Hoa Sơn Tiên Môn
Chương 84: Kết thúc tu hành
Bên này bàn xong Vạn Ma Chi Ma Nhâm Độc Nhâm Độc, Thái Âm Ma Quân Đông Phương Yêu lập tức bắt đầu kéo đến Hoa Sơn thiên lao. Đề tài lại đổi đến Hoa Sơn Tư Quá Nhai. Tư Quá Nhai ở bên ngoài kỳ thực không nổi danh, nhưng khá nổi tiếng trong Hoa Sơn. Đệ tử Hoa Sơn phạm sai lầm nặng nề đều bị ném vào Tư Quá Nhai.
Nói nói, rượu đã cạn, đậu phộng chỉ còn mấy hột.
Đệ tử chân truyền khác cơ bản sắp tiếp tục tu hành.
Lúc này Sở Phi thong thả bước tới nói:
- Được rồi, lần này kết thúc tu hành.
- Kết thúc…
Các đệ tử chân truyền không kịp phản ứng.
Sở Phi dở khóc dở cười:
- Các ngươi tu hành trong thiên lao đến không để ý thời gian rồi sao? Ba ngày sau là ngũ phong đại tái, nay các ngươi tu hành cũng được rồi, là lúc cho thân xác nghỉ ngơi, giữ tinh thần tràn đầy để nghênh đón ngũ phong đại tái sắp tới.
- Nhưng trước đó các ngươi phải đi một chuyến Trung Chính Bình Hòa Trai đã, Nguyên Nguyên sư huynh có việc muốn dặn dò các ngươi.
- Vâng!
Nếu lần rèn luyện đến đây kết thúc, vậy mọi người thu xếp lập tức rời đi thiên lao. Làm đại cục, Vân Bình tính tình nhiệt huyết, tài hoa cực cao, nếu có thể trợ giúp Vân Dật thì tương lai rất tốt. Lăng Ngọc Châu mạnh mẽ, sau này thành tựu của nàng chỉ sợ không kém hơn Độc Cô sư muội. Phương Đạm tính tình thanh thản, tuy hoàn toàn khác với sư phụ là Phương sư đệ nhưng sẽ bước trên con đường của chính mình. Tư Mã Bác và Tư Mã sư đệ khá giống. Lục Nguyên thì là cấp yêu nghiệt, tương lai lão không đoán biết được. Bốn người An Tri, Diệp Phi, Diệp Phương, Diệp Viên tuy không vượt hơn sư phụ của họ nhưng có thể kế thừa bảy, tám phần, tương lai không tệ lắm.
Tương lai rất đáng kỳ vọng!
Mỗi lần Nguyên Nguyên Thượng Nhân thấy thập đại đệ tử chân truyền đều tràn ngập thỏa mãn và vui mừng. Đây chính là thập đại đệ tử chân truyền mà lão tốn sức bồi dưỡng ra, hy vọng tương lai họ sẽ biến mạnh hơn đệ cửu đại hiện nay. Nhưng trước tiên phải xem biểu hiện của họ tại ngũ phong đại tái đã.
Nguyên Nguyên Thượng Nhân chắp tay sau lưng nói:
- Ngũ phong đại tái sắp bắt đầu, lão phu tin chắc các ngươi cũng rõ. Ngũ phong Hoa Sơn tiên môn luôn lấy Đông phong, Nam phong, Tây phong ba phong xưng hùng. Trong tam tông luôn lấy kiếm tông xưng hùng, khí tông xếp sau, kiếm khí tông là xếp chót.
- Lần ngũ phong đại tái này lão phu muốn các ngươi biểu hiện thật tốt, nhưng không cần có áp lực quá nhiều, làm hết sức là được.
- Được rồi, giải tán, hãy nghỉ ngơi cho tốt, chờ ngũ phong đại tái bắt đầu!
Đợi đám đệ tử chân truyền đều đi ra ngoài, Nguyên Nguyên Thượng Nhân chắp tay nhìn biển mây ngoài song cửa, biển mây cuồn cuộn. Thực lực Bắc phong bởi vì trận nội loạn năm đó thêm vào nhiều nguyên nhân lịch sử, kỳ thực là xếp chót trong ngũ phong. Đệ thập đại đệ tử chân truyền luôn là nhất lưu như Vân Dật, Vân Bình, nhị lưu có Lăng Ngọc Châu, Phương Đạm những người đó, chứ không có đỉnh cấp như kiếm tông Đông phong Thạch Triêu Dương, Nam phong Mạc Thiên Biến, Tây phong Tống Nam Sơn. Nay rốt cuộc có thêm một đỉnh cấp Lục Nguyên.
Tuy nhiên, hắn đã có pháp lực luyện thể kỳ, lại có kiếm thuật cấp kiếm ý, dường như không chỉ là đỉnh cấp bình thường.
Cách ngũ phong đại tái chỉ còn ba ngày, mấy ngày nay Lục Nguyên rất thoải mái, uống rượu, ngủ, luyện kiếm.
Mỗi ngày thời gian luyện kiếm không dài, chỉ là quen thuộc kiếm mà thôi, thời gian uống rượu với ngủ chiếm đa số. Hết cách, bản tính của hắn vốn là vậy. Ba ngày nay vui vẻ nhất phải tính đến Diệp Phương. Bình thường Quân Tử Kiếm Phương Nho vô cùng nghiêm túc, ba ngày nay khó được cho gã thả lỏng, không ngờ có thể quan minh chính đại uống rượu, khiến Diệp Phương cảm động muốn khóc.
Hai ngày nhoáng một cái trôi qua.
Một ngày trước ngũ phong đại tái, một tin tức quan trọng đột nhiên rơi xuống.
Lần này giải thưởng ngũ phong đại tái phong phú khác thường.
Lúc Lục Nguyên thấy giải thưởng ngũ phong đại tái thì giật bắn mình.
Mặt tỷ thí cá nhân đứng nhất là được một linh thú đại hình, đứng nhì là linh thú trung hình, đứng ba là linh thú tiểu hình, mặt sau giải thưởng không có gì đặc sắc.
Về tỷ thí đoàn thể đứng nhất mỗi người trong đoàn được một linh thú tiểu hình.
Thưởng như vậy đâu chỉ phong phú, là dày đến cực điểm.
Linh thú có thuộc tính khác nhau, ví dụ Đông phong Triêu Dương Phong luyện là Triêu Dương tâm pháp, cần linh thú hỏa hệ. Tây phong Liên Hoa Phong luyện vụ hệ tâm pháp cần linh thú vân hệ. Bắc phong ngũ phong luyện Vân Long tâm pháp cần linh thú vân hệ. Trừ ba hệ này ra còn có các hệ khác như linh thú lôi hệ, mộc hệ, linh thú mỗi hệ đều cực kỳ quý giá.
Linh thú theo kích cỡ lớn nhỏ có phân biệt, ví dụ như linh thú vân hệ, cỡ Vân Thố, Vân Miêu thuộc về linh thú loại nhỏ. Vân Lang, Vân Xà thuộc linh thú cỡ trung. Vân Hổ, Vân Sư là linh thú cỡ lớn.
Trên linh thú đại hình còn có nhiều phân cấp nữa. Trên linh thú đại hình là cự hình linh thú, lên nữa thì là linh thú cấp dị thú, cấp truyền thuyết, cấp thần thoại, cấp thượng cổ. Tất nhiên linh thú cấp linh thú trở về sau thì rất ít xuất hiện, càng đừng nói đến linh thú cấp truyền thuyết, cấp thần thoại, cấp thượng cổ, đó giờ chỉ nghe nói chứ chưa thấy qua.
Linh thú càng lớn thì có thể phun ra nuốt vào nguyên khí càng nhiều, đem lợi ích càng lớn cho người nhận.
Nếu nói cửu đại tri danh kiếm tiên không để linh thú loại nhỏ vào mắt, vậy đại hình linh thú khiến cho cá kiếm tiên đều phải mắt thèm, đủ thấy bên trên Hoa Sơn tiên môn rất chú trọng ngũ phong đại tái này, bỏ vốn cỡ đó.
Lục Nguyên nghe xong đầu tiên ngớ ra, sau đó hiếm khi chiến ý tăng vọt.
Hết cách rồi, Lục Nguyên khá thích linh thú, nay trong Phong Linh bài bảy con linh thú rõ ràng không đủ dùng. Nếu có được đại hình linh thú, trung hình linh thú đưa lên cửa thì chính là việc tốt.
Có nhiều linh thú thì có thể khiến hắn không mất nhiều thời gian vào tĩnh tọa luyện khí, có thể làm biếng rồi.
Tuyệt Thế Yến Thương Thiên.
Đây là Đại Tấn tu tiên giới đánh giá chưởng giáo Hoa Sơn tiên môn.
Tuyệt thế!
Lão đích thực xứng với từ tuyệt thế. Một người hiểu ra chín mươi bảy loại kiếm ý, đệ nhất cao thủ, đệ nhất tông sư Đại Tấn tu tiên giới, coi như là chủ nhân thế giới yêu ma dưới đất thiên động vạn huyệt hàng tỷ yêu ma Đông Phương Yêu cũng từng thua dưới tay Yến Thương Thiên. Hoa Sơn tiên môn có thể xưng là đứng đầu ngũ đại tiên môn cũng bởi vì có Yến Thương Thiên tồn tại.
Yến Thương Thiên xuất thân từ Đông phong Triêu Dương Phong, chính là đệ bát đại Triêu Dương Phong. Nhưng hiện nay lão đã thoát ra khỏi kiếm tông Đông phong, đương nhiệm chủ trì Đông phong Nguyên Dương Thượng Nhân là đệ tử của lão. Nay lão không cai quản việc ngũ phong nữa, cơ bản Yến Thương Thiên không chăm lo bất cứ chuyện gì, chỉ treo biển chưởng giáo Hoa Sơn tiên môn. Bản thân lão hoặc là bế quan hoặc là ra ngoài vân du. Nhưng dù chỉ treo biển cũng đủ chấn nhiếp quần ma đạo chích.
Cơ bản trên tay Yến Thương Thiên không có lực lượng gì, nhưng lão dựa vào trường kiếm, một người một kiếm ngồi vững vàng trên vị trí chưởng giáo Hoa Sơn tiên môn, không ai dám không phục.
