Hậu Tinh Thần Biến
Chương 44: Kinh thiên côn pháp
Yên tĩnh, chung quanh mọi người chỉ biết trừng mắt há miệng chỉ thiếu rớt mất hàm dưới.Bọn họ có nghĩ cũng không ra ưng tộc tiểu hòang tử " Lưu Phong" không đến nửa canh giờ đã bị đánh bại còn bị đánh nát cực phẩm chiến y.
Lưu Phong đã bị kẻ mà hắn cho rằng yếu hơn mình đánh bại, giờ chỉ còn biết lâm vào trạng thái kinh khiếp cùng cực, trong miệng chỉ có lẩm bẩm " Kinh thiên côn pháp".
Ở lôi đài có nhiều người như vậy nhưng chỉ có Lưu Phong là nhận ra Kinh thiên côn pháp ba mươi sáu côn, Tôn Ngộ Không dáng vẻ thỏai mái, chuẩn bị rời khỏi lôi đài, đi đến một nơi nào đó tiếp tục lập lôi đài, tiếp tục đi tìm mục tiêu chiến đấu của mình.Bình thường chỉ cần cửu cấp yêu đế đã là đánh trong hàng ngũ yêu vương không có đối thủ, nhưng chỉ cần hắn bảy cấp yêu vương – siêu cấp thần thú thì chín cấp yêu vương cũng khó là đối thủ của hắn. Nếu không phải nội quy của nơi này có lẽ Ngộ Không đã khiêu chiến cả Yêu đế cấp bậc.
Tôn Ngộ Không chưa rời đi thì trên đài đã xuất hiện một người.
" Ngươi muốn đấu với ta trận này chứ?" Hồng Quân khống chế Kiếm tiên khôi lỗi mỉm cười nhìn Ngộ không nói.
Ngộ không con mắt sáng ngời, chiến đấu rèn luyện hơn một năm nay, Ngộ Không có cảm giác người trước mặt là một đối thủ rất tốt
" Ngươi cho rằng ngươi lợi hại hơn gã Lưu Phong kia?" Tôn Ngộ Không không trả lời Hồng Quân mà hỏi lại.
" Không đánh thì không biết sao được?có lẽ cứ đánh là ngươi sẽ hiểu thôi" Hồng Quân cười cười.
Cổ Bàn cùng Phượng Hi nhìn lên đài mỉm cười, nhận ra đó chính là Hồng Quân, nhiều năm qua đây là lần đầu tiên Hồng Quân chủ động hành động xem ra tâm lý của Hồng Quân cũng đã đỡ hơn trước đây rất nhiều.
" Được, xin mời lấy vũ khí" Ngộ Không gật đầu, hai tay nắm chặt trên kim bổng, kim bổng này chính là Kim cô bổng do đích thân Hầu Phí cải tạo. Hôm nay chính là thiên thần khí, nhưng chính Hầu Phí cũng đã đặt một cấm chế, khi Ngộ Không chưa đạt tới Yêu đế cảnh giới thì chỉ sử dụng được kim cô bổng như thượng phẩm yêu khí mà thôi.
Hồng Quân lấy từ giới chỉ của mình ra một hắc bổng. Hắc bổng này năm xưa hắn học kinh thiên nhất côn thì sử dụng bổng này, ở Thần giới tùy ý chọn lựa cũng là một hạ phẩm thiên thần khí.
" Ngươi cũng dùng bổng?" Hồng Quân dùng hắc bổng làm cho Tôn Ngộ không cảm thấy hứng thú, đã năm trăm năm qua đây là lần đầu tiên hắn gặp được một đối thủ cũng sử dụng vũ khí giống như mình.
" Xem như ngươi dùng Kim bổng, còn ta dùng hắc bổng" Hồng Quân gật đầu cười nói.
Hồng Quân có mặt trên địa cầu vì không muốn nhìn thấy những ánh mắt không phục trên thần giới nên đã đi đến Địa cầu, còn Ngộ Không sau khi sinh ra thì Hồng Quân đã dùng Truyền tống trận rời khỏi Địa cầu, chính vì thế nên cũng không gặp qua Tôn Ngộ Không.Từ địa cầu cũng có nghe tên Ngộ Không nhưng không có liên quan gì cả, bên cạnh đó nhiều người trên địa cầu như vậy, trùng tên trùng họ là điều dĩ nhiên, tại Tiên Ma Yêu giới nghe tên Tôn Ngộ Không cũng chưa chắc là một người.
" Được, trước tiên nếm kinh thiên bảy mươi hai côn của ta"Tông Ngộ Không cùng Hồng Quân ôm quyền hành lễ, Ngộ Không ngay lập tức xuất kinh thiên bảy mươi hai côn, nhanh chóng côn ảnh xuất hiện đầy trời.
" Được, cũng tiếp kinh thiên bảy mươi hai côn của ta". Hồng Quân cùng Ngộ Không ngữ khí giống nhau, đồng thời côn ảnh cũng xuất hiện che kín bầu trời chiêu thức giống Ngộ KHông như đúc. Vốn mọi người định bỏ đi nhưng khi thấy trên lôi đài có người xuất hiện một người thách đấu thì nán lại xem, bây giờ tận mắt thấy Lôi đài chủ và kẻ thách đấu xuất chiêu y hệt nhau nhất thời đám đông hò hét không ngừng. Mọi người đều hô hào cho Hồng Quân đánh cho Ngộ Không rớt đài, cũng có người bắt đầu tìm hiểu thân phận của Hồng Quân.
Bổng ảnh hai người gặp nhau tại không trung, một tiếng động khủng khiếp làm rung động cả thành trì, âm thanh quá khủng khiếp làm cho thiên yêu cấp bậc phải vận công chống lại.
" Ngươi như thế nào mà biết kinh thiên côn pháp? Ngươi rốt cuộc là ai?" Ngộ không có thể dám chắc người đối diện chính xác sử ra Kinh thiên Côn Pháp, không trải qua tập cơ bản thì không thể sử dụng được.Ngộ không suy nghĩ một lát, sư tôn có nói qua đây chính là truyền thừa của Hầu tộc, chỉ có Hầu nhân mới có thể sử dụng, hắn vừa là đồ đệ thứ nhất của Hầu Phí, tại Tiên Ma yêu giới không có người nào có thể sử dụng chiêu này.
" Ta là ai tạm thời ngươi không cần biết, ta thực sự muốn biết từ đâu ngươi học được côn pháp này, Hầu tộc mới có thể học được côn pháp này mà đặc biệt chỉ có siêu cấp thần thú biến mất hàng ngàn năm rồi mới có thể lĩnh hội được, ngươi học nó từ đâu."
" Côn pháp này chính sư tôn truyền cho ta, ngươi thế nào biết được côn pháp này? Đây chính là truyền thừa chi bảo của Hầu tộc, như thế nào mà ngươi cũng biết?" Ngộ không nhíu mày, vừa rồi hắn cảm thấy Hồng Quân sử dụng không phải là yêu lực, ngay cả Yêu tộc cũng không có khả năng sử dụng Kinh thiên côn pháp nên chính điều này làm cho Ngộ Không nghi hoặc.
"Sư Tôn ngươi là ai?" Hồng Quân trong lòng chấn động, hỏi lại ngay.
" Sư tôn ta là…" Ngộ không định nói ra đột nhiên dừng lại, đưa mắt hỏi " Ngươi là ai ngươi cũng chưa nói cho ta biết, ta tại sao lại phải nói sư tôn ta là ai cho ngươi?"
" Tốt lắm, chúng ta đánh xong rồi nói chuyện" Hồng Quân ha ha cười, vừa rồi chính là Kinh thiên bảy mươi hai côn, hắn cùng Ngộ Không nhất thời sử dụng ra. Truyện Sắc Hiệp - https://truyenfull.vn
Bây giờ tiếp tục chiêu cũ, nhưng Ngộ Không toàn lực xuất ra…ngay sau đó hắn lui lại vài bước trên mặt hiện lên sự kinh ngạc sau đó là sự vui mừng đến kinh người.
" Được, lại tiếp một chiêu ba mươi sáu côn của lão Tôn" Ngộ Không đang lo không tìm được đối thủ để luyện côn thì vừa lúc Hồng Quân khiêu chiến. Đối thủ vừa mạnh, lại biết Kinh thiên côn pháp chính là đối thủ tốt nhất để luyện côn, Ngộ không làm sao có thể bỏ qua được? Hét lớn một tiếng, Kinh thiên ba mươi sáu côn tòan lực xuất kích.
" Được, ta tiếp ba mươi sáu côn của ngươi" Hồng Quân vẫn như trước, côn trong tay biến thành ba mươi sáu côn ảnh, ba mươi sáu biến một, một biến ba mươi sáu cùng kinh thiên ba mươi sáu côn của Ngộ Không đối kháng.
" Bùng" trận pháp khống chế võ đài đột nhiên rung lên, xung quanh Thiên yêu đều bị chấn đảo, Yêu vương cũng lung lay hỏang loạn, sau khi công kích hai người đều lui lại phía sau một chút.
Nhìn cuộc chiến của hai người, các yêu đế cũng nhìn nhau kinh hãi, một người là sáu cấp yêu vương, một người là chín cấp kim tiên, với thực lực của họ có thể so với thực lực của yêu đế.
" Được, thống khoái, lại tiếp kinh thiên ba mươi sáu côn của ta" Ngộ Không ha ha cười to, ba mươi sáu côn lại xuất ra, đã lâu hắn chưa từng thấy thỏai mái như vậy.
" Bồng, bồng, bồng"
Hai người đều sử ra kinh thiên ba mươi sáu côn, những người quan chiến xung quanh đều lùi ra xa, vòng cấm chế trên võ đài của yêu đế bố trí rốt cuộc không chịu được bể nát, vỡ tan tành dưới côn phong, khiến một số thiên yêu đang xem chiến bên dưới bị thương.
" Được. tiếp Lão Tôn kinh thiên mười sáu côn."" Liên tục đánh ra kinh thiên ba mươi sáu côn, Ngộ Không chiến ý ngày càng cao, rốt cuộc sử ra kinh thiên mười sáu côn. Từ trước tới giờ Ngộ không chưa từng dùng đến Kinh thiên Mười sáu côn.
" Kinh thiên mười sáu côn" Hồng Quân quát nhẹ, bổng ảnh đan xen nhau, lần này không giống như những lần trước cùng lực công kích, Ngộ Không bị bay ra khỏi lôi đài, một số người quan chiến bị dư kình quét qua ngã lăn ra đất, mãi mới đứng lên được.
Ha ha, ngươi cũng luyện thành mười sáu côn, so với ta mạnh hơn, ta nhận thua" Ngộ không không có một chút vì thất bại mà uể oải, ngược lại lại hưng phấn vỗ tay thật to. Thực tế là mười sáu côn hắn chưa có luyện thành, bại vì chưa luyện thành mười sáu côn thì cũng không quá đáng lắm.
" Đi, huynh đệ, mặc kệ ngươi là ai. Nếu ngươi là người lĩnh hội được kinh thiên côn pháp thì chúng ta là người một nhà, tìm chỗ nào uống rượu cho thống khoái." Ngộ Không kéo Hồng Quân ra ngoài, không đợi cho Hồng Quân đồng ý hay không, kéo hắn đến ngay tửu lâu uống rượu.
Hồng Quân cười khổ, tránh khỏi tay Ngộ Không và chỉ vào một tửu lâu nói. " Từ đã, ta có hai bằng hữu đang ngồi ở một tửu lâu, hay là chúng ta đến thẳng đó cùng uống..???"
" Thế nào cũng được, đi thôi" Ngộ Không ha ha cười lớn, bay về phía tửu lâu đó còn Hồng Quân thì bay theo sau.
" Tên này.." Hồng Quân nhăn mũi, lắc đầu đi theo vào. Cho dù Tôn Ngộ không không nói cho hắn biết thì hắn cũng khẳng định một người có thể truyền cho Tôn Ngộ Không Kinh thiên Côn pháp, không những thế Hồng Quân còn biết rất rõ người này.
