Hệ Thống Chém Gió (Thần Chém Gió)
Chương 127: Có giỏi thì viết luôn ba mươi nghìn chữ đi!
Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Người dịch: AliceGame
Biên: AliceGame
Quan Bằng Phi còn đang buồn bực, nhưng Trương Tiểu Kiếm thì đã chơi vui quên trời đất nha --- Động Huyền Tử Tam Thập Lục Tán Thủ nhé các anh em, khó có cơ hội được dùng một lần, nhìn xem điểm số khiếp sợ kiếm được kia…
- Ah, đúng, đi đi đi đi, đi nhóc!
- Nhìn thấy chiêu này của tao chưa? Chiêu này gọi là “Đánh Trâu Qua Núi", nội kình, biết cái gì là gọi là nội kình không?
- Không biết à? Thế thì tôi cho các em nghe nhé. Nội kình được chia làm nội công mềm và nội công cứng. Nội công cứng chính là phải chạm vào vật thể thì mới có hiệu lực, có thể khiến cho vật thể bị đánh bị hư hỏng nghiêm trọng, lực lượng sẽ tăng lên mấy lần, mà bản thân mình thì không bị tổn thương chút nào. Còn về nội công mềm ấy, thì không cần tiếp xúc trực tiếp với vật thể bị đánh mà đã có thể khiến cấu tạo nội bộ và hình dạng của vật thể bị vặn vẹo, hoặc là khiến vật thể di chuyển vị trí, cũng chính là nội công bay vút và tôi vừa sử dụng…
“Điểm số khiếp sợ +22, +24, +26, +23…"
- Tới tới tới, tôi lại dạy cho cậu một chiêu. – Trương Tiểu Kiếm lại túm lấy đầu ngón tay của Đường Văn Dương…
Dù sao cũng là lão đại mà, lúc này lão đại không hi sinh thì thằng nào hi sinh, đúng không?
- Đau! Đau! – Bị Trương Tiểu Kiếm túm lấy ngón tay, Đường Văn Dương sợ đến mức nhảy cẫng lên, toàn thân mềm nhũn, lại nghe thấy Trương Tiểu Kiếm còn đang cười hì hì giảng bài cho hắn nghe:
- Ah, hình như vừa rồi tôi nói không đúng lắm, cái này phải gọi là “Nông Thôn Bao Quanh Thành Thị", đánh năm ngón không bằng bẻ gãy một ngón…
- Thầy! Em phục rồi! – Đường Văn Dương chảy mồ hôi đầy đầu cầu xin tha thứ. Tổ sư nó chứ thật lòng bi kịch quá cơ!
Ông này là thằng cuồng giật điện Dương đại sư Dương Vĩnh Tín (*) đội mặt nạ da người chạy tới sao?
(*) Dương Vĩnh Tín (Sinh ngày 21/6/1962) là nhà tâm thần học nổi tiếng ở Trung Quốc. Ông từng phát minh ra phương pháp “cai nghiện internet" bằng trị liệu điện giật, cũng sáng tạo ra trung tâm trị liệu thiếu niên nghiện internet từng rất nổi tiếng ở TQ. Bởi vì phương pháp trị liệu này bị sử dụng bắt buộc ở trong trung tâm, nên nó gây ra khá nhiều tranh cãi trong xã hội. Nhưng Dương Vĩnh Tín khăng khăng một mực cho rằng đã có 90% thanh thiếu niên nghiện internet được cai nghiện thành công sau khi sử dụng phương pháp trị liệu này. (Thông tin từ Wikipedia Chinese, các bạn có tìm hiểu thêm thông qua Google)
Quả nhiên vừa nghĩ đến đây, đã nghe thấy Kiếm ca nói:
- Oh, đúng rồi, tôi là giáo viên chủ nhiệm mới của lớp các cậu, chủ yếu phụ trách cố vấn tâm lý.
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +58 đến từ Đường Văn Dương!"
Đường Văn Dương: “…"
Quả nhiên là thằng cuồng giật điện!
Đến đây, đám người Đường Văn Dương đã hoàn toàn chịu phục. Quan Bằng Phi cũng không dám live stream nữa, vội vàng trở về chỗ ngồi.
- De Marcia! (*)
(*) Tên một server trong LOL, được xem là biểu tượng của chính nghĩa, lương thiện và dũng cảm. Cho nên các bạn hiểu, một dạng giống như là mấy thằng trẻ trâu xem “5 anh em siêu nhân" tẩu hỏa nhập ma cả ngày đòi biến thân thành siêu nhân xanh hồng vàng trắng gì gì ý =))
Cả bọn Đại Đường vừa vào bàn ngồi xong, cửa lại bị đá văng “bùm" một phát, một nam sinh hai tay cầm cây lau nhà xông vào, vừa thấy Trương Tiểu Kiếm lập tức xoay ngược cây lau nhà đâm vào giữa hai chân của Trương Tiểu Kiếm:
- Vì chính nghĩa!
Chính nghĩa cái đầu mày!
Trương Tiểu Kiếm đạp bay cây lau nhà.
- Trở về chỗ ngồi ngay cho bố! Đệt mợ!
Chỉ chốc lát sau, lại có năm sáu nam sinh bước vào, mỗi người đều hô khẩu hiệu:
- De Marcia! Đội trưởng Teemo đang chờ lệnh! Nổ tung! Nổ tung tất cả!
Đằng sau còn có mấy tiếng gọi như ca hát:
- Chỉ cần tôi ở đây, sẽ không khiến cho mọi người gặp phải khổ cực…
Sau đó là một câu cuối cùng:
- Vì bộ lạc!
Ô cái đệt mợ! Cái câu “Vì bộ lạc" của mày chen vào đấy làm gì thế hả?
Tàn thuốc trong miệng Trương Tiểu Kiếm rớt cả xuống đất, vung tay lên:
- Đều trở về chỗ ngồi ngay lập tức cho bố!
Lại chờ một lát, lúc này là cả đám nữ sinh chạy về, vừa thấy Trương Tiểu Kiếm lập tức ào ào vây quanh ----
- Băng tỷ, đây chính là giáo viên chủ nhiệm mới mà chị nói đấy à?
- Các chị em đón khách nào!
- Thầy ơi, thầy thích kiểu nữ sinh như thế nào? Thầy xem em thế nào? Người ta ngoan hiền lắm nha!
- Thầy, add wechat đi, tối nay ba mẹ người ta đều không ở nhà, người ta sợ lắm cơ…
Trương Tiểu Kiếm: “…"
Đậu má nó chứ bố mày đi nhầm vào Di Hồng viện sao?!
Chỉ trong chớp mắt, mồ hôi đã ướt đẫm lưng áo Trương Tiểu Kiếm!
Cho dù đối mặt với đám Đao Phiến hắn cũng chưa từng khẩn trương đến thế.
“Ảo giác, nhất định là ảo giác! Là cạm bẫy của lũ nhóc! Mấy con nhóc này nhất định là định quyến rũ mình, nếu mình cắn câu thì sẽ rớt vào bẫy! Bình tĩnh! Nhất định phải bình tĩnh!"
- Khụ khụ… - Suy nghĩ như vậy, Trương Tiểu Kiếm ho mạnh một tiếng: - Được rồi, mọi người im lặng trước đi!
Đám nữ sinh còn đang nhỏ giọng bàn tán, ai biết không bao lâu sau các cô đã phát hiện có điểm nào không thích hợp cho lắm…
Sao hôm nay bọn nam sinh lại thành thật thế?
Nhất là Đường Văn Dương, vậy mà lại ngồi nghiêm chỉnh, cực kỳ đứng đắn luôn!
Có kỳ quái!
Trước xem thử cái ông này nói thế nào đã!
- Được rồi, mọi người im lặng đi. – Trương Tiểu Kiếm nhìn học sinh cả lớp nói: - Tên tôi là Trương Tiểu Kiếm, các em có thể gọi tôi là Kiếm ca. Từ nay trở đi tôi chính là giáo viên chủ nhiệm của lớp các em. Tôi chủ yếu phụ trách cố vấn tâm lý. Sau này mọi người có chuyện gì suy nghĩ không rõ thì cứ việc đến tìm tôi.
Nói đến đây, Trương Tiểu Kiếm hít vào một hơi thật sâu:
- Mọi người quan tâm nhiều hơn. Có chuyện gì khó khăn cứ việc nói với thầy. Với tư cách là một giáo sư nhân dân vinh quang, một người làm vườn vất vả cần cù, học sinh gặp phải khó khăn gì, thì nhất định phải ra tay giúp đỡ!
Hắn nói rất nghiêm túc, nhưng tiếc là đám học sinh bên dưới không nể mặt…
- Thầy biết giặt quần áo không vậy? – Một nữ sinh cười hì hì đứng lên hỏi: - Giặt bằng tay ấy, không phải giặt bằng máy đâu nha.
- Đó là tất nhiên rồi. – Trương Tiểu Kiếm há mồm chém luôn: - Lúc còn đi học anh mày giặt quần áo siêu trùm nhé!
- Thầy giỏi ghê nha! – Nữ sinh kia không đỏ mặt không hoảng hốt, đôi mắt to trong veo nhìn hắn: - Vậy thì tối nay thầy đến nhà em giặt quần áo giúp em được không nha? Người ta còn có rất nhiều quần lót lười giặt nè, muốn màu nào cũng có đó nha! Nếu như thầy thích thì em tặng cho thầy mấy chiếc cũng được đó!
Quần… Quần lót!!! Còn… Còn có rất nhiều!!
Tổ sư nó chứ lái xe không kịp trở tay luôn!
Trương Tiểu Kiếm suýt nữa kích động đến mức phun máu mũi, luống cuống xoa mồ hôi lạnh trên trán:
- Thế… Thế… Tuy rằng thầy rất vui chăm sóc cho em, nhưng mà việc của mình thì nên đích thân làm, tay làm hàm nhai cơm no áo ấm là điều tất yếu, thầy… thầy không giúp em việc này được, ha ha, ha ha…
Đám gấu con này! Xem ra cần phải dạy dỗ cho thật tốt mới được! Thật đúng là gan lớn bằng trời hết sức!
Nhưng mà tao thích!
Phê lòi!
Trương Tiểu Kiếm: “…"
Đậu má bọn nó vẫn còn là học sinh mà, không được không được, nhất định phải hướng dẫn đúng đường!
Lại có một người nữ sinh hỏi:
- Thầy, thế thầy có bạn gái không vậy? Thích mẫu người thế nào?
- Bạn gái sao? – Trương Tiểu Kiếm thuận miệng lại chém gió: - Em hỏi ai?
“Xì ~"
Đám học sinh lập tức phát ra thanh âm khinh thường.
Xí, không tin sao?
Trên hệ thống của anh mày có ghi lại đấy nhé, chờ anh mày xem thử xem…
“Ứng cử viên cho vị trí bạn đời: Mẫn Thiến, Phương Thanh Hạm, Trương Hàm Hàm, Trần Nhã Đình, Tô Mai, Thẩm Giai Di, Hoa Linh Vân, Tiêu Thần Tâm… Đường Hinh… Tổng cộng 26 người."
Trương Tiểu Kiếm: “…"
Ố đệt mợ! Hệ thống sao mày không thống kê nhiều hơn chút đi hả? Có giỏi thì viết luôn ba mươi nghìn chữ đi!
Hệ thống:
- Đừng vội, sau này sẽ có.
Trương Tiểu Kiếm: “…"
Thôi kệ mẹ mày!
Trong lúc hắn nhìn hệ thống, các học sinh lại bảy mồm tám miệng hỏi:
- Thế thì thầy thích cái gì?
- Đúng rồi đúng rồi, thầy có sở thích nào không vậy?
- Thầy thích chơi game không?
- Thầy ơi…
Trương Tiểu Kiếm còn định họp lớp nghiêm túc một trận, ai biết mấy câu hỏi như em bé tò mò quá nhiều. Chờ đến khi tiếng chuông vào học vang lên, toàn thân Trương Tiểu Kiếm đã giống như là mới vớt ra từ trong nước, chảy ít nhất là cả ký mồ hôi lạnh.
- May mắn may mắn… - Trương Tiểu Kiếm lau mồ hôi lạnh một phen: - Không đơn giản thật!
Hắn vừa nghĩ vậy, cửa phòng học bị đẩy ra nhẹ nhàng, sau đó một cô giáo trẻ tuổi bước vào.
Trương Tiểu Kiếm vừa thấy cô ấy, không khỏi gãi đầu ---- Sao cô nương này nhìn quen mắt thế nhỉ?
Cô giáo mặc đồ bộ office lady màu trắng sữa, chân đi giày cao gót đen, nhìn thấy Trương Tiểu Kiếm, hiển nhiên là cũng sửng sốt ---- Sao người này nhìn quen mắt thế nhỉ?
Hai người đối diện ba giây, Trương Tiểu Kiếm: “…"
Cô giáo: “…"
Trương Tiểu Kiếm chợt kêu lên:
- Là cô!
Cô giáo thì lại hét lên:
- Đồ vũ phu!
Điểm số khiếp sợ +16, +17, +15, +16…
Người dịch: AliceGame
Biên: AliceGame
Quan Bằng Phi còn đang buồn bực, nhưng Trương Tiểu Kiếm thì đã chơi vui quên trời đất nha --- Động Huyền Tử Tam Thập Lục Tán Thủ nhé các anh em, khó có cơ hội được dùng một lần, nhìn xem điểm số khiếp sợ kiếm được kia…
- Ah, đúng, đi đi đi đi, đi nhóc!
- Nhìn thấy chiêu này của tao chưa? Chiêu này gọi là “Đánh Trâu Qua Núi", nội kình, biết cái gì là gọi là nội kình không?
- Không biết à? Thế thì tôi cho các em nghe nhé. Nội kình được chia làm nội công mềm và nội công cứng. Nội công cứng chính là phải chạm vào vật thể thì mới có hiệu lực, có thể khiến cho vật thể bị đánh bị hư hỏng nghiêm trọng, lực lượng sẽ tăng lên mấy lần, mà bản thân mình thì không bị tổn thương chút nào. Còn về nội công mềm ấy, thì không cần tiếp xúc trực tiếp với vật thể bị đánh mà đã có thể khiến cấu tạo nội bộ và hình dạng của vật thể bị vặn vẹo, hoặc là khiến vật thể di chuyển vị trí, cũng chính là nội công bay vút và tôi vừa sử dụng…
“Điểm số khiếp sợ +22, +24, +26, +23…"
- Tới tới tới, tôi lại dạy cho cậu một chiêu. – Trương Tiểu Kiếm lại túm lấy đầu ngón tay của Đường Văn Dương…
Dù sao cũng là lão đại mà, lúc này lão đại không hi sinh thì thằng nào hi sinh, đúng không?
- Đau! Đau! – Bị Trương Tiểu Kiếm túm lấy ngón tay, Đường Văn Dương sợ đến mức nhảy cẫng lên, toàn thân mềm nhũn, lại nghe thấy Trương Tiểu Kiếm còn đang cười hì hì giảng bài cho hắn nghe:
- Ah, hình như vừa rồi tôi nói không đúng lắm, cái này phải gọi là “Nông Thôn Bao Quanh Thành Thị", đánh năm ngón không bằng bẻ gãy một ngón…
- Thầy! Em phục rồi! – Đường Văn Dương chảy mồ hôi đầy đầu cầu xin tha thứ. Tổ sư nó chứ thật lòng bi kịch quá cơ!
Ông này là thằng cuồng giật điện Dương đại sư Dương Vĩnh Tín (*) đội mặt nạ da người chạy tới sao?
(*) Dương Vĩnh Tín (Sinh ngày 21/6/1962) là nhà tâm thần học nổi tiếng ở Trung Quốc. Ông từng phát minh ra phương pháp “cai nghiện internet" bằng trị liệu điện giật, cũng sáng tạo ra trung tâm trị liệu thiếu niên nghiện internet từng rất nổi tiếng ở TQ. Bởi vì phương pháp trị liệu này bị sử dụng bắt buộc ở trong trung tâm, nên nó gây ra khá nhiều tranh cãi trong xã hội. Nhưng Dương Vĩnh Tín khăng khăng một mực cho rằng đã có 90% thanh thiếu niên nghiện internet được cai nghiện thành công sau khi sử dụng phương pháp trị liệu này. (Thông tin từ Wikipedia Chinese, các bạn có tìm hiểu thêm thông qua Google)
Quả nhiên vừa nghĩ đến đây, đã nghe thấy Kiếm ca nói:
- Oh, đúng rồi, tôi là giáo viên chủ nhiệm mới của lớp các cậu, chủ yếu phụ trách cố vấn tâm lý.
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +58 đến từ Đường Văn Dương!"
Đường Văn Dương: “…"
Quả nhiên là thằng cuồng giật điện!
Đến đây, đám người Đường Văn Dương đã hoàn toàn chịu phục. Quan Bằng Phi cũng không dám live stream nữa, vội vàng trở về chỗ ngồi.
- De Marcia! (*)
(*) Tên một server trong LOL, được xem là biểu tượng của chính nghĩa, lương thiện và dũng cảm. Cho nên các bạn hiểu, một dạng giống như là mấy thằng trẻ trâu xem “5 anh em siêu nhân" tẩu hỏa nhập ma cả ngày đòi biến thân thành siêu nhân xanh hồng vàng trắng gì gì ý =))
Cả bọn Đại Đường vừa vào bàn ngồi xong, cửa lại bị đá văng “bùm" một phát, một nam sinh hai tay cầm cây lau nhà xông vào, vừa thấy Trương Tiểu Kiếm lập tức xoay ngược cây lau nhà đâm vào giữa hai chân của Trương Tiểu Kiếm:
- Vì chính nghĩa!
Chính nghĩa cái đầu mày!
Trương Tiểu Kiếm đạp bay cây lau nhà.
- Trở về chỗ ngồi ngay cho bố! Đệt mợ!
Chỉ chốc lát sau, lại có năm sáu nam sinh bước vào, mỗi người đều hô khẩu hiệu:
- De Marcia! Đội trưởng Teemo đang chờ lệnh! Nổ tung! Nổ tung tất cả!
Đằng sau còn có mấy tiếng gọi như ca hát:
- Chỉ cần tôi ở đây, sẽ không khiến cho mọi người gặp phải khổ cực…
Sau đó là một câu cuối cùng:
- Vì bộ lạc!
Ô cái đệt mợ! Cái câu “Vì bộ lạc" của mày chen vào đấy làm gì thế hả?
Tàn thuốc trong miệng Trương Tiểu Kiếm rớt cả xuống đất, vung tay lên:
- Đều trở về chỗ ngồi ngay lập tức cho bố!
Lại chờ một lát, lúc này là cả đám nữ sinh chạy về, vừa thấy Trương Tiểu Kiếm lập tức ào ào vây quanh ----
- Băng tỷ, đây chính là giáo viên chủ nhiệm mới mà chị nói đấy à?
- Các chị em đón khách nào!
- Thầy ơi, thầy thích kiểu nữ sinh như thế nào? Thầy xem em thế nào? Người ta ngoan hiền lắm nha!
- Thầy, add wechat đi, tối nay ba mẹ người ta đều không ở nhà, người ta sợ lắm cơ…
Trương Tiểu Kiếm: “…"
Đậu má nó chứ bố mày đi nhầm vào Di Hồng viện sao?!
Chỉ trong chớp mắt, mồ hôi đã ướt đẫm lưng áo Trương Tiểu Kiếm!
Cho dù đối mặt với đám Đao Phiến hắn cũng chưa từng khẩn trương đến thế.
“Ảo giác, nhất định là ảo giác! Là cạm bẫy của lũ nhóc! Mấy con nhóc này nhất định là định quyến rũ mình, nếu mình cắn câu thì sẽ rớt vào bẫy! Bình tĩnh! Nhất định phải bình tĩnh!"
- Khụ khụ… - Suy nghĩ như vậy, Trương Tiểu Kiếm ho mạnh một tiếng: - Được rồi, mọi người im lặng trước đi!
Đám nữ sinh còn đang nhỏ giọng bàn tán, ai biết không bao lâu sau các cô đã phát hiện có điểm nào không thích hợp cho lắm…
Sao hôm nay bọn nam sinh lại thành thật thế?
Nhất là Đường Văn Dương, vậy mà lại ngồi nghiêm chỉnh, cực kỳ đứng đắn luôn!
Có kỳ quái!
Trước xem thử cái ông này nói thế nào đã!
- Được rồi, mọi người im lặng đi. – Trương Tiểu Kiếm nhìn học sinh cả lớp nói: - Tên tôi là Trương Tiểu Kiếm, các em có thể gọi tôi là Kiếm ca. Từ nay trở đi tôi chính là giáo viên chủ nhiệm của lớp các em. Tôi chủ yếu phụ trách cố vấn tâm lý. Sau này mọi người có chuyện gì suy nghĩ không rõ thì cứ việc đến tìm tôi.
Nói đến đây, Trương Tiểu Kiếm hít vào một hơi thật sâu:
- Mọi người quan tâm nhiều hơn. Có chuyện gì khó khăn cứ việc nói với thầy. Với tư cách là một giáo sư nhân dân vinh quang, một người làm vườn vất vả cần cù, học sinh gặp phải khó khăn gì, thì nhất định phải ra tay giúp đỡ!
Hắn nói rất nghiêm túc, nhưng tiếc là đám học sinh bên dưới không nể mặt…
- Thầy biết giặt quần áo không vậy? – Một nữ sinh cười hì hì đứng lên hỏi: - Giặt bằng tay ấy, không phải giặt bằng máy đâu nha.
- Đó là tất nhiên rồi. – Trương Tiểu Kiếm há mồm chém luôn: - Lúc còn đi học anh mày giặt quần áo siêu trùm nhé!
- Thầy giỏi ghê nha! – Nữ sinh kia không đỏ mặt không hoảng hốt, đôi mắt to trong veo nhìn hắn: - Vậy thì tối nay thầy đến nhà em giặt quần áo giúp em được không nha? Người ta còn có rất nhiều quần lót lười giặt nè, muốn màu nào cũng có đó nha! Nếu như thầy thích thì em tặng cho thầy mấy chiếc cũng được đó!
Quần… Quần lót!!! Còn… Còn có rất nhiều!!
Tổ sư nó chứ lái xe không kịp trở tay luôn!
Trương Tiểu Kiếm suýt nữa kích động đến mức phun máu mũi, luống cuống xoa mồ hôi lạnh trên trán:
- Thế… Thế… Tuy rằng thầy rất vui chăm sóc cho em, nhưng mà việc của mình thì nên đích thân làm, tay làm hàm nhai cơm no áo ấm là điều tất yếu, thầy… thầy không giúp em việc này được, ha ha, ha ha…
Đám gấu con này! Xem ra cần phải dạy dỗ cho thật tốt mới được! Thật đúng là gan lớn bằng trời hết sức!
Nhưng mà tao thích!
Phê lòi!
Trương Tiểu Kiếm: “…"
Đậu má bọn nó vẫn còn là học sinh mà, không được không được, nhất định phải hướng dẫn đúng đường!
Lại có một người nữ sinh hỏi:
- Thầy, thế thầy có bạn gái không vậy? Thích mẫu người thế nào?
- Bạn gái sao? – Trương Tiểu Kiếm thuận miệng lại chém gió: - Em hỏi ai?
“Xì ~"
Đám học sinh lập tức phát ra thanh âm khinh thường.
Xí, không tin sao?
Trên hệ thống của anh mày có ghi lại đấy nhé, chờ anh mày xem thử xem…
“Ứng cử viên cho vị trí bạn đời: Mẫn Thiến, Phương Thanh Hạm, Trương Hàm Hàm, Trần Nhã Đình, Tô Mai, Thẩm Giai Di, Hoa Linh Vân, Tiêu Thần Tâm… Đường Hinh… Tổng cộng 26 người."
Trương Tiểu Kiếm: “…"
Ố đệt mợ! Hệ thống sao mày không thống kê nhiều hơn chút đi hả? Có giỏi thì viết luôn ba mươi nghìn chữ đi!
Hệ thống:
- Đừng vội, sau này sẽ có.
Trương Tiểu Kiếm: “…"
Thôi kệ mẹ mày!
Trong lúc hắn nhìn hệ thống, các học sinh lại bảy mồm tám miệng hỏi:
- Thế thì thầy thích cái gì?
- Đúng rồi đúng rồi, thầy có sở thích nào không vậy?
- Thầy thích chơi game không?
- Thầy ơi…
Trương Tiểu Kiếm còn định họp lớp nghiêm túc một trận, ai biết mấy câu hỏi như em bé tò mò quá nhiều. Chờ đến khi tiếng chuông vào học vang lên, toàn thân Trương Tiểu Kiếm đã giống như là mới vớt ra từ trong nước, chảy ít nhất là cả ký mồ hôi lạnh.
- May mắn may mắn… - Trương Tiểu Kiếm lau mồ hôi lạnh một phen: - Không đơn giản thật!
Hắn vừa nghĩ vậy, cửa phòng học bị đẩy ra nhẹ nhàng, sau đó một cô giáo trẻ tuổi bước vào.
Trương Tiểu Kiếm vừa thấy cô ấy, không khỏi gãi đầu ---- Sao cô nương này nhìn quen mắt thế nhỉ?
Cô giáo mặc đồ bộ office lady màu trắng sữa, chân đi giày cao gót đen, nhìn thấy Trương Tiểu Kiếm, hiển nhiên là cũng sửng sốt ---- Sao người này nhìn quen mắt thế nhỉ?
Hai người đối diện ba giây, Trương Tiểu Kiếm: “…"
Cô giáo: “…"
Trương Tiểu Kiếm chợt kêu lên:
- Là cô!
Cô giáo thì lại hét lên:
- Đồ vũ phu!
Điểm số khiếp sợ +16, +17, +15, +16…
Tác giả :
Thiên Cơ Đường Hồng Đậu