Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí
Chương 383: Lợi thế
Hai người riêng phần mình sáng lên cương khí, trên mặt không hề che giấu được vẻ tức giận.
Đối phương vậy mà dám xem thường bọn hắn như vậy, muốn một mình chấp hai, quả thật là làm nhục bọn hắn quá thể mà.
Hắn tưởng rằng có thể cùng Lưu Vấn đấu cái ngang tay liền rất mạnh sao? Có thể một lúc đánh hai người sao? Hắn là từ đâu ra tự tin?
Chẳng lẽ hắn không biết, tuy cả ba người đều là đỉnh phong sơ kì, nhưng đỉnh phong cảnh cùng cảnh giới cũng có mạnh yếu phân chia sao?
Như tên kia Lưu Vấn chính là dựa vào một cái cực kì cấp thấp kiếm ý miễn cưỡng đột phá, kiếm đạo nghiên cứu cũng chả đến đâu, bởi vậy hắn vừa đột phá thực lực cũng không có bao nhiêu tăng trưởng.
Ngược lại bọn hắn hai người này ngâm mình nhiều năm ở đỉnh phong sơ kì cảnh giới, lại nghiên cứu võ công của mình đến mức cực kì thấu triệt, bởi vậy chiến lực mạnh mẽ, nội tình vững chãi.
Hắn đây chính là muốn tìm đường chết, nhất định phải khiến cho hắn trả giá thật đắt đỏ.
Từ Tiểu Bạch cùng Tiếu Mị Mị cũng nhanh chóng sáng lên cương khí hai người phân công tiến công đối thủ của mình, không hề có một chút chậm trễ nào.
Lưu gia lão tổ là đỉnh phong cảnh trung kì cường giả, hắn tuy cảnh giới cao hơn Từ Tiểu Bạch, nhưng Từ Tiểu Bạch chắc chắn sẽ không nhanh chóng bị đánh bại, Triệu Vô Cực chỉ cần giải quyết hết bên này hai tên đỉnh phong sơ kì, sau đó quay sang giúp đỡ Từ Tiểu Bạch giải quyết nốt Lưu gia lão tổ, trận chiến này liền xong.
Còn Tiếu Mị Mị, hắn tin chắc Tiếu Mị Mị sẽ nhanh chóng làm gỏi tên Lưu Vấn này, nàng chính là đường đường chính chính đột phá đỉnh phong cảnh, không phải giống như tên Lưu Vấn này là cưỡng ép đột phá đối với võ công nghiên cứu còn không thấu triệt.
Còn hắn làm sao cưỡng ép đột phá, cái này phải xem Tiếu Mị Mị cùng hắn giao đấu, có thể cảm giác ra được cái gì.
Muốn ép hỏi bọn hắn? nghĩ cũng đừng nghĩ.
Từ Tiểu Bạch biết đối thủ của mình mạnh hơn mình rất nhiều, bởi vậy hắn vừa lên liền là cường công, kiếm khí tung bay không ngừng hướng về đối phương chém tới, khiến cho Lưu Chiến không thể nào rời mắt khỏi hắn, phải chuyên tâm ứng đối.
Tiếu Mị Mị bên này xông tới cận chiến Lưu Vấn, trên tay nàng Cực ma trường so với trước đây lớn hơn rất nhiều, mỗi chưởng vỗ ra Cực ma trường đều đánh cho Lưu Vấn không ngừng thối lui.
Lưu Vấn cũng là muốn giữ khoảng cách, không muốn để cho Tiếu Mị Mị có cơ hội tiếp cận được hắn, sau đó dùng kiếm khí tấn công nàng.
Nhưng Tiếu Mị Mị trên tay Cực ma trường không phải là cái gì yếu đuối nội lực hình thành, hai người cảnh giới bằng nhau, nhưng Tiếu Mị Mị công pháp mạnh mẽ hơn, nội tình thâm sâu hơn võ học nghiên cứu càng thấu triệt hơn, hiển nhiên là dễ dàng đè lên đánh đối phương.
Chiến đấu kịch liệt nhất vẫn là Triệu Vô Cực bên này, chỉ thấy Ân Sùng rút ra kiếm, Hạ Vi rút ra đao, hai người phân biệt một đạo kiếm khí cùng đao khí hướng về Triệu Vô Cực phương hướng chém tới.
Kiếm khí cùng đao khí đều là chém ngang, phong tỏa đi Triệu Vô Cực né tránh khả năng, một trên một dưới hình thành thế công rất chuẩn mực, có thể nói hai người này phối hợp cũng tương đương ăn ý.
Đáng tiếc, bọn hắn gặp phải chính là Triệu Vô Cực, hắn thân pháp chính là đứng ở vị trí hàng đầu trên giang hồ.
Chỉ thấy dưới chân Triệu Vô Cực lóe lên một cái, cả người hắn nằm ngang nhảy lên, vừa vặn nằm ở giữa hai đạo kiếm khí cùng đao khí này, vô cùng xinh đẹp tránh đi đòn phủ đầu của Ân Sùng cùng Hạ Vi.
Triệu Vô Cực ha ha cười nói:
“ các ngươi tặng quà cho ta ta đã nhận được, bây giờ là quà của ta!"
Nói xong, hắn hai tay trái phải đồng thời ngưng tụ ra Thiên địa biến chưởng pháp trên cổ tay thình lình là năm vòng âm dương hoàn, là năm vòng sáng rõ âm dương hoàn.
Triệu Vô Cực hai tay vung lên, hai cái thủ chưởng phá không cuốn lên gió lốc mang theo bài sơn đảo hải tư thế mạnh mẽ hướng hai người lao tới, trên cổ tay của nó còn đang không ngừng có âm dương hoàn xoay vòng, hiện lên một vẻ kì bí khó tả.
Ân Sùng cùng Hạ Vi đồng thời đều nhận ra, bọn hắn khí cơ đã bị Triệu Vô Cực một chưởng này khóa chặt, không thể tránh né đi chỗ nào.
Mà cái làm bọn hắn trong lòng thắt chặt hơn, đối phương vậy mà cũng là đỉnh phong cảnh cường giả, một cái cực kì trẻ tuổi đỉnh phong cảnh cường giả.
Triệu Vô Cực nhìn qua, so với Từ Tiểu Bạch cùng Tiếu Mị Mị đều trẻ tuổi, trên mặt hắn còn chưa xuất hiện bất cứ sợi râu nào, thân hình tuy cao lớn nhưng gương mặt vẫn hiện lên vẻ non nớt của thiếu niên.
Chỉ có ánh mắt hắn sáng lấp lánh có thần như là ân chứa tinh thần, mang theo vô cùng thâm sâu khó dò chi ý khiến người ta dễ dàng bị trầm mê vào trong đó.
Bên ngoài đám người vây xem điên cuồng la to:
“ông trời ơi, hôm nay là ngày gì? tại sao lại có thể xuất hiện nhiều đỉnh phong cảnh cường giả như vậy? Đây là đỉnh phong cảnh đại hội sao? Tại sao bọn hắn cứ một người lại một người xuất hiện như vậy? Sư phụ, không phải ngươi nói đỉnh phong cảnh cực kì hiếm có sao? Tại sao chỗ này liền tập hợp đủ bảy cái vậy?"
“ ta thiên, tên Triệu Vô Cực vậy mà cũng là đỉnh phong cảnh? Hắn là lúc nào đột phá? Vốn tưởng Từ Tiểu Bạch đột phá đỉnh phong cảnh đã là tin tức cực kì chấn động, có thể yên vị ngồi trên đệ nhất tuấn kiệt vị trí, Triệu Vô Cực lại hoành không xuất thế, hắn đây là muốn nghịch thiên a! ta nghe nói hắn tuổi so với Từ Tiểu Bạch còn nhỏ, vậy giang hồ đệ nhất tuấn kiệt bảo tọa không phải hắn ngồi vững rồi sao?"
“ cái đó không quan trọng, sắp tới ngũ đại môn phái tổ chức võ đài, tất cả các lộ tuấn kiệt đều tập trung về đây.chỉ cần dưới ba mươi tuổi liền có thể tham gia, nhưng bọn hắn ba mươi tuổi có người nào đột phá đỉnh phong cảnh giới sao? Lên đài chẳng phải là làm đồ ăn cho Từ Tiểu Bạch cùng Triệu Vô Cực sao? Vậy trận võ đài này chẳng nhẽ là mở ra dành riêng cho hai người bọn hắn?"
“ngươi không thấy Triệu Vô Cực cùng Từ Tiểu Bạch quan hệ rất tốt sao? Từ Tiểu Bạch còn dám đối kháng với toàn bộ ba vị lão tổ, đối kháng Thanh Thành kiếm phái, Ngũ Đao môn cùng Lưu gia vì Triệu Vô Cực. Ta có thể nghi ngờ bọn hắn chính là sẽ phối hợp đánh vào chung kết, cuối cùng chia giải!"
“ như thế nào phối hợp? không phải mọi người là một đối một sao?"
“như thế cũng không biết? Đúng là ngu ngốc. Bọn hắn chính là gặp cường địch thì một người liều mạng tiêu hao đối phương, người kia gạt bỏ đối phương, sau đó ẵm phần thưởng về cùng hưởng chứ sao? Ngươi nghĩ trên giang hồ dưới ba mưới tuổi, có mấy người có thể làm địch thủ của bọn hắn? Bọn hắn chính là trẻ tuổi nhất mạnh mẽ nhất tuấn kiệt a!"
“ đừng nói đừng nói, mau xem chiến đấu. Ông trời ơi, Tiếu Mị Mị cũng là đỉnh phong cảnh cường giả! ta vừa thấy nàng nội lực li thể đánh ra đại cực ma chưởng chiêu bài của Cực Nhạc Ma Tông, hôm nay rốt cuộc là ngày gì, ta thế mà lại thấy ba cái dưới mười tám tuổi đỉnh phong cao thủ? Giang hồ sắp loạn rồi hay sao?"
“ loạn hay không ta không biết, nhưng Lưu gia cùng Thanh Thành kiếm phái cùng Ngũ Đao môn lần này đá trúng thiết bản thật rồi. Mau nhìn, Lưu Vấn bị đánh thổ huyết rồi, hắn sắp thua!"
Bên ngoài điên cuồng vui vẻ thảo luận, nhưng bên trong chiến sự lại rất căng thẳng.
Đối với Triệu Vô Cực một chưởng vỗ tới, hai người không hề dám khinh thường một chút nào, Ân Sùng cùng Hạ Vi lập tức đao kiếm cùng ra, chém ra hai đạo đao khí cùng kiếm khí.
Ầm!
Sóng khí nổ tung, cuốn ngược mà ra như là trường giang vỡ đê.
Ân Sùng cùng Hạ Vi không nhịn được sắc mặt cực kì lo lắng nhìn về phía nhau, hai người đồng thời lùi lại ba bước.
Trên tay của hai người cũng run lên nhè nhẹ, tên Triệu Vô Cực này nội công vậy mà mạnh tới mức này, tinh thuần tới mức này?
Hắn còn trẻ như vậy làm sao có thể tu luyện được mạnh mẽ như vậy nội lực? Không có khả năng a! hắn chẳng lẽ là từ trong bụng mẹ tu luyện sao?
Cảnh giới không những cao dọa người, nội lực cực kì dày nặng hùng hậu lại tinh thuần đến cực điểm. bên trong nó còn ẩn chứa như hư như thực minh kình ám kình đan xem, cùng hắn đối chọi một chiêu liền đã vô cùng khó chịu như vậy, hắn nếu xuất ra chiêu thức mạnh mẽ hơn, vậy hai người chẳng phải liền khổ rồi?
Nhưng hai người đoán vẫn là sai. Triệu Vô Cực nội lực li thể một đòn cũng chỉ có một chiêu Thiên địa biến này mới có thể sử dụng ra mà thôi, còn lại các chiêu thức khác đều là cận thân chiến đấu.
Không nên hiểu nhần đỉnh phong cảnh cường giả chiêu thức nào cũng là nội lực li thể đánh cho cực kì hoàn tráng a, bọn hắn vẫn không thể rời bỏ được những chiêu thức cận chiến.
Bởi vậy căn cơ cùng võ học của mỗi người cũng rất quan trọng.
Nhưng Triệu Vô Cực một chưởng chiếm được ưu thế, hắn cũng không đơn giản muốn dừng lại như vậy mà phải tiếp tục tận dụng ưu thế tiến công.
Triệu Vô Cực khóe miệng kéo lên một nụ cười, nếu ai quen thuộc hắn cái này nụ cười liền hiểu, hắn lại muốn dùng ra vô sỉ chiêu thức.
Ân Sùng cùng Hạ Vi, vẫn là nên tự cầu nhiều phúc!
Đối phương vậy mà dám xem thường bọn hắn như vậy, muốn một mình chấp hai, quả thật là làm nhục bọn hắn quá thể mà.
Hắn tưởng rằng có thể cùng Lưu Vấn đấu cái ngang tay liền rất mạnh sao? Có thể một lúc đánh hai người sao? Hắn là từ đâu ra tự tin?
Chẳng lẽ hắn không biết, tuy cả ba người đều là đỉnh phong sơ kì, nhưng đỉnh phong cảnh cùng cảnh giới cũng có mạnh yếu phân chia sao?
Như tên kia Lưu Vấn chính là dựa vào một cái cực kì cấp thấp kiếm ý miễn cưỡng đột phá, kiếm đạo nghiên cứu cũng chả đến đâu, bởi vậy hắn vừa đột phá thực lực cũng không có bao nhiêu tăng trưởng.
Ngược lại bọn hắn hai người này ngâm mình nhiều năm ở đỉnh phong sơ kì cảnh giới, lại nghiên cứu võ công của mình đến mức cực kì thấu triệt, bởi vậy chiến lực mạnh mẽ, nội tình vững chãi.
Hắn đây chính là muốn tìm đường chết, nhất định phải khiến cho hắn trả giá thật đắt đỏ.
Từ Tiểu Bạch cùng Tiếu Mị Mị cũng nhanh chóng sáng lên cương khí hai người phân công tiến công đối thủ của mình, không hề có một chút chậm trễ nào.
Lưu gia lão tổ là đỉnh phong cảnh trung kì cường giả, hắn tuy cảnh giới cao hơn Từ Tiểu Bạch, nhưng Từ Tiểu Bạch chắc chắn sẽ không nhanh chóng bị đánh bại, Triệu Vô Cực chỉ cần giải quyết hết bên này hai tên đỉnh phong sơ kì, sau đó quay sang giúp đỡ Từ Tiểu Bạch giải quyết nốt Lưu gia lão tổ, trận chiến này liền xong.
Còn Tiếu Mị Mị, hắn tin chắc Tiếu Mị Mị sẽ nhanh chóng làm gỏi tên Lưu Vấn này, nàng chính là đường đường chính chính đột phá đỉnh phong cảnh, không phải giống như tên Lưu Vấn này là cưỡng ép đột phá đối với võ công nghiên cứu còn không thấu triệt.
Còn hắn làm sao cưỡng ép đột phá, cái này phải xem Tiếu Mị Mị cùng hắn giao đấu, có thể cảm giác ra được cái gì.
Muốn ép hỏi bọn hắn? nghĩ cũng đừng nghĩ.
Từ Tiểu Bạch biết đối thủ của mình mạnh hơn mình rất nhiều, bởi vậy hắn vừa lên liền là cường công, kiếm khí tung bay không ngừng hướng về đối phương chém tới, khiến cho Lưu Chiến không thể nào rời mắt khỏi hắn, phải chuyên tâm ứng đối.
Tiếu Mị Mị bên này xông tới cận chiến Lưu Vấn, trên tay nàng Cực ma trường so với trước đây lớn hơn rất nhiều, mỗi chưởng vỗ ra Cực ma trường đều đánh cho Lưu Vấn không ngừng thối lui.
Lưu Vấn cũng là muốn giữ khoảng cách, không muốn để cho Tiếu Mị Mị có cơ hội tiếp cận được hắn, sau đó dùng kiếm khí tấn công nàng.
Nhưng Tiếu Mị Mị trên tay Cực ma trường không phải là cái gì yếu đuối nội lực hình thành, hai người cảnh giới bằng nhau, nhưng Tiếu Mị Mị công pháp mạnh mẽ hơn, nội tình thâm sâu hơn võ học nghiên cứu càng thấu triệt hơn, hiển nhiên là dễ dàng đè lên đánh đối phương.
Chiến đấu kịch liệt nhất vẫn là Triệu Vô Cực bên này, chỉ thấy Ân Sùng rút ra kiếm, Hạ Vi rút ra đao, hai người phân biệt một đạo kiếm khí cùng đao khí hướng về Triệu Vô Cực phương hướng chém tới.