Bốn người một bàn, cũng không biết nên nói gì, trận chiến của Tôn Ngộ Không và Hồng Quân trên võ đài họ cũng có chứng kiến, hơn nữa chiêu cuối cùng là kinh thiên mười sáu côn đã khiến không biết yêu vương quan khán bị thương nhẹ bởi dư kình. Chính Mười sáu côn này đã khiến cho không ít yêu vương cảm thấy lạnh mình, đó là một thực lực biến thái mà không phải yêu vương nào cũng có thể đạt được.
" Nào, uống" Ngộ Không làm một ngụm hết luôn vò rượu, sau đó với tay lấy tiếp một vò nữa vừa uống vừa nói chuyện với ba người. Lúc này trên bàn Ngộ không đã uống hết 18 vò rượu, Hồng Quân cùng Cổ Bàn trước đây chỉ uống bằng chén nhỏ nhấm nháp, nhưng bộ dạng này từ trên bàn xuống đến quán không biết bao nhiêu là vỏ rượu, tuy nhiên Ngộ Không là con của một gã ma men nên một chút rượu đó đối với hắn không có cảm giác gì.
Tôn Ngộ Không uống liên tục bốn mươi vò, trên mặt đã đỏ rực mới quay sang Hồng Quân nói" Ta nói cho huynh đệ biết, côn pháp ngươi có thể hơn ta, …nhưng..nhưng về uống rượu thì ngươi không phải là đối thủ của ta.."
Hồng Quân cũng không nói gì, hắn hiện đang sử dụng Kiếm tiên khôi lỗi để uống rượu thì có cảm giác gì được? Nên cho dù hắn có uống hết rượu ở quán này cũng không là vấn đề gì lớn lao cả.
" Ngươi chờ một chút" Nói xong thì người hắn biến mất, triệu hóan bản thể của mình, cầm ngay vò rượu cạn hết, cũng giống như Ngộ Không, hắn uống hết bốn mươi bình mới dừng lại
" Này, đây là…" Ngộ Không sửng sốt, người tỉ thí côn pháp với hắn giờ không thấy đâu, bỗng đâu xuất hiện một người, chỉ là một tên tiểu tử mới một cấp yêu vương, trông tên này nhìn mình là biết đang định đấu rượu với mình.
" Tôn huynh, đây chính là kẻ cùng với huynh tỉ thí, người vừa nãy là phân thân của hắn" Cổ Bàn cười cười nhìn Ngộ Không giải thích.
" Hắn là người đánh nhau với ta? Không có khả năng đó. Hắn phân thân thế nào mà phân thân có cảnh giới lại cao hơn bản thể? "
" Đó là tình huống đặc thù, ngươi cũng không cần phải quan tâm nữa" Phượng Hi vuốt vuốt mũi, nàng đã sớm bất mãn khi Tôn Ngộ Không phá hư hào khí, chỉ từng vò, từng vò uống rượu.
" Tôn huynh, ta gọi là Hồng Quân. Phân thân của ta chính là một kiện Vũ Khí. Hồng Quân uống rượu mặt đỏ bừng vội thúc động nguyên anh nhanh chóng giải rượu.
" Hồng Quân? Tần Sương Hồng Quân? Ngươi, ngươi chính là Nhi tử của Tần Vũ?" Ngộ Không kinh ngạc kêu lên một tiếng, nếu hắn là Hồng Quân thì việc học được Kinh thiên côn pháp cũng không phải là điều gì ngạc nhiên. Tiên Ma Yêu giới đều biết, sư phụ Ngộ Không chính là huynh đệ tốt của Tần Vũ.
" Đúng rồi, tên ta chính là Hồng Quân, Tần Sương cũng chính là ta, ngươi có thể nói cho ta biết như thế nào mà ngươi biết được Kinh Thiên Côn Pháp không?" Hồng Quân gật đầu cười, giờ này cả Tiên Ma Yêu giới đều biết hắn, Tôn Ngộ Không có biết như thế cũng không có gì là kỳ quái.
" Ha ha, khó trách, khó trách,…ta sẽ nói cho ngươi biết như thế nào ta biết được Kinh Thiên Côn Pháp" Ngộ Không ha ha cười, nhìn kỹ Hồng Quân rồi chậm rãi nói.:" Ta học được Kinh Thiên Côn Pháp bởi vì … sư tôn của ta chính là Hầu Phí".
Lưu Phong đã bị kẻ mà hắn cho rằng yếu hơn mình đánh bại, giờ chỉ còn biết lâm vào trạng thái kinh khiếp cùng cực, trong miệng chỉ có lẩm bẩm " Kinh thiên côn pháp".
Ở lôi đài có nhiều người như vậy nhưng chỉ có Lưu Phong là nhận ra Kinh thiên côn pháp ba mươi sáu côn, Tôn Ngộ Không dáng vẻ thỏai mái, chuẩn bị rời khỏi lôi đài, đi đến một nơi nào đó tiếp tục lập lôi đài, tiếp tục đi tìm mục tiêu chiến đấu của mình.Bình thường chỉ cần cửu cấp yêu đế đã là đánh trong hàng ngũ yêu vương không có đối thủ, nhưng chỉ cần hắn bảy cấp yêu vương – siêu cấp thần thú thì chín cấp yêu vương cũng khó là đối thủ của hắn. Nếu không phải nội quy của nơi này có lẽ Ngộ Không đã khiêu chiến cả Yêu đế cấp bậc.
Tôn Ngộ Không chưa rời đi thì trên đài đã xuất hiện một người.
" Ngươi muốn đấu với ta trận này chứ?" Hồng Quân khống chế Kiếm tiên khôi lỗi mỉm cười nhìn Ngộ không nói.
Ngộ không con mắt sáng ngời, chiến đấu rèn luyện hơn một năm nay, Ngộ Không có cảm giác người trước mặt là một đối thủ rất tốt
" Ngươi cho rằng ngươi lợi hại hơn gã Lưu Phong kia?" Tôn Ngộ Không không trả lời Hồng Quân mà hỏi lại.
" Không đánh thì không biết sao được?có lẽ cứ đánh là ngươi sẽ hiểu thôi" Hồng Quân cười cười.
Cổ Bàn cùng Phượng Hi nhìn lên đài mỉm cười, nhận ra đó chính là Hồng Quân, nhiều năm qua đây là lần đầu tiên Hồng Quân chủ động hành động xem ra tâm lý của Hồng Quân cũng đã đỡ hơn trước đây rất nhiều.
" Được, xin mời lấy vũ khí" Ngộ Không gật đầu, hai tay nắm chặt trên kim bổng, kim bổng này chính là Kim cô bổng do đích thân Hầu Phí cải tạo. Hôm nay chính là thiên thần khí, nhưng chính Hầu Phí cũng đã đặt một cấm chế, khi Ngộ Không chưa đạt tới Yêu đế cảnh giới thì chỉ sử dụng được kim cô bổng như thượng phẩm yêu khí mà thôi.
Hồng Quân lấy từ giới chỉ của mình ra một hắc bổng. Hắc bổng này năm xưa hắn học kinh thiên nhất côn thì sử dụng bổng này, ở Thần giới tùy ý chọn lựa cũng là một hạ phẩm thiên thần khí.
" Ngươi cũng dùng bổng?" Hồng Quân dùng hắc bổng làm cho Tôn Ngộ không cảm thấy hứng thú, đã năm trăm năm qua đây là lần đầu tiên hắn gặp được một đối thủ cũng sử dụng vũ khí giống như mình.
" Xem như ngươi dùng Kim bổng, còn ta dùng hắc bổng" Hồng Quân gật đầu cười nói.
Hồng Quân có mặt trên địa cầu vì không muốn nhìn thấy những ánh mắt không phục trên thần giới nên đã đi đến Địa cầu, còn Ngộ Không sau khi sinh ra thì Hồng Quân đã dùng Truyền tống trận rời khỏi Địa cầu, chính vì thế nên cũng không gặp qua Tôn Ngộ Không.Từ địa cầu cũng có nghe tên Ngộ Không nhưng không có liên quan gì cả, bên cạnh đó nhiều người trên địa cầu như vậy, trùng tên trùng họ là điều dĩ nhiên, tại Tiên Ma Yêu giới nghe tên Tôn Ngộ Không cũng chưa chắc là một người.
" Được, trước tiên nếm kinh thiên bảy mươi hai côn của ta"Tông Ngộ Không cùng Hồng Quân ôm quyền hành lễ, Ngộ Không ngay lập tức xuất kinh thiên bảy mươi hai côn, nhanh chóng côn ảnh xuất hiện đầy trời.
" Được, cũng tiếp kinh thiên bảy mươi hai côn của ta". Hồng Quân cùng Ngộ Không ngữ khí giống nhau, đồng thời côn ảnh cũng xuất hiện che kín bầu trời chiêu thức giống Ngộ KHông như đúc. Vốn mọi người định bỏ đi nhưng khi thấy trên lôi đài có người xuất hiện một người thách đấu thì nán lại xem, bây giờ tận mắt thấy Lôi đài chủ và kẻ thách đấu xuất chiêu y hệt nhau nhất thời đám đông hò hét không ngừng. Mọi người đều hô hào cho Hồng Quân đánh cho Ngộ Không rớt đài, cũng có người bắt đầu tìm hiểu thân phận của Hồng Quân.
Bổng ảnh hai người gặp nhau tại không trung, một tiếng động khủng khiếp làm rung động cả thành trì, âm thanh quá khủng khiếp làm cho thiên yêu cấp bậc phải vận công chống lại.
" Ngươi như thế nào mà biết kinh thiên côn pháp? Ngươi rốt cuộc là ai?" Ngộ không có thể dám chắc người đối diện chính xác sử ra Kinh thiên Côn Pháp, không trải qua tập cơ bản thì không thể sử dụng được.Ngộ không suy nghĩ một lát, sư tôn có nói qua đây chính là truyền thừa của Hầu tộc, chỉ có Hầu nhân mới có thể sử dụng, hắn vừa là đồ đệ thứ nhất của Hầu Phí, tại Tiên Ma yêu giới không có người nào có thể sử dụng chiêu này.
" Ta là ai tạm thời ngươi không cần biết, ta thực sự muốn biết từ đâu ngươi học được côn pháp này, Hầu tộc mới có thể học được côn pháp này mà đặc biệt chỉ có siêu cấp thần thú biến mất hàng ngàn năm rồi mới có thể lĩnh hội được, ngươi học nó từ đâu."
" Côn pháp này chính sư tôn truyền cho ta, ngươi thế nào biết được côn pháp này? Đây chính là truyền thừa chi bảo của Hầu tộc, như thế nào mà ngươi cũng biết?" Ngộ không nhíu mày, vừa rồi hắn cảm thấy Hồng Quân sử dụng không phải là yêu lực, ngay cả Yêu tộc cũng không có khả năng sử dụng Kinh thiên côn pháp nên chính điều này làm cho Ngộ Không nghi hoặc.
"Sư Tôn ngươi là ai?" Hồng Quân trong lòng chấn động, hỏi lại ngay.
" Sư tôn ta là…" Ngộ không định nói ra đột nhiên dừng lại, đưa mắt hỏi " Ngươi là ai ngươi cũng chưa nói cho ta biết, ta tại sao lại phải nói sư tôn ta là ai cho ngươi?"
" Tốt lắm, chúng ta đánh xong rồi nói chuyện" Hồng Quân ha ha cười, vừa rồi chính là Kinh thiên bảy mươi hai côn, hắn cùng Ngộ Không nhất thời sử dụng ra. Truyện Sắc Hiệp - https://truyenfull.vn
Bây giờ tiếp tục chiêu cũ, nhưng Ngộ Không toàn lực xuất ra…ngay sau đó hắn lui lại vài bước trên mặt hiện lên sự kinh ngạc sau đó là sự vui mừng đến kinh người.
" Được, lại tiếp một chiêu ba mươi sáu côn của lão Tôn" Ngộ Không đang lo không tìm được đối thủ để luyện côn thì vừa lúc Hồng Quân khiêu chiến. Đối thủ vừa mạnh, lại biết Kinh thiên côn pháp chính là đối thủ tốt nhất để luyện côn, Ngộ không làm sao có thể bỏ qua được? Hét lớn một tiếng, Kinh thiên ba mươi sáu côn tòan lực xuất kích.
