Hoàn Mỹ Phù Hợp
Chương 22: Phiên ngoại: Khi hai ta về một nhà (2)
Lê Đan ngồi lên xe, những người kia nãy giờ vẫn khách khí đối với cậu, suốt một đường bình an vô sự, cuối cùng chiếc xe được lái vào trang viên của một ngôi nhà mang phong cách cổ xưa. Xe dừng lại, có người thay Lê Đan mở cửa xe ra, cậu bình tĩnh tự nhiên bước xuống, bên ngoài có một vị quản gia trung niên đang đứng chờ.
"Xin chào Lê tiên sinh, hoan nghênh ngài đến Tịch gia. Ngài đừng khẩn trương, chỉ cần đi theo tôi là được." Lễ nghi của người quản gia trung niên rất chuẩn mực, cung kính đối đãi với cậu tựa như đối đãi khách quý.
"Cảm ơn, làm phiền ông." Lê kiến trúc sư cười nhạt, gương mặt xinh đẹp không một chút hoảng loạn.
Cậu đi theo quản gia vào nhà, bên trong trang hoàng rất cổ điển và trang nhã. Ánh mắt Lê Đan tự nhiên, nhưng trong lòng lại âm thầm quan sát mọi thứ, cậu bình tĩnh hỏi: "Xin hỏi, quản gia muốn đưa tôi đi đâu vậy?"
"Tịch tiên sinh và Tịch phu nhân mời ngài đến Tịch gia làm khách, nhưng họ tin rằng người mà Lê tiên sinh muốn gặp nhất hẳn là thiếu gia."
Lê Đan kinh ngạc, hiển nhiên có chút không tin tưởng: "Ý ông là sẽ dẫn tôi đi gặp A Chu sao?"
Lúc này hai người đã đi đến trước cửa của một căn phòng nào đó, người quản gia dừng bước, thái độ vẫn khiêm tốn hữu hảo như cũ: "Đây là phòng của thiếu gia Tịch Chu."
Nói xong, quản gia cúi người hành lễ rồi rời đi. Trái tim Lê Đan "bang bang" đập nhanh, một mình cậu đứng trên hành lang bên ngoài nên có chút bối rối, không biết làm sao. Tay cậu run run nhè nhẹ, cậu sợ khi mở cánh cửa trước mắt này ra rồi mà vẫn không nhìn thấy nam nhân mình đã tâm tâm niệm niệm.
Lê Đan hít sâu, vặn then cửa, nhẹ nhàng đẩy ra rồi đi vào phòng. Tất cả rèm cửa bên trong đều bị khép lại, ánh sáng ảm đạm bao trùm không gian, may mà điều này cũng không gây trở ngại đến việc Lê Đan nhìn thấy người đàn ông đang nằm trên giường kia.
"Tịch Chu tỉnh tỉnh, đừng ngủ nữa." Lê Đan bò lên giường, hai tay cậu ôm lấy đầu Tịch Chu, đôi môi non mềm hôn lên gương mặt anh khí của hắn, tinh thần căng thẳng mấy ngày gần đây cuối cùng cũng được thả lỏng. Cậu ngửi hơi thở trên người nam nhân, vừa mê muội vừa cảm thấy an toàn.
Nhưng dần dần Lê Đan bắt đầu nhận thấy được sự khác thường của người trong lòng mình, ngoại trừ hô hấp đều đều cùng với lồng ngực chậm rãi lên xuống của Tịch Chu, còn lại không có một thanh âm nào đáp lại cậu. Lê kiến trúc sư ngưng mi, cậu cúi người xuống, tăng lớn giọng nói gọi nam nhân.
"Tịch Chu, A Chu.... Đừng đùa nữa, mau mở mắt ra đi, nếu không mở mắt thì em sẽ không cần anh nữa." Đáp lại cậu chỉ có sự lặng im của cả căn phòng.
Trong lòng Lê Đan "lộp bộp" một tiếng, cậu xác nhận Tịch Chu đã thật sự rơi vào hôn mê, sợ hãi buông nam nhân ra, dự định xuống giường đi tìm người Tịch gia.
"Đừng sốt ruột như vậy, bảo bối." Đột nhiên Lê Đan bị ôm lấy từ phía sau, nhiệt độ của đối phương thấp hơn một chút so với cơ thể người bình thường, khiến cậu cảm giác có hơi không chân thật.
"Tịch Chu, cuối cùng anh cũng tỉnh lại!"
Nghe thấy thanh âm quen thuộc, Lê Đan lập tức quay đầu lại: "Em cho rằng anh...."
Khi hoàn toàn nhìn thấy người phía sau, thanh âm Lê Đan như nghẹt lại, đôi mắt hẹp dài xinh đẹp thoáng chốc trợn tròn, cậu bị hình ảnh trước mắt đập đến ngơ ngác.
"Sao vậy bảo bối, mấy ngày không gặp mà đã quên ông xã của em rồi?" Nam nhân bày ra bộ dáng cà lơ phất phơ, ngón tay hơi lạnh xoa bờ môi cậu, ánh mắt ngả ngớn.
Lê Đan đột ngột đẩy hắn ra, cậu nhìn nam nhân nhắm hai mắt đang nằm trên giường, rồi nhìn nam nhân cười cười đang dựa rất gần mình. Sắc mặt cậu trắng bệch, không một chút huyết sắc, Lê Đan giận dữ trừng đối phương.
"Ngươi là ai? Rốt cuộc ngươi đã làm gì A Chu?!" Trực giác nói cho Lê Đan biết, sự xuất hiện của người này với Tịch Chu đang hôn mê có mối liên quan rất lớn.
Ông chủ Tịch phiên bản cà lơ phất phơ giả bộ bày ra biểu tình đáng thương, nhưng ngữ khí lại tiết lộ cảm xúc chân thật của hắn.
"Bảo bối, lần trước trong cuộc họp em còn liếc mắt đưa tình với tôi mà, ánh mắt đó... khiến tôi vừa nhìn thấy liền cứng." Thanh âm hắn vừa ái muội tình sắc vừa bất cần đời.
Lê Đan nghe vậy, bỗng dưng cậu nhớ lại một chuyện mà mình đã quên mất, quả thật cậu đã thấy một nam nhân giống Tịch Chu như đúc. Lúc đó, không một ai trong cuộc họp chú ý đến sự tồn tại của hắn, điều này làm Lê Đan cho rằng mình đã sinh ra ảo giác.
Nhưng không ngờ.... Người này lại xuất hiện một lần nữa trước mặt cậu, còn ở ngay trên giường Tịch Chu!
"Là ngươi! Ngươi là... anh em song sinh của Tịch Chu?" Đây là lời giải thích tương đối hợp lý duy nhất mà Lê Đan có thể nghĩ đến.
"Tịch gia không có người thừa kế thứ hai." Nam nhân ngả ngớn cười lắc đầu, sau đó hắn nhướng nhướng mày, giọng nói khàn khàn gợi cảm cất lên: "Tôi chính là Tịch Chu."
"A, nếu ngươi là Tịch Chu vậy thì anh ấy đâu?" Lê Đan chỉ chỉ Tịch Chu đang nằm trên giường, đề phòng hỏi.
Nhìn ánh mắt đề phòng của Lê Đan, hắn xảo quyệt tiến lại gần, tay phải nhanh như chớp chuẩn xác đặt lên đũng quần cậu, rồi mới tiếp tục lên tiếng giải thích.
