Hệ Thống Đạo Quán - Quy Gia Ý
Chương 3: Tắm rửa mặc đồ

Hệ Thống Đạo Quán - Quy Gia Ý

Chương 3: Tắm rửa mặc đồ

Cái xẻng nằm một bên, cái ô một bên. Còn cái mông không tỳ vết, nhấc lên đầu tiên.

Thái Nam ê ẩm mày mặt. Hai tay chống đất đẩy người, sặc sụa mấy cái, mặt dính đầy bùn. Chợt nghe sự khó chịu giữa hai chân. Liền quay ngửa ra, hai tay chụp hạ bộ, nhắm mắt co chân rên rỉ. "Thành WTF nó thái giám luôn rồi!"

Thái Nam mở mắt. Phía trước một khuôn mặt dính đầy máu, ghê tởm gí sát vào.

"A!" Thái Nam huơ loạn trúng chiếc ô, đưa trước che mặt. Hai mắt nhắm tịt, hai tay cầm ô bần bật run. Hơi thở lúc này như đọng lại.

"Không rời Dương Chướng thì ổn!" Hệ Thống nói.

"Hệ Thống ca, cho ta về đi!" Thái Nam vẫn chưa dám mở mắt.

"Hệ Thống hiện tại không có cách!"

Phải đến năm phút sau, Thái Nam mới hé mắt ra, dở nhẹ chiếc ô lên, không thấy gì nữa. Hắn lập tức tuôn mười mấy hơi mũi. Khi đã nhẹ lòng, mới nghĩ đến lúc nãy, lấy tay nắn bên dưới.

"Bị trầy rồi, nhưng còn sử dụng được!" Tự an tâm. Cơn hú hồn vừa rồi làm quên cả cơn đau đớn.

Lại gắn ô lên lưng. Tay rà soát mặt đất, mắt không rời phía trước cảnh giác. Bắt dính được xẻng, liền kéo lại "phát hoả" ba lần.

Ánh sáng phát ra. Cái xác vẫn nằm ngay đó.

"Đây là lần đầu của Thái Nam?" Hệ Thống hỏi.

"Đúng thế! Phim kinh dị ta dám đắp chăn xem một mình, nhưng khác hẳn với lần này!" Thái Nam trả lời. Đây là lần đầu bị nhát.

Vị thanh niên đứng dậy, trách cái thân phận khổ sở, cuộc sống bình thường đi chơi, đi nhậu với đám bạn, hiện tại đã là rất xa xỉ.

Hắn dùng tay lau bẩn trên mặt, còn có mồ hôi pha vào nữa. Hít vào, thở ra, từng nhịp đi đến thi thể.

Tạnh mưa. Đạo quán sừng sững giữa trời không vì tinh tú. Xung quanh cây cối lớn nhỏ đủ loại, cỏ dại xanh tốt, đung đưa theo từng hồi dạ phong nhẹ nhàng. Vây kín khu đất là nước với nước, yên phẳng. Lâu lâu, có tia động đậy của những loài cá ngự dưới lòng hồ. Lâu lâu, thấy thân ảnh trên tay cầm lửa, đi từ cửa ra theo đường bên hông đạo quán, đến bãi đất trống phía sau, rồi đi ngược về. Lâu lâu, thân ảnh chuyển hướng về hồ, dùng tay hứng nước uống. Tiếng chiếu ma sát với mặt đất, cứ phát ra lê thê. Lặp đi lặp lại bảy lần.

Màu tối dần bạc đi, trộn lẫn với hồng cam sắc. Một đêm đằng đẳng qua, bình minh giáng thế. Lúc này, sương mù phủ lên đạo quán như vân long cuồn cuộn.

Thái Nam đứng tại bãi đất trống sau đạo quán. Trước mặt bảy thi thể nằm gần nhau.

"Mấy tên này tính ra thì giỏi, có sẵn bãi đất này để an táng!" Thái Nam nói.

"Đạo nhân ngoại trừ đuổi tà, một số còn nghiên cứu phong thủy, tinh tường số mệnh!" Hệ Thống tiếp lời. "Thái Nam chuyên cần thực hành nhiệm vụ, Hệ Thống sẽ ban thưởng! Hãy đưa nắm tay tiếp nhận quà tặng!"

Thái Nam không dám chậm trễ, đưa tay ra. Một bộ y phục treo lên cẳng tay.

"WTF! Phải thế chứ!" Thái Nam cười lớn. Mới thấy Hệ Thống còn có lương tâm. Hắn vụt ra bờ hồ. Thổi tắt lửa trên xẻng, cắm chếch vào đất, vắt y phục lên.

"Ban ngày không sao hả?" Thái Nam lại nhớ đến cái bản mặt khó ưa hôm qua.

"Vong hồn còn yếu, ban ngày có thể xem như không xuất hiện!"

Nhìn hồ nước, trông nó như bãi vàng. Đặt ô xuống đất, tháo luôn vòng áo ở ngực, dang rộng hai tay nhảy thẳng xuống hồ.

"WTF! Lạnh!" Thái Nam ngoi đầu lên. "Lạnh à? Rất mát!" Lại lặn xuống.

Nước cực kỳ trong. Nhìn xuống chân, hồ rất sâu, thấy hun hút như vực thẳm.

Lặn trong nước thấy được vài con cá gần mình. Hồ này là hồ Khiết Thuỷ, nước chạm mắt chẳng nghe rát, thảo nào cá ở đây đủ màu sắc như được nuôi cảnh. Còn ở xa quá thì không thấy được, trừ khi vật gì to lớn. Ví dụ như bộ vảy vừa lướt qua, to như mảnh thuyền, viên châu dẫn đường toả ra sát khí. Châu này là một hoàng châu, có hạt tiêu đen bên trong.

