Hòa Thân Tân Truyện

Chương 37: Một đêm mẩt hồn

Đả tự: Upin - Kiếm Giới

Khi Hòa Thân đem một trăm vạn lượng ngàn phiếu đập ở trước mặt Liễu Hỷ Công, hắn cẩn thận quan sát ánh mắt Liễu Hi Công giống như một tín đồ cơ đốc giáo ngoan đạo làm lễ vậy!

Hòa Thân ở trong nha môn tri phủ đã nếm đủ loại nghiện lâng lâng đó, hắn nhớ đến Vương Vũ Châu, vì thế liền từ chối thịnh tình mời cơm của Liễu Hỷ Công, mang theo Lưu Toàn trờ về nhà.

Ngày hôm nay hắn cũng thật là mệt muốn chết rồi!

“Thiếu gia thật là giỏi, chỉ trong thời gian một bữa cơm đã từ trong tay họ lấy được một trăm vạn lượng bạc! Không thể tưởng được thiếu gia còn có thể nói tiếng nước ngoài, cũng thật làm cho nô tài mở rộng tầm mắt!" Lưu Toàn nịnh bợ nói.

“Đây đã là cái gì, bản lĩnh trên người của Hòa gia của ngươi còn nhiều? Sau này ngươi sẽ thấy!" Hòa Thân nghĩ thầm: “Ở đại học của Trung Quốc tiếng Anh của ngươi còn không đạt, còn dám nghĩ đến chuyện tốt nghiệp sao?"

Hòa Thân ở Khai Phong thuê một chỗ ở lớn hơn so với cái sân nhỏ ở huyện Huỳnh Dương rất nhiều, các phương tiện bên trong đầy đủ hết, bên trái còn có hoa viên vừa phải, ở đây tuy rằng náo nhiệt một chút, nhưng cũng làm cho Hòa Thân tìm được cảm giác nhà cao cửa rộng.

Hòa Thân và Lưu Toàn vừa vào cửa đã thấy Vương Vũ Châu mặt mày hớn hở đón tiếp: “Công tử, hôm nay về sớm như vậy! Việc công đã xong rồi à, ta đang ở cửa ngóng chờ!" Vương Vũ Châu nói rồi nhận lấy cây quạt trong tay Hòa Thân, cười quyến rũ với hắn, rồi dẫn Hòa Thân vào phòng.

Hòa Thân trong lòng nhất thời nóng lên, cười nói với Vũ Châu: “Việc công lớn thế nào cũng không quan trọng bằng nàng, một ngày không thấy nàng trong lòng ta thật lo lắng."

Lời này của Hòa Thân chỉ là lời nói nừa thành thật nừa hài hước, nhưng Vương Vũ Châu nghe thấy cũng cảm thấy hưng phấn vô cùng, ánh mắt chan chứa tình cảm sâu sắc liếc nhìn Hòa Thân một cái, dịu dàng nói: “Ta vừa mới pha một bình trà cho công từ, công từ ngồi nghỉ một lát, ta và Tiểu Viện đi chuẩn bị cơm! Buổi tối hôm nay chúng ta khao công tử một bữa!"

Hòa Thân vừa nghe lời này mừng rỡ, ngồi ở trên ghế liền rót trà. Vương Vũ Châu pha cho hắn loại trà Bích Loa Xuân, năm nay mới vừa đưa ra thị trường, phiến lá xanh biếc, mùi hương thấm vào tận ruột gan, hơn nữa Hòa Thân vừa uống trà vừa nghĩ phía trên trà có lẽ còn lưu trữ mùi thơm của cơ thể Vương Vũ Châu, bèn uống rất vui vè thoải mái.

Vương Vũ Châu hôm nay không chỉ có chuẩn bị cho Hòa Thân món thịt thỏ kho tàu và cua hấp mà bình thường hắn vẫn thích ăn, còn đến tiệm Mã gia mua một bình rượu ngon Ngưỡng Thiều mười năm.

“Thử hỏi rượu nổi tiếng lịch sừ, thiên hạ ai có thể sánh với "Đỗ Khang", lại nhìn văn hóa Hoa Hạ, ai có thể so sánh với "Ngưỡng Thiều". Những lời này Hòa Thân đã sớm nghe Liễu Hỷ Công nói qua vô số lần. Hà Nam là nơi khởi nguyên, lịch sử lâu đời, bề dày văn hóa của văn minh Trung Hoa, những tên rượu lừng danh thiên hạ như Đỗ Khang, Ngưỡng Thiều, Xa Điếm, Trương Cung, Tống Hà, hắn đã sớm muốn thử qua một lần!

Bàn ăn được đặt tại khuê phòng của Vương Vũ Châu, nến đỏ mờ mờ ảo ảo, giai nhân ở bên mình!

Bữa cơm này Hòa Thân ăn rất thoải mái, Lưu Toàn và Tiểu Viện bưng trà rót rượu, Vương Vũ Châu mắt môi đưa tình, xinh đẹp nho nhã!

Hòa Thân nghĩ thầm: “Đương kim Hoàng Thượng Càn Long, cũng không thoải mái được như ta bây giờ!"

Ăn xong cơm, Hòa Thân đã mang theo bảy phần cảm giác say và ba phần xúc động, nhìn Vương Vũ Châu càng lộ vẻ kiều diễm mê mẩn lòng người, hắn sớm có ý nghĩ kỳ quái, tâm viên ỷ mã, không có lòng dạ nào nói chuyện khác nữa.

Phía sau hắn chính là giường của Vương Vũ Châu, nhìn tấm màn trường che giường mông mông lung lung, không khí ủy mị động lòng người đó làm cho thân mình hắn giống một bịch bông ngã lên giường ở phía sau.

“Công tử, mệt rồi sao?" Vương Vũ Châu ngồi bên giường nhẹ nhàng hỏi.

“Uh... hơi mệt!" Hòa Thân nói.

“Vậy... vậy Vũ Châu xoa bóp cho công tử nhé!" Vương Vũ Châu vừa nói, bàn tay khéo léo mềm mại đã để lên vai Hòa Thân bắt đầu nhẹ nhàng mà xoa bóp nhẹ nhàng.

Hòa Thân thoải mái mà nhắm mắt lại, miệng nhẹ nhàng kêu lên: “Vũ Châu... Vũ Châu, nàng thật tốt!"

“Công tử, thích không?" Vương Vũ Châu được cổ vũ, ngón tay mảnh khảnh cũng bắt đầu không yên.

“Thích, thích! Nàng thật sự là quá tốt với ta!" Hòa Thân hưng phấn đặt bàn tay ở bên hông Vương Vũ Châu bắt đầu từ từ vuốt ve.

Động tác thân mật này của Hòa Thân làm cho một chút ngượng ngùng của Vương Vũ Châu cũng biến mất, nàng ngả về phía sau dựa sát vào bên cạnh Hòa Thân. Sự xúc động của mối tình đầu và rạo rực của toàn thân, khiến cho cái miệng nhỏ nhắn khiêu gợi của nàng bắt đầu tham lam cắn vào vành tai Hòa Thân, một cái đùi thon dài đặt ở trên người Hòa Thân, một bàn tay không ngừng vuốt ve trên người Hòa Thân.

Vương Vũ Châu chủ động ôm ấp vuốt ve làm cho Hòa Thân vui mừng vô hạn, hắn liền cảm thấy được một khoái cảm mãnh liệt ở trong thân thể hắn bốc lên, hắn lật người vòng hai tay ôm chặt lấy vòng eo thon thả của Vương Vũ Châu, vùi mặt vào trước ngực Vương Vũ Châu, dụi dụi qua lớp áo khoác mỏng manh của Vương Vũ Châu.

Vương Vũ Châu liền cảm thấy hai bầu vú của mình bị Hòa Thân đè xuống nóng hổi, kích thích của khoái cảm này khiến cho nàng rên ri lên: A… a… Công tử,công tử mạnh lên một chút…

“Thoải mái không? Hòa công tử của nàng được không?"

“Được... được... a... a!" Vương Vũ Châu không kiêng nể gì bắt đầu kêu lên.

Sau một trận quay cuồng quấn quít, quần áo trên người Vương Vũ Châu đã sớm rơi xuống, Hòa Thân xoay người đè lên người Vương Vũ Châu, hai tay bám trên giường, ánh mắt tham lam chăm chú nhìn vào cơ thể của mỹ nhân bên dưới, vật phía dưới của hắn đang dán chặt vào giữa hai chân phía dưới bụng của Vương Vũ Châu.