"Tôi chính là hắn, một phần của Tịch Chu. Sau mười tám tuổi, khi hắn ta khát vọng mãnh liệt một người hay một chuyện nào đó, tôi sẽ có cơ hội xuất hiện. Tôi biết mọi thứ về Tịch Chu, nhưng hắn thì không biết sự tồn tại của tôi, hơn nữa ngoại trừ bảo bối em ra thì tất cả những người khác cũng không thể nhìn thấy tôi."
Mười tám tuổi, lại là mười tám tuổi, Lê Đan nhớ rõ năm 18 tuổi cũng là lúc thân thể cậu xuất hiện thêm một hoa huyệt của nữ giới.
Nhìn Lê Đan lâm vào trạng thái rối rắm, nam nhân liếm cánh môi khô khốc của mình, cười cười gian xảo, thoạt nhìn như khí sắc đế vương và bản chất tà tính bẩm sinh đã có trong xương cốt. Bàn tay khớp xương rõ ràng của hắn hơi nắm lại, bắt đầu cách quần khiêu khích tính khí Lê Đan, giả bộ bày ra dáng vẻ hao tổn tinh thần: "Bảo bối vẫn không tin tôi sao?"
Loại chuyện này thật sự quá mức hoang đường, cậu mím môi: "Bằng chứng đâu?"
Hắn thừa dịp Lê Đan không chú ý, bàn tay kéo khoá quần cậu xuống rồi linh hoạt chui vào trong quần lót, ngón tay lành lạnh gãi nhẹ lỗ niệu đạo trên tính khí, khiến cơ thể cậu khẽ run, "hừ" nhẹ ra tiếng.
Nam nhân thấy Lê Đan trừng mình một cái, nhưng trong mắt cậu không có một chút uy hiếp nào, ngược lại là một tầng nước mỏng sáng bóng khiến người ta mơ màng. Lòng bàn tay hắn mơn trớn dọc theo đường cong dương vật của Lê Đan, khi nhẹ khi nặng, lúc nhanh lúc chậm, chưa được bao lâu thì tính khí trong tay đã cương cứng.
Hắn sung sướng cười nói: "Việc tôi biết em có song huyệt, tôi có song điểu thì có tính là bằng chứng không? Lần trước trong tiệc đêm của công ty, chuyện chúng ta đã làm với nhau ở nhà vệ sinh nữ hẳn là không có ai biết nhỉ?"
"Còn cơ thể mẫn cảm của em nữa, dâm đến không chịu được, thích nhất là được tôi dùng hai cây dương vật bự đồng thời phịch nát bướm nhỏ và lỗ hậu. Còn chưa bắt đầu mà em đã chảy nước nhiều đến nỗi tuôn ra bên ngoài, một khi thọc vào, thịt non bên trong lập tức mút chặt lấy côn thịt của tôi. Chưa hết, giữa hai vú của em còn có một nốt ruồi đỏ......"
Nói xong nam nhân liền trực tiếp xé áo sơ mi Lê Đan ra, cúc áo văng tứ tung, lồng ngực trắng nõn mê người của cậu loã lồ trước mặt hắn. Nam nhân cúi đầu xuống, đầu lưỡi ấm nóng tình sắc liếm lên nốt ruồi đỏ của cậu: "Bảo bối, tôi nói đúng chứ?"
Mặt Lê Đan ửng đỏ, không biết là xấu hổ hay là tức giận, cậu ngăn lại nam nhân đang liếm láp, thanh âm bất ổn: "Ngươi.... Dừng lại, đúng cái đầu ngươi!"
Cái gì mà vừa dâm vừa tiện, loại lời nói như thế này, người da mặt mỏng ngây thơ như Lê kiến trúc sao có thể thừa nhận được!
"Bảo bối, em không muốn tôi tỉnh lại? Tuy rằng như vậy cũng rất không tồi...." Tịch Chu phiên bản cà lơ phất phơ nhướng mày, bộ dáng lười biếng gợi cảm, hắn luôn luôn không ngừng chọc ghẹo Lê kiến trúc sư.
Lê Đan dừng động tác ngăn cản lại, cậu nhíu mày: "Tại sao A Chu vẫn chưa tỉnh lại? Anh ấy chưa tỉnh mà sao ngươi vẫn có thể xuất hiện?"
"Hai người chúng ta đều có thể xem như là người đặc biệt, căn cứ vào thông tin sách sử ghi lại, có lẽ bọn tôi là đời sau của người "Mẫn Nhân". Lý do tôi vẫn chưa tỉnh lại là vì đang rơi vào kỳ hôn mê, chỉ có thân thể của em mới có thể đánh thức tôi."
Rõ ràng là một chuyện quan trọng như vật, thế nhưng từ trong miệng hắn phát ra thì lại trở nên ngả ngớn ái muội, khiến người ta nghe đến mặt đỏ tim đập.
"Đứng đắn lại đi, rốt cuộc là phải làm như thế nào mới có thể gọi A Chu dậy?"
"Bảo bối, tôi không lừa em đâu, em chỉ cần dùng cơ thể mình là có thể đánh thức được tôi rồi."
Hắn cười cười gợi cảm, ánh mắt nhiều lần lưu luyến hai núm vú hồng hào trước ngực và hạ thân của Lê Đan. Cậu cảm giác mình như đang trần truồng dưới mắt đối phương, như một con dê con đợi người ta đến làm thịt.
Hắn lại một lần nữa quấn lấy Lê Đan, đôi tay linh hoạt nhanh chóng cởi áo trên của cậu ra, bàn tay ấm lạnh bắt đầu ma sát tấm lưng tinh tế của Lê kiến trúc sư. Nam nhân lưu luyến khẽ hôn lên môi cậu, đầu lưỡi liếm liếm cánh môi mọng đỏ.
"Tôi vẫn chưa tỉnh lại là vì khí huyết hỗn loạn trong cơ thể, em là người dẫn dắt duy nhất của tôi, chỉ có cơ thể của em mới có thể làm tôi tốt lên được." Bề ngoài Tịch Chu vốn cực kỳ đẹp trai, lúc này còn dùng ánh mắt thâm tình như nước mà nhìn Lê Đan.
Cậu phát hiện mình không cách nào từ chối nam nhân với ánh mắt như vậy được, cậu dần dần ngưng phản kháng, khẽ rũ mi mắt xuống rồi nhẹ nhàng hỏi: "Cái đó... Tôi nên làm như thế nào?" Thật ra thì việc mình cần phải làm cái gì, Lê Đan vẫn có thể đoán được một ít.
"Làm một chút chuyện hữu ích cho thể xác và tinh thần..." Hắn chỉ chỉ bản thân đang hôn mê, "Bảo bối, em hãy bò lên rồi tự mình động đi."
Lê Đan nghi ngờ nhìn nam nhân: " Có phải ngươi gạt ta không? A Chu đang hôn mê, làm sao...." Làm sao mà cương cứng được?
"Tôi xuất hiện thì có nghĩa là tôi đã có ý thức, chỉ là chưa tỉnh lại thôi. Bảo bối, ngoan, làm đi để tôi tỉnh lại sớm một chút. Nhiều ngày đi công tác như vậy, tôi muốn em đến nỗi tâm đều run rẩy rồi."
Lúc này Tịch Chu phiên bản bất cần đời cứ lời ngon tiếng ngọt một câu rồi tiếp một câu, hoàn toàn giống hệt như Tịch biến thái lúc trên giường.
Lê Đan rũ đầu xuống, tâm phòng bị của cậu đã rơi đến bảy tám phần, mấy ngày nay làm sao cậu lại không nhớ người đàn ông này được chứ? Nhưng từ trước đến nay Lê kiến trúc sư vốn "thích ra vẻ", "nghiện còn ngại", cậu giả vờ cao ngạo, khiêu khích.
"Nhưng không phải là ngươi không "đứng" lên được sao?" Tịch Chu bản thể lâm vào hôn mê không cương cứng được, vậy thì hạ thân Tịch Chu phiên bản cà lơ phất phơ cũng sẽ không có động tĩnh gì.
Nam nhân khẽ cười một tiếng, hai tay của hắn càng thêm không kiêng nể chuyển qua trước ngực Lê Đan. Hắn dùng ngón tay kẹp lấy hai núm hồng hào, không ngừng ma sát vặn xoắn, hai viên thịt vú không lớn không nhỏ rất nhanh liền phồng lên, màu sắc càng thêm xinh đẹp.
Năm ngón tay của nam nhân bóp lấy bầu vú hơi hơi phập phồng của Lê Đan, trừng phạt mà dùng sức chà đạp một phen, rất nhanh liền in dấu vết lên hai bầu vú trắng nõn. Hắn tiến đến trước mặt Lê Đan, thổi một ngụm khí lên vành tai cậu.
"Chỉ cần em dùng tay và dùng miệng giúp dương vật của ông xã, tôi cũng sẽ làm vậy với em." Tịch Chu phiên bản bất cần đời hành động rất nhanh, còn chưa nói xong thì hắn đã lột sạch quần áo hai người, cơ thể trần trụi dán vào nhau.
Tịch Chu ôm Lê Đan đặt lên trên người bản thể đang hôn mê của mình, thanh âm ái muội khàn khàn vang lên: "Làm đi bảo bối, nơi này chỉ có ông xã của em thôi, đừng xấu hổ."
Hai người dùng tư thế 69 làm trên giường, mặt Lê Đan chạm vào dương vật đang ngủ yên của Tịch Chu. Lúc này cậu mới phát hiện là nam nhân chỉ có một cây cự vật, kích thước khi chưa cương cứng cũng không hề nhỏ.
Trải qua qua mấy lần phịch nhau trong nửa năm, cơ thể Lê Đan đã sớm nhớ kỹ mùi vị của Tịch Chu. Cậu hơi si mê nhìn cự vật, rất nhanh liền không tự chủ được mà thè đầu lưỡi liếm lên đỉnh côn thịt nam nhân, hai tay cầm dương vật tuốt lên tuốt xuống.
Dưới sự kích thích của cậu, cây đại điểu bắt đầu cứng lên, điều làm cho Lê Đan cảm thấy vô cùng cao hứng. Cậu ngậm viên quy đầu to béo vào trong miệng, đầu lưỡi mềm mại ấm áp không ngừng quét lên lỗ tiểu, thậm chí còn thường thường dùng sức hút một cái. Chỉ chốc lát sau, cự vật Tịch Chu đã hoàn toàn thức tỉnh, phình to đến mức khiến miệng Lê Đan bị kéo căng cực độ.
Cậu nhả viên quy đầu từ trong miệng ra, rồi đặt cặp môi mềm mại lên đỉnh đại dương vật đỉnh rồi hút sạch chất nhầy trên đó, đôi tay thì liên tục chăm sóc hai quả "trứng chym" to béo. Cơ thể Lê Đan cũng dần dần nóng lên, mông cậu bắt đầu uốn éo xoay lắc, hai chân khép lại ma sát để giảm bớt cơn ngứa ngáy trong người.
"Hư... bảo bối, em giỏi lắm." Thanh âm người phía sau vì động tình mà khàn khàn, điều này càng khiến Lê Đan phát dâm hơn nữa.
Bàn tay Tịch Chu banh hai cánh mông đầy đặn của Lê Đan ra, năm ngón tay dùng sức nắn bóp chà đạp mông thịt, đôi lúc còn tát một phát lên nó, tạo thành một đợt da thịt sóng sánh. Hắn dùng ngón tay tách hai mảnh thịt bướm của cậu, lỗ nhỏ đã rỉ ra một giọt hai giọt nước dâm. Tịch Chu cong cong khóe môi gợi cảm, trong mắt cuồn cuộn dục hỏa cực nóng.
"Bảo bối, em chảy nước rồi, bướm nhỏ thật xinh đẹp. Nếu được dương vật bự ma sát thì không chừng sẽ càng trở nên xinh đẹp hơn, vừa hồng vừa sưng, tao thủy sẽ làm cho cả giường đều ướt đẫm."
Tịch Chu thọc ngón tay vào lỗ bướm, nhợt nhạt gãi gãi vách thịt bên trong, sau đó liền rút ra vân vê hai mép thịt, thô bạo bóp bóp ma xát chúng. Rất nhanh cái bướm Lê Đan liền sung huyết sưng to, trở nên mập mạp phì nộn, âm đế trên đỉnh không biết khi nào đã nhô ra, hơi hơi run run để khiến cho nam nhân chú ý.
"A a a... Ngứa... Thật ngứa... Muốn gãi, âm đế cũng muốn được nghiền nát... Ô ngô..."
Lê Đan ngậm dương vật bự, cố sức lên tiếng, hạ thân cậu hoàn toàn bị nam nhân khơi mào tình dục, nhưng hắn lại cố tình không cho cậu nhiều hơn nữa. Sương mù trong mắt Lê Đan dâng lên, có chút ủy khuất.
"Còn dám nói ông xã không cứng được nữa không? Vợ dâm thân ái?"
Hắn búng một phát lên viên âm hạch sưng to, hoa đế bị kích thích lập tức run rẩy. Cái bướm Lê Đan nhiều ngày không được "sủng hạnh" nên càng mẫn cảm đến tận cùng, phát búng này trực tiếp làm lỗ dâm của cậu co rút lên đỉnh, phun ướt cả một bàn tay của Tịch Chu.
"Không... Không dám nữa... A a a... Ông xã tuyệt quá... A ân, âm đế bị búng đến cao trào... Thật sướng a..."
Lê Đan ra sức hô hấp, kỳ thật cậu mẫn cảm như vậy là vì một nguyên nhân nữa. Trong lúc khẩu giao cho Tịch Chu, mông caauj đã bị phân thân của hắn đùa bỡn, tình cảnh như vậy giống như đang chơi trò ba người, làm Lê Đan cảm thấy vô cùng xấu hổ.
Nam nhân sau lưng nâng bàn tay tràn đầy nước sốt lên, vươn đầu liếm liếm một chút, sau đó kéo Lê Đan lại rồi hôn lên môi cậu, hương vị nước dâm tràn ngập trong khoang miệng, hai người hôn nhau đến khó bỏ khó phân.
Dương vật dưới háng của Tịch Chu đang hôn mê đã sưng to dựng thẳng, cự vật dưới háng Tịch Chu phiên bản bất cần đời cũng làm cho người ta sợ hãi không thôi. Lê Đan vừa xấu hổ vừa mong chờ, bướm dâm mới vừa cao trào lại bắt đầu cảm thấy trống rỗng. Lỗ đít cũng mấp máy đóng mở không ngừng, dịch ruột non bên trong liên tục phân bố ra, vừa nóng lại vừa mềm.
"Nóng quá... Ô ngô... không thoải mái... Muốn được ông xã chơi... A a... Ông xã, mau nện em đi, mau thọc dương vật bự vào chơi chết em...." Lê Đan quay đầu lại, mị nhãn như tơ nhìn nam nhân, vô cùng quyến rũ.
