Hoa Khôi Nắm Quyền: Vương Gia Người Thật Xấu!!
Chương 85: Thọ yến của Thái Hậu
Sở Vương mang theo Vương Phi tiến cung tham gia thọ yến của Thái Hậu nương nương! Sở Mị Dạ cưỡi tuấn mã Truy Tinh, tiêu sái không kềm chế được! Thủy Liên Y ngồi trong kiệu, xinh đẹp động lòng người!
Khi Sở Mị Dạ mang theo Thủy Liên Y đi vào Tử Phong Cung chỗ Thái Hậu thiết yến!
Một người mặc cẩm bào màu đen, một người mặc váy lụa màu trắng. Một người anh vĩ bất phàm, một người tuyệt mỹ liêu nhân. Dọc theo đường đi hai người đưa tới vô số ánh mắt kinh diễm.
Sở Mị Dạ phát hiện mang theo Thủy Liên Y đến tựa hồ là sai lầm, khi bọn hắn thi lễ với Thái Hậu và Hoàng thượng ngồi trên cao, không riêng gì Vương Công đại thần chung quanh, ngay cả hoàng thượng Sở Thánh Hạo ánh mắt đều thẳng!
Thủy Liên Y một thân váy lụa màu trắng, giống như đang ở trong sương khói sương mù, dáng điệu uyển chuyển, lay động giống như tiên! Tóc dài bị tơ vàng buộc lên, trên lưng thắt đai lưng tơ vàng, phụ trợ eo nhỏ của nàng, bộ ngực cao rất đầy đặn! Da thịt như ngọc, đảo đôi mắt đẹp, đẹp mà không lẳng lơ, diễm mà không tục!
Sự xuất hiện của nàng làm cho mọi người hít sâu một hơi! Đệ nhất mỹ nữ của Ngao Nam quốc quả thật không giống người thường, không người nào có thể so với!
Sở Húc Nhật mặc cẩm bào màu lam, mày kiếm đen đặc, một đôi mắt hoa đào sáng ngời, khóe miệng cười tà như có như không làm cho hắn thoạt nhìn có một cỗ gợi cảm mê người! Nhìn đến Thủy Liên Y, ánh mắt của hắn thâm thúy lại!
Nữ nhân này thật sự làm cho người ta sinh ra mơ màng, chỉ là nhìn lên một cái khiến cho cả người nóng lên! Cầm lấy ly rượu, uống một hơi cạn sạch. Không biết vương huynh vì sao mang Thủy Liên Y đến? Đương triều hoàng thượng yêu nữ sắc đến si mê, chẳng lẽ sẽ không lo lắng cho nữ nhân của hắn?
Sở Thánh Hạo từ khi Thủy Liên Y đi vào Tử Phong cung trong nháy mắt đui mù con ngươi! Thiên hạ to lớn, hắn gặp qua rất nhiều nữ nhân bất đồng, bao gồm nữ tử dị tộc tóc đỏ, tóc vàng, cùng mắt xanh lá cây, mắt xanh lam! Nữ nhân cao thấp mập ốm hắn gặp qua vô số, nhưng chưa từng thấy nữ nhân tuyệt sắc như thế.
Khuôn mặt tuyệt mỹ thanh thuần, đáng yêu quyến rũ! Cặp mắt sáng ngời như ngọc, giống như đầy sao lấp lánh! Thân mình cho dù mặc phục sức rộng thùng thình vẫn có thể thấy đường con linh lung! Quả thực chính là vưu vật, yêu tinh hiếm có!
Ngọc Linh Nhi phát hiện Sở Thánh Hạo ngây dại, trong lòng không khỏi mừng thầm! Sở Mị Dạ, nữ nhân của ngươi nhất định chính là họa thủy! Ai cũng không giữ được nàng!
"Hoàng thượng!" Một bên Thái Hậu ho một tiếng, phát hiện hoàng thượng luống cuống, không khỏi nhắc nhở.
Thái Hậu nhìn Sở Mị Dạ lôi kéo Thủy Liên Y ngồi một bên, trong lòng có chút rung động. Đứa con trai này từ nhỏ đều không thích bày ra tình cảm của mình, đối với kẻ nào cũng không quá mức thân mật! Thế nhưng hôm nay trước mặt mọi người lôi kéo tay nữ nhân kia, không bận tâm thân phận của mình, làm theo ý mình!
Mà sau khi nhìn Thủy Liên Y, Thái Hậu cũng ngây dại! Khắp thiên hạ nữ nhân có thể mê hoặc Sở mị Dạ chỉ sợ chỉ có người con gái trước mắt này thôi! Nàng không chỉ có bề ngoài làm người ta không thể rời mắt, còn có một đôi mắt linh động thông minh cùng nụ cười hoạt bát đầy sức cuốn hút! Có tiên tử xuất trần bất phàm và yêu tinh quyến rũ xinh đẹp, nữ tử này thật sự rất khó làm cho người ta không thương!
Sở Mị Dạ luôn không phải là một người theo khuôn phép cũ, hắn đối với những ánh mắt nhìn về phía Thủy Liên Y phi thường phản cảm và bài xích! Vươn cánh tay nắm ở bả vai của nàng, ôm nàng vào trong lòng, mặc kệ thanh âm hấp khí của người khác, cùng ánh mắt khác thường!
Thủy Liên Y thật cao hứng Sở Mị Dạ cưng chìu nàng như vậy, lộ ra vẻ mặt ngọt ngào, nhu thuận dán trong ngực của hắn! Hai người bọn họ không nhìn những người khác tồn tại! Toàn bộ Tử Phong cung có người nhiều như vậy, cho tới bây giờ chưa thấy qua nữ nhân nhà ai ở trước công chúng vành tai và tóc mai chạm vào nhau cùng nam nhân của mình! Quả thực cảm mạo hóa a!
"Thái Hậu nương nương!" Ngọc Linh Nhi ở bên người Thái Hậu, thấp giọng nói với Thái Hậu "Vương Phi Sở Vương vào thanh lâu nên không giống với người khác! To gan như vậy! Căn bản không nhìn xem trường hợp gì!"
Thái Hậu nhíu mày, thât là! Sở Vương có thói quen làm theo ý mình, không để ý vương công đại thần nghị luận hắn, nhưng nữ nhân kia dầu gì cũng xuất thân là đại gia khuê phòng, thế nhưng lúc này không biết cảm thấy thẹn cùng Sở Vương thân thiết trước công chúng! Ấn tượng của Thái Hậu đối với Thủy Liên Y từ lúc mới bắt đầu không sai một chút rơi chậm lại.
Tiệc rượu bắt đầu, mấy trăm người đều ngồi xuống.
Thái Hậu, Sở Thánh Hạo, Ngọc Linh Nhi, Sở Húc Nhật, cộng thêm Sở Mị Dạ cùng Thủy Liên Y! Vài người ngồi ở một bàn! Phía sau vô số cung nữ hầu hạ. Sở Thánh Hạo hạ thánh chỉ xuống, mọi người bắt đầu vui chơi giải trí!
"Tiểu Dạ! Ăn cái này!" Thủy Liên Y gắp qua cái gì đó thoạt nhìn rất tốt bỏ vào trong chén của Sở Mị Dạ.
Ách? Vì sao ánh mắt của mọi người kỳ quái như vậy? Thủy Liên Y phát hiện một bàn mọi người dùng ánh mắt kỳ quái nhìn nàng!
Trên gương mặt lãnh khốc của Sở Mị Dạ đột nhiên lộ ra ý cười, đưa tay gắp vây cá thả vào trong chén của Thủy Liên Y.
"Tiểu Y! Ăn vây cá!"
"Cám ơn Tiểu Dạ!" Thủy Liên Y vui vẻ dùng cơm.
"Tiểu Y! Roi cọp ( cái ấy ấy của hổ) nàng gắp cho ta ăn rất ngon!" Sở Mị Dạ trong mắt mỉm cười.
Phốc! Một ngụm tổ yến phun tới, cũng may động tác của nàng rất nhanh, đều phun trên đất! Hổ! Roi cọp! Mẹ nó! Nàng không biết a! Trách không được ánh mắt mọi người nhìn nàng quỷ dị như vậy! Không phải nghĩ nàng cố ý phát sóng đi?
Sắc mặt Thái Hậu không tốt lắm! Không phải làm cho nàng tức giận a! Còn Sở Húc Nhật kia, âm dương quái khí! Ngọc Linh Nhi xanh mặt! Vị hoàng đế kia lại quái! Lần đầu gặp mặt lại hay dùng đôi mắt hẹp dài như có như không liếc nàng!
Sở Mị Dạ cầm khăn tay cung nữ đưa qua lau miệng cho Thủy Liên Y "thực nghịch ngợm!"
Thực! Thực nghịch ngợm? Thủy Liên Y trong gió hỗn độn rồi! Tiểu Dạ này làm sao rất giống Đường Tăng nha! Nàng cũng không phải là Tôn hầu tử a!
Bữa cơm này ăn thật không bình tĩnh! Một bàn người không ra một tiếng! Áp lực đòi mạng! Nguyên lai đế vương gia, ăn cơm mà nói chuyện cũng là một hy vọng xa vời!
"Thái Hậu nương nương!" Rượu quá ba tuần, Thủy Liên Y nhìn về phía Thái Hậu đối diện! Trên mặt Thái Hậu tái nhợt không ảnh hưởng tới màu sắc bản thân, lấy tuổi này của nàng mà nói thật là vị phụ nhân xinh đẹp.
Thủy Liên Y vừa nói ra tiếng, người đang ngồi lại một lần đưa ánh mắt nhìn về nàng! Nữ nhân này thật đúng là lớn mật, ngay cả hoàng thượng cũng an tĩnh như vậy, nàng lại đột nhiên ra tiếng. Chỉ có Sở Mị Dạ có chút hăng hái nhìn nữ nhân của mình. Nàng luôn không giống người thường như vậy.
Thái Hậu nhìn Thủy Liên Y vẻ mặt thần thái sáng láng, ý cười dạt dào! Lại bị nàng vui vẻ kéo tâm tình tốt lên.
"Có chuyện đừng ngại nói ra."
" Thái Hậu nương nương! Hôm nay vui vẻ như vậy! Hình ảnh gia đình vui vẻ! Để Tiểu Y hát một khúc trợ hứng!" Thủy Liên Y cười ngọt ngào với Thái Hậu, bữa tiệc buồn như vậy thật làm cho người ngồi khó an.
"Hát?" Thái Hậu có chút tò mò! Tuy rằng trên thọ yến có ca múa trợ hứng! Nhưng chưa từng có phi tử nào chủ động yêu cầu ca hát!" Tốt! Ai gia muốn nghe xem!"
Lời Thái Hậu vừa rơi xuống, Thủy Liên Y vui vẻ đứng lên, duyên dáng nhìn Sở Mị Dạ liếc mắt một cái! Bản sự chân chó này vẫn là sau khi công tác nàng luyện ra a!
" Cung chúc ngài Phúc Thọ cùng thiên Tề, chúc mừng ngài sinh nhật vui vẻ!
Hàng năm đều có hôm nay, hàng tháng đều có ngày này.
Chúc mừng ngài! Chúc mừng ngài!
Chúc phúc ngài sinh nhật có chuyện tốt, hy vọng ngài gặp vận may.
Hàng năm khí lực khoẻ mạnh! Hàng tháng đều có hân hoan!
Chúc mừng ngài! Thật cao hứng!
Cùng chúc cho sao may mắn chiếu xuống ngài!
Một đời hảo phúc khí, cung chúc ngài sinh nhật có phúc có tài!
Chúc ngài đầy năm có lợi!
Hàng năm kinh tế ổn định!
Hàng tháng đều có vui mừng!
Chúc mừng ngài! Chúc phúc ngài!...... "
Thủy Liên Y một khúc hát ngừng giơ lên ly rượu, nói với Thái Hậu một câu " HappyBirthday! Thái Hậu! Chúc ngài sinh nhật vui vẻ! Phúc như Đông Hải! Thọ bỉ Nam Sơn! Tiểu Y kính ngài một ly trước!" Nói xong một ngụm uống hết ly rượu!
Khi Sở Mị Dạ mang theo Thủy Liên Y đi vào Tử Phong Cung chỗ Thái Hậu thiết yến!
Một người mặc cẩm bào màu đen, một người mặc váy lụa màu trắng. Một người anh vĩ bất phàm, một người tuyệt mỹ liêu nhân. Dọc theo đường đi hai người đưa tới vô số ánh mắt kinh diễm.
Sở Mị Dạ phát hiện mang theo Thủy Liên Y đến tựa hồ là sai lầm, khi bọn hắn thi lễ với Thái Hậu và Hoàng thượng ngồi trên cao, không riêng gì Vương Công đại thần chung quanh, ngay cả hoàng thượng Sở Thánh Hạo ánh mắt đều thẳng!
Thủy Liên Y một thân váy lụa màu trắng, giống như đang ở trong sương khói sương mù, dáng điệu uyển chuyển, lay động giống như tiên! Tóc dài bị tơ vàng buộc lên, trên lưng thắt đai lưng tơ vàng, phụ trợ eo nhỏ của nàng, bộ ngực cao rất đầy đặn! Da thịt như ngọc, đảo đôi mắt đẹp, đẹp mà không lẳng lơ, diễm mà không tục!
Sự xuất hiện của nàng làm cho mọi người hít sâu một hơi! Đệ nhất mỹ nữ của Ngao Nam quốc quả thật không giống người thường, không người nào có thể so với!
Sở Húc Nhật mặc cẩm bào màu lam, mày kiếm đen đặc, một đôi mắt hoa đào sáng ngời, khóe miệng cười tà như có như không làm cho hắn thoạt nhìn có một cỗ gợi cảm mê người! Nhìn đến Thủy Liên Y, ánh mắt của hắn thâm thúy lại!
Nữ nhân này thật sự làm cho người ta sinh ra mơ màng, chỉ là nhìn lên một cái khiến cho cả người nóng lên! Cầm lấy ly rượu, uống một hơi cạn sạch. Không biết vương huynh vì sao mang Thủy Liên Y đến? Đương triều hoàng thượng yêu nữ sắc đến si mê, chẳng lẽ sẽ không lo lắng cho nữ nhân của hắn?
Sở Thánh Hạo từ khi Thủy Liên Y đi vào Tử Phong cung trong nháy mắt đui mù con ngươi! Thiên hạ to lớn, hắn gặp qua rất nhiều nữ nhân bất đồng, bao gồm nữ tử dị tộc tóc đỏ, tóc vàng, cùng mắt xanh lá cây, mắt xanh lam! Nữ nhân cao thấp mập ốm hắn gặp qua vô số, nhưng chưa từng thấy nữ nhân tuyệt sắc như thế.
Khuôn mặt tuyệt mỹ thanh thuần, đáng yêu quyến rũ! Cặp mắt sáng ngời như ngọc, giống như đầy sao lấp lánh! Thân mình cho dù mặc phục sức rộng thùng thình vẫn có thể thấy đường con linh lung! Quả thực chính là vưu vật, yêu tinh hiếm có!
Ngọc Linh Nhi phát hiện Sở Thánh Hạo ngây dại, trong lòng không khỏi mừng thầm! Sở Mị Dạ, nữ nhân của ngươi nhất định chính là họa thủy! Ai cũng không giữ được nàng!
"Hoàng thượng!" Một bên Thái Hậu ho một tiếng, phát hiện hoàng thượng luống cuống, không khỏi nhắc nhở.
Thái Hậu nhìn Sở Mị Dạ lôi kéo Thủy Liên Y ngồi một bên, trong lòng có chút rung động. Đứa con trai này từ nhỏ đều không thích bày ra tình cảm của mình, đối với kẻ nào cũng không quá mức thân mật! Thế nhưng hôm nay trước mặt mọi người lôi kéo tay nữ nhân kia, không bận tâm thân phận của mình, làm theo ý mình!
Mà sau khi nhìn Thủy Liên Y, Thái Hậu cũng ngây dại! Khắp thiên hạ nữ nhân có thể mê hoặc Sở mị Dạ chỉ sợ chỉ có người con gái trước mắt này thôi! Nàng không chỉ có bề ngoài làm người ta không thể rời mắt, còn có một đôi mắt linh động thông minh cùng nụ cười hoạt bát đầy sức cuốn hút! Có tiên tử xuất trần bất phàm và yêu tinh quyến rũ xinh đẹp, nữ tử này thật sự rất khó làm cho người ta không thương!
Sở Mị Dạ luôn không phải là một người theo khuôn phép cũ, hắn đối với những ánh mắt nhìn về phía Thủy Liên Y phi thường phản cảm và bài xích! Vươn cánh tay nắm ở bả vai của nàng, ôm nàng vào trong lòng, mặc kệ thanh âm hấp khí của người khác, cùng ánh mắt khác thường!
Thủy Liên Y thật cao hứng Sở Mị Dạ cưng chìu nàng như vậy, lộ ra vẻ mặt ngọt ngào, nhu thuận dán trong ngực của hắn! Hai người bọn họ không nhìn những người khác tồn tại! Toàn bộ Tử Phong cung có người nhiều như vậy, cho tới bây giờ chưa thấy qua nữ nhân nhà ai ở trước công chúng vành tai và tóc mai chạm vào nhau cùng nam nhân của mình! Quả thực cảm mạo hóa a!
"Thái Hậu nương nương!" Ngọc Linh Nhi ở bên người Thái Hậu, thấp giọng nói với Thái Hậu "Vương Phi Sở Vương vào thanh lâu nên không giống với người khác! To gan như vậy! Căn bản không nhìn xem trường hợp gì!"
Thái Hậu nhíu mày, thât là! Sở Vương có thói quen làm theo ý mình, không để ý vương công đại thần nghị luận hắn, nhưng nữ nhân kia dầu gì cũng xuất thân là đại gia khuê phòng, thế nhưng lúc này không biết cảm thấy thẹn cùng Sở Vương thân thiết trước công chúng! Ấn tượng của Thái Hậu đối với Thủy Liên Y từ lúc mới bắt đầu không sai một chút rơi chậm lại.
Tiệc rượu bắt đầu, mấy trăm người đều ngồi xuống.
Thái Hậu, Sở Thánh Hạo, Ngọc Linh Nhi, Sở Húc Nhật, cộng thêm Sở Mị Dạ cùng Thủy Liên Y! Vài người ngồi ở một bàn! Phía sau vô số cung nữ hầu hạ. Sở Thánh Hạo hạ thánh chỉ xuống, mọi người bắt đầu vui chơi giải trí!
"Tiểu Dạ! Ăn cái này!" Thủy Liên Y gắp qua cái gì đó thoạt nhìn rất tốt bỏ vào trong chén của Sở Mị Dạ.
Ách? Vì sao ánh mắt của mọi người kỳ quái như vậy? Thủy Liên Y phát hiện một bàn mọi người dùng ánh mắt kỳ quái nhìn nàng!
Trên gương mặt lãnh khốc của Sở Mị Dạ đột nhiên lộ ra ý cười, đưa tay gắp vây cá thả vào trong chén của Thủy Liên Y.
"Tiểu Y! Ăn vây cá!"
"Cám ơn Tiểu Dạ!" Thủy Liên Y vui vẻ dùng cơm.
"Tiểu Y! Roi cọp ( cái ấy ấy của hổ) nàng gắp cho ta ăn rất ngon!" Sở Mị Dạ trong mắt mỉm cười.
Phốc! Một ngụm tổ yến phun tới, cũng may động tác của nàng rất nhanh, đều phun trên đất! Hổ! Roi cọp! Mẹ nó! Nàng không biết a! Trách không được ánh mắt mọi người nhìn nàng quỷ dị như vậy! Không phải nghĩ nàng cố ý phát sóng đi?
Sắc mặt Thái Hậu không tốt lắm! Không phải làm cho nàng tức giận a! Còn Sở Húc Nhật kia, âm dương quái khí! Ngọc Linh Nhi xanh mặt! Vị hoàng đế kia lại quái! Lần đầu gặp mặt lại hay dùng đôi mắt hẹp dài như có như không liếc nàng!
Sở Mị Dạ cầm khăn tay cung nữ đưa qua lau miệng cho Thủy Liên Y "thực nghịch ngợm!"
Thực! Thực nghịch ngợm? Thủy Liên Y trong gió hỗn độn rồi! Tiểu Dạ này làm sao rất giống Đường Tăng nha! Nàng cũng không phải là Tôn hầu tử a!
Bữa cơm này ăn thật không bình tĩnh! Một bàn người không ra một tiếng! Áp lực đòi mạng! Nguyên lai đế vương gia, ăn cơm mà nói chuyện cũng là một hy vọng xa vời!
"Thái Hậu nương nương!" Rượu quá ba tuần, Thủy Liên Y nhìn về phía Thái Hậu đối diện! Trên mặt Thái Hậu tái nhợt không ảnh hưởng tới màu sắc bản thân, lấy tuổi này của nàng mà nói thật là vị phụ nhân xinh đẹp.
Thủy Liên Y vừa nói ra tiếng, người đang ngồi lại một lần đưa ánh mắt nhìn về nàng! Nữ nhân này thật đúng là lớn mật, ngay cả hoàng thượng cũng an tĩnh như vậy, nàng lại đột nhiên ra tiếng. Chỉ có Sở Mị Dạ có chút hăng hái nhìn nữ nhân của mình. Nàng luôn không giống người thường như vậy.
Thái Hậu nhìn Thủy Liên Y vẻ mặt thần thái sáng láng, ý cười dạt dào! Lại bị nàng vui vẻ kéo tâm tình tốt lên.
"Có chuyện đừng ngại nói ra."
" Thái Hậu nương nương! Hôm nay vui vẻ như vậy! Hình ảnh gia đình vui vẻ! Để Tiểu Y hát một khúc trợ hứng!" Thủy Liên Y cười ngọt ngào với Thái Hậu, bữa tiệc buồn như vậy thật làm cho người ngồi khó an.
"Hát?" Thái Hậu có chút tò mò! Tuy rằng trên thọ yến có ca múa trợ hứng! Nhưng chưa từng có phi tử nào chủ động yêu cầu ca hát!" Tốt! Ai gia muốn nghe xem!"
Lời Thái Hậu vừa rơi xuống, Thủy Liên Y vui vẻ đứng lên, duyên dáng nhìn Sở Mị Dạ liếc mắt một cái! Bản sự chân chó này vẫn là sau khi công tác nàng luyện ra a!
" Cung chúc ngài Phúc Thọ cùng thiên Tề, chúc mừng ngài sinh nhật vui vẻ!
Hàng năm đều có hôm nay, hàng tháng đều có ngày này.
Chúc mừng ngài! Chúc mừng ngài!
Chúc phúc ngài sinh nhật có chuyện tốt, hy vọng ngài gặp vận may.
Hàng năm khí lực khoẻ mạnh! Hàng tháng đều có hân hoan!
Chúc mừng ngài! Thật cao hứng!
Cùng chúc cho sao may mắn chiếu xuống ngài!
Một đời hảo phúc khí, cung chúc ngài sinh nhật có phúc có tài!
Chúc ngài đầy năm có lợi!
Hàng năm kinh tế ổn định!
Hàng tháng đều có vui mừng!
Chúc mừng ngài! Chúc phúc ngài!...... "
Thủy Liên Y một khúc hát ngừng giơ lên ly rượu, nói với Thái Hậu một câu " HappyBirthday! Thái Hậu! Chúc ngài sinh nhật vui vẻ! Phúc như Đông Hải! Thọ bỉ Nam Sơn! Tiểu Y kính ngài một ly trước!" Nói xong một ngụm uống hết ly rượu!
Tác giả :
Dạ Vũ Khuynh Thành