Hoán Kiểm Trọng Sinh

Chương 319: Giao Đấu (1)


Roberts từ tốn nói: "Tao biết mày rất quan tâm Trương Bưu nên tao mới phái người mời Trương đội trưởng đến đây, bây giờ xem ra suy đoán của tao là chính xác, mày quả nhiên rất lo cho sự an nguy của nó."

"Tần Tử Kiếm đâu? Vụ này là do hai chúng mày cùng bày mưu đúng không?" Phương Hạo Vân đảo mắt nhìn xung quanh, ngoài căn phòng nhỏ đóng kín cửa ra không còn chỗ nào khác để ẩn náu.

Phương Hạo Vân không biết trên đường hắn đến đây, Tần Tử Kiếm đã cho thuộc hạ dọn dẹp toàn bộ nhà kho rộng lớn, bây giờ chúng đang tụ tập cả trong căn phòng nhỏ kia tra tấn Trương Bưu hỏi một số câu, sức chịu đựng của Trương Bưu đã vượt ra ngoài dự liệu của chúng, bây giờ Phương Hạo Vân đã đến, thời gian dành cho Tần Tử Kiếm không còn nhiều nữa.

Tất nhiên Tần Tử Kiếm có niềm tin hơn vào Roberts, dù gì Roberts cũng là sát thủ đẳng cấp thế giới, xưa nay chưa từng bại trận.

Roberts mỉm cười lạnh nhạt: "Đúng vậy, tin tức tình báo của mày rất chính xác, đúng là tao và Tần Tử Kiếm bày ra vụ này… Hơn nữa tao không sợ nói luôn cho mày biết, Tần Tử Kiếm hiện đang ở cùng Trương Bưu trong căn phòng kia, tra hỏi hắn một số điều."

Dừng lại giây lát, Roberts đột nhiên kêu lên: "Thân phận của tao cực kì bí ẩn, mày có thể nói ngay ra lai lịch của tao, có hai khả năng, một là sau lưng mày có một tổ chức tình báo hùng mạnh, khả năng thứ hai, mày chắc là người quen cũ của tao… Tao rất muốn biết dưới lớp mặt nạ Tôn Ngộ Không kia rốt cuộc là ai?"

Phương Hạo Vân ngửa cổ cười to: "Tiếc rằng mày không có cơ hội đó đâu."

Roberts rít lên: "Nói nhảm như thế đủ rồi, chúng ta phân thắng bại đi thôi. Hy vọng mày đừng làm tao thất vọng quá nhanh, tao không muốn trong vòng mười chiêu kết thúc trận chiến này."

"Á!" Chính vào lúc này, Phương Hạo Vân nghe một tiếng rú đau đớn vọng vào tai, âm thanh phát ra từ căn phòng nhỏ, chắc là do Trương Bưu kêu lên, không còn nghi ngờ gì nữa, người anh em tốt của hắn đang bị lũ đê tiện này hành hạ.

Tâm trạng tập trung đối địch của Phương Hạo Vân lập tức bị quấy nhiễu, đôi mắt trong xanh nhanh chóng thay bằng một màu đỏ ngầu như máu, hắn giận dữ quát lên: "Vô liêm sỉ, mày muốn dùng cách này để quấy nhiễu tâm trí của tao, Roberts, mày làm tao thất vọng quá, xem ra trận chiến giữa hai chúng ta, mày không hề có chút lòng tin nào thì phải."

"Đây không phải là ý của tao!" Ánh mắt Roberts cũng đột nhiên trở nên hung tợn, hắn vội vàng giải thích: "Hãy tin tao, tao không phải là hạng người đó, đây là trò bỉ ổi của Tần Tử Kiếm, tao sẽ tìm nó tính sổ."

Dứt lời, Roberts quay đầu về phía căn phòng nhỏ quát to: "Không muốn chết thì dừng tay lại ngay…"

Tần Tử Kiếm đang ở trong căn phòng kia tất nhiên nghe ra cơn tức giận của Roberts, hắn chửi thầm trong bụng, đúng là một thằng ngu, không biết mình làm vậy là giúp hắn giành chiến thắng dễ hơn sao?

Nhưng nói gì thì nói, Tần Tử Kiếm biết rất rõ về tính khí của Roberts, hắn là một tên si mê võ thuật, một cao thủ như Roberts luôn trọng chữ tín, lời nói của tên sát thủ máu lạnh này không thể không nghe.

Tần Tử Kiếm chỉ còn cách tạm thời không tra tấn Trương Bưu, chuyển sang dùng thuật thôi miên tra hỏi, nhưng Trương Bưu ý chí kiên định hơn người thường nên nhất thời thuật thôi miên không phát huy tác dụng.

Bây giờ hy vọng duy nhất của Tần Tử Kiếm chính là mong Roberts có thể giết chết người đeo mặt nạ Ngộ Không, có như thế mọi chuyện mới được giải quyết, đến lúc đó hắn sẽ có đủ thời gian từ từ tra tấn Trương Bưu.

Đôi mắt Phương Hạo Vân ánh lên một tia sáng sắc bén, nói: "Cám ơn!"

"Để coi mày có đủ tư cách làm hiệp sĩ bóng đêm của thành phố Hoa Hải không nhé?" Dứt lời, Roberts đứng bật dậy khỏi ghế, trên tay xuất hiện một thanh đao bén nhọn đỏ như máu, một luồng sát khí ngùn ngụt ngay lập tức bao trùm lấy không gian xung quanh.

Phương Hạo Vân khẽ nhíu mày, Thiên Đạo Diêm La quả nhiên không phải hạng tầm thường.

Roberts xưa nay luôn có thói quen tấn công phủ đầu, hắn hét lên một tiếng, thanh đao trên tay vung lên sáng loáng, nhằm thẳng Phương Hạo Vân chém tới.

Phương Hạo Vân đối mặt với cao thủ như Roberts vẫn không hề nao núng, ánh mắt trở nên tập trung cao độ, Thiên phạt nhanh chóng xuất hiện trên tay, thi triển bộ pháp điêu luyện tránh né với tốc độ tia chớp.

Thanh đao của Roberts chém không trúng mục tiêu, tốc độ di chuyển của Phương Hạo Vân quá nhanh rồi. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

"Hay lắm!" Roberts ngay chiêu đầu tiên gặp phải bất lợi nhưng hắn không hề chán nản, ngược lại còn tỏ ra phấn khích, kẻ đeo mặt nạ Ngộ Không càng mạnh hắn càng muốn chinh phục thử thách.

Võ công luyện đến cảnh giới như Roberts đã xuất hiện ý nghĩ phải tìm đối thủ xứng tầm để thử sức, nhất là gần đây hắn được vị cao thủ thần bí kia chỉ bảo, võ công tiến bộ vượt bậc nên hào hứng muốn kiểm tra thử mình tiến bộ đến mức nào, nên mới nói, đối thủ càng mạnh, Roberts càng thích.

Tất nhiên, Roberts vẫn cho rằng người giành chiến thắng sau cùng là mình. Ngấm ngầm vận chân khí, Roberts cũng thi triển khinh công, bắt đầu đuổi bắt Phương Hạo Vân, hắn tung chiêu sát thủ đầy uy lực tấn công vào sau lưng đối phương.

Phương Hạo Vân trừng mắt giận dữ, bất ngờ quay lưng lại, chuyển thủ thành công, cao thủ quyết đấu, tấn công mới là cách phòng thủ tốt nhất, thanh đao Thiên phạt trên tay hắn quét một đường ánh sáng trắng, khí thế dũng mãnh đâm thẳng vào Roberts.

"Keng…" Vũ khí hai cao thủ chạm nhau, một tiếng nổ long trời lở đất làm rung chuyển cả nhà kho, hai người tách nhau ra, ai nấy lùi lại vài bước.

"Tiếp tục nào!" Ánh mắt phấn khích của Roberts càng lúc càng hiện rõ, hắn trụ vững chân phải, nhún một cái toàn thân bay lên không trung, thanh đao trên tay chém từ trên cao xuống đầu Phương Hạo Vân.

Phương Hạo Vân khấp khởi mừng thầm, thi triển bộ pháp đến cực hạn, thân hình di chuyển lướt nhanh như chiếc bóng, khoảng cách hơn 10m chỉ trong chớp mắt đã tìm đúng mục tiêu, một luồng khí lạnh tỏa ra từ Thiên phạt, đâm thẳng vào cổ họng Roberts.

Roberts đã quá sơ ý, tốc độ di chuyển của Phương Hạo Vân hình như vượt qua ngoài dự đoán của hắn, chỉ cần nhát đao kia đâm tới, hắn không chết cũng bị trọng thương, trong lúc hết cách, hắn vội lực chọn phương án tránh né.

Roberts tuy mất thế chủ động nhưng không hề hoảng loạn, tốc độ di chuyển của hắn cũng rất nhanh, lui về sau, né sang một bên… ra đòn phản công, 3 động tác phối hợp nhịp nhàng như nước chảy mây trôi, thật khiến người xem vỗ tay khâm phục.

Tất nhiên, tốc độ của Phương Hạo Vân cũng nhanh không kém, hắn lo lắng cho an toàn của Trương Bưu nên muốn kết thúc trận chiến sớm nhất có thể, đối đầu với cao thủ như Roberts, hắn không còn che giấu thực lực nữa, mỗi một chiêu đều nhằm lấy mạng đối phương.
Tác giả : Xích Tuyết
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại