Hoàng Tử Trường Nữ Sinh (Gilenchi)
Chương 41
Với cương vị mới là trưởng ban thể thao thì Gil đóng vai trò là một huấn luyện viên phó trong các tiết học thể dục của trường. Mà kể từ khi Gil kiêm nhiệm chức vụ này thì các nữ sinh chăm chỉ học tiết thể dục hẳn,ít khi thấy chuyện nữ sinh kiếm cớ thân thể không khỏe mà xin nghỉ tiết.
Ngoài những học sinh cũ của trường thì hội fangirl của Gil và cả hội shipper của Gilenchi cũng đã kết nạp thêm không ít thành viên từ các học sinh mới. Có vẻ như xu hướng của giới trẻ bây giờ khá đặc biệt,bách hợp và đam mĩ đang lên ngôi.. Tôi và Gil cũng hiển nhiên trở thành cặp đôi hot nhất trường,đi tới đâu cũng có ánh mắt soi mói bàn luận. Thầy cô trong trường cũng biết tới tin đồn của tôi và Gil nhưng vì thành tích học của cả hai đều rất tốt nên cũng mở con mắt nhắm con mắt cho qua.
Ở trường học tôi và Gil cũng không quá thân thiết,cả hai luôn ý thức được chuyện học và yêu phải rõ ràng. Nhưng khi chỉ có hai đứa ở chung một chỗ thì đôi khi cũng có chút hành vi thân mật,mà nơi để hai chúng tôi có thể ở riêng một chỗ với nhau trong trường thì chỉ có phòng phát thanh. Vì thế mỗi ngày có tiết mục phát thanh là tôi và Gil đều không hẹn mà cùng tới sớm hơn rất nhiều,mà hiển nhiên ngày hôm nay cũng vậy.
Giờ lên sóng là 2h chiều nhưng 1h tôi đã chuẩn bị tốt để đi. Cũng phải thừa nhận từ khi trở thành người yêu của Gil tôi đã bắt đầu chú ý hơn tới cách làm đẹp. Tôi cũng thường xuyên nhờ các cô bạn của mình tư vấn thêm về cách ăn mặc,tôi luôn muốn mình phải thật đẹp khi ở cạnh Gil,tôi không muốn mỗi ngày có những cô gái khác xinh đẹp hơn mình vây quanh Gil. Tôi phải giữ chặt cậu ấy và cột lại,Gil là của tôi và không ai có thể tranh giành cậu ấy với tôi.
Sự thay đổi trong gu thời trang cũng như thẫm mỹ của tôi khiến Gil khá bất ngờ. Tuy nhiên cậu ấy cũng ủng hộ tôi,chẳng ai lại không thích khi người yêu của mình xinh đẹp hơn cả. Các cô bạn cùng phòng dù ra sức giúp đỡ nhưng cũng không quên trêu ghẹo tôi. Có lần Minh Nguyệt đã nói.
– Cậu chỉ là đi dẫn chương trình phát thanh thôi mà. Có ai thấy cậu đâu mà phải ăn diện chăm chút vậy chứ. Cậu mặc quần lửng đi dép lào cũng xong.
Khi ấy Tường Vi còn lên tiếng phụ họa.
– Cậu sai rồi Minh Nguyệt, Thùy Chi là muốn để cho người ấy của cậu ấy ngắm là chính thôi. Cậu nghĩ sao mà kêu Thùy Chi đi gặp người yêu với chiếc quần lửng và đôi dép lào chứ.
Linh Lan cũng không chịu buông tha cho tôi mà nói.
– Các cậu kỳ quá nha. Các cậu phải nhớ rõ người yêu của Chi là ai chứ,đó là Hoàng Tử của trường chúng ta đó,Chi phải luôn đẹp khi xuất hiện bên Hoàng Tử chứ. Nếu không cái ngôi Công Chúa của Chi sớm muộn cũng bị phế truất thôi.
Hai cô bạn nghe vậy liền miệng chữ O mồm chỉ A mà gật đầu lia lịa còn tôi thì tức muốn xù tóc. Nhưng mà ngày qua ngày tôi cũng quen dần với sự trêu ghẹo của các bạn. Hiện tại thì chính thức xem nhẹ luôn rồi,thế nên khi tôi ra khỏi phòng ba cô bạn cũng chỉ cười với nhau mà thôi.
Tôi không biết Gil đã tới phòng phát thanh chưa vì cánh cửa luôn đóng kín. Bình thường thì Gil cũng hay tới sớm hơn tôi vì cậu ấy không có phải mất nhiều công sức để làm đẹp như tôi. Lúc tôi vừa mở cửa phòng thì liền bị một bàn tay nhanh chóng kéo vào và cửa phòng liền đóng ngay lại. Tôi cũng không mấy bất ngờ vì đã quen với mấy trò lưu manh của Gil, quả nhiên sau khi tôi vào trong phòng thì cậu ấy liền chốt cửa phòng lại sau đó mỉm cười với tôi. Tôi có chút bất đắc dĩ với cậu ấy,nếu ai không hiểu lại nghĩ chúng tôi ở đây làm chuyện gì đó mờ ám rồi. Kỳ thực hai chúng tôi luôn rất có giới hạn mỗi khi ở cùng nhau,có nắm tay,có ôm có hôn môi nhưng cũng chỉ dừng ở đó. Chúng tôi vẫn còn là những học sinh trung học phổ thông và vẫn còn ở độ tuổi chưa thành niên. Chúng tôi không thể đi quá giới hạn.
– Sao hôm nào em cũng tới muộn vậy. Gil đợi lâu muốn chết.
Tôi vừa ngồi xuống ghế thì Gil cũng ngồi xuống bàn nhìn xuống tôi rồi lên án. Tôi buồn cười hỏi lại Gil.
– Em tới muộn hay Gil tới sớm. Gil xem đồng hồ đi,còn tới 40 phút nữa mới tới giờ phát sóng đó. Chúng ta làm gì trong 40 phút này đây.
Gil mỉm cười,cái kiểu cười nửa miệng đầy xấu xa quen thuộc. Cậu ấy cuối mặt xuống gần với mặt tôi rồi nói nhỏ.
– Chúng ta có rất nhiều chuyện để làm mà.
Tôi khẽ nhéo lên má cậu ấy rồi nói.
– Gil lại chuẩn bị dở trò lưu manh ra nửa à.
Gil làm bộ oan ức mà nói.
– Cái gì mà lưu manh chứ. Cái này người ta gọi là thân mật.
Tôi cười nói.
– Thế Gil tự thân mật với Gil đi.
Gil trợn mắt nhìn tôi rồi nói.
– Nếu Gil làm thế thì không gọi là thân mật nửa.
Tôi nhướng mày hỏi lại.
– Thế sẽ là gì.
Gil đáp.
– Biến thái. Tự kỷ…
Tôi nghe vậy liền bật cười. Gil thật sự rất đáng yêu,càng gần gũi cậu ấy tôi càng phát hiện ra bản chất thật của Gil không phải là sự lạnh lùng kiêu ngạo như bề ngoài mà cậu ấy chính là một người rất dễ thương và ấm áp. Gil cũng có khiếu hài hước và rất biết cách khiến người bên cạnh vui vẻ. Thật may mắn vì tôi là người được cậu ấy chọn lựa và yêu thương. Sẽ không có ai trên thế giới này biết được một mặt này của Gil ngoài tôi,tôi sẽ không để cậu ấy dời xa khỏi mình.
Gil thấy tôi cười rất vui vẻ thì cũng mỉm cười. Sau đó liền chọn lúc tôi không đề phòng liền hôn tôi,cũng bởi vì đang cười mà tôi không kịp phòng bị,hơi thở liền bị cướp mất. Chỉ trong phút chốc cơ thể tôi liền mềm nhũn dựa vào người Gil,cậu ấy cũng đổi từ hôn một cách mạnh mẽ cuồng nhiệt sang dịu dàng nhẹ nhàng hơn. Phải cho tới khi tôi không thể chịu thêm được mà khẽ níu tay cậu ấy kháng nghị thì Gil mới chịu buông tha cho tôi,tôi chỉ có thể tham lam hít lại không khí đã bị cậu ấy cướp mất. Còn Gil,dường như việc khiến cậu ấy vui vẻ nhất trên đời này chính là ngồi nhìn tôi thở gấp sau khi bị cậu ấy hôn. Nhiều khi thật muốn đánh cho cậu ấy một trận tơi bời vì cái tính xấu đó.
Phải mất vài phút tôi mới có thể ổn định lại hơi thở của mình. Trong khi tôi đang định lên án cậu ấy thì Gil liền lên tiếng trước mà nói.
– Em không được lại mắng Gil, em cũng không thể không cho Gil hôn em. Em có biết Gil nhịn thật vất vả không,người ta yêu nhau ngày nào cũng được ôm được hôn. Gil với em thì mỗi tuần chỉ được có ba ngày,cũng chỉ hôn được có hai phút. Gil cảm thấy mình thật là thiệt thòi rồi đấy.
Bị Gil lên án như vậy khiến tôi thật sự không nói nên lời. Là cậu ta nói sự thật hay là mặt cậu ta lại đang dày thêm một lớp da nữa đây,thực sự cái người này càng ngày càng lưu manh mà. Thấy tôi không lên tiếng Gil lại nói.
– Chủ nhật này chúng ta đi chơi đi.
– Đi đâu.
– Đi khu giải trí. Có nhiều trò chơi mà. Không thì đi xem phim cũng được.. A đúng rồi,hiện tại có một bộ phim đang rất hot ở rạp đó chúng ta đi xem đi.
– Phim gì vậy. Em không thích phim ma đâu nha.
– Tất nhiên không phải phim ma rồi. Phim tình cảm mà,còn là tình yêu của hai cô gái nữa.
– Thật hả. Phim của nước nào vậy Gil.
– Của Việt Nam mình luôn. Hình như tên là “Yêu" thì phải. Gil thấy bạn bè trên Facebook nói quá trời luôn nè.
– Nhưng mà em đã nói với ba mẹ là mai về nhà rồi.
– Thì nói là không về nữa.
– Có vẻ không tốt lắm.
– Không sao đâu. Tuần sau nữa lại về.
– Để em suy nghĩ đã.
– Ừ. Nhưng phải nghĩ nhanh nha.
– Gil nha. Cứ như con nít..
– Em mới là con nít..
– Kệ Gil.. Thôi sắp tới giờ phát sóng rồi. Lo chuẩn bị đi.
– Ừ…
……….
Mừng lễ Quốc Khánh..
Ai được nghỉ 3 ngày như tieuacma thì tung bông tung hoa đê.
Nhậu và nhậu…
Chúc các daiacma Quốc Khánh say xỉn…
(Còn tiếp)
Ngoài những học sinh cũ của trường thì hội fangirl của Gil và cả hội shipper của Gilenchi cũng đã kết nạp thêm không ít thành viên từ các học sinh mới. Có vẻ như xu hướng của giới trẻ bây giờ khá đặc biệt,bách hợp và đam mĩ đang lên ngôi.. Tôi và Gil cũng hiển nhiên trở thành cặp đôi hot nhất trường,đi tới đâu cũng có ánh mắt soi mói bàn luận. Thầy cô trong trường cũng biết tới tin đồn của tôi và Gil nhưng vì thành tích học của cả hai đều rất tốt nên cũng mở con mắt nhắm con mắt cho qua.
Ở trường học tôi và Gil cũng không quá thân thiết,cả hai luôn ý thức được chuyện học và yêu phải rõ ràng. Nhưng khi chỉ có hai đứa ở chung một chỗ thì đôi khi cũng có chút hành vi thân mật,mà nơi để hai chúng tôi có thể ở riêng một chỗ với nhau trong trường thì chỉ có phòng phát thanh. Vì thế mỗi ngày có tiết mục phát thanh là tôi và Gil đều không hẹn mà cùng tới sớm hơn rất nhiều,mà hiển nhiên ngày hôm nay cũng vậy.
Giờ lên sóng là 2h chiều nhưng 1h tôi đã chuẩn bị tốt để đi. Cũng phải thừa nhận từ khi trở thành người yêu của Gil tôi đã bắt đầu chú ý hơn tới cách làm đẹp. Tôi cũng thường xuyên nhờ các cô bạn của mình tư vấn thêm về cách ăn mặc,tôi luôn muốn mình phải thật đẹp khi ở cạnh Gil,tôi không muốn mỗi ngày có những cô gái khác xinh đẹp hơn mình vây quanh Gil. Tôi phải giữ chặt cậu ấy và cột lại,Gil là của tôi và không ai có thể tranh giành cậu ấy với tôi.
Sự thay đổi trong gu thời trang cũng như thẫm mỹ của tôi khiến Gil khá bất ngờ. Tuy nhiên cậu ấy cũng ủng hộ tôi,chẳng ai lại không thích khi người yêu của mình xinh đẹp hơn cả. Các cô bạn cùng phòng dù ra sức giúp đỡ nhưng cũng không quên trêu ghẹo tôi. Có lần Minh Nguyệt đã nói.
– Cậu chỉ là đi dẫn chương trình phát thanh thôi mà. Có ai thấy cậu đâu mà phải ăn diện chăm chút vậy chứ. Cậu mặc quần lửng đi dép lào cũng xong.
Khi ấy Tường Vi còn lên tiếng phụ họa.
– Cậu sai rồi Minh Nguyệt, Thùy Chi là muốn để cho người ấy của cậu ấy ngắm là chính thôi. Cậu nghĩ sao mà kêu Thùy Chi đi gặp người yêu với chiếc quần lửng và đôi dép lào chứ.
Linh Lan cũng không chịu buông tha cho tôi mà nói.
– Các cậu kỳ quá nha. Các cậu phải nhớ rõ người yêu của Chi là ai chứ,đó là Hoàng Tử của trường chúng ta đó,Chi phải luôn đẹp khi xuất hiện bên Hoàng Tử chứ. Nếu không cái ngôi Công Chúa của Chi sớm muộn cũng bị phế truất thôi.
Hai cô bạn nghe vậy liền miệng chữ O mồm chỉ A mà gật đầu lia lịa còn tôi thì tức muốn xù tóc. Nhưng mà ngày qua ngày tôi cũng quen dần với sự trêu ghẹo của các bạn. Hiện tại thì chính thức xem nhẹ luôn rồi,thế nên khi tôi ra khỏi phòng ba cô bạn cũng chỉ cười với nhau mà thôi.
Tôi không biết Gil đã tới phòng phát thanh chưa vì cánh cửa luôn đóng kín. Bình thường thì Gil cũng hay tới sớm hơn tôi vì cậu ấy không có phải mất nhiều công sức để làm đẹp như tôi. Lúc tôi vừa mở cửa phòng thì liền bị một bàn tay nhanh chóng kéo vào và cửa phòng liền đóng ngay lại. Tôi cũng không mấy bất ngờ vì đã quen với mấy trò lưu manh của Gil, quả nhiên sau khi tôi vào trong phòng thì cậu ấy liền chốt cửa phòng lại sau đó mỉm cười với tôi. Tôi có chút bất đắc dĩ với cậu ấy,nếu ai không hiểu lại nghĩ chúng tôi ở đây làm chuyện gì đó mờ ám rồi. Kỳ thực hai chúng tôi luôn rất có giới hạn mỗi khi ở cùng nhau,có nắm tay,có ôm có hôn môi nhưng cũng chỉ dừng ở đó. Chúng tôi vẫn còn là những học sinh trung học phổ thông và vẫn còn ở độ tuổi chưa thành niên. Chúng tôi không thể đi quá giới hạn.
– Sao hôm nào em cũng tới muộn vậy. Gil đợi lâu muốn chết.
Tôi vừa ngồi xuống ghế thì Gil cũng ngồi xuống bàn nhìn xuống tôi rồi lên án. Tôi buồn cười hỏi lại Gil.
– Em tới muộn hay Gil tới sớm. Gil xem đồng hồ đi,còn tới 40 phút nữa mới tới giờ phát sóng đó. Chúng ta làm gì trong 40 phút này đây.
Gil mỉm cười,cái kiểu cười nửa miệng đầy xấu xa quen thuộc. Cậu ấy cuối mặt xuống gần với mặt tôi rồi nói nhỏ.
– Chúng ta có rất nhiều chuyện để làm mà.
Tôi khẽ nhéo lên má cậu ấy rồi nói.
– Gil lại chuẩn bị dở trò lưu manh ra nửa à.
Gil làm bộ oan ức mà nói.
– Cái gì mà lưu manh chứ. Cái này người ta gọi là thân mật.
Tôi cười nói.
– Thế Gil tự thân mật với Gil đi.
Gil trợn mắt nhìn tôi rồi nói.
– Nếu Gil làm thế thì không gọi là thân mật nửa.
Tôi nhướng mày hỏi lại.
– Thế sẽ là gì.
Gil đáp.
– Biến thái. Tự kỷ…
Tôi nghe vậy liền bật cười. Gil thật sự rất đáng yêu,càng gần gũi cậu ấy tôi càng phát hiện ra bản chất thật của Gil không phải là sự lạnh lùng kiêu ngạo như bề ngoài mà cậu ấy chính là một người rất dễ thương và ấm áp. Gil cũng có khiếu hài hước và rất biết cách khiến người bên cạnh vui vẻ. Thật may mắn vì tôi là người được cậu ấy chọn lựa và yêu thương. Sẽ không có ai trên thế giới này biết được một mặt này của Gil ngoài tôi,tôi sẽ không để cậu ấy dời xa khỏi mình.
Gil thấy tôi cười rất vui vẻ thì cũng mỉm cười. Sau đó liền chọn lúc tôi không đề phòng liền hôn tôi,cũng bởi vì đang cười mà tôi không kịp phòng bị,hơi thở liền bị cướp mất. Chỉ trong phút chốc cơ thể tôi liền mềm nhũn dựa vào người Gil,cậu ấy cũng đổi từ hôn một cách mạnh mẽ cuồng nhiệt sang dịu dàng nhẹ nhàng hơn. Phải cho tới khi tôi không thể chịu thêm được mà khẽ níu tay cậu ấy kháng nghị thì Gil mới chịu buông tha cho tôi,tôi chỉ có thể tham lam hít lại không khí đã bị cậu ấy cướp mất. Còn Gil,dường như việc khiến cậu ấy vui vẻ nhất trên đời này chính là ngồi nhìn tôi thở gấp sau khi bị cậu ấy hôn. Nhiều khi thật muốn đánh cho cậu ấy một trận tơi bời vì cái tính xấu đó.
Phải mất vài phút tôi mới có thể ổn định lại hơi thở của mình. Trong khi tôi đang định lên án cậu ấy thì Gil liền lên tiếng trước mà nói.
– Em không được lại mắng Gil, em cũng không thể không cho Gil hôn em. Em có biết Gil nhịn thật vất vả không,người ta yêu nhau ngày nào cũng được ôm được hôn. Gil với em thì mỗi tuần chỉ được có ba ngày,cũng chỉ hôn được có hai phút. Gil cảm thấy mình thật là thiệt thòi rồi đấy.
Bị Gil lên án như vậy khiến tôi thật sự không nói nên lời. Là cậu ta nói sự thật hay là mặt cậu ta lại đang dày thêm một lớp da nữa đây,thực sự cái người này càng ngày càng lưu manh mà. Thấy tôi không lên tiếng Gil lại nói.
– Chủ nhật này chúng ta đi chơi đi.
– Đi đâu.
– Đi khu giải trí. Có nhiều trò chơi mà. Không thì đi xem phim cũng được.. A đúng rồi,hiện tại có một bộ phim đang rất hot ở rạp đó chúng ta đi xem đi.
– Phim gì vậy. Em không thích phim ma đâu nha.
– Tất nhiên không phải phim ma rồi. Phim tình cảm mà,còn là tình yêu của hai cô gái nữa.
– Thật hả. Phim của nước nào vậy Gil.
– Của Việt Nam mình luôn. Hình như tên là “Yêu" thì phải. Gil thấy bạn bè trên Facebook nói quá trời luôn nè.
– Nhưng mà em đã nói với ba mẹ là mai về nhà rồi.
– Thì nói là không về nữa.
– Có vẻ không tốt lắm.
– Không sao đâu. Tuần sau nữa lại về.
– Để em suy nghĩ đã.
– Ừ. Nhưng phải nghĩ nhanh nha.
– Gil nha. Cứ như con nít..
– Em mới là con nít..
– Kệ Gil.. Thôi sắp tới giờ phát sóng rồi. Lo chuẩn bị đi.
– Ừ…
……….
Mừng lễ Quốc Khánh..
Ai được nghỉ 3 ngày như tieuacma thì tung bông tung hoa đê.
Nhậu và nhậu…
Chúc các daiacma Quốc Khánh say xỉn…
(Còn tiếp)
Tác giả :
tieuacma