vì 2 người khác lớp. Vào trong bị Sandy và Sunny hỏi:
_Ai đó? - Sandy
_Bạn trai phải không? - Sunny
_Đâu có! - Anna chối, mặt đỏ lự
_Xạo, cậu thích anh ấy đúng không? - Sandy
_Nói ra đi, đừng ngại! - Sunny
_Ừ... thì... thì... có thích - Anna móc tay vào nhau
Yên ngồi kế bên nghe vậy thì bỗng cảm thấy rất đau trong tim. Thật ra Yên cũng thích Nam từ hôm đó rồi, sợ tình bạn bị tan vỡ nên không dám nói, mình phải làm sao đây. 3 nhỏ kia vô tư cười nói mà đâu hay rằng có 1 người đang phải phân vân giữa tình bạn và tình yêu.
~~~1 tháng sau~~~
Anna và Nam chính thức là couple, cô vui lắm nhưng Yên thì ngược lại, tự trách mình rằng tại mình không giành nên mới thành ra như vậy. Không còn cách nào khác, Yên nghĩ: "Xin lỗi Như". Rồi tranh thủ những lúc Anna và Nam không đi cùng nhau thì mình nhảy vào dụ dỗ, lôi kéo. Nhưng Nam vô cùng cứng rắn nên không dễ xiêu lòng làm Yên tức giận.
~~~Cho đến 1 ngày~~~
Anna được rãnh đột xuất nên tính kiếm Nam rủ đi chơi. Đang đi thì nghe tiếng Nam, tính lại hù nhưng lại nghe thêm 1 giọng nữ rất thân quen nên cô núp vào 1 chỗ lắng nghe:
_Anh yêu! - Yên ôm tay Nam
_Gì em yêu! - Nam nhéo nhẹ má Yên
_Khi nào anh mới chia tay nó? - Yên
_Như đó hả, anh cũng đang tính chia tay nó đây, quen với em thích hơn - Nam
_Nhanh nhanh nha anh, mình phải quen ngầm vậy khó chịu lắm! - Yên
_Ok, em yêu - Nam ôm Yên
Cô phải lấy tay giữ chặt miệng để không phát ra tiếng nấc. Thì ra mọi chuyện là như thế sao? Hèn chi dạo này thấy Nam lạnh lùng hẳn đi còn Yên thì vui vẻ lên. Mình đúng là ngốc quá, bị người ta lừa 1 khoảng thời gian dài mà vẫn không biết gì. Anna vụt chạy đi, những giọt nước mắt rơi lã chã trên gương mặt xinh đẹp hơn búp bê của cô làm ai nhìn thấy cũng phải đau lòng. Yên và Nam do mãi nói chuyện nên không biết Anna đã nghe hết và chạy đi từ bao giờ.
~~~Về biệt thự~~~
Anna nhốt mình trong phòng tới sáng hôm sau để khóc và suy nghĩ sự việc. Nếu mà 2 người đó thích nhau thì mình sẽ rút lui và chúc phúc cho họ, dù sao cậu ấy cũng là bạn mình và người mình yêu nên cô sẽ không làm gì. Sandy và Sunny biết tin nên đã tới nhà an ủi Anna. Và Nam cũng đã hẹn gặp cô ngày mai, lí do thì đã biết nên khỏi phải nghĩ gì. Sandy đưa ra ý kiến là đi nước ngoài du học, Sunny và Anna đồng ý, đặt vé vào tối mai. Sau khi khóc xong, cô liền cười tươi, vui vẻ làm cho Sandy và Sunny bớt lo hơn. Anna nói khéo là mình muốn đi ngủ nên 2 đứa kia đi ra ngoài. Cửa vừa khép lại là 2 hàng nước mắt lại tuôn rơi, dù sao mình đã yêu anh ấy 1 khoảng thời gian nên đau là chuyện hiển nhiên thôi. Dặn mình là chỉ được khóc hết tối nay thôi, sáng mai dậy là phải tươi vui. Khóc nhiều quá, cô đã thiếp đi với đôi mắt sưng và đỏ nhìn thấy thương.
~~~Sáng ngày mai cũng là ngày đau buồn nhất~~~
Anna sửa soạn, dù cô rất ít khi trang điểm nhưng vì đôi mắt sưng to và đỏ dễ bị nhận ra nên phải dùng đến mỹ phẩm để che bớt. Quần áo rất đơn giản, áo thun tím lợt, quần jean dài màu xanh dương với đôi giày bata trắng, tóc xoã. Đến chỗ hẹn đã thấy Nam đứng chờ, Anna cố gắng kìm nén mọi cảm xúc mà thay vào đó là nụ cười vui vẻ giả tạo
_Anh kêu em đến có việc gì? - Anna
_Chúng ta chia tay đi! - Nam
_Umk, chỉ vậy thôi phải không? - Anna lạnh nhạt
_Chỉ vậy thôi! - Nam trả lời đại
_Vậy đi đây, hạnh phúc với Yên nhé, đừng làm cô ấy buồn - Anna quay lưng bước đi
Nam nghe vậy thì ngỡ ngàng, cô ấy đã biết chuyện rồi sao, hèn gì khi mình nói chia tay thì Anna còn lạnh nhạt với mình, đúng ra phải hỏi lí do như bao người khác nhưng cô lại quay đi không hỏi gì, đã vậy lại đi chúc phúc cho mình với Yên nữa chứ! Thật là có lỗi với Anna mà mọi chuyện đã xảy ra rồi giống như ly nước đổ ra thì không thể trở lại như cũ nữa. Nam cũng đi về luôn.
~~~Tối hôm đó~~~
Anna, Sunny và Sandy lên máy bay đi ra nước ngoài. Cô quay lại nhìn đất nước quê hương mình, cô nói nhỏ thật nhỏ chỉ để mình nghe thôi:
_Hạnh phúc nha Nam, tạm biệt! - Anna cười nhẹ
_Như ơi, đi thôi! - Sandy và Sunny
_Ok! - Anna xách vali vào trong
Máy bay cất cánh, bay ra khỏi cái nơi đau thương này. Vết thương đó mong rằng thời gian sẽ chữa lành được.
Và Anna chỉ đi có 2 năm là về nước, khoảng chừng cuối năm lớp 10. Còn Sandy và Sunny thì về sau 1 chút vì ham chơi. Sau đó là sự việc của chap trước hiện ra... Còn tại sao tụi nó lại mới vào học cùng nhau vì cô thấy học 1 mình buồn lắm nên đợi 2 đứa kia về rồi học chung.
Ôi, tội Anna quá đi à, *nước mắt thành sông*, cái này là kể về quá khứ nên không có chuyên mục nói chuyện đâu. Hãy đón xem chap sau nha!
Tác giả :
Anh Đào Nhỏ