Hoa Sơn Tiên Môn
Chương 32: Tà ma ngoại đạo
Lục Nguyên cười cười, Dưỡng Ngô kiếm đã ra khỏi vỏ:
- Quy tắc cũ, ai kiếm thuật giỏi thì ai được tối đa một nửa.
Diệp Phương kêu gào:
- Vô sỉ!
Diệp Viên gật đầu:
- Vô sỉ thật. Bây giờ ngươi so kiếm thuật với chúng ta, không biết ngượng à?
Quy tắc ban đầu là so kiếm thuật giành món ngon rượu ngon, luôn là vậy. Nhưng bây giờ kiếm thuật của Lục Nguyên cao hơn hai người này, cho nên Diệp Phương, Diệp Viên liên tiếp la vô sỉ.
Lục Nguyên không cho là đúng, Dưỡng Ngô kiếm rút khỏi vỏ đâm hướng Diệp Phương, Diệp Viên. Phương Chính kiếm của Diệp Phương, Họa Viên kiếm của Diệp Viên cùng rút ra. Kiếm thuật hai người so với lúc xuống thế giới dưới đất thì cao chút, nếu muốn lấy kiếm thuật so thì thử một lần xem.
Kiếm thuật không còn bó buộc vào chiêu pháp, chiêu thức, đương nhiên không phải nói hai người Diệp Phương, Diệp Viên đã tới tầng thứ hai kiếm thuật, nhưng họ đã hiểu ý nghĩa này. Họ đã hướng tới tầng thứ hai kiếm thuật không bó buộc kiếm chiêu, tiến hóa đến tùy tâm tùy ý ra chiêu.
Tiến hóa này cần thời gian không ngắn.
Diệp Phương học kiếm pháp có nề nếp, nhưng giữa trật tự lại có khí thế vô cùng. Sư phụ Quân Tử Kiếm Tiên đều có loại kiếm phong này, mỗi người dùng kiếm có phong cách riêng, cao thủ càng cao thì càng rõ ràng, loại phong cách này mạnh mẽ thì sẽ ảnh hưởng đến đệ tử của mình.
Họa Viên kiếm của Diệp Viên ở không trung vạch vòng tròn chặn Lục Nguyên, hiển nhiên hai người muốn cùng đối phó hắn.
Lục Nguyên cười cười, lại dám hai người cùng đối phó mình, nhưng có khả năng không? Hai người này trong kiếm thuật có sơ hở, dù sao mình đã quá quen kiếm pháp của họ. Tùy tay chỉ hướng sơ hở, từng chiêu ép sát, chưa đến mười chiêu đã đánh bay trường kiếm hai người ra xa. Lại chọc một cái, chém rớt một nửa gà nướng, rượu cũng đổ phân nửa.
- Ngại thật, ha ha.
- Vô liêm sỉ!
Đợi ăn một bữa cơm, tuy một chút này còn kém xa định nghĩa ăn no nhưng tốt hơn Ích Cốc đan lạt thếch rất nhiều.
Ăn uống xong xuôi tiếp tục xuất phát.
Ăn xong lại đi, kết quả nửa ngày không đụng tới một con yêu ma. Dường như gần đây không gặp bao nhiêu yêu ma.
Diệp Phương nhướng mày hỏi:
- Yêu ma đâu? Sao dạo này không thấy nhỉ?
Lục Nguyên phản bác nói:
- Nguyệt Ma Môn này chỉ là một môn phái tiểu hình yêu ma dưới đất, dưới tay môn chủ Nguyệt Tu La chỉ vài chục yêu ma lớn nhỏ thôi. Giờ rơi vào tay chúng ta chừng hai mươi con, ở đâu ra nhiều yêu ma vậy.
Lại đi một lúc, đằng trước ánh sáng xanh mông lung. Có kinh nghiệm Lăng Ngọc Châu, Lục Nguyên lập tức phát hiện đó chắc là bùa hộ mệnh phòng thân dâng lên ánh sáng xanh, tức là nói chỗ này chắc có đệ tử chân truyền Bắc phong hay Nam phong. Bắc phong nghe nói trừ ba người hắn ra, năm đệ tử chân truyền khác đều bị đào thải.
Vậy thì đây chắc là đệ tử chân truyền Nam phong.
Lục Nguyên nói:
- Đi nhìn xem đi.
Hai người khác gật đầu. Ba người lập tức đi qua, không vội vã. Một lát sáu thấy người nằm đầy đất, trên người ai cũng tỏa ra ánh sáng xanh nhạt. Kỳ thực dùng đầy đất để hình dung thì hơi phóng đại, nằm trên mắt đất tổng cộng mới năm người thôi. Nhưng trong thế giới dưới đất rất ít gặp con người, thấy năm người thì bất giác dùng từ người đầy đất.
- Đây là?
Lục Nguyên ngây ngẩn, lập tức hiểu ra. Đây là năm đệ tử chân truyền Nam phong bị loại bỏ. Trong phút chốc Lục Nguyên nghĩ thông rất nhiều vấn đề. Thế giới dưới đất này vô cùng nguy hiểm, thậm chí có Tu La luyện khí kỳ thất tầng, theo lý thì đệ tử chân truyền bình thường không chống nổi được.
Nhưng bây giờ xem ra chắc trong đệ tử chân truyền Nam phong năm người tụ tập một chỗ. Sức một người nhỏ, sức năm người to, tập trung một chỗ cộng thêm kiếm thuật huyền bí, tinh diệu của kiếm tông Nam phong, có thể chống chọi đến bây giờ là bình thường.
Lúc này bên Diệp Phương đã hỏi ra chuyện, hóa ra họ đụng phải Nguyệt Tu La nên toàn quân bị diệt.
Nguyệt Tu La, chủ nhân Nguyệt Ma Môn.
Đụng phải Nguyệt Tu La, năm người hợp tác chẳng đáng là gì.
Nên mới có tình hình trước mắt hắn.
Diệp Phương nói:
- Bây giờ khu vực thế giới dưới đất chắc chỉ có ba người chúng ta.
- Không sai.
Diệp Viên cũng nói:
- Sao cảm giác áp lực lớn quá.
Lục Nguyên tổng kết rằng:
- Thôi đi, bình tĩnh lại, làm hết sức mình.
Đúng vậy, chỉ có thể làm hết sức. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL
Đây chỉ là một lần rèn luyện.
Lần rèn luyện này cho đến nay xem như đạt thành mục đích. Mục đích rèn luyện vốn không phải muốn đệ tử chân truyền đối phó môn chủ Nguyệt Ma Môn Nguyệt Tu La, chỉ là muốn các đệ tử chân truyền lần đầu tiên cùng yêu ma dưới đất chiến đấu, lần đầu tiên chiến đấu tại thế giới dưới đất.
Khi sấm vang, rắn, rốt cuộc biến thành rồng hay thành trùng.
Đây là mục đích rèn luyện.
Bây giờ Lục Nguyên, Diệp Phương, Diệp Viên đều ở thế giới dưới đất đã lâu, cũng ứng đối không ít Tu La. Mục đích lần rèn luyện đã đạt thành, có thể xem như hoàn thành rồi. Trên cơ bản lần rèn luyện này đã hoàn thành, bây giờ còn ở lại thế giới dưới đất chẳng qua thêm nhiệm vụ phụ, xem chủ nhân Nguyệt Ma Môn Nguyệt Tu La rốt cuộc mạnh cỡ nào.
Nếu đã rèn luyện hoàn thành vượt qua, tiếp theo chỉ là kèm thêm, tại sao phải có áp lực?
Con người phải học thả lỏng mình, học tự do.
Lục Nguyên tính tình trước giờ đều là trời sụp xuống làm chăn đắp, vui vẻ sống qua mỗi ngày.
Lúc này truyền đến tiếng cười yểu điệu:
- Ha ha ha ha, lại có một số hậu bối đến chơi với ta.
Tiếng cười yếu ớt vang lên bất tận, xung quanh tràn đầy tiếng cười. Bỗng bên này đột nhiên tỏa ánh sáng, phút chốc vô số nhiên tinh thạch ở bên cạnh lóe sáng. Phía trước không xa đứng một người phụ nữ cực kỳ xinh đẹp đang cười duyên.
Đích thực là một người phụ nữ rất đẹp. Không nói khác, bộ ngực, đùi đẹp không thể chê, trừ chiều cao. Tu La này chiều cao sợ rằng gần sáu thước, so với người đàn ông nhân loại bình thường cao hơn nhiều. Tất nhiên so với nam Tu La trong Tu La tộc thì xinh xắn đáng yêu.
Tu La tộc chính là một chi nhánh lớn yêu ma dưới đất.
Chi nhánh lớn này có chút quái.
Tu La tộc dù là nam hay nữ đều cao hơn nhân loại bình thường nhiều, đàn ông Tu La tộc càng cao vô cùng, gần một trượng. Người đàn ông Tu La tộc ai nấy vô cùng xấu xí, ngược lại đàn bà Tu La tộc thì như tiên giáng trần, khiến người động lòng.
Tu La trước mắt cao hơn Lục Nguyên chút, khiến hắn mở mắt là nữ Tu La ăn mặc rộng rãi thật. Ngực lộ phân nửa, lộ rốn, lộ cả chân dài, đùi đẹp trắng như tuyết. Lục Nguyên sống cả đời chưa từng thấy cách ăn mặc mát mẻ như vậy.
Trong ấn tượng của hắn, phụ nữ ai nấy mặc đồ kín mít, ngực, eo, chân, mấy chỗ đó chỉ có thể cho tướng công xem, trừ con gái thanh lâu.
Tà ma ngoại đạo quả nhiên là tà ma ngoại đạo.
Thật là bại hoại phong hóa.
Quá thấp kém.
Ngoài miệng nói thấp kém nhưng mắt Lục Nguyên nhìn chằm chằm đệ thập đại đệ tử chân truyềnu tiên. Lục Nguyên tính tình lười biếng, không nghiêm túc, mắt nhìn chút cũng là bình thường. Đương nhiên khi mắt ăn bớt người ta nhưng tay đã ấn chuôi Dưỡng Ngô kiếm, tùy thời phát động. Đệ thập đại đệ tử chân truyềnu tiên chắc chắn là chủ Nguyệt Ma Môn, để hắn thử một lần xem chủ Nguyệt Ma Môn rốt cuộc có bản lĩnh gì.
Nguyệt Tu La tức giận quát một tiếng:
- Hậu bối Hoa Sơn Tiên Môn, xem số đầu trong bao các người cõng thì chính là ba người các ngươi giết môn nhân ta nhiều nhất! So với tổ năm người trước đó còn nhiều hơn, đáng giận!
Năm người một tổ tất nhiên là nói năm đệ tử chân truyền Nam phong.
Đương nhiên chiến đấu giống ngũ đại tiên môn với yêu ma dưới đất đích thực không cần nói nhảm.
Trong Hoa Sơn Tiên Môn nhận giáo dục trước nay là đụng tới yêu ma dưới đất thì không nói nhiều, rút kiếm giết.
yêu ma dưới đất trước giờ luôn đem tu tiên giả tiên môn là huyết thực khí huyết dồi dào, tất nhiên không nói hai lời liền giết.
Đây chính là ngũ đại tiên môn và yêu ma dưới đất. Kỳ thực nhiều năm như vậy có một số người muốn hai bên hòa bình ở chung. Trong những người đó có Hoa Sơn Tiên Môn nhân, cũng có yêu ma dưới đất. Nhưng mặc kệ là bên nào đều không ngoại lệ thất bại. Những kẻ muốn hai phe hòa bình chung sống không chút ngoài ý muốn bị bánh xe lịch sử nghiền thành phấn.
Lục Nguyên chưa bao giờ là người cố gắng gì nhiều, chăm chỉ nhiều. Dù sao làm theo sư môn sai bảo, gặp yêu ma rút kiếm liền giết, rất đơn giản, thích hợp tính tình lười của mình. Cái gì muốn nghịch thiên khiến hai bên ở chung hòa bình, thật có lỗi, chưa từng nghĩ đến điều này.
Lục Nguyên đã rút ra Dưỡng Ngô kiếm, nhưng Nguyệt Tu La càng nhanh. Nguyệt Tu La vọt tới, đến trước mắt Lục Nguyên, một chân đạp từ đầu hắn xuống.
Chân dài đá cực nhanh, đánh tới ngay mặt, lúc này đã không còn lựa chọn nào khác. Lục Nguyên dùng Dưỡng Ngô kiếm chắn ngang.
*Ầm!*
Nguyệt Tu La chân dài cứng rắn tựa như sắt thép. Lục Nguyên nét mặt lộ vui sướng, mới rồi giao đấu đã cảm giác tới rồi, pháp lực của Nguyệt Tu La không khủng bố như hắn đã tưởng, chắc là luyện khí kỳ đệ bát tầng tế kinh vi mạch.
Luyện khí kỳ tổng cộng mười tầng, trong đó có hai cửa khó đột phát.
Một là đệ ngũ tầng tiểu chu thiên. Một khi luyện thông đệ ngũ tầng tiểu chu thiên, pháp lực trong người hùng hậu hơn trước nhiều.
Thứ hai là luyện khí kỳ đệ lục tầng luyện khí thành cương, một khi đến bước đó, pháp lực sẽ do lượng sinh ra biến chất, biến đỏi mạnh hơn trước nhiều. Luyện khí ngũ tầng rất khó đối kháng với luyện khí lục tầng. Luyện khí thất tầng ngự khí ly thể kỳ thực là thêm năng lực ngự khí ly thể thôi. Đệ bát tầng tế kinh vi mạch là đem pháp lực luyện đến tế kinh vi mạch, pháp lực sẽ có tiến bộ không sai.
Nói đơn giản là luyện khí kỳ đệ bát tầng tế kinh tuy rằng cường đại hơn luyện khí kỳ đệ lục tầng luyện khí thành cương, nhưng chỉ là tăng mặt pháp lực hơn chút thôi. Thêm một năng lực ngự khí ly thể, cái khác không biến đổi nhiều. Lục Nguyên ở trong lòng miễn cưỡng nhận xét, phát hiện hắn cố gắng có thể chống được.
Nếu đối thủ là luyện khí kỳ cửu tầng đại chu thiên vậy không còn nước đánh. Pháp lực luyện khí kỳ cửu tầng đại chu thiên gần như đến cửa luyện khí kỳ, vượt xa bất đẳng cấp nào bên dưới, lượng cách biệt lớn đến không thể tả. Nếu là vậy thì Lục Nguyên chỉ có nước trực tiếp nhận thua.
May là đối thủ vẫn là luyện khí kỳ đệ bát tầng tế kinh vi mạch, coi như may mắn.
Lục Nguyên vốn tưởng mình may mắn, đối thủ dễ đối phó. Kết quả hắn liền phát hiện mình sai rồi, sai mười phần mười. Chỉ thấy Nguyệt Tu La tùy ý động, liền có một thổ khôi lỗi từ dưới đất chui lên. Loại thổ khôi lỗi không khác nhân loại lắm, vàng vọt, không mắt không tai. Đây còn chưa kết thúc, lập tức có càng nhiều thổ khôi lỗi chui ra. Chết tiệt, Nguyệt Tu La không chỉ có năng lực chiến đấu ngay mặt còn có thể triệu hoán ra thật nhiều thổ khôi lỗi, tay vung lên là dựng lên thổ khôi lỗi.
Thực lực đám thổ khôi lỗi không cao nhưng cũng cỡ cảnh giới luyện khí nhị tầng, tam tầng, tứ tầng, cố lượng lại nhiều. Từng con từng con do mặt đất biến hóa ra. Chết tiệt! Lục Nguyên liên tục kêu đáng chết, một đối thủ Nguyệt Tu La là đủ rồi, đừng nói đến nhiều thổ khôi lỗi.
Diệp Phương, Diệp Viên, bọn họ cũng rơi vào khổ chiến. Một hơi ra mười mấy thổ khôi lỗi, xem tình hình dường như biến ngày càng nhiều.
Khổ chiến! Đây là từ khi Lục Nguyên lĩnh ngộ kiếm ý lần đầu rơi vào khổ chiến. Có đại địch như Nguyệt Tu La chặn, xung quanh còn có không ít thổ khôi lỗi công kích.
yêu ma dưới đất quả nhiên không dễ chọc, chỉ là một môn chủ môn phái dưới chót đã đủ khiến mình rơi vào khổ chiến rồi. Lục Nguyên cảm thấy trước đây mình hơi sơ sẩy, tự kiêu.
Lục Nguyên đang tự kiểm điểm. Đột nhiên thực lực tăng vọt, thổ vương triệu hoán lệnh tăng tiến, trong thời gian ngắn hơi tự đắc. Nhưng không thể quá mức tự đắc, tương lai đường còn rất dài, mình mới bước ra một bước nhỏ thôi. Được rồi, đợi xong lần rèn luyện này, quay về Hoa Sơn Bắc phong tĩnh dưỡng một đoạn thời gian, tẩm trong đồ ngon rượu ngon một lúc thì chắc tâm tình sẽ trở lại như lúc ban đầu.
Một mảnh sáng sủa.
Ở thế giới dưới đất không phải hoàn toàn tối tăm. Thế giới dưới đất đa số địa khu là tối đen nhưng có không ít nơi bởi vì các loại đá trang sức hoặc thứ gì khác nên vẫn rất sáng sủa. Tựa như một đế quốc nghèo khổ, dù dân chúng có nghèo hơn nhưng quý tộc quan quân thượng tầng vẫn sinh hoạt rất tốt.
Nơi này tràn ngập ánh sáng.
Công kích của Nguyệt Tu La ngày càng nhanh, ngày càng độc. Xem ả vô cùng mềm mại nhưng giống như nam Tu La, các nơi trên người đều có thể làm vũ khí, vô cùng sắc bén, tựa sắt thép. Pháp lực của ả là luyện khí kỳ đệ bát tầng tế kinh vi mạch, pháp lực mạnh hơn Lục Nguyên nhiều.
Bên cạnh còn có không ít thổ khôi lỗi cùng tấn công. Những thổ khôi lỗi có lực công kích không tính cao nhưng tốt xấu là pháp lực luyện khí nhị tầng, tam tầng, tứ tầng, cộng thêm số lượng nhiều, không dễ đối phó.
Lúc này Lục Nguyên hoàn toàn rơi vào trong khổ chiến.
Đây là từ khi hắn lĩnh ngộ kiếm ý lần đầu tiên rơi vào khổ chiến. Dưỡng Ngô kiếm trong tay trái chắn phải đỡ, mỗi lần Nguyệt Tu La tấn công là kiếm sẽ kèm thêm chiêu Vân Ý Miên Miên.
Phong Vân một trăm lẻ tám kiếm là một bộ kiếm pháp khá huyền ảo, do đệ nhị đại tổ sư Bắc phong sáng chế ra. Bộ kiếm pháp này chính là kiếm pháp trấn phong của Bắc phong.
Hoa Sơn ngũ phong mỗi một phong kỳ thực có khá nhiều kiếm pháp.
Nhưng có thể xưng là kiếm pháp trấn phong cơ bản là tuyệt học trong tuyệt học, rất lợi hại.
Còn kiếm pháp trấn môn thì càng hiếm hoi, càng tuyệt vời, càng khó được. Tất nhiên muốn tập kiếm pháp trấn môn thì khó khăn càng cao.
Bộ kiếm pháp Phong Vân một trăm lẻ tám kiếm không chỉ tập trung vào chiêu thức mà còn có pháp lực. Ví dụ chiêu Vân Ý Miên Miên căn bản không phải phá giải chiêu thức địch quân mà khiến kiếm thế của mình kèm chút vân ý. Lấy thế Vân Ý Miên Miên, vân ý vô tận khiến pháp lực kẻ địch đánh trên người ngươi sẽ bị vân vô biên vô tận triệt tiêu hết.
Vân Ý Miên Miên phủ trên Dưỡng Ngô kiếm, pháp lực Nguyệt Tu La đánh tới kỳ thực mỗi lần bị triệt tiêu không ít, nếu không thì sợ rằng hắn không cách nào đánh với Nguyệt Tu La luyện khí bá tầng. Đây vốn là cách đệ tử đại môn phái có tuyệt kỹ công pháp khi dễ người môn phái nhỏ không có tuyệt kỹ.
Đại môn phái đương nhiên có rất nhiều tuyệt học.
Sử dụng tốt những thứ đó thì dù pháp lực kém hơn môn phái nhỏ một chút, khi dùng tuyệt học thì có thể lấp đầy không ít.
