Hệ Thống Tà Đạo
Chương 5: Pháp đồ thiên tài
Buổi tối, hai dì cháu vui vẻ cùng nhau dùng bữa.
"Dì hai nấu ăn ngon quá!" Hưng vừa nhai cơm đầy họng vừa tấm tắc khen.
"Mi bớt nịnh cho dì hai nhờ!" Hương trong lòng rất là vui vẻ, nhưng mà bên ngoài lại giả vờ đóng vai dì.
"Không, con nói thật! Thề với trời không có nịnh!" Hưng làm bộ mặt thề thốt nói ra.
"Thôi được rồi." Hương phì cười, không tranh cãi với hắn nữa. "Lo ăn đi ông tướng."
"Dì hai." Hưng yên lặng ăn được một lúc thì lại lên tiếng.
"Hửm? Chuyện gì nữa?" Hương dừng đũa nghe hắn nói.
"Mình đừng ngủ riêng nữa." Hưng đề xuất. "Tối nay con qua ngủ với dì hai nha?"
"Hừ, đừng tưởng dì không biết mi có ý đồ gì!" Hương liếc hắn nói ra.
Hưng cười rất tươi, đáp: "Lê Minh Hưng đã hứa không để dì hai cô đơn thì sẽ giữ lời!"
Trong phúc chốc, hai gò má Hương hồng lên, nhưng nàng giấu đi hạnh phúc, trừng Hưng: "Mi giống hệt cha mi, lắm mồm lắm miệng, chỉ có dụ dỗ con gái nhà lành là giỏi, ngoài ra không được tích sự gì hay ho!"
"Không đúng nha!" Hưng ấm ức phản bác: "Con là Pháp Đồ tầng 3, con có thể giết Bạch Lang được!"
"Ừm..." Hương nghĩ nghĩ một hồi, đành gật đầu: "Đúng là như vậy thật, coi như không có vô dụng đến mức đó."
"Thấy chưa? Cháu của dì là một người đàn ông rất đáng tin cậy!" Hưng cười đắc ý, nói ra.
"Đàn ông?" Hương nhìn hắn cười mỉa mai. "Sắc lang đáng tin cậy thì có!"
Hưng mặt dày vỗ ngực, đáp: "Sắc lang đáng tin cậy thì vẫn là đáng tin cậy!"
"Nói nhiều quá, lo ăn đi!" Hương cau mày, khẽ quát hắn. Nhưng khi thấy hắn yểu xìu xuống, ấm ức múc cơm ăn thì trong lòng lại thấy tội nghiệp. Dù sao thì hắn cũng là vì nàng mà muốn chứng tỏ bản thân đáng tin cậy nha.
Hương không nỡ để hắn như vậy, dịu dàng nói ra: "Tối nay dì phải nhập định tu luyện pháp lực, nếu con qua phòng ngồi kế dì chăm chỉ tu luyện thì được." Nói xong trong bụng nàng có một nửa là mong hắn sẽ giở trò với nàng, nửa kia lại thật sự muốn tu luyện.
"Oa ha ha, dì hai vẫn là nhất!" Hưng nghe vậy thì tinh thần phấn chấn, giơ muỗng lên cao hoan hô.
Bấy giờ Hương mấy lại thấy được vẻ mặt non trẻ của Hưng. Lúc hai người làm tình, hắn một mực ra vẻ nam nhân trưởng thành, khiến phương tâm nàng liên tục bị lung lay, cuối cùng cũng bị hắn chinh phục. Nghĩ lại mà Hương không khỏi tự cười mình một cái. Nhưng mà, chuyện cũng đã lỡ rồi nên nàng không muốn dây dưa nữa, cứ chấp nhận rồi sống tiếp là thoải mái nhất.
Đêm khuya ngày hôm đó, Hưng vác bộ mặt tươi cười vào phòng Hương. Vừa đặt chân vào là hắn ngay lập tức đưa mũi hít hà, sau đó còn tấm tắc khen làm Hương đỏ cả mặt: "Phòng dì hai thơm quá! Mùi này hình như giống mùi cơ thể của dì đó!"
"Quỷ! Bớt nói bậy bạ lại, tu luyện đi!" Hương xấu hổ không nhìn hắn, ngồi xuống giường, xếp chân lại rồi nhắm mắt, bắt đầu tu luyện. Hưng nhìn dòng linh khí cuộn quanh người Hương thì thầm khen nàng một tiếng, dù gì hắn cũng là chuyên gia về vấn đề này.
- Thông tin Tà Đạo: Trần Khánh Hương đang do dự, nửa muốn ngươi đè nàng xuống, nửa lại muốn tu luyện.
Hưng nghe tiếng hệ thống trong đầu thì lắc đầu, dùng suy nghĩ nói: "Ta cũng cần tu luyện, với lại, nàng chắc là còn chưa hết ê ẩm, để nàng nghỉ ngơi thôi. Mà ta cũng có nhiều thứ cần nghiên cứu với ngươi đó, hệ thống dâm đãng!"
- "Dâm" chỉ là một chữ trong Tà Đạo vạn chữ.
"Bớt cái vụ bày đặt xài văn chương Hán-Việt dùm ta cái..." Hưng không khỏi bị đen mặt với cái hệ thống ba rọi này. Nhưng mà hắn không thể phủ nhận rằng Tà Đạo nghịch thiên, có thể cho hắn rất nhiều chỗ tốt thông qua các nhiệm vụ.
Nghĩ đến đây, Hưng tò mò hỏi: "Ngươi cho ta vật phẩm là lấy từ đâu ra?"
Đan dược, quần áo đến từ hệ thống đều là tự dưng xuất hiện, ngay cả chuyên gia pháp thuật như Hưng cũng không giải thích nổi. Trên đời này vẫn còn định luật bảo toàn khối lượng à nha, đồ vật khi không tự nhiên xuất hiện, đây là nói nhảm.
- Là tổ tiên nguyên thủy của hệ thống Tà Đạo đánh cướp 3000 thế giới đoạt được.
"Ặc... Tên đó cũng trâu bò vãi..." Hưng đổ mồ hôi lạnh.
- Nếu không trâu bò thì sao nhập vào Tà Đạo chân chính được?
"Không nói nữa, đi tu luyện!" Hưng ngồi cạnh Hương trên giường, nhắm mắt điều chỉnh trạng thái tinh thần.
Một phút sau, toàn thân hắn bắt đầu có linh khí vờn quanh. Chọn được một thời điểm thích hợp, Hưng vận chuyển Điều Khiển Pháp Lực Nội - Ngoại Thể, chuyển hóa linh khí thành pháp lực, hấp thu toàn bộ vào trong cơ thể.
Một lúc lâu sau, tiếng hệ thống vang lên:
- Điểm tu luyện +1
- Tiến độ: 16/30
Hưng nhếch môi cười tà, sau đó bình tĩnh lại, tiếp tục tu luyện.
Trong mắt pháp giả bình thường, cách tu luyện của Hưng có thể xem là rất quái đản. Thông thường, người khác sẽ hấp thu linh khí đi nuôi dưỡng Pháp Hồn, thời điểm nó tiến cấp chính là lúc Pháp Giả đột phá, tu vi của Pháp Hồn cũng là tu vi của pháp giả. Nhưng Hưng thì khác, hắn lấy linh khí hóa pháp lực trực tiếp đi nuôi cơ thể, còn tu vi pháp lực thì dựa vào hệ thống tính toán.
Những người như Hưng thì được gọi là Đấu Giả, bởi vì họ dùng pháp lực làm thân thể mạnh lên, đánh cận chiến hiệu quả rất cao. Loại người này ở Địa Cầu chỉ có rải rác mấy người, nhưng ở đại lục Thiên Nam thì lại nhiều vô số, không kém gì pháp giả.
Có điều, Hưng tu luyện giống đấu giả, khiến cơ thể khỏe mạnh, nhưng tu vi pháp lực vẫn tăng nhờ vào hệ thống, nên có thể gọi hắn là một kẻ biến thái đồng tu cận chiến lẫn pháp thuật đánh xa. Quả thật không có làm nhục danh hiệu Tà Đạo.
Loại chuyện này chỉ có người như Hưng mới làm đuợc, vì hắn am hiểu pháp thuật rất sâu, không cần đi tìm thêm cảm ngộ cảnh giới, có thể để hệ thống giúp hắn tăng tu vi pháp lực, còn hắn tập trung luyện thể là được. Ngày sau nếu hắn thành đạo, khẳng định là sẽ không có pháp giả nào là đối thủ của hắn. Thử nghĩ xem, một pháp giả có thân thể siêu cường của đấu giả, cái này hình như hơi hơi vô địch.
Hương ngồi ở một bên cảm nhận thấy bão linh khí xung quanh Hưng thì hết hồn, từ trong nhập định tỉnh lại, nhìn hắn chằm chắm. Nàng cũng không có phát hiện đuợc là hắn đồng tu hai thứ, nhưng mà nàng nhìn ra được trình độ điều khiển pháp lực của hắn là rất cao.
Trong lòng Hương thầm mừng cho cháu mình, cuối cùng có cơ hội ngóc đầu với thiên hạ. Đồng thời nhu tình trong tim nàng cũng tăng thêm không ít, tên thiên tài trẻ tuổi này là tình nhân của nàng nha, mà nàng còn là nữ nhân đầu tiên của hắn.
Hương nhìn hắn hồi lâu thì dục vọng trong người tan đi, không muốn làm phiền hắn tu luyện. Nàng thở ra một hơi, bình tâm lại, tiếp tục nhắm mắt tu luyện, trình độ nàng thua hắn một chút ít, nhưng so với người khác đã là rất lợi hại rồi.
Đến gần sáng, Hưng lại nghe hệ thống thông báo:
- Điểm tu luyện +1
- Tiến độ: 17/30
Hắn thu liễm ý thức, nằm xuống giường của Hương chợp mắt một chút.
Ngửi được mùi dầu gội thơm phức của Hương, tâm trí hắn thanh tịnh, nhanh chóng ngủ mất.
"Dì hai nấu ăn ngon quá!" Hưng vừa nhai cơm đầy họng vừa tấm tắc khen.
"Mi bớt nịnh cho dì hai nhờ!" Hương trong lòng rất là vui vẻ, nhưng mà bên ngoài lại giả vờ đóng vai dì.
"Không, con nói thật! Thề với trời không có nịnh!" Hưng làm bộ mặt thề thốt nói ra.
"Thôi được rồi." Hương phì cười, không tranh cãi với hắn nữa. "Lo ăn đi ông tướng."
"Dì hai." Hưng yên lặng ăn được một lúc thì lại lên tiếng.
"Hửm? Chuyện gì nữa?" Hương dừng đũa nghe hắn nói.
"Mình đừng ngủ riêng nữa." Hưng đề xuất. "Tối nay con qua ngủ với dì hai nha?"
"Hừ, đừng tưởng dì không biết mi có ý đồ gì!" Hương liếc hắn nói ra.
Hưng cười rất tươi, đáp: "Lê Minh Hưng đã hứa không để dì hai cô đơn thì sẽ giữ lời!"
Trong phúc chốc, hai gò má Hương hồng lên, nhưng nàng giấu đi hạnh phúc, trừng Hưng: "Mi giống hệt cha mi, lắm mồm lắm miệng, chỉ có dụ dỗ con gái nhà lành là giỏi, ngoài ra không được tích sự gì hay ho!"
"Không đúng nha!" Hưng ấm ức phản bác: "Con là Pháp Đồ tầng 3, con có thể giết Bạch Lang được!"
"Ừm..." Hương nghĩ nghĩ một hồi, đành gật đầu: "Đúng là như vậy thật, coi như không có vô dụng đến mức đó."
"Thấy chưa? Cháu của dì là một người đàn ông rất đáng tin cậy!" Hưng cười đắc ý, nói ra.
"Đàn ông?" Hương nhìn hắn cười mỉa mai. "Sắc lang đáng tin cậy thì có!"
Hưng mặt dày vỗ ngực, đáp: "Sắc lang đáng tin cậy thì vẫn là đáng tin cậy!"
"Nói nhiều quá, lo ăn đi!" Hương cau mày, khẽ quát hắn. Nhưng khi thấy hắn yểu xìu xuống, ấm ức múc cơm ăn thì trong lòng lại thấy tội nghiệp. Dù sao thì hắn cũng là vì nàng mà muốn chứng tỏ bản thân đáng tin cậy nha.
Hương không nỡ để hắn như vậy, dịu dàng nói ra: "Tối nay dì phải nhập định tu luyện pháp lực, nếu con qua phòng ngồi kế dì chăm chỉ tu luyện thì được." Nói xong trong bụng nàng có một nửa là mong hắn sẽ giở trò với nàng, nửa kia lại thật sự muốn tu luyện.
"Oa ha ha, dì hai vẫn là nhất!" Hưng nghe vậy thì tinh thần phấn chấn, giơ muỗng lên cao hoan hô.
Bấy giờ Hương mấy lại thấy được vẻ mặt non trẻ của Hưng. Lúc hai người làm tình, hắn một mực ra vẻ nam nhân trưởng thành, khiến phương tâm nàng liên tục bị lung lay, cuối cùng cũng bị hắn chinh phục. Nghĩ lại mà Hương không khỏi tự cười mình một cái. Nhưng mà, chuyện cũng đã lỡ rồi nên nàng không muốn dây dưa nữa, cứ chấp nhận rồi sống tiếp là thoải mái nhất.
Đêm khuya ngày hôm đó, Hưng vác bộ mặt tươi cười vào phòng Hương. Vừa đặt chân vào là hắn ngay lập tức đưa mũi hít hà, sau đó còn tấm tắc khen làm Hương đỏ cả mặt: "Phòng dì hai thơm quá! Mùi này hình như giống mùi cơ thể của dì đó!"
"Quỷ! Bớt nói bậy bạ lại, tu luyện đi!" Hương xấu hổ không nhìn hắn, ngồi xuống giường, xếp chân lại rồi nhắm mắt, bắt đầu tu luyện. Hưng nhìn dòng linh khí cuộn quanh người Hương thì thầm khen nàng một tiếng, dù gì hắn cũng là chuyên gia về vấn đề này.
- Thông tin Tà Đạo: Trần Khánh Hương đang do dự, nửa muốn ngươi đè nàng xuống, nửa lại muốn tu luyện.
Hưng nghe tiếng hệ thống trong đầu thì lắc đầu, dùng suy nghĩ nói: "Ta cũng cần tu luyện, với lại, nàng chắc là còn chưa hết ê ẩm, để nàng nghỉ ngơi thôi. Mà ta cũng có nhiều thứ cần nghiên cứu với ngươi đó, hệ thống dâm đãng!"
- "Dâm" chỉ là một chữ trong Tà Đạo vạn chữ.
"Bớt cái vụ bày đặt xài văn chương Hán-Việt dùm ta cái..." Hưng không khỏi bị đen mặt với cái hệ thống ba rọi này. Nhưng mà hắn không thể phủ nhận rằng Tà Đạo nghịch thiên, có thể cho hắn rất nhiều chỗ tốt thông qua các nhiệm vụ.
Nghĩ đến đây, Hưng tò mò hỏi: "Ngươi cho ta vật phẩm là lấy từ đâu ra?"
Đan dược, quần áo đến từ hệ thống đều là tự dưng xuất hiện, ngay cả chuyên gia pháp thuật như Hưng cũng không giải thích nổi. Trên đời này vẫn còn định luật bảo toàn khối lượng à nha, đồ vật khi không tự nhiên xuất hiện, đây là nói nhảm.
- Là tổ tiên nguyên thủy của hệ thống Tà Đạo đánh cướp 3000 thế giới đoạt được.
"Ặc... Tên đó cũng trâu bò vãi..." Hưng đổ mồ hôi lạnh.
- Nếu không trâu bò thì sao nhập vào Tà Đạo chân chính được?
"Không nói nữa, đi tu luyện!" Hưng ngồi cạnh Hương trên giường, nhắm mắt điều chỉnh trạng thái tinh thần.
Một phút sau, toàn thân hắn bắt đầu có linh khí vờn quanh. Chọn được một thời điểm thích hợp, Hưng vận chuyển Điều Khiển Pháp Lực Nội - Ngoại Thể, chuyển hóa linh khí thành pháp lực, hấp thu toàn bộ vào trong cơ thể.
Một lúc lâu sau, tiếng hệ thống vang lên:
- Điểm tu luyện +1
- Tiến độ: 16/30
Hưng nhếch môi cười tà, sau đó bình tĩnh lại, tiếp tục tu luyện.
Trong mắt pháp giả bình thường, cách tu luyện của Hưng có thể xem là rất quái đản. Thông thường, người khác sẽ hấp thu linh khí đi nuôi dưỡng Pháp Hồn, thời điểm nó tiến cấp chính là lúc Pháp Giả đột phá, tu vi của Pháp Hồn cũng là tu vi của pháp giả. Nhưng Hưng thì khác, hắn lấy linh khí hóa pháp lực trực tiếp đi nuôi cơ thể, còn tu vi pháp lực thì dựa vào hệ thống tính toán.
Những người như Hưng thì được gọi là Đấu Giả, bởi vì họ dùng pháp lực làm thân thể mạnh lên, đánh cận chiến hiệu quả rất cao. Loại người này ở Địa Cầu chỉ có rải rác mấy người, nhưng ở đại lục Thiên Nam thì lại nhiều vô số, không kém gì pháp giả.
Có điều, Hưng tu luyện giống đấu giả, khiến cơ thể khỏe mạnh, nhưng tu vi pháp lực vẫn tăng nhờ vào hệ thống, nên có thể gọi hắn là một kẻ biến thái đồng tu cận chiến lẫn pháp thuật đánh xa. Quả thật không có làm nhục danh hiệu Tà Đạo.
Loại chuyện này chỉ có người như Hưng mới làm đuợc, vì hắn am hiểu pháp thuật rất sâu, không cần đi tìm thêm cảm ngộ cảnh giới, có thể để hệ thống giúp hắn tăng tu vi pháp lực, còn hắn tập trung luyện thể là được. Ngày sau nếu hắn thành đạo, khẳng định là sẽ không có pháp giả nào là đối thủ của hắn. Thử nghĩ xem, một pháp giả có thân thể siêu cường của đấu giả, cái này hình như hơi hơi vô địch.
Hương ngồi ở một bên cảm nhận thấy bão linh khí xung quanh Hưng thì hết hồn, từ trong nhập định tỉnh lại, nhìn hắn chằm chắm. Nàng cũng không có phát hiện đuợc là hắn đồng tu hai thứ, nhưng mà nàng nhìn ra được trình độ điều khiển pháp lực của hắn là rất cao.
Trong lòng Hương thầm mừng cho cháu mình, cuối cùng có cơ hội ngóc đầu với thiên hạ. Đồng thời nhu tình trong tim nàng cũng tăng thêm không ít, tên thiên tài trẻ tuổi này là tình nhân của nàng nha, mà nàng còn là nữ nhân đầu tiên của hắn.
Hương nhìn hắn hồi lâu thì dục vọng trong người tan đi, không muốn làm phiền hắn tu luyện. Nàng thở ra một hơi, bình tâm lại, tiếp tục nhắm mắt tu luyện, trình độ nàng thua hắn một chút ít, nhưng so với người khác đã là rất lợi hại rồi.
Đến gần sáng, Hưng lại nghe hệ thống thông báo:
- Điểm tu luyện +1
- Tiến độ: 17/30
Hắn thu liễm ý thức, nằm xuống giường của Hương chợp mắt một chút.
Ngửi được mùi dầu gội thơm phức của Hương, tâm trí hắn thanh tịnh, nhanh chóng ngủ mất.
Tác giả :
Tệ Bạc