Thái Nam hai mắt lộ như sên, dùng hết lực bình sinh ngoi lên mặt hồ. Quay đầu là bờ, hắn sải cánh tay, mỗi quạt đều muốn chấn động cả hồ.

Khi với tay lên bờ, một hơi đã kéo cơ thể lên mặt đất. Cái điều này có hơi vô lý, hắn bình thường chơi xà đơn một cái còn thua. Ngã ngửa phơi bụng, hồng hộc thở lấy thở để.

"WTF! Quái vật hồ Loch Ness à?"

"Thái Nam vừa có phát hiện mới! Hãy đưa nắm tay tiếp nhận quà tặng!" Hệ Thống nói.

"Thôi ta mệt quá rồi!" Thái Nam cảm thấy mới trở về từ cõi chết, không buồn ham muốn vật chất.

Hướng mắt nhìn trời, một vật thể xuất hiện che đi ánh sáng. Lập tức xoay người 180 độ, thủ pháp mỹ nghệ. Bộp! Vật thể nằm trên đất. Một cuốn sổ mỏng đen bóng.

"WTF! Ta nói không nhận mà! Chút nữa toạc mồm!"

"Thái Nam có nói sau này không phải hỏi nữa?"

Thái Nam tặc lưỡi. "Thôi bỏ đi!" Hắn nhặt cuốn sổ, chỉ có hai tấm bìa gấp vào nhau.

"Tiên Thư, mỗi phát hiện đều có thể tra khảo. Sử dụng xong cần hai bốn thời thần để hấp thụ nguyên khí."

"Thế hai ngày nữa mới xem được sao?" Thái Nam định ném sổ xuống.

"Hiện tại đã sạc đầy!" Hệ Thống trả lời.

Thái Nam mở ra xem thử. Từ giữa hai tấm bìa, một tia sáng phóng lên một gang tay hình thành quang ảnh. Những dòng hắc tự dần chạy dọc xuống.

Ngư Quái, tu luyện ở hồ Khiết Thủy một nghìn hai trăm năm, tính khí thất thường khi thiện lúc hung, da dày hơn cả Kỳ Lân, cơ bản thì không ăn được.

Thái Nam đóng lại. "Ai ăn ai còn chưa biết?"

Dùng lửa Nhị Năng Sạn hong khô cơ thể, rồi vận đồ vào.

Bộ y phục được Hệ Thống cung cấp khá đầy đủ. Đầu tiên là khố vải.

"WTF!" Thái Nam phàm tục xong sờ vào, vải cũng êm, chỉ sợ không quen thôi. Nhưng Hệ Thống phải nói là cao tay ấn, mặc vào vừa vặn, cái vết trầy cũng thoải mái. Tiếp đến là áo.

"Mặc quần trước mới đúng!" Hệ Thống nhắc nhở.

"Phức tạp!" Thái Nam mặc quần. Quần vải đen, kéo phát đến giữa bụng

"Ta phải làm thanh niên nghiêm túc?"

Thun quần mềm mại, không ôm quá vào bụng nên tạm chấp nhận được.

Tiếp đến là áo. Một tà giao lĩnh trắng viền thanh thiên. Thái Nam luồng hai tay qua, đan hai đường mở áo chéo lại, tà áo dài quá gối.

"Váy này ta mặc không được!" Thái Nam buông tay, hai vạt áo rời ra.

"Thắt đai!" Hệ Thống ngắn gọn.

"À à, ta quê mùa quá!" Thái Nam dùng đai xanh thắt vào. Rồi vớ lấy áo khoác.

"Đạo bào phải mặc trong tư thế nghiêm chỉnh, cũng là mặc sau cùng." Hệ Thống lại nhắc nhở.

"Siêu phức tạp!" Thái Nam đành mang giày trước. Đúng hơn là một đôi hia, dùng cho quan lại. Vì triều đình trọng dụng đạo nhân, nên có thể mang cái thứ sang trọng này. Hia vải màu đất cao gần đầu gối, mũi hơi cong lên.

Đến hai lớp da sắc đỏ hình chữ nhật. "Hệ Thống ca hướng dẫn ta với!"

"Đồ bảo hộ đeo vào ống tay, nếu thích thì đeo, không thì cũng không sao!"

Thái Nam nhìn hai ống tay áo, rộng thùng thình. Mới thử đeo vào, dùng nó ôm quanh tay áo, hai đầu có dây thắt lại. Nhìn thêm lần nữa, tay áo đã được bó vào như đeo găng, trong ngầu ngầu ra dáng võ hiệp, nên sẽ dùng nó.

Đến mũ, đan vành rộng, có hai sợi dây thắt dưới cằm. "Cái này thì sao?"

"Mũ thì ra ngoài mới sử dụng, đây là đều cơ bản."

"WTF! Cũng tại ta quê mùa quá! Chứ tưởng nhà ta không có mũ sao, toàn hàng hiệu đấy!" Thái Nam tự ái, Hệ Thống cũng dần thích sự chọc tiết này.

Cuối cùng là đạo bào, đen tuyền. Thái Nam khoác lên người, liền ấm cả thân. Tà áo này dài hơn chút so với thường áo bên trong. Giữa lưng, hoạ âm dương bát quái đồ màu trắng.

"WTF đẹp trai hẳn ra! Giờ thì đi chôn thôi!"

5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 1 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại