Hoài Thai Mãng Xà (Thai Rắn)
Chương 73: Yên tâm làm cha
Hướng dẫn: Để tìm đọc các bộ truyện hot khác, các bạn lên Google Search gõ tên truyện + truyenapp và chọn kết quả đầu tiên . Xin cảm ơn
**********
Thần núi xuất hiện khiến tôi sợ hãi tim đập thình thịch. Tôi không biết anh ta được tôi bằng cách nào, nhưng anh ta xuất hiện chắc chắn sẽ không có chuyện tốt!"
"Thế thì đã sao?" Tôi vừa đứng dậy xuống giường, vừa cảnh giác nhìn thần núi: “Thần núi, nợ cũ của tôi với anh coi như đã thanh toán xong, tại sao anh vẫn bám theo tôi dai dẳng thế hả? Lúc trước dù gì anh cũng là thần tiên mà, tôi còn cứu anh nữa, chẳng lẽ anh không có chút lương tâm nào sao?"
Thấy tôi muốn chạy trốn, thần núi lập tức túm lấy cổ tay tôi, dùng sức kéo về phía mình, cười âm u nhìn tôi:
"Lương tâm là cái gì? Hay là đưa lương tâm của cô cho tôi ăn?" Thần núi vừa nói vừa dùng sức bóp cổ tay tôi, không cho tôi nhúc nhích, còn lắc lư cánh tay tôi như trêu đùa. Thấy tôi kinh hãi nhìn mình, anh ta lại cười phá lên.
Thấy thần núi như điên khùng này, tôi chỉ hận tại sao mình không có ba đầu sáu tay. Nếu có, kiểu gì tôi cũng phải đánh cho cha mẹ anh ta cũng không nhận ra anh ta.
Mau thả tôi ra! Tôi nói cho anh biết, nếu anh dám đụng vào tôi, dám đụng vào thai nhi trong bụng tôi thì Liễu Long Đình sẽ giết anh!" Mời đọc truyện trên truyen88.vip
Thần núi nghe tôi nói vậy thì lập tức cười lạnh. Anh ta vốn định nói gì đó, bỗng nghiêng đầu như thể nhận thấy chuyện gì, sau đó khinh thường nói: “Hừ, làm cô thất vọng rồi, bây giờ cô quá vô dụng, tôi còn khinh thường đánh cô ấy chứ. Nói cho Liễu Long Đình, cậu ta khiến tôi chết kiểu gì thì tôi sẽ bắt cậu ta phải trả lại gấp mười lần!" Nói rồi, thần núi ném văng tay tôi ra, biến mất trước mặt tôi.
Tôi kinh hãi ôm bụng mình theo phản xạ, trong lòng âm thầm may mắn vì thần núi chưa đụng vào tôi thì đã chạy mất. Khi tôi đang thở phào nhẹ nhõm thì bà nội gọi điện tới. Tôi nghe máy, lại là giọng Liễu Long Đình.
"Em đang ở đâu?" Giọng điệu của Liễu Long Đình chẳng hiền lành hơn thần núi vừa rồi là bao. Anh ấy hỏi vậy khiến tôi kinh hãi, nói rằng tôi đang ở bên ngoài chơi với bạn.
"Vậy à? Em nhìn ra ngoài cửa đi."
Nghe Liễu Long Đình nói vậy, tim tôi đập thình thịch, không dám quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, nhưng Liễu Long cảm giác này còn đáng sợ hơn cả biết có một con ma ngoài cửa sổ đang nhìn mình.
Tôi ôm ngực, chậm rãi quay đầu về phía cửa sổ. Chỉ thấy lúc này Liễu Long Đình đã đứng bên cửa sổ, mặt lạnh như tiền. Thấy tôi quay sang, anh ấy biến thành một con rắn trắng bò vào từ khe cửa, hơn nữa bò đến bên giường tôi với tốc độ rất nhanh, lập tức biến thành hình người, xách cổ áo tôi nhấc lên: “Em chán sống rồi hả?! Lời nói của tôi mà em dám không nghe hả?"
Tôi chưa bao giờ thấy Liễu Long Đình tức giận đến mức này, hơn nữa con ngươi của anh ấy đã biến thành con ngươi dựng đứng màu vàng như lúc mới gặp mặt, vẻ mặt ác độc.
Tôi vẫn luôn cho rằng Liễu Long Đình yêu tôi cũng như đứa bé trong bụng, dù gì đây cũng là con của tôi và anh ấy. Nhưng bây giờ nhìn vẻ mặt của Liễu Long Đình, tôi lập tức phát hiện tôi sai rồi, ngay từ đầu tới bây giờ, đứa bé trong bụng tôi còn quan trọng hơn tôi rất nhiều. Mặc dù đó cũng là cốt nhục của tôi, nhưng khi thấy Liễu Long Đình như muốn giết tôi với cái thai, tôi lại không kiềm được nước mắt, trong lòng có muôn vàn lời giải thích mà không nói được một lời nào. Tôi im lặng một hồi rồi nói xin lỗi, sau này tôi sẽ không làm như vậy nữa.
Có lẽ tôi không hề phản kháng khiến cơn thịnh nộ của Liễu Long Đình không có chỗ trút giận. Một lát sau, vẻ mặt anh ấy dịu đi, buông cổ áo của tôi ra, sau đó nói vừa rồi anh ấy xúc động thôi, hy vọng tôi đừng để bụng. Sau đó thử thăm dò: “Vậy đứa bé có khỏe không?"
Mặc dù tôi không muốn nói với Liễu Long Đình bất cứ một câu nào, nhưng vẫn trả lời bác sĩ nói thai nhi rất bình thường, không còn là rắn mà là thai nhi hình người. Nghe vậy, Liễu Long Đình lập tức vui vẻ, ôm tôi vào lòng hôn lên trán tôi, sau đó ôm mặt tôi hỏi: “Em biết tại sao tôi lại sợ em đi khám thai không?" Mời đọc truyện trên truyen88.vip
Tôi lắc đầu, thầm nghĩ anh ta không nói với tôi, sao tôi biết lý do anh ta không cho tôi khám thai?
“Bởi vì tôi cũng không dám chắc con của chúng ta sẽ có hình dạng gì trong thời kỳ phát triển, cho nên tôi sợ nếu đứa bé phát triển thành quái thai đáng sợ trong bụng em. Em là con người, tôi biết con người đa số đều không thể chấp nhận được con mình bị dị dạng, tôi sợ em sẽ muốn phá thai. Nhưng tôi thật sự rất muốn có đứa con này. Đây là lần đầu tiên tôi muốn làm cha như thế."
Nói rồi, Liễu Long Đình lại nhìn chăm chú vào mắt tôi một lát rồi nói: “Bây giờ cái thai vẫn chưa ổn định. Bạch Tô, cho dù sau này con chúng ta phát triển thành quái vật nửa người nửa rắn thì chúng ta cũng vẫn sinh nó ra, được không? Chúng ta sẽ cùng nhau bảo vệ nó."
Tôi còn đang trách cứ Liễu Long Đình không thích tôi như tôi nghĩ. Nhưng bây giờ nghe anh ấy giải thích, trong lòng tôi lại tràn đầy tủi thân, vươn tay ôm cổ Liễu Long Đình, gương mặt kề sát bờ vai rộng lớn của anh ấy, khóc nói sau này anh ấy có thể nói với tôi mà. Lúc nãy thái độ của anh ấy như vậy khiến tôi suýt nữa cho rằng anh ấy không yêu tôi.
Ngực tôi kề sát vào ngực Liễu Long Đình. Chỉ thấy anh ấy khẽ thở dài, cho tôi tựa vào lòng anh ấy, giọng nói an ủi: "Sao tôi lại không yêu em chứ? Chính vì quá yêu em nên mới không nỡ nói cho em biết chân tướng."
Bây giờ hiểu lầm đã được gỡ bỏ, bạn tôi tỉnh dậy, thấy ánh mắt tôi đỏ bừng, lại thấy Liễu Long Đình đang an ủi tôi, lập tức xoa đầu hỏi tôi vừa rồi cô ấy bị sao vậy? Sao lại nằm trên mặt đất? Ngay sau đó đề tài chuyển sang Liễu Long Đình, hỏi tôi: “Bạch Tô, đây là bạn trai cậu hả?"
Tôi nhìn Liễu Long Đình, gật đầu trả lời bạn tôi.
Bạn trai cậu đẹp trai thật đấy, cậu mang thai quá quá trị rồi." Mời đọc truyện trên truyen88.vip
Tôi cười gượng với bạn học. Sau đó Liễu Long Đình đỡ tôi xuống giường, dẫn tôi đi trả tiền khám thai. Tuy nhiên cũng vì lần khám thai này mà tôi biết cái thai trong bụng tôi không có vấn đề gì, làm tôi yên tâm hơn nhiều. Liễu Long Đình còn đề nghị sau này chúng tôi nên khám nhiều lần, vậy thì có thể kịp thời quan tâm tới sự phát triển của đứa con, sau đó hỏi tôi muốn đặt tên con là gì?
Lúc trước tôi chỉ biết Liễu Long Đình rất để bụng tới cái thai, nhưng anh ấy rất ít khi nhắc tới cái thai. Bây giờ sau khi khám thai, tôi thấy anh ấy còn vui vẻ hơn cả tôi, cầm phim siêu âm ngắm nghía cái thai mãi, trong mắt tràn đầy yêu thương, thoạt nhìn rất giống một người cha.
Ánh mắt ấm áp của Liễu Long Đình khiến tôi say mê, thầm nghĩ cho dù cuối cùng tôi sinh ra một con quái thai, bị mọi người nhạo báng thì tôi cũng sẵn lòng nuôi lớn đứa bé với Liễu Long Đình.
Về tới nhà, tôi còn chưa mở cửa thì phát hiện tiếng khóc hu hu truyền ra từ trong nhà. Mở cửa đi vào thì thấy một người phụ nữ ăn mặc giản dị quỳ trước mặt bà nội, vừa khóc vừa lau nước mắt nói: “Van xin tiên cô cứu con tôi đi, tôi nghe người khác giới thiệu tới đây, nói bà nhất định có thể cứu con tôi. Thằng bé còn nhỏ, chưa hiểu biết gì hết, van bà hãy cứu nó với. Nếu trễ mấy ngày thì nó sẽ chết mất."
Bà nội bất đắc dĩ nhìn người phụ nữ. Thấy tôi đã về, bà vội kéo tôi lại, nói với người phụ nữ đó: “Tôi không phải là tiên cô, mà là cháu gái tôi. Bây giờ cháu tôi đã về rồi đây, cô có chuyện gì thì nói với cháu tôi đi. Cháu tôi mà giúp được thì chắc chắn sẽ giúp."
**********
Thần núi xuất hiện khiến tôi sợ hãi tim đập thình thịch. Tôi không biết anh ta được tôi bằng cách nào, nhưng anh ta xuất hiện chắc chắn sẽ không có chuyện tốt!"
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
"Thế thì đã sao?" Tôi vừa đứng dậy xuống giường, vừa cảnh giác nhìn thần núi: “Thần núi, nợ cũ của tôi với anh coi như đã thanh toán xong, tại sao anh vẫn bám theo tôi dai dẳng thế hả? Lúc trước dù gì anh cũng là thần tiên mà, tôi còn cứu anh nữa, chẳng lẽ anh không có chút lương tâm nào sao?"
Thấy tôi muốn chạy trốn, thần núi lập tức túm lấy cổ tay tôi, dùng sức kéo về phía mình, cười âm u nhìn tôi:
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
"Lương tâm là cái gì? Hay là đưa lương tâm của cô cho tôi ăn?" Thần núi vừa nói vừa dùng sức bóp cổ tay tôi, không cho tôi nhúc nhích, còn lắc lư cánh tay tôi như trêu đùa. Thấy tôi kinh hãi nhìn mình, anh ta lại cười phá lên.
Thấy thần núi như điên khùng này, tôi chỉ hận tại sao mình không có ba đầu sáu tay. Nếu có, kiểu gì tôi cũng phải đánh cho cha mẹ anh ta cũng không nhận ra anh ta.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Mau thả tôi ra! Tôi nói cho anh biết, nếu anh dám đụng vào tôi, dám đụng vào thai nhi trong bụng tôi thì Liễu Long Đình sẽ giết anh!" Mời đọc truyện trên truyen88.vip
Thần núi nghe tôi nói vậy thì lập tức cười lạnh. Anh ta vốn định nói gì đó, bỗng nghiêng đầu như thể nhận thấy chuyện gì, sau đó khinh thường nói: “Hừ, làm cô thất vọng rồi, bây giờ cô quá vô dụng, tôi còn khinh thường đánh cô ấy chứ. Nói cho Liễu Long Đình, cậu ta khiến tôi chết kiểu gì thì tôi sẽ bắt cậu ta phải trả lại gấp mười lần!" Nói rồi, thần núi ném văng tay tôi ra, biến mất trước mặt tôi.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Tôi kinh hãi ôm bụng mình theo phản xạ, trong lòng âm thầm may mắn vì thần núi chưa đụng vào tôi thì đã chạy mất. Khi tôi đang thở phào nhẹ nhõm thì bà nội gọi điện tới. Tôi nghe máy, lại là giọng Liễu Long Đình.
"Em đang ở đâu?" Giọng điệu của Liễu Long Đình chẳng hiền lành hơn thần núi vừa rồi là bao. Anh ấy hỏi vậy khiến tôi kinh hãi, nói rằng tôi đang ở bên ngoài chơi với bạn.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
"Vậy à? Em nhìn ra ngoài cửa đi."
Nghe Liễu Long Đình nói vậy, tim tôi đập thình thịch, không dám quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, nhưng Liễu Long cảm giác này còn đáng sợ hơn cả biết có một con ma ngoài cửa sổ đang nhìn mình.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Tôi ôm ngực, chậm rãi quay đầu về phía cửa sổ. Chỉ thấy lúc này Liễu Long Đình đã đứng bên cửa sổ, mặt lạnh như tiền. Thấy tôi quay sang, anh ấy biến thành một con rắn trắng bò vào từ khe cửa, hơn nữa bò đến bên giường tôi với tốc độ rất nhanh, lập tức biến thành hình người, xách cổ áo tôi nhấc lên: “Em chán sống rồi hả?! Lời nói của tôi mà em dám không nghe hả?"
Tôi chưa bao giờ thấy Liễu Long Đình tức giận đến mức này, hơn nữa con ngươi của anh ấy đã biến thành con ngươi dựng đứng màu vàng như lúc mới gặp mặt, vẻ mặt ác độc.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Tôi vẫn luôn cho rằng Liễu Long Đình yêu tôi cũng như đứa bé trong bụng, dù gì đây cũng là con của tôi và anh ấy. Nhưng bây giờ nhìn vẻ mặt của Liễu Long Đình, tôi lập tức phát hiện tôi sai rồi, ngay từ đầu tới bây giờ, đứa bé trong bụng tôi còn quan trọng hơn tôi rất nhiều. Mặc dù đó cũng là cốt nhục của tôi, nhưng khi thấy Liễu Long Đình như muốn giết tôi với cái thai, tôi lại không kiềm được nước mắt, trong lòng có muôn vàn lời giải thích mà không nói được một lời nào. Tôi im lặng một hồi rồi nói xin lỗi, sau này tôi sẽ không làm như vậy nữa.
Có lẽ tôi không hề phản kháng khiến cơn thịnh nộ của Liễu Long Đình không có chỗ trút giận. Một lát sau, vẻ mặt anh ấy dịu đi, buông cổ áo của tôi ra, sau đó nói vừa rồi anh ấy xúc động thôi, hy vọng tôi đừng để bụng. Sau đó thử thăm dò: “Vậy đứa bé có khỏe không?"
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Mặc dù tôi không muốn nói với Liễu Long Đình bất cứ một câu nào, nhưng vẫn trả lời bác sĩ nói thai nhi rất bình thường, không còn là rắn mà là thai nhi hình người. Nghe vậy, Liễu Long Đình lập tức vui vẻ, ôm tôi vào lòng hôn lên trán tôi, sau đó ôm mặt tôi hỏi: “Em biết tại sao tôi lại sợ em đi khám thai không?" Mời đọc truyện trên truyen88.vip
Tôi lắc đầu, thầm nghĩ anh ta không nói với tôi, sao tôi biết lý do anh ta không cho tôi khám thai?
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
“Bởi vì tôi cũng không dám chắc con của chúng ta sẽ có hình dạng gì trong thời kỳ phát triển, cho nên tôi sợ nếu đứa bé phát triển thành quái thai đáng sợ trong bụng em. Em là con người, tôi biết con người đa số đều không thể chấp nhận được con mình bị dị dạng, tôi sợ em sẽ muốn phá thai. Nhưng tôi thật sự rất muốn có đứa con này. Đây là lần đầu tiên tôi muốn làm cha như thế."
Nói rồi, Liễu Long Đình lại nhìn chăm chú vào mắt tôi một lát rồi nói: “Bây giờ cái thai vẫn chưa ổn định. Bạch Tô, cho dù sau này con chúng ta phát triển thành quái vật nửa người nửa rắn thì chúng ta cũng vẫn sinh nó ra, được không? Chúng ta sẽ cùng nhau bảo vệ nó."
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Tôi còn đang trách cứ Liễu Long Đình không thích tôi như tôi nghĩ. Nhưng bây giờ nghe anh ấy giải thích, trong lòng tôi lại tràn đầy tủi thân, vươn tay ôm cổ Liễu Long Đình, gương mặt kề sát bờ vai rộng lớn của anh ấy, khóc nói sau này anh ấy có thể nói với tôi mà. Lúc nãy thái độ của anh ấy như vậy khiến tôi suýt nữa cho rằng anh ấy không yêu tôi.
Ngực tôi kề sát vào ngực Liễu Long Đình. Chỉ thấy anh ấy khẽ thở dài, cho tôi tựa vào lòng anh ấy, giọng nói an ủi: "Sao tôi lại không yêu em chứ? Chính vì quá yêu em nên mới không nỡ nói cho em biết chân tướng."
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Bây giờ hiểu lầm đã được gỡ bỏ, bạn tôi tỉnh dậy, thấy ánh mắt tôi đỏ bừng, lại thấy Liễu Long Đình đang an ủi tôi, lập tức xoa đầu hỏi tôi vừa rồi cô ấy bị sao vậy? Sao lại nằm trên mặt đất? Ngay sau đó đề tài chuyển sang Liễu Long Đình, hỏi tôi: “Bạch Tô, đây là bạn trai cậu hả?"
Tôi nhìn Liễu Long Đình, gật đầu trả lời bạn tôi.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Bạn trai cậu đẹp trai thật đấy, cậu mang thai quá quá trị rồi." Mời đọc truyện trên truyen88.vip
Tôi cười gượng với bạn học. Sau đó Liễu Long Đình đỡ tôi xuống giường, dẫn tôi đi trả tiền khám thai. Tuy nhiên cũng vì lần khám thai này mà tôi biết cái thai trong bụng tôi không có vấn đề gì, làm tôi yên tâm hơn nhiều. Liễu Long Đình còn đề nghị sau này chúng tôi nên khám nhiều lần, vậy thì có thể kịp thời quan tâm tới sự phát triển của đứa con, sau đó hỏi tôi muốn đặt tên con là gì?
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Lúc trước tôi chỉ biết Liễu Long Đình rất để bụng tới cái thai, nhưng anh ấy rất ít khi nhắc tới cái thai. Bây giờ sau khi khám thai, tôi thấy anh ấy còn vui vẻ hơn cả tôi, cầm phim siêu âm ngắm nghía cái thai mãi, trong mắt tràn đầy yêu thương, thoạt nhìn rất giống một người cha.
Ánh mắt ấm áp của Liễu Long Đình khiến tôi say mê, thầm nghĩ cho dù cuối cùng tôi sinh ra một con quái thai, bị mọi người nhạo báng thì tôi cũng sẵn lòng nuôi lớn đứa bé với Liễu Long Đình.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Về tới nhà, tôi còn chưa mở cửa thì phát hiện tiếng khóc hu hu truyền ra từ trong nhà. Mở cửa đi vào thì thấy một người phụ nữ ăn mặc giản dị quỳ trước mặt bà nội, vừa khóc vừa lau nước mắt nói: “Van xin tiên cô cứu con tôi đi, tôi nghe người khác giới thiệu tới đây, nói bà nhất định có thể cứu con tôi. Thằng bé còn nhỏ, chưa hiểu biết gì hết, van bà hãy cứu nó với. Nếu trễ mấy ngày thì nó sẽ chết mất."
Bà nội bất đắc dĩ nhìn người phụ nữ. Thấy tôi đã về, bà vội kéo tôi lại, nói với người phụ nữ đó: “Tôi không phải là tiên cô, mà là cháu gái tôi. Bây giờ cháu tôi đã về rồi đây, cô có chuyện gì thì nói với cháu tôi đi. Cháu tôi mà giúp được thì chắc chắn sẽ giúp."
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Tác giả :
Yên