Hoàng Tộc Đại Chu
Chương 340: Thượng Cổ Thần Hành Tông
“Không ổn!".
“Kiền nguyên huyền báo" Phương Vân biết là cũng không có lớn như vậy. Tại thời thượng cổ là một loại động vật sống quần cư, trong các loài động vật ăn thịt thuộc về hạ tầng. Dựa vào tập thể săn bắn, hình thành uy hiếp.
“Vứt bỏ võ theo văn? Xem ra vị Hầu gia này sau khi bị tước đoạt binh quyền, bị đả kích rất lớn. Trách không được hắn nghe theo Thập Tam hoàng tử chiêu nạp. Ngắm chừng Thập Tam hoàng tử đồng ý cho hắn, là cho hắn nắm lại binh quyền".
Phương Vân trong mắt quang mang chớp động, chỉ bằng mấy chữ của Huyết Y hầu, đã rút ra được rất nhiều tin tức. “Xem ra vị Hầu gia này, sau khi phong hầu, cũng có phần không được như ý".
Phương Vân thầm nghĩ trong lòng, nhưng mà, trên mặt hắn lại không chút nào cho thấy.
“Hầu gia thật sự là bác học." Phương Vân khen ngợi đôi câu, tiếp đó nói: “Nhưng mà, hiện tại có thi thể những Kiền nguyên huyền báo này, chúng ta lại thuận tiện hơn rất nhiều".
Phương Vân bước đi tới, tay vung lên, liền đem mười hai Đại lực bạch cốt ma bị trảo phong xé rách trên mặt đất, nhất nhất thu vào trong ngực. Hắn hôm nay thực lực đại tăng, muốn khôi phục mười hai Bạch cốt châu này, cũng không cần tốn bao nhiêu thời gian.
“Hội tụ hợp nhất hóa thành, vu ma!"
Một lát sau, Phương Vân ngón tay bắn ra, bạch cốt châu một lần nữa bay ra, rơi xuống đất liền hóa thành một vu ma cực lớn.
“Khôi..."
Trong miệng vu ma, phát ra một hồi âm phù cổ lão mà huyền ảo, cốt trượng cực lớn giộng xuống trên mặt đất, chỉ nghe òanh một tiếng, một mảng sương mù màu đen cuồn cuộn lập tức lan ra.
“Rống!..."
Trong sương đen, một Kiền nguyên hắc báo bị Phương Vân cùng Huyết Y hầu giết chết, thấp giọng gào rú đứng lên. Những hung vật này nguyên bản đôi mắt màu lục, biến thành một sắc đen kịt tà ác, toàn thân tản ra một cỗ khí tức tử vong mãnh liệt.
Những Kiền nguyên huyền báo này, nguyên bị Phương Vân chém thành hai khúc, nhưng lúc này dưới tác dụng của vu pháp thân thể đã liền lại cùng một chỗ.
Sau lưng, Huyết Y hầu nhìn Kiền nguyên huyền báo nguyên bản đã chết này, một lần nữa đứng lên, giật mình nhìn thoáng qua Phương Vân, Phương gia thứ tử lớn gan, hắn không phải lần đầu tiên nghe nói nhưng nhìn thấy hắn sử xuất ra công pháp của Thánh Vu môn, hắn mới biết được Phương Vân lá gan rốt cuộc lớn bao nhiêu.
Thao túng tử thi, loại chuyện này truyền đi, tuyệt đối sẽ bị đại nho chấp chưởng triều, đình, khiển trách vì dị đoan, tạo nên sóng to gió lớn.
“Tiểu hầu gia này, thật lớn mật!"
Huyết Y hầu trong lòng thầm nghĩ. Nhưng mà, hắn cũng là người lòng dạ sâu đậm, trên mặt cũng không có hiển lộ ra.
“Hầu gia, sẽ không phải đem những cái này nói cho triều đình chứ?" Trong tai đột nhiên truyền đến thanh âm của Phương Vân, Huyết Y hầu trong lòng chấn động, tiếp đó mỉm cười nói: “Tiểu hầu gia cứ nói đùa".
Phương Vân chỉ cười bí hiểm, dám dùng vu ma thao túng tử thi hắn tất nhiên có đối sách, cũng không sợ người tố giác.
Ba mươi ba Kiền nguyên huyền báo nhất nhất đứng lên, Phương Vân thao túng tử thi cũng là loại cường đại nhất. Tuy thực lực hạ xuống, nhưng tính nhanh nhẹn ngược lại gia tăng.
“Đi!"
Phương Vân tay vung lên, ba mươi ba Kiền nguyên huyền báo, lập tức hóa thành ba mươi ba tia chớp màu đen, hướng về các phượng hướng bay đi. Dùng vu ma thao túng tử thi, ở địa phương này phát huy ra tác dụng lớn nhất.
“Hầu gia, chúng ta cũng rời đi thôi. Đao khí của ta, quá mức mãnh liệt. Sương mù đày đặc đều che không được. Hiện tại chỉ sợ rất nhiều người đều bị hấp dẫn tới. Nếu không đi, có thể sẽ gặp một ít phiền, toái không cần thiết" Phương Vân nói.
Ở địa phương cổ quái này, tuy sương mù dày đặc tràn ngập. Nhưng Luân Hồi đao pháp phát ra đao khí, thật sự là quá sức bắt mắt, mặc dù là ở trong sương mù đày đặc, mặc đù cách cực kỳ xa, cũng có thể mơ hồ nhìn thấy ánh đao.
“ừm".
Huyết Y hầu gật nhẹ đầu, hai người lập tức chọn phương hướng, phi tốc lao đi.
Trong sương mù đày đặc, một thân ảnh xinh đẹp cấp tốc bay vút đi, ở sau lưng nàng, là mấy đạo khói đặc cuồn cuộn, lân quang lấp lánh, phát ra thanh âm quỷ khóc thần gào.
“Kiệt kiệt, tiểu nữ, bị một chưởng của ta, ngươi trốn không thoát. Ngươi hãy ngoan ngoãn giao pháp môn thượng cổ Thần Hành tông ra đây".
Phía sau, trong khói đặc giống như cự long, phát ra một hồi tiếng cười quái dị.
“Quỷ Vương tông các ngươi thật lớn mật, ngay cả vương hầu triều đình cũng dám giết, không sợ triều đình diệt đạo thống Quỷ Vương tông môn các ngươi sao?"
Y Vi Lương tức giận kêu lên, nàng tóc tai tán loạn, trên trán đau đến mồ hôi lạnh đều toát ra, ở trong mọi người, nàng vận khí kém cõi nhất, ném ra khỗi thông đạo, rơi ở trước mặt một đám trưởng lão Quỷ Vương tông. Còn không có kịp phản ứng, đã bị một trưởng lão Quỷ Vương tông đánh bị thương.
Nếu đổi là người khác, thì đã sớm chết. Nhưng mà, Y Vi Lương truyền thừa đạo thống thượng cổ Thần Hành tông, phái này tốc độ thiên hạ vô song, Y Vi Lương đúng là mượn tốc độ này, trên chiến trường ngàn dặm đuôi giết, thoát đi, lập nhiều chiến công hiển hách.
“Kiệt kiệt, tiểu nữ, chẳng lẽ chỉ cho phép quan châu phóng hỏa, không cho phép dân chúng đốt đèn? Triều đình giết người trong tông phái, là tùy tiện giết, chúng ta giết người trong triều đình, chính là đại nghịch bất đạo? Hắc hắc, tiểu nữ, Đại Chu triều muốn tiêu diệt tông môn đạo phái, đã sớm là chuyện ai cũng đều biết. Cái đó cùng giết ngươi hay không, hoàn toàn không liên quan. Ngươi chỉ có chút tu vi cấp Địa Biến, lại bị một chưởng của ta, cho dù có pháp môn Thần Hành tông, cũng không khả năng đào thoát! Ngươi hãy ngoan ngoãn giao công pháp thượng cổ Thần Hành tông ra đây!"
ở trước màn khói, hiện ra một khuôn mặt già nua, đầy vẻ âm u, liếc mắt nhìn qua có thể làm cho người ta trên đầu bốc lên khí lạnh.
“Trưởng lão, đừng cùng nó ra dài dòng nữa. Giết nó đi!"
Phía sau, trong từng đoàn từng đoàn khói quỷ phát ra tiếng kêu to, những đệ tử Quỷ Vương tông này có vẻ phi thường hưng phấn.
Trong các phái ma đạo, Quỷ Vương tông nhất mạch, thích nhất là huyết nhục, bởi vậy tính tình tàn bạo nhất.
“Kiệt kiệt kiệt!" Vị trưởng lão Quỷ Vương tông này, dưới sự ủng hộ của các đệ tử, cũng hết sức hưng phấn khởi lên Bách quỷ dạ hành.
Thanh âm vừa dứt, khói đặc vây xung quanh vị trưởng lão này, rung động lắc lư, sau đó một mảng khói đen cuồn cuộn xông ra, ở trong hư không nhoáng một cái, hóa thành vô số hung quỷ, lệ quỷ, gào rú thảm thiết, về phía Y Vi Lương mà xông tới.
Y Vi Lương chỉ cảm thấy sau lưng một luồng khí lạnh, vọt tới, trong tai càng nghe được thanh âm vô số lệ quỷ thê lương gào to, trong nội tám lập tức cả kinh. Công pháp thượng cổ Thần Hành tông, là nhanh nhất, muốn nói giết địch thì không được, nhưng chạy trốn là tuyệt không vấn đề. Nhưng mà công phu của nàng vẫn chưa tới, mà trưởng lão Quỷ Vương tông phía sau lại là cấp Thiên Tượng.
Có thể miễn cưỡng duy trì khoảng cách không xa không gần, đã là cực hạn của nàng.
“Làm sao bây giờ?" Y Vi Lương trong lòng lạnh lẽo.
“Mau tránh ra, ta tới giúp cô!" Một thanh âm quen thuộc truyền vào trong tai.
“Phương Vân!"
Y Vi Lương trong lòng vui mừng, tiếp đó tâm thần đại định, cắn răng một cái, Y Vi Lương huy động nội lực không còn nhiều lắm trong cơ thể, sử xuất ra một pháp môn Thần Hành tông chưa thuần thục lắm.
“Ông!..."
Mắt thấy Bách quỷ dạ hành biến thành khói đen, muốn vượt qua Y Vi Lương. Đột nhiên trong lúc đó, chỉ thấy Y Vi Lương đột nhiên thân thể trầm xuống, đâm xuống mặt đất.
“Không ổn!".
“Tiểu cô nương, đây là muốn làm cái gì?"
Trưởng lão Quỷ Vương tông ẩn thân tại khói quỷ trên không trung thấy rõ ràng, trong lòng bị dọa cho nhảy dựng. Nàng nếu như bay về phía trước, thì vẫn là sinh lộ, mà đâm xuống mặt đất, đó chính là chỉ còn đường chết.
“Giam lại cho ta!"
Hắn cũng không quản được nhiều như vậy, ô trảo vung lên. Bách quỷ dạ hành lập tức hóa thành một đạo khói đặc cuồn cuộn, trên không trung gập lại, đuổi theo xuống phía dưới.
“Ông!..."
Mắt tháy thân thể Y Vi Lương đụng vào mặt đất, đột nhiên trong lúc đó, chỉ thấy Y Vi Lương bấm pháp quyết, khẽ quát một tiếng, thân hình lóe lên, lập tức chui vào trong đất, biến mất không thấy.
“Làm sao có thể!"
Quỷ Vương tông trưởng lão bị dọa cho nhảy đựng. Lúc này Bách quỷ dạ hành truy nhanh xuống dưới, oành một tiếng truy kích trên mặt đất, đánh ra một hố trũng, nhưng Y Vi Lương đã không thấy.
“Lão quỷ, ăn một đòn đi!"
Một thanh âm vang dội đột nhiên từ đỉnh đầu truyền đến, Trưởng lão Quỷ Vương tông còn không kịp phản ứng, đã nhìn thấy trên đỉnh đầu lôi quang lập loè, một ngọn núi cực lớn, từ đầu áp xuống, dùng thế lôi đình vạn quân mà giáng xuống.
ở phía sau ngọn núi, đứng sừng sững một quái vật khổng lồ cao gần ngàn trượng, chỉ có một mắt, từ trên cao nhìn xuống quan sát mình, tản mát ra hào quang lạnh như băng. Đây rõ ràng là một thượng cổ hung thú.
“Không ổn!"
Trong khói quỷ, Trưởng lão Quỷ Vương tông chỉ kịp tế ra một món Địa nguyên pháp khí đen kịt, hướng lên trên đỉnh đầu, rũ xuống từng đạo khói đen bao vây bản thân. Ngọn núi trên đỉnh, đã nặng nề giáng xuống.
“Ầm ầm!"
Chỉ nghe một tiếng vang thật lớn, Trưởng lão Quỷ Vương tông cùng với pháp khí trên đỉnh đầu, toàn bộ bị Phương Vân một kích như hồng thủy, nặng nề nện vào trong lòng đất.
“Phụt!"
Khói quỷ tản mát, bên trong hiện ra một lão đầu gầy còm. Lão đầu này một thân hắc bào, trực tiếp bị Phương Vân đập thành rách nát, khuôn mặt càng trắng bệch ra, như người chết vậy. Vừa mới hiện thân Trưởng lão Quỷ Vương tông này, lập tức tựu há mồm phun ra một búng máu.
“Ồ!"
Phương Vân hóa thân hung thú, trên cao nhìn xuống, phát ra một tiếng kinh dị. Một kích này, hắn vốn cho rằng ít nhất cũng phải trọng thương trưởng lão Quỷ Vương tông này, không ngờ, lại chỉ khiến cho hắn bị ngăn cản lại, chỉ bị một vết thương nhẹ.
“Trở về!"
Phương Vân tâm niệm vừa động, lập tức triệu hồi Ngũ Ngục phong, chuẩn bị một lần nữa phát ra công kích, Ngũ Ngục phong hoàn toàn triển khai ra là một ngọn núi, nhưng lúc này năng lượng hao hết, lại thu nhỏ chỉ bằng móng tay.
“Huyết sát đại pháp!"
Ngay khi Phương Vân chuẩn bị một lần nữa huy động Ngũ Ngục phong, Huyết Y hầu cũng xuất thủ, bầu trời hồng quang lóe lên, một mảnh huyết quang mênh mông như đại dương, hướng về trưởng lão Quỷ Vương tông mà cuốn xuống.
Trưởng lão Quỷ Vương tông này đang nhìn bầu trời, ánh mắt chớp động, trong lòng nhanh chóng suy nghĩ, đưa ra kết luận:
“Không phải đối thủ, chạy mau!"
“Quỷ Vương độn hình đại pháp!"
Trưởng lão Quỷ Vương tông cấp Thiên tượng này, cũng không để ý tới Huyết Y hầu, trên người quỷ khí chớp động, hóa thành một đạo hào quang đen kịt, thoáng cái từ trong huyết quang thoát ra thật xa, vài cái lập loè, lập tức cuốn theo mấy đệ tử chạy đi.
Phương Vân giật mình, hắn đang muốn tế ra Ngũ Ngục phong, một lần nữa đập cho Trưởng lão Quỷ Vương tông này vài cái, không ngờ hắn lại có thể thấy thời cơ không ồn, lập tức bỏ chạy.
“Lão già này thật giảo hoạt!"
Tình huống vừa rồi Trưởng lão Quỷ Vương tông này hoàn toàn có thể ngăn cản Huyết Y hầu, nhưng kế tiếp, nhất định sẽ không kịp chạy trốn, mà bị mình đánh cho ngừng lại. Nhưng Trưởng lão Quỷ Vương tông này lại có thể không tiếp công kích của Huyết Y hầu, hơn nữa lập tức sử xuất một môn pháp môn rõ ràng cực kỳ hao tổn nguyên khí, trực tiếp bỏ chạy.