Hầu kết Tịch Chu lên xuống, ánh mắt híp lại, bên trong ẩn chứa lửa dục và hung quang. Hắn bế Lê Đan lên rồi xoay người cậu lại, trực tiếp đối diện bản thể đang hôn mê của mình.
"Bảo bối, muốn ăn cây dương vật nào?" Ngón tay hắn lần nữa banh cái bướm Lê Đan ra, làm cậu khóa ngồi trên người bản thể hôn mê của mình, viên quy đầu dưới háng chọc ngay khe bướm, đầu khấc cứng rắn như thạch không ngừng mài mài thịt non bên ngoài.
"Ngứa... Ân... Muốn hai căn dương vật cùng nhau chơi... A a... Muốn được chơi cùng nhau......"
Thanh âm vừa dứt, Tịch Chu sau lưng liền đè cậu xuống côn thịt của Tịch Chu đang hôn mê, căn cự long thô đen một phát thọc thẳng vào cái bướm Lê Đan, thậm chí còn suýt chút nữa thì cạy mở miệng tử cung cậu!
Lê Đan sướng đến căng chặt toàn thân, tường thịt bên trong bị dương vật bự đẩy ra, khiến nó bị căng đến cực đại, vừa nóng vừa ướt. Cậu bắt đầu dâm đãng vặn vẹo thắt lưng, phê không kềm nổi, đôi môi đỏ mọng hé mở, rên rỉ không ngừng.
"A a a... Thật lớn, lỗ bướm bị mở ra... Ô a a... Rất thích được dương vật bự nện nở cái bướm... Ông xã hãy mạnh mẽ chơi chết em đi, mau thọc vào a....."
Một cây dương vật *** vào vẫn chưa thoả mãn được Lê Đan, cậu còn muốn thêm căn cự vật của người phía sau nữa.
"Bảo bối, sao em có thể dâm đến vậy?" Tịch Chu phía sau nhè nhẹ nói, nhưng động tác thì lại không nhẹ nhàng như thanh âm của hắn. Nam nhân bóp mông thịt của Lê Đan, kéo cậu lay động lên xuống, khiến cây cự điểu dưới háng Tịch Chu đang hôn mê liên tục thọc vào rút ra cái bướm cậu.
Động tác vô cùng mạnh bạo, thịt non đỏ hỏn đều bị kéo ra bên ngoài, bọt mép văng tứ tung. Kịch liệt thọc vào rút ra làm Lê Đan sướng đến ngửa cổ, khóc lóc rên cao: "A a a.... Chậm một chút... Quá nhanh... Ô ngô... Lỗ đít cũng rất ngứa...."
Tịch Chu phía sau đột nhiên nhấc Lê Đan lên, côn thịt bự nháy mắt rút ra khỏi tường thịt chật hẹp, "ba" một tiếng thanh thúy vang vọng khắp căn phòng. Nước dâm trong bướm không được quy đầu to béo chặn lại, liền "tí tách" chảy ra bên ngoài như đi tiểu bậy.
Không có dương vật chơi, hai mắt Lê Đan đẫm lệ ngẩng đầu nhìn Tịch Chu: "Đừng lấy ra... Muốn ăn côn thịt lớn... A ân... Lỗ nhỏ vẫn chưa có no... A......"
"Chưa no sao? Một lát nữa ông xã liền rót tinh dịch đến khi bụng em bự mới thôi!"
Hắn nâng cặp mông trắng nõn của Lê Đan lên, rồi hung bạo đè cậu xuống, cây đại điểu đã sớm cứng như thiết của Tịch Chu bản thể *** thẳng vào cái bướm đang thèm khát, nghiền nát mị thịt, mạnh mẽ xỏ xuyên qua lỗ dâm của cậu.
Nam nhân dùng ngón tay sờ lên lỗ đít Lê Đan, rồi kéo căng lỗ nhỏ chật hẹp ra, sau đó cầm cây đại điểu dưới háng chọc ngay lỗ hậu, nắc háng một phát *** lút cán!
Hai miệng trước sau của Lê Đan đều bị dương vật bự lấp đầy, thắt lưng cậu mềm nhũn như một bãi bùn, "A a a... Lỗ đít bị căng hỏng rồi... Ân a... Hai cái lỗ dâm đều được ăn côn thịt ông xã, rất thích a... Dùng sức chơi chết em..."
Nghe thấy Lê Đan dâm kêu như vậy, Tịch Chu đang hôn mê cũng bị đánh thức. Hắn vừa mở mắt ra, liền nhìn thấy người yêu đang không ngừng lắc mông nuốt đại điểu của mình, dục hoả trong cơ thể bỗng chốc tăng vọt.
Tịch Chu không có thời gian suy nghĩ nhiều, hắn ngồi dậy bóp eo Lê Đan rồi đứng lên, hắn nói: "Vợ nhỏ ti tiện, sao em có thể thèm khát đến như vậy? Hửm? Ông xã đang ngủ mà còn bò lên người ăn vụng? Thích quá thì tôi liền thoả mãn em!"
Tư thế ngồi dậy vô cùng thuận tiện cho việc Lê Đan bị hai Tịch Chu nện cùng lúc, Tịch Chu phía trước thì *** cái bướm, Tịch Chu phía sau thì *** lỗ đít. Tốc độ hai người hoàn toàn khớp nhau, đồng thời thọc vào khiến cho hai cái miệng nhỏ của cậu bị dập đến gần như tê rần.
Hai cây dương vật bự nằm cách nhau một tấm màng thịt mỏng, rủ nhau cùng lúc phịch vào, lực đạo như muốn chọc rách tấm thịt để bướm nhỏ và lỗ đít thông thành một. Ngoại trừ rên rỉ ra thì Lê Đan không thể làm gì khác, thịt non bên trong không ngừng bị dương vật nghiền nát, nhưng vẫn cứng đầu mà quấn lấy hai cây đại điểu.
"Ô ngô... Chậm một chút... Sẽ rách... Lỗ dâm sẽ bị phá hỏnh......"
Lê Đan không ngừng rên rỉ, hai Tịch Chu đang cày cấy trên người bỗng đồng thời chọc thẳng ngay điểm vừa mẫn cảm vừa dâm nhất. Tao tâm trong lỗ đít bị dập mạnh, dương vật bự phía trước cũng ghim mạnh tử cung. Toàn thân Lê Đan run rẩy mãnh liệt, hai cái lỗ dâm đồng thời co rút lại, cậu nức nở rên rỉ.
"A a a... Trúng rồi... A a a... Không chịu nổi... Lỗ nhỏ muốn phun nước... Đừng làm nữa......"
Nam nhân không những không dừng lại, mà hai người còn càng nện càng hăng máu, càng thêm thô bạo *** mấy trăm phát lên tao tâm và tử cung cậu. Tường thịt non mịn mẫn cảm bị mài đến vừa hồng vừa sưng, trong đầu Lê Đan bỗng hiện lên một đạo bạch quanh, lập tức đạt tới đỉnh cao.
Toàn thân cậu điên cuồng run rẩy như bị điện giật, hai chân hoàn toàn không thể khép lại được, hai cái lỗ trước sau cuồn cuộn phun ra một bãi dâm thủy, lỗ đít lẫn cái bướm đều bị chơi đến sưng đỏ.
Hai Tịch Chu nhìn trạng thái dâm mĩ sướng muốn chết của Lê Đan, lập tức bị kích thích đến phồng to côn thịt, tinh dịch đặc sệt liền bắn ra, bụng cậu bị hai dòng tinh dịch phun đến căng đầy. Dưới nhiệt độ nóng rực của tinh dịch khi chảy bên trong, hai cái lỗ dâm của Lê Đan thích đến mức chảy nước giàn giụa.
Tất nhiên, trận tình dục này cũng không vì một lần phát tiết mà ngưng lại, ba người tiếp tục chơi đến cả phòng đầy mùi dâm dục, dục hỏa tràn đầy.
"Xin chào Lê tiên sinh, hoan nghênh ngài đến Tịch gia. Ngài đừng khẩn trương, chỉ cần đi theo tôi là được." Lễ nghi của người quản gia trung niên rất chuẩn mực, cung kính đối đãi với cậu tựa như đối đãi khách quý.
"Cảm ơn, làm phiền ông." Lê kiến trúc sư cười nhạt, gương mặt xinh đẹp không một chút hoảng loạn.
Cậu đi theo quản gia vào nhà, bên trong trang hoàng rất cổ điển và trang nhã. Ánh mắt Lê Đan tự nhiên, nhưng trong lòng lại âm thầm quan sát mọi thứ, cậu bình tĩnh hỏi: "Xin hỏi, quản gia muốn đưa tôi đi đâu vậy?"
"Tịch tiên sinh và Tịch phu nhân mời ngài đến Tịch gia làm khách, nhưng họ tin rằng người mà Lê tiên sinh muốn gặp nhất hẳn là thiếu gia."
Lê Đan kinh ngạc, hiển nhiên có chút không tin tưởng: "Ý ông là sẽ dẫn tôi đi gặp A Chu sao?"
Lúc này hai người đã đi đến trước cửa của một căn phòng nào đó, người quản gia dừng bước, thái độ vẫn khiêm tốn hữu hảo như cũ: "Đây là phòng của thiếu gia Tịch Chu."
Nói xong, quản gia cúi người hành lễ rồi rời đi. Trái tim Lê Đan "bang bang" đập nhanh, một mình cậu đứng trên hành lang bên ngoài nên có chút bối rối, không biết làm sao. Tay cậu run run nhè nhẹ, cậu sợ khi mở cánh cửa trước mắt này ra rồi mà vẫn không nhìn thấy nam nhân mình đã tâm tâm niệm niệm.
Lê Đan hít sâu, vặn then cửa, nhẹ nhàng đẩy ra rồi đi vào phòng. Tất cả rèm cửa bên trong đều bị khép lại, ánh sáng ảm đạm bao trùm không gian, may mà điều này cũng không gây trở ngại đến việc Lê Đan nhìn thấy người đàn ông đang nằm trên giường kia.
"Tịch Chu tỉnh tỉnh, đừng ngủ nữa." Lê Đan bò lên giường, hai tay cậu ôm lấy đầu Tịch Chu, đôi môi non mềm hôn lên gương mặt anh khí của hắn, tinh thần căng thẳng mấy ngày gần đây cuối cùng cũng được thả lỏng. Cậu ngửi hơi thở trên người nam nhân, vừa mê muội vừa cảm thấy an toàn.
Nhưng dần dần Lê Đan bắt đầu nhận thấy được sự khác thường của người trong lòng mình, ngoại trừ hô hấp đều đều cùng với lồng ngực chậm rãi lên xuống của Tịch Chu, còn lại không có một thanh âm nào đáp lại cậu. Lê kiến trúc sư ngưng mi, cậu cúi người xuống, tăng lớn giọng nói gọi nam nhân.
"Tịch Chu, A Chu.... Đừng đùa nữa, mau mở mắt ra đi, nếu không mở mắt thì em sẽ không cần anh nữa." Đáp lại cậu chỉ có sự lặng im của cả căn phòng.
Trong lòng Lê Đan "lộp bộp" một tiếng, cậu xác nhận Tịch Chu đã thật sự rơi vào hôn mê, sợ hãi buông nam nhân ra, dự định xuống giường đi tìm người Tịch gia.
"Đừng sốt ruột như vậy, bảo bối." Đột nhiên Lê Đan bị ôm lấy từ phía sau, nhiệt độ của đối phương thấp hơn một chút so với cơ thể người bình thường, khiến cậu cảm giác có hơi không chân thật.
"Tịch Chu, cuối cùng anh cũng tỉnh lại!"
Nghe thấy thanh âm quen thuộc, Lê Đan lập tức quay đầu lại: "Em cho rằng anh...."
Khi hoàn toàn nhìn thấy người phía sau, thanh âm Lê Đan như nghẹt lại, đôi mắt hẹp dài xinh đẹp thoáng chốc trợn tròn, cậu bị hình ảnh trước mắt đập đến ngơ ngác.
"Sao vậy bảo bối, mấy ngày không gặp mà đã quên ông xã của em rồi?" Nam nhân bày ra bộ dáng cà lơ phất phơ, ngón tay hơi lạnh xoa bờ môi cậu, ánh mắt ngả ngớn.
Lê Đan đột ngột đẩy hắn ra, cậu nhìn nam nhân nhắm hai mắt đang nằm trên giường, rồi nhìn nam nhân cười cười đang dựa rất gần mình. Sắc mặt cậu trắng bệch, không một chút huyết sắc, Lê Đan giận dữ trừng đối phương.
"Ngươi là ai? Rốt cuộc ngươi đã làm gì A Chu?!" Trực giác nói cho Lê Đan biết, sự xuất hiện của người này với Tịch Chu đang hôn mê có mối liên quan rất lớn.
Ông chủ Tịch phiên bản cà lơ phất phơ giả bộ bày ra biểu tình đáng thương, nhưng ngữ khí lại tiết lộ cảm xúc chân thật của hắn.
"Bảo bối, lần trước trong cuộc họp em còn liếc mắt đưa tình với tôi mà, ánh mắt đó... khiến tôi vừa nhìn thấy liền cứng." Thanh âm hắn vừa ái muội tình sắc vừa bất cần đời.
Lê Đan nghe vậy, bỗng dưng cậu nhớ lại một chuyện mà mình đã quên mất, quả thật cậu đã thấy một nam nhân giống Tịch Chu như đúc. Lúc đó, không một ai trong cuộc họp chú ý đến sự tồn tại của hắn, điều này làm Lê Đan cho rằng mình đã sinh ra ảo giác.
Nhưng không ngờ.... Người này lại xuất hiện một lần nữa trước mặt cậu, còn ở ngay trên giường Tịch Chu!
"Là ngươi! Ngươi là... anh em song sinh của Tịch Chu?" Đây là lời giải thích tương đối hợp lý duy nhất mà Lê Đan có thể nghĩ đến.
"Tịch gia không có người thừa kế thứ hai." Nam nhân ngả ngớn cười lắc đầu, sau đó hắn nhướng nhướng mày, giọng nói khàn khàn gợi cảm cất lên: "Tôi chính là Tịch Chu."
"A, nếu ngươi là Tịch Chu vậy thì anh ấy đâu?" Lê Đan chỉ chỉ Tịch Chu đang nằm trên giường, đề phòng hỏi.
Nhìn ánh mắt đề phòng của Lê Đan, hắn xảo quyệt tiến lại gần, tay phải nhanh như chớp chuẩn xác đặt lên đũng quần cậu, rồi mới tiếp tục lên tiếng giải thích.
"Tôi chính là hắn, một phần của Tịch Chu. Sau mười tám tuổi, khi hắn ta khát vọng mãnh liệt một người hay một chuyện nào đó, tôi sẽ có cơ hội xuất hiện. Tôi biết mọi thứ về Tịch Chu, nhưng hắn thì không biết sự tồn tại của tôi, hơn nữa ngoại trừ bảo bối em ra thì tất cả những người khác cũng không thể nhìn thấy tôi."
Mười tám tuổi, lại là mười tám tuổi, Lê Đan nhớ rõ năm 18 tuổi cũng là lúc thân thể cậu xuất hiện thêm một hoa huyệt của nữ giới.
Nhìn Lê Đan lâm vào trạng thái rối rắm, nam nhân liếm cánh môi khô khốc của mình, cười cười gian xảo, thoạt nhìn như khí sắc đế vương và bản chất tà tính bẩm sinh đã có trong xương cốt. Bàn tay khớp xương rõ ràng của hắn hơi nắm lại, bắt đầu cách quần khiêu khích tính khí Lê Đan, giả bộ bày ra dáng vẻ hao tổn tinh thần: "Bảo bối vẫn không tin tôi sao?"
Loại chuyện này thật sự quá mức hoang đường, cậu mím môi: "Bằng chứng đâu?"
Hắn thừa dịp Lê Đan không chú ý, bàn tay kéo khoá quần cậu xuống rồi linh hoạt chui vào trong quần lót, ngón tay lành lạnh gãi nhẹ lỗ niệu đạo trên tính khí, khiến cơ thể cậu khẽ run, "hừ" nhẹ ra tiếng.
Nam nhân thấy Lê Đan trừng mình một cái, nhưng trong mắt cậu không có một chút uy hiếp nào, ngược lại là một tầng nước mỏng sáng bóng khiến người ta mơ màng. Lòng bàn tay hắn mơn trớn dọc theo đường cong dương vật của Lê Đan, khi nhẹ khi nặng, lúc nhanh lúc chậm, chưa được bao lâu thì tính khí trong tay đã cương cứng.
Hắn sung sướng cười nói: "Việc tôi biết em có song huyệt, tôi có song điểu thì có tính là bằng chứng không? Lần trước trong tiệc đêm của công ty, chuyện chúng ta đã làm với nhau ở nhà vệ sinh nữ hẳn là không có ai biết nhỉ?"
"Còn cơ thể mẫn cảm của em nữa, dâm đến không chịu được, thích nhất là được tôi dùng hai cây dương vật bự đồng thời phịch nát bướm nhỏ và lỗ hậu. Còn chưa bắt đầu mà em đã chảy nước nhiều đến nỗi tuôn ra bên ngoài, một khi thọc vào, thịt non bên trong lập tức mút chặt lấy côn thịt của tôi. Chưa hết, giữa hai vú của em còn có một nốt ruồi đỏ......"
Nói xong nam nhân liền trực tiếp xé áo sơ mi Lê Đan ra, cúc áo văng tứ tung, lồng ngực trắng nõn mê người của cậu loã lồ trước mặt hắn. Nam nhân cúi đầu xuống, đầu lưỡi ấm nóng tình sắc liếm lên nốt ruồi đỏ của cậu: "Bảo bối, tôi nói đúng chứ?"
Mặt Lê Đan ửng đỏ, không biết là xấu hổ hay là tức giận, cậu ngăn lại nam nhân đang liếm láp, thanh âm bất ổn: "Ngươi.... Dừng lại, đúng cái đầu ngươi!"
Cái gì mà vừa dâm vừa tiện, loại lời nói như thế này, người da mặt mỏng ngây thơ như Lê kiến trúc sao có thể thừa nhận được!
"Bảo bối, em không muốn tôi tỉnh lại? Tuy rằng như vậy cũng rất không tồi...." Tịch Chu phiên bản cà lơ phất phơ nhướng mày, bộ dáng lười biếng gợi cảm, hắn luôn luôn không ngừng chọc ghẹo Lê kiến trúc sư.
Lê Đan dừng động tác ngăn cản lại, cậu nhíu mày: "Tại sao A Chu vẫn chưa tỉnh lại? Anh ấy chưa tỉnh mà sao ngươi vẫn có thể xuất hiện?"
"Hai người chúng ta đều có thể xem như là người đặc biệt, căn cứ vào thông tin sách sử ghi lại, có lẽ bọn tôi là đời sau của người "Mẫn Nhân". Lý do tôi vẫn chưa tỉnh lại là vì đang rơi vào kỳ hôn mê, chỉ có thân thể của em mới có thể đánh thức tôi."
Rõ ràng là một chuyện quan trọng như vật, thế nhưng từ trong miệng hắn phát ra thì lại trở nên ngả ngớn ái muội, khiến người ta nghe đến mặt đỏ tim đập.
"Đứng đắn lại đi, rốt cuộc là phải làm như thế nào mới có thể gọi A Chu dậy?"
"Bảo bối, tôi không lừa em đâu, em chỉ cần dùng cơ thể mình là có thể đánh thức được tôi rồi."
Hắn cười cười gợi cảm, ánh mắt nhiều lần lưu luyến hai núm vú hồng hào trước ngực và hạ thân của Lê Đan. Cậu cảm giác mình như đang trần truồng dưới mắt đối phương, như một con dê con đợi người ta đến làm thịt.
Hắn lại một lần nữa quấn lấy Lê Đan, đôi tay linh hoạt nhanh chóng cởi áo trên của cậu ra, bàn tay ấm lạnh bắt đầu ma sát tấm lưng tinh tế của Lê kiến trúc sư. Nam nhân lưu luyến khẽ hôn lên môi cậu, đầu lưỡi liếm liếm cánh môi mọng đỏ.
"Tôi vẫn chưa tỉnh lại là vì khí huyết hỗn loạn trong cơ thể, em là người dẫn dắt duy nhất của tôi, chỉ có cơ thể của em mới có thể làm tôi tốt lên được." Bề ngoài Tịch Chu vốn cực kỳ đẹp trai, lúc này còn dùng ánh mắt thâm tình như nước mà nhìn Lê Đan.
Cậu phát hiện mình không cách nào từ chối nam nhân với ánh mắt như vậy được, cậu dần dần ngưng phản kháng, khẽ rũ mi mắt xuống rồi nhẹ nhàng hỏi: "Cái đó... Tôi nên làm như thế nào?" Thật ra thì việc mình cần phải làm cái gì, Lê Đan vẫn có thể đoán được một ít.
"Làm một chút chuyện hữu ích cho thể xác và tinh thần..." Hắn chỉ chỉ bản thân đang hôn mê, "Bảo bối, em hãy bò lên rồi tự mình động đi."
Lê Đan nghi ngờ nhìn nam nhân: " Có phải ngươi gạt ta không? A Chu đang hôn mê, làm sao...." Làm sao mà cương cứng được?
"Tôi xuất hiện thì có nghĩa là tôi đã có ý thức, chỉ là chưa tỉnh lại thôi. Bảo bối, ngoan, làm đi để tôi tỉnh lại sớm một chút. Nhiều ngày đi công tác như vậy, tôi muốn em đến nỗi tâm đều run rẩy rồi."
Lúc này Tịch Chu phiên bản bất cần đời cứ lời ngon tiếng ngọt một câu rồi tiếp một câu, hoàn toàn giống hệt như Tịch biến thái lúc trên giường.
Lê Đan rũ đầu xuống, tâm phòng bị của cậu đã rơi đến bảy tám phần, mấy ngày nay làm sao cậu lại không nhớ người đàn ông này được chứ? Nhưng từ trước đến nay Lê kiến trúc sư vốn "thích ra vẻ", "nghiện còn ngại", cậu giả vờ cao ngạo, khiêu khích.
"Nhưng không phải là ngươi không "đứng" lên được sao?" Tịch Chu bản thể lâm vào hôn mê không cương cứng được, vậy thì hạ thân Tịch Chu phiên bản cà lơ phất phơ cũng sẽ không có động tĩnh gì.
Nam nhân khẽ cười một tiếng, hai tay của hắn càng thêm không kiêng nể chuyển qua trước ngực Lê Đan. Hắn dùng ngón tay kẹp lấy hai núm hồng hào, không ngừng ma sát vặn xoắn, hai viên thịt vú không lớn không nhỏ rất nhanh liền phồng lên, màu sắc càng thêm xinh đẹp.
Năm ngón tay của nam nhân bóp lấy bầu vú hơi hơi phập phồng của Lê Đan, trừng phạt mà dùng sức chà đạp một phen, rất nhanh liền in dấu vết lên hai bầu vú trắng nõn. Hắn tiến đến trước mặt Lê Đan, thổi một ngụm khí lên vành tai cậu.
"Chỉ cần em dùng tay và dùng miệng giúp dương vật của ông xã, tôi cũng sẽ làm vậy với em." Tịch Chu phiên bản bất cần đời hành động rất nhanh, còn chưa nói xong thì hắn đã lột sạch quần áo hai người, cơ thể trần trụi dán vào nhau.
Tịch Chu ôm Lê Đan đặt lên trên người bản thể đang hôn mê của mình, thanh âm ái muội khàn khàn vang lên: "Làm đi bảo bối, nơi này chỉ có ông xã của em thôi, đừng xấu hổ."
Hai người dùng tư thế 69 làm trên giường, mặt Lê Đan chạm vào dương vật đang ngủ yên của Tịch Chu. Lúc này cậu mới phát hiện là nam nhân chỉ có một cây cự vật, kích thước khi chưa cương cứng cũng không hề nhỏ.
Trải qua qua mấy lần phịch nhau trong nửa năm, cơ thể Lê Đan đã sớm nhớ kỹ mùi vị của Tịch Chu. Cậu hơi si mê nhìn cự vật, rất nhanh liền không tự chủ được mà thè đầu lưỡi liếm lên đỉnh côn thịt nam nhân, hai tay cầm dương vật tuốt lên tuốt xuống.
Dưới sự kích thích của cậu, cây đại điểu bắt đầu cứng lên, điều làm cho Lê Đan cảm thấy vô cùng cao hứng. Cậu ngậm viên quy đầu to béo vào trong miệng, đầu lưỡi mềm mại ấm áp không ngừng quét lên lỗ tiểu, thậm chí còn thường thường dùng sức hút một cái. Chỉ chốc lát sau, cự vật Tịch Chu đã hoàn toàn thức tỉnh, phình to đến mức khiến miệng Lê Đan bị kéo căng cực độ.
Cậu nhả viên quy đầu từ trong miệng ra, rồi đặt cặp môi mềm mại lên đỉnh đại dương vật đỉnh rồi hút sạch chất nhầy trên đó, đôi tay thì liên tục chăm sóc hai quả "trứng chym" to béo. Cơ thể Lê Đan cũng dần dần nóng lên, mông cậu bắt đầu uốn éo xoay lắc, hai chân khép lại ma sát để giảm bớt cơn ngứa ngáy trong người.
"Hư... bảo bối, em giỏi lắm." Thanh âm người phía sau vì động tình mà khàn khàn, điều này càng khiến Lê Đan phát dâm hơn nữa.
Bàn tay Tịch Chu banh hai cánh mông đầy đặn của Lê Đan ra, năm ngón tay dùng sức nắn bóp chà đạp mông thịt, đôi lúc còn tát một phát lên nó, tạo thành một đợt da thịt sóng sánh. Hắn dùng ngón tay tách hai mảnh thịt bướm của cậu, lỗ nhỏ đã rỉ ra một giọt hai giọt nước dâm. Tịch Chu cong cong khóe môi gợi cảm, trong mắt cuồn cuộn dục hỏa cực nóng.
"Bảo bối, em chảy nước rồi, bướm nhỏ thật xinh đẹp. Nếu được dương vật bự ma sát thì không chừng sẽ càng trở nên xinh đẹp hơn, vừa hồng vừa sưng, tao thủy sẽ làm cho cả giường đều ướt đẫm."
Tịch Chu thọc ngón tay vào lỗ bướm, nhợt nhạt gãi gãi vách thịt bên trong, sau đó liền rút ra vân vê hai mép thịt, thô bạo bóp bóp ma xát chúng. Rất nhanh cái bướm Lê Đan liền sung huyết sưng to, trở nên mập mạp phì nộn, âm đế trên đỉnh không biết khi nào đã nhô ra, hơi hơi run run để khiến cho nam nhân chú ý.
"A a a... Ngứa... Thật ngứa... Muốn gãi, âm đế cũng muốn được nghiền nát... Ô ngô..."
Lê Đan ngậm dương vật bự, cố sức lên tiếng, hạ thân cậu hoàn toàn bị nam nhân khơi mào tình dục, nhưng hắn lại cố tình không cho cậu nhiều hơn nữa. Sương mù trong mắt Lê Đan dâng lên, có chút ủy khuất.
"Còn dám nói ông xã không cứng được nữa không? Vợ dâm thân ái?"
Hắn búng một phát lên viên âm hạch sưng to, hoa đế bị kích thích lập tức run rẩy. Cái bướm Lê Đan nhiều ngày không được "sủng hạnh" nên càng mẫn cảm đến tận cùng, phát búng này trực tiếp làm lỗ dâm của cậu co rút lên đỉnh, phun ướt cả một bàn tay của Tịch Chu.
"Không... Không dám nữa... A a a... Ông xã tuyệt quá... A ân, âm đế bị búng đến cao trào... Thật sướng a..."
Lê Đan ra sức hô hấp, kỳ thật cậu mẫn cảm như vậy là vì một nguyên nhân nữa. Trong lúc khẩu giao cho Tịch Chu, mông caauj đã bị phân thân của hắn đùa bỡn, tình cảnh như vậy giống như đang chơi trò ba người, làm Lê Đan cảm thấy vô cùng xấu hổ.
Nam nhân sau lưng nâng bàn tay tràn đầy nước sốt lên, vươn đầu liếm liếm một chút, sau đó kéo Lê Đan lại rồi hôn lên môi cậu, hương vị nước dâm tràn ngập trong khoang miệng, hai người hôn nhau đến khó bỏ khó phân.
Dương vật dưới háng của Tịch Chu đang hôn mê đã sưng to dựng thẳng, cự vật dưới háng Tịch Chu phiên bản bất cần đời cũng làm cho người ta sợ hãi không thôi. Lê Đan vừa xấu hổ vừa mong chờ, bướm dâm mới vừa cao trào lại bắt đầu cảm thấy trống rỗng. Lỗ đít cũng mấp máy đóng mở không ngừng, dịch ruột non bên trong liên tục phân bố ra, vừa nóng lại vừa mềm.
"Nóng quá... Ô ngô... không thoải mái... Muốn được ông xã chơi... A a... Ông xã, mau nện em đi, mau thọc dương vật bự vào chơi chết em...." Lê Đan quay đầu lại, mị nhãn như tơ nhìn nam nhân, vô cùng quyến rũ.
Hầu kết Tịch Chu lên xuống, ánh mắt híp lại, bên trong ẩn chứa lửa dục và hung quang. Hắn bế Lê Đan lên rồi xoay người cậu lại, trực tiếp đối diện bản thể đang hôn mê của mình.
"Bảo bối, muốn ăn cây dương vật nào?" Ngón tay hắn lần nữa banh cái bướm Lê Đan ra, làm cậu khóa ngồi trên người bản thể hôn mê của mình, viên quy đầu dưới háng chọc ngay khe bướm, đầu khấc cứng rắn như thạch không ngừng mài mài thịt non bên ngoài.
"Ngứa... Ân... Muốn hai căn dương vật cùng nhau chơi... A a... Muốn được chơi cùng nhau......"
Thanh âm vừa dứt, Tịch Chu sau lưng liền đè cậu xuống côn thịt của Tịch Chu đang hôn mê, căn cự long thô đen một phát thọc thẳng vào cái bướm Lê Đan, thậm chí còn suýt chút nữa thì cạy mở miệng tử cung cậu!
Lê Đan sướng đến căng chặt toàn thân, tường thịt bên trong bị dương vật bự đẩy ra, khiến nó bị căng đến cực đại, vừa nóng vừa ướt. Cậu bắt đầu dâm đãng vặn vẹo thắt lưng, phê không kềm nổi, đôi môi đỏ mọng hé mở, rên rỉ không ngừng.
"A a a... Thật lớn, lỗ bướm bị mở ra... Ô a a... Rất thích được dương vật bự nện nở cái bướm... Ông xã hãy mạnh mẽ chơi chết em đi, mau thọc vào a....."
Một cây dương vật *** vào vẫn chưa thoả mãn được Lê Đan, cậu còn muốn thêm căn cự vật của người phía sau nữa.
"Bảo bối, sao em có thể dâm đến vậy?" Tịch Chu phía sau nhè nhẹ nói, nhưng động tác thì lại không nhẹ nhàng như thanh âm của hắn. Nam nhân bóp mông thịt của Lê Đan, kéo cậu lay động lên xuống, khiến cây cự điểu dưới háng Tịch Chu đang hôn mê liên tục thọc vào rút ra cái bướm cậu.
Động tác vô cùng mạnh bạo, thịt non đỏ hỏn đều bị kéo ra bên ngoài, bọt mép văng tứ tung. Kịch liệt thọc vào rút ra làm Lê Đan sướng đến ngửa cổ, khóc lóc rên cao: "A a a.... Chậm một chút... Quá nhanh... Ô ngô... Lỗ đít cũng rất ngứa...."
Tịch Chu phía sau đột nhiên nhấc Lê Đan lên, côn thịt bự nháy mắt rút ra khỏi tường thịt chật hẹp, "ba" một tiếng thanh thúy vang vọng khắp căn phòng. Nước dâm trong bướm không được quy đầu to béo chặn lại, liền "tí tách" chảy ra bên ngoài như đi tiểu bậy.
Không có dương vật chơi, hai mắt Lê Đan đẫm lệ ngẩng đầu nhìn Tịch Chu: "Đừng lấy ra... Muốn ăn côn thịt lớn... A ân... Lỗ nhỏ vẫn chưa có no... A......"
"Chưa no sao? Một lát nữa ông xã liền rót tinh dịch đến khi bụng em bự mới thôi!"
Hắn nâng cặp mông trắng nõn của Lê Đan lên, rồi hung bạo đè cậu xuống, cây đại điểu đã sớm cứng như thiết của Tịch Chu bản thể *** thẳng vào cái bướm đang thèm khát, nghiền nát mị thịt, mạnh mẽ xỏ xuyên qua lỗ dâm của cậu.
Nam nhân dùng ngón tay sờ lên lỗ đít Lê Đan, rồi kéo căng lỗ nhỏ chật hẹp ra, sau đó cầm cây đại điểu dưới háng chọc ngay lỗ hậu, nắc háng một phát *** lút cán!
Hai miệng trước sau của Lê Đan đều bị dương vật bự lấp đầy, thắt lưng cậu mềm nhũn như một bãi bùn, "A a a... Lỗ đít bị căng hỏng rồi... Ân a... Hai cái lỗ dâm đều được ăn côn thịt ông xã, rất thích a... Dùng sức chơi chết em..."
Nghe thấy Lê Đan dâm kêu như vậy, Tịch Chu đang hôn mê cũng bị đánh thức. Hắn vừa mở mắt ra, liền nhìn thấy người yêu đang không ngừng lắc mông nuốt đại điểu của mình, dục hoả trong cơ thể bỗng chốc tăng vọt.
Tịch Chu không có thời gian suy nghĩ nhiều, hắn ngồi dậy bóp eo Lê Đan rồi đứng lên, hắn nói: "Vợ nhỏ ti tiện, sao em có thể thèm khát đến như vậy? Hửm? Ông xã đang ngủ mà còn bò lên người ăn vụng? Thích quá thì tôi liền thoả mãn em!"
Tư thế ngồi dậy vô cùng thuận tiện cho việc Lê Đan bị hai Tịch Chu nện cùng lúc, Tịch Chu phía trước thì *** cái bướm, Tịch Chu phía sau thì *** lỗ đít. Tốc độ hai người hoàn toàn khớp nhau, đồng thời thọc vào khiến cho hai cái miệng nhỏ của cậu bị dập đến gần như tê rần.
Hai cây dương vật bự nằm cách nhau một tấm màng thịt mỏng, rủ nhau cùng lúc phịch vào, lực đạo như muốn chọc rách tấm thịt để bướm nhỏ và lỗ đít thông thành một. Ngoại trừ rên rỉ ra thì Lê Đan không thể làm gì khác, thịt non bên trong không ngừng bị dương vật nghiền nát, nhưng vẫn cứng đầu mà quấn lấy hai cây đại điểu.
"Ô ngô... Chậm một chút... Sẽ rách... Lỗ dâm sẽ bị phá hỏnh......"
Lê Đan không ngừng rên rỉ, hai Tịch Chu đang cày cấy trên người bỗng đồng thời chọc thẳng ngay điểm vừa mẫn cảm vừa dâm nhất. Tao tâm trong lỗ đít bị dập mạnh, dương vật bự phía trước cũng ghim mạnh tử cung. Toàn thân Lê Đan run rẩy mãnh liệt, hai cái lỗ dâm đồng thời co rút lại, cậu nức nở rên rỉ.
"A a a... Trúng rồi... A a a... Không chịu nổi... Lỗ nhỏ muốn phun nước... Đừng làm nữa......"
Nam nhân không những không dừng lại, mà hai người còn càng nện càng hăng máu, càng thêm thô bạo *** mấy trăm phát lên tao tâm và tử cung cậu. Tường thịt non mịn mẫn cảm bị mài đến vừa hồng vừa sưng, trong đầu Lê Đan bỗng hiện lên một đạo bạch quanh, lập tức đạt tới đỉnh cao.
Toàn thân cậu điên cuồng run rẩy như bị điện giật, hai chân hoàn toàn không thể khép lại được, hai cái lỗ trước sau cuồn cuộn phun ra một bãi dâm thủy, lỗ đít lẫn cái bướm đều bị chơi đến sưng đỏ.
Hai Tịch Chu nhìn trạng thái dâm mĩ sướng muốn chết của Lê Đan, lập tức bị kích thích đến phồng to côn thịt, tinh dịch đặc sệt liền bắn ra, bụng cậu bị hai dòng tinh dịch phun đến căng đầy. Dưới nhiệt độ nóng rực của tinh dịch khi chảy bên trong, hai cái lỗ dâm của Lê Đan thích đến mức chảy nước giàn giụa.
Tất nhiên, trận tình dục này cũng không vì một lần phát tiết mà ngưng lại, ba người tiếp tục chơi đến cả phòng đầy mùi dâm dục, dục hỏa tràn đầy.
Tác giả :
Triệu Đại Thiện Nhân