Nội bộ Hoa Sơn tiên môn lấy Đông phong làm chủ.
Lần này ngũ phong đại tái cử hành tại Đông phong.
Đông phong Triêu Dương Phong tại đỉnh núi có một Triêu Dương Đài. Mỗi ngày nắng sớm chiếu trên Triêu Dương Đài, chạng vạng cũng là chiếu trên Triêu Dương Đài, cho nên mới có tên là Triêu Dương Phong. Nghe nói năm đó tổ sư khai phái Hoa Sơn Thông Hiểu Chân Nhân chính là ngộ đạo tại Triêu Dương Đài trên đỉnh Triêu Dương Phong, xem mặt trời mọc chân trời, hiểu ra vô thượng cuối cùng khai sáng Hoa Sơn tiên môn.
Tháng tám thích hợp gả cưới, di chuyển.
Ngày hôm nay chính là ngày ngũ phong đại tái.
Hôm nay Lục Nguyên dậy rất sớm, lúc mới xuống giường ngoài cửa lất phất mưa phùn, bầu trời hơi âm u, nhưng ngày như vậy không tệ lắm. Dù sao nay là ngày hè, trời âm u có mưa nhẹ mát mẻ chút, hôm nay là một ngày rất quan trọng.
Ngũ phong đại tái.
Sáng sớm ăn bữa sáng cháo trắng thanh đạm, xong sẽ đi theo sư phụ xuất phát hướng Đông phong. Kỳ thực Bắc phong và Đông phong cách nhau khá xa, nhưng mọi người là tu tiên giả, bước chân nhanh, không mất bao lâu đã đến Đông phong, cho nên không trước tiên tới chỗ đó.
Ăn xong điểm tâm, hắn đi theo sau lưng sư phụ hướng tới Đông phong.
Đây chắc là lần đầu tiên hắn đi Đông phong. Trước khi thu hắn vào môn thì sư phụ bị trọng thương, ít khi đến Đông phong viếng bằng hữu. Hắn thì vô cùng lười biếng, có rảnh không bằng ngủ tại Trường Xuân Cư, cho nên tính tới tính lui hắn thật sự chưa từng qua Đông phong một lần.
Ấn tượng của hắn với Đông phong ở một điểm là Đông phong có Liễu sư muội xinh đẹp, còn lại không có gì ấn tượng.
Chuyến này hắn đi theo sư phụ bước lên mảnh đất Đông phong, đánh giá phong cảnh xung quanh. Chỉ thấy bên cạnh cự thuyên kiều tùng to lớn che lấp trời, hoàn cảnh thanh u tĩnh lặng. Đi qua rừng cây bên trên bóng mát, bên tai như vang tiếng thông reo, liên tiếp tựa tiếng trúc đàn.
Đi ngày càng cao, rốt cuộc đến địa điểm ngũ phong đại tái, Tiên Chưởng bình địa.
Đông phong hiểm trở ít có đất bằng.
Nhưng giữa sườn núi có một đất bằng cực lớn. Bình địa này không phải hoàn toàn bẳng phẳng mà như một dấu tay ấn ra. Nghe nói trên trời có một thần tiên tên là Cự Linh Tiên. Cự Linh Tiên này có thể hóa thân vạn trượng, lúc đến nhân gian trừ yêu thì một chưởng đánh vào Hoa Sơn Đông phong. Một chưởng đánh ra khối đất bằng này, cho nên mảnh đất Đông phong này mới có tên là Tiên Chưởng bình địa.
Hiện giờ Tiên Chưởng bình địa vô cùng náo nhiệt.
Người ngũ phong đa số đã tới rồi.
Thoạt trông vị trí phía đông ngồi tri danh kiếm tiên ngũ phong, chính giữa ngồi chủ nhân Đông phong Nguyên Dương Thượng Nhân. Bên cạnh có Nam phong Hồi Phong Thượng Nhân, Bắc phong Nguyên Nguyên Thượng Nhân, Tây phong Tử Hà Thượng Nhân, Trung phong Ngọc Chân Thượng Nhân. Năm vị thượng nhân bên cạnh ngồi các phong tri danh kiếm tiên, cỡ như Quân Tử Kiếm Phương Nho đều có mặt. Hắn biết tri danh kiếm tiên Bắc phong, còn tri danh kiếm tiên phong khác thì cũng biết một nửa. Vị trí của Lý Nguyên Bạch tất nhiên cũng ở phía đông, ngồi cùng chỗ với đám tri danh kiếm tiên. Trước khi đi Lý Nguyên Bạch vốn định dặn dò, sau ngẫm nghĩ đệ tử của mình không cần phải dạy cái gì nên không nói câu nào.
Lục Nguyên đánh giá chính giữa có một đài cao, hiển nhiên là lôi đài ngũ phong tỷ thí.
Vị trí phía nam ngồi các nhân vật không biết, cơ bản không thấy quen mặt mấy cái. Chỗ đó cơ bản là bất tri danh trưởng lão ngũ phong. Trưởng lão ngũ phong có không ít, nhưng kêu ra tên chỉ có vài cái, đa số trưởng lão không có danh tiếng gì, thực lực không được tốt lắm. Phân biệt giữa cửu đại tri danh kiếm tiên và trưởng lão bình thường tựa như đệ tử chân truyền cùng với đệ tử bình thường.
Ngồi ở phương bắc là đệ tử chân truyền các phong. So sánh thì hắn biết nhiều về đệ tử chân truyền hơn chút. Được rồi, công nhận có nhiều đệ tử chân truyền là bị hắn đánh bại cho nên thấy quen mắt chút. Lục Nguyên quan sát đánh giá, phát hiện Liễu Diệp Nhi khuôn mặt ngây thơ ngồi trong đó.
Thật dưỡng mắt, dù không có tâm tư gì nhưng nhìn cô gái ngây thơ như thế vẫn khá là dưỡng mắt.
Phía tay không cần nói, đều là các đệ tử bình thường. Ngũ phong đại tái tất nhiên cho phép các đệ tử ở bên cạnh tham quan, để đệ tử bình thường kiến thức thực lực đệ tử chân truyền, cũng là kích phát lòng hướng lên trên của các đệ tử bình thường này.
Đông, nam, tây, bắc bốn phía đầy người, không có một người tham quan.
Vốn ngũ phong đại tái Hoa Sơn tiên môn là sự kiện khá lớn. Hoa Sơn tiên môn chính là đệ nhất tiên môn Đại Tấn quốc, các đệ tử chân truyền Hoa Sơn hiện nay trưởng thành thế nào, tiềm lực ra sao tất nhiên sẽ tác động rất nhiều phương diện, nhiều người đều muốn đến tham quan.
Đáng tiếc là Hoa Sơn tiên môn ngũ phong đại tái chưa bao giờ phát một tấm thiệp mời, không cho người ngoài đến tham quan. Điều này khiến người ngoài Hoa Sơn tiên môn dù lòng ngứa muốn chết, muốn xem ngũ phong đại tái mà không có cơ hội. Nếu Hoa Sơn tiên môn chịu để cho người ngoài tham quan ngũ phong đại tái thì chỉ sợ khách đến từ mấy ngàn, mấy vạn. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Lục Nguyên đến bầy đệ tử chân truyền phương bắc ngồi xuống. Phương bắc không nhiều người, tổng cộng hơn bốn mươi vị mà thôi. Lục Nguyên tùy ý tìm chỗ ngồi, qua giây lát Liễu Diệp Nhi ngồi xuống cạnh huynh trưởng Liễu Minh. Thực bất hạnh, Liễu Minh ngồi cạnh Lục Nguyên, kết quả là Liễu Diệp Nhi ngồi bên cạnh hắn.
Cái này gọi là may mắn, hắn lại ngồi bên cạnh Liễu Diệp Nhi.
Lục Nguyên ngồi chỗ này bởi vì quá gần nên có thể ngửi được mùi thơm từ người Liễu Diệp Nhi. Lục Nguyên gỡ nắp hồ lô rượu uống một ngụm. Lúc này Liễu Minh và muội muội Liễu Diệp Nhi trò chuyện vài câu xong nhìn hướng Lục Nguyên.
Y nói:
- Lục sư đệ, đã lâu không gặp. Lần trước lục sư đệ đấu với Vạn Lý Độc Hành Điền Trọng, kiếm thuật thật khiến ta giật mình, khâm phục khâm phục.
Lục Nguyên cười đáp:
- Không có gì không có gì.
Liễu Diệp Nhi ở một bên thế mới phát hiện Lục Nguyên:
- A, ngươi là sư huynh thích uống rượu đó. Phải rồi, lần trước ngươi dùng kiếm pháp thật giỏi, ta không thể sử dụng ra kiếm pháp như vậy được! Sau khi trở về các sư thúc, sư bá đều nói đó là cấp kiếm ý, nhưng ta nghe mà không hiểu gì cả.
Lúc Liễu Diệp Nhi nói lời này khẽ cười, hai lúm đồng tiền ở gò má xinh đẹp cực kỳ.
Mặc kệ là ba chữ cấp kiếm ý hay cô gái Liễu Diệp Nhi ngây thơ đều hấp dẫn không ít ánh mắt. Trong lúc ba người Liễu Minh, Liễu Diệp Nhi, Lục Nguyên nói chuyện thì bốn phía đệ tử chân truyền có hơn một nửa đưa ánh mắt hwongs về chỗ này. Nói một câu mà bị nhiều người quan sát thì thật là khó chịu.
Kỳ thực ba người Liễu Minh, Liễu Diệp Nhi, Lục Nguyên không quen biết nhau, nên nói dăm ba câu xong thì im lặng.
Chỉ có Liễu Diệp Nhi còn đang nhìn Lục Nguyên uống rượu. Thật ra nàng rất tò mò, hôm nay Lục Nguyên uống rượu có phải là ngọt không? Lần trước tại Vân Vụ Cung uống rượu ngọt, nàng về Đông phong cũng thử uống vài lần nhưng phát hiện rượu cực kỳ cay đắng, uống không ngon chút nào.
Cho nên nàng hơi nghi ngờ, có phải chăng rượu của Bắc phong là ngọt, rượu của Đông phong là đắng đâu?
Nếu để người biết suy nghĩ trong lòng nàng chắc sẽ dở khóc dở cười. Không thể không nói, cô bé mơ hồ này đúng là quá hồ đồ.
Nói nói, rượu đã cạn, đậu phộng chỉ còn mấy hột.
Đệ tử chân truyền khác cơ bản sắp tiếp tục tu hành.
Lúc này Sở Phi thong thả bước tới nói:
- Được rồi, lần này kết thúc tu hành.
- Kết thúc…
Các đệ tử chân truyền không kịp phản ứng.
Sở Phi dở khóc dở cười:
- Các ngươi tu hành trong thiên lao đến không để ý thời gian rồi sao? Ba ngày sau là ngũ phong đại tái, nay các ngươi tu hành cũng được rồi, là lúc cho thân xác nghỉ ngơi, giữ tinh thần tràn đầy để nghênh đón ngũ phong đại tái sắp tới.
- Nhưng trước đó các ngươi phải đi một chuyến Trung Chính Bình Hòa Trai đã, Nguyên Nguyên sư huynh có việc muốn dặn dò các ngươi.
- Vâng!
Nếu lần rèn luyện đến đây kết thúc, vậy mọi người thu xếp lập tức rời đi thiên lao. Làm đại cục, Vân Bình tính tình nhiệt huyết, tài hoa cực cao, nếu có thể trợ giúp Vân Dật thì tương lai rất tốt. Lăng Ngọc Châu mạnh mẽ, sau này thành tựu của nàng chỉ sợ không kém hơn Độc Cô sư muội. Phương Đạm tính tình thanh thản, tuy hoàn toàn khác với sư phụ là Phương sư đệ nhưng sẽ bước trên con đường của chính mình. Tư Mã Bác và Tư Mã sư đệ khá giống. Lục Nguyên thì là cấp yêu nghiệt, tương lai lão không đoán biết được. Bốn người An Tri, Diệp Phi, Diệp Phương, Diệp Viên tuy không vượt hơn sư phụ của họ nhưng có thể kế thừa bảy, tám phần, tương lai không tệ lắm.
Tương lai rất đáng kỳ vọng!
Mỗi lần Nguyên Nguyên Thượng Nhân thấy thập đại đệ tử chân truyền đều tràn ngập thỏa mãn và vui mừng. Đây chính là thập đại đệ tử chân truyền mà lão tốn sức bồi dưỡng ra, hy vọng tương lai họ sẽ biến mạnh hơn đệ cửu đại hiện nay. Nhưng trước tiên phải xem biểu hiện của họ tại ngũ phong đại tái đã.
Nguyên Nguyên Thượng Nhân chắp tay sau lưng nói:
- Ngũ phong đại tái sắp bắt đầu, lão phu tin chắc các ngươi cũng rõ. Ngũ phong Hoa Sơn tiên môn luôn lấy Đông phong, Nam phong, Tây phong ba phong xưng hùng. Trong tam tông luôn lấy kiếm tông xưng hùng, khí tông xếp sau, kiếm khí tông là xếp chót.
- Lần ngũ phong đại tái này lão phu muốn các ngươi biểu hiện thật tốt, nhưng không cần có áp lực quá nhiều, làm hết sức là được.
- Được rồi, giải tán, hãy nghỉ ngơi cho tốt, chờ ngũ phong đại tái bắt đầu!
Đợi đám đệ tử chân truyền đều đi ra ngoài, Nguyên Nguyên Thượng Nhân chắp tay nhìn biển mây ngoài song cửa, biển mây cuồn cuộn. Thực lực Bắc phong bởi vì trận nội loạn năm đó thêm vào nhiều nguyên nhân lịch sử, kỳ thực là xếp chót trong ngũ phong. Đệ thập đại đệ tử chân truyền luôn là nhất lưu như Vân Dật, Vân Bình, nhị lưu có Lăng Ngọc Châu, Phương Đạm những người đó, chứ không có đỉnh cấp như kiếm tông Đông phong Thạch Triêu Dương, Nam phong Mạc Thiên Biến, Tây phong Tống Nam Sơn. Nay rốt cuộc có thêm một đỉnh cấp Lục Nguyên.
Tuy nhiên, hắn đã có pháp lực luyện thể kỳ, lại có kiếm thuật cấp kiếm ý, dường như không chỉ là đỉnh cấp bình thường.
Cách ngũ phong đại tái chỉ còn ba ngày, mấy ngày nay Lục Nguyên rất thoải mái, uống rượu, ngủ, luyện kiếm.
Mỗi ngày thời gian luyện kiếm không dài, chỉ là quen thuộc kiếm mà thôi, thời gian uống rượu với ngủ chiếm đa số. Hết cách, bản tính của hắn vốn là vậy. Ba ngày nay vui vẻ nhất phải tính đến Diệp Phương. Bình thường Quân Tử Kiếm Phương Nho vô cùng nghiêm túc, ba ngày nay khó được cho gã thả lỏng, không ngờ có thể quan minh chính đại uống rượu, khiến Diệp Phương cảm động muốn khóc.
Hai ngày nhoáng một cái trôi qua.
Một ngày trước ngũ phong đại tái, một tin tức quan trọng đột nhiên rơi xuống.
Lần này giải thưởng ngũ phong đại tái phong phú khác thường.
Lúc Lục Nguyên thấy giải thưởng ngũ phong đại tái thì giật bắn mình.
Mặt tỷ thí cá nhân đứng nhất là được một linh thú đại hình, đứng nhì là linh thú trung hình, đứng ba là linh thú tiểu hình, mặt sau giải thưởng không có gì đặc sắc.
Về tỷ thí đoàn thể đứng nhất mỗi người trong đoàn được một linh thú tiểu hình.
Thưởng như vậy đâu chỉ phong phú, là dày đến cực điểm.
Linh thú có thuộc tính khác nhau, ví dụ Đông phong Triêu Dương Phong luyện là Triêu Dương tâm pháp, cần linh thú hỏa hệ. Tây phong Liên Hoa Phong luyện vụ hệ tâm pháp cần linh thú vân hệ. Bắc phong ngũ phong luyện Vân Long tâm pháp cần linh thú vân hệ. Trừ ba hệ này ra còn có các hệ khác như linh thú lôi hệ, mộc hệ, linh thú mỗi hệ đều cực kỳ quý giá.
Linh thú theo kích cỡ lớn nhỏ có phân biệt, ví dụ như linh thú vân hệ, cỡ Vân Thố, Vân Miêu thuộc về linh thú loại nhỏ. Vân Lang, Vân Xà thuộc linh thú cỡ trung. Vân Hổ, Vân Sư là linh thú cỡ lớn.
Trên linh thú đại hình còn có nhiều phân cấp nữa. Trên linh thú đại hình là cự hình linh thú, lên nữa thì là linh thú cấp dị thú, cấp truyền thuyết, cấp thần thoại, cấp thượng cổ. Tất nhiên linh thú cấp linh thú trở về sau thì rất ít xuất hiện, càng đừng nói đến linh thú cấp truyền thuyết, cấp thần thoại, cấp thượng cổ, đó giờ chỉ nghe nói chứ chưa thấy qua.
Linh thú càng lớn thì có thể phun ra nuốt vào nguyên khí càng nhiều, đem lợi ích càng lớn cho người nhận.
Nếu nói cửu đại tri danh kiếm tiên không để linh thú loại nhỏ vào mắt, vậy đại hình linh thú khiến cho cá kiếm tiên đều phải mắt thèm, đủ thấy bên trên Hoa Sơn tiên môn rất chú trọng ngũ phong đại tái này, bỏ vốn cỡ đó.
Lục Nguyên nghe xong đầu tiên ngớ ra, sau đó hiếm khi chiến ý tăng vọt.
Hết cách rồi, Lục Nguyên khá thích linh thú, nay trong Phong Linh bài bảy con linh thú rõ ràng không đủ dùng. Nếu có được đại hình linh thú, trung hình linh thú đưa lên cửa thì chính là việc tốt.
Có nhiều linh thú thì có thể khiến hắn không mất nhiều thời gian vào tĩnh tọa luyện khí, có thể làm biếng rồi.
Tuyệt Thế Yến Thương Thiên.
Đây là Đại Tấn tu tiên giới đánh giá chưởng giáo Hoa Sơn tiên môn.
Tuyệt thế!
Lão đích thực xứng với từ tuyệt thế. Một người hiểu ra chín mươi bảy loại kiếm ý, đệ nhất cao thủ, đệ nhất tông sư Đại Tấn tu tiên giới, coi như là chủ nhân thế giới yêu ma dưới đất thiên động vạn huyệt hàng tỷ yêu ma Đông Phương Yêu cũng từng thua dưới tay Yến Thương Thiên. Hoa Sơn tiên môn có thể xưng là đứng đầu ngũ đại tiên môn cũng bởi vì có Yến Thương Thiên tồn tại.
Yến Thương Thiên xuất thân từ Đông phong Triêu Dương Phong, chính là đệ bát đại Triêu Dương Phong. Nhưng hiện nay lão đã thoát ra khỏi kiếm tông Đông phong, đương nhiệm chủ trì Đông phong Nguyên Dương Thượng Nhân là đệ tử của lão. Nay lão không cai quản việc ngũ phong nữa, cơ bản Yến Thương Thiên không chăm lo bất cứ chuyện gì, chỉ treo biển chưởng giáo Hoa Sơn tiên môn. Bản thân lão hoặc là bế quan hoặc là ra ngoài vân du. Nhưng dù chỉ treo biển cũng đủ chấn nhiếp quần ma đạo chích.
Cơ bản trên tay Yến Thương Thiên không có lực lượng gì, nhưng lão dựa vào trường kiếm, một người một kiếm ngồi vững vàng trên vị trí chưởng giáo Hoa Sơn tiên môn, không ai dám không phục.
Nội bộ Hoa Sơn tiên môn lấy Đông phong làm chủ.
Lần này ngũ phong đại tái cử hành tại Đông phong.
Đông phong Triêu Dương Phong tại đỉnh núi có một Triêu Dương Đài. Mỗi ngày nắng sớm chiếu trên Triêu Dương Đài, chạng vạng cũng là chiếu trên Triêu Dương Đài, cho nên mới có tên là Triêu Dương Phong. Nghe nói năm đó tổ sư khai phái Hoa Sơn Thông Hiểu Chân Nhân chính là ngộ đạo tại Triêu Dương Đài trên đỉnh Triêu Dương Phong, xem mặt trời mọc chân trời, hiểu ra vô thượng cuối cùng khai sáng Hoa Sơn tiên môn.
Tháng tám thích hợp gả cưới, di chuyển.
Ngày hôm nay chính là ngày ngũ phong đại tái.
Hôm nay Lục Nguyên dậy rất sớm, lúc mới xuống giường ngoài cửa lất phất mưa phùn, bầu trời hơi âm u, nhưng ngày như vậy không tệ lắm. Dù sao nay là ngày hè, trời âm u có mưa nhẹ mát mẻ chút, hôm nay là một ngày rất quan trọng.
Ngũ phong đại tái.
Sáng sớm ăn bữa sáng cháo trắng thanh đạm, xong sẽ đi theo sư phụ xuất phát hướng Đông phong. Kỳ thực Bắc phong và Đông phong cách nhau khá xa, nhưng mọi người là tu tiên giả, bước chân nhanh, không mất bao lâu đã đến Đông phong, cho nên không trước tiên tới chỗ đó.
Ăn xong điểm tâm, hắn đi theo sau lưng sư phụ hướng tới Đông phong.
Đây chắc là lần đầu tiên hắn đi Đông phong. Trước khi thu hắn vào môn thì sư phụ bị trọng thương, ít khi đến Đông phong viếng bằng hữu. Hắn thì vô cùng lười biếng, có rảnh không bằng ngủ tại Trường Xuân Cư, cho nên tính tới tính lui hắn thật sự chưa từng qua Đông phong một lần.
Ấn tượng của hắn với Đông phong ở một điểm là Đông phong có Liễu sư muội xinh đẹp, còn lại không có gì ấn tượng.
Chuyến này hắn đi theo sư phụ bước lên mảnh đất Đông phong, đánh giá phong cảnh xung quanh. Chỉ thấy bên cạnh cự thuyên kiều tùng to lớn che lấp trời, hoàn cảnh thanh u tĩnh lặng. Đi qua rừng cây bên trên bóng mát, bên tai như vang tiếng thông reo, liên tiếp tựa tiếng trúc đàn.
Đi ngày càng cao, rốt cuộc đến địa điểm ngũ phong đại tái, Tiên Chưởng bình địa.
Đông phong hiểm trở ít có đất bằng.
Nhưng giữa sườn núi có một đất bằng cực lớn. Bình địa này không phải hoàn toàn bẳng phẳng mà như một dấu tay ấn ra. Nghe nói trên trời có một thần tiên tên là Cự Linh Tiên. Cự Linh Tiên này có thể hóa thân vạn trượng, lúc đến nhân gian trừ yêu thì một chưởng đánh vào Hoa Sơn Đông phong. Một chưởng đánh ra khối đất bằng này, cho nên mảnh đất Đông phong này mới có tên là Tiên Chưởng bình địa.
Hiện giờ Tiên Chưởng bình địa vô cùng náo nhiệt.
Người ngũ phong đa số đã tới rồi.
Thoạt trông vị trí phía đông ngồi tri danh kiếm tiên ngũ phong, chính giữa ngồi chủ nhân Đông phong Nguyên Dương Thượng Nhân. Bên cạnh có Nam phong Hồi Phong Thượng Nhân, Bắc phong Nguyên Nguyên Thượng Nhân, Tây phong Tử Hà Thượng Nhân, Trung phong Ngọc Chân Thượng Nhân. Năm vị thượng nhân bên cạnh ngồi các phong tri danh kiếm tiên, cỡ như Quân Tử Kiếm Phương Nho đều có mặt. Hắn biết tri danh kiếm tiên Bắc phong, còn tri danh kiếm tiên phong khác thì cũng biết một nửa. Vị trí của Lý Nguyên Bạch tất nhiên cũng ở phía đông, ngồi cùng chỗ với đám tri danh kiếm tiên. Trước khi đi Lý Nguyên Bạch vốn định dặn dò, sau ngẫm nghĩ đệ tử của mình không cần phải dạy cái gì nên không nói câu nào.
Lục Nguyên đánh giá chính giữa có một đài cao, hiển nhiên là lôi đài ngũ phong tỷ thí.
Vị trí phía nam ngồi các nhân vật không biết, cơ bản không thấy quen mặt mấy cái. Chỗ đó cơ bản là bất tri danh trưởng lão ngũ phong. Trưởng lão ngũ phong có không ít, nhưng kêu ra tên chỉ có vài cái, đa số trưởng lão không có danh tiếng gì, thực lực không được tốt lắm. Phân biệt giữa cửu đại tri danh kiếm tiên và trưởng lão bình thường tựa như đệ tử chân truyền cùng với đệ tử bình thường.
Ngồi ở phương bắc là đệ tử chân truyền các phong. So sánh thì hắn biết nhiều về đệ tử chân truyền hơn chút. Được rồi, công nhận có nhiều đệ tử chân truyền là bị hắn đánh bại cho nên thấy quen mắt chút. Lục Nguyên quan sát đánh giá, phát hiện Liễu Diệp Nhi khuôn mặt ngây thơ ngồi trong đó.
Thật dưỡng mắt, dù không có tâm tư gì nhưng nhìn cô gái ngây thơ như thế vẫn khá là dưỡng mắt.
Phía tay không cần nói, đều là các đệ tử bình thường. Ngũ phong đại tái tất nhiên cho phép các đệ tử ở bên cạnh tham quan, để đệ tử bình thường kiến thức thực lực đệ tử chân truyền, cũng là kích phát lòng hướng lên trên của các đệ tử bình thường này.
Đông, nam, tây, bắc bốn phía đầy người, không có một người tham quan.
Vốn ngũ phong đại tái Hoa Sơn tiên môn là sự kiện khá lớn. Hoa Sơn tiên môn chính là đệ nhất tiên môn Đại Tấn quốc, các đệ tử chân truyền Hoa Sơn hiện nay trưởng thành thế nào, tiềm lực ra sao tất nhiên sẽ tác động rất nhiều phương diện, nhiều người đều muốn đến tham quan.
Đáng tiếc là Hoa Sơn tiên môn ngũ phong đại tái chưa bao giờ phát một tấm thiệp mời, không cho người ngoài đến tham quan. Điều này khiến người ngoài Hoa Sơn tiên môn dù lòng ngứa muốn chết, muốn xem ngũ phong đại tái mà không có cơ hội. Nếu Hoa Sơn tiên môn chịu để cho người ngoài tham quan ngũ phong đại tái thì chỉ sợ khách đến từ mấy ngàn, mấy vạn. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Lục Nguyên đến bầy đệ tử chân truyền phương bắc ngồi xuống. Phương bắc không nhiều người, tổng cộng hơn bốn mươi vị mà thôi. Lục Nguyên tùy ý tìm chỗ ngồi, qua giây lát Liễu Diệp Nhi ngồi xuống cạnh huynh trưởng Liễu Minh. Thực bất hạnh, Liễu Minh ngồi cạnh Lục Nguyên, kết quả là Liễu Diệp Nhi ngồi bên cạnh hắn.
Cái này gọi là may mắn, hắn lại ngồi bên cạnh Liễu Diệp Nhi.
Lục Nguyên ngồi chỗ này bởi vì quá gần nên có thể ngửi được mùi thơm từ người Liễu Diệp Nhi. Lục Nguyên gỡ nắp hồ lô rượu uống một ngụm. Lúc này Liễu Minh và muội muội Liễu Diệp Nhi trò chuyện vài câu xong nhìn hướng Lục Nguyên.
Y nói:
- Lục sư đệ, đã lâu không gặp. Lần trước lục sư đệ đấu với Vạn Lý Độc Hành Điền Trọng, kiếm thuật thật khiến ta giật mình, khâm phục khâm phục.
Lục Nguyên cười đáp:
- Không có gì không có gì.
Liễu Diệp Nhi ở một bên thế mới phát hiện Lục Nguyên:
- A, ngươi là sư huynh thích uống rượu đó. Phải rồi, lần trước ngươi dùng kiếm pháp thật giỏi, ta không thể sử dụng ra kiếm pháp như vậy được! Sau khi trở về các sư thúc, sư bá đều nói đó là cấp kiếm ý, nhưng ta nghe mà không hiểu gì cả.
Lúc Liễu Diệp Nhi nói lời này khẽ cười, hai lúm đồng tiền ở gò má xinh đẹp cực kỳ.
Mặc kệ là ba chữ cấp kiếm ý hay cô gái Liễu Diệp Nhi ngây thơ đều hấp dẫn không ít ánh mắt. Trong lúc ba người Liễu Minh, Liễu Diệp Nhi, Lục Nguyên nói chuyện thì bốn phía đệ tử chân truyền có hơn một nửa đưa ánh mắt hwongs về chỗ này. Nói một câu mà bị nhiều người quan sát thì thật là khó chịu.
Kỳ thực ba người Liễu Minh, Liễu Diệp Nhi, Lục Nguyên không quen biết nhau, nên nói dăm ba câu xong thì im lặng.
Chỉ có Liễu Diệp Nhi còn đang nhìn Lục Nguyên uống rượu. Thật ra nàng rất tò mò, hôm nay Lục Nguyên uống rượu có phải là ngọt không? Lần trước tại Vân Vụ Cung uống rượu ngọt, nàng về Đông phong cũng thử uống vài lần nhưng phát hiện rượu cực kỳ cay đắng, uống không ngon chút nào.
Cho nên nàng hơi nghi ngờ, có phải chăng rượu của Bắc phong là ngọt, rượu của Đông phong là đắng đâu?
Nếu để người biết suy nghĩ trong lòng nàng chắc sẽ dở khóc dở cười. Không thể không nói, cô bé mơ hồ này đúng là quá hồ đồ.
Tác giả :
Mạt Lăng Biệt Tuyết