Kiếm khí cùng đao khí đều là chém ngang, phong tỏa đi Triệu Vô Cực né tránh khả năng, một trên một dưới hình thành thế công rất chuẩn mực, có thể nói hai người này phối hợp cũng tương đương ăn ý.
Đáng tiếc, bọn hắn gặp phải chính là Triệu Vô Cực, hắn thân pháp chính là đứng ở vị trí hàng đầu trên giang hồ.
Chỉ thấy dưới chân Triệu Vô Cực lóe lên một cái, cả người hắn nằm ngang nhảy lên, vừa vặn nằm ở giữa hai đạo kiếm khí cùng đao khí này, vô cùng xinh đẹp tránh đi đòn phủ đầu của Ân Sùng cùng Hạ Vi.
Triệu Vô Cực ha ha cười nói:
“ các ngươi tặng quà cho ta ta đã nhận được, bây giờ là quà của ta!"
Nói xong, hắn hai tay trái phải đồng thời ngưng tụ ra Thiên địa biến chưởng pháp trên cổ tay thình lình là năm vòng âm dương hoàn, là năm vòng sáng rõ âm dương hoàn.
Triệu Vô Cực hai tay vung lên, hai cái thủ chưởng phá không cuốn lên gió lốc mang theo bài sơn đảo hải tư thế mạnh mẽ hướng hai người lao tới, trên cổ tay của nó còn đang không ngừng có âm dương hoàn xoay vòng, hiện lên một vẻ kì bí khó tả.
Ân Sùng cùng Hạ Vi đồng thời đều nhận ra, bọn hắn khí cơ đã bị Triệu Vô Cực một chưởng này khóa chặt, không thể tránh né đi chỗ nào.
Mà cái làm bọn hắn trong lòng thắt chặt hơn, đối phương vậy mà cũng là đỉnh phong cảnh cường giả, một cái cực kì trẻ tuổi đỉnh phong cảnh cường giả.
Triệu Vô Cực nhìn qua, so với Từ Tiểu Bạch cùng Tiếu Mị Mị đều trẻ tuổi, trên mặt hắn còn chưa xuất hiện bất cứ sợi râu nào, thân hình tuy cao lớn nhưng gương mặt vẫn hiện lên vẻ non nớt của thiếu niên.
Chỉ có ánh mắt hắn sáng lấp lánh có thần như là ân chứa tinh thần, mang theo vô cùng thâm sâu khó dò chi ý khiến người ta dễ dàng bị trầm mê vào trong đó.
Bên ngoài đám người vây xem điên cuồng la to:
“ông trời ơi, hôm nay là ngày gì? tại sao lại có thể xuất hiện nhiều đỉnh phong cảnh cường giả như vậy? Đây là đỉnh phong cảnh đại hội sao? Tại sao bọn hắn cứ một người lại một người xuất hiện như vậy? Sư phụ, không phải ngươi nói đỉnh phong cảnh cực kì hiếm có sao? Tại sao chỗ này liền tập hợp đủ bảy cái vậy?"
“ ta thiên, tên Triệu Vô Cực vậy mà cũng là đỉnh phong cảnh? Hắn là lúc nào đột phá? Vốn tưởng Từ Tiểu Bạch đột phá đỉnh phong cảnh đã là tin tức cực kì chấn động, có thể yên vị ngồi trên đệ nhất tuấn kiệt vị trí, Triệu Vô Cực lại hoành không xuất thế, hắn đây là muốn nghịch thiên a! ta nghe nói hắn tuổi so với Từ Tiểu Bạch còn nhỏ, vậy giang hồ đệ nhất tuấn kiệt bảo tọa không phải hắn ngồi vững rồi sao?"
“ cái đó không quan trọng, sắp tới ngũ đại môn phái tổ chức võ đài, tất cả các lộ tuấn kiệt đều tập trung về đây.chỉ cần dưới ba mươi tuổi liền có thể tham gia, nhưng bọn hắn ba mươi tuổi có người nào đột phá đỉnh phong cảnh giới sao? Lên đài chẳng phải là làm đồ ăn cho Từ Tiểu Bạch cùng Triệu Vô Cực sao? Vậy trận võ đài này chẳng nhẽ là mở ra dành riêng cho hai người bọn hắn?"
“ngươi không thấy Triệu Vô Cực cùng Từ Tiểu Bạch quan hệ rất tốt sao? Từ Tiểu Bạch còn dám đối kháng với toàn bộ ba vị lão tổ, đối kháng Thanh Thành kiếm phái, Ngũ Đao môn cùng Lưu gia vì Triệu Vô Cực. Ta có thể nghi ngờ bọn hắn chính là sẽ phối hợp đánh vào chung kết, cuối cùng chia giải!"
“ như thế nào phối hợp? không phải mọi người là một đối một sao?"
“như thế cũng không biết? Đúng là ngu ngốc. Bọn hắn chính là gặp cường địch thì một người liều mạng tiêu hao đối phương, người kia gạt bỏ đối phương, sau đó ẵm phần thưởng về cùng hưởng chứ sao? Ngươi nghĩ trên giang hồ dưới ba mưới tuổi, có mấy người có thể làm địch thủ của bọn hắn? Bọn hắn chính là trẻ tuổi nhất mạnh mẽ nhất tuấn kiệt a!"
“ đừng nói đừng nói, mau xem chiến đấu. Ông trời ơi, Tiếu Mị Mị cũng là đỉnh phong cảnh cường giả! ta vừa thấy nàng nội lực li thể đánh ra đại cực ma chưởng chiêu bài của Cực Nhạc Ma Tông, hôm nay rốt cuộc là ngày gì, ta thế mà lại thấy ba cái dưới mười tám tuổi đỉnh phong cao thủ? Giang hồ sắp loạn rồi hay sao?"
“ loạn hay không ta không biết, nhưng Lưu gia cùng Thanh Thành kiếm phái cùng Ngũ Đao môn lần này đá trúng thiết bản thật rồi. Mau nhìn, Lưu Vấn bị đánh thổ huyết rồi, hắn sắp thua!"
Bên ngoài điên cuồng vui vẻ thảo luận, nhưng bên trong chiến sự lại rất căng thẳng.
Đối với Triệu Vô Cực một chưởng vỗ tới, hai người không hề dám khinh thường một chút nào, Ân Sùng cùng Hạ Vi lập tức đao kiếm cùng ra, chém ra hai đạo đao khí cùng kiếm khí.
Ầm!
Sóng khí nổ tung, cuốn ngược mà ra như là trường giang vỡ đê.
Ân Sùng cùng Hạ Vi không nhịn được sắc mặt cực kì lo lắng nhìn về phía nhau, hai người đồng thời lùi lại ba bước.
Trên tay của hai người cũng run lên nhè nhẹ, tên Triệu Vô Cực này nội công vậy mà mạnh tới mức này, tinh thuần tới mức này?
Hắn còn trẻ như vậy làm sao có thể tu luyện được mạnh mẽ như vậy nội lực? Không có khả năng a! hắn chẳng lẽ là từ trong bụng mẹ tu luyện sao?
Cảnh giới không những cao dọa người, nội lực cực kì dày nặng hùng hậu lại tinh thuần đến cực điểm. bên trong nó còn ẩn chứa như hư như thực minh kình ám kình đan xem, cùng hắn đối chọi một chiêu liền đã vô cùng khó chịu như vậy, hắn nếu xuất ra chiêu thức mạnh mẽ hơn, vậy hai người chẳng phải liền khổ rồi?
Nhưng hai người đoán vẫn là sai. Triệu Vô Cực nội lực li thể một đòn cũng chỉ có một chiêu Thiên địa biến này mới có thể sử dụng ra mà thôi, còn lại các chiêu thức khác đều là cận thân chiến đấu.
Không nên hiểu nhần đỉnh phong cảnh cường giả chiêu thức nào cũng là nội lực li thể đánh cho cực kì hoàn tráng a, bọn hắn vẫn không thể rời bỏ được những chiêu thức cận chiến.
Bởi vậy căn cơ cùng võ học của mỗi người cũng rất quan trọng.
Nhưng Triệu Vô Cực một chưởng chiếm được ưu thế, hắn cũng không đơn giản muốn dừng lại như vậy mà phải tiếp tục tận dụng ưu thế tiến công.
Triệu Vô Cực khóe miệng kéo lên một nụ cười, nếu ai quen thuộc hắn cái này nụ cười liền hiểu, hắn lại muốn dùng ra vô sỉ chiêu thức.
Ân Sùng cùng Hạ Vi, vẫn là nên tự cầu nhiều phúc!
Tác giả :
duatop1001