Heart Aflame

Chương 23

Khi Roycece mở khóa cửa bước vào, Kristenten đang ngồi dựa lưng vào tường, đầu gối đặt ở tư thế sẵn sang bật dậy nhanh chóng khi cần. Nàng nhìn thấy anh chưa đến mức tức giận, nhưng rõ ràng là không hài lòng.

Vừa bước ra từ phòng tắm, anh chỉ mặc một chiếc áo chẽn màu trắng với cổ tay áo dài và bên ngoài là thứ áo choàng mà Kristenten vẫn được đưa cho khi đi tắm, mặc dù chất lượng tấm áo choàng của anh tốt hơn, với một đường viền rộng 1 icnh bằng lụa xanh chạy dọc theo nẹp áo đến tận chân anh. Bao phủ anh là một màu trắng tinh khôi nhưng vẫn nổi bật lên đó mà màu tóc tối và một làn da rám nắng.

Nếu không phải vì đang tức giận thì nàng biết mình có thể chờ đợi đến nghẹt thở để nhìn đôi chân trần của anh khi tấm áo choàng hé mở mỗi khi anh bước đi. Nhưng nàng chỉ nhìn chằm chằm vào khuôn mặt anh, sáng lên trong ánh nến mà anh cầm theo.

“ Eda đã nói với ta rằng nàng lại ở đây thay vì ở chỗ mà nàng nên ở. Ta muốn biết tại sao nàng nghĩ rằng nàng đã có tự do trong ngôi nhà này, khi mà ta chưa hề nói điều này với nàng."

Kristenten cảm thấy hài lòng về giọng nói của anh, bình tĩnh và tỏ ra không hề nao núng. “ Đơn giản thôi, Saxon. Ngài biết tại sao tôi từ chối ngủ chung với ngài trong tuần qua. Cho đến khi ngài đưa tôi tới giường ngài vào đêm qua. Tôi đã quá ngu xuẩn khi giả định rằng nếu ngài làm việc đó, thì hẳn là ngài đã mủi lòng và lo lắng về sự cầm tù của tôi."

“ Nàng nói đúng", anh đáp cộc lốc. “ Thực ra đó là một giả định ngu xuẩn. Ta đã nói lí do tại sao nàng phải bị cùm lại. Ta cũng đã nói với nàng về những lựa chọn thay thế".

Kristenten không thể giữ bình tĩnh được nữa khi nghe anh xác nhận lại những gì nàng tự kết luận “ Tôi phỉ nhổ vào những sự lựa chọn thay thế của ngài. Tôi sẽ tiếp tục mang cái cùm gớm ghiếc này, nhưng tôi không cần gì ở ngài nữa. Tôi không thể vừa chịu đựng sự vuốt ve dịu dàng vừa chịu đựng những sợi dây xích của ngài."

Anh chầm chậm tiến lại gần nàng. Một cách thận trọng, nàng nhỏm dậy, nhưng anh đã ngăn lại.

“ Ta từng nghĩ nàng mạnh mẽ hơn thế"

Nàng thở hổn hển líu nhíu một cách có chủ đích “ Tôi không thể một khi mất đi hứng thú, thưa ngài. Cha tôi đã bị bắt giữ trong suốt tuổi thanh xuân. Mẹ tôi cũng bị bắt làm nô lệ trong thời gian đó. Tôi là tất cả những gì của cha mẹ tạo ra, và tôi không thể trở thành niềm tự hào của họ khi tôi cũng bị bắt làm nô lệ. Với tôi, đó là một sự trừng phạt thích đáng về việc đã trốn cha mẹ để leo lên chiếc tàu cùng với anh tranh. Tôi có thể chịu đựng, Roycece. Nhưng tất cả chỉ có một giới hạn nhất định trước khi một cuộc chiến xảy ra. Từ giờ hãy mặc kệ tôi và ngài sẽ không phải gặp rắc rối nữa"

“Ta không thể" anh đáp một cách đơn giản “ và nàng cũng không thực sự muốn ta phớt lờ nàng, Kristenten"

“ Tôi muốn thế. Tôi không cần ngài nữa."

Anh tỏ ra không hề thích thú với những gì nàng nói , với khóe miệng nghiêng nghiêng vá ánh mắt xanh bùng nổ “ Nàng có thể nói thế sau đêm qua"

“ Đúng"

“ Nói dối. Nàng vẫn muốn ta và ta sẽ chứng minh điều đó"

Nàng khịt mũi khinh khỉnh trước thách thức đó. “ Sự cứng đầu mà một trong những đức tính tôi thừa hưởng của mẹ tôi. Bà từng một lần từ chối nói chuyện với cha chỉ vì một cuộc tranh cãi và hề nói với cha một câu trong suốt cả tháng. Mặc dù họ là hai người yêu nhau say đắm. Có lẽ tôi vẫn muốn ngài, Roycecece, bởi vì tôi bị ngài hấp dẫn một cách không cưỡng lại được . Nhưng ngài sẽ không bao giờ nghe được tôi thú nhật điều đó, hoặc một sự chấp nhận ngài một lần nữa, bởi khi ngài xích tôi lại, ngài đã cho tôi thấy tôi chả là gì với ngài, rằng ngài chẳng có một chút cảm xúc nào với tôi. Tôi cần nhiều hơn thế ở một người đàn ông mà tôi hiến dâng cả bản thân mình. Tôi cần nhiều hơn thế, không chỉ là đam mê."

“ Vậy là nàng phủ nhận chuyện giữa hai chúng ta?"

Trong một khoảnh khắc, Kristenten nhắm mắt lại với một nỗi thất vọng ùa vào tâm hồn nàng. Nàng đã muốn anh trả lời như thế nào? “ Ta thực sự quan tâm đến nàng, Kristenten. Tất nhiên là ta có những cảm xúc với nàng, những cảm xúc mãnh liệt. Vì sao em còn hoài nghi về ta?" Thật là ngu ngốc, nàng sẽ chẳng bao giờ được nghe những lời như thế từ anh.

Nàng mở mắt để quan sát thái độ của anh với đôi môi mìm chặt. Nhưng bây giờ một đường gân giật giật nơi quai hàm anh và bàn tay đặt ở hông lúc này giờ đã nắm chặt. Đôi lông mày màu tối đã díu lại và đôi mắt anh ánh lên những tia lửa xanh. Cuối cùng thì anh đã thực sự tức giận.

Tốt thôi.Ít ra thì anh và nàng cùng chung một tâm trạng.

“ Trả lời ta"

“ Vâng, thưa ngài. Tôi sẽ phủ nhận chuyện giữa hai chúng ta"

“ Quỷ tha ma bắt. Giờ nghe ta nói này. Việc ta có nàng hay không là lựa chọn của ta, chứ không phải của nàng. Ta đã quyết định cho nàng nghỉ ngơi một thời gian, nhưng đó là một lỗi lầm, và giờ ta đã rút ra một bài học. Cho nàng một sự lựa chọn chỉ khiến nàng nghĩ rằng nàng có quyền lựa chọn. Nàng không có, Kristenten, bởi vì ta sở hữu nàng. Cuộc sống của nàng, cơ thể của nàng, và cả tâm hồn nữa, tất cả đều thuộc về ta"

Vẻ lạnh lùng trong lời nói khiến nàng điên lên “Không bao giờ. Ngài sở hữu tôi, đúng, do đó ngài có thể giết, đem bán hay cưỡng bức tôi, làm bất cứ điều gì ngài muốn. Nhưng không phải lúc nào cũng thế, do đó,nếu tôi bị đem bán, hoặc trốn thoát, hoặc bị tước đoạt khỏi ngài, khi đó, ngài sẽ không sở hữu tôi nữa. Và thuộc về ngài! Nếu điều đó xảy ra, khi đó tôi phải muốn, bằng không thì từ ngữ đó chẳng có nghĩa lý gi. Tôi phải yêu ngài nếu muốn thuộc về ngài theo đúng nghĩa. Tôi phải không bao giờ muốn rời xa ngài.

“ Ta không đòi hỏi nàng tình yêu" anh nói một cách lạnh lùng.

“ Tốt thôi", nàng đáp lại “ Bởi vì tôi sẽ không dành nó cho ngài. Ngài nói về nhứng sự lựa chọn. Được, ngài có tôi hay không đó là sự lựa chọn của ngài. Còn việc tôi có sẵn lòng có ngài hay không đó là sự lựa chọn của tôi. Và tôi không sẵn lòng, Saxon"

“ Vậy nàng sẽ chiến đấu với ta?"

“ Đúng thế"

“ Nàng đã từng biết rằng việc đó là vô ích"

“ Những gì tôi học được đó là sự tự mãn quá sớm của ngài. “ nàng đã quá tức giận để thừa nhận. Với một nụ cười nhạo báng, nàng tiếp tục chế giễu “ Ngài chưa nếm trải sự bền bỉ của tôi, Saxon. Ngài đã không làm gì làm đêm qua bởi vì tôi đã muốn ngài. Nhưng nếu ngài ép buộc tôi vào lúc này, và tôi chiến đấu với ngài thực sự, và chắc chắn ngài sẽ không hề cảm thấy dễ chịu đâu"

Lối khiêu khích của nàng càng làm anh điên lên.Anh rít lên tiếng chửi thề, ném cây nến xuống sàn nhà. Trước khi ngọn lửa tắt rụi, hai bàn tay của anh đã đặt lên người nàng mặc dù nàng không nhìn thấy anh lao vào mình.

Một tay trượt xuống cánh tay nàng để khóa chặt lấy cổ tay nàng và nàng bị kéo ra phía cánh cửa. Kristenten đợi cho đến khi họ ra đến ngoài hành lang hẹp để giật mạnh đôi tay mình. Và nàng đã thành công, tận hưởng niềm vui sướng khi nghe Roycece chửi thề lần nữa khi nàng chạy về phía cầu thang. Anh hạ gục nàng xuống sàn nhà trước khi nàng tới nơi, và cơ thể anh đè nặng lên nàng.

Khi cả hai cùng rướn người lên, Kristenten dùng khuỷu tay thọc mạnh ra đằng sau và chạm vào vùng bụng của anh, nghe thấy tiếng cằn nhằn của anh. Với khoảng cách của hai người bây giờ, nàng cuộn mình về một góc và có thể đá anh ra xa nếu anh không đặt cánh tay mình lên hai chân nàng. Lát sau, anh tóm được đôi bàn tay của nàng và nàng cảm giác mình bị nâng bổng lên bởi đôi vai anh.

Roycece gặp chút khó khăn ban đầu với trọng lượng của nàng, nhưng bắt đầu bước dài về phòng mình. Tuy vậy, Kristenten chưa xong với anh. Bị bẻ quặt người một nửa ra phía sau lưng anh, nàng nắm lấy tóc anh và giật mạnh đến mức có thể làm gãy cổ của một người đàn ông yếu ớt. Roycece mất thăng bằng và lao vào tường.

Hổn hển, Kristenten cảm giác mình đang rơi, và tiếp đất bằng lưng. Nhưng nàng không thôi tóm lấy tóc anh, khiến đầu gối anh ở bên cạnh nàng.

Anh gầm lên giận giữ và kéo tay nàng ra, trên tay nàng là một nắm tóc anh. Lần này khi anh tóm được cổ tay nàng, anh vặn chúng ra đằng sau lưng nàng cho đến khi nàng cảm giác anh muốn bẻ gẫy cánh tay nàng. Tuy nhiên, mục đích của anh chỉ là bắt nàng rướn người lên – điều mà nàng làm theo ngay sau đó.

Anh giữ nàng ở phía trước và nếu nàng không đi về phía trước, cánh tay nàng sẽ bị kéo cao hơn. Anh bắt nàng vào phòng mình theo cách đó và khi đã đến nơi, anh xô mạnh nàng ra xa.

Kristenten suýt nữa thì té nhào, nhưng đã kịp đu mình để đối mặt với anh. Một cách bình tĩnh,anh khóa cửa và cũng vẫn thái độ đó khi anh ném chìa khóa ra ngoài cánh cửa sổ đang mở, một hành động còn hơn cả hăm dọa.

Còn nàng thì thấy rùng mình, nhưng anh chưa lại gần nàng vội. Căn phòng đã được thắp sáng, và nàng có thể quan sát cái nhìn lạnh lùng quyết đoán trên gương mặt anh khi anh nhìn liếc qua nàng. Nhưng anh vẫn không lại gần. Thay vào đó anh bước tới giường ngủ, kéo tấm trải giường và dùng dao găm của mình cắt thành những sợi mảnh.

Kristenten mở to mắt dõi theo hành động của anh. Nàng không biết anh định làm gì với những miếng vải này. Đơn thuần nàng chỉ nghĩ anh đang mất trí, vì tấm trải giường đang rất đẹp, được làm bằng da cừu mềm mại và thêu bởi hàng tá chỉ màu khác nhau.

Roycece ngừng lại khi được bốn dài dài. Anh buộc một dải vào cột giường và di chuyển sang cột giường tiếp theo. Theo dõi anh, Kristenten không khỏi choáng váng, nhưng chỉ một chốc lát thôi. Nàng có cảm giác như là trái tim cô rơi xuống dạ dày, bởi lẽ nàng chỉ hình dung được một lí do cho những hành động của anh.

Từ cổ họng nàng phát ra âm thanh nửa như hét, nửa như rên rỉ và nàng chạy về phía tường có treo vũ khí, giật mạnh một chiếc mã tấu nặng kí. Anh ta điên rồi.

“ Đặt nó về chỗ cũ, Kristenten"

Giọng anh nghe thật biết điều. Sao anh có thể tỏ ra biết điều khi mà anh đang chuẩn bị tra tấn nàng?

“ không , nàng quay lại nhìn trừng trừng, ngài sẽ phải giết tôi trước khi đối xử tàn bạo với tôi"

Anh gật đầu và tiếp tục buộc mảnh vải vào chiếc cột giường thứ ba, sau đó đi lại tới cái thứ tư. Anh chỉ nhìn vào công việc của mình đang làm ,chứ không phải nàng. Mặc dù vậy, nàng không thể rời mắt khỏi anh, và nhìn thấy một thoáng mỉm cười trên bờ môi anh. Điều này khiến máu nàng đông lại, bởi không có gì hài hước ở đây cả.

Thanh mã tấu thật nặng, nặng hơn nhiều những thứ mà nàng từng thử trước đây. Nhưng đứng đó nhìn anh cho đến khi anh xong công việc khiến nàng có thêm cơ hội tìm kiếm một vũ khí khác. Nàng đã không suy nghĩ thấu đáo. Nàng nhận ra rằng, đã quá trễ , đáng lẽ nàng phải tấn công anh thay vì đợi đến khi anh hoàn toàn chú ý đến mình.

Roycece nhét con dao găm vào bao dắt ở thắt lưng . Anh tiến lại gần Kristenten mà không có vũ khí nào trong tay. Thực tế là anh có thể chọn một trong số những vũ khí ở trên tường, nhưng không, anh tiến về phía nàng mặc dù nàng sẽ không cho phép.

Nàng đè nén trái tim mình tất cả những cảm xúc dành cho anh. Biểu cảm của nàng hiện rõ chủ đích giết chóc của nàng. Nàng hạ thấp thanh mã tấu với tư thế sẵn sàng chiến đấu. Nhưng Roycece dừng lại đủ gần để nàng phải bước tới nếu muốn tiếp cận anh. Thái độ của anh thật khó đoán biết vào lúc này.

“ Hãy nói cho ta biết, Kristenten. Liệu tất cả những người phụ nữ Norse đều được huấn luyện để tự bảo vệ mình?"

“ không, “ Nàng đáp lại thận trọng.

“ nhưng ta biết nàng đã từng được huấn luyện vì đã hai lần nàng thể hiện tài nghệ của mình với người em họ của ta. Cha nàng dạy nàng, ta đoán? Hay là anh trai Selig của nàng? Tất nhiên, tài nghệ của anh này không tốt như…"

Nàng nấc lên đầy tức giận và vung thanh gươm lên theo một đường vòng cung suýt nữa chẻ đôi vai anh nếu anh không tránh sang bên cạnh. Nhưng thay vì lùi lại để tránh lưỡi đao bổ xuống lần nữa, Roycece lại gần nàng hơn. Cổ tay anh tóm lấy cổ tay nàng trước khi nàng có thể xoay xở để vung lại thanh gươm nặng nề lên để tấn công anh.

Tiếng gươm rơi xuống sàn nhà kêu đến xoảng một tiếng và Kristenten thì đã mệt lử đến mức lưng nàng chạm vào anh khi vòng tay anh đang vòng quanh thắt lưng nàng và ôm cứng lấy hai cánh tay nàng. Dù nàng đã cố gắng nhưng cũng không thể nới lỏng vòng ôm của anh.

“ Một cô gái ngốc nghếch. Không ai dạy em phớt lờ nhận xét của đối thủ à?"

Nàng đáp trả bằng một cú huých gót chân vào cẳng chân anh, nhưng chiếc giầy mỏng manh của nàng không hề hấn gì với anh, thậm chí nàng chắc rằng nàng tự làm đau mình hơn là khiến anh đau. Cú đánh làm anh nhanh chóng đưa nàng ra giường. Anh quẳng nàng ở đó và ngã vào lưng nàng trước khi nàng có thể giải phóng đôi tay của mình . Anh tóm lấy một bên tay nàng khi nàng đang vùng vẫy, và nàng gầm lên khi cảm giác thấy miếng vải đang siết chặt cổ tay mình.

Anh trói cổ tay trái nàng vào cột giường bên tay phải, nàng nghĩ anh chuẩn bị lật ngửa nàng. Nhưng cổ tay nàng đập vào không khí khi anh nhỏm dậy và nàng lăn người, nhưng thay vì đôi tay còn tự do của nàng, anh tóm lấy cẳng chân nàng và dùng sức nặng của cơ thể nhanh chóng kiểm soát một bên khi cột cẳng chân còn lại của nàng vào chiếc cột. Và đôi tay nàng trải dài gần tầm với của anh.

Kristenten tức phát khóc “ Ngài nên giết tôi khi làm xong việc của mình, Saxon, tôi sẽ gặp lại ngài ở địa ngục vì điều này"

Roycece yên lặng. Đôi chân nàng đang trải dài trên giường, với cổ chân đang bị trói chặt. Anh nhỏm dạy và lại đứng gần chiếc cột cuối cùng chưa được sử dụng.

Kristenten nhìn trửng trừng, giữ chặt cánh tay còn lại tránh xa anh. Khi anh chồm về phía trước để tóm lấy, nắm tay nàng đập vào mặt anh, và lần này thì anh không tránh kịp.

Nàng khá hài lòng, thậm chí khớp tay nàng bị đập mạnh khi chúng chạm vào răng anh. Máu trào ra trên khóe môi anh, và biểu cảm của anh thì thật khó đoán biết. Đầy giận dữ, anh tóm lấy tay nàng và cuộn vải xung quanh cổ tay. Khi anh quay lại, đôi mắt mà nàng từng cho là xanh biếc tuyệt đẹp dường như tràn ngập một mối đe dọa mang tên nàng. Một cách chậm rãi, anh chùi sạch máu từ miệng mình bằng mu bàn tay.

Nàng nhắm mắt lại. Điều này thật quá dễ dàng với anh. Và giờ đây anh có thể đánh nàng bằng roi da, hoặc làm bất cứ điều gì theo kế hoạch, để trừng phạt nàng về tội chống đối . Nhưng, điều mà anh làm sau đó là lột trụi quần áo của nàng bằng con dao găm của mình.

Trong thâm tâm, Kristenten rên rỉ, nhưng vẫn giữ khuôn mặt mình vô cảm và đôi mắt nàng thì nhắm nghiền. Nàng không thét lên khi bắt đầu cảm thấy đau, không khóc, không cầu xin sự thương hại, vì nếu anh đã đối xử với nàng như thế này thì có nghĩa rằng anh không có bất cứ sự thương cảm nào với nàng .

“ Mở mắt ra, Kristen".

Nàng từ chối. Nàng có cảm giác chiếc giường lún xuống và biết rằng anh đã ngồi cạnh nàng . Cuối cùng, khi anh không còn nói hay cử động nữa, nàng mất can đảm để không nhìn. Nàng nhận ra đôi mắt anh đang nhìn chằm chằm vào nàng, và một cách đầy chủ đích, đôi mắt ấy quét dọc cơ thể nàng. Nàng dõi theo cái nhìn ấy và cảm giác một cơn nóng xuyên thấu cơ thể.

Nhìn bộ dạng nàng lúc này thì việc về nhà càng trở thành một điều không thể. Nàng có thể cử động đầu gối một chút, cánh tay nàng thì không thể duỗi được và bị quặt vào khuỷu tay. Tay chân nàng đều vô dụng vào lúc này nhưng kì lạ thay, nàng không hề thấy khó chịu khi ở tư thế này. Mảnh vài không cứa vào da thịt nàng trừ khi nàng giật mạnh. Chính sự bất lực không thể tiếp tục cuộc chiến khiến nàng trở nên buồn thảm, và không biết sự trừng phạt nào đang chờ đợi mình ở phía trước.

“ Lời hứa của nàng vẫn có hiệu lực, cho tới bây giờ"

Anh cất tiếng khiến nàng quay sang nhìn anh. “ Lời hứa nào"? Nàng hỏi

“ Rằng ta sẽ không hề kiếm được niềm vui nào từ nàng nếu nàng chiến đấu với ta. Ta có thể đảm bảo với nàng, thấy nàng ở bộ dạng này quả thật là một niềm vui với ta."

Chúa giúp nàng, anh đang thèm khát nàng vào lúc này. “ Hãy mang roi da của ngài lại đây và đánh tôi đi, Saxon", nàng rít lên.

Anh mỉm cười “ **, nàng có nhắc đến sự bạo lực của ta dành cho nàng . Cảm ơn vì đã nhắc nhở ta."

Vừa nói anh vừa kéo bím tóc dài sau lưng nàng và tập trung cao độ vào công việc nó khiến nàng thốt lên: “ Ngài định đánh tôi bằng thứ này ư?"

“ Một ý tưởng không tồi". Anh cười phá lên, để cho bím tóc của nàng trượt trên bàn tay anh cho đến khi ngón tay anh chạm tới tận đuôi tóc nàng “ Có lẽ - như thế này chăng?"

Hai đuôi tóc của nàng được tung lên như cánh quạt giữa các ngón tay anh và vụt nhẹ vào một bên vú nàng khiến máu dồn lên làm cho bầu ngực nàng trở nên săn lại và nụ hoa cứng lên.

Cơ thể Kristen trở nên rối loạn. Nhận thấy phản ứng không mấy hợp tác của nàng, Royce mỉm cười và tiếp tục kéo cánh quạt khám phá vùng gò đồi của nàng , tấn công sang nụ hoa còn lại.

Cơ thể nàng phản ứng một kiểu, nhưng anh biết điều gì đang diễn ra bên trong cơ thể ấy. Đó là một nỗi sợ hãi không được thừa nhận đang rung lên ở vùng bụng nàng, và giờ đang nhú lên một niềm khoái cảm. Hoàn toàn bất lực với năng lực của người đàn ông biết rõ cách làm hài lòng nàng …nàng đã không cân nhắc đến điều đó.

“ Ngài, ngài không định đánh tôi ư?"

“ Sao nghe giọng nàng ngạc nhiên đến thế?", anh rủ rỉ, kéo cánh quạt được làm bằng tóc nàng ngang dọc vùng bụng nàng, khiến vùng cơ bụng giật giật và co lại. “ Ta thích làn da của nàng lúc này. Thực sự nàng nghĩ ta có thể làm đau chúng ư?"

“ Ngài đã rất tức giận…"

“ Có lí do. Nàng khiến ta phải thành một kẻ nói dối vào ngày hôm nay. Ta đã thề với Thorolf rằng ta sẽ không ép nàng phải lên giường với ta, và giờ ta đã phải làm điều đó"

“ Ngài nói với anh ấy…oh"

Royce nhún vai lơ đễnh “ Anh ta lo lắng và cần được bảo đảm là ta không lợi dụng quyền lực để làm hại nàng"

“ Ngài không ư?", nàng ngắt lời với một cái nhìn đầy ngụ ý xuống phía dưới nàng .

Anh cười khoái trá. “ Ừ, có thể ta đang lạm dụng quyền hành. Nhưng nàng sẽ phải thừa nhận rằng đêm qua nàng đã dẫn dắt chứ không phải ta lợi dụng nàng , con cáo nhỏ của ta .

“ Ngài cũng nói cả điều này với Thorolf ư?"

“ Thế nàng thích anh ta lo lắng về nàng à?"

“ Thà thế còn hơn những gì bây giờ anh ý nghĩ đến vào lúc này." Nàng gào lên

“ Rằng nàng thích ta?"

“ Đồ quỷ tha ma bắt, Saxon. Ta không , không còn…" nàng chữa lại và rồi thở hắt ra k hi anh trườn tới hôn lên vùng da bụng nàng “ Không, dừng lại"

Lưỡi anh mơn man trên da thịt nàng và liếm thành một vòng tròn quanh rốn “ Vẫn tiếp tục cưỡng lại ta ư, con cáo nhỏ ? Vì nàng không thể tự ngăn cản ta, liệu nàng có cầu xin ta dường lại ?"

“ Không"

Anh đứng dậy và dùng đôi tay mình vuốt ve vùng da bụng của nàng, rồi bắt đầu tiến dần lên hai bầu vú nàng . “ Ta không nghĩ nàng sẽ làm thể, vì thực sự nàng không muốn ta dừng lại"

Bàn tay anh ôm trọn lấy đôi bầu vú nàng . Nàng nghe thấy tiếng nói do dự của mình khi vẫn khăng khăng “ Không phải như thế. Tôi – tôi sẽ không cầu xin – trong một chừng mực nào đó"

“ Một con điếm đầy kiêu hãnh"

Anh kẹp nụ hoa của nàng bằng ngón cái và ngón trỏ cho đến khi nó cứng lại và bắt đầu vuốt ve dịu dàng. Anh tiếp tục ban cho nàng nỗi đau khoái cảm tới những vùng da nhạy cảm nhất cho đến khi nàng nghĩ thực sự mình cần phải cầu xin anh . Nàng không thể kìm lại được nữa. Nàng không thể tỏ ra vô cảm được nữa, mặc dù nàng biết anh đang quan sát từng phản ứng của nàng . Tim nàng đang đập loạn xạ, mạch máu căng ra. Sức nóng tỏa ra từ cơ thể nàng, mặc dù trán nàng vẫn khô.

Royce bị thôi mien bởi vẻ nghiêng nghiêng đầy thu hút từ đôi mắt xanh, và cái cách răng nàng cắn lên môi dưới. Anh không hôn môi cô, chưa thẻ, vì anh còn hoài nghi với ý nghĩ nàng có thể cắn ngập răng nàng. Nhưng đôi tay anh cuối cùng cũng tiến tới, ôm lấy mặt nàng và giữ lấy nó khi anh hôn khắp mặt nàng, trừ đôi môi.

Nụ hôn dừng lại ở tai nàng, anh van nài “ Nói với ta rằng nàng muốn ta đi, Kristen"

“ Ngài sẽ không bao giờ nghe thấy điều đó “

Anh tựa người ra sau để nhìn nàng . Một ngọn lửa dường như đang cháy âm ỉ trong đôi mắt nàng . Anh chưa thấy người phụ nữ nào sẵn sang được yêu hơn nàng .

Anh mỉm cười, lắc đầu “ Nàng cứng đầu như ta dự đoán. Nhưng ta cũng vậy, con cáo nhỏ ngọt ngào . Và ta SẼ nghe nàng nói điều đó “

Anh nhỏm dậy và di chuyển ra phía cuối giường. Rồi dừng lại, chậm rãi, với đôi mắt kéo dọc theo chiều dài cơ thể nàng, anh bắt đầu cởi khăn choàng và chiếc áo chẽn. Nhìn vào đôi mắt anh đang chăm chăm nhìn mình khiến nàng có cảm giác như anh đang chạm vào cơ thể mình. Và điều này càng làm nàng trở lên điên đảo.

Kristen nhắm mắt lại để trấn tĩnh lại bản thân mình. Nhưng không có mấy tác dụng. Nỗi tò mò rằng anh sẽ làm gì tiếp theo khiến nàng không những làm tiêu tan được niềm khoái cảm mà trái lại, còn gia tăng.

Nàng không phải đợi lâu. Đôi chân nàng làm chiếc giường lún xuống, rồi nàng cảm nhận được tay anh ở mắt cá chân mình. Nàng không nhìn anh. Một cách chậm rãi, đôi tay anh di chuyển lên phía trên – nàng không muốn nhìn – qua đầu gối, chậm hơn nữa khi tiến đến đùi – nàng vẫn không nhìn – cao hơn, gần hơn…

Anh dừng lại, ngần ngại trong khi Kristen nín thở, trái tim cô như sắp nổ tung, và đang đập điên loạn. Và rồi những ngón tay anh chuyển hướng, chạy dọc lên trên bắp đùi và lùi dần xuống dưới – đến đầu gối nàng . Khi nàng vừa thở nhẹ thì anh bắt đầu di chuyển đôi tay mình lên phía trên với những ngón tay trải rộng.

Anh cứ tiếp tục như vậy dọc theo bắp đùi nàng , mỗi lần một gần hơn vùng nữ tính của nàng , nhưng không chạm vào đó bao giờ, chỉ khiến nàng nghĩ rằng anh sẽ, mong rằng anh sẽ. Nàng như bị lột trụi bởi những khoái cảm . Và nàng bị buộc phải lên tiếng van nài.

“ Hãy nhìn ta, Kristen"

Nàng lắc đầu một cách điên loạn.

“ Kristen"

Nàng úp mặt xuống giường để nếu nàng có mở mắt thì cũng không nhìn thấy anh đang cúi xuống giữa hai chân nàng . Nàng nghe thấy tiếng anh cười nhạo mình, và cảm giác chiếc giường dịch chuyển khi anh nằm ở chân giường . Và rồi anh trượt cánh tay mình dưới đùi nàng, gần ngang tầm bờ vai anh . Đôi bàn tay anh đùa nghịch trên vùng bụng nàng trong khi cằm anh du ngoạn ở vùng tam giác bí ẩn.

“ Giờ thì nàng muốn ta không, Kristen?"

Nàng không trả lời. Đôi bàn tay anh lại di chuyển lên ôm trọn lấy bầu ngực nàng . Anh nâng cằm lên và nàng có thể cảm nhận được hơi thở ấm áp của anh …Chúa giúp nàng – ôi không .

Lưỡi anh chạm vào thớ thịt nhỏ bé nhất của nàng, nuốt trọn cả niềm đam mê của nàng . Kristen bùng nổ với niềm khoái cảm và tên anh vỡ òa trên môi nàng . Hông nàng nhích lên, đòi hỏi . Nếu có thể thì nàng đã ôm lấy anh . Nhưng anh đã không từ chối nàng . Nàng cảm nhận được niềm hạnh phúc vô bờ.

Nhưng Royce không dừng lại. Hiện thực không quay trở lại trước khi anh bắt đầu một cuộc tấn công mới lên những giác quan của nàng . Và nàng không còn khả năng chống đỡ. Nàng đã thỏa mãn, và ngạc nhiên về những gì anh làm. Chỉ nghĩ về điều đó khiến khoái cảm lại trào dâng trong nàng.

Anh đang nằm trên đỉnh của nàng , đôi môi anh trượt dài trên làn da nàng. Nhưng anh không đi vào trong nàng , không làm thỏa mãn niềm đam mê cuồng nhiệt của mình. Anh chỉ ở tư thế sẵn sang, hành hạ nàng với sự chờ đợi.

Anh vẫn giữ tư thế ấy, và thật kì lạ, khi nhìn vào mắt anh, nàng cảm thấy hình ảnh của những viên ngọc lục bảo rực sáng. “ Nàng muốn ta, anh thở dọc bờ môi nàng, nói đi"

“ Tôi sẽ không nói “

Răng anh cà vào môi nàng “ Nàng sẽ để ta rời đi vào lúc này?"

Chúa giúp nàng, nàng cảm thấy mình có thể chết đi nếu anh làm điều đó. Nhưng anh có thể ư? Không, anh không thể.

Nàng vẫn tiếp tục im lặng, đôi mắt nàng tràn ngập sự hỗn đọn của niềm kiêu hãnh bướng bỉnh và niềm đam mê.

Anh thì rên lên với niềm khao khát. Nhưng niềm khao khát ấy quá là nhỏ bé khi đem so sánh với những gì anh cảm nhận khi anh đi vào nàng , đem nàng đến một đỉnh cao hạnh phúc khác.

Khi Kristen trở lại trạng thái tỉnh táo, Royce bắt đầu cắt những sợi dây trói. Rồi anh vòng tay ôm lấy nàng , để nàng rúc vào ngực mình. Nàng đã thôi chiến đấu vào lúc này, và anh biết điều đó…

“ Nàng biết rằng ta sẽ không rời bỏ nàng “ Có một chút tố cáo trong giọng nói của anh .

“ Vâng, em biết"

Anh lẩm bẩm “ Thật là một cô gái cứng đầu"

Nàng thiếp đi với một nụ cười đọng trên môi.
Tác giả : Johanna Lindsey
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại