Hoàng Tộc Đại Chu
Chương 425: Giải Quyết Chiến Đấu
Năm bóng người, giống nhau như đúc, ngay cả khí tức cũng vậy. Nếu như là lần đầu tiên nhìn thấy, nhất định sẽ cảm thấy bất ngờ cùng khiếp sợ. Nhưng mà Phương Vân đã thấy qua một Doanh nhân là Xuyên Khẩu Dương Giới, hiểu rằng những Doanh nhân này công pháp kỳ quái, có thể lợi dụng quy tắc, cho nên cũng không thấy kỳ quái.
Nhưng Doanh nhân này ánh mắt lạnh như băng, nhìn chằm chằm vào Phương Vân, dùng một loại thanh âm không lưu loát nói:
“Phong... Ma... Tiểu... Thái... Lang!"
Cái này hiển nhiên là Doanh nhân này, muốn nói tên trung thổ của mình ra. Nhưng mà, chính hắn cũng không quá quen thuộc, cho nên mấy chữ này, rất khó nói ra.
Phương Vân mỉm cười, lạnh nhạt nói: “Phương Vân!".
Doanh nhân này dùng thực lực cấp Thiên Tượng, một mực đều là đánh lén. Lúc này, đột nhiên hiển lộ chính thân, hơn nữa thổ lộ danh tính, hiển nhiên là đem mình coi là kinh địch, nói ra tên thật, để thể hiện tôn kính.
Đối với dạng cường giả võ đạo này, Phương Vân cũng không đến mức mất phong độ.
“Giết!".
Phong ma Tiểu Thái Lang nói ra một chữ trung thổ đơn giản, thân hình nhoáng một cái, năm bóng người hóa thành tàn ảnh, mang theo một ánh sáng nhạt, đồng thời đánh về phía Phương Vân. Hắn nhanh vô cùng, hầu như là chữ giết vừa mới nói ra, trường đao đã bổ về phía Phương Vân.
Thích khách đao pháp của Doanh nhân này đạt tới trình độ cực cao, một chút cũng không có dấu vết. Trường đao bay ra, giống như không phải trượt trong không khí mà như là ở sâu trong không gian xẹt qua, làm cho người ta có một loại cảm giác giống như hư giống như huyễn, không chân thực.
“Có ý tứ!".
Phương Vân thân hình nhoáng một cái, sử xuất Tà Thần huyễn pháp, năm bóng người giống như đúc, xuất hiện ở boong thuyền, cách nhau một cự li lớn.
Phong ma Tiểu Thái Lang thần sắc trì trệ, hắn ở trên biển gặp qua người trung thổ cũng không ít. Nhưng vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy, có người sử ra loại năng lực giống như nhẫn pháp.
Nhìn thấy ánh mắt của Phong ma Tiểu Thái Lang, Phương Vân lập tức hiểu rằng những Doanh nhân này tuy bởi vì nguyên nhân đặc biệt, khi ở cảnh giới rất thấp đã có thể vận dụng năng lực quy tắc. Nhưng rõ ràng, nhận thức về võ đạo của đối thủ, còn xa mới bằng mình.
Tà Thần huyễn pháp, nếu là đụng phải một cường giả trung thổ. Chỉ cần rống một tiếng, là đơn giản có thể phá vỡ. Nhưng thích khách Doanh nhân này, rõ ràng không có loại kinh nghiệm ứng đối này. Cho nên tại đao thế có chút ngưng trệ xuống.
“Oành!"
Phương Vân phát ra một chưởng Đại lực thần ma chưởng, trực tiếp đánh vào đạo bóng người thứ ba. Chỉ nghe một tiếng vang thật lớn, Phong ma Tiểu Thái Lang cả người lẫn đao bị đánh bay ra ngoài. Nhưng mà, thân pháp hắn bay ra phi thường đặc thù, Phương Vân cảm giác được, hắn ở trong quá trình quay cuồng này, đã đem lực lượng của mình chuyển đi hết.
“Những Doanh nhân này, cũng có chút bản lãnh!" Phương Vân thầm nghĩ trong lòng.
“Bốp!"
Sau khi lùi ra hơn hai mươi trượng, Phong ma Tiểu Thái Lang thân hình rung động, lập tức biến mất không thấy. Tầm mắt có thể tới được, hoàn toàn nhìn không thấy, tựa như là trực tiếp ẩn thân.
“Xẹt!"
Một đạo đao quang bay vút về phía Phương Vân, Phương Vân vừa muốn ra tay, đạo ánh đao này đột nhiên biến mất.
Chỉ trong chóp mắt, một đạo đao quang khác lại từ phía sau lướt đến. Phương Vân một chưởng đưa ra sau, ánh đao lần nữa biến mất không thấy. Một đao lại một đao, sinh sinh diệt diệt, lúc ẩn lúc hiện.
“Quá hoa xảo!" Phương Vân lắc đầu, hắn thừa nhận, Doanh nhân nhẫn pháp, quả thật có chỗ độc đáo. Đổi lại người, cho dù thực lực so với Phong ma Tiểu Thái Lang này cao một chút, cũng có khả năng bị giết. Nhưng người này tuyệt đối không phải hắn.
“Sưu la thiên địa đại pháp!"
Phương Vân trong lòng quát lên một tiếng lớn, lập tức sử xuất Sưu la thiên địa đại pháp của Đại lực thần ma tông. Loại công pháp này, dùng để đối phó Doanh nhân, cho dù cường đại đến mấy cũng bị phát hiện.
Tinh thần lực mênh mông chấn ra bên ngoài Phương Vân rất nhanh phát hiện, từng đạo khí mảnh, dán sát boong tàu, dang chạy bốn phía xung quanh mình. Đây là một loại trạng thái rất kỳ lạ. Phương Vân tự hỏi là không thể nào đem thân hình biến thành dạng này.
“Đáng tiếc, ta hiện tại còn không có bước vào cấp Thiên Tượng. Nếu không có thể trực tiếp đem Doanh nhân này phong ấn. Trong cơ thể hắn có quy tắc gì, tất cả đều thuộc về ta!"
Phương Vân trong lòng có chút ít tiếc hận nói. Hắn tuy so với rất nhiều cường giả cấp Thiên Tượng còn muốn lợi hại hơn, nhưng nếu muốn phong ấn bọn họ, là tuyệt không khả năng. Đó là vì thực lực sẽ bị tiêu hao rất nhanh.
Phong ma Tiểu Thái Lang hiển nhiên cảm giác cũng phi thường nhạy cảm. Phương Vân vừa sử ra Sưu la thiên địa đại pháp, trong lòng của hắn lập tức báo động, cảm giác được không ổn. Đang muốn áp dụng hành động khác thì Phương Vân đã xuất thủ.
“Hây! Trấn áp cho ta!"
Phương Vân thân hình nhoáng một cái, ý niệm đột nhiên câu thông tinh huyết Giác Thụy trong huyệt khiếu, chỉ trong nháy mắt, một Giác Thụy cao lớn, toàn thân phụt lên mây ngũ sắc xuất hiện ở bong thuyền. Mà khí tức của Phương Vân, trong tích tắc, cũng đã tăng vọt đến cảnh giới khủng bố nhị thiên lục bách (2.500) phi long chi lực! Một cỗ khí tức cuồng bạo, lập tức trấn áp bốn phương!
“Xẹt!".
Một đạo ánh đao cao mấy trượng giống như vây lưng cá mập bổ gió chém sóng, bay về phía Phương Vân, nhưng nửa đường đột nhiên chợt chuyên, quay đầu hướng về phía bên ngoài mép thuyền.
Phong ma Tiểu Thái Lang đang muốn nhân cơ hội chém giết một phen, đột nhiên phát hiện khí tức Phương Vân, ở trong tích tắc như bão tố tăng tới một loại cảnh giới khủng bố. Đã sớm sợ tới mức kinh hồn táng đảm, nào đâu còn dám cùng Phương Vân dây dưa, lập tức muốn chạy trốn.
Đạo của thích khách, chú ý chính, là dùng nhỏ đánh lớn, dùng đao pháp sắc bén nhất, đem đối phương một đao phong hầu. Nhưng mà cũng phải xem thực lực không kém nhiều, thì còn có thể dây dưa. Chứ kém quá nhiều, đó chính là muốn chết!
Phương Vân có nhị thiên lục bách (2.500) phi long chi lực, có thể bóp hắn chết tươi. Khí tức cường đại thậm chí ép tới hắn thở đều có chút khó khăn.
