Hệ Thống Khởi Động, Truy Tìm Lò Sưởi!
Chương 53: Đồ Đệ nhận nuôi (16)
" Vân nhi thật giỏi." Tạ Tuy ngồi trêи ghế nhìn Nhiễm Thanh Vân, không kìm được cảm thán.
" Đúng a, tuổi còn nhỏ mà đã có thực lực lớn như vậy, tiền đồ sau này cũng rộng mở." Tạ phu nhân đồng ý.
" Cho nên, ta muốn gả Phù nhi cho nó, muội sẽ không phản đối chứ?"
" Việc này, để Tuy ca ca quyết định đi."
Hai người bên này âm thầm trao đổi, hai người bên kia quang minh làm nũng... hại đám người tà phái muốn nhẫn cũng không nhẫn nổi nữa.
" Đại hội võ lâm lần này, rốt cuộc có đánh nữa không?"
Hiện tại mỗi bên đang thắng một trận, trận thứ ba này, chính là trận quyết định.
Thường thì nếu hai bên mỗi bên thắng một trận, trận thứ ba sẽ là để cho hai người đứng đầu mỗi bên song đấu, thế nhưng...
Lão giả tóc bạc kia nhìn Nhiễm Thanh Vân ngứa mắt, nhất quyết muốn đích thân cho anh một bài học:" Tiểu tử, ngươi nói sư phụ ngươi muốn làm võ lâm minh chủ, vậy sư phụ ngươi là ai?"
Nhiễm Thanh Vân moi chưa được lời khen của lò sưởi nhà mình đã bị phá đám, tâm tình không vui.
" Sư phụ ta là ai, ngươi quản làm gì?"
" Muốn làm minh chủ võ lâm lại không muốn lộ mặt?"
" Bây giờ sư phụ ta không muốn làm nữa cho nên có thể không lộ mặt, sao hả?"
" Tên nhóc này!" Lão già tóc bạc tức đến đầu bốc khói, đột ngột vận ra nội công, đại đao trêи tay xé toạc không khí, bất ngờ bay về phía Nhiễm Thanh Vân.
" Cẩn thận." Phó Kim Phong túm lấy Nhiễm thanh Vân kéo ra đằng sau, trong tay không có thứ gì, chỉ có cây quạt giấy hôm qua vừa mua, Phó Kim Phong chỉ có thể dúng nó để đỡ đao.
Phó Kim Phong mở quạt giấy, chuẩn xác kẹp lấy thanh đao bay tới.
Lưỡi đao to lớn sắc bén đâm rách giấy trắng, lại bị nan quạt kẹp chặt, ở vị trí cách gương mặt Phó Kim Phong vài phân liền đứng lại, nội lực chứa trong thân đao cũng tiêu tán.
Phó Kim Phong mày cũng không nhíu lấy một cái, lật tay, nan quạt đè lên lưỡi đao, chớp mắt khiến nó gãy thành hai nửa, nặng nè rơi xuống nền đất.
Sự việc diễn ra quá nhanh, Tạ Tuy muốn đỡ cho Nhiễm Thanh Vân cũng chỉ vừa mới đứng dậy khỏi ghế đã bị cảnh tượng này khiến cho kinh ngạc đến tròn mắt.
Lão già tóc trắng bị dọa đến lảo đảo, ngã ngồi xuống sàn đấu.
Đại đao của lão, đi theo lão hơn 50 năm hành tẩu giang hồ, vậy mà hôm nay, chỉ bởi một chiêu của thiếu niên kia đã gãy đôi?
Phó Kim Phong hơi khó hiểu.
Y chỉ là bẻ gãy một thanh đao mà thôi, có cần nhìn y kì quái như vậy không?
Phó Kim Phong bị nhìn không thoải mái, rũ tay xuống để tay áo rộng che khuất, âm thầm nắm lấy tay Nhiễm Thanh Vân.
Nhiễm Thanh Vân nhạy cảm phát hiện Phó Kim Phong không thoải mái, liền tiến lên một bước, giúp y tránh đi một đám ánh mắt, nhẹ giọng:" Không sao, bọn họ chỉ là quá bất ngờ mà thôi."
Phó Kim Phong cảm thấy hết vui rồi, không muốn ở lại nơi này nữa, kéo tay Nhiễm Thanh Vân:" Chúng ta đi đi."
Nơi này đông người, còn toàn là những kẻ kì lạ, y không thích ở lại đây chút nào.
" Được, nghe người." Nhiễm Thanh Vân sủng nịnh mỉm cười.
Dù sao trước khi đi cũng phải chào qua bá bá của thân thể này đã.
Nhiễm Thanh Vân mang theo Phó Kim Phong đi đến trước mặt Tạ Tuy:" Tạ bá bá, con phải đi rồi."
" Con muốn đi đâu?"
" Cùng Phong ca ca đi dạo phố."
" Con..." Tạ Tuy ngập ngừng:" Con không thể ở lại với ta vài hôm sau, chúng ta bao năm mới gặp, ta muốn cùng con nói chuyện."
Nhiễm Thanh Vân không muốn cho lắm, còn không biết phải làm sao từ chối, Phó Kim Phong phía sau đã lên tiếng:" Nếu Tạ bá bá của đệ đã nói vậy thì chúng ta ở lại thêm vài hôm đi."
Đại hội võ lâm kết thúc, chức minh chủ này, không ngoài mong muốn rơi vào tay Tạ Tuy. Buổi tối, đám người danh môn chính phải tổ chức một buổi tiệc ăn mừng, Nhiễm Thanh Vân cùng Phó Kim Phong cũng tham gia.
" Vân nhi, qua đây ngồi." Tạ Tuy vẫy tay, kéo Nhiễm Thanh Vân qua bàn của mình ngồi.
Cùng bàn với Tạ Tuy còn có Tạ phu nhân cùng một vài nhân vật rất có chỗ đứng trong giới giang hồ, nhưng Nhiễm Thanh Vân không biết bọn họ.
" Nhiễm thiếu hiệp, Phó thiếu hiệp, mời ngồi." Chưởng môn phái A khách khí nói.
" Phong ca ca, ngồi đi." Nhiễm Thanh Vân kéo ghế cho Phó Kim Phong.
" Ừ." Phó Kim Phong tâm tình tốt, gật đầu mỉm cười, ngồi vào bàn.
" Phó thiếu hiệp tuổi trẻ tài cao, Vân nhi thật may mắn khi gặp được cậu." Tạ Tuy hướng Phó Kim Phong vui vẻ nói.
" Tạ bá bá khách khí rồi, Thanh Vân, đệ ấy rất tốt, ta rất thích ở bên cạnh đệ ấy." Phó Kim Phong ngượng ngùng đáp.
" Dù sao thì ơn dưỡng ɖu͙ƈ của cậu dành cho Vân nhi nhà chúng tôi không thể không để tâm." Tạ Tuy cười tươi, tiếp tục:" Nhân ngày vui này, tôi cũng có một chuyện muốn hỏi ý cậu."
" Chuyện gì?" Phó Kim Phong thắc mắc.
" Phó thiếu hiệp có ơn nuôi dạy Vân nhi, còn là sư phụ của nó... tôi lần này là muốn ngỏ ý muốn nhờ cậu làm chứng cho Vân nhi cùng Phù nhi..."
" Phù nhi?"
" Là con gái lớn của tôi, Ly nhi, muội gọi con mình tới đây đi." Tạ Tuy cúi đầu nói với Tạ phu nhân.
- ----
Tui đang sửa lại truyện nên chưa có đăng chương mới... vị diện 1 2 sửa xong rùi, ai rảnh thì quay lại đọc và nhận xét nhé... nếu phát hiện ra điểm mới thì tui sẽ đăng chương tiếp. he he he
" Đúng a, tuổi còn nhỏ mà đã có thực lực lớn như vậy, tiền đồ sau này cũng rộng mở." Tạ phu nhân đồng ý.
" Cho nên, ta muốn gả Phù nhi cho nó, muội sẽ không phản đối chứ?"
" Việc này, để Tuy ca ca quyết định đi."
Hai người bên này âm thầm trao đổi, hai người bên kia quang minh làm nũng... hại đám người tà phái muốn nhẫn cũng không nhẫn nổi nữa.
" Đại hội võ lâm lần này, rốt cuộc có đánh nữa không?"
Hiện tại mỗi bên đang thắng một trận, trận thứ ba này, chính là trận quyết định.
Thường thì nếu hai bên mỗi bên thắng một trận, trận thứ ba sẽ là để cho hai người đứng đầu mỗi bên song đấu, thế nhưng...
Lão giả tóc bạc kia nhìn Nhiễm Thanh Vân ngứa mắt, nhất quyết muốn đích thân cho anh một bài học:" Tiểu tử, ngươi nói sư phụ ngươi muốn làm võ lâm minh chủ, vậy sư phụ ngươi là ai?"
Nhiễm Thanh Vân moi chưa được lời khen của lò sưởi nhà mình đã bị phá đám, tâm tình không vui.
" Sư phụ ta là ai, ngươi quản làm gì?"
" Muốn làm minh chủ võ lâm lại không muốn lộ mặt?"
" Bây giờ sư phụ ta không muốn làm nữa cho nên có thể không lộ mặt, sao hả?"
" Tên nhóc này!" Lão già tóc bạc tức đến đầu bốc khói, đột ngột vận ra nội công, đại đao trêи tay xé toạc không khí, bất ngờ bay về phía Nhiễm Thanh Vân.
" Cẩn thận." Phó Kim Phong túm lấy Nhiễm thanh Vân kéo ra đằng sau, trong tay không có thứ gì, chỉ có cây quạt giấy hôm qua vừa mua, Phó Kim Phong chỉ có thể dúng nó để đỡ đao.
Phó Kim Phong mở quạt giấy, chuẩn xác kẹp lấy thanh đao bay tới.
Lưỡi đao to lớn sắc bén đâm rách giấy trắng, lại bị nan quạt kẹp chặt, ở vị trí cách gương mặt Phó Kim Phong vài phân liền đứng lại, nội lực chứa trong thân đao cũng tiêu tán.
Phó Kim Phong mày cũng không nhíu lấy một cái, lật tay, nan quạt đè lên lưỡi đao, chớp mắt khiến nó gãy thành hai nửa, nặng nè rơi xuống nền đất.
Sự việc diễn ra quá nhanh, Tạ Tuy muốn đỡ cho Nhiễm Thanh Vân cũng chỉ vừa mới đứng dậy khỏi ghế đã bị cảnh tượng này khiến cho kinh ngạc đến tròn mắt.
Lão già tóc trắng bị dọa đến lảo đảo, ngã ngồi xuống sàn đấu.
Đại đao của lão, đi theo lão hơn 50 năm hành tẩu giang hồ, vậy mà hôm nay, chỉ bởi một chiêu của thiếu niên kia đã gãy đôi?
Phó Kim Phong hơi khó hiểu.
Y chỉ là bẻ gãy một thanh đao mà thôi, có cần nhìn y kì quái như vậy không?
Phó Kim Phong bị nhìn không thoải mái, rũ tay xuống để tay áo rộng che khuất, âm thầm nắm lấy tay Nhiễm Thanh Vân.
Nhiễm Thanh Vân nhạy cảm phát hiện Phó Kim Phong không thoải mái, liền tiến lên một bước, giúp y tránh đi một đám ánh mắt, nhẹ giọng:" Không sao, bọn họ chỉ là quá bất ngờ mà thôi."
Phó Kim Phong cảm thấy hết vui rồi, không muốn ở lại nơi này nữa, kéo tay Nhiễm Thanh Vân:" Chúng ta đi đi."
Nơi này đông người, còn toàn là những kẻ kì lạ, y không thích ở lại đây chút nào.
" Được, nghe người." Nhiễm Thanh Vân sủng nịnh mỉm cười.
Dù sao trước khi đi cũng phải chào qua bá bá của thân thể này đã.
Nhiễm Thanh Vân mang theo Phó Kim Phong đi đến trước mặt Tạ Tuy:" Tạ bá bá, con phải đi rồi."
" Con muốn đi đâu?"
" Cùng Phong ca ca đi dạo phố."
" Con..." Tạ Tuy ngập ngừng:" Con không thể ở lại với ta vài hôm sau, chúng ta bao năm mới gặp, ta muốn cùng con nói chuyện."
Nhiễm Thanh Vân không muốn cho lắm, còn không biết phải làm sao từ chối, Phó Kim Phong phía sau đã lên tiếng:" Nếu Tạ bá bá của đệ đã nói vậy thì chúng ta ở lại thêm vài hôm đi."
Đại hội võ lâm kết thúc, chức minh chủ này, không ngoài mong muốn rơi vào tay Tạ Tuy. Buổi tối, đám người danh môn chính phải tổ chức một buổi tiệc ăn mừng, Nhiễm Thanh Vân cùng Phó Kim Phong cũng tham gia.
" Vân nhi, qua đây ngồi." Tạ Tuy vẫy tay, kéo Nhiễm Thanh Vân qua bàn của mình ngồi.
Cùng bàn với Tạ Tuy còn có Tạ phu nhân cùng một vài nhân vật rất có chỗ đứng trong giới giang hồ, nhưng Nhiễm Thanh Vân không biết bọn họ.
" Nhiễm thiếu hiệp, Phó thiếu hiệp, mời ngồi." Chưởng môn phái A khách khí nói.
" Phong ca ca, ngồi đi." Nhiễm Thanh Vân kéo ghế cho Phó Kim Phong.
" Ừ." Phó Kim Phong tâm tình tốt, gật đầu mỉm cười, ngồi vào bàn.
" Phó thiếu hiệp tuổi trẻ tài cao, Vân nhi thật may mắn khi gặp được cậu." Tạ Tuy hướng Phó Kim Phong vui vẻ nói.
" Tạ bá bá khách khí rồi, Thanh Vân, đệ ấy rất tốt, ta rất thích ở bên cạnh đệ ấy." Phó Kim Phong ngượng ngùng đáp.
" Dù sao thì ơn dưỡng ɖu͙ƈ của cậu dành cho Vân nhi nhà chúng tôi không thể không để tâm." Tạ Tuy cười tươi, tiếp tục:" Nhân ngày vui này, tôi cũng có một chuyện muốn hỏi ý cậu."
" Chuyện gì?" Phó Kim Phong thắc mắc.
" Phó thiếu hiệp có ơn nuôi dạy Vân nhi, còn là sư phụ của nó... tôi lần này là muốn ngỏ ý muốn nhờ cậu làm chứng cho Vân nhi cùng Phù nhi..."
" Phù nhi?"
" Là con gái lớn của tôi, Ly nhi, muội gọi con mình tới đây đi." Tạ Tuy cúi đầu nói với Tạ phu nhân.
- ----
Tui đang sửa lại truyện nên chưa có đăng chương mới... vị diện 1 2 sửa xong rùi, ai rảnh thì quay lại đọc và nhận xét nhé... nếu phát hiện ra điểm mới thì tui sẽ đăng chương tiếp. he he he
Tác giả :
Nâu Nêm