Vương Vũ Châu lúc này cảm thấy được cả người nóng bỏng, giờ phút này hận không thể làm cho Hòa Thân đánh đập nàng, nơi riêng tư giữa hai chân vừa căng lên lại ẩm ướt, còn bào bối cứng rắn của Hòa Thân đang ra vào đúng chỗ ngứa của nàng, vừa lúc định từ bỏ phóng túng hết mình bên người, bỗng nhiên lại nghĩ đến hình ảnh đại ca Triệu Nhân Nghĩa và tẩu tử Minh cầm kinh tâm động phách kia, vì thế cố nén lại dục vọng như lửa, đưa môi sát bên tai Hòa Thân thì thào nói: “Công từ, chàng đã mệt mỏi cả ngày rồi, ta tắm rửa cho công tử nhé!"

Hòa Thân nhìn dục vọng của Vương Vũ Châu và khuôn mặt ửng đỏ ngượng ngùng, trong lòng kinh hãi vô cùng: “Một cô gái trong trắng, thuần khiết như vậy, sao có thể làm cho nàng tắm rửa thân thể bẩn thỉu của mình? Tuyệt đối không thể!"

Hòa Thân vừa định cự tuyệt, Vương Vũ Châu đã lột chiếc áo trên người hắn ra, tay đã thò đến dây quần của hắn cởi nốt ra, sau đó không do dự kéo hắn vào trong phòng nhỏ bên trái.

Trong gian phòng nhỏ, bên trong đã quét tước sạch sẽ, ở giữa bày một cái chậu gỗ lớn. Chậu gỗ này so với bồn tắm hai người ở hiện đại còn lớn hơn, bên trong sớm đã được Vương Vũ Châu đổ đầy nước ấm.

Vương Vũ Châu cầm một cái bình nhỏ trên cái ghế nhỏ bên cạnh, cho vào trong nước một ít chất lỏng, lập tức bọt trắng tinh nổi đầy mặt nước, mùi thơm ngát bắt đầu lan tỏa trong phòng, hẳn là xà phòng hoặc là sữa tắm gì đó.

Hòa Thân trong phút chốc đã bị cởi sạch quần áo, sau đó được Vương Vũ Châu đỡ nằm vào trong bồn tắm lớn.

Vương Vũ Châu ngồi xổm bên cạnh bồn tắm lớn, bàn tay nhỏ bé thò vào trong nước, ngón tay mảnh khảnh bắt đầu xoa bóp trên người Hòa Thân.

Hòa Thân lớn từng này nhưng là lần đầu tiên được hưởng thụ như vậy, nước ấm áp, hương thơm nhẹ nhàng, loại cảm giác lâng lâng này khiến cho miệng hắn không ngừng gọi tên Vương Vũ Châu, đến lúc mất hồn thấu xương, Hòa Thân cả người run rẩy muốn dùng tay ngăn cản đủ loại động tác hồn xiêu phách lạc của Vương Vũ Châu, nhưng cả người dường như không có một chút khí lực, chỉ có thể mặc cho mỹ nhân này thao túng.

Hai bàn tay nhỏ bé của Vương Vũ Châu từ cổ lần đến trước ngực Hòa Thân, sau đó lần đến sau lưng, tiếp theo đó là bụng, hai tay, hai chân và mỗi một ngón chân, cuối cùng hai tay của nàng sờ tới sờ lui, bỗng nhiên dừng lại ở chỗ giữa của hai chân Hòa Thân.

Thân thể Hòa Thân ở trong bồn tắm lớn bị một trận co rút, trời ạ! Một, một,... một hơi nóng lớn mạnh từ giữa cơ thể của hắn bắt đầu lan ra toàn thân.

Vương Vũ Châu cảm thấy cái đó ở trong tay đang cương cứng dần lên, vô cùng cứng rắn, một tay dường như không thể nắm hết. Bản năng trời sinh của nữ nhân làm cho nàng cũng không nhịn được cả người run rẩy, trong ánh mắt tràn ngập dục vọng mãnh liệt!

“Công tử, thoải mái không?" Vương Vũ Châu ở bên tai hắn nhẹ nhàng hỏi.

“Không cần, Vũ Châu, để tự ta được rồi." Hòa Thân bắt lấy tay nàng nói.

“Công tử, để cho Vũ Châu hầu hạ công tử đi! Chỉ cần công tử thoải mái, Vũ Châu mỗi buổi tối hầu hạ công tử như vậy!" Vương Vũ Châu kiều diễm giống như một đóa hoa đào hé nở, nhìn chằm chằm Hòa Thân với ánh mắt như cầu xin.

“Để ta tắm rửa cho nàng nhé!" Hòa Thân nhắm hai mắt lại nói.

Vương Vũ Châu hạnh phúc lắc lắc đầu, say mê ở trên trán Hòa Thân thâm tình hôn một cái, nói: “Công tử đã mệt cả ngày rồi, công tử đến giường ngoài chờ ta, ta sau khi tắm xong sẽ lại cùng công tử…"

Giường của Vương Vũ Châu sạch sẽ, mềm mại thơm tho, Hòa Thân nằm trên đó thoải mái kêu lên một tiếng, nhìn quần áo con gái trên giường và đồ dùng thiết thân, lại nghe thấy tiếng nước ào ào trong buồng, Hòa Thân không nhịn được nhắm mắt lại bắt đầu tưởng tượng mỹ nhân bên trong tắm rửa như thế nào.

Vương Vũ Châu từ bên trong đi ra.

Mặt của nàng đỏ hồng, tóc mới vừa gội có hấp hơi nóng, có vài lọn đáp trước ngực, trên người khoác một tấm luới sợi trong suốt, có thể nhìn thấy da thịt ẩn hiện bên trong. Tóc đen bóng và da thịt trắng như tuyết hình thành một sự so sánh làm người ta rung động mãnh liệt, cổ kiêu ba ngấn, xương quai xanh khiêu gợi, cánh tay tròn trịa và bàn tay nhỏ che hai bầu ngực mềm mại mỹ miều, hai nụ hoa lả lướt khéo léo còn ngoan cố ưỡn trên bàn tay nhỏ bé của nàng, theo nhịp thở và thân thể run rẩy đang hơi mấp máy.

Vương Vũ Châu không mặc gì ngoài tấm lưới sợi, mặt bên của phần hông đầy đặn uyển chuyển và phần bụng phía dưới trắng ngần kia khiến cho người ta mê mẩn.

Hai chân trần của nàng, bàn chân khéo léo đứng thẳng trên mặt đất...

Hòa Thân xông lên trước ôm nàng vào trong lòng, cúi đầu ở trên gáy ngọc của nàng hôn vài cái, một tay ôm nàng tới bên giường, lửa dục vọng rốt cục đã thiêu đốt.

Cái khăn che ngượng ngùng giữa nam nữ đã bóc ra, chỉ còn lại hưởng thụ hết mình thân thể của nhau.

Theo sự tấn công của Hòa Thân, Vương Vũ Châu cũng bắt đầu chủ động phóng túng đón nhận, động tác âu yếm dịu dàng và săn sóc, làm cho nàng không cảm thấy một chút đau đớn của lần đầu tiên.

Sau từng trận thờ phì phò, Hòa Thân nhìn thấy bên dưới của Vũ Châu ra nhiều vết máu đỏ sẫm, hắn nhất thời kích động dâng trào vì có được dâng hiến lần đầu phụ nữ mình yêu...

Cơ thể tuyệt đẹp của Vương Vũ Châu nằm lên người Hòa Thân, do dự nói: “Công tử, về sau sẽ rời xa ta không?"

Hòa Thân ôm chặt Vương Vũ Châu vào lòng, nói: “Không, vĩnh viễn không! Sau này ta đi đến đâu, sẽ mang nàng đi đến đó!"

“Công tử, chúng ta thành thân đi!"

“Được, chờ ta hai ngày nữa sau khi đuổi cái tên Lưu La Oa Từ đi rồi, chúng ta sẽ thành thân."

“Thật chứ?"

“Thật."

Hòa Thân Tân Truyện

Tác giả: Độc Cô Hắc Mã

-----oo0oo-----
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại