Hoàn Thị Thỉnh Nhĩ Ngạ Trứ Ba
Chương 75
Trong mê loạn, chỉ dẫn không cần do sức mạnh bên ngoài, để truy cầu càng nhiều, bắt đầu giãy dụa phần eo, Lý Hưu Dữ nhận thấy được điểm ấy, câu dẫn ra tiếu ý ôn nhu, cánh tay vẫn đỡ ngược lại buông ra, nhẹ nhàng xóa đi nước mắt lưu lại ở khóe mắt của thanh niên, hướng phía sau nâng thân thể dậy, hưởng thụ chủ động của thanh niên.
Đau muốn lui bước, mừng rỡ run rẩy trải khắp toàn thân, thậm chí để có thể bám càng cao, mà bản năng chủ động lắc lư phần eo. Mái tóc bị mồ hôi dính ướt, dính sát vào nhau nằm ở trên lưng, bởi vì nam tử dưới thân qua lại chải vuốt sơ qua mà càng thêm nhu thuận.
Có thứ gì đó ở trong cơ thể thăng hoa, không khỏi nghĩ phải bắt được nó, nhưng luôn luôn thiếu một chút, cho nên chỉ có thể liều mạng đi động…
Sau đó thì lập tức có thể rồi…
Nắm giữ…
Chỉ là vừa đụng chạm, sung sướng cuộn trào mãnh liệt dâng lên, đem cả người cuộn sạch vào đó.
Bạo phát!
Trong đầu bị nổ một mảnh bạch quang.
Nam tử nằm ở dưới thân người khác hưởng thụ thoáng qua trong lúc đó thì bám tới càng cao, mãnh liệt ưỡn thân lên, nắm lấy thanh niên trong lòng giống như đã tới cao trào.
Triệu Trường Hữu thì nằm ở trong lòng Lý Hưu Dữ thở dốc liên tục.
Tõm, tõm, tõm…
Thanh âm thật lớn không gì sánh được vang vọng vào tai, chấn động thần kinh mệt nhọc khi cao trào qua đi, kịch liệt mà rất mạnh.
Tìm lấy tiếng tim đập cùng mình kết hợp cùng một chỗ kịch liệt, giương mắt nhìn qua.
Nam tử vừa lúc cũng mở mắt, đôi mắt thâm thúy, tràn đầy *** nhưng còn chưa hoàn toàn lui bước, thấy mình rõ ràng trong con ngươi kia, Triệu Trường Hữu đột nhiên xấu hổ đứng lên, miễn cưỡng chân tay đứng dậy, nhưng cảm giác thứ mềm mại trong cơ thể đang muốn trượt ra.
Tư thế hiện tại của bọn họ, dĩ nhiên là tư thế cưỡi ngựa đã lâu được nói tới đông cung đồ.
Triệu nhị công tử thoáng cái ngay cả lưng cũng đỏ bừng cả lên.
“Ngươi, người từ chỗ nào học được thứ hạ lưu như thế!"
Lý Hưu Dữ ánh mắt thư thái thuận thuận dán lên trên tóc, nghiêm trang trả lời:
“Sách học theo Oanh Ca từ Phù Dung Lâu mang ra!"
“Ngươi, ngươi sao còn xem loại này?"
“Không thể xem sao?"
Lý Hưu Dữ thần sắc chăm chú hỏi ngược lại, có chút hồ đồ, cái thứ này không thể coi sao?
“Ngươi!"
Triệu Trường Hữu đè nén tới cùng không nghĩ tới, Kham Dư giáo giáo chủ đại danh lừng lẫy dĩ nhiên còn có thể xem đông cung. Nhưng lại không thể nói thẳng đó là thứ đồ chơi rất không đứng đắn, nói ra thì không phải chứng minh mình có bao nhiêu trơ trẽn sao?"
Lại vừa nghĩ tới tư thế hiện tại, Triệu nhị công tử tức giận đã nghĩ xoay người từ trên người người ta xuống dưới.
Nhưng lại bị nam tử ôm chặt lấy, khốn khổ không thể động đậy.
Hắn càng là giãy dụa, nam tử ôm càng chặt, không nói tới thứ nhỏ bé trước đó ở trong thân thể mình từng điểm từng điểm cấp thiết muốn khôi phục, chính là chỗ phía sau hàm chứa thứ đó, cũng dần dần không thích hợp lên, nhất thời toàn bộ mặt lúng túng hồng lên, dương nanh múa vuốt nói:
“Để ta xuống dưới!"
“Đi xuống?!"
Thanh âm khàn khàn trầm thấp biểu thị công khai thân thể Lý Hưu Dữ còn chưa hết dư vị, hai tay trắng nõn nhưng tỉnh táo bò lên trên phần eo tinh trang, cố ý cười hỏi:
“Vậy ngươi ở đây còn cắn chặt như thế?"
Ngay cả chính mình cũng không biết, bộ vị bị người đỡ nhẹ nhàng đong đưa, hơn nữa hơi tới tì co rút lại, làm cho thứ đang chôn sau trong thân thể tỉnh táo lại sau thì, đang trong tình trạng nhanh chóng trướng lại.
“Chỗ ấy lại khó chịu rồi!"
Triệu nhị công tử thần kinh trì độn, giờ mới xác thực được cảm giác, dư vị lưu lại qua đi, chỗ phía sau liên tục co rút lại, giống như sinh vật nhỏ bé gì đó bò vào, nhúc nhích tinh tế ở chỗ ấy.
“Khó chịu?!"
Lý Hưu Dữ vừa mới bắt đầu cũng chỉ là nói cho tốt mặt mũi mạnh miệng mà thôi, dù sao thanh niên này vẫn cưỡi ở trên người mình, bây giờ còn động phần eo, giống như đang kéo lại cảm giác, cho nên cười xấu xa lần tìm xuống phía dưới, từ phía sau cố định cái mông giãy dụa kia.
“Là, là thật!"
Phía sau thật là ngứa ngáy khó chịu, Triệu Trường Hữu giận hô lên.
Nhất định có cái gì ở bên trong, ở trong cơ thể, một loại vừa đau vừa ngứa, ngàn vạn đang rục rịch, không khỏi sợ tới nhíu mày.
“Có thứ gì ở bên trong lộn xộn, ngươi mau lấy ra đi!"
Làn da dưới tay quang lỏa, độ ấm có chút nóng, bắt đầu còn nghĩ rằng là liên quan tới tình hình trước đó, vệt đỏ ửng ở má phải của Triệu Trường Hữu hơi lùi đi, thực sự có chút không bình thường, Lý Hưu Dư thu hồi dáng tươi cười, sờ lên cái trán Triệu Trường Hữu.
Đau muốn lui bước, mừng rỡ run rẩy trải khắp toàn thân, thậm chí để có thể bám càng cao, mà bản năng chủ động lắc lư phần eo. Mái tóc bị mồ hôi dính ướt, dính sát vào nhau nằm ở trên lưng, bởi vì nam tử dưới thân qua lại chải vuốt sơ qua mà càng thêm nhu thuận.
Có thứ gì đó ở trong cơ thể thăng hoa, không khỏi nghĩ phải bắt được nó, nhưng luôn luôn thiếu một chút, cho nên chỉ có thể liều mạng đi động…
Sau đó thì lập tức có thể rồi…
Nắm giữ…
Chỉ là vừa đụng chạm, sung sướng cuộn trào mãnh liệt dâng lên, đem cả người cuộn sạch vào đó.
Bạo phát!
Trong đầu bị nổ một mảnh bạch quang.
Nam tử nằm ở dưới thân người khác hưởng thụ thoáng qua trong lúc đó thì bám tới càng cao, mãnh liệt ưỡn thân lên, nắm lấy thanh niên trong lòng giống như đã tới cao trào.
Triệu Trường Hữu thì nằm ở trong lòng Lý Hưu Dữ thở dốc liên tục.
Tõm, tõm, tõm…
Thanh âm thật lớn không gì sánh được vang vọng vào tai, chấn động thần kinh mệt nhọc khi cao trào qua đi, kịch liệt mà rất mạnh.
Tìm lấy tiếng tim đập cùng mình kết hợp cùng một chỗ kịch liệt, giương mắt nhìn qua.
Nam tử vừa lúc cũng mở mắt, đôi mắt thâm thúy, tràn đầy *** nhưng còn chưa hoàn toàn lui bước, thấy mình rõ ràng trong con ngươi kia, Triệu Trường Hữu đột nhiên xấu hổ đứng lên, miễn cưỡng chân tay đứng dậy, nhưng cảm giác thứ mềm mại trong cơ thể đang muốn trượt ra.
Tư thế hiện tại của bọn họ, dĩ nhiên là tư thế cưỡi ngựa đã lâu được nói tới đông cung đồ.
Triệu nhị công tử thoáng cái ngay cả lưng cũng đỏ bừng cả lên.
“Ngươi, người từ chỗ nào học được thứ hạ lưu như thế!"
Lý Hưu Dữ ánh mắt thư thái thuận thuận dán lên trên tóc, nghiêm trang trả lời:
“Sách học theo Oanh Ca từ Phù Dung Lâu mang ra!"
“Ngươi, ngươi sao còn xem loại này?"
“Không thể xem sao?"
Lý Hưu Dữ thần sắc chăm chú hỏi ngược lại, có chút hồ đồ, cái thứ này không thể coi sao?
“Ngươi!"
Triệu Trường Hữu đè nén tới cùng không nghĩ tới, Kham Dư giáo giáo chủ đại danh lừng lẫy dĩ nhiên còn có thể xem đông cung. Nhưng lại không thể nói thẳng đó là thứ đồ chơi rất không đứng đắn, nói ra thì không phải chứng minh mình có bao nhiêu trơ trẽn sao?"
Lại vừa nghĩ tới tư thế hiện tại, Triệu nhị công tử tức giận đã nghĩ xoay người từ trên người người ta xuống dưới.
Nhưng lại bị nam tử ôm chặt lấy, khốn khổ không thể động đậy.
Hắn càng là giãy dụa, nam tử ôm càng chặt, không nói tới thứ nhỏ bé trước đó ở trong thân thể mình từng điểm từng điểm cấp thiết muốn khôi phục, chính là chỗ phía sau hàm chứa thứ đó, cũng dần dần không thích hợp lên, nhất thời toàn bộ mặt lúng túng hồng lên, dương nanh múa vuốt nói:
“Để ta xuống dưới!"
“Đi xuống?!"
Thanh âm khàn khàn trầm thấp biểu thị công khai thân thể Lý Hưu Dữ còn chưa hết dư vị, hai tay trắng nõn nhưng tỉnh táo bò lên trên phần eo tinh trang, cố ý cười hỏi:
“Vậy ngươi ở đây còn cắn chặt như thế?"
Ngay cả chính mình cũng không biết, bộ vị bị người đỡ nhẹ nhàng đong đưa, hơn nữa hơi tới tì co rút lại, làm cho thứ đang chôn sau trong thân thể tỉnh táo lại sau thì, đang trong tình trạng nhanh chóng trướng lại.
“Chỗ ấy lại khó chịu rồi!"
Triệu nhị công tử thần kinh trì độn, giờ mới xác thực được cảm giác, dư vị lưu lại qua đi, chỗ phía sau liên tục co rút lại, giống như sinh vật nhỏ bé gì đó bò vào, nhúc nhích tinh tế ở chỗ ấy.
“Khó chịu?!"
Lý Hưu Dữ vừa mới bắt đầu cũng chỉ là nói cho tốt mặt mũi mạnh miệng mà thôi, dù sao thanh niên này vẫn cưỡi ở trên người mình, bây giờ còn động phần eo, giống như đang kéo lại cảm giác, cho nên cười xấu xa lần tìm xuống phía dưới, từ phía sau cố định cái mông giãy dụa kia.
“Là, là thật!"
Phía sau thật là ngứa ngáy khó chịu, Triệu Trường Hữu giận hô lên.
Nhất định có cái gì ở bên trong, ở trong cơ thể, một loại vừa đau vừa ngứa, ngàn vạn đang rục rịch, không khỏi sợ tới nhíu mày.
“Có thứ gì ở bên trong lộn xộn, ngươi mau lấy ra đi!"
Làn da dưới tay quang lỏa, độ ấm có chút nóng, bắt đầu còn nghĩ rằng là liên quan tới tình hình trước đó, vệt đỏ ửng ở má phải của Triệu Trường Hữu hơi lùi đi, thực sự có chút không bình thường, Lý Hưu Dư thu hồi dáng tươi cười, sờ lên cái trán Triệu Trường Hữu.
Tác giả :
Triệu Tiểu Miêu