" Được, ta tiếp ba mươi sáu côn của ngươi" Hồng Quân vẫn như trước, côn trong tay biến thành ba mươi sáu côn ảnh, ba mươi sáu biến một, một biến ba mươi sáu cùng kinh thiên ba mươi sáu côn của Ngộ Không đối kháng.
" Bùng" trận pháp khống chế võ đài đột nhiên rung lên, xung quanh Thiên yêu đều bị chấn đảo, Yêu vương cũng lung lay hỏang loạn, sau khi công kích hai người đều lui lại phía sau một chút.
Nhìn cuộc chiến của hai người, các yêu đế cũng nhìn nhau kinh hãi, một người là sáu cấp yêu vương, một người là chín cấp kim tiên, với thực lực của họ có thể so với thực lực của yêu đế.
" Được, thống khoái, lại tiếp kinh thiên ba mươi sáu côn của ta" Ngộ Không ha ha cười to, ba mươi sáu côn lại xuất ra, đã lâu hắn chưa từng thấy thỏai mái như vậy.
" Bồng, bồng, bồng"
Hai người đều sử ra kinh thiên ba mươi sáu côn, những người quan chiến xung quanh đều lùi ra xa, vòng cấm chế trên võ đài của yêu đế bố trí rốt cuộc không chịu được bể nát, vỡ tan tành dưới côn phong, khiến một số thiên yêu đang xem chiến bên dưới bị thương.
" Được. tiếp Lão Tôn kinh thiên mười sáu côn."" Liên tục đánh ra kinh thiên ba mươi sáu côn, Ngộ Không chiến ý ngày càng cao, rốt cuộc sử ra kinh thiên mười sáu côn. Từ trước tới giờ Ngộ không chưa từng dùng đến Kinh thiên Mười sáu côn.
" Kinh thiên mười sáu côn" Hồng Quân quát nhẹ, bổng ảnh đan xen nhau, lần này không giống như những lần trước cùng lực công kích, Ngộ Không bị bay ra khỏi lôi đài, một số người quan chiến bị dư kình quét qua ngã lăn ra đất, mãi mới đứng lên được.
Ha ha, ngươi cũng luyện thành mười sáu côn, so với ta mạnh hơn, ta nhận thua" Ngộ không không có một chút vì thất bại mà uể oải, ngược lại lại hưng phấn vỗ tay thật to. Thực tế là mười sáu côn hắn chưa có luyện thành, bại vì chưa luyện thành mười sáu côn thì cũng không quá đáng lắm.
" Đi, huynh đệ, mặc kệ ngươi là ai. Nếu ngươi là người lĩnh hội được kinh thiên côn pháp thì chúng ta là người một nhà, tìm chỗ nào uống rượu cho thống khoái." Ngộ Không kéo Hồng Quân ra ngoài, không đợi cho Hồng Quân đồng ý hay không, kéo hắn đến ngay tửu lâu uống rượu.
Hồng Quân cười khổ, tránh khỏi tay Ngộ Không và chỉ vào một tửu lâu nói. " Từ đã, ta có hai bằng hữu đang ngồi ở một tửu lâu, hay là chúng ta đến thẳng đó cùng uống..???"
" Thế nào cũng được, đi thôi" Ngộ Không ha ha cười lớn, bay về phía tửu lâu đó còn Hồng Quân thì bay theo sau.
" Tên này.." Hồng Quân nhăn mũi, lắc đầu đi theo vào. Cho dù Tôn Ngộ không không nói cho hắn biết thì hắn cũng khẳng định một người có thể truyền cho Tôn Ngộ Không Kinh thiên Côn pháp, không những thế Hồng Quân còn biết rất rõ người này.
Bốn người một bàn, cũng không biết nên nói gì, trận chiến của Tôn Ngộ Không và Hồng Quân trên võ đài họ cũng có chứng kiến, hơn nữa chiêu cuối cùng là kinh thiên mười sáu côn đã khiến không biết yêu vương quan khán bị thương nhẹ bởi dư kình. Chính Mười sáu côn này đã khiến cho không ít yêu vương cảm thấy lạnh mình, đó là một thực lực biến thái mà không phải yêu vương nào cũng có thể đạt được.
" Nào, uống" Ngộ Không làm một ngụm hết luôn vò rượu, sau đó với tay lấy tiếp một vò nữa vừa uống vừa nói chuyện với ba người. Lúc này trên bàn Ngộ không đã uống hết 18 vò rượu, Hồng Quân cùng Cổ Bàn trước đây chỉ uống bằng chén nhỏ nhấm nháp, nhưng bộ dạng này từ trên bàn xuống đến quán không biết bao nhiêu là vỏ rượu, tuy nhiên Ngộ Không là con của một gã ma men nên một chút rượu đó đối với hắn không có cảm giác gì.
Tôn Ngộ Không uống liên tục bốn mươi vò, trên mặt đã đỏ rực mới quay sang Hồng Quân nói" Ta nói cho huynh đệ biết, côn pháp ngươi có thể hơn ta, …nhưng..nhưng về uống rượu thì ngươi không phải là đối thủ của ta.."
Hồng Quân cũng không nói gì, hắn hiện đang sử dụng Kiếm tiên khôi lỗi để uống rượu thì có cảm giác gì được? Nên cho dù hắn có uống hết rượu ở quán này cũng không là vấn đề gì lớn lao cả.
" Ngươi chờ một chút" Nói xong thì người hắn biến mất, triệu hóan bản thể của mình, cầm ngay vò rượu cạn hết, cũng giống như Ngộ Không, hắn uống hết bốn mươi bình mới dừng lại
" Này, đây là…" Ngộ Không sửng sốt, người tỉ thí côn pháp với hắn giờ không thấy đâu, bỗng đâu xuất hiện một người, chỉ là một tên tiểu tử mới một cấp yêu vương, trông tên này nhìn mình là biết đang định đấu rượu với mình.
" Tôn huynh, đây chính là kẻ cùng với huynh tỉ thí, người vừa nãy là phân thân của hắn" Cổ Bàn cười cười nhìn Ngộ Không giải thích.
" Hắn là người đánh nhau với ta? Không có khả năng đó. Hắn phân thân thế nào mà phân thân có cảnh giới lại cao hơn bản thể? "
" Đó là tình huống đặc thù, ngươi cũng không cần phải quan tâm nữa" Phượng Hi vuốt vuốt mũi, nàng đã sớm bất mãn khi Tôn Ngộ Không phá hư hào khí, chỉ từng vò, từng vò uống rượu.
" Tôn huynh, ta gọi là Hồng Quân. Phân thân của ta chính là một kiện Vũ Khí. Hồng Quân uống rượu mặt đỏ bừng vội thúc động nguyên anh nhanh chóng giải rượu.
" Hồng Quân? Tần Sương Hồng Quân? Ngươi, ngươi chính là Nhi tử của Tần Vũ?" Ngộ Không kinh ngạc kêu lên một tiếng, nếu hắn là Hồng Quân thì việc học được Kinh thiên côn pháp cũng không phải là điều gì ngạc nhiên. Tiên Ma Yêu giới đều biết, sư phụ Ngộ Không chính là huynh đệ tốt của Tần Vũ.
" Đúng rồi, tên ta chính là Hồng Quân, Tần Sương cũng chính là ta, ngươi có thể nói cho ta biết như thế nào mà ngươi biết được Kinh Thiên Côn Pháp không?" Hồng Quân gật đầu cười, giờ này cả Tiên Ma Yêu giới đều biết hắn, Tôn Ngộ Không có biết như thế cũng không có gì là kỳ quái.
" Ha ha, khó trách, khó trách,…ta sẽ nói cho ngươi biết như thế nào ta biết được Kinh Thiên Côn Pháp" Ngộ Không ha ha cười, nhìn kỹ Hồng Quân rồi chậm rãi nói.:" Ta học được Kinh Thiên Côn Pháp bởi vì … sư tôn của ta chính là Hầu Phí".
Tác giả :
Bất Cật Tây Hồng Thị