Hoàng Đồng Học

Chương 62

Hoàng đồng học cảm thấy trong lòng không bình tĩnh nổi, cậu vừa hi vọng thời gian trôi nhanh lên một chút, lại vừa hoảng sợ lúc thi đại học đến.

Mẹ của cậu vẫn chơi mạt chược mỗi ngày, thuận miệng thì mắng cậu vài câu, đem cậu sỉ nhục đến không đáng một đồng, nói cậu giống bố cậu, đều không phải đàn ông.

Mỗi ngày ở trường học Hoàng đồng học nỗ lực xây dựng tự tin, vừa về tới nhà, lập tức lại sụp xuống.

Cậu còn bắt đầu có bí mật, không thể nói cho người khác, kể cả học trưởng, liền lén lút gọi điện thoại cho học tỷ.

Cậu nói cho học tỷ chuyện mình thích bạn cùng bàn, nói cho học tỷ bạn chuyện bạn cùng bàn làm với mình.

Học tỷ hỏi: “Em xác định nó thích em chứ?"

Hoàng đồng học trầm mặc hồi lâu, sau đó nói: “Em vẫn còn ước ao giống cậu ấy."

Cậu nói: “Tại sao em không thể sống như cậu ấy, thích làm gì thì làm, có rất nhiều bạn bè, có chuyện thì tìm ai nói cũng được, dù thi không tốt cũng vẫn rất tự tin."

“Em thật là như chim con phức tạp mọi chuyện." Học tỷ cười nói, “Nó có thích em không?"

“Học tỷ," Hoàng đồng học nói, “Em rất là khó chịu. Cậu ta coi em như đứa ngốc mà trêu đùa."

Học tỷ nghe thôi cũng thấy khó chịu.

“Người bạn nhỏ, chúng ta không thích cậu ta nữa có được hay không? Em xem Đàm Tử Dực thật tốt, học trưởng của em tốt hơn nhiều tên cẩu B* kia mà?"

( 狗B  bộ phận sinh dục của chó, là một từ dùng để chửi. theo baidu)

Nhớ tới học trưởng Hoàng đồng học liền nở nụ cười, sau đó cắn môi: “Có lẽ là do em không cam lòng."

“Em có ý gì?"

“Em ngu ngốc thích cậu ấy 3 năm, cậu ấy ám muội với em như thế, rốt cuộc là vì sao ạ?" Hoàng đồng học nói, “Lúc em sắp mất hết hy vọng cậu ấy lại cho em một chút ngọt ngào, em không biết cuối cùng cậu ấy thích làm gì, cuối cùng cậu ấy làm hao phí bao nhiêu tâm tư của em, em lại không thể đòi lại chút gì ư?"

Học tỷ cũng im lặng, chị cuối cùng đã hiểu, người bạn nhỏ đúng là trưởng thành rồi.

“Em cũng không xứng được học trưởng thích." Hoàng đồng học nói, “Em nghĩ, kỳ thực em có khác gì Hạ Địch đâu? Hạ Địch tốn tâm tư của em, em lại tốn tâm tư của học trưởng."

“Không giống nhau." Học tỷ nói, “Đầu tiên, em không cố ý đùa giỡn học trưởng của em, thứ hai, nó cam tâm tình nguyện chờ em mà."

“Giống nhau." Hoàng đồng học nói, “Học tỷ, đầu óc em rất loạn, vốn đã không thông minh, hiện tại càng không hiểu. Như là có hai cái dây quấn cổ tay em, mặc kệ là cái dây nào, chỉ cần hơi dùng sức đều có thể đâm vào bên trong thịt của em, cắt vỡ động mạch."

“Không có nghiêm trọng như vậy đâu." Học tỷ khuyên, “Trước tiên em đừng nghĩ chuyện này nữa, chuẩn bị thi đại học cẩn thận, tất cả vấn đề đều sẽ giải quyết được thôi."

Hoàng đồng học không muốn như thế nữa.

Cậu không còn mỗi ngày đều gọi điện thoại cho học trưởng nữa, cũng không còn nói chuyện với bạn cùng bàn.

Cậu nỗ lực để cho mình bình tĩnh, sắp đối mặt với kỳ thi đại học, thời tiết mỗi ngày nhiệt độ lại tăng lên, thậm chí đi học về cũng không thấy mẹ cậu chửi rủa nữa.

Một buổi tối, cậu như mọi lần sau tự học buổi tối về nhà, vừa vào tiểu khu đã nhìn thấy Hồ Thuật.

Hai người sau khi chia lớp, rất ít khi nói chuyện, Hồ Thuật lại đây nói với cậu: “Hạ Địch chỉ là đang đùa giỡn mày thôi, nó hôm đó còn nói chờ tốt nghiệp xong muốn tìm mấy người đồng tính chơi đùa với mày."

Trong lòng Hoàng đồng học quặn lại, nhưng bên ngoài vẫn bình tĩnh mà đáp lại một câu: “À."

“Sao mày cứng đầu thế?" Hồ Thuật cau mày nói, “Mày sao lại thích nó?"

“Không thích nữa." Hoàng đồng học cúi đầu nói, “Tôi không thích nữa được chưa? Cậu không cần nói với tôi nữa, xin cậu đấy."

Hoàng đồng học chạy về nhà, ngày hôm sau ở trong phòng học, nghỉ giữa giờ, Hoàng đồng học nhịn không được, bạn cùng bàn lại nói chuyện hạ lưu mở đầu câu chuyện cười, cậu đột nhiên đẩy đối phương một cái, sau đó nói: “Hạ Địch, cậu thật buồn nôn."

Bạn cùng bàn ngã xuống đất, khó tin nhìn cậu.

Hoàng đồng học vẫn là dáng vẻ yếu ớt mềm yếu như hồi lớp 10, lần đầu tiên nói lời hung ác  đã đỏ hết cả mắt lên.

Nhưng lần này cậu lại không trốn tránh, cậu nói: “Cậu thật buồn nôn, cớ sao trước đây tôi lại đi thích cậu cơ chứ?"

Phòng học trong nháy mắt yên tĩnh lại, tất cả mọi người đều nhìn hai người bọn họ xem trò vui.

“Con mẹ nó mày nói ai buồn nôn?" Bạn cùng bàn đứng lên, chặn Hoàng đồng học ở trong chỗ ngồi, “Mày là đồng tính luyến ái, còn chê tao buồn nôn?"

“Cậu rất là buồn nôn!" Nước mắt Hoàng đồng học rớt xuống, tất cả không cam lòng vào đúng lúc này hoàn toàn bị đánh vỡ, sẽ không bao giờ không cam lòng nữa, cậu triệt để thất vọng với người này rồi, " Tất cả các người đều buồn nôn!"

Cậu mới vừa nói xong, Hạ Địch kéo cổ áo đồng phục cậu, đem người xô ngã chổng vó trên mặt đất.

Hoàng đồng học bị va vào bàn, đầu bị đập rất đau, trong lúc nhất thời chưa hoàn hồn lại.

“Con mẹ nó mày đê tiện bome ra, còn dám nói tao?" Bạn cùng bàn vung quyền muốn đánh cậu, đột nhiên có người gõ cửa, giọng nói lạnh nhạt: “Đang có chuyện gì đấy?"

Tất cả mọi người đều quay đầu nhìn về phía cửa, Hoàng đồng học đang ngã ngồi trên mặt đất, không nhìn thấy nơi đó, nhưng cậu nghe thấy có người nói: “Mịa nó, đây không phải là Đàm Tử Dực sao?"
Tác giả : Tần Tam Kiến
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 1 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại