Hệ Thống Game Tại Dị Giới
Chương 161: Duyệt binh
Mặt trời lên cao, ánh nắng chiếu xuống đảo. Khác với mọi hôm, giờ này Phú Quốc đảo đang vô cùng yên tĩnh, không hề có tiếng hô hào, tiếng đánh đấm luyện tập nữa. Toàn bộ đảo vô cùng yên ắng chờ đợi giây phút quan trọng.
Hoàng Thái, Vũ Chiến Hùng, Vũ mập mạp, Khôi Long và Khôi Phúc được ngồi trên một hàng ghế nhỏ bên cánh trái trên khán đài. Khán đài được thiết kế ở trên vách núi nhô ra. Hai bên đều có một dãy ghế ngồi. Bên phải thì là sự xuất hiện của Kiều Phong, Chu Du, Tiểu Ngư Nhi, Triệu Vân và cả Cao Trang.
Ở giữa khán đài thì chỉ có một cái ghế duy nhất, Hoàng Minh đang đứng ở đó, bên cạnh hắn là Trương Vô Kỵ.
Hôm nay toàn bộ đảo đều mang trên người bộ quân phục. Trên hàng vai đều đeo cầu vai, hai bên cổ đeo hai bộ tiết.
- Gia gia, ta đã từng nói qua, đội quân tinh nhuệ, chính là ở đây!
Hoàng Minh nhìn Hoàng Thái nói. Hoàng Thái ngưng trọng. Nếu toàn bộ đám thiếu niên kia về dưới trướng Hoàng gia. Thật sự, thật sự Hoàng gia có thể trở thành một tông môn rồi. Tiềm năng của đám thiếu niên này quá cao..
- Lão đại, đến giờ rồi!
Trương Vô Kỵ nhắc nhở. Hoàng Minh gật đầu, hắn đứng nghiêm, cất tiếng.
- Bắt đầu đi!
Trương Vô Kỵ nghe được Hoàng Minh nói, cánh tay phải giơ cao lên trên, nắm tay lại. Ngay lập tức, bên dưới khán đài, một đội hình gồm trống kèn nổi lên. Trước đội hình âm nhạc này còn có một trận pháp tăng âm thật lớn. Khiến âm thanh vang vọng toàn bộ đảo. Tiếng nhạc dồn dập, hùng tráng, đều đều không dứt.
- Thật làm lòng người sôi trào, đây là thể loại âm nhạc gì?
Vũ Chiến Hùng ngồi trên ghế mà trong lòng sục sôi, thứ âm nhạc này làm lão nhớ về những ngày tháng lăn lộn trên chiến trường cùng tiên Hoàng khi xưa.
Cả đám người còn lại đều có suy nghĩ khác nhau.
Rầm rập rầm rập rầm rập, một đội hình từ phía trước xuất hiện, đội hình xếp theo chiều dọc là 4 hàng, gồm gần một trăm người, đang đi đều tới khán đài. Toàn bộ động tác vô cùng dứt khoát, đồng bộ, thống nhất, không hề có một động tác thừa hay chậm hay nhanh nào cả. Hơn trăm người mà như chỉ có một người vậy. Dù là gái hay trai. Đội hình nhanh chóng tiếp cận giữa khán đài. Khi còn cách chục mét người dẫn đầu hô lớn.
- Đứng lại! Đứng!
Rầm rập!
Đội hình ngay lập tức dừng động tác, nghiêm chỉnh trong hàng. Người nào cũng thẳng lưng, vô cùng trang nghiêm. Đội trưởng dẫn đầu khụy một chân xuống đât, hai tay chắp lại, ngẩng đầu nhìn lên giữa khán đài, hô lớn:
- Đặc Công trung đội 1, quân số tham gia một trăm lẻ sáu đồng chí, mời thiếu gia kiểm duyệt!
Hoàng Minh ánh mắt nhìn xuống dưới, số lượng không sai, cả trung đội chỉ còn ba người là luyện khí kì hậu kì mà thôi.
- Được!
Hoàng Minh vừa nói xong, vị trung đội trưởng kia liền đứng dậy, tiếp tục đưa đội ngũ về sát bên trái khán đài, đứng ở vị trí đầu tiên tập kết!
- Luyện thể trung kì cảnh giới, khá tốt cho một vị trí đứng đầu.
Hoàng Thái gật đầu, lão tất nhiên nhận ra, đội ngũ này chỉ có ba người chưa đạt tới luyện thể kì mà thôi. Chuyện đột phá đã ngay trong tầm tay rồi.
Vũ Chiến Hùng cùng Khôi Long, Khôi Phúc thì đang chằm chằm nhìn xuống phía dưới. Nhất là Khôi Phúc, hắn đã mất đi thứ kiêu ngạo vốn có của mình, lúc này, hắn đang vô cùng sôi sục ý chí. Thiên tài, nếu hắn là thiên tài, vậy ở đây phải có hơn cả ngàn thiên tài.
Đội hình tiếp theo tiến vào, vẫn là đội hình chính quy vô cùng, thống nhất, đồng đều.
- Trinh Sát trung đội 6, quân số tham gia 75 đồng chí, mời thiếu gia kiểm duyệt!
Vị trung đội trưởng này, tuổi tác cũng chỉ tầm mười bảy mười tám, thế nhưng đã đạt tới luyện thể trung kì cảnh giới. Nắm trong tay hơn bảy mươi người.
Hoàng Minh chỉ nhìn qua, sau đó hài lòng nói:
- Được!.
- Hải quân trung đội 20, quân số tham gia hai trăm hai mươi sáu đồng chí, mời thiếu gia kiểm duyệt!
- Được!
- Công Binh trung đội 7, quân số tham gia một trăm ba mươi tám đồng chí, mời thiếu gia kiểm duyệt!
- Được!
- Phòng Không trung đội 9, quân số tham gia một trăm mười năm đồng chí, mời thiếu gia kiểm duyệt!
- Được!
- Hoa Anh Đào hộ vệ trung đội 23, 24, 25, ba trăm hai mươi mốt đồng chí, mời thiếu gia kiểm duyệt!
- Được!
Hoa anh đào hộ vệ? Hoàng Thái giật mình, Vũ Chiến Hùng, Khôi Long cùng Khôi Phúc cũng giật mình không thôi. Hóa ra, Hoa Anh Đào thương hội có liên quan tới nơi này. Có lẽ nào Hoa Anh Đào thương hội là từ đám người này tạo dựng, hay có mối liên hệ nào đó chăng?
- Quân Y trung đội 15, quân số tham gia tám mươi sáu đồng chí, mời thiếu gia kiểm duyệt!
Lần này người trung đội trưởng không ngờ là nữ, đội hình quân y này cũng toàn bộ là nữ. Hơn tám mươi thiếu nữ xinh đẹp. Quân y trung đội được coi là nữ nhi quốc, chiếm toàn bộ sự chăm sóc cùng tình cảm của toàn đảo.
- Được!
Hoàng Minh chấp thuận đội hình cuối cùng này. Bên dưới đã đứng thành hàng, hơn một ngàn ba trăm người. Toàn bộ là thanh thiếu niên. Không hề có kẻ nào từ mười chín trở lên cả. Thật kinh hãi là, thực lực cùng tiềm năng thật kinh khủng.
- Nơi đây là làm thế nào tạo ra được?
Hoàng Thái thì thào!
Hoàng Thái, Vũ Chiến Hùng, Vũ mập mạp, Khôi Long và Khôi Phúc được ngồi trên một hàng ghế nhỏ bên cánh trái trên khán đài. Khán đài được thiết kế ở trên vách núi nhô ra. Hai bên đều có một dãy ghế ngồi. Bên phải thì là sự xuất hiện của Kiều Phong, Chu Du, Tiểu Ngư Nhi, Triệu Vân và cả Cao Trang.
Ở giữa khán đài thì chỉ có một cái ghế duy nhất, Hoàng Minh đang đứng ở đó, bên cạnh hắn là Trương Vô Kỵ.
Hôm nay toàn bộ đảo đều mang trên người bộ quân phục. Trên hàng vai đều đeo cầu vai, hai bên cổ đeo hai bộ tiết.
- Gia gia, ta đã từng nói qua, đội quân tinh nhuệ, chính là ở đây!
Hoàng Minh nhìn Hoàng Thái nói. Hoàng Thái ngưng trọng. Nếu toàn bộ đám thiếu niên kia về dưới trướng Hoàng gia. Thật sự, thật sự Hoàng gia có thể trở thành một tông môn rồi. Tiềm năng của đám thiếu niên này quá cao..
- Lão đại, đến giờ rồi!
Trương Vô Kỵ nhắc nhở. Hoàng Minh gật đầu, hắn đứng nghiêm, cất tiếng.
- Bắt đầu đi!
Trương Vô Kỵ nghe được Hoàng Minh nói, cánh tay phải giơ cao lên trên, nắm tay lại. Ngay lập tức, bên dưới khán đài, một đội hình gồm trống kèn nổi lên. Trước đội hình âm nhạc này còn có một trận pháp tăng âm thật lớn. Khiến âm thanh vang vọng toàn bộ đảo. Tiếng nhạc dồn dập, hùng tráng, đều đều không dứt.
- Thật làm lòng người sôi trào, đây là thể loại âm nhạc gì?
Vũ Chiến Hùng ngồi trên ghế mà trong lòng sục sôi, thứ âm nhạc này làm lão nhớ về những ngày tháng lăn lộn trên chiến trường cùng tiên Hoàng khi xưa.
Cả đám người còn lại đều có suy nghĩ khác nhau.
Rầm rập rầm rập rầm rập, một đội hình từ phía trước xuất hiện, đội hình xếp theo chiều dọc là 4 hàng, gồm gần một trăm người, đang đi đều tới khán đài. Toàn bộ động tác vô cùng dứt khoát, đồng bộ, thống nhất, không hề có một động tác thừa hay chậm hay nhanh nào cả. Hơn trăm người mà như chỉ có một người vậy. Dù là gái hay trai. Đội hình nhanh chóng tiếp cận giữa khán đài. Khi còn cách chục mét người dẫn đầu hô lớn.
- Đứng lại! Đứng!
Rầm rập!
Đội hình ngay lập tức dừng động tác, nghiêm chỉnh trong hàng. Người nào cũng thẳng lưng, vô cùng trang nghiêm. Đội trưởng dẫn đầu khụy một chân xuống đât, hai tay chắp lại, ngẩng đầu nhìn lên giữa khán đài, hô lớn:
- Đặc Công trung đội 1, quân số tham gia một trăm lẻ sáu đồng chí, mời thiếu gia kiểm duyệt!
Hoàng Minh ánh mắt nhìn xuống dưới, số lượng không sai, cả trung đội chỉ còn ba người là luyện khí kì hậu kì mà thôi.
- Được!
Hoàng Minh vừa nói xong, vị trung đội trưởng kia liền đứng dậy, tiếp tục đưa đội ngũ về sát bên trái khán đài, đứng ở vị trí đầu tiên tập kết!
- Luyện thể trung kì cảnh giới, khá tốt cho một vị trí đứng đầu.
Hoàng Thái gật đầu, lão tất nhiên nhận ra, đội ngũ này chỉ có ba người chưa đạt tới luyện thể kì mà thôi. Chuyện đột phá đã ngay trong tầm tay rồi.
Vũ Chiến Hùng cùng Khôi Long, Khôi Phúc thì đang chằm chằm nhìn xuống phía dưới. Nhất là Khôi Phúc, hắn đã mất đi thứ kiêu ngạo vốn có của mình, lúc này, hắn đang vô cùng sôi sục ý chí. Thiên tài, nếu hắn là thiên tài, vậy ở đây phải có hơn cả ngàn thiên tài.
Đội hình tiếp theo tiến vào, vẫn là đội hình chính quy vô cùng, thống nhất, đồng đều.
- Trinh Sát trung đội 6, quân số tham gia 75 đồng chí, mời thiếu gia kiểm duyệt!
Vị trung đội trưởng này, tuổi tác cũng chỉ tầm mười bảy mười tám, thế nhưng đã đạt tới luyện thể trung kì cảnh giới. Nắm trong tay hơn bảy mươi người.
Hoàng Minh chỉ nhìn qua, sau đó hài lòng nói:
- Được!.
- Hải quân trung đội 20, quân số tham gia hai trăm hai mươi sáu đồng chí, mời thiếu gia kiểm duyệt!
- Được!
- Công Binh trung đội 7, quân số tham gia một trăm ba mươi tám đồng chí, mời thiếu gia kiểm duyệt!
- Được!
- Phòng Không trung đội 9, quân số tham gia một trăm mười năm đồng chí, mời thiếu gia kiểm duyệt!
- Được!
- Hoa Anh Đào hộ vệ trung đội 23, 24, 25, ba trăm hai mươi mốt đồng chí, mời thiếu gia kiểm duyệt!
- Được!
Hoa anh đào hộ vệ? Hoàng Thái giật mình, Vũ Chiến Hùng, Khôi Long cùng Khôi Phúc cũng giật mình không thôi. Hóa ra, Hoa Anh Đào thương hội có liên quan tới nơi này. Có lẽ nào Hoa Anh Đào thương hội là từ đám người này tạo dựng, hay có mối liên hệ nào đó chăng?
- Quân Y trung đội 15, quân số tham gia tám mươi sáu đồng chí, mời thiếu gia kiểm duyệt!
Lần này người trung đội trưởng không ngờ là nữ, đội hình quân y này cũng toàn bộ là nữ. Hơn tám mươi thiếu nữ xinh đẹp. Quân y trung đội được coi là nữ nhi quốc, chiếm toàn bộ sự chăm sóc cùng tình cảm của toàn đảo.
- Được!
Hoàng Minh chấp thuận đội hình cuối cùng này. Bên dưới đã đứng thành hàng, hơn một ngàn ba trăm người. Toàn bộ là thanh thiếu niên. Không hề có kẻ nào từ mười chín trở lên cả. Thật kinh hãi là, thực lực cùng tiềm năng thật kinh khủng.
- Nơi đây là làm thế nào tạo ra được?
Hoàng Thái thì thào!
Tác giả :
Tạ Trường Thành