Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí
Chương 38: Triệu vô cực vs lý tiếu (3)
Tuy ăn đan dược nhưng còn phải chờ một chút mới có hiệu quả. Triệu Vô Cực liền không ngừng di chuyển tránh né công kích đối phương, những ngày qua khổ luyện thân pháp trong lúc này thể hiện hiệu quả to lớn, Lý Tiếu trong lúc nhất thời không thể đánh trúng hắn được. Thương thế trên người cũng không ngừng được chữa trị, nội phủ cùng khí huyết vận chuyển mạnh mẽ trở lại.
Lý Tiếu vốn sử dụng Cuồng bạo đan, sức công kích tăng lên nhưng lại giảm xuống lí trí cùng tỉ lệ chính xác, gặp phải thân pháp của Triệu Vô Cực liền khắp nơi bị áp chế, trong lúc nhất thời không thể đánh trúng đối phương khiến hắn hết sức tức giận. Cuồng bạo đan dược lực đang dần trôi qua nếu để Triệu Vô Cực kéo dài trận chiến đến lúc đó hắn rơi vào suy yếu kì chỉ có thể làm cá trên thớt mặc Triệu Vô Cực làm thịt. nghĩ tới đây Lý Tiếu rống to:
“Triệu Vô Cực ngươi chỉ biết tránh né thôi sao, giống như con chuột vậy. Có giỏi thì cùng ta đánh"
Triệu Vô Cực mới không ngốc đứng lại cùng hắn đối công đây, hắn đang chờ vết thương bản thân khỏi hẳn. Hắn cũng có thể kéo dài chờ Lý Tiếu đan dược hiệu lực trôi qua mới cùng hắn đánh, nhưng Triệu Vô Cực bị Lý Tiếu đánh thương đã đánh ra chân hỏa rồi, hắn cũng không tin bản thân không làm chết được Lý Tiếu.
Triệu Vô Cực không ngừng tránh né lấy, Lý Tiếu thì không ngừng truy đuổi. Lý Tiếu cơ sở thiếu quyền pháp cùng không tu luyện quá cao minh thân pháp thiếu hụt lúc này càng được phóng to ra, hắn không thể nào đánh trúng được Triệu Vô Cực 1 lòng né tránh.
Dược lực phát huy ổn định, Triệu Vô Cực trong cơ thể đã đạt tới trạng thái đỉnh cao, hắn không tiếp tục né tránh nữa mà là nhảy lùi ra một đoạn đứng quan sát Lý Tiếu.
Lý Tiếu thấy Triệu Vô Cực không tiếp tục tránh né cũng không truy đuổi, liền cười gằn nói:
“ta còn tưởng ngươi làm con chuột trốn chun trốn lủi mãi đây"
Hắn muốn khích tướng Triệu Vô Cực, để Triệu Vô Cực cùng hắn đối công. Triệu Vô Cực nếu tiếp tục né tránh hắn không cách nào cầm xuống Triệu Vô Cực.
Triệu Vô Cực cười lạnh: “ Ngươi đã chuẩn bị xong chưa?"
Lý Tiếu sắc mặt trầm xuống, hắn nói: “ ngươi đã vội vã đi chết như thế ta liền thành toàn cho ngươi"
.
Triệu Vô Cực cùng Lý Tiếu 2 người khí thế lại được đẩy tới đinh cao. Triệu Vô Cực vận chuyển Tử Hà Bất Diệt thần công tới cực hạn, nội lực không ngừng đươc hắn áp súc vào tay phải, tay phải lập tức hiện lên 1 vòng âm dương hoàn. Nhưng đây không phải kết thúc, hắn còn đang không ngừng mượn đan dược uy lực tiếp tục tích súc.
“không đủ, còn không đủ,..."
Trong lòng Triệu Vô Cực gầm nhẹ, một vòng âm dương hoàn không thể cùng đối phương là địch hắn đã thử qua, chỉ có 2 vòng mới có thể cùng đối phương tranh phong.
Triệu Vô Cực không ngừng vận chuyển nội lực, cái thứ 2 âm dương hoàn đang dần dần thành hình, khí thế hắn không ngừng cất cao.
Lý Tiếu đã vận chuyển linh lực xong, mặt hắn âm trầm dường như có thể chảy ra nước tới, đối với Triệu Vô Cực nói: “Ngươi đã chuẩn bị xong chưa? Lần này ta sẽ không nương tay đâu!"
Triệu Vô Cực haha cười to nói: “ tốt nhất đừng nương tay, nếu không ta sợ sẽ lỡ tay đánh chết ngươi"
Nói tới đây hắn rống to một tiếng một cỗ đau nhức từ tay phải truyền tới khiến tim hắn như thắt lại mấy giây, Triệu Vô Cực ý chí mạnh mẽ cố nén đau đớn, hắn liền lấy hết tốc độ xông tới đối phương rống to:
“ Thiên Địa Tinh biến chưởng"
“Mãnh hổ phá thiên quyền"
Triệu Vô Cực cùng Lý Tiếu đều rống to xông vào nhau, khí thế 2 người đều đạt tới đỉnh phong, khí thế giao phong hết sức kịch liệt.
Mãnh hổ phá thiên quyền là sát chiêu của mãnh hổ luyện thể quyền, Lý Tiếu sử dụng chiêu này chính là muốn cùng Triệu Vô Cực quyết ra một cái thắng thua, cuồng bạo đan dược lực sắp trôi qua, hắn không có quá nhiều lựa chọn.
Thiên Địa Tinh biến chưởng 2 vòng âm dương hoàn cũng chính là cực hạn của Triệu Vô Cực bây giờ, sử dụng ra chiêu này hắn chính là mượn đan dược oai cưỡng ép bản thân mới có thể xuất ra, một chưởng này ra, thắng bại ắt phân.
“Ầm"
Lần này âm thanh bùng nổ so với lần trước còn lớn gấp đôi,sóng xung kích càng là quét đến đám kia ngoại môn đệ tử áo quần bay loạn, một số người đứng mũi chịu sào còn phải lấy tay che bớt gió mới miễn cưỡng mở mắt ra xem được.
Sư huynh giáp một mặt sợ hãi nói: “Triệu Vô Cực là làm sao tu luyện, mới nhỏ tuổi liền mạnh mẽ như vậy, ta đều nhanh hoài nghi hắn là từ trong bụng mẹ liền biết tu luyện yêu nghiệt. Cái này lực công kích đã đạt vượt xa luyện khí kì 1 tầng cực hạn có thể đánh ra đi, bình thường luyện khí kì 2 tầng cũng không dễ dàng gì có thể đánh ra công kích như thế này."
Sư huynh ất đồng ý nói: “ thiên tài quả nhiên không thể dùng lẽ thường để phán đoán, xem ra trận dấu này kết thúc Triệu Vô Cực không muốn nổi tiếng cũng phải nổi tiếng a. 2 tuổi liền tu thành nội lực mạnh mẽ như vậy. Hắn không trực tiếp tu linh lực mà lại đi tu luyện nội công mới là điều làm ta khó hiểu? không phải linh lực càng manh hơn sao? Lấy xuất thân của hắn tu luyện linh lực chính là đơn giản như ăn cơm bữa a."
Sư huynh bính: “ Cũng có thể là Triệu trưởng lão cùng Sở trưởng lão chỉ đạo hắn tu luyện thì sao? Lại nói các ngươi lúc này nói cái này thích hợp sao? Trận đấu đang căng thẳng a! Nhanh xem, sắp phân thắng bại!"
Nói xong mọi người đều hết sức tập trung vào giữa võ đài, Triệu Vô Cực cùng Lý Tiếu chưởng quyền va chạm khí thế kéo tới cực đỉnh, trên tay Triệu Vô Cực vì không chịu nổi áp lực của Thiên Địa Tinh biến chưởng bắt đầu nứt toác ra từng đường huyết đạo,máu tươi chảy ròng.
“Rống"!
Triệu Vô Cực rống to một tiếng, cánh tay phải bắp tay phòng to một vòng, Tử Hà Bất Diệt thần công điên cuồng tái tạo nội lực trong cơ thể hắn, Triệu Vô Cực dồn hết toàn bộ nội lực còn lại phát huy ra Thiên Địa Tinh biến chưởng uy lực tối thượng một kích.
“Rắc!"
Một tiếng xương cốt gãy vỡ nhẹ nhàng vang lên, xung quanh tất cả mọi người đều đánh lên 12 phần tinh thần, bọn họ không biết là ai vừa bị rạn xương, gãy xương.
“Chết" Triệu Vô Cực điên cuồng gào to.
“ầm"
Sóng xung kích bắn ra bốn phía, Lý Tiếu cánh tay xương bị đánh gãy toàn bộ, như diều đứt dây bay ngược về sau, miệng không ngừng phun máu tươi. Thiên Địa Tinh biến chưởng ám kình không ngừng len lỏi vào trong kinh mạch hắn, phá hoại toàn bộ kinh mạch tay phải. Sau đó lại tiếp tục phá hoại nội phủ, lục phủ ngũ tạng của hắn bây giờ bị thương hết sức nghiêm trọng.
Lý Tiếu bay ngược về sau 6 7m nặng nề rơi xuống đất, tiếp tục lăn thêm mấy chục vòng mới dừng lại, cản người như một cái vải rách búp bê tàn tạ đến không nỡ nhìn.
Triệu Vô Cực không dám thừa cơ truy kích, hắn vận hết sức lực đánh ra một chưởng vừa rồi cũng không dễ chịu gì, khí huyết cuồn cuộn lúc nào cũng muốn phun ra một ngụm nghịch huyết, bây giờ khắp cơ thể đau đớn như có thiên đao vạn quả, nhất là cánh tay phải bị cắn trả nổ tan máu thịt be bét. Hắn vội vàng lấy ra chữa thương đan dược cấp tốc ăn vào 3 4 loại, lại mang Sinh nhục tán rắc vào tay phải. Một lát sau khí huyết mới dần ổn định lại, cánh tay máu cũng ngừng chảy, Triệu Vô Cực lúc này mới rảnh rỗi để ý tới Lý Tiếu nằm ở nơi kia.
Lý Tiếu ngón tay còn giật giật chứng minh hắn vẫn còn sống, Triệu Vô Cực đi tới trước mặt hắn.
Triệu Vô Cực thảm, Lý Tiếu so với hắn càng thảm. Ngoại môn trang phục rách nát thấm đầy máu tươi, tóc tai rũ rượi, ánh mắt vô thần. Tay phải càng là bị gãy xương, đoạn xương tay bạch cốt lòi cả ra ngoài, nhìn sấn nhân tâm hoảng sợ.
Lục phủ ngũ tạng của Lý Tiếu đã bị Triệu Vô Cực ám kình từ Thiên Địa Tinh biến chưởng phá hoại cực kì nghiêm trọng bây giờ cho dù muốn chữa cho hắn cũng rất khó, không biết tốn kém bao nhiêu tiên đan diệu dược, nhưng chắc chắn sẽ không có ai ra mặt chữa thương cho hắn. Dù sao không phải ai cũng có được 2 cái phụ mẫu nguyên anh kì trưởng lão như Triệu Vô Cực.
.
Lý Tiếu trên khóe miệng kéo ra một nụ cười bất đắc dĩ, tới lúc này hắn cảm thấy chẳng đáng. Bởi đan dược mê hoặc hắn mới tới nhúng cái vũng nước đục này, bản thân cho là có thể dễ dàng bóp chết Triệu Vô Cực lại là một cái khoác da heo mãnh hổ.
Không đúng, là cuồng ưng mới hình dung chuẩn xác hắn. Cao ngạo, mạnh mẽ kiên định. Bị hắn nhìn chằm chằm con mồi từ trước tới giờ chưa hề thoát khỏi ma trảo của hắn bao giờ.
Lý Tiếu gian nan nói: “ Triệu Vô Cực, ngươi rất mạnh, Tiếp ngươi cái này đơn sinh ý chính là sai lầm to lớn nhất đời ta, cái giả phải trả cũng quá đắt. thật buồn cười a, trước đây ta là duy nhất một cái trong làng phát hiện ra tiên căn, lúc đó ta tự hào làm sao, phong quang vạn trượng làm sao. Đến môn phái ta mới biết tu luyện gian nan, nhưng cũng không chịu từ bỏ một lòng hướng đạo. Cuối cùng lại chết bởi chính lòng tham của mình. Ha ha ha,đây chính là nhân sinh sao, thật buồn"
Nói tới đây, Lý Tiếu liền im bặt đi.Khí tuyệt.
Triệu Vô Cực từ lúc bước tới liền cảm nhận được hắn sinh cơ không ngừng trôi đi. Từ lúc trúng trảo pháp của Triệu Vô Cực hắn liền liên tục mất máu, đổ huyết kéo dài lại thêm Cuồng bạo đan liên tục thiêu đốt sinh mệnh hắn khiến hắn đã lạnh vì tuyết lại rét vì sương.
Cuối cùng giao tranh mới là lúc tử vong hồi chuông với hắn vang lên. Thiên Địa Tinh biến chưởng của Triệu Vô Cực sáng tạo không chỉ mang minh kình mạnh mẽ lại mang ám kình âm nhu hiểm độc, phá hoại kinh mạch chính là nhát đao chí mạng lấy đi tính mạng của Lý Tiếu.
Đối thủ đã chết, Triệu Vô Cực cũng bị thương không nhẹ cần thời gian tĩnh dưỡng. Hắn chỉ thở dài một tiếng, nhân sinh vô thường. Hôm nay phong hoa tuyệt đại, đâu biết ngày mai có thể là mây đen che trời hay không. Trong thế giới này bản thân cường đại mới là căn bản để hắn có thể đứng vững gót chân. Nếu không một ngày nào đó, Trình Tú Lý Tiếu chính là tấm gương cho hắn.
Triệu Vô Cực đi xuống võ đài, bóng lưng mệt mỏi cô tịch trở về Luyện Khí phong.
Đợi Triệu Vô Cực rời đi phía dưới vây xem người mới vỡ tổ, mọi người không ngừng bàn luận trận chiến vừa rồi.
Sư huynh giáp: “Triệu Vô Cực chính là tu luyện cơ sở trảo pháp sao, trảo pháp có mạnh mẽ như thế sao? Chẳng phải trước đây mọi người đều bảo trảo pháp không đáng luyện a? Thấy nhục thân hắn trình độ cũng rất mạnh mẽ đi, không thua gì chúng ta đám này ngoại môn đệ tử rồi!"
Sư huynh ất: “Cái ta quan tâm chính là hắn dùng chưởng pháp gì a? thật mạnh mẽ chưởng pháp? Có thể vượt cấp khiêu chiến, các ngươi có hiểu hay không a, VƯỢT CẤP KHIÊU CHIẾN. lúc đầu hắn chỉ đánh ngang tay Lý Tiếu nhưng sau đó sử dụng chưởng pháp này thì có thể đánh thằng Lý Tiếu. Lý Tiếu dù sao cũng là luyện khí kì 1 tầng đỉnh phong a, cứ như thế thì bị hắn một cái Nội lực tu sĩ giết chết rồi? Ai biết đó là chưởng pháp gì không? Quỳ cầu phổ cập kiến thức a?"
Sư huynh bính liền nói: “ cũng không phải vượt cấp khiêu chiến liền không phải trả giá. Hắn sử dụng xong cả cánh tay đều nứt toác chảy máu, ngươi không thấy sao?"
Sư huynh ất phản bác: “ muốn hơn người liền phải trả giá, muốn vượt cấp khiêu chiến một chút thương thế này tính là gì? Chúng ta cũng không phải không mua nổi mấy cái kia đan dược. Ta xem qua cũng không phải là quá đắt, nhất là cái kia Sinh nhục tán lại là hàng rẻ, hoàn toàn có thể gánh chịu được! Hắn bị thương có thể là do còn nhỏ, cơ thể gánh chịu không nổi áp lực đi"
Sư huynh đinh liền đồng ý nói: “ta cũng cho rằng như vậy, là do hắn quá nhỏ không gánh chịu nổi uy lực chưởng pháp. Phải biết trên thế giới này pháp thuật công pháp tu luyện đèu có điều kiện trước đưa a. Có thể cái kia chưởng pháp yêu cầu nhục thân mạnh mẽ thì sao. Chúng ta lớn hơn hắn nhiều, nhục thân cũng cường hãn hơn nhiều, gánh chịu hẳn là có thể!"
Sư huynh giáp liền nói: “vậy còn chờ gì, chúng ta mau tới Tàng thư các tìm Diệp trưởng lão dò hỏi a. Nếu Triệu Vô Cực từ tàng thư các mượn đi bí tịch hẳn là sẽ có ghi chép, Diệp trưởng lão cũng sẽ tiết lộ một hai cho chúng ta"
“đúng, mau đi" Mọi người dồn dập đồng ý, lập tức hướng đi Tàng thư các xuất phát.
Một số người thì ở bên cạnh hiếu kì lắng nghe các vị sư huynh này bình phẩm, lập tức cũng đi theo, tìm kiếm cơ duyên của bản thân. Nếu bọn họ có thể mượn được thì chính hắn cũng có thể a, đây là một cơ hội hiếm có, vượt cấp khiêu chiến chính là mộng của tất cả tu sĩ Thanh Vân Tông. Nó không chỉ đại biểu cho bản thân chiến lực mạnh mẽ, mà càng là cơ hội tìm kiếm cao cấp hơn thiên tài địa bảo,cùng thủ hộ yêu thú giao tranh,
Những thứ này không hề liên quan đến Triệu Vô Cực, hắn lúc này chỉ kéo mỏi mệt thân thể trở về nhà, hắn muốn nghỉ ngơi tĩnh dưỡng một thời gian.
Lý Tiếu vốn sử dụng Cuồng bạo đan, sức công kích tăng lên nhưng lại giảm xuống lí trí cùng tỉ lệ chính xác, gặp phải thân pháp của Triệu Vô Cực liền khắp nơi bị áp chế, trong lúc nhất thời không thể đánh trúng đối phương khiến hắn hết sức tức giận. Cuồng bạo đan dược lực đang dần trôi qua nếu để Triệu Vô Cực kéo dài trận chiến đến lúc đó hắn rơi vào suy yếu kì chỉ có thể làm cá trên thớt mặc Triệu Vô Cực làm thịt. nghĩ tới đây Lý Tiếu rống to:
“Triệu Vô Cực ngươi chỉ biết tránh né thôi sao, giống như con chuột vậy. Có giỏi thì cùng ta đánh"
Triệu Vô Cực mới không ngốc đứng lại cùng hắn đối công đây, hắn đang chờ vết thương bản thân khỏi hẳn. Hắn cũng có thể kéo dài chờ Lý Tiếu đan dược hiệu lực trôi qua mới cùng hắn đánh, nhưng Triệu Vô Cực bị Lý Tiếu đánh thương đã đánh ra chân hỏa rồi, hắn cũng không tin bản thân không làm chết được Lý Tiếu.
Triệu Vô Cực không ngừng tránh né lấy, Lý Tiếu thì không ngừng truy đuổi. Lý Tiếu cơ sở thiếu quyền pháp cùng không tu luyện quá cao minh thân pháp thiếu hụt lúc này càng được phóng to ra, hắn không thể nào đánh trúng được Triệu Vô Cực 1 lòng né tránh.
Dược lực phát huy ổn định, Triệu Vô Cực trong cơ thể đã đạt tới trạng thái đỉnh cao, hắn không tiếp tục né tránh nữa mà là nhảy lùi ra một đoạn đứng quan sát Lý Tiếu.
Lý Tiếu thấy Triệu Vô Cực không tiếp tục tránh né cũng không truy đuổi, liền cười gằn nói:
“ta còn tưởng ngươi làm con chuột trốn chun trốn lủi mãi đây"
Hắn muốn khích tướng Triệu Vô Cực, để Triệu Vô Cực cùng hắn đối công. Triệu Vô Cực nếu tiếp tục né tránh hắn không cách nào cầm xuống Triệu Vô Cực.
Triệu Vô Cực cười lạnh: “ Ngươi đã chuẩn bị xong chưa?"
Lý Tiếu sắc mặt trầm xuống, hắn nói: “ ngươi đã vội vã đi chết như thế ta liền thành toàn cho ngươi"
.
Triệu Vô Cực cùng Lý Tiếu 2 người khí thế lại được đẩy tới đinh cao. Triệu Vô Cực vận chuyển Tử Hà Bất Diệt thần công tới cực hạn, nội lực không ngừng đươc hắn áp súc vào tay phải, tay phải lập tức hiện lên 1 vòng âm dương hoàn. Nhưng đây không phải kết thúc, hắn còn đang không ngừng mượn đan dược uy lực tiếp tục tích súc.
“không đủ, còn không đủ,..."
Trong lòng Triệu Vô Cực gầm nhẹ, một vòng âm dương hoàn không thể cùng đối phương là địch hắn đã thử qua, chỉ có 2 vòng mới có thể cùng đối phương tranh phong.
Triệu Vô Cực không ngừng vận chuyển nội lực, cái thứ 2 âm dương hoàn đang dần dần thành hình, khí thế hắn không ngừng cất cao.
Lý Tiếu đã vận chuyển linh lực xong, mặt hắn âm trầm dường như có thể chảy ra nước tới, đối với Triệu Vô Cực nói: “Ngươi đã chuẩn bị xong chưa? Lần này ta sẽ không nương tay đâu!"
Triệu Vô Cực haha cười to nói: “ tốt nhất đừng nương tay, nếu không ta sợ sẽ lỡ tay đánh chết ngươi"
Nói tới đây hắn rống to một tiếng một cỗ đau nhức từ tay phải truyền tới khiến tim hắn như thắt lại mấy giây, Triệu Vô Cực ý chí mạnh mẽ cố nén đau đớn, hắn liền lấy hết tốc độ xông tới đối phương rống to:
“ Thiên Địa Tinh biến chưởng"
“Mãnh hổ phá thiên quyền"
Triệu Vô Cực cùng Lý Tiếu đều rống to xông vào nhau, khí thế 2 người đều đạt tới đỉnh phong, khí thế giao phong hết sức kịch liệt.
Mãnh hổ phá thiên quyền là sát chiêu của mãnh hổ luyện thể quyền, Lý Tiếu sử dụng chiêu này chính là muốn cùng Triệu Vô Cực quyết ra một cái thắng thua, cuồng bạo đan dược lực sắp trôi qua, hắn không có quá nhiều lựa chọn.
Thiên Địa Tinh biến chưởng 2 vòng âm dương hoàn cũng chính là cực hạn của Triệu Vô Cực bây giờ, sử dụng ra chiêu này hắn chính là mượn đan dược oai cưỡng ép bản thân mới có thể xuất ra, một chưởng này ra, thắng bại ắt phân.
“Ầm"
Lần này âm thanh bùng nổ so với lần trước còn lớn gấp đôi,sóng xung kích càng là quét đến đám kia ngoại môn đệ tử áo quần bay loạn, một số người đứng mũi chịu sào còn phải lấy tay che bớt gió mới miễn cưỡng mở mắt ra xem được.
Sư huynh giáp một mặt sợ hãi nói: “Triệu Vô Cực là làm sao tu luyện, mới nhỏ tuổi liền mạnh mẽ như vậy, ta đều nhanh hoài nghi hắn là từ trong bụng mẹ liền biết tu luyện yêu nghiệt. Cái này lực công kích đã đạt vượt xa luyện khí kì 1 tầng cực hạn có thể đánh ra đi, bình thường luyện khí kì 2 tầng cũng không dễ dàng gì có thể đánh ra công kích như thế này."
Sư huynh ất đồng ý nói: “ thiên tài quả nhiên không thể dùng lẽ thường để phán đoán, xem ra trận dấu này kết thúc Triệu Vô Cực không muốn nổi tiếng cũng phải nổi tiếng a. 2 tuổi liền tu thành nội lực mạnh mẽ như vậy. Hắn không trực tiếp tu linh lực mà lại đi tu luyện nội công mới là điều làm ta khó hiểu? không phải linh lực càng manh hơn sao? Lấy xuất thân của hắn tu luyện linh lực chính là đơn giản như ăn cơm bữa a."
Sư huynh bính: “ Cũng có thể là Triệu trưởng lão cùng Sở trưởng lão chỉ đạo hắn tu luyện thì sao? Lại nói các ngươi lúc này nói cái này thích hợp sao? Trận đấu đang căng thẳng a! Nhanh xem, sắp phân thắng bại!"
Nói xong mọi người đều hết sức tập trung vào giữa võ đài, Triệu Vô Cực cùng Lý Tiếu chưởng quyền va chạm khí thế kéo tới cực đỉnh, trên tay Triệu Vô Cực vì không chịu nổi áp lực của Thiên Địa Tinh biến chưởng bắt đầu nứt toác ra từng đường huyết đạo,máu tươi chảy ròng.
“Rống"!
Triệu Vô Cực rống to một tiếng, cánh tay phải bắp tay phòng to một vòng, Tử Hà Bất Diệt thần công điên cuồng tái tạo nội lực trong cơ thể hắn, Triệu Vô Cực dồn hết toàn bộ nội lực còn lại phát huy ra Thiên Địa Tinh biến chưởng uy lực tối thượng một kích.
“Rắc!"
Một tiếng xương cốt gãy vỡ nhẹ nhàng vang lên, xung quanh tất cả mọi người đều đánh lên 12 phần tinh thần, bọn họ không biết là ai vừa bị rạn xương, gãy xương.
“Chết" Triệu Vô Cực điên cuồng gào to.
“ầm"
Sóng xung kích bắn ra bốn phía, Lý Tiếu cánh tay xương bị đánh gãy toàn bộ, như diều đứt dây bay ngược về sau, miệng không ngừng phun máu tươi. Thiên Địa Tinh biến chưởng ám kình không ngừng len lỏi vào trong kinh mạch hắn, phá hoại toàn bộ kinh mạch tay phải. Sau đó lại tiếp tục phá hoại nội phủ, lục phủ ngũ tạng của hắn bây giờ bị thương hết sức nghiêm trọng.
