Hoành Tảo Hoang Vũ
Chương 272: Minh dương đại viên mãn
Tinh khí thần của Lâm Lạc đạt đến độ cao trước nay chưa có, nhưng thân thể bị thương đúng là rất nặng, hắn lập tức lấy ra đan dược ăn vào, lại vận chuyển Vạn Mộc Chi Xuân chữa thương cho mình. Tuy hiệu quả của Vạn Mộc Chi Xuân đã cực kỳ yếu ớt, nhưng hiện tại hắn thụ kỳ thật cũng chỉ là tổn thương da thịt, Tiên Thiên chi lực lưu chuyển, lập tức huyết nhục trọng sinh.
Đây là đang tiêu hao công lực bản thân đến đề cao da thịt, chỉ là một nén hương thời gian sau, nhục thân của Lâm Lạc liền gần như đầy đủ, nhưng máu tươi xói mòn cũng không phải là dễ dàng bổ trở về như vậy, cần phải có thời gian.
- Chúc mừng Lâm huynh!
Bùi Nghĩa Hiên cùng Hồ Chấn Vũ đều ôm quyền, trên mặt tràn đầy kính sợ.
Người như vậy quá kinh khủng, tiền đồ tất nhiên là một mảnh quang minh, cho dù sau lưng hắn không có một người nào, không có một thế gia thần quốc nào làm chỗ dựa, chỉ là bản thân hắn cũng đã đáng đầu tư! Hai người này cũng không phải đồ ngốc, lập tức ý thức được chỉ có thể cùng Lâm Lạc giao hảo, mà không có thể cùng hắn là địch!
Lâm Lạc mỉm cười, hướng hai người đồng dạng ôm quyền đáp lễ.
Lần này từ Hóa Long Trì lấy được chỗ tốt, vượt xa Lâm Lạc mong muốn! Hắn nguyên bản chỉ cầu đạt tới Minh Dương thất trọng thiên là có thể, sau đó ăn trộng Hắc Chi Ngọc Liên cùng Mặc Long Lý của Nam Cung Lãng, xông thẳng lên Giác Vi Cảnh.
Hiện tại cái trộm này vẫn là muốn trộm, nhưng Hắc Liên Long Tâm Đan chỉ có công hiệu đối với võ giả dưới Giác Vi Cảnh, hắn chỉ cần ăn một khỏa là được, còn lại có thể cho Lâm Hành Nam, Lâm Nguyệt Lộ, Tô Mị. . .
- Đáng chết, ta tại sao lại nghĩ đến yêu nữ kia !
Sắc mặt Lâm Lạc tối sầm, không có chú ý tới cái gọi là yêu nữ kia đã in thật sâu vào trong lòng của hắn, có được địa vị giống như Lâm Hành Nam, Lâm Nguyệt Lộ.
Ba người ra khỏi hòn non bộ, Bùi Nguyên Thành đã ở bên hồ chờ đợi, tiếp dẫn trước ba người rời đi hoa viên. Vị Bùi gia Gia chủ, Cam Vũ quốc quốc chủ này đối với Lâm Lạc nhìn thật sâu mấy lần, trong ánh mắt tràn đầy phức tạp, nhưng vẫn còn không nói gì thêm, chỉ nói là buổi tối có một yến hội, lần này mười mọi tiến vào trước mười của giải thi đấu Vạn Vương Chi Vương đều tham gia.
Đây là mặt tiền cửa hàng của ngũ đại quốc, cư nhiên bày ra trận chiến lớn như vậy, cái công việc kết thúc này tự nhiên không thể sơ sài.
Lâm Lạc ngẫm lại được chỗ tốt từ người ta lớn như vậy, liền đồng ý buổi tối đi dự thính.
Cùng Bùi Nghĩa Hiên trở lại Bùi gia, Lâm Lạc trước tắm rửa một phen, lúc này mới cùng Tô Mị, Thái Kế Vũ tương kiến.
Thái Kế Vũ đã thành công đột phá Niết Âm Cảnh, lúc này cũng cùng Lâm Lạc đồng dạng, khí tức không ổn, đối với lực lượng khuyết thiếu khống chế, cầm chén trà cũng có thể bóp nát, làm cho Tô Mị ở một bên cười to hai người phải bồi cho Bùi gia bao nhiêu tiền.
Nếu không có Tô Mị cung cấp kiện hộ giáp, Lâm Lạc căn bản không có khả năng đánh chết mãnh thú Thông Minh Cảnh, nói không chừng cũng không có thể tiến tiền tam, có phen tạo hóa Hóa Long Trì kia.
Bởi vậy, Lâm Lạc dùng thiếu nhân tình Tô yêu nữ thuyết phục mình, đem linh dịch mà thiết bài thần bí thật vất vả mới tinh luyện ra đem tặng. Theo hắn rời Bách Phong Tông đến hiện tại đã có năm tháng thời gian, cái linh dịch này cũng có khoảng một trăm năm mươi giọt, bị hắn một hơi đưa ra năm mươi giọt.
Còn lại, tự nhiên còn phải lưu cho Lâm Hành Nam cùng Lâm Nguyệt Lộ.
Tô Mị tiếp nhận bình ngọc mà Lâm Lạc cho đảo linh dịch ra, mắt đẹp lưu chuyển, tiến đến bên tai Lâm Lạc ôn nhu nói:
- Thối tiểu tử, có phải là suy nghĩ nịnh nọt bản cô nương không? Vậy ngươi có thể lại thêm chút lực, bản cô nương mới cho ngươi đả động một điểm, còn kém nhiều lắm!
Nàng trước dùng hai đầu ngón tay ở khoảng cách rất nhỏ, sau đó lại dùng hai tay so cách cự ly thật dài, ý là tâm hồn thiếu nữ của Tô đại tiểu thư nàng cũng không phải là dễ dàng bị đánh động như vậy.
Sắc mặt Lâm Lạc tối sầm, vội vàng đi đoạt bình ngọc của nàng, nói:
- Ta đổi ý !
Hiện tại lá gan của Tô Mị là càng lúc càng lớn, cũng không đem bình ngọc thu vào không gian pháp khí, mà là nhét vào trong bộ ngực sữa cao ngất của nàng nói:
- Ngốc tử, có bản lĩnh đến đoạt đi?
- Ngươi yêu nữ này, không biết là mất mặt sao?
- Ha ha ha, ngươi cũng nói bản cô nương là yêu nữ ! Ngược lại ngươi, mặt đỏ cái gì?
- Ai đỏ mặt!
- Thối tiểu tử, muốn cho ngươi cái gương soi mình hay không? Sách sách sách, ta liền biết rõ, bản cô nương mị lực ngàn vạn, làm sao có thể có thời điểm thất bại!
- Này này này, ngươi lại bắt đầu tự sướng à!
Tiểu tình nhân đấu võ mồm, Thái Kế Vũ tự nhiên thức thời có bao xa lăn đi bao xa, nhắm mắt làm ngơ, dùng lời của hắn mà nói, là sợ lời nói chán ghét làm buồn nôn.
Nguyên bản Thái Kế Vũ không đủ tư cách tiến đến Hoàng cung dự tiệc, nhưng có Lâm Lạc cùng Tô Mị đi cùng, ai cũng không dám nói gì. Tô Mị không nói đạo lý mọi người đều được chứng kiến, ai cũng không muốn bị nàng chỉ vào cái mũi mắng.
Buổi tối, do Bùi Nghĩa Hiên tương bồi, bốn người cả thảy ngồi trên xe ngựa hoa lệ, lần nữa tiến nhập trong hoàng cung.
Phía trước tham gia đại yến lần này đương nhiên không chỉ là trước mười người của giải thi đấu Vạn Vương Chi Vương, còn có gia tộc lên được mặt bàn của Cam Vũ quốc. Chừng trăm gia tộc đều có nhân vật trọng yếu dự họp, Giác Vi Cảnh, Thông Minh Cảnh cường giả chỗ nào cũng có, thỉnh thoảng tràn ra một tia khí tức cường giả làm cho lông mao người ta dựng đứng.