“Muốn chạy! Nào có dễ dàng như vậy!"
Phương Vân hét to một tiếng, Ngũ Ngục phong dùng thế Lôi đình vạn quân, đè ép qua. Với khí thế này, trực tiếp muốn đem Phong ma Tiểu Thái Lang này chấn nát.
“Vù!"
Phong ma Tiểu Thái Lang đang ở trong không trung, thân hình co rụt lại bắn ra, tốc độ đột nhiên bạo tăng mấy chục lần, bỗng chốc đã xuyên qua đến biên giới phạm vi Ngũ Ngục phong bao phủ. Chỉ nghe phành một tiếng, Phong ma Tiểu Thái Lang kêu lên một tiếng đau đớn, cánh tay cầm đao trực tiếp đã bị Ngũ Ngục phong chấn nát. Một cỗ lực lượng cường đại theo cánh tay cụt xông vào trong cơ thể hắn, cỗ lực lượng kia, đem khăn đen che mặt của hắn chấn vỡ, miếng vải đen rơi xuống, lộ ra khuôn mặt trẻ tuổi mà tái nhợt, trên trán đều là mồ hôi lạnh.
“Hự!".
Phong ma Tiểu Thái Lang đau đón hừ một tiếng, há mồm phun ra một ngụm máu tươi mang theo mảnh nhỏ nội tạng, hiển nhiên đã bị trọng thương. Hắn quay đầu lại nhìn chằm chằm vào Phương Vân, đột nhiên vươn tay chấm máu tươi, vẽ một phù triện quỷ dị trước người, rồi thoáng cái đã biến mất không thấy.
Phương Vân nhìn sang phương hướng Phong ma Tiểu Thái Lang biến mất, im lặng không nói. Trong ánh mắt đã có một tia ngưng trọng. Doanh nhân này một thân công pháp, phi thường kỳ quái. Cùng võ học trung thổ hoàn toàn khác biệt. Một chiêu kia của mình, đổi lại là người khác thì đã sớm bị đánh chết. Nhưng hắn lại có thể chỉ trả giá một cánh tay, hơn nữa trọng thương vẫn có thể đào thoát!
“Hành trình tới Doanh hoang lần này, chỉ sợ không phải thái bình như vậy! Doanh hoang một mực bị coi là vùng đất thiếu văn minh, lạc hậu, chưa khai hóa, ngu muội. Chính thức đối với Doanh hoang rõ ràng cũng tương đối ít. Một hải ngoại Doanh hoang, lại có cường giả như thế. Chỉ sợ một mực đều bị người ta đánh giá thấp. Một chuyến đi Thang cốc này, ngoại trừ phải cẩn thận những tu sĩ tông phái khác ra còn phải đề phòng những cường giả Doanh hoang này!"
Phương Vân trong lòng âm thầm suy tư nói. Làm người trung thổ, Phương Vân cùng những người khác đối với Doanh hoang có nhận thức thâm căn cố đế. Nhưng mà, từ khi phát hiện Doanh nhân đầu tiên là Xuyên Khẩu Dương Giới, trong cơ thể có mảnh vỡ quy tắc, đến lần này gặp được cường giả Doanh nhân cấp Thiên Tượng. Phương Vân phát hiện ra mình đối với Doanh nhân vẫn đánh giá quá thấp.
“Tính gì, chuyện này đến Doanh hoang rồi nói sau. Hiện tại, trước phải nhanh chóng giải quyết chiến đấu!"
Thân hình nhoáng một cái, Phương Vân bay ra mép thuyền, đột nhiên rơi vào trong nước, trong tích tắc khi tiếp xúc mặt biển, đột nhiên chấn động. Một cỗ lực lượng hủy diệt đáng sợ, phá thể mà ra, hướng về bốn phương tám hướng bức đi.
Mặt biển sóng biển phập phồng, trong nháy mắt bị một cỗ lực lượng cường đại áp thành bình phẳng. Đồng thờỉ, từng đạo sóng gợn cực lớn khuếch tán ra, khi cỗ dao động này dừng lại, trong phạm vi mặt biển phương viên hai vạn trượng, dưới biển sâu ba nghìn trượng, tất cả hải tộc đều bị chết sạch sẽ. Nội tạng toàn bộ bị chấn nát.
Phương Vân dưới tình huống thi triển Địa Biến chi pháp, cơ bản đã tương đương với một cường giả Thiên Trùng cảnh tới trấn áp hải tộc. Phạm vi hai vạn trượng, nhìn như rộng lớn, nhưng đối với cường giả Thiên Trùng cảnh xem ra cũng chẳng là cái gì. Đây là bởi vì Phương Vân cảnh giới không đủ, rất nhiều lực lượng, không cách nào hoàn toàn phát huy ra, mới chỉ có phạm vi như vậy.
Phụ cận hạm đội thủy sư, bỗng chốc hóa thành tĩnh mịch. Thân hình lại nhoáng một cái, Phương Vân một lần nữa về lại thuyền hạm. Thập nhị tà kiếm bỏ qua đã lâu được hắn triệu ra, dưới sự duy trì của lực lượng nhị thiên lục bách (2.500) phi long chi lực, mười hai thanh kiếm này hóa thành vũ khí giết chóc sắc bén nhất, mỗi một lần qua lại, thì có một hải tộc bị chém thành hai đoạn.
Phượng Vân dưới tình huống biến thân, tốc độ cực nhanh. Vài cái lập loè, đã giải quyết xong chiến đấu trên một thuyền hạm thủy sư.
“Còn không mau tới hỗ trợ!"
Đột nhiên một tiếng kêu khẽ vang lên, từ đẳng xa truyền đến. Phương Vân đưa mắt nhìn lại, chỉ thấy Tạ Phiên Phiên đang bị mấy tên cường giả cấp Thiên Tượng vây công. Mấy người kia ăn mặc áo bào trắng, mũi ưng mắt sâu, lại là người Địch tộc.
Tạ Phiên Phiên kiếm pháp cực kỳ sắc bén, một cường giả Địch tộc đã bị nàng một kiếm phong hầu, ngã ra mà chết. Nhưng mà, nhưng người vây công này, rõ ràng tu vi cực cao, hơn nữa phối hợp rất ăn ý.
Nếu như là một người mà nói Tạ Phiên Phiên còn có thể đối phó. Nhưng mà mấy người liên thủ lại thì không địch nổi. Nhưng mà may mắn mấy người này đối với trường kiếm trong tay Tạ Phiên Phiên, phi thường kiêng kị, cũng không dám quá mức liều lĩnh.
“Ha ha, cô cũng có lúc cầu ta!"
Phương Vân cười to nói. Lời nói là nói như vậy, hắn vẫn đi qua hỗ trợ. Thân hình lóe lên, lập tức hóa thành một đạo điện xẹt, lướt qua mấy thuyền hạm, bay về phía thuyền hạm Tạ Phiên Phiên đứng, dùng thế Thái Sơn áp đỉnh đánh về phía mấy tên cường giả Địch tộc.
“Chết đi cho ta!"
Phương Vân xử ra Đại lực thần ma chưởng vỗ về phía một cường giả Địch tộc áo trắng, đồng thời một ngụm chân khí phun ra Ngũ Ngục phong đập về phía hai gã Địch tộc khác. Một người còn lại, thì giao cho Tạ Phiên Phiên tự mình đối phó.
“Chạy!".
Bốn gã cường giả Địch tộc bỗng nhiên cảm giác được đỉnh đầu một cỗ lực lượng dời non lấp biển đánh úp lại, sắc mặt đại biến, vẻ mặt hoảng sợ. Một Tạ Phiên Phiên bọn họ còn chưa có thu thập hạ nổi, ở đây lại thêm một người lợi hại hơn. Không trốn, còn ở lại làm gì?
Đùng! Bốp!
Mấy tên cường giả Địch tộc không chút nào ham chiến, thân hình nhoáng một cái, trực tiếp chạy trốn.
“Chết đi!"
Những người này nhanh, Phương Vân so với bọn hắn tốc độ còn muốn nhanh hơn. Lập lòe một cái, đã tới đỉnh đầu bọn họ.
“Liều mạng!"
Mấy tên cường giả Địch tộc mắt thấy trốn không thoát, hét lớn một tiếng, bốn người đồng thời đều tự hóa ra bốn thiết trụ màu đen, tổng cộng mười sáu cái Tứ cực ma trụ, áp về phía Phương Vân.
“Oành!"
Phương Vân thực lực so với bọn hắn cao hơn không chỉ một tầng. Ngũ Ngục phong cộng thêm Đại lực thần ma chưởng, dùng lực chấn động bốn người kêu thảm một tiếng, liền thân thể bị chấn thành từng mảnh nhỏ, máu thịt rơi vãi đầy mặt biển.
Nhưng Doanh nhân này ánh mắt lạnh như băng, nhìn chằm chằm vào Phương Vân, dùng một loại thanh âm không lưu loát nói:
“Phong... Ma... Tiểu... Thái... Lang!"
Cái này hiển nhiên là Doanh nhân này, muốn nói tên trung thổ của mình ra. Nhưng mà, chính hắn cũng không quá quen thuộc, cho nên mấy chữ này, rất khó nói ra.
Phương Vân mỉm cười, lạnh nhạt nói: “Phương Vân!".
Doanh nhân này dùng thực lực cấp Thiên Tượng, một mực đều là đánh lén. Lúc này, đột nhiên hiển lộ chính thân, hơn nữa thổ lộ danh tính, hiển nhiên là đem mình coi là kinh địch, nói ra tên thật, để thể hiện tôn kính.
Đối với dạng cường giả võ đạo này, Phương Vân cũng không đến mức mất phong độ.
“Giết!".
Phong ma Tiểu Thái Lang nói ra một chữ trung thổ đơn giản, thân hình nhoáng một cái, năm bóng người hóa thành tàn ảnh, mang theo một ánh sáng nhạt, đồng thời đánh về phía Phương Vân. Hắn nhanh vô cùng, hầu như là chữ giết vừa mới nói ra, trường đao đã bổ về phía Phương Vân.
Thích khách đao pháp của Doanh nhân này đạt tới trình độ cực cao, một chút cũng không có dấu vết. Trường đao bay ra, giống như không phải trượt trong không khí mà như là ở sâu trong không gian xẹt qua, làm cho người ta có một loại cảm giác giống như hư giống như huyễn, không chân thực.
“Có ý tứ!".
Phương Vân thân hình nhoáng một cái, sử xuất Tà Thần huyễn pháp, năm bóng người giống như đúc, xuất hiện ở boong thuyền, cách nhau một cự li lớn.
Phong ma Tiểu Thái Lang thần sắc trì trệ, hắn ở trên biển gặp qua người trung thổ cũng không ít. Nhưng vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy, có người sử ra loại năng lực giống như nhẫn pháp.
Nhìn thấy ánh mắt của Phong ma Tiểu Thái Lang, Phương Vân lập tức hiểu rằng những Doanh nhân này tuy bởi vì nguyên nhân đặc biệt, khi ở cảnh giới rất thấp đã có thể vận dụng năng lực quy tắc. Nhưng rõ ràng, nhận thức về võ đạo của đối thủ, còn xa mới bằng mình.
Tà Thần huyễn pháp, nếu là đụng phải một cường giả trung thổ. Chỉ cần rống một tiếng, là đơn giản có thể phá vỡ. Nhưng thích khách Doanh nhân này, rõ ràng không có loại kinh nghiệm ứng đối này. Cho nên tại đao thế có chút ngưng trệ xuống.
“Oành!"
Phương Vân phát ra một chưởng Đại lực thần ma chưởng, trực tiếp đánh vào đạo bóng người thứ ba. Chỉ nghe một tiếng vang thật lớn, Phong ma Tiểu Thái Lang cả người lẫn đao bị đánh bay ra ngoài. Nhưng mà, thân pháp hắn bay ra phi thường đặc thù, Phương Vân cảm giác được, hắn ở trong quá trình quay cuồng này, đã đem lực lượng của mình chuyển đi hết.
“Những Doanh nhân này, cũng có chút bản lãnh!" Phương Vân thầm nghĩ trong lòng.
“Bốp!"
Sau khi lùi ra hơn hai mươi trượng, Phong ma Tiểu Thái Lang thân hình rung động, lập tức biến mất không thấy. Tầm mắt có thể tới được, hoàn toàn nhìn không thấy, tựa như là trực tiếp ẩn thân.
“Xẹt!"
Một đạo đao quang bay vút về phía Phương Vân, Phương Vân vừa muốn ra tay, đạo ánh đao này đột nhiên biến mất.
Chỉ trong chóp mắt, một đạo đao quang khác lại từ phía sau lướt đến. Phương Vân một chưởng đưa ra sau, ánh đao lần nữa biến mất không thấy. Một đao lại một đao, sinh sinh diệt diệt, lúc ẩn lúc hiện.
“Quá hoa xảo!" Phương Vân lắc đầu, hắn thừa nhận, Doanh nhân nhẫn pháp, quả thật có chỗ độc đáo. Đổi lại người, cho dù thực lực so với Phong ma Tiểu Thái Lang này cao một chút, cũng có khả năng bị giết. Nhưng người này tuyệt đối không phải hắn.
“Sưu la thiên địa đại pháp!"
Phương Vân trong lòng quát lên một tiếng lớn, lập tức sử xuất Sưu la thiên địa đại pháp của Đại lực thần ma tông. Loại công pháp này, dùng để đối phó Doanh nhân, cho dù cường đại đến mấy cũng bị phát hiện.
Tinh thần lực mênh mông chấn ra bên ngoài Phương Vân rất nhanh phát hiện, từng đạo khí mảnh, dán sát boong tàu, dang chạy bốn phía xung quanh mình. Đây là một loại trạng thái rất kỳ lạ. Phương Vân tự hỏi là không thể nào đem thân hình biến thành dạng này.
“Đáng tiếc, ta hiện tại còn không có bước vào cấp Thiên Tượng. Nếu không có thể trực tiếp đem Doanh nhân này phong ấn. Trong cơ thể hắn có quy tắc gì, tất cả đều thuộc về ta!"
Phương Vân trong lòng có chút ít tiếc hận nói. Hắn tuy so với rất nhiều cường giả cấp Thiên Tượng còn muốn lợi hại hơn, nhưng nếu muốn phong ấn bọn họ, là tuyệt không khả năng. Đó là vì thực lực sẽ bị tiêu hao rất nhanh.
Phong ma Tiểu Thái Lang hiển nhiên cảm giác cũng phi thường nhạy cảm. Phương Vân vừa sử ra Sưu la thiên địa đại pháp, trong lòng của hắn lập tức báo động, cảm giác được không ổn. Đang muốn áp dụng hành động khác thì Phương Vân đã xuất thủ.
“Hây! Trấn áp cho ta!"
Phương Vân thân hình nhoáng một cái, ý niệm đột nhiên câu thông tinh huyết Giác Thụy trong huyệt khiếu, chỉ trong nháy mắt, một Giác Thụy cao lớn, toàn thân phụt lên mây ngũ sắc xuất hiện ở bong thuyền. Mà khí tức của Phương Vân, trong tích tắc, cũng đã tăng vọt đến cảnh giới khủng bố nhị thiên lục bách (2.500) phi long chi lực! Một cỗ khí tức cuồng bạo, lập tức trấn áp bốn phương!
“Xẹt!".
Một đạo ánh đao cao mấy trượng giống như vây lưng cá mập bổ gió chém sóng, bay về phía Phương Vân, nhưng nửa đường đột nhiên chợt chuyên, quay đầu hướng về phía bên ngoài mép thuyền.
Phong ma Tiểu Thái Lang đang muốn nhân cơ hội chém giết một phen, đột nhiên phát hiện khí tức Phương Vân, ở trong tích tắc như bão tố tăng tới một loại cảnh giới khủng bố. Đã sớm sợ tới mức kinh hồn táng đảm, nào đâu còn dám cùng Phương Vân dây dưa, lập tức muốn chạy trốn.
Đạo của thích khách, chú ý chính, là dùng nhỏ đánh lớn, dùng đao pháp sắc bén nhất, đem đối phương một đao phong hầu. Nhưng mà cũng phải xem thực lực không kém nhiều, thì còn có thể dây dưa. Chứ kém quá nhiều, đó chính là muốn chết!
Phương Vân có nhị thiên lục bách (2.500) phi long chi lực, có thể bóp hắn chết tươi. Khí tức cường đại thậm chí ép tới hắn thở đều có chút khó khăn.
“Muốn chạy! Nào có dễ dàng như vậy!"
Phương Vân hét to một tiếng, Ngũ Ngục phong dùng thế Lôi đình vạn quân, đè ép qua. Với khí thế này, trực tiếp muốn đem Phong ma Tiểu Thái Lang này chấn nát.
“Vù!"
Phong ma Tiểu Thái Lang đang ở trong không trung, thân hình co rụt lại bắn ra, tốc độ đột nhiên bạo tăng mấy chục lần, bỗng chốc đã xuyên qua đến biên giới phạm vi Ngũ Ngục phong bao phủ. Chỉ nghe phành một tiếng, Phong ma Tiểu Thái Lang kêu lên một tiếng đau đớn, cánh tay cầm đao trực tiếp đã bị Ngũ Ngục phong chấn nát. Một cỗ lực lượng cường đại theo cánh tay cụt xông vào trong cơ thể hắn, cỗ lực lượng kia, đem khăn đen che mặt của hắn chấn vỡ, miếng vải đen rơi xuống, lộ ra khuôn mặt trẻ tuổi mà tái nhợt, trên trán đều là mồ hôi lạnh.
“Hự!".
Phong ma Tiểu Thái Lang đau đón hừ một tiếng, há mồm phun ra một ngụm máu tươi mang theo mảnh nhỏ nội tạng, hiển nhiên đã bị trọng thương. Hắn quay đầu lại nhìn chằm chằm vào Phương Vân, đột nhiên vươn tay chấm máu tươi, vẽ một phù triện quỷ dị trước người, rồi thoáng cái đã biến mất không thấy.
Phương Vân nhìn sang phương hướng Phong ma Tiểu Thái Lang biến mất, im lặng không nói. Trong ánh mắt đã có một tia ngưng trọng. Doanh nhân này một thân công pháp, phi thường kỳ quái. Cùng võ học trung thổ hoàn toàn khác biệt. Một chiêu kia của mình, đổi lại là người khác thì đã sớm bị đánh chết. Nhưng hắn lại có thể chỉ trả giá một cánh tay, hơn nữa trọng thương vẫn có thể đào thoát!
“Hành trình tới Doanh hoang lần này, chỉ sợ không phải thái bình như vậy! Doanh hoang một mực bị coi là vùng đất thiếu văn minh, lạc hậu, chưa khai hóa, ngu muội. Chính thức đối với Doanh hoang rõ ràng cũng tương đối ít. Một hải ngoại Doanh hoang, lại có cường giả như thế. Chỉ sợ một mực đều bị người ta đánh giá thấp. Một chuyến đi Thang cốc này, ngoại trừ phải cẩn thận những tu sĩ tông phái khác ra còn phải đề phòng những cường giả Doanh hoang này!"
Phương Vân trong lòng âm thầm suy tư nói. Làm người trung thổ, Phương Vân cùng những người khác đối với Doanh hoang có nhận thức thâm căn cố đế. Nhưng mà, từ khi phát hiện Doanh nhân đầu tiên là Xuyên Khẩu Dương Giới, trong cơ thể có mảnh vỡ quy tắc, đến lần này gặp được cường giả Doanh nhân cấp Thiên Tượng. Phương Vân phát hiện ra mình đối với Doanh nhân vẫn đánh giá quá thấp.
“Tính gì, chuyện này đến Doanh hoang rồi nói sau. Hiện tại, trước phải nhanh chóng giải quyết chiến đấu!"
Thân hình nhoáng một cái, Phương Vân bay ra mép thuyền, đột nhiên rơi vào trong nước, trong tích tắc khi tiếp xúc mặt biển, đột nhiên chấn động. Một cỗ lực lượng hủy diệt đáng sợ, phá thể mà ra, hướng về bốn phương tám hướng bức đi.
Mặt biển sóng biển phập phồng, trong nháy mắt bị một cỗ lực lượng cường đại áp thành bình phẳng. Đồng thờỉ, từng đạo sóng gợn cực lớn khuếch tán ra, khi cỗ dao động này dừng lại, trong phạm vi mặt biển phương viên hai vạn trượng, dưới biển sâu ba nghìn trượng, tất cả hải tộc đều bị chết sạch sẽ. Nội tạng toàn bộ bị chấn nát.
Phương Vân dưới tình huống thi triển Địa Biến chi pháp, cơ bản đã tương đương với một cường giả Thiên Trùng cảnh tới trấn áp hải tộc. Phạm vi hai vạn trượng, nhìn như rộng lớn, nhưng đối với cường giả Thiên Trùng cảnh xem ra cũng chẳng là cái gì. Đây là bởi vì Phương Vân cảnh giới không đủ, rất nhiều lực lượng, không cách nào hoàn toàn phát huy ra, mới chỉ có phạm vi như vậy.
Phụ cận hạm đội thủy sư, bỗng chốc hóa thành tĩnh mịch. Thân hình lại nhoáng một cái, Phương Vân một lần nữa về lại thuyền hạm. Thập nhị tà kiếm bỏ qua đã lâu được hắn triệu ra, dưới sự duy trì của lực lượng nhị thiên lục bách (2.500) phi long chi lực, mười hai thanh kiếm này hóa thành vũ khí giết chóc sắc bén nhất, mỗi một lần qua lại, thì có một hải tộc bị chém thành hai đoạn.
Phượng Vân dưới tình huống biến thân, tốc độ cực nhanh. Vài cái lập loè, đã giải quyết xong chiến đấu trên một thuyền hạm thủy sư.
“Còn không mau tới hỗ trợ!"
Đột nhiên một tiếng kêu khẽ vang lên, từ đẳng xa truyền đến. Phương Vân đưa mắt nhìn lại, chỉ thấy Tạ Phiên Phiên đang bị mấy tên cường giả cấp Thiên Tượng vây công. Mấy người kia ăn mặc áo bào trắng, mũi ưng mắt sâu, lại là người Địch tộc.
Tạ Phiên Phiên kiếm pháp cực kỳ sắc bén, một cường giả Địch tộc đã bị nàng một kiếm phong hầu, ngã ra mà chết. Nhưng mà, nhưng người vây công này, rõ ràng tu vi cực cao, hơn nữa phối hợp rất ăn ý.
Nếu như là một người mà nói Tạ Phiên Phiên còn có thể đối phó. Nhưng mà mấy người liên thủ lại thì không địch nổi. Nhưng mà may mắn mấy người này đối với trường kiếm trong tay Tạ Phiên Phiên, phi thường kiêng kị, cũng không dám quá mức liều lĩnh.
“Ha ha, cô cũng có lúc cầu ta!"
Phương Vân cười to nói. Lời nói là nói như vậy, hắn vẫn đi qua hỗ trợ. Thân hình lóe lên, lập tức hóa thành một đạo điện xẹt, lướt qua mấy thuyền hạm, bay về phía thuyền hạm Tạ Phiên Phiên đứng, dùng thế Thái Sơn áp đỉnh đánh về phía mấy tên cường giả Địch tộc.
“Chết đi cho ta!"
Phương Vân xử ra Đại lực thần ma chưởng vỗ về phía một cường giả Địch tộc áo trắng, đồng thời một ngụm chân khí phun ra Ngũ Ngục phong đập về phía hai gã Địch tộc khác. Một người còn lại, thì giao cho Tạ Phiên Phiên tự mình đối phó.
“Chạy!".
Bốn gã cường giả Địch tộc bỗng nhiên cảm giác được đỉnh đầu một cỗ lực lượng dời non lấp biển đánh úp lại, sắc mặt đại biến, vẻ mặt hoảng sợ. Một Tạ Phiên Phiên bọn họ còn chưa có thu thập hạ nổi, ở đây lại thêm một người lợi hại hơn. Không trốn, còn ở lại làm gì?
Đùng! Bốp!
Mấy tên cường giả Địch tộc không chút nào ham chiến, thân hình nhoáng một cái, trực tiếp chạy trốn.
“Chết đi!"
Những người này nhanh, Phương Vân so với bọn hắn tốc độ còn muốn nhanh hơn. Lập lòe một cái, đã tới đỉnh đầu bọn họ.
“Liều mạng!"
Mấy tên cường giả Địch tộc mắt thấy trốn không thoát, hét lớn một tiếng, bốn người đồng thời đều tự hóa ra bốn thiết trụ màu đen, tổng cộng mười sáu cái Tứ cực ma trụ, áp về phía Phương Vân.
“Oành!"
Phương Vân thực lực so với bọn hắn cao hơn không chỉ một tầng. Ngũ Ngục phong cộng thêm Đại lực thần ma chưởng, dùng lực chấn động bốn người kêu thảm một tiếng, liền thân thể bị chấn thành từng mảnh nhỏ, máu thịt rơi vãi đầy mặt biển.
Tác giả :
Hoàng Phủ Kỳ