“Đáng tiếc, Vừa rồi nếu hắn không đi, hai người chúng ta phối hợp, cũng có thể chiếm được Địa nguyên pháp khí của hắn".
Huyết Y hầu từ không trung nhẹ nhàng hạ xuống nói.
Địa nguyên pháp khí thật sự quá trân quý, mặc đù với tâm tính của Huyết Y hầu, đối mặt với loại vật này, cũng không thoát khỏi nổi lên dao động.
“Pháp khí Quỷ Vương tông, chỉ sợ ngươi chiếm được, cũng không dùng được".
Phương Vân cười cười, thân hình nhoáng một cái, tán đi thân thể hung thú.
ở đây sương mù dày đặc tràn ngập, hầu như tất cả mọi người đều chịu ảnh hưởng. Nhưng Phương Vân sau khi thu ba mươi ba Kiền nguyên huyền báo làm như tai mắt ngược lại so với những người này càng thêm như cá gặp nước.
Trưởng lão Quỷ Vương tông này chỉ lo đuổi giết Y Vi Lương, nhưng không biết sớm đã bị Kiền nguyên huyền báo của mình giám thị, Phương Vân tra được tung tích của Y Vi Lương, tự nhiên là dẫn theo Huyết Y hầu chạy tới.
“Doãn hầu, xuất hiện đi. Đã không có nguy hiểm rồi".
Phương Vân nhìn lướt qua bốn phía, trầm giọng quát.
Hắn có ba mươi ba Kiền nguyên huyền báo ở chung quanh tuần tra, khi hắn nói an toàn, trên cơ bản chính là thực an toàn.
Mặt đất như sóng nước, hiện ra từng đạo rung động, ngay ở một chỗ mà Phương Vân cùng Huyết Y hầu không để ý tới, Doãn hầu Y Vi Lương chậm rãi từ dưới đất đi cao.
Thấy một màn như vậy, Phương Vân cùng Huyết Y hầu mí mắt cũng không khống chế mà giật giật.
Người là thân thể huyết nhục, một người nếu như muốn chui vào núi, trên cơ bản chỉ có thể ở trên núi đánh ra một cái động. Mà nếu muốn như nước chảy thấm vào, nói như vậy, hầu như là hoàn toàn không có khả năng.
Y Vi Lương biểu hiện ra loại năng lực này, gần như đã siêu thoát khỏi phạm trù võ công. Cho dù Phương Vân, cũng tự hỏi làm không được điểm này.
Không đợi hai người mở miệng, Y Vi Lương lập tức nói:
“Đây là một pháp môn đặc thù của thượng cổ Thần Hành tông ta, mong hai vị chớ nói ra ngoài".
Phương Vân cùng Huyết Y hầu nhìn nhau, đều tự gật nhẹ đầu.
Nhìn thấy hai người gật đầu, Y Vi Lương có chút thở phào nhẹ nhõm, trên mặt lộ ra vẻ tươi cười, vừa muốn nói chuyện, đột nhiên trên mặt ủng đỏ lên, oa một tiếng, há miệng phun ra một búng máu.
Trong lòng hai người cả kinh, lập tức tiến lên một bước, đều tự đặt tay lên vai của nàng, đem một cỗ nội lực chuyển vận qua.
“Doãn hầu, cô ngồi xuống điều tức dưỡng thương trước đi".
Được nội lực hai người duy trì Y Vi Lương khôi phục một tia tinh thần. Nàng khoanh chân ngồi xuống, lấy ra một viên đan dược màu xanh nhạt, phát ra mùi thơm lạ lùng, nhét vào trong miệng, lập tức khoanh chân ngồi xuống.
Thượng cổ Thần Hành tông năng lực chạy trốn cùng bảo mệnh, là đệ nhất thiên hạ. Tuy lực công kích so ra không bằng người khác, nhưng đan dược bảo tàng các loại cũng không thua gì ai, Y Vi Lương tuy chỉ lấy được bảo tàng tầng thứ nhất tông phái, nhưng trong đó cũng không thiếu thánh dược chữa thương.
Chỉ có điều, người của Quỷ Vương tông đuổi đến thật sự thật gấp. Nàng ngay cả thời gian khoanh chân nghỉ ngơi trong chốc lát cũng không có.
Thời gian chừng uống cạn chung trà, Y Vi Lương toàn thân khói xanh bốc lên, sau một lát mở mắt ra lại khôi phục thần thái.
“Huyết Y hầu, tiểu hầu gia, đa tạ!"
Y Vi Lương đứng đậy, cảm kích nói.
“Mọi người hiện tại đều vì Thập Tam hoàng tử làm việc, loại lời đa tạ này, cũng không phải nói. Sau này, nói không chừng còn có lúc cần Doãn hầu trợ giúp".
Huyết Y hầu vươn người mà đứng, lạnh, nhạt nói.
Phương Vân cười cười, không nói gì. chỉ hỏi cho rõ:
“Ta chi muốn biết, cô vừa rồi thi triển là pháp môn gì?"
Y Vi Lương cười cười đáp:
“Đây là một pháp môn cao nhất của thượng cổ Thần Hành tông ta, gọi là Hành Thổ, vốn chỉ có Thoát thai cảnh đệ lục trọng cấp Thiên Tượng, mới có thể thi triển. Bất quá ta sớm học, nhưng phải trả giá lớn, chính là cực kỳ thương tổn tới nguyên khí".
.
“Kiền nguyên huyền báo" Phương Vân biết là cũng không có lớn như vậy. Tại thời thượng cổ là một loại động vật sống quần cư, trong các loài động vật ăn thịt thuộc về hạ tầng. Dựa vào tập thể săn bắn, hình thành uy hiếp.
“Vứt bỏ võ theo văn? Xem ra vị Hầu gia này sau khi bị tước đoạt binh quyền, bị đả kích rất lớn. Trách không được hắn nghe theo Thập Tam hoàng tử chiêu nạp. Ngắm chừng Thập Tam hoàng tử đồng ý cho hắn, là cho hắn nắm lại binh quyền".
Phương Vân trong mắt quang mang chớp động, chỉ bằng mấy chữ của Huyết Y hầu, đã rút ra được rất nhiều tin tức. “Xem ra vị Hầu gia này, sau khi phong hầu, cũng có phần không được như ý".
Phương Vân thầm nghĩ trong lòng, nhưng mà, trên mặt hắn lại không chút nào cho thấy.
“Hầu gia thật sự là bác học." Phương Vân khen ngợi đôi câu, tiếp đó nói: “Nhưng mà, hiện tại có thi thể những Kiền nguyên huyền báo này, chúng ta lại thuận tiện hơn rất nhiều".
Phương Vân bước đi tới, tay vung lên, liền đem mười hai Đại lực bạch cốt ma bị trảo phong xé rách trên mặt đất, nhất nhất thu vào trong ngực. Hắn hôm nay thực lực đại tăng, muốn khôi phục mười hai Bạch cốt châu này, cũng không cần tốn bao nhiêu thời gian.
“Hội tụ hợp nhất hóa thành, vu ma!"
Một lát sau, Phương Vân ngón tay bắn ra, bạch cốt châu một lần nữa bay ra, rơi xuống đất liền hóa thành một vu ma cực lớn.
“Khôi..."
Trong miệng vu ma, phát ra một hồi âm phù cổ lão mà huyền ảo, cốt trượng cực lớn giộng xuống trên mặt đất, chỉ nghe òanh một tiếng, một mảng sương mù màu đen cuồn cuộn lập tức lan ra.
“Rống!..."
Trong sương đen, một Kiền nguyên hắc báo bị Phương Vân cùng Huyết Y hầu giết chết, thấp giọng gào rú đứng lên. Những hung vật này nguyên bản đôi mắt màu lục, biến thành một sắc đen kịt tà ác, toàn thân tản ra một cỗ khí tức tử vong mãnh liệt.
Những Kiền nguyên huyền báo này, nguyên bị Phương Vân chém thành hai khúc, nhưng lúc này dưới tác dụng của vu pháp thân thể đã liền lại cùng một chỗ.
Sau lưng, Huyết Y hầu nhìn Kiền nguyên huyền báo nguyên bản đã chết này, một lần nữa đứng lên, giật mình nhìn thoáng qua Phương Vân, Phương gia thứ tử lớn gan, hắn không phải lần đầu tiên nghe nói nhưng nhìn thấy hắn sử xuất ra công pháp của Thánh Vu môn, hắn mới biết được Phương Vân lá gan rốt cuộc lớn bao nhiêu.
Thao túng tử thi, loại chuyện này truyền đi, tuyệt đối sẽ bị đại nho chấp chưởng triều, đình, khiển trách vì dị đoan, tạo nên sóng to gió lớn.
“Tiểu hầu gia này, thật lớn mật!"
Huyết Y hầu trong lòng thầm nghĩ. Nhưng mà, hắn cũng là người lòng dạ sâu đậm, trên mặt cũng không có hiển lộ ra.
“Hầu gia, sẽ không phải đem những cái này nói cho triều đình chứ?" Trong tai đột nhiên truyền đến thanh âm của Phương Vân, Huyết Y hầu trong lòng chấn động, tiếp đó mỉm cười nói: “Tiểu hầu gia cứ nói đùa".
Phương Vân chỉ cười bí hiểm, dám dùng vu ma thao túng tử thi hắn tất nhiên có đối sách, cũng không sợ người tố giác.
Ba mươi ba Kiền nguyên huyền báo nhất nhất đứng lên, Phương Vân thao túng tử thi cũng là loại cường đại nhất. Tuy thực lực hạ xuống, nhưng tính nhanh nhẹn ngược lại gia tăng.
“Đi!"
Phương Vân tay vung lên, ba mươi ba Kiền nguyên huyền báo, lập tức hóa thành ba mươi ba tia chớp màu đen, hướng về các phượng hướng bay đi. Dùng vu ma thao túng tử thi, ở địa phương này phát huy ra tác dụng lớn nhất.
“Hầu gia, chúng ta cũng rời đi thôi. Đao khí của ta, quá mức mãnh liệt. Sương mù đày đặc đều che không được. Hiện tại chỉ sợ rất nhiều người đều bị hấp dẫn tới. Nếu không đi, có thể sẽ gặp một ít phiền, toái không cần thiết" Phương Vân nói.
Ở địa phương cổ quái này, tuy sương mù dày đặc tràn ngập. Nhưng Luân Hồi đao pháp phát ra đao khí, thật sự là quá sức bắt mắt, mặc dù là ở trong sương mù đày đặc, mặc đù cách cực kỳ xa, cũng có thể mơ hồ nhìn thấy ánh đao.
“ừm".
Huyết Y hầu gật nhẹ đầu, hai người lập tức chọn phương hướng, phi tốc lao đi.
Trong sương mù đày đặc, một thân ảnh xinh đẹp cấp tốc bay vút đi, ở sau lưng nàng, là mấy đạo khói đặc cuồn cuộn, lân quang lấp lánh, phát ra thanh âm quỷ khóc thần gào.
“Kiệt kiệt, tiểu nữ, bị một chưởng của ta, ngươi trốn không thoát. Ngươi hãy ngoan ngoãn giao pháp môn thượng cổ Thần Hành tông ra đây".
Phía sau, trong khói đặc giống như cự long, phát ra một hồi tiếng cười quái dị.
“Quỷ Vương tông các ngươi thật lớn mật, ngay cả vương hầu triều đình cũng dám giết, không sợ triều đình diệt đạo thống Quỷ Vương tông môn các ngươi sao?"
Y Vi Lương tức giận kêu lên, nàng tóc tai tán loạn, trên trán đau đến mồ hôi lạnh đều toát ra, ở trong mọi người, nàng vận khí kém cõi nhất, ném ra khỗi thông đạo, rơi ở trước mặt một đám trưởng lão Quỷ Vương tông. Còn không có kịp phản ứng, đã bị một trưởng lão Quỷ Vương tông đánh bị thương.
Nếu đổi là người khác, thì đã sớm chết. Nhưng mà, Y Vi Lương truyền thừa đạo thống thượng cổ Thần Hành tông, phái này tốc độ thiên hạ vô song, Y Vi Lương đúng là mượn tốc độ này, trên chiến trường ngàn dặm đuôi giết, thoát đi, lập nhiều chiến công hiển hách.
“Kiệt kiệt, tiểu nữ, chẳng lẽ chỉ cho phép quan châu phóng hỏa, không cho phép dân chúng đốt đèn? Triều đình giết người trong tông phái, là tùy tiện giết, chúng ta giết người trong triều đình, chính là đại nghịch bất đạo? Hắc hắc, tiểu nữ, Đại Chu triều muốn tiêu diệt tông môn đạo phái, đã sớm là chuyện ai cũng đều biết. Cái đó cùng giết ngươi hay không, hoàn toàn không liên quan. Ngươi chỉ có chút tu vi cấp Địa Biến, lại bị một chưởng của ta, cho dù có pháp môn Thần Hành tông, cũng không khả năng đào thoát! Ngươi hãy ngoan ngoãn giao công pháp thượng cổ Thần Hành tông ra đây!"
ở trước màn khói, hiện ra một khuôn mặt già nua, đầy vẻ âm u, liếc mắt nhìn qua có thể làm cho người ta trên đầu bốc lên khí lạnh.
“Trưởng lão, đừng cùng nó ra dài dòng nữa. Giết nó đi!"
Phía sau, trong từng đoàn từng đoàn khói quỷ phát ra tiếng kêu to, những đệ tử Quỷ Vương tông này có vẻ phi thường hưng phấn.
Trong các phái ma đạo, Quỷ Vương tông nhất mạch, thích nhất là huyết nhục, bởi vậy tính tình tàn bạo nhất.
“Kiệt kiệt kiệt!" Vị trưởng lão Quỷ Vương tông này, dưới sự ủng hộ của các đệ tử, cũng hết sức hưng phấn khởi lên Bách quỷ dạ hành.
Thanh âm vừa dứt, khói đặc vây xung quanh vị trưởng lão này, rung động lắc lư, sau đó một mảng khói đen cuồn cuộn xông ra, ở trong hư không nhoáng một cái, hóa thành vô số hung quỷ, lệ quỷ, gào rú thảm thiết, về phía Y Vi Lương mà xông tới.
Y Vi Lương chỉ cảm thấy sau lưng một luồng khí lạnh, vọt tới, trong tai càng nghe được thanh âm vô số lệ quỷ thê lương gào to, trong nội tám lập tức cả kinh. Công pháp thượng cổ Thần Hành tông, là nhanh nhất, muốn nói giết địch thì không được, nhưng chạy trốn là tuyệt không vấn đề. Nhưng mà công phu của nàng vẫn chưa tới, mà trưởng lão Quỷ Vương tông phía sau lại là cấp Thiên Tượng.
Có thể miễn cưỡng duy trì khoảng cách không xa không gần, đã là cực hạn của nàng.
“Làm sao bây giờ?" Y Vi Lương trong lòng lạnh lẽo.
“Mau tránh ra, ta tới giúp cô!" Một thanh âm quen thuộc truyền vào trong tai.
“Phương Vân!"
Y Vi Lương trong lòng vui mừng, tiếp đó tâm thần đại định, cắn răng một cái, Y Vi Lương huy động nội lực không còn nhiều lắm trong cơ thể, sử xuất ra một pháp môn Thần Hành tông chưa thuần thục lắm.
“Ông!..."
Mắt thấy Bách quỷ dạ hành biến thành khói đen, muốn vượt qua Y Vi Lương. Đột nhiên trong lúc đó, chỉ thấy Y Vi Lương đột nhiên thân thể trầm xuống, đâm xuống mặt đất.
“Không ổn!".
“Tiểu cô nương, đây là muốn làm cái gì?"