- Quy tắc cũ, ai kiếm thuật giỏi thì ai được tối đa một nửa.
Diệp Phương kêu gào:
- Vô sỉ!
Diệp Viên gật đầu:
- Vô sỉ thật. Bây giờ ngươi so kiếm thuật với chúng ta, không biết ngượng à?
Quy tắc ban đầu là so kiếm thuật giành món ngon rượu ngon, luôn là vậy. Nhưng bây giờ kiếm thuật của Lục Nguyên cao hơn hai người này, cho nên Diệp Phương, Diệp Viên liên tiếp la vô sỉ.
Lục Nguyên không cho là đúng, Dưỡng Ngô kiếm rút khỏi vỏ đâm hướng Diệp Phương, Diệp Viên. Phương Chính kiếm của Diệp Phương, Họa Viên kiếm của Diệp Viên cùng rút ra. Kiếm thuật hai người so với lúc xuống thế giới dưới đất thì cao chút, nếu muốn lấy kiếm thuật so thì thử một lần xem.
Kiếm thuật không còn bó buộc vào chiêu pháp, chiêu thức, đương nhiên không phải nói hai người Diệp Phương, Diệp Viên đã tới tầng thứ hai kiếm thuật, nhưng họ đã hiểu ý nghĩa này. Họ đã hướng tới tầng thứ hai kiếm thuật không bó buộc kiếm chiêu, tiến hóa đến tùy tâm tùy ý ra chiêu.
Tiến hóa này cần thời gian không ngắn.
Diệp Phương học kiếm pháp có nề nếp, nhưng giữa trật tự lại có khí thế vô cùng. Sư phụ Quân Tử Kiếm Tiên đều có loại kiếm phong này, mỗi người dùng kiếm có phong cách riêng, cao thủ càng cao thì càng rõ ràng, loại phong cách này mạnh mẽ thì sẽ ảnh hưởng đến đệ tử của mình.
Họa Viên kiếm của Diệp Viên ở không trung vạch vòng tròn chặn Lục Nguyên, hiển nhiên hai người muốn cùng đối phó hắn.
Lục Nguyên cười cười, lại dám hai người cùng đối phó mình, nhưng có khả năng không? Hai người này trong kiếm thuật có sơ hở, dù sao mình đã quá quen kiếm pháp của họ. Tùy tay chỉ hướng sơ hở, từng chiêu ép sát, chưa đến mười chiêu đã đánh bay trường kiếm hai người ra xa. Lại chọc một cái, chém rớt một nửa gà nướng, rượu cũng đổ phân nửa.
- Ngại thật, ha ha.
- Vô liêm sỉ!
Đợi ăn một bữa cơm, tuy một chút này còn kém xa định nghĩa ăn no nhưng tốt hơn Ích Cốc đan lạt thếch rất nhiều.
Ăn uống xong xuôi tiếp tục xuất phát.
Ăn xong lại đi, kết quả nửa ngày không đụng tới một con yêu ma. Dường như gần đây không gặp bao nhiêu yêu ma.
Diệp Phương nhướng mày hỏi:
- Yêu ma đâu? Sao dạo này không thấy nhỉ?
Lục Nguyên phản bác nói:
- Nguyệt Ma Môn này chỉ là một môn phái tiểu hình yêu ma dưới đất, dưới tay môn chủ Nguyệt Tu La chỉ vài chục yêu ma lớn nhỏ thôi. Giờ rơi vào tay chúng ta chừng hai mươi con, ở đâu ra nhiều yêu ma vậy.
Lại đi một lúc, đằng trước ánh sáng xanh mông lung. Có kinh nghiệm Lăng Ngọc Châu, Lục Nguyên lập tức phát hiện đó chắc là bùa hộ mệnh phòng thân dâng lên ánh sáng xanh, tức là nói chỗ này chắc có đệ tử chân truyền Bắc phong hay Nam phong. Bắc phong nghe nói trừ ba người hắn ra, năm đệ tử chân truyền khác đều bị đào thải.
Vậy thì đây chắc là đệ tử chân truyền Nam phong.
Lục Nguyên nói:
- Đi nhìn xem đi.
Hai người khác gật đầu. Ba người lập tức đi qua, không vội vã. Một lát sáu thấy người nằm đầy đất, trên người ai cũng tỏa ra ánh sáng xanh nhạt. Kỳ thực dùng đầy đất để hình dung thì hơi phóng đại, nằm trên mắt đất tổng cộng mới năm người thôi. Nhưng trong thế giới dưới đất rất ít gặp con người, thấy năm người thì bất giác dùng từ người đầy đất.
- Đây là?
Lục Nguyên ngây ngẩn, lập tức hiểu ra. Đây là năm đệ tử chân truyền Nam phong bị loại bỏ. Trong phút chốc Lục Nguyên nghĩ thông rất nhiều vấn đề. Thế giới dưới đất này vô cùng nguy hiểm, thậm chí có Tu La luyện khí kỳ thất tầng, theo lý thì đệ tử chân truyền bình thường không chống nổi được.
Nhưng bây giờ xem ra chắc trong đệ tử chân truyền Nam phong năm người tụ tập một chỗ. Sức một người nhỏ, sức năm người to, tập trung một chỗ cộng thêm kiếm thuật huyền bí, tinh diệu của kiếm tông Nam phong, có thể chống chọi đến bây giờ là bình thường.
Lúc này bên Diệp Phương đã hỏi ra chuyện, hóa ra họ đụng phải Nguyệt Tu La nên toàn quân bị diệt.
Nguyệt Tu La, chủ nhân Nguyệt Ma Môn.
Đụng phải Nguyệt Tu La, năm người hợp tác chẳng đáng là gì.
Nên mới có tình hình trước mắt hắn.
Diệp Phương nói:
- Bây giờ khu vực thế giới dưới đất chắc chỉ có ba người chúng ta.
- Không sai.
Diệp Viên cũng nói:
- Sao cảm giác áp lực lớn quá.
Lục Nguyên tổng kết rằng:
- Thôi đi, bình tĩnh lại, làm hết sức mình.
Đúng vậy, chỉ có thể làm hết sức. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL
Đây chỉ là một lần rèn luyện.
Lần rèn luyện này cho đến nay xem như đạt thành mục đích. Mục đích rèn luyện vốn không phải muốn đệ tử chân truyền đối phó môn chủ Nguyệt Ma Môn Nguyệt Tu La, chỉ là muốn các đệ tử chân truyền lần đầu tiên cùng yêu ma dưới đất chiến đấu, lần đầu tiên chiến đấu tại thế giới dưới đất.
Khi sấm vang, rắn, rốt cuộc biến thành rồng hay thành trùng.
Đây là mục đích rèn luyện.
Bây giờ Lục Nguyên, Diệp Phương, Diệp Viên đều ở thế giới dưới đất đã lâu, cũng ứng đối không ít Tu La. Mục đích lần rèn luyện đã đạt thành, có thể xem như hoàn thành rồi. Trên cơ bản lần rèn luyện này đã hoàn thành, bây giờ còn ở lại thế giới dưới đất chẳng qua thêm nhiệm vụ phụ, xem chủ nhân Nguyệt Ma Môn Nguyệt Tu La rốt cuộc mạnh cỡ nào.
Nếu đã rèn luyện hoàn thành vượt qua, tiếp theo chỉ là kèm thêm, tại sao phải có áp lực?
Con người phải học thả lỏng mình, học tự do.
Lục Nguyên tính tình trước giờ đều là trời sụp xuống làm chăn đắp, vui vẻ sống qua mỗi ngày.
Lúc này truyền đến tiếng cười yểu điệu:
- Ha ha ha ha, lại có một số hậu bối đến chơi với ta.
Tiếng cười yếu ớt vang lên bất tận, xung quanh tràn đầy tiếng cười. Bỗng bên này đột nhiên tỏa ánh sáng, phút chốc vô số nhiên tinh thạch ở bên cạnh lóe sáng. Phía trước không xa đứng một người phụ nữ cực kỳ xinh đẹp đang cười duyên.
Đích thực là một người phụ nữ rất đẹp. Không nói khác, bộ ngực, đùi đẹp không thể chê, trừ chiều cao. Tu La này chiều cao sợ rằng gần sáu thước, so với người đàn ông nhân loại bình thường cao hơn nhiều. Tất nhiên so với nam Tu La trong Tu La tộc thì xinh xắn đáng yêu.
Tu La tộc chính là một chi nhánh lớn yêu ma dưới đất.
Chi nhánh lớn này có chút quái.
Tu La tộc dù là nam hay nữ đều cao hơn nhân loại bình thường nhiều, đàn ông Tu La tộc càng cao vô cùng, gần một trượng. Người đàn ông Tu La tộc ai nấy vô cùng xấu xí, ngược lại đàn bà Tu La tộc thì như tiên giáng trần, khiến người động lòng.
Tu La trước mắt cao hơn Lục Nguyên chút, khiến hắn mở mắt là nữ Tu La ăn mặc rộng rãi thật. Ngực lộ phân nửa, lộ rốn, lộ cả chân dài, đùi đẹp trắng như tuyết. Lục Nguyên sống cả đời chưa từng thấy cách ăn mặc mát mẻ như vậy.
Trong ấn tượng của hắn, phụ nữ ai nấy mặc đồ kín mít, ngực, eo, chân, mấy chỗ đó chỉ có thể cho tướng công xem, trừ con gái thanh lâu.
Tà ma ngoại đạo quả nhiên là tà ma ngoại đạo.
Thật là bại hoại phong hóa.
Quá thấp kém.
Ngoài miệng nói thấp kém nhưng mắt Lục Nguyên nhìn chằm chằm đệ thập đại đệ tử chân truyềnu tiên. Lục Nguyên tính tình lười biếng, không nghiêm túc, mắt nhìn chút cũng là bình thường. Đương nhiên khi mắt ăn bớt người ta nhưng tay đã ấn chuôi Dưỡng Ngô kiếm, tùy thời phát động. Đệ thập đại đệ tử chân truyềnu tiên chắc chắn là chủ Nguyệt Ma Môn, để hắn thử một lần xem chủ Nguyệt Ma Môn rốt cuộc có bản lĩnh gì.
Nguyệt Tu La tức giận quát một tiếng:
- Hậu bối Hoa Sơn Tiên Môn, xem số đầu trong bao các người cõng thì chính là ba người các ngươi giết môn nhân ta nhiều nhất! So với tổ năm người trước đó còn nhiều hơn, đáng giận!
Năm người một tổ tất nhiên là nói năm đệ tử chân truyền Nam phong.
Đương nhiên chiến đấu giống ngũ đại tiên môn với yêu ma dưới đất đích thực không cần nói nhảm.
Trong Hoa Sơn Tiên Môn nhận giáo dục trước nay là đụng tới yêu ma dưới đất thì không nói nhiều, rút kiếm giết.
yêu ma dưới đất trước giờ luôn đem tu tiên giả tiên môn là huyết thực khí huyết dồi dào, tất nhiên không nói hai lời liền giết.
Đây chính là ngũ đại tiên môn và yêu ma dưới đất. Kỳ thực nhiều năm như vậy có một số người muốn hai bên hòa bình ở chung. Trong những người đó có Hoa Sơn Tiên Môn nhân, cũng có yêu ma dưới đất. Nhưng mặc kệ là bên nào đều không ngoại lệ thất bại. Những kẻ muốn hai phe hòa bình chung sống không chút ngoài ý muốn bị bánh xe lịch sử nghiền thành phấn.
Lục Nguyên chưa bao giờ là người cố gắng gì nhiều, chăm chỉ nhiều. Dù sao làm theo sư môn sai bảo, gặp yêu ma rút kiếm liền giết, rất đơn giản, thích hợp tính tình lười của mình. Cái gì muốn nghịch thiên khiến hai bên ở chung hòa bình, thật có lỗi, chưa từng nghĩ đến điều này.
Lục Nguyên đã rút ra Dưỡng Ngô kiếm, nhưng Nguyệt Tu La càng nhanh. Nguyệt Tu La vọt tới, đến trước mắt Lục Nguyên, một chân đạp từ đầu hắn xuống.
Chân dài đá cực nhanh, đánh tới ngay mặt, lúc này đã không còn lựa chọn nào khác. Lục Nguyên dùng Dưỡng Ngô kiếm chắn ngang.
*Ầm!*
Nguyệt Tu La chân dài cứng rắn tựa như sắt thép. Lục Nguyên nét mặt lộ vui sướng, mới rồi giao đấu đã cảm giác tới rồi, pháp lực của Nguyệt Tu La không khủng bố như hắn đã tưởng, chắc là luyện khí kỳ đệ bát tầng tế kinh vi mạch.
Luyện khí kỳ tổng cộng mười tầng, trong đó có hai cửa khó đột phát.
Một là đệ ngũ tầng tiểu chu thiên. Một khi luyện thông đệ ngũ tầng tiểu chu thiên, pháp lực trong người hùng hậu hơn trước nhiều.
Thứ hai là luyện khí kỳ đệ lục tầng luyện khí thành cương, một khi đến bước đó, pháp lực sẽ do lượng sinh ra biến chất, biến đỏi mạnh hơn trước nhiều. Luyện khí ngũ tầng rất khó đối kháng với luyện khí lục tầng. Luyện khí thất tầng ngự khí ly thể kỳ thực là thêm năng lực ngự khí ly thể thôi. Đệ bát tầng tế kinh vi mạch là đem pháp lực luyện đến tế kinh vi mạch, pháp lực sẽ có tiến bộ không sai.
Nói đơn giản là luyện khí kỳ đệ bát tầng tế kinh tuy rằng cường đại hơn luyện khí kỳ đệ lục tầng luyện khí thành cương, nhưng chỉ là tăng mặt pháp lực hơn chút thôi. Thêm một năng lực ngự khí ly thể, cái khác không biến đổi nhiều. Lục Nguyên ở trong lòng miễn cưỡng nhận xét, phát hiện hắn cố gắng có thể chống được.
Nếu đối thủ là luyện khí kỳ cửu tầng đại chu thiên vậy không còn nước đánh. Pháp lực luyện khí kỳ cửu tầng đại chu thiên gần như đến cửa luyện khí kỳ, vượt xa bất đẳng cấp nào bên dưới, lượng cách biệt lớn đến không thể tả. Nếu là vậy thì Lục Nguyên chỉ có nước trực tiếp nhận thua.
May là đối thủ vẫn là luyện khí kỳ đệ bát tầng tế kinh vi mạch, coi như may mắn.
Lục Nguyên vốn tưởng mình may mắn, đối thủ dễ đối phó. Kết quả hắn liền phát hiện mình sai rồi, sai mười phần mười. Chỉ thấy Nguyệt Tu La tùy ý động, liền có một thổ khôi lỗi từ dưới đất chui lên. Loại thổ khôi lỗi không khác nhân loại lắm, vàng vọt, không mắt không tai. Đây còn chưa kết thúc, lập tức có càng nhiều thổ khôi lỗi chui ra. Chết tiệt, Nguyệt Tu La không chỉ có năng lực chiến đấu ngay mặt còn có thể triệu hoán ra thật nhiều thổ khôi lỗi, tay vung lên là dựng lên thổ khôi lỗi.
Thực lực đám thổ khôi lỗi không cao nhưng cũng cỡ cảnh giới luyện khí nhị tầng, tam tầng, tứ tầng, cố lượng lại nhiều. Từng con từng con do mặt đất biến hóa ra. Chết tiệt! Lục Nguyên liên tục kêu đáng chết, một đối thủ Nguyệt Tu La là đủ rồi, đừng nói đến nhiều thổ khôi lỗi.
Diệp Phương, Diệp Viên, bọn họ cũng rơi vào khổ chiến. Một hơi ra mười mấy thổ khôi lỗi, xem tình hình dường như biến ngày càng nhiều.
Khổ chiến! Đây là từ khi Lục Nguyên lĩnh ngộ kiếm ý lần đầu rơi vào khổ chiến. Có đại địch như Nguyệt Tu La chặn, xung quanh còn có không ít thổ khôi lỗi công kích.
yêu ma dưới đất quả nhiên không dễ chọc, chỉ là một môn chủ môn phái dưới chót đã đủ khiến mình rơi vào khổ chiến rồi. Lục Nguyên cảm thấy trước đây mình hơi sơ sẩy, tự kiêu.
Lục Nguyên đang tự kiểm điểm. Đột nhiên thực lực tăng vọt, thổ vương triệu hoán lệnh tăng tiến, trong thời gian ngắn hơi tự đắc. Nhưng không thể quá mức tự đắc, tương lai đường còn rất dài, mình mới bước ra một bước nhỏ thôi. Được rồi, đợi xong lần rèn luyện này, quay về Hoa Sơn Bắc phong tĩnh dưỡng một đoạn thời gian, tẩm trong đồ ngon rượu ngon một lúc thì chắc tâm tình sẽ trở lại như lúc ban đầu.
Một mảnh sáng sủa.
Ở thế giới dưới đất không phải hoàn toàn tối tăm. Thế giới dưới đất đa số địa khu là tối đen nhưng có không ít nơi bởi vì các loại đá trang sức hoặc thứ gì khác nên vẫn rất sáng sủa. Tựa như một đế quốc nghèo khổ, dù dân chúng có nghèo hơn nhưng quý tộc quan quân thượng tầng vẫn sinh hoạt rất tốt.
Nơi này tràn ngập ánh sáng.
Công kích của Nguyệt Tu La ngày càng nhanh, ngày càng độc. Xem ả vô cùng mềm mại nhưng giống như nam Tu La, các nơi trên người đều có thể làm vũ khí, vô cùng sắc bén, tựa sắt thép. Pháp lực của ả là luyện khí kỳ đệ bát tầng tế kinh vi mạch, pháp lực mạnh hơn Lục Nguyên nhiều.
Bên cạnh còn có không ít thổ khôi lỗi cùng tấn công. Những thổ khôi lỗi có lực công kích không tính cao nhưng tốt xấu là pháp lực luyện khí nhị tầng, tam tầng, tứ tầng, cộng thêm số lượng nhiều, không dễ đối phó.
Lúc này Lục Nguyên hoàn toàn rơi vào trong khổ chiến.
Đây là từ khi hắn lĩnh ngộ kiếm ý lần đầu tiên rơi vào khổ chiến. Dưỡng Ngô kiếm trong tay trái chắn phải đỡ, mỗi lần Nguyệt Tu La tấn công là kiếm sẽ kèm thêm chiêu Vân Ý Miên Miên.
Phong Vân một trăm lẻ tám kiếm là một bộ kiếm pháp khá huyền ảo, do đệ nhị đại tổ sư Bắc phong sáng chế ra. Bộ kiếm pháp này chính là kiếm pháp trấn phong của Bắc phong.
Hoa Sơn ngũ phong mỗi một phong kỳ thực có khá nhiều kiếm pháp.
Nhưng có thể xưng là kiếm pháp trấn phong cơ bản là tuyệt học trong tuyệt học, rất lợi hại.
Còn kiếm pháp trấn môn thì càng hiếm hoi, càng tuyệt vời, càng khó được. Tất nhiên muốn tập kiếm pháp trấn môn thì khó khăn càng cao.
Bộ kiếm pháp Phong Vân một trăm lẻ tám kiếm không chỉ tập trung vào chiêu thức mà còn có pháp lực. Ví dụ chiêu Vân Ý Miên Miên căn bản không phải phá giải chiêu thức địch quân mà khiến kiếm thế của mình kèm chút vân ý. Lấy thế Vân Ý Miên Miên, vân ý vô tận khiến pháp lực kẻ địch đánh trên người ngươi sẽ bị vân vô biên vô tận triệt tiêu hết.
Vân Ý Miên Miên phủ trên Dưỡng Ngô kiếm, pháp lực Nguyệt Tu La đánh tới kỳ thực mỗi lần bị triệt tiêu không ít, nếu không thì sợ rằng hắn không cách nào đánh với Nguyệt Tu La luyện khí bá tầng. Đây vốn là cách đệ tử đại môn phái có tuyệt kỹ công pháp khi dễ người môn phái nhỏ không có tuyệt kỹ.
Đại môn phái đương nhiên có rất nhiều tuyệt học.
Sử dụng tốt những thứ đó thì dù pháp lực kém hơn môn phái nhỏ một chút, khi dùng tuyệt học thì có thể lấp đầy không ít.
Tác giả :
Mạt Lăng Biệt Tuyết