Trong bốn người bọn họ có hai cái là tiền tam danh của giải thi đấu, còn có một là thiên kim của thế gia quyền thế Thần quốc, vừa ra trường liền đưa tới đại lượng chú ý. Đặc biệt là Tô Mị, thân thế của nàng nguyên bản chỉ giới hạn ở vài thế gia trong lúc đó, nhưng sau khi điều lộ diện cao điệu như vậy, tất cả mọi người biết rõ thân thế của nàng, lập tức đưa tới rất nhiều người tuổi trẻ vòng vây lấp kín, đối với nàng là đại xum xoe.
Điều này không khỏi làm vài nữ tử thân phận đồng dạng cao quý vô cùng khó chịu, ví dụ như Vạn Tuyết Quyên.
Nàng là người nổi bật trong một đời tuổi trẻ của Vạn gia, nếu không phải lần này Lâm Lạc ngang trời giết ra, nàng vốn cũng có thể đạt được một ghế tiến vào Hóa Long Trì. Ánh mắt nàng oán độc, khi thì nhìn xem Lâm Lạc, khi thì dừng ở trên người Tô Mị.
Hai người này, một cái đoạt đi danh ngạch tiến vào Hóa Long Trì của nàng, cái khác thì đoạt đi quang hoàn nguyên bản hẳn là thuộc về nàng, nữ tử bị nam tử toàn trường vòng vây lấp kín, vinh hạnh đặc biệt kia là thuộc về nàng!
Khi nàng chứng kiến Lâm Lạc cùng Tô Mị trong lúc lơ đãng ánh mắt tiếp xúc, không khỏi hiện lên một biểu lộ hiểu rõ, khóe miệng khơi gợi lên một vòng cười lạnh.
Lâm Lạc, Bùi Nghĩa Hiên, Hồ Chấn Vũ tự nhiên là vai chính lần yến hội này, nhân sĩ khắp nơi đều đến chúc mừng. Tuy Lâm Lạc không phải người ngũ đại quốc, nhưng người ta xuất thân "Thần quốc", tính ra cũng là người một nhà.
Đây là đang tiêu hao công lực bản thân đến đề cao da thịt, chỉ là một nén hương thời gian sau, nhục thân của Lâm Lạc liền gần như đầy đủ, nhưng máu tươi xói mòn cũng không phải là dễ dàng bổ trở về như vậy, cần phải có thời gian.
- Chúc mừng Lâm huynh!
Bùi Nghĩa Hiên cùng Hồ Chấn Vũ đều ôm quyền, trên mặt tràn đầy kính sợ.
Người như vậy quá kinh khủng, tiền đồ tất nhiên là một mảnh quang minh, cho dù sau lưng hắn không có một người nào, không có một thế gia thần quốc nào làm chỗ dựa, chỉ là bản thân hắn cũng đã đáng đầu tư! Hai người này cũng không phải đồ ngốc, lập tức ý thức được chỉ có thể cùng Lâm Lạc giao hảo, mà không có thể cùng hắn là địch!
Lâm Lạc mỉm cười, hướng hai người đồng dạng ôm quyền đáp lễ.
Lần này từ Hóa Long Trì lấy được chỗ tốt, vượt xa Lâm Lạc mong muốn! Hắn nguyên bản chỉ cầu đạt tới Minh Dương thất trọng thiên là có thể, sau đó ăn trộng Hắc Chi Ngọc Liên cùng Mặc Long Lý của Nam Cung Lãng, xông thẳng lên Giác Vi Cảnh.
Hiện tại cái trộm này vẫn là muốn trộm, nhưng Hắc Liên Long Tâm Đan chỉ có công hiệu đối với võ giả dưới Giác Vi Cảnh, hắn chỉ cần ăn một khỏa là được, còn lại có thể cho Lâm Hành Nam, Lâm Nguyệt Lộ, Tô Mị. . .
- Đáng chết, ta tại sao lại nghĩ đến yêu nữ kia !
Sắc mặt Lâm Lạc tối sầm, không có chú ý tới cái gọi là yêu nữ kia đã in thật sâu vào trong lòng của hắn, có được địa vị giống như Lâm Hành Nam, Lâm Nguyệt Lộ.
Ba người ra khỏi hòn non bộ, Bùi Nguyên Thành đã ở bên hồ chờ đợi, tiếp dẫn trước ba người rời đi hoa viên. Vị Bùi gia Gia chủ, Cam Vũ quốc quốc chủ này đối với Lâm Lạc nhìn thật sâu mấy lần, trong ánh mắt tràn đầy phức tạp, nhưng vẫn còn không nói gì thêm, chỉ nói là buổi tối có một yến hội, lần này mười mọi tiến vào trước mười của giải thi đấu Vạn Vương Chi Vương đều tham gia.
Đây là mặt tiền cửa hàng của ngũ đại quốc, cư nhiên bày ra trận chiến lớn như vậy, cái công việc kết thúc này tự nhiên không thể sơ sài.
Lâm Lạc ngẫm lại được chỗ tốt từ người ta lớn như vậy, liền đồng ý buổi tối đi dự thính.
Cùng Bùi Nghĩa Hiên trở lại Bùi gia, Lâm Lạc trước tắm rửa một phen, lúc này mới cùng Tô Mị, Thái Kế Vũ tương kiến.
Thái Kế Vũ đã thành công đột phá Niết Âm Cảnh, lúc này cũng cùng Lâm Lạc đồng dạng, khí tức không ổn, đối với lực lượng khuyết thiếu khống chế, cầm chén trà cũng có thể bóp nát, làm cho Tô Mị ở một bên cười to hai người phải bồi cho Bùi gia bao nhiêu tiền.
Nếu không có Tô Mị cung cấp kiện hộ giáp, Lâm Lạc căn bản không có khả năng đánh chết mãnh thú Thông Minh Cảnh, nói không chừng cũng không có thể tiến tiền tam, có phen tạo hóa Hóa Long Trì kia.
Bởi vậy, Lâm Lạc dùng thiếu nhân tình Tô yêu nữ thuyết phục mình, đem linh dịch mà thiết bài thần bí thật vất vả mới tinh luyện ra đem tặng. Theo hắn rời Bách Phong Tông đến hiện tại đã có năm tháng thời gian, cái linh dịch này cũng có khoảng một trăm năm mươi giọt, bị hắn một hơi đưa ra năm mươi giọt.
Còn lại, tự nhiên còn phải lưu cho Lâm Hành Nam cùng Lâm Nguyệt Lộ.
Tô Mị tiếp nhận bình ngọc mà Lâm Lạc cho đảo linh dịch ra, mắt đẹp lưu chuyển, tiến đến bên tai Lâm Lạc ôn nhu nói:
- Thối tiểu tử, có phải là suy nghĩ nịnh nọt bản cô nương không? Vậy ngươi có thể lại thêm chút lực, bản cô nương mới cho ngươi đả động một điểm, còn kém nhiều lắm!
Nàng trước dùng hai đầu ngón tay ở khoảng cách rất nhỏ, sau đó lại dùng hai tay so cách cự ly thật dài, ý là tâm hồn thiếu nữ của Tô đại tiểu thư nàng cũng không phải là dễ dàng bị đánh động như vậy.
Sắc mặt Lâm Lạc tối sầm, vội vàng đi đoạt bình ngọc của nàng, nói:
- Ta đổi ý !
Hiện tại lá gan của Tô Mị là càng lúc càng lớn, cũng không đem bình ngọc thu vào không gian pháp khí, mà là nhét vào trong bộ ngực sữa cao ngất của nàng nói:
- Ngốc tử, có bản lĩnh đến đoạt đi?
- Ngươi yêu nữ này, không biết là mất mặt sao?
- Ha ha ha, ngươi cũng nói bản cô nương là yêu nữ ! Ngược lại ngươi, mặt đỏ cái gì?
- Ai đỏ mặt!
- Thối tiểu tử, muốn cho ngươi cái gương soi mình hay không? Sách sách sách, ta liền biết rõ, bản cô nương mị lực ngàn vạn, làm sao có thể có thời điểm thất bại!
- Này này này, ngươi lại bắt đầu tự sướng à!
Tiểu tình nhân đấu võ mồm, Thái Kế Vũ tự nhiên thức thời có bao xa lăn đi bao xa, nhắm mắt làm ngơ, dùng lời của hắn mà nói, là sợ lời nói chán ghét làm buồn nôn.
Nguyên bản Thái Kế Vũ không đủ tư cách tiến đến Hoàng cung dự tiệc, nhưng có Lâm Lạc cùng Tô Mị đi cùng, ai cũng không dám nói gì. Tô Mị không nói đạo lý mọi người đều được chứng kiến, ai cũng không muốn bị nàng chỉ vào cái mũi mắng.
Buổi tối, do Bùi Nghĩa Hiên tương bồi, bốn người cả thảy ngồi trên xe ngựa hoa lệ, lần nữa tiến nhập trong hoàng cung.
Phía trước tham gia đại yến lần này đương nhiên không chỉ là trước mười người của giải thi đấu Vạn Vương Chi Vương, còn có gia tộc lên được mặt bàn của Cam Vũ quốc. Chừng trăm gia tộc đều có nhân vật trọng yếu dự họp, Giác Vi Cảnh, Thông Minh Cảnh cường giả chỗ nào cũng có, thỉnh thoảng tràn ra một tia khí tức cường giả làm cho lông mao người ta dựng đứng.
Trong bốn người bọn họ có hai cái là tiền tam danh của giải thi đấu, còn có một là thiên kim của thế gia quyền thế Thần quốc, vừa ra trường liền đưa tới đại lượng chú ý. Đặc biệt là Tô Mị, thân thế của nàng nguyên bản chỉ giới hạn ở vài thế gia trong lúc đó, nhưng sau khi điều lộ diện cao điệu như vậy, tất cả mọi người biết rõ thân thế của nàng, lập tức đưa tới rất nhiều người tuổi trẻ vòng vây lấp kín, đối với nàng là đại xum xoe.
Điều này không khỏi làm vài nữ tử thân phận đồng dạng cao quý vô cùng khó chịu, ví dụ như Vạn Tuyết Quyên.
Nàng là người nổi bật trong một đời tuổi trẻ của Vạn gia, nếu không phải lần này Lâm Lạc ngang trời giết ra, nàng vốn cũng có thể đạt được một ghế tiến vào Hóa Long Trì. Ánh mắt nàng oán độc, khi thì nhìn xem Lâm Lạc, khi thì dừng ở trên người Tô Mị.
Hai người này, một cái đoạt đi danh ngạch tiến vào Hóa Long Trì của nàng, cái khác thì đoạt đi quang hoàn nguyên bản hẳn là thuộc về nàng, nữ tử bị nam tử toàn trường vòng vây lấp kín, vinh hạnh đặc biệt kia là thuộc về nàng!
Khi nàng chứng kiến Lâm Lạc cùng Tô Mị trong lúc lơ đãng ánh mắt tiếp xúc, không khỏi hiện lên một biểu lộ hiểu rõ, khóe miệng khơi gợi lên một vòng cười lạnh.
Lâm Lạc, Bùi Nghĩa Hiên, Hồ Chấn Vũ tự nhiên là vai chính lần yến hội này, nhân sĩ khắp nơi đều đến chúc mừng. Tuy Lâm Lạc không phải người ngũ đại quốc, nhưng người ta xuất thân "Thần quốc", tính ra cũng là người một nhà.
Tác giả :
Cô Đơn Địa Phi