Hoàng Thượng Không Thể Ăn Ta
Chương 76: Chuyện cũ lại cháy tiếp
"......" Một tia sét đánh xuống.
Nàng tình nguyện nghe Đoan Mộc Ly nói thật ra đó là người đàn ông a......
Quý Ngữ Hàm kích động, "Tề Mị nhi? Nàng ấy đã an toàn? Đoan Mộc Hồng còn cùng ấy nàng ở chung một chỗ? Hắn...... Nàng ấy nàng ấy nàng ấy......" Ai.
"Chàng thấy mặt nàng ấy sao?" Quý Ngữ Hàm còn ôm một tia hi vọng hỏi.
"Không nhìn thấy, nàng ấy vẫn không có tháo mặt nạ xuống."
Quý Ngữ Hàm thở phào nhẹ nhõm, "Vậy sao chàng nhận định như vậy ?"
Có phải là hắn đã đoán sai?
Đoan Mộc Ly không có trực tiếp trả lời nàng, mà là xoay người hỏi thủ hạ,"Thanh Long, năm đó ta nổi điên đánh gãy một chân Tề Mị nhi?"
Thanh Long sửng sốt, sau gật đầu, "dạ"
Năm đó sau khi chủ nhân tỉnh lại cũng không nhìn thấy Tề Mị nhi đã chết, nhiều năm như vậy cũng không ai nhắc tới cặn kẽ tình huống chuyện năm đó, chủ nhân làm sao biết?
Đoan Mộc Ly cười cười, "Quả Quả, nhớ trước kia hoàng huynh muốn ôm nữ nhân mang mặt nạ hoa thần đứng lên không?"
"A...... Nàng khi trở về thấy nàng ta có một cái chân hơi bị tật?"
Quý Ngữ Hàm còn chưa muốn tin, "Nhưng có thể là hai ngày nay bị thương ở chân, đúng dịp mà thôi."
"Tuyệt đối không phải là bị thương hai ngày nay."
Đoan Mộc Ly nhắc nhở nàng, "Nàng phát hiện trong phòng hoàng huynh giấu một nữ nhân, nhìn thấy cái gì?"
Ách......
Quý Ngữ Hàm bắt đầu nhớ lại.
Chuyện ngày đó khiến cho nàng lưu lại ấn tượng còn rât sâu, có thể nhớ lại một lần, cũng không có cảm thấy có cái gì kỳ quái.
"Không có...... A!"
Quý Ngữ Hàm đột nhiên tỉnh ngộ, "Là chân!"
Ngày đó cảnh tượng đã gặp nhanh chóng thoáng hiện ở trước mắt, "Vị tiểu thư kia lúc ấy núp ở phía sau màn che, chỉ nhìn thấy một cái chân, ngay cả nàng ngã xuống, cũng là nhìn thấy một chân!"
Người bình thường không thể nào đứng như vậy.
"Không sai, cũng là bởi vì một chân khác của nàng ấy bị gãy."
Quý Ngữ Hàm ngu người, "Nhưng...... Nhưng cũng có thể là đúng dịp? Còn có chứng cớ khác không?"
"Có, " Đoan Mộc Ly đột nhiên cười lạnh một tiếng, "Lần đó chúng ta bị nhốt trong thạch thất, lúc ấy ta đã cảm thấy kỳ quái, người có động cơ bắt giam chúng ta thanh âm bước chân đó quá kỳ quái."
"......" Điểm này nàng sẽ không có biện pháp nhớ lại, sức quan sát của nàng còn không có bén nhạy như vậy, hoàn toàn không có chú ý điểm này.
Bất quá nếu Đoan Mộc Ly nói đúng, liền nhất định là đúng.
Quý Ngữ Hàm có cảm giác nhức đầu, "Ngày đó căn bản là nàng ấy đã tỉnh?"
Cũng có thể là nàng ấy đã sớm tỉnh lại, chẳng qua là không muốn mở mắt đối mặt cùng Đoan Mộc Hồng ?
Quên đi, trước không dính vào vấn đề này, Quý Ngữ Hàm đau đầu hơn.
"Hơn nữa nói thế nào, ngày đó nàng ấy muốn hại chết chúng ta? Chúng ta cũng không có ai có thù oán với nàng ấy a......"
Muốn truy cứu tới cùng, cũng có thể huynh đệ bởi vì nàng phản bội đối với nàng có chút oán hận thôi?
Còn có Dạ Cẩm, xem ra trước đây Dạ Cẩm nói bí mật muốn cho nàng biết nhất định cũng là cái này.
Mặc dù Dạ Cẩm nói những lời kia là giả, nhưng thời gian hắn nói những lời đó nghe qua rất đáng khả nghi, Tề Mị nhi xuất hiện ở sau cốc rất có thể chính là hắn đúng dịp đi qua nơi đó.
Rõ ràng là nàng ấy có lỗi với hai huynh đệ này mà?
Đoan Mộc Ly có chút khinh thường cười lạnh, "Chẳng những không động tâm với nàng ấy, còn làm nàng ấy gãy một chân, nàng ấy hận, đúng là ta."
Dựa theo hắn nói thì phải......
"Có thể còn có ta." Quý Ngữ Hàm lầm bầm nói.
"Bởi vì chàng không động tâm với nàng ấy, nhưng mà thích ta, nói như vậy người trước kia muốn tìm sát thủ giết ta cũng là nàng ấy."
Không trách được không biết thân phận của nàng, bởi vì ngày đó ở trong sơn cốc, Tề Mị nhi mới biết sự tồn tại của nàng.
Ai...... Nữ nhân như vậy thật sự rất đáng ghét a.
Quý Ngữ Hàm rất im lặng đem Đoan Mộc Ly làm tường chắn, càng không ngừng dùng đầu cụng hắn, "Đoan Mộc Hồng lại vẫn cùng nàng ở chung một chỗ......"
"Được rồi, đừng cụng nữa."
Đoan Mộc Ly bật cười đem đầu nàng nâng lên, "Hoàng huynh luôn luôn rất yêu nàng ấy, lần này chuyện cũ cháy lại, cũng không có gì lạ."
"Nhưng......"
Ai, "Tề Mị nhi lừa gạt hắn cũng quá nhiều, đối với hắn cũng căn bản cũng không có nửa điểm thật lòng ?"
Đoan Mộc Hồng rõ ràng nhìn thật thông minh, sao có thể hồ đồ như thế?
Quý Ngữ Hàm rất buồn bực, "Chàng muốn làm như thế nào? Đoan Mộc Hồng thật sự rất yêu nàng ấy, nếu chúng ta mạnh mẽ đuổi người, huynh đệ các chàng lại sẽ chấm dứt?"
"Ừ."
Đoan Mộc Ly nhắm mắt, chẳng qua là trả lời một tiếng.
Nếu không phải là không muốn cùng hoàng huynh trở mặt lần nữa, hắn đã trực tiếp xông tới, mạnh mẽ đem Tề Mị nhi đuổi đi.
Nàng tình nguyện nghe Đoan Mộc Ly nói thật ra đó là người đàn ông a......
Quý Ngữ Hàm kích động, "Tề Mị nhi? Nàng ấy đã an toàn? Đoan Mộc Hồng còn cùng ấy nàng ở chung một chỗ? Hắn...... Nàng ấy nàng ấy nàng ấy......" Ai.
"Chàng thấy mặt nàng ấy sao?" Quý Ngữ Hàm còn ôm một tia hi vọng hỏi.
"Không nhìn thấy, nàng ấy vẫn không có tháo mặt nạ xuống."
Quý Ngữ Hàm thở phào nhẹ nhõm, "Vậy sao chàng nhận định như vậy ?"
Có phải là hắn đã đoán sai?
Đoan Mộc Ly không có trực tiếp trả lời nàng, mà là xoay người hỏi thủ hạ,"Thanh Long, năm đó ta nổi điên đánh gãy một chân Tề Mị nhi?"
Thanh Long sửng sốt, sau gật đầu, "dạ"
Năm đó sau khi chủ nhân tỉnh lại cũng không nhìn thấy Tề Mị nhi đã chết, nhiều năm như vậy cũng không ai nhắc tới cặn kẽ tình huống chuyện năm đó, chủ nhân làm sao biết?
Đoan Mộc Ly cười cười, "Quả Quả, nhớ trước kia hoàng huynh muốn ôm nữ nhân mang mặt nạ hoa thần đứng lên không?"
"A...... Nàng khi trở về thấy nàng ta có một cái chân hơi bị tật?"
Quý Ngữ Hàm còn chưa muốn tin, "Nhưng có thể là hai ngày nay bị thương ở chân, đúng dịp mà thôi."
"Tuyệt đối không phải là bị thương hai ngày nay."
Đoan Mộc Ly nhắc nhở nàng, "Nàng phát hiện trong phòng hoàng huynh giấu một nữ nhân, nhìn thấy cái gì?"
Ách......
Quý Ngữ Hàm bắt đầu nhớ lại.
Chuyện ngày đó khiến cho nàng lưu lại ấn tượng còn rât sâu, có thể nhớ lại một lần, cũng không có cảm thấy có cái gì kỳ quái.
"Không có...... A!"
Quý Ngữ Hàm đột nhiên tỉnh ngộ, "Là chân!"
Ngày đó cảnh tượng đã gặp nhanh chóng thoáng hiện ở trước mắt, "Vị tiểu thư kia lúc ấy núp ở phía sau màn che, chỉ nhìn thấy một cái chân, ngay cả nàng ngã xuống, cũng là nhìn thấy một chân!"
Người bình thường không thể nào đứng như vậy.
"Không sai, cũng là bởi vì một chân khác của nàng ấy bị gãy."
Quý Ngữ Hàm ngu người, "Nhưng...... Nhưng cũng có thể là đúng dịp? Còn có chứng cớ khác không?"
"Có, " Đoan Mộc Ly đột nhiên cười lạnh một tiếng, "Lần đó chúng ta bị nhốt trong thạch thất, lúc ấy ta đã cảm thấy kỳ quái, người có động cơ bắt giam chúng ta thanh âm bước chân đó quá kỳ quái."
"......" Điểm này nàng sẽ không có biện pháp nhớ lại, sức quan sát của nàng còn không có bén nhạy như vậy, hoàn toàn không có chú ý điểm này.
Bất quá nếu Đoan Mộc Ly nói đúng, liền nhất định là đúng.
Quý Ngữ Hàm có cảm giác nhức đầu, "Ngày đó căn bản là nàng ấy đã tỉnh?"
Cũng có thể là nàng ấy đã sớm tỉnh lại, chẳng qua là không muốn mở mắt đối mặt cùng Đoan Mộc Hồng ?
Quên đi, trước không dính vào vấn đề này, Quý Ngữ Hàm đau đầu hơn.
"Hơn nữa nói thế nào, ngày đó nàng ấy muốn hại chết chúng ta? Chúng ta cũng không có ai có thù oán với nàng ấy a......"
Muốn truy cứu tới cùng, cũng có thể huynh đệ bởi vì nàng phản bội đối với nàng có chút oán hận thôi?
Còn có Dạ Cẩm, xem ra trước đây Dạ Cẩm nói bí mật muốn cho nàng biết nhất định cũng là cái này.
Mặc dù Dạ Cẩm nói những lời kia là giả, nhưng thời gian hắn nói những lời đó nghe qua rất đáng khả nghi, Tề Mị nhi xuất hiện ở sau cốc rất có thể chính là hắn đúng dịp đi qua nơi đó.
Rõ ràng là nàng ấy có lỗi với hai huynh đệ này mà?
Đoan Mộc Ly có chút khinh thường cười lạnh, "Chẳng những không động tâm với nàng ấy, còn làm nàng ấy gãy một chân, nàng ấy hận, đúng là ta."
Dựa theo hắn nói thì phải......
"Có thể còn có ta." Quý Ngữ Hàm lầm bầm nói.
"Bởi vì chàng không động tâm với nàng ấy, nhưng mà thích ta, nói như vậy người trước kia muốn tìm sát thủ giết ta cũng là nàng ấy."
Không trách được không biết thân phận của nàng, bởi vì ngày đó ở trong sơn cốc, Tề Mị nhi mới biết sự tồn tại của nàng.
Ai...... Nữ nhân như vậy thật sự rất đáng ghét a.
Quý Ngữ Hàm rất im lặng đem Đoan Mộc Ly làm tường chắn, càng không ngừng dùng đầu cụng hắn, "Đoan Mộc Hồng lại vẫn cùng nàng ở chung một chỗ......"
"Được rồi, đừng cụng nữa."
Đoan Mộc Ly bật cười đem đầu nàng nâng lên, "Hoàng huynh luôn luôn rất yêu nàng ấy, lần này chuyện cũ cháy lại, cũng không có gì lạ."
"Nhưng......"
Ai, "Tề Mị nhi lừa gạt hắn cũng quá nhiều, đối với hắn cũng căn bản cũng không có nửa điểm thật lòng ?"
Đoan Mộc Hồng rõ ràng nhìn thật thông minh, sao có thể hồ đồ như thế?
Quý Ngữ Hàm rất buồn bực, "Chàng muốn làm như thế nào? Đoan Mộc Hồng thật sự rất yêu nàng ấy, nếu chúng ta mạnh mẽ đuổi người, huynh đệ các chàng lại sẽ chấm dứt?"
"Ừ."
Đoan Mộc Ly nhắm mắt, chẳng qua là trả lời một tiếng.
Nếu không phải là không muốn cùng hoàng huynh trở mặt lần nữa, hắn đã trực tiếp xông tới, mạnh mẽ đem Tề Mị nhi đuổi đi.
Tác giả :
Thẩm Du