Hệ Thống Vạn Năng! Ta Là Vương
Chương 54
Cô mỉm cười nhẹ nhìn tiểu Bát Đản sau đó đưa tay ra tích tụ một luồn sáng đi vào chiếc gương trước mặt. Khi dừng lại cũng không có gì xảy ra, tiểu Huyết nheo mắt lại...
Bỗng từ chiếc gương đó truất ra một linh lực cường đại đánh văng cả ba người, cô lặng nhìn linh khí như cây trụ to lớn màu xanh đen diễm lệ kia. Dù không lại gần nhưng uy áp của nó vẫn khiến người khác cảm thấy sợ hãi. Tiểu Huyết mở to mắt mỉm cười, khi luồn khí đó biến mất, chiếc gương liền trở lại như cũ.
" Chuyện gì? "
Cô lạnh lẽo nhìn về phía tiểu Huyết hỏi
" Chủ nhân! Người có Hỏa lực, cây trụ sáng khi nãy là ma pháp cuộn trào trong người... "
Tiểu Huyết nói rồi mỉm cười, nghoe ngoảy đuôi. Lập tức từ không trung rơi xuống một quả cầu trắng thủy tinh. Tiểu Bát Đản ngước lên nhìn
" Trời ơi! Quả cầu gì đâu to dữ. Cổ ta sắp gãy luôn "
Tiểu Bát Đản cảm thán. Cô cũng ngước lên nhìn quả cầu thủy tinh đó
" Ngươi lấy thứ này ra làm gì? "
" Chủ nhân! Người mau đặt tay lên nó, để ta kiểm chứng "
Cô lạnh nhạt nhìn về phía tiểu Huyết, hạ mi mắt sau đó rốt cục đưa bàn tay đặt lên quả cầu thủy tinh. Từ quả cầu thủy tinh phát ra ánh sáng chói mắt, linh khí xung quanh dao động. Cô nhìn quả cầu thủy tinh phát ra ánh sáng mạnh mẽ, bên trong đó còn có rất nhiều màu lẫn lộn với nhau. Cảnh tượng này rất đẹp, nhưng phút chốc....
Ầm!
Quả cầu tan vỡ, ánh sáng mạnh mẽ lần nữa đánh bay tiểu Huyết và tiểu Bát Đản. Cô liếc qua nhẹ nhếch môi
" Kinh nghiệm! "
Tiểu Huyết bò dậy nhìn từng mảnh vỡ thủy tinh phát sáng rồi dần tan biến. Sự bàng hoàng trong đôi mắt hiện rõ, tiểu Bát Đản cũng không thua kém...
" Hai ngươi làm sao? Thứ lúc nãy là gì? "
" Thứ lúc nãy là Cầu Thủy Tinh. Nó kiểm tra lượng sức mạnh trong cơ thể người thưa chủ nhân "
" Ta biết Ký chủ không bình thường. Nhưng không ngờ lại có lượng ma lực lớn như vậy. Cả quả cầu thủy tinh to như vậy cũng bể. Người rốt cuộc là người hay quỷ vậy? X﹏X "
" Hử? "
Cô liếc qua tiểu Bát Đản khiến nó rùng mình gượng cười
" Nói chơi... ha ha... ta chỉ nói chơi thôi "
" Hừ! "
Tiểu Huyết trầm ngâm suy nghĩ rồi nhìn cô nói
" Chủ nhân! Sức mạnh của người rất lớn. Phải nói là cường đại, khắp thiên địa hoàn toàn không có ai có thể vượt qua người. Nhưng ta vẫn cảm thấy trong linh khí vừa rồi có sự lẫn lộn. Không hoàn chỉnh "
Cô nheo mài lại nhìn tiểu Huyết, tiểu Bát Đản cũng gật đầu nói
" Đúng vậy! Ký chủ! Trong cơ thể người linh lực rất cường đại, nhưng lại không ổn định "
" Vậy phải làm sao? "
" Chủ nhân đừng lo, dù nó lẫn lộn nhưng đều tại người chưa tu luyện. Nếu như người tu luyện đến mức cường đại thì ắt linh lực của người sẽ trở lại trạng thái vốn có. Nhưng trước tiên ký chủ cần phải ngồi thiền 100 ngày để hấp thu linh khí, cho cơ thể người có thể ổn định lại đôi phần "
" Vậy không cần kiểm tra nữa? "
Cô liếc qua những chiếc gương còn lại, tiểu Huyết ngoắc đuôi chúng liền biến mất
" Không cần! Chủ nhân hiện tại không nên dùng linh khí nữa. Bây giờ người hãy tu luyện hỏa lực trong người trước "
Cô nhẹ trầm ngâm rồi gật đầu
" Cũng phải! Làm gì thì cũng nên làm từng bước. Hiệu quả mới tốt "
Tiểu Huyết cùng tiểu Bát Đản nhìn nhau
" Chủ nhân! Trong lúc người bế quan thì ta cũng sẽ tu luyện để khôi phục sức mạnh "
" Còn ta sẽ ngủ đông! ~^O^~ "
" Hừ! Con hồ ly mập như ngươi thì tất nhiên ngủ rồi "
" Cái con rắn này, khoái đụng chạm lắm hả? "
" Ta chỉ nói sự thật thôi "
Tiểu Huyết làm ra bộ dạng dĩ nhiên
" Ta mập bộ ăn hết của cha mẹ ông bà nội ngươi hay gì? Suốt ngày xỏ xiên, ngươi cũng có tốt lành gì. Không biết ai sinh ra ngươi mà xấu như vậy. Thật có lỗi với tạo hóa ╮(╯3╰)╭ "
" Cái con hồ ly mập này, ta đường đường là Xà Vương. Thân ta đẹp lộng lẫy như vậy, mắt ngươi lé hay sao mà nói ta xấu. Ngươi mới xấu đó "
........
Cô trầm ngâm suy nghĩ, không quan tâm hai đứa nó cãi nhau. Sau đó liếc qua tiểu Bát Đản hỏi
" Ngươi nâng cấp thì có công dụng gì? "
" Hử? (*¯︶¯*). Tất nhiên là có "
Tiểu Bát Đản nghe tới cô hỏi mình về chuyện nâng cấp liền tự hào vui vẻ nói
" Hừ! "
Tiểu Huyết bên cạnh xì lưỡi coi thường. Tiểu Bát Đản không quan tâm nói
" Ta có cấp càng cao thì năng lực sẽ càng mạnh. Thậm chí là có thể tu luyện như người."
" Vậy hiện tại ngươi có thể làm gì? "
" Hiện tại thì, ăn, ngủ, chơi là chính "
" π_π! Vậy thì ngươi chả khác nào heo "
Tiểu Huyết liếc qua nói
" Kệ bà ta "
" Ừm...! Một lần nâng cấp bao nhiêu điểm? "
" He he! 1000 điểm "
" Chủ nhân! Mắc quá, bỏ qua đi "
" Cái con rắn thúi này "
Cô nhìn tiểu Bát Đản rồi hỏi tiếp
" Ngươi có thể làm gì khi nâng cấp? "
" À ờ! Sẽ mở được rất nhiều kĩ năng mới. Nhưng hiện tại chưa nói trước được. Vì phải phụ thuộc vào từng loài "
" Ừ! "
" Ký chủ có muốn nâng cấp cho ta không? ~^O^~ "
" Ừ! "
" Ô Ye~! "
[ Quá trình nâng cấp hệ thống --------- khởi động --------- ]
Cô nhìn tiểu Bát Đản vào trạng thái ngủ, tiếng nói máy móc phát lên
[ Quá trình nâng cấp thông qua, đếm ngược... 10, 9,... 6, 5..., 3, 2, 1... Hoàn tất! Chúc mừng hệ thống lên lever 2. Điểm hiện tại của ký chủ: 3690 - 1000 = 2690 điểm ]
Tiểu Bát Đản mở mắt vui vẻ phóng lên người cô
" Cảm ơn ký chủ "
" Được rồi! Chúng ta đi thôi, để cho chủ nhân tu luyện "
" Được! "
Nói rồi tiểu Huyết và tiểu Bát Đản ra ngoài. Cô cũng ngồi xuống bắt đầu vào trạng thái nhập định...
_________________
Thời gian cứ thế trôi qua, cô ngồi đó không nhúc nhích. Linh khí xung quanh như có như không, đôi mắt xinh đẹp từ từ mở ra. Mọi thứ đều tĩnh lặng, một mãng trống trải...
Cô cảm thấy thân thể mình như có gì đó trào dâng, nhưng không thể tả bằng lời. Bước ra khỏi phòng liền nhìn thấy tiểu Bát Đản và tiểu Huyết đang ngồi trên ghế đánh cờ, khi thấy cô ra tiểu Huyết liền phóng tới choàng lấy vai cô. Đầu rắn nhỏ dụi vào cổ cô
" Chúc mừng chủ nhân "
" Ừ! "
" Được rồi! Chuyện bây giờ là người cần luyện một số ma pháp khác. Mà ngọn lửa của người thế nào rồi? "
Tiểu Huyết cong đuôi hỏi. Cô không trả lời xè tay ra. Từ tay cô phát ra một ngọn lửa màu đỏ, sau đó lại chuyển thành màu trắng, rồi lại tới xanh dương đậm. Tiểu Huyết và tiểu Bát Đản nhìn thấy cũng bần thần
" Mới có 100 ngày mà ký chủ đã luyện được Tam Hỏa rồi sao? "
" Ha! Ta đoán không sai. Chủ nhân quả nhiên có thiên phú hơn người. Linh căn này ngàn năm nay chưa từng xuất hiện... Được rồi! Chủ nhân cần phải tập cách khống chế nó. Bây giờ người hãy đi vẽ bùa đi "
" Bùa? Làm gì? "
Cô lạnh nhạt hỏi
" Để tiện cho người sau này làm nhiệm vụ "
Nói rồi cô theo tiểu Huyết và tiểu Bát Đản đến phòng chứa sách. Vừa bước vào hai con động vật nhỏ đã trầm trồ. Nơi đây như thư viện lớn, chứa rất nhiều sách. Xung quanh chỉ toàn là kệ cao tạo thành hình vuông với căn phòng, trên kệ chứa toàn là sách. Ở giữa là một chiếc bàn lớn và những cái ghế. Cô cũng khá bất ngờ, nhưng nhanh chóng đã lấy lại bình tĩnh
" Kinh hồn chưa ﹋o﹋ "
Tiểu Bát Đản chạy nhảy khắp nơi nói
" Ừ, ừ! Chủ nhân! Lợi hại "
Tiểu Huyết bò lên bàn sau đó nói
" Bút mực, bùa "
Từ không trung xuất hiện một sấp bùa dày. Bên cạnh là một cây bút lông và mực đỏ. Cô nhìn đến nghiêng đầu
" Chủ nhân! Ngươi hãy nhỏ một giọt máu vào nghiên mực đi. Như vậy uy lực của lá bùa sẽ càng mạnh "
Cô nghe theo cắt một đường nhỏ trên ngón tay, nhỏ máu xuống nghiên mực. Tiểu Huyết thấy vậy liền nói
" Sách! Hãy đến đây "
Từ kệ sách, những cuốn sách rời khỏi vị trí bay đến phía bàn đặt ngay ngắn. Cô nhìn tiểu Huyết hỏi
" Làm gì? "
" Đây là những cuốn sách có cách vẽ bùa. Rất nhiều loại. Người vẽ hết đi. Mỗi loại 100 tấm "
Tiểu Bát Đản kinh ngạc la lên
" Trời ơi! Mi ác vậy, mỗi loại 100 tấm? Giết người hả? "
" Chủ nhân vẽ chứ có phải ngươi vẽ đâu mà la "
" Ta thấy tội cho ký chủ "
Tiểu Bát Đản nhìn qua cô bằng ánh mắt thương hại, cô không nói gì bắt đầu lật sách coi. Tốc độ xem sách của cô rất nhanh, vừa liếc nhẹ qua là dường như đã nhớ hết. Đôi tay mềm mại cầm bút lên bắt đầu vẽ
••••••••••• Zzzzzzz
" Khòzzzz.... zzzzz "
Thời gian trôi qua rất nhanh, chớp mắt đã qua một đêm...
Cạch!
Cô đặt bút xuống, đưa tay lay hai nguyệt thái dương. Liếc qua hai con động vật nhỏ. Chúng rất ư là vô tư, tiểu Huyết nằm lên người tiểu Bát Đản, cả hai ngủ mà gáy khò khò nữa chứ...
Cô trầm mặt đập tay lên bàn
Rầm!
" Mẹ ơi! Cháy nhà, dập lửa, dập lửa "
Tiểu Bát Đản nhảy dựng lên la làng, tiểu Huyết cũng mơ mơ màng màng mở mắt. Lấy đuối đánh vào đầu tiểu Bát Đản
Bốp!
" Ui da! Con rắn thúi, ngươi dám đánh ta "
Tiểu Bát Đản nâng tay xoa đầu, nhìn thấy cô liền nở nụ cười
" Ủa! Ký chủ mới thức hả? "
Cô liếc qua nó lạnh lùng, tiểu Bát Đản dựng lông cười nói
" Ha ha... ta quên. Người làm xong rồi hả "
Tiểu Huyết bò lại nhìn những tấm bùa. Trên bàn là những sấp bùa khác nhau. Tiểu Huyết gật đầu nói
" Vẽ rất đẹp, giờ người hãy thử đi "
Cô nghe theo cầm một lá bùa lên, ngọn lửa đỏ đốt cháy lá bùa. Cơ thể cô liền phát ra luồn sáng bao bọc lấy cơ thể
" Hộ thân! "
Sau đó tới lá bùa tiếp theo
" Cường hóa thân thể "
" Dịch chuyển! "
" Dây trói! "
Từ lá bùa đang cháy hiện ra những sợi dây trói màu tím bắt lấy tiểu Bát Đản
" A! Ký chủ, thả ta ra "
Cô thu dây lại, định dùng tiếp nhưng tiểu Huyết nói
" Không cần! Chủ nhân, xác suất của những lá bùa này là 100%. Quả nhiên máu của người sở hữu linh lực cường đại rất có ích "
" Tiếp theo làm gì? "
" À! "
Tiểu Huyết ngoe ngoảy đuôi. Từ không trung xuất hiện một cái rương to. Những lá bùa bay vào trong, khi cái rương đóng lại và biến mất tiểu Huyết mới nói
" Tạm thời cất bùa. Tiếp theo là luyện đan  ̄0 ̄ "
Bỗng từ chiếc gương đó truất ra một linh lực cường đại đánh văng cả ba người, cô lặng nhìn linh khí như cây trụ to lớn màu xanh đen diễm lệ kia. Dù không lại gần nhưng uy áp của nó vẫn khiến người khác cảm thấy sợ hãi. Tiểu Huyết mở to mắt mỉm cười, khi luồn khí đó biến mất, chiếc gương liền trở lại như cũ.
" Chuyện gì? "
Cô lạnh lẽo nhìn về phía tiểu Huyết hỏi
" Chủ nhân! Người có Hỏa lực, cây trụ sáng khi nãy là ma pháp cuộn trào trong người... "
Tiểu Huyết nói rồi mỉm cười, nghoe ngoảy đuôi. Lập tức từ không trung rơi xuống một quả cầu trắng thủy tinh. Tiểu Bát Đản ngước lên nhìn
" Trời ơi! Quả cầu gì đâu to dữ. Cổ ta sắp gãy luôn "
Tiểu Bát Đản cảm thán. Cô cũng ngước lên nhìn quả cầu thủy tinh đó
" Ngươi lấy thứ này ra làm gì? "
" Chủ nhân! Người mau đặt tay lên nó, để ta kiểm chứng "
Cô lạnh nhạt nhìn về phía tiểu Huyết, hạ mi mắt sau đó rốt cục đưa bàn tay đặt lên quả cầu thủy tinh. Từ quả cầu thủy tinh phát ra ánh sáng chói mắt, linh khí xung quanh dao động. Cô nhìn quả cầu thủy tinh phát ra ánh sáng mạnh mẽ, bên trong đó còn có rất nhiều màu lẫn lộn với nhau. Cảnh tượng này rất đẹp, nhưng phút chốc....
Ầm!
Quả cầu tan vỡ, ánh sáng mạnh mẽ lần nữa đánh bay tiểu Huyết và tiểu Bát Đản. Cô liếc qua nhẹ nhếch môi
" Kinh nghiệm! "
Tiểu Huyết bò dậy nhìn từng mảnh vỡ thủy tinh phát sáng rồi dần tan biến. Sự bàng hoàng trong đôi mắt hiện rõ, tiểu Bát Đản cũng không thua kém...
" Hai ngươi làm sao? Thứ lúc nãy là gì? "
" Thứ lúc nãy là Cầu Thủy Tinh. Nó kiểm tra lượng sức mạnh trong cơ thể người thưa chủ nhân "
" Ta biết Ký chủ không bình thường. Nhưng không ngờ lại có lượng ma lực lớn như vậy. Cả quả cầu thủy tinh to như vậy cũng bể. Người rốt cuộc là người hay quỷ vậy? X﹏X "
" Hử? "
Cô liếc qua tiểu Bát Đản khiến nó rùng mình gượng cười
" Nói chơi... ha ha... ta chỉ nói chơi thôi "
" Hừ! "
Tiểu Huyết trầm ngâm suy nghĩ rồi nhìn cô nói
" Chủ nhân! Sức mạnh của người rất lớn. Phải nói là cường đại, khắp thiên địa hoàn toàn không có ai có thể vượt qua người. Nhưng ta vẫn cảm thấy trong linh khí vừa rồi có sự lẫn lộn. Không hoàn chỉnh "
Cô nheo mài lại nhìn tiểu Huyết, tiểu Bát Đản cũng gật đầu nói
" Đúng vậy! Ký chủ! Trong cơ thể người linh lực rất cường đại, nhưng lại không ổn định "
" Vậy phải làm sao? "
" Chủ nhân đừng lo, dù nó lẫn lộn nhưng đều tại người chưa tu luyện. Nếu như người tu luyện đến mức cường đại thì ắt linh lực của người sẽ trở lại trạng thái vốn có. Nhưng trước tiên ký chủ cần phải ngồi thiền 100 ngày để hấp thu linh khí, cho cơ thể người có thể ổn định lại đôi phần "
" Vậy không cần kiểm tra nữa? "
Cô liếc qua những chiếc gương còn lại, tiểu Huyết ngoắc đuôi chúng liền biến mất
" Không cần! Chủ nhân hiện tại không nên dùng linh khí nữa. Bây giờ người hãy tu luyện hỏa lực trong người trước "
Cô nhẹ trầm ngâm rồi gật đầu
" Cũng phải! Làm gì thì cũng nên làm từng bước. Hiệu quả mới tốt "
Tiểu Huyết cùng tiểu Bát Đản nhìn nhau
" Chủ nhân! Trong lúc người bế quan thì ta cũng sẽ tu luyện để khôi phục sức mạnh "
" Còn ta sẽ ngủ đông! ~^O^~ "
" Hừ! Con hồ ly mập như ngươi thì tất nhiên ngủ rồi "
" Cái con rắn này, khoái đụng chạm lắm hả? "
" Ta chỉ nói sự thật thôi "
Tiểu Huyết làm ra bộ dạng dĩ nhiên
" Ta mập bộ ăn hết của cha mẹ ông bà nội ngươi hay gì? Suốt ngày xỏ xiên, ngươi cũng có tốt lành gì. Không biết ai sinh ra ngươi mà xấu như vậy. Thật có lỗi với tạo hóa ╮(╯3╰)╭ "
" Cái con hồ ly mập này, ta đường đường là Xà Vương. Thân ta đẹp lộng lẫy như vậy, mắt ngươi lé hay sao mà nói ta xấu. Ngươi mới xấu đó "
........
Cô trầm ngâm suy nghĩ, không quan tâm hai đứa nó cãi nhau. Sau đó liếc qua tiểu Bát Đản hỏi
" Ngươi nâng cấp thì có công dụng gì? "
" Hử? (*¯︶¯*). Tất nhiên là có "
Tiểu Bát Đản nghe tới cô hỏi mình về chuyện nâng cấp liền tự hào vui vẻ nói
" Hừ! "
Tiểu Huyết bên cạnh xì lưỡi coi thường. Tiểu Bát Đản không quan tâm nói
" Ta có cấp càng cao thì năng lực sẽ càng mạnh. Thậm chí là có thể tu luyện như người."
" Vậy hiện tại ngươi có thể làm gì? "
" Hiện tại thì, ăn, ngủ, chơi là chính "
" π_π! Vậy thì ngươi chả khác nào heo "
Tiểu Huyết liếc qua nói
" Kệ bà ta "
" Ừm...! Một lần nâng cấp bao nhiêu điểm? "
" He he! 1000 điểm "
" Chủ nhân! Mắc quá, bỏ qua đi "
" Cái con rắn thúi này "
Cô nhìn tiểu Bát Đản rồi hỏi tiếp
" Ngươi có thể làm gì khi nâng cấp? "
" À ờ! Sẽ mở được rất nhiều kĩ năng mới. Nhưng hiện tại chưa nói trước được. Vì phải phụ thuộc vào từng loài "
" Ừ! "
" Ký chủ có muốn nâng cấp cho ta không? ~^O^~ "
" Ừ! "
" Ô Ye~! "
[ Quá trình nâng cấp hệ thống --------- khởi động --------- ]
Cô nhìn tiểu Bát Đản vào trạng thái ngủ, tiếng nói máy móc phát lên
[ Quá trình nâng cấp thông qua, đếm ngược... 10, 9,... 6, 5..., 3, 2, 1... Hoàn tất! Chúc mừng hệ thống lên lever 2. Điểm hiện tại của ký chủ: 3690 - 1000 = 2690 điểm ]
Tiểu Bát Đản mở mắt vui vẻ phóng lên người cô
" Cảm ơn ký chủ "
" Được rồi! Chúng ta đi thôi, để cho chủ nhân tu luyện "
" Được! "
Nói rồi tiểu Huyết và tiểu Bát Đản ra ngoài. Cô cũng ngồi xuống bắt đầu vào trạng thái nhập định...
_________________
Thời gian cứ thế trôi qua, cô ngồi đó không nhúc nhích. Linh khí xung quanh như có như không, đôi mắt xinh đẹp từ từ mở ra. Mọi thứ đều tĩnh lặng, một mãng trống trải...
Cô cảm thấy thân thể mình như có gì đó trào dâng, nhưng không thể tả bằng lời. Bước ra khỏi phòng liền nhìn thấy tiểu Bát Đản và tiểu Huyết đang ngồi trên ghế đánh cờ, khi thấy cô ra tiểu Huyết liền phóng tới choàng lấy vai cô. Đầu rắn nhỏ dụi vào cổ cô
" Chúc mừng chủ nhân "
" Ừ! "
" Được rồi! Chuyện bây giờ là người cần luyện một số ma pháp khác. Mà ngọn lửa của người thế nào rồi? "
Tiểu Huyết cong đuôi hỏi. Cô không trả lời xè tay ra. Từ tay cô phát ra một ngọn lửa màu đỏ, sau đó lại chuyển thành màu trắng, rồi lại tới xanh dương đậm. Tiểu Huyết và tiểu Bát Đản nhìn thấy cũng bần thần
" Mới có 100 ngày mà ký chủ đã luyện được Tam Hỏa rồi sao? "
" Ha! Ta đoán không sai. Chủ nhân quả nhiên có thiên phú hơn người. Linh căn này ngàn năm nay chưa từng xuất hiện... Được rồi! Chủ nhân cần phải tập cách khống chế nó. Bây giờ người hãy đi vẽ bùa đi "
" Bùa? Làm gì? "
Cô lạnh nhạt hỏi
" Để tiện cho người sau này làm nhiệm vụ "
Nói rồi cô theo tiểu Huyết và tiểu Bát Đản đến phòng chứa sách. Vừa bước vào hai con động vật nhỏ đã trầm trồ. Nơi đây như thư viện lớn, chứa rất nhiều sách. Xung quanh chỉ toàn là kệ cao tạo thành hình vuông với căn phòng, trên kệ chứa toàn là sách. Ở giữa là một chiếc bàn lớn và những cái ghế. Cô cũng khá bất ngờ, nhưng nhanh chóng đã lấy lại bình tĩnh
" Kinh hồn chưa ﹋o﹋ "
Tiểu Bát Đản chạy nhảy khắp nơi nói
" Ừ, ừ! Chủ nhân! Lợi hại "
Tiểu Huyết bò lên bàn sau đó nói
" Bút mực, bùa "
Từ không trung xuất hiện một sấp bùa dày. Bên cạnh là một cây bút lông và mực đỏ. Cô nhìn đến nghiêng đầu
" Chủ nhân! Ngươi hãy nhỏ một giọt máu vào nghiên mực đi. Như vậy uy lực của lá bùa sẽ càng mạnh "
Cô nghe theo cắt một đường nhỏ trên ngón tay, nhỏ máu xuống nghiên mực. Tiểu Huyết thấy vậy liền nói
" Sách! Hãy đến đây "
Từ kệ sách, những cuốn sách rời khỏi vị trí bay đến phía bàn đặt ngay ngắn. Cô nhìn tiểu Huyết hỏi
" Làm gì? "
" Đây là những cuốn sách có cách vẽ bùa. Rất nhiều loại. Người vẽ hết đi. Mỗi loại 100 tấm "
Tiểu Bát Đản kinh ngạc la lên
" Trời ơi! Mi ác vậy, mỗi loại 100 tấm? Giết người hả? "
" Chủ nhân vẽ chứ có phải ngươi vẽ đâu mà la "
" Ta thấy tội cho ký chủ "
Tiểu Bát Đản nhìn qua cô bằng ánh mắt thương hại, cô không nói gì bắt đầu lật sách coi. Tốc độ xem sách của cô rất nhanh, vừa liếc nhẹ qua là dường như đã nhớ hết. Đôi tay mềm mại cầm bút lên bắt đầu vẽ
••••••••••• Zzzzzzz
" Khòzzzz.... zzzzz "
Thời gian trôi qua rất nhanh, chớp mắt đã qua một đêm...
Cạch!
Cô đặt bút xuống, đưa tay lay hai nguyệt thái dương. Liếc qua hai con động vật nhỏ. Chúng rất ư là vô tư, tiểu Huyết nằm lên người tiểu Bát Đản, cả hai ngủ mà gáy khò khò nữa chứ...
Cô trầm mặt đập tay lên bàn
Rầm!
" Mẹ ơi! Cháy nhà, dập lửa, dập lửa "
Tiểu Bát Đản nhảy dựng lên la làng, tiểu Huyết cũng mơ mơ màng màng mở mắt. Lấy đuối đánh vào đầu tiểu Bát Đản
Bốp!
" Ui da! Con rắn thúi, ngươi dám đánh ta "
Tiểu Bát Đản nâng tay xoa đầu, nhìn thấy cô liền nở nụ cười
" Ủa! Ký chủ mới thức hả? "
Cô liếc qua nó lạnh lùng, tiểu Bát Đản dựng lông cười nói
" Ha ha... ta quên. Người làm xong rồi hả "
Tiểu Huyết bò lại nhìn những tấm bùa. Trên bàn là những sấp bùa khác nhau. Tiểu Huyết gật đầu nói
" Vẽ rất đẹp, giờ người hãy thử đi "
Cô nghe theo cầm một lá bùa lên, ngọn lửa đỏ đốt cháy lá bùa. Cơ thể cô liền phát ra luồn sáng bao bọc lấy cơ thể
" Hộ thân! "
Sau đó tới lá bùa tiếp theo
" Cường hóa thân thể "
" Dịch chuyển! "
" Dây trói! "
Từ lá bùa đang cháy hiện ra những sợi dây trói màu tím bắt lấy tiểu Bát Đản
" A! Ký chủ, thả ta ra "
Cô thu dây lại, định dùng tiếp nhưng tiểu Huyết nói
" Không cần! Chủ nhân, xác suất của những lá bùa này là 100%. Quả nhiên máu của người sở hữu linh lực cường đại rất có ích "
" Tiếp theo làm gì? "
" À! "
Tiểu Huyết ngoe ngoảy đuôi. Từ không trung xuất hiện một cái rương to. Những lá bùa bay vào trong, khi cái rương đóng lại và biến mất tiểu Huyết mới nói
" Tạm thời cất bùa. Tiếp theo là luyện đan  ̄0 ̄ "
Tác giả :
Lãnh Thiên Băng