Hệ Thống Ma Phương Lục Đồ
Chương 4: Thu Hoạch Không Ngờ!
Chìm đắm trong Tôi thể cụ, Lâm Thần cực đoan chọn lấy hình thức cao nhất mà đoán thể.
Tôi thể cụ có dạng như 1 cái đầm, Lâm Thần thả người vào trong tiếp nhận sức ép của hàng trăm cân nước áp lực lên từng ngóc ngách trên cơ thể, nhưng vì hắn cực đoan chọn lấy hình thức cao nhất nên mỗi một giây đều chịu tải 1 vạn cân áp lực. Tưởng chừng như bước vào địa ngục khổ lao Lâm Thần hết lần này đến lần khác hộc máu sinh mệnh tiêu thất nhưng nhờ vào Ma Phương tâm mạch vẫn giữ vững. Có bao nhiêu lần tưởng chừng như muốn gục ngã, cái luôn giữ Lâm Thần trong trạng thái tỉnh táo nhất là ý chí trả thù.
Một canh giờ trôi qua.....
[ Thân thể chịu tải, + 3 sức mạnh ]
Lại 3 canh giờ trôi qua.......
[ Thân thể chịu tải, + 9 sức mạnh ]
Cùng cực của tu luyện cực đoan, tưởng chừng như hình thức tu luyện thế này chỉ dành cho ác ma nhưng Lâm Thần vẫn một mực ngồi tận 10 canh giờ nữa.
Bên trong trôi qua 14 canh giờ bên ngoài mới trôi qua 7 canh giờ vừa đủ thời gian 1 buổi tối đến tận sáng, Lâm Thần chỉ số sức mạnh bây giờ là 54 tương đương với 270 cân lực lượng thuần túy.
Lâm Thần không phải chưa nghĩ tới việc tu luyện 1 lần nữa chỉ là hắn hiện giờ linh căn bị đoạt nên chỉ chú trọng tăng lên lực lượng trước mắt.
[ Nhiệm vụ: săn dã thú 10 đầu
Thưởng: 10 ma năng ]
Đây là nhiệm vụ Lâm Thần nhận được vào ngày hôm nay, hắn kết thúc việc luyện thể liền bước ra ngoài, cảm nhận sự thay đổi trên từng thớ cơ bắp hắn không khỏi vui mừng nhưng trên mặt không có chút biểu lộ. Chi thù còn đó tâm tình nào mà vui vẻ, duy chỉ có vẻ lạnh lùng kèm với ánh mắt sâu thẳm là hiển hiện tên gương mặt hắn.
Lâm Thần vắt 1 thanh rựa theo hông chuẩn bị 1 ít lương khô liền vào rừng săn bắt. Phụ cận thôn làng là cánh rừng bạt ngàn với đa phần là dã thú chỉ có số ít là yêu thú vì nơi đây được Vạn Pháp Tông thanh lí qua tạo môi trường sống cho người dân nô dịch.
Đi được 1 khoảng tương đối sâu vào rừng Lâm Thần phát hiện dấu chân hổ, bằng với kĩ năng và giác quan nhạy bén Lâm Thần nhanh chóng xác định phương hướng con hổ đi qua. Đầu hổ khá to lớn bằng 1 con trâu mộng nó năng thỏa thích nhai nát con mồi vừa săn được không mảy may để ý chung quanh, Lâm Thần như 1 bóng ma xuất hiện phía sau nhanh như cắt 1 rựa bổ nát đầu hổ.
[ Tiến độ 1/10 ]
Không lâu sau lại 1 đầu dã trư nối gót theo sau.
[ Tiến độ 2/10 ]
.....
Lâm Thần càng nhanh chóng tìm và diệt được 9 đầu dã thú đẩy tiến độ lên 9/10.
Trời đã ngả chiều tà, Lâm Thần gấp rút nhanh chóng tìm diệt đầu còn lại dã thú. Mãi đến chập tối ngồi trên tàn cây Lâm Thần phát hiện 1 đầu dã thú đi kiếm ăn.
Không không phải phổ thông dã thú! Nó lại là 1 đầu yêu thú, ma thú nhất giai Xích Hổ! Đầu hổ thú này khác biệt hoàn toàn so với phổ thông dã thú thân hình to lớn gấp 3 lần bình thường bộ lông xích sắc kèm với bộ móng to như đầu người, 1 vỗ của nó đủ để quật chết 1 tên Luyện Khí trung tầng chứ chẳng chơi.
Lâm Thần tâm động hắn tự nhận mình bây giờ so với đầu Xích Hổ kia chẳng khác nào dâng thức ăn trên miệng nhưng 1 ngày thời gian sắp hết nhiệm vụ không hoàn thành liền không nhận được ma năng. Lâm Thần lấy hết sức bình sinh đánh liều.
Hắn nhảy vọt từ trên xuống đạp ngay trên người đầu Xích Hổ bất quá ma thú có giác quan vượt trội so với dã thú, nó trở mình hất văng Lâm Thân, bộ móng toàn mở hung mãnh ập tới.
Lâm Thần không loạn vung rựa chắn trước người.
Choang!
Khí lực của Xích Hổ quá lớn vượt xa Lâm Thần liền đem thanh rựa quật bay, xu thế không ngừng toan cắn xé.
Lâm Thần lăn nhanh tránh được 1 trảo, hắn thở hồng hộc nhưng tinh thần vẫn chú tại Xích Hổ. Kinh nghiệm của 1 tu giả cho phép hắn tránh hiểm được những đòn tấn công như vũ bão của Xích Hổ, đồng dạng Lâm Thần cũng không đủ khí lực để diệt sát Xích Hổ.
Hai bên quần nhau hơn 2 canh giờ liền không dứt, thời gian 1 ngày cũng chỉ còn lại chưa đầy 1 canh giờ. Lâm Thần gấp lên hẳn, hẳn quyết tâm phải giết cho bằng được đầu Xích Hổ này.
Grào!!!
Xích Hổ gầm thét, nó cũng vô cùng phẫn nộ trước khúc xương cứng Lâm Thần. Nó thu mình phóng hết đà tốc độ tăng lên cực điểm, cái bồn khẩu đầy nanh nhọn hướng cổ Lâm Thần mà cắt.
Liều!!!!
Lâm Thần thu tay nhắm thẳng cái miệng đang há rộng, tổn thương bên ngoài không được thì đánh thẳng nội tạng. Một quyền súc lực thi triển ra đầy ý tứ, hắn ra quyền chậm hơn nhưng lại đi nhanh hơn.
Phực!!!!
Trọn vẹn cánh tay phải của Lâm Thần nằm trong miệng Xích Hổ, nhưng cái miệng đầy nanh nhọn chưa kịp cắn dứt tay Lâm Thần thì...........Xích Hổ ngã xuống.
Lâm Thần đã thắng, 1 quyền liều lĩnh đã thàng công. Quyền đầu đánh thẳng vào sâu trong cuống họng của xích hổ, 270 cân đánh thẳng vào nơi yếu ớt nhất của nó ngay tại cuống họng bị oanh đứt.
Phù!! Lâm Thần lấy tay ra, hữu quyền thấm đẫm huyết dịch, hắn ngồi phịch xuống thở dốc.
[ Nhiệm vụ hoàn thành: nhận 10 ma năng ]
[ Đánh chết nhất giai trung kì Xích Hổ thu hoạch được 5 ma năng ]
[ Ma Phương mở ra công năng “ Hấp thụ “ ]
Ngoài ý muốn Lâm Thần chẳng những hoàn thành nhiệm vụ mà còn vượt mức đánh chết được 1 đầu nhất giai ma thú. Vả lại “ Hấp thu" công năng là gì.
Chưa kịp tiềm hiểu Lâm Thần phát hiện thi thể Xích Hổ dần dần tan biến hóa huyết quang chui vào trong người Lâm Thần. Ma Phương đang hấp thu lấy Xích Hổ, đúng hơn là hấp thu năng lực của nó phân giải thành ma trị.
Ma trị hoàn toàn khác với ma năng, ma năng dùng để sử dụng nhưng công năng của Ma Phương, nhưng ma trị lại dùng trực tiếp lên thân thể.
[ Phân giải nhất giai trung kì Xích Hổ thu hoạch 5 ma trị ].
[ Chủ nhân xin lựa chọn hạng mục để tăng điểm ]
Lâm Thần ngạc nhiên tiếp đến là mừng rỡ.
- Nghịch thiên! Thật quá nghịch thiên! Ha Ha Ha
Lâm Thần cười 1 trận sảng khoái, đây là lần đầu tiên hắn thật cười sảng khoái sau 1 chuỗi biến cố. Thoải mái, Lâm Thần giải tỏa thật nhiều phiền muộn trong lòng, khuôn mặt đăm đăm sát nhân có phần hòa hoãn rất nhiều.
Thoắt cái Lâm Thần tiến vào Ma Phương Thời Không, đứng trước tượng đá bản thân Lâm Thần tiến hành tăng điểm.
Cạch! Cạch!
Sức mạnh + 3, nhanh nhẹn + 2.
[ Chủ nhân: Lâm Thần.
Linh căn: không.
Tu vi: phàm nhân.
Sức mạnh: 57.
Linh hồn lực: 0.
Nội lực: 0
Nhanh nhẹn: 7 ]
Cảm nhận biến hóa rõ rệt trên từng tế bào Lâm Thần 1 trận thoải mái chiến ý mười phần, hắn hội không thể xông vào càng sâu trong rừng tìm diệt càng nhiều yêu thú.
Tôi thể cụ có dạng như 1 cái đầm, Lâm Thần thả người vào trong tiếp nhận sức ép của hàng trăm cân nước áp lực lên từng ngóc ngách trên cơ thể, nhưng vì hắn cực đoan chọn lấy hình thức cao nhất nên mỗi một giây đều chịu tải 1 vạn cân áp lực. Tưởng chừng như bước vào địa ngục khổ lao Lâm Thần hết lần này đến lần khác hộc máu sinh mệnh tiêu thất nhưng nhờ vào Ma Phương tâm mạch vẫn giữ vững. Có bao nhiêu lần tưởng chừng như muốn gục ngã, cái luôn giữ Lâm Thần trong trạng thái tỉnh táo nhất là ý chí trả thù.
Một canh giờ trôi qua.....
[ Thân thể chịu tải, + 3 sức mạnh ]
Lại 3 canh giờ trôi qua.......
[ Thân thể chịu tải, + 9 sức mạnh ]
Cùng cực của tu luyện cực đoan, tưởng chừng như hình thức tu luyện thế này chỉ dành cho ác ma nhưng Lâm Thần vẫn một mực ngồi tận 10 canh giờ nữa.
Bên trong trôi qua 14 canh giờ bên ngoài mới trôi qua 7 canh giờ vừa đủ thời gian 1 buổi tối đến tận sáng, Lâm Thần chỉ số sức mạnh bây giờ là 54 tương đương với 270 cân lực lượng thuần túy.
Lâm Thần không phải chưa nghĩ tới việc tu luyện 1 lần nữa chỉ là hắn hiện giờ linh căn bị đoạt nên chỉ chú trọng tăng lên lực lượng trước mắt.
[ Nhiệm vụ: săn dã thú 10 đầu
Thưởng: 10 ma năng ]
Đây là nhiệm vụ Lâm Thần nhận được vào ngày hôm nay, hắn kết thúc việc luyện thể liền bước ra ngoài, cảm nhận sự thay đổi trên từng thớ cơ bắp hắn không khỏi vui mừng nhưng trên mặt không có chút biểu lộ. Chi thù còn đó tâm tình nào mà vui vẻ, duy chỉ có vẻ lạnh lùng kèm với ánh mắt sâu thẳm là hiển hiện tên gương mặt hắn.
Lâm Thần vắt 1 thanh rựa theo hông chuẩn bị 1 ít lương khô liền vào rừng săn bắt. Phụ cận thôn làng là cánh rừng bạt ngàn với đa phần là dã thú chỉ có số ít là yêu thú vì nơi đây được Vạn Pháp Tông thanh lí qua tạo môi trường sống cho người dân nô dịch.
Đi được 1 khoảng tương đối sâu vào rừng Lâm Thần phát hiện dấu chân hổ, bằng với kĩ năng và giác quan nhạy bén Lâm Thần nhanh chóng xác định phương hướng con hổ đi qua. Đầu hổ khá to lớn bằng 1 con trâu mộng nó năng thỏa thích nhai nát con mồi vừa săn được không mảy may để ý chung quanh, Lâm Thần như 1 bóng ma xuất hiện phía sau nhanh như cắt 1 rựa bổ nát đầu hổ.
[ Tiến độ 1/10 ]
Không lâu sau lại 1 đầu dã trư nối gót theo sau.
[ Tiến độ 2/10 ]
.....
Lâm Thần càng nhanh chóng tìm và diệt được 9 đầu dã thú đẩy tiến độ lên 9/10.
Trời đã ngả chiều tà, Lâm Thần gấp rút nhanh chóng tìm diệt đầu còn lại dã thú. Mãi đến chập tối ngồi trên tàn cây Lâm Thần phát hiện 1 đầu dã thú đi kiếm ăn.
Không không phải phổ thông dã thú! Nó lại là 1 đầu yêu thú, ma thú nhất giai Xích Hổ! Đầu hổ thú này khác biệt hoàn toàn so với phổ thông dã thú thân hình to lớn gấp 3 lần bình thường bộ lông xích sắc kèm với bộ móng to như đầu người, 1 vỗ của nó đủ để quật chết 1 tên Luyện Khí trung tầng chứ chẳng chơi.
Lâm Thần tâm động hắn tự nhận mình bây giờ so với đầu Xích Hổ kia chẳng khác nào dâng thức ăn trên miệng nhưng 1 ngày thời gian sắp hết nhiệm vụ không hoàn thành liền không nhận được ma năng. Lâm Thần lấy hết sức bình sinh đánh liều.
Hắn nhảy vọt từ trên xuống đạp ngay trên người đầu Xích Hổ bất quá ma thú có giác quan vượt trội so với dã thú, nó trở mình hất văng Lâm Thân, bộ móng toàn mở hung mãnh ập tới.
Lâm Thần không loạn vung rựa chắn trước người.
Choang!
Khí lực của Xích Hổ quá lớn vượt xa Lâm Thần liền đem thanh rựa quật bay, xu thế không ngừng toan cắn xé.
Lâm Thần lăn nhanh tránh được 1 trảo, hắn thở hồng hộc nhưng tinh thần vẫn chú tại Xích Hổ. Kinh nghiệm của 1 tu giả cho phép hắn tránh hiểm được những đòn tấn công như vũ bão của Xích Hổ, đồng dạng Lâm Thần cũng không đủ khí lực để diệt sát Xích Hổ.
Hai bên quần nhau hơn 2 canh giờ liền không dứt, thời gian 1 ngày cũng chỉ còn lại chưa đầy 1 canh giờ. Lâm Thần gấp lên hẳn, hẳn quyết tâm phải giết cho bằng được đầu Xích Hổ này.
Grào!!!
Xích Hổ gầm thét, nó cũng vô cùng phẫn nộ trước khúc xương cứng Lâm Thần. Nó thu mình phóng hết đà tốc độ tăng lên cực điểm, cái bồn khẩu đầy nanh nhọn hướng cổ Lâm Thần mà cắt.
Liều!!!!
Lâm Thần thu tay nhắm thẳng cái miệng đang há rộng, tổn thương bên ngoài không được thì đánh thẳng nội tạng. Một quyền súc lực thi triển ra đầy ý tứ, hắn ra quyền chậm hơn nhưng lại đi nhanh hơn.
Phực!!!!
Trọn vẹn cánh tay phải của Lâm Thần nằm trong miệng Xích Hổ, nhưng cái miệng đầy nanh nhọn chưa kịp cắn dứt tay Lâm Thần thì...........Xích Hổ ngã xuống.
Lâm Thần đã thắng, 1 quyền liều lĩnh đã thàng công. Quyền đầu đánh thẳng vào sâu trong cuống họng của xích hổ, 270 cân đánh thẳng vào nơi yếu ớt nhất của nó ngay tại cuống họng bị oanh đứt.
Phù!! Lâm Thần lấy tay ra, hữu quyền thấm đẫm huyết dịch, hắn ngồi phịch xuống thở dốc.
[ Nhiệm vụ hoàn thành: nhận 10 ma năng ]
[ Đánh chết nhất giai trung kì Xích Hổ thu hoạch được 5 ma năng ]
[ Ma Phương mở ra công năng “ Hấp thụ “ ]
Ngoài ý muốn Lâm Thần chẳng những hoàn thành nhiệm vụ mà còn vượt mức đánh chết được 1 đầu nhất giai ma thú. Vả lại “ Hấp thu" công năng là gì.
Chưa kịp tiềm hiểu Lâm Thần phát hiện thi thể Xích Hổ dần dần tan biến hóa huyết quang chui vào trong người Lâm Thần. Ma Phương đang hấp thu lấy Xích Hổ, đúng hơn là hấp thu năng lực của nó phân giải thành ma trị.
Ma trị hoàn toàn khác với ma năng, ma năng dùng để sử dụng nhưng công năng của Ma Phương, nhưng ma trị lại dùng trực tiếp lên thân thể.
[ Phân giải nhất giai trung kì Xích Hổ thu hoạch 5 ma trị ].
[ Chủ nhân xin lựa chọn hạng mục để tăng điểm ]
Lâm Thần ngạc nhiên tiếp đến là mừng rỡ.
- Nghịch thiên! Thật quá nghịch thiên! Ha Ha Ha
Lâm Thần cười 1 trận sảng khoái, đây là lần đầu tiên hắn thật cười sảng khoái sau 1 chuỗi biến cố. Thoải mái, Lâm Thần giải tỏa thật nhiều phiền muộn trong lòng, khuôn mặt đăm đăm sát nhân có phần hòa hoãn rất nhiều.
Thoắt cái Lâm Thần tiến vào Ma Phương Thời Không, đứng trước tượng đá bản thân Lâm Thần tiến hành tăng điểm.
Cạch! Cạch!
Sức mạnh + 3, nhanh nhẹn + 2.
[ Chủ nhân: Lâm Thần.
Linh căn: không.
Tu vi: phàm nhân.
Sức mạnh: 57.
Linh hồn lực: 0.
Nội lực: 0
Nhanh nhẹn: 7 ]
Cảm nhận biến hóa rõ rệt trên từng tế bào Lâm Thần 1 trận thoải mái chiến ý mười phần, hắn hội không thể xông vào càng sâu trong rừng tìm diệt càng nhiều yêu thú.
Tác giả :
Vi Túc