Trưởng lão Quỷ Vương tông ẩn thân tại khói quỷ trên không trung thấy rõ ràng, trong lòng bị dọa cho nhảy dựng. Nàng nếu như bay về phía trước, thì vẫn là sinh lộ, mà đâm xuống mặt đất, đó chính là chỉ còn đường chết.
“Giam lại cho ta!"
Hắn cũng không quản được nhiều như vậy, ô trảo vung lên. Bách quỷ dạ hành lập tức hóa thành một đạo khói đặc cuồn cuộn, trên không trung gập lại, đuổi theo xuống phía dưới.
“Ông!..."
Mắt tháy thân thể Y Vi Lương đụng vào mặt đất, đột nhiên trong lúc đó, chỉ thấy Y Vi Lương bấm pháp quyết, khẽ quát một tiếng, thân hình lóe lên, lập tức chui vào trong đất, biến mất không thấy.
“Làm sao có thể!"
Quỷ Vương tông trưởng lão bị dọa cho nhảy đựng. Lúc này Bách quỷ dạ hành truy nhanh xuống dưới, oành một tiếng truy kích trên mặt đất, đánh ra một hố trũng, nhưng Y Vi Lương đã không thấy.
“Lão quỷ, ăn một đòn đi!"
Một thanh âm vang dội đột nhiên từ đỉnh đầu truyền đến, Trưởng lão Quỷ Vương tông còn không kịp phản ứng, đã nhìn thấy trên đỉnh đầu lôi quang lập loè, một ngọn núi cực lớn, từ đầu áp xuống, dùng thế lôi đình vạn quân mà giáng xuống.
ở phía sau ngọn núi, đứng sừng sững một quái vật khổng lồ cao gần ngàn trượng, chỉ có một mắt, từ trên cao nhìn xuống quan sát mình, tản mát ra hào quang lạnh như băng. Đây rõ ràng là một thượng cổ hung thú.
“Không ổn!"
Trong khói quỷ, Trưởng lão Quỷ Vương tông chỉ kịp tế ra một món Địa nguyên pháp khí đen kịt, hướng lên trên đỉnh đầu, rũ xuống từng đạo khói đen bao vây bản thân. Ngọn núi trên đỉnh, đã nặng nề giáng xuống.
“Ầm ầm!"
Chỉ nghe một tiếng vang thật lớn, Trưởng lão Quỷ Vương tông cùng với pháp khí trên đỉnh đầu, toàn bộ bị Phương Vân một kích như hồng thủy, nặng nề nện vào trong lòng đất.
“Phụt!"
Khói quỷ tản mát, bên trong hiện ra một lão đầu gầy còm. Lão đầu này một thân hắc bào, trực tiếp bị Phương Vân đập thành rách nát, khuôn mặt càng trắng bệch ra, như người chết vậy. Vừa mới hiện thân Trưởng lão Quỷ Vương tông này, lập tức tựu há mồm phun ra một búng máu.
“Ồ!"
Phương Vân hóa thân hung thú, trên cao nhìn xuống, phát ra một tiếng kinh dị. Một kích này, hắn vốn cho rằng ít nhất cũng phải trọng thương trưởng lão Quỷ Vương tông này, không ngờ, lại chỉ khiến cho hắn bị ngăn cản lại, chỉ bị một vết thương nhẹ.
“Trở về!"
Phương Vân tâm niệm vừa động, lập tức triệu hồi Ngũ Ngục phong, chuẩn bị một lần nữa phát ra công kích, Ngũ Ngục phong hoàn toàn triển khai ra là một ngọn núi, nhưng lúc này năng lượng hao hết, lại thu nhỏ chỉ bằng móng tay.
“Huyết sát đại pháp!"
Ngay khi Phương Vân chuẩn bị một lần nữa huy động Ngũ Ngục phong, Huyết Y hầu cũng xuất thủ, bầu trời hồng quang lóe lên, một mảnh huyết quang mênh mông như đại dương, hướng về trưởng lão Quỷ Vương tông mà cuốn xuống.
Trưởng lão Quỷ Vương tông này đang nhìn bầu trời, ánh mắt chớp động, trong lòng nhanh chóng suy nghĩ, đưa ra kết luận:
“Không phải đối thủ, chạy mau!"
“Quỷ Vương độn hình đại pháp!"
Trưởng lão Quỷ Vương tông cấp Thiên tượng này, cũng không để ý tới Huyết Y hầu, trên người quỷ khí chớp động, hóa thành một đạo hào quang đen kịt, thoáng cái từ trong huyết quang thoát ra thật xa, vài cái lập loè, lập tức cuốn theo mấy đệ tử chạy đi.
Phương Vân giật mình, hắn đang muốn tế ra Ngũ Ngục phong, một lần nữa đập cho Trưởng lão Quỷ Vương tông này vài cái, không ngờ hắn lại có thể thấy thời cơ không ồn, lập tức bỏ chạy.
“Lão già này thật giảo hoạt!"
Tình huống vừa rồi Trưởng lão Quỷ Vương tông này hoàn toàn có thể ngăn cản Huyết Y hầu, nhưng kế tiếp, nhất định sẽ không kịp chạy trốn, mà bị mình đánh cho ngừng lại. Nhưng Trưởng lão Quỷ Vương tông này lại có thể không tiếp công kích của Huyết Y hầu, hơn nữa lập tức sử xuất một môn pháp môn rõ ràng cực kỳ hao tổn nguyên khí, trực tiếp bỏ chạy.
“Đáng tiếc, Vừa rồi nếu hắn không đi, hai người chúng ta phối hợp, cũng có thể chiếm được Địa nguyên pháp khí của hắn".
Huyết Y hầu từ không trung nhẹ nhàng hạ xuống nói.
Địa nguyên pháp khí thật sự quá trân quý, mặc đù với tâm tính của Huyết Y hầu, đối mặt với loại vật này, cũng không thoát khỏi nổi lên dao động.
“Pháp khí Quỷ Vương tông, chỉ sợ ngươi chiếm được, cũng không dùng được".
Phương Vân cười cười, thân hình nhoáng một cái, tán đi thân thể hung thú.
ở đây sương mù dày đặc tràn ngập, hầu như tất cả mọi người đều chịu ảnh hưởng. Nhưng Phương Vân sau khi thu ba mươi ba Kiền nguyên huyền báo làm như tai mắt ngược lại so với những người này càng thêm như cá gặp nước.
Trưởng lão Quỷ Vương tông này chỉ lo đuổi giết Y Vi Lương, nhưng không biết sớm đã bị Kiền nguyên huyền báo của mình giám thị, Phương Vân tra được tung tích của Y Vi Lương, tự nhiên là dẫn theo Huyết Y hầu chạy tới.
“Doãn hầu, xuất hiện đi. Đã không có nguy hiểm rồi".
Phương Vân nhìn lướt qua bốn phía, trầm giọng quát.
Hắn có ba mươi ba Kiền nguyên huyền báo ở chung quanh tuần tra, khi hắn nói an toàn, trên cơ bản chính là thực an toàn.
Mặt đất như sóng nước, hiện ra từng đạo rung động, ngay ở một chỗ mà Phương Vân cùng Huyết Y hầu không để ý tới, Doãn hầu Y Vi Lương chậm rãi từ dưới đất đi cao.
Thấy một màn như vậy, Phương Vân cùng Huyết Y hầu mí mắt cũng không khống chế mà giật giật.
Người là thân thể huyết nhục, một người nếu như muốn chui vào núi, trên cơ bản chỉ có thể ở trên núi đánh ra một cái động. Mà nếu muốn như nước chảy thấm vào, nói như vậy, hầu như là hoàn toàn không có khả năng.
Y Vi Lương biểu hiện ra loại năng lực này, gần như đã siêu thoát khỏi phạm trù võ công. Cho dù Phương Vân, cũng tự hỏi làm không được điểm này.
Không đợi hai người mở miệng, Y Vi Lương lập tức nói:
“Đây là một pháp môn đặc thù của thượng cổ Thần Hành tông ta, mong hai vị chớ nói ra ngoài".
Phương Vân cùng Huyết Y hầu nhìn nhau, đều tự gật nhẹ đầu.
Nhìn thấy hai người gật đầu, Y Vi Lương có chút thở phào nhẹ nhõm, trên mặt lộ ra vẻ tươi cười, vừa muốn nói chuyện, đột nhiên trên mặt ủng đỏ lên, oa một tiếng, há miệng phun ra một búng máu.
Trong lòng hai người cả kinh, lập tức tiến lên một bước, đều tự đặt tay lên vai của nàng, đem một cỗ nội lực chuyển vận qua.
“Doãn hầu, cô ngồi xuống điều tức dưỡng thương trước đi".
Được nội lực hai người duy trì Y Vi Lương khôi phục một tia tinh thần. Nàng khoanh chân ngồi xuống, lấy ra một viên đan dược màu xanh nhạt, phát ra mùi thơm lạ lùng, nhét vào trong miệng, lập tức khoanh chân ngồi xuống.
Thượng cổ Thần Hành tông năng lực chạy trốn cùng bảo mệnh, là đệ nhất thiên hạ. Tuy lực công kích so ra không bằng người khác, nhưng đan dược bảo tàng các loại cũng không thua gì ai, Y Vi Lương tuy chỉ lấy được bảo tàng tầng thứ nhất tông phái, nhưng trong đó cũng không thiếu thánh dược chữa thương.
Chỉ có điều, người của Quỷ Vương tông đuổi đến thật sự thật gấp. Nàng ngay cả thời gian khoanh chân nghỉ ngơi trong chốc lát cũng không có.
Thời gian chừng uống cạn chung trà, Y Vi Lương toàn thân khói xanh bốc lên, sau một lát mở mắt ra lại khôi phục thần thái.
“Huyết Y hầu, tiểu hầu gia, đa tạ!"
Y Vi Lương đứng đậy, cảm kích nói.
“Mọi người hiện tại đều vì Thập Tam hoàng tử làm việc, loại lời đa tạ này, cũng không phải nói. Sau này, nói không chừng còn có lúc cần Doãn hầu trợ giúp".
Huyết Y hầu vươn người mà đứng, lạnh, nhạt nói.
Phương Vân cười cười, không nói gì. chỉ hỏi cho rõ:
“Ta chi muốn biết, cô vừa rồi thi triển là pháp môn gì?"
Y Vi Lương cười cười đáp:
“Đây là một pháp môn cao nhất của thượng cổ Thần Hành tông ta, gọi là Hành Thổ, vốn chỉ có Thoát thai cảnh đệ lục trọng cấp Thiên Tượng, mới có thể thi triển. Bất quá ta sớm học, nhưng phải trả giá lớn, chính là cực kỳ thương tổn tới nguyên khí".
.
Tác giả :
Hoàng Phủ Kỳ