Lý Tiếu bay ngược về sau 6 7m nặng nề rơi xuống đất, tiếp tục lăn thêm mấy chục vòng mới dừng lại, cản người như một cái vải rách búp bê tàn tạ đến không nỡ nhìn.
Triệu Vô Cực không dám thừa cơ truy kích, hắn vận hết sức lực đánh ra một chưởng vừa rồi cũng không dễ chịu gì, khí huyết cuồn cuộn lúc nào cũng muốn phun ra một ngụm nghịch huyết, bây giờ khắp cơ thể đau đớn như có thiên đao vạn quả, nhất là cánh tay phải bị cắn trả nổ tan máu thịt be bét. Hắn vội vàng lấy ra chữa thương đan dược cấp tốc ăn vào 3 4 loại, lại mang Sinh nhục tán rắc vào tay phải. Một lát sau khí huyết mới dần ổn định lại, cánh tay máu cũng ngừng chảy, Triệu Vô Cực lúc này mới rảnh rỗi để ý tới Lý Tiếu nằm ở nơi kia.
Lý Tiếu ngón tay còn giật giật chứng minh hắn vẫn còn sống, Triệu Vô Cực đi tới trước mặt hắn.
Triệu Vô Cực thảm, Lý Tiếu so với hắn càng thảm. Ngoại môn trang phục rách nát thấm đầy máu tươi, tóc tai rũ rượi, ánh mắt vô thần. Tay phải càng là bị gãy xương, đoạn xương tay bạch cốt lòi cả ra ngoài, nhìn sấn nhân tâm hoảng sợ.
Lục phủ ngũ tạng của Lý Tiếu đã bị Triệu Vô Cực ám kình từ Thiên Địa Tinh biến chưởng phá hoại cực kì nghiêm trọng bây giờ cho dù muốn chữa cho hắn cũng rất khó, không biết tốn kém bao nhiêu tiên đan diệu dược, nhưng chắc chắn sẽ không có ai ra mặt chữa thương cho hắn. Dù sao không phải ai cũng có được 2 cái phụ mẫu nguyên anh kì trưởng lão như Triệu Vô Cực.
.
Lý Tiếu trên khóe miệng kéo ra một nụ cười bất đắc dĩ, tới lúc này hắn cảm thấy chẳng đáng. Bởi đan dược mê hoặc hắn mới tới nhúng cái vũng nước đục này, bản thân cho là có thể dễ dàng bóp chết Triệu Vô Cực lại là một cái khoác da heo mãnh hổ.
Không đúng, là cuồng ưng mới hình dung chuẩn xác hắn. Cao ngạo, mạnh mẽ kiên định. Bị hắn nhìn chằm chằm con mồi từ trước tới giờ chưa hề thoát khỏi ma trảo của hắn bao giờ.
Lý Tiếu gian nan nói: “ Triệu Vô Cực, ngươi rất mạnh, Tiếp ngươi cái này đơn sinh ý chính là sai lầm to lớn nhất đời ta, cái giả phải trả cũng quá đắt. thật buồn cười a, trước đây ta là duy nhất một cái trong làng phát hiện ra tiên căn, lúc đó ta tự hào làm sao, phong quang vạn trượng làm sao. Đến môn phái ta mới biết tu luyện gian nan, nhưng cũng không chịu từ bỏ một lòng hướng đạo. Cuối cùng lại chết bởi chính lòng tham của mình. Ha ha ha,đây chính là nhân sinh sao, thật buồn"
Nói tới đây, Lý Tiếu liền im bặt đi.Khí tuyệt.
Triệu Vô Cực từ lúc bước tới liền cảm nhận được hắn sinh cơ không ngừng trôi đi. Từ lúc trúng trảo pháp của Triệu Vô Cực hắn liền liên tục mất máu, đổ huyết kéo dài lại thêm Cuồng bạo đan liên tục thiêu đốt sinh mệnh hắn khiến hắn đã lạnh vì tuyết lại rét vì sương.
Cuối cùng giao tranh mới là lúc tử vong hồi chuông với hắn vang lên. Thiên Địa Tinh biến chưởng của Triệu Vô Cực sáng tạo không chỉ mang minh kình mạnh mẽ lại mang ám kình âm nhu hiểm độc, phá hoại kinh mạch chính là nhát đao chí mạng lấy đi tính mạng của Lý Tiếu.
Đối thủ đã chết, Triệu Vô Cực cũng bị thương không nhẹ cần thời gian tĩnh dưỡng. Hắn chỉ thở dài một tiếng, nhân sinh vô thường. Hôm nay phong hoa tuyệt đại, đâu biết ngày mai có thể là mây đen che trời hay không. Trong thế giới này bản thân cường đại mới là căn bản để hắn có thể đứng vững gót chân. Nếu không một ngày nào đó, Trình Tú Lý Tiếu chính là tấm gương cho hắn.
Triệu Vô Cực đi xuống võ đài, bóng lưng mệt mỏi cô tịch trở về Luyện Khí phong.
Đợi Triệu Vô Cực rời đi phía dưới vây xem người mới vỡ tổ, mọi người không ngừng bàn luận trận chiến vừa rồi.
Sư huynh giáp: “Triệu Vô Cực chính là tu luyện cơ sở trảo pháp sao, trảo pháp có mạnh mẽ như thế sao? Chẳng phải trước đây mọi người đều bảo trảo pháp không đáng luyện a? Thấy nhục thân hắn trình độ cũng rất mạnh mẽ đi, không thua gì chúng ta đám này ngoại môn đệ tử rồi!"
Sư huynh ất: “Cái ta quan tâm chính là hắn dùng chưởng pháp gì a? thật mạnh mẽ chưởng pháp? Có thể vượt cấp khiêu chiến, các ngươi có hiểu hay không a, VƯỢT CẤP KHIÊU CHIẾN. lúc đầu hắn chỉ đánh ngang tay Lý Tiếu nhưng sau đó sử dụng chưởng pháp này thì có thể đánh thằng Lý Tiếu. Lý Tiếu dù sao cũng là luyện khí kì 1 tầng đỉnh phong a, cứ như thế thì bị hắn một cái Nội lực tu sĩ giết chết rồi? Ai biết đó là chưởng pháp gì không? Quỳ cầu phổ cập kiến thức a?"
Sư huynh bính liền nói: “ cũng không phải vượt cấp khiêu chiến liền không phải trả giá. Hắn sử dụng xong cả cánh tay đều nứt toác chảy máu, ngươi không thấy sao?"
Sư huynh ất phản bác: “ muốn hơn người liền phải trả giá, muốn vượt cấp khiêu chiến một chút thương thế này tính là gì? Chúng ta cũng không phải không mua nổi mấy cái kia đan dược. Ta xem qua cũng không phải là quá đắt, nhất là cái kia Sinh nhục tán lại là hàng rẻ, hoàn toàn có thể gánh chịu được! Hắn bị thương có thể là do còn nhỏ, cơ thể gánh chịu không nổi áp lực đi"
Sư huynh đinh liền đồng ý nói: “ta cũng cho rằng như vậy, là do hắn quá nhỏ không gánh chịu nổi uy lực chưởng pháp. Phải biết trên thế giới này pháp thuật công pháp tu luyện đèu có điều kiện trước đưa a. Có thể cái kia chưởng pháp yêu cầu nhục thân mạnh mẽ thì sao. Chúng ta lớn hơn hắn nhiều, nhục thân cũng cường hãn hơn nhiều, gánh chịu hẳn là có thể!"
Sư huynh giáp liền nói: “vậy còn chờ gì, chúng ta mau tới Tàng thư các tìm Diệp trưởng lão dò hỏi a. Nếu Triệu Vô Cực từ tàng thư các mượn đi bí tịch hẳn là sẽ có ghi chép, Diệp trưởng lão cũng sẽ tiết lộ một hai cho chúng ta"
“đúng, mau đi" Mọi người dồn dập đồng ý, lập tức hướng đi Tàng thư các xuất phát.
Một số người thì ở bên cạnh hiếu kì lắng nghe các vị sư huynh này bình phẩm, lập tức cũng đi theo, tìm kiếm cơ duyên của bản thân. Nếu bọn họ có thể mượn được thì chính hắn cũng có thể a, đây là một cơ hội hiếm có, vượt cấp khiêu chiến chính là mộng của tất cả tu sĩ Thanh Vân Tông. Nó không chỉ đại biểu cho bản thân chiến lực mạnh mẽ, mà càng là cơ hội tìm kiếm cao cấp hơn thiên tài địa bảo,cùng thủ hộ yêu thú giao tranh,
Những thứ này không hề liên quan đến Triệu Vô Cực, hắn lúc này chỉ kéo mỏi mệt thân thể trở về nhà, hắn muốn nghỉ ngơi tĩnh dưỡng một thời gian.
Tác